Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng

Giọng nói của anh bỗng đanh lại: “Vậy thì... càng đơn giản, tôi sẽ lấy ra cốt nhục của cô từ trong đó, sau đó, mang thai lần nữa, cho đến... khi nào sinh ra được một đứa bé trai khỏe mạnh thì thôi!”

Động tác và ngữ khí của anh đều rất dịu dàng.

Sự thân mật gần như tiếp xúc vào tai khiến tai của cô đỏ bừng, động tác dịu dàng, giống như tiếng thì thầm.

Tay của anh đặt lên bụng của cô, lặng lẽ cảm nhận sự run rẩy của cô... Tận hưởng sự sợ hãi từng chút một của cô. Dường như giữa bọn họ, loại trò chơi này mới vui nhất! Tô Thiên Kiều dường như có thể cảm thấy ý cười vui vẻ của anh.

“Ác ma, anh là ác ma, anh là ác ma...” Tô Thiên Kiều lẩm bẩm, nghiến răng nói ra từng từ, giơ tay đánh mạnh vào lồng ngực của anh.

Những cú đấm của cô không khiến anh để tâm.

Đợi đến khi cô nháo đủ rồi, anh mới từ từ đứng dậy, nói: “Tôi bây giờ... hối hận rồi sao?”

Tô Thiên Kiều ngẩng lên, trong bóng tối chỉ nhìn thấy một cái bóng đứng quay lưng của anh. Bóng lưng này hình như một ngọn núi, đè lên cô đến mức không thở được!

“Tôi sẽ không chạm vào cô nữa, sẽ không tiếp tục miễn cưỡng cô... Mỗi ngày, mỗi đêm, tôi đều muốn cô cầu xin câu, cầu xin tôi làm cô. Đương nhiên, cô có thể không cầu xin tôi, cô có thể giữ lại sự thanh cao và kiêu ngạo của cô mà ở đây cả đời... Tôi không để tâm đến việc nuôi một người nhàn rỗi đâu.”

“Không, không được, anh, anh sao có thể như thế?” Tô Thiên Kiều lẩm bẩm nói, giọng khàn đi, nước mắt không kìm chế được mà lăn dài trên mặt.

Anh thật sự tức giận rồi, tuyệt đối không phải dọa Tô Thiên Kiều nữa, anh... thật sự tức giận rồi!

Tô Thiên Kiều trước nay chưa từng nghe anh nói nhiều như vậy, tức giận như vậy.

“Còn nữa... Máy quay sẽ tiếp tục lắp lại, khoảng thời gian này cô cứ ở trong phòng từ từ phản tỉnh lại mình đi!”

Anh đi được vài bước, thì bỗng quay lại nói rõ ràng từng từ với Tô Thiên Kiều: “Cô nhớ kỹ... cô chỉ như nữ nô triều cống mà thôi, tất cả mọi thứ của cô đều do tôi quyết định, mà tôi, là đế vương cao cao tại thượng, vận mệnh của cô nằm trong tay tôi, cô không có bất kỳ tư cách phản kháng, trừ phi... Cô không quan tâm anh trai cô nữa!”

Anh nói xong, bước chân cũng không dừng lại nữa, đi ra cửa.

Cửa bị anh kéo ra, anh không có lưu luyến mà bước ra.

Đèn bên hành lang phản chiếu bóng lưng của anh, lóe lên, hình như sắp biến mất.

“Đợi đã... đợi đã...” Tô Thiên Kiều lớn tiếng gọi, trong đầu chỉ có một cách, chính là giữ anh lại, để anh làm cô.

Thân thể của anh, hơi dừng lại.

“Cầu xin anh, xin anh ở lại, anh, anh đừng trách tôi, cầu xin anh, ở lại...” Giọng nói run rẩy, cắn răng nói từng câu một, dáng vẻ rất hèn mọn.

Nực cười biết bao. Đáng thương biết mấy!

Cô hôm nay đang cầu xin ác ma cô thống hận nhất, đến làm điều cô không muốn nhất, chuyện cô thấy nhục nhã nhất!

“Rất tủi thân sao?”

Cánh cửa, lần nữa bị anh đẩy ra, thân thể của anh quay lại, hình như không có ý muốn lập tức đi đến.

Tô Thiên Kiều khẽ thở phào, liếc nhìn anh, giọng nói trầm thấp vang lên: “Không tủi thân, là tôi đáng đời.”

“Ha ha ha ha...” Anh lại cười. Anh của đêm nay, đặc biệt kỳ lạ. Anh rõ ràng tức giận như vậy, lại cứ nở nụ cười!

“Không tủi thân? Cô tủi thân, cô rất ấm ức. Đây là thái độ cầu xin người khác của cô sao?”

Anh sải bước đến bên cạnh Tô Thiên Kiều, dừng lại nơi cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh, tiến sát lại, nói: “Tháng này, tôi sẽ không chạm vào cô, cô cố gắng học đi, đợi cô học được cách cầu xin người khác, khi nào khiến đàn ông hài lòng... Thì đến cầu xin tôi. Đợi cô để xuống sự ấm ức và thanh cao của mình xuống, cô mới hiểu được cái gì gọi là chấp nhận, cái gì gọi là cầu xin người khác...”

Rầm...

Cửa phòng nặng nề đóng lại!

Bóng dáng đó triệt để biến mất không thấy nữa, dường như trước giờ chưa từng xuất hiện, không có để lại dấu vết nào.

Tô Thiên Kiều ngồi bệt trên tấm thảm sang trọng trong phòng, nước mắt lăn dài, vô thức trên người lại xuất hiện mồ hôi lạnh, thì ra cô lại sợ hại như vậy. Một người sống trong tuyệt cảnh cũng bị ăn ép đến mức sợ hãi như này, người đàn ông này thật sự quá khủng bố, thật sự khiến người khác sợ hãi.

Tô Thiên Kiều ngây ngốc nhìn cánh cửa, mãi lâu sau mới cắn răng nói một câu, lặp lại: “Học cách... lấy lòng đàn ông?”

Nói xong, sức lực toàn thân giống như một rút cạn, Tô Thiên Kiều nằm xuống đất, tay che mặt, cả người cuộn tròn lại, hình như làm thế cô mới thấy an toàn.

Ánh mắt rơi trên cánh tay, khổ sở, dường như cuộc đời của cô đã tiêu tùng rồi.

Một năm này, cô vừa qua mười tám, một năm này thật sự là tồi tệ nhất...

Ánh trăng trên trời dần dần lọt qua khe cửa mà chói vào phòng, trong phòng dường như có một ít ánh sáng, tuy nhiên, ánh trăng mùa đông lạnh lẽo biết bao. Trên thể cô cuộn tròn lại lại, lông mi của cô hơi run rẩy, chớp mắt là nước mắt rơi, sau đó thì ngủ thiết đi.

Một đêm này cô mơ thấy rất nhiều thứ kỳ lạ, cô không nhớ mình mơ cái gì, cô chỉ nhớ bản thân đang không ngừng gọi lấy một cái tên... Minh Triết...

Ánh sáng ngày mới đúng giờ chiếu vào phòng, Tô Thiên Kiều cơ người đau nhức lạnh lẽo lạ thường, cô từ từ tỉnh lại.

Tuy nhiên cũng không có sốt cao nữa. Cô tự nở một nụ cười, thật không biết đây là tốt hay không tốt nữa?

Sau khi thay quần áo, cô đi xuống lầu, trên đường đi cô có chú ý các mặt camera hôm trước bị gỡ đi bây giờ đã được lắp đặt lại.

Trong lòng rất bất an, rất không thoải mái, nhưng lại bất lực không có dũng khí đi phản kháng.

Một mình Bạch Như ngồi trong phòng khách ăn bữa sáng, nghe thấy tiếng bước chân thì quay đầu lại nhìn Tô Thiên Kiều, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì, chỉ nhàn nhạt nói: “Cô Tô, ăn sáng!”

Tô Thiên Kiều còn chưa đáp, cô ta nói với vệ sĩ bên cạnh: “Vào phòng của cô Tô, đặt đồ ở đó!”

Tay của Tô Thiên Kiều hơi run, biểu cảm trên mặt cũng miễn cưỡng... Thế nhưng, cô lại có thể nói cái gì chứ? Thật nực cười, dường như một đứa bé đang chơi vui vẻ đột nhiên phát hiện đồ chơi cũng mình bị ông già noel lấy đi hết...

Cô chỉ cúi đầu, lặng lẽ ăn bữa sáng.

Bữa sáng hôm nay rất thanh đạm, thanh đạm giống như một nhà bình thường. Xem ra. Cậu chủ thật sự đỉnh đối xử lạnh nhạt với cô một tháng rồi.

Làm sao đây, phải làm sao? Anh ngủ với cô, khi muốn nỗ lực để bản thân mang thai thì cô lại chạy trốn và phản kháng. Bây giờ cô đồng ý rồi, cậu chủ căn bản không thèm để ý cô, nhưng... Cô bỗng nhiên hy vọng mình có thể cùng anh...

Cô nắm chặt đôi đũa, hàm răng bặm chặt lại, hiếm khi mở miệng hỏi Bạch Như, ánh mắt đáng thương hơi run rẩy: “Cậu chủ anh ta... rất tức giận sao?”

Bạch Như hơi ngây ra, đặt đũa xuống, nhìn Tô Thiên Kiều, nghiêm túc gật đầu: “Ừm!”

Tinh thần của Tô Thiên Kiều trở nên căng thẳng: “Vậy... cậu chủ đã đi đâu rồi? Anh ta, tháng này sẽ không đến đây sao?”

Bạch Như nói: “Cậu chủ đã đến Hongkong, một tháng này, cậu ấy sẽ không trở về.”

Thân thể Tô Thiên Kiều hơi cứng lại: “Vậy thì... Anh ta, anh ta còn nói cái gì khác không?”

Bạch Như nói: “Cậu chủ nói, một tháng này cô Tô cần phải cố gắng học!”

“Cố gắng học?”

Bạch Như gật đầu, búng tay một cái, vệ sĩ đang đứng đằng sau bèn lấy ra một loạt đĩa kỳ lạ đưa đến trước mặt Tô Thiên Kiều. Bạch Như nói: “Cậu chủ bảo cô xem những cái đĩa này, ngoài ra... cố gắng hình dung. Cậu chủ nói, hy vọng lần sau khi trở về có thể nhìn thấy một người phụ nữ dịu dàng hiểu chuyện.”

“Được...” Ngón tay của Tô Thiên Kiều siết chặt một cái đĩa trong số đó, trên đĩa này không có in cái gì lên cả, chỉ là một cái đĩa trắng, không biết bên trong rốt cuộc là cái thứ gì.

Ăn xong bữa sáng, Bạch Như nói: “Cô Tô từ trưa nay trở đi, không cần phải xuống lầu nữa, mỗi ngày đều ở trong phòng, cố gắng học tập.”

Trở lại phòng, cửa bị khóa lại. Trong tay Tô Thiên Kiều là một tập dày các đĩa băng, ánh mắt không tự nhiên nhìn mắt camera trên tấm rèm, cái đó bị cô treo vật khác lên, đã thanh lý hết các thứ không sạch sẽ. Cậu chủ... anh có phải tùy lúc cũng có thể xem cô đang làm cái gì không?

Cô khẽ thở dài, nhắm mắt tập trung tinh thần, bảo bản thân không nên nghĩ đến chuyện cái máy quay nữa.

Cô cầm một cái đĩa để vào đầu phát, ngón tay ấn một cái, hình ảnh có hoa văn màu đỏ sẫm, hoa văn chuyện động, thật kỳ lạ, nó lại khiến nhịp tim tăng nhanh.

“Rốt cuộc là đĩa gì vậy?” Tô Thiên Kiều cau mày, ngồi khoanh chân lại, nghiêm túc nhìn vào màn hình. Trái tim của Tô Thiên Kiều hơi siết lại, đột nhiên có loại dự cảm không tốt...

Quả nhiên...

Loại trò chơi này... quen thuộc như vậy, thật sự khiến người ta ghê tởm...

“Tít...” Tô Thiên Kiều sau khi ngây người thì phản ứng lại, lập tức dùng điều khiến tắt màn hình TV đi, cái này đã dọa cô không nhẹ.

Vậy mà... vậy mà cho cô xem... phim người lớn?!

Thình thịch --- thình thịch ---

Nhịp tim của cô đập nhanh kinh khủng, mặt và tai đều đỏ bừng, dường như đã làm sai chuyện gì đất, lại giống như lần đầu tiên trộm đồ của người khác.

Trong lòng rất lo lắng, rất căng thẳng, quá sợ hãi, thật... xấu hổ.

Cậu chủ bị sao vậy? Tại sao lại cho cô xem thứ này?

“Reng reng reng...” Điện thoại treo tường đổ chuông.

Nhịp tim của Tô Thiên Kiều đang đập gia tốc thì bị tiếng chuông điện thoại làm cho giật mình, dọa cô thật không nhẹ.

Ánh mắt của cô bất giấc liếc qua về phía máy quay... Không được, không thể chấp nhận được, nhất định cậu chủ có thể nhìn thấy phản ứng của cô.

Cô buồn bực đến mức ngồi nghiến răng nghiến lợi. Tay run run, ngón tay còn chưa chạm vào điện thoại thì đã bắt đầu sợ hãi. Cô mâu thuẫn một chút, tay đưa ra rồi lại rút vào, lặp lại hai lần như vậy, tiếng chuông điện thoại lại càng vanh lên như lời giục dã, bất lực, cô chỉ có thể cầm lên, đặt ở bên tai, không nói một lời.

“Sao thế? Không thích sao?” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của anh, lời nói lại vô tình như vậy.

Chapter
1 Chương 1: Cậu chủ, buổi biểu diễn đặc biệt bắt đầu rồi
2 Chương 2: Trời ơi, thiên kim tiểu thư một thời
3 Chương 3: Khế ước giá trên trời
4 Chương 4: Đưa đi
5 Chương 5: Lồng ngực ấm áp
6 Chương 6: Hiệp nghị
7 Chương 7: Điều kiện
8 Chương 8: Sinh con xong thì rời khỏi!
9 Chương 9: Cần phải bồi bổ
10 Chương 10: Phải đi bơi
11 Chương 11: Cô… không có tư cách
12 Chương 12: Cảm giác khuất nhục lần nữa kéo đến
13 Chương 13: Giám sát
14 Chương 14: Anh...đêm nay không về?
15 Chương 15: Anh đang giám sát cô
16 Chương 16: Cô thật sự nên chạy trốn
17 Chương 17: Ai? ai đi vào?
18 Chương 18: Anh quen ba của cô?
19 Chương 19: Uy hiếp cô
20 Chương 20: Phát sốt
21 Chương 21: Làm theo cách ngu ngốc 1
22 Chương 22: Làm theo cách ngu ngốc 2
23 Chương 23: Đèn trong phòng bỗng dưng tắt
24 Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng
25 Chương 25: Sự chọn lựa tốt nhất
26 Chương 26: Suy nghĩ kỳ lạ
27 Chương 27: Nóng quá, tôi muốn lạnh
28 Chương 28: Tim như muốn ngừng đập
29 Chương 29: Hô hấp ngưng lại
30 Chương 30: Đúng là một người phụ nữ đẹp
31 Chương 31: Bụng dưới phẳng lì
32 Chương 32: Cô rất giống ông ta
33 Chương 33: Muốn chạy rồi đúng không?
34 Chương 34: Ông ta hoàn toàn mắc bẩy rồi!
35 Chương 35: Anh thật sự không cần mạng nữa sao?o?
36 Chương 36: Nam sinh, nữ giết!
37 Chương 37: Cảm giác mềm mềm ngứa ngứa
38 Chương 38: Người thân huyết mạch tương liên
39 Chương 39: Một tay che bụng
40 Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị
41 Chương 41: Sinh con, thật sự rất đau
42 Chương 42: Nếu như có chuyện gì xảy ra, phải bảo toàn tính mạng cho người mẹ
43 Chương 43: Một chút dấu vết cũng nhìn không ra
44 Chương 44: Mùi khí ga gay mũi
45 Chương 45: Bạch như, mau buông tôi ra
46 Chương 46: Đừng để con hận bà
47 Chương 47: Anh họ, mau chạy thôi!
48 Chương 48: Lần đầu tiên cảm động như vậy
49 Chương 49: Bất ngờ lớn nhất
50 Chương 50: Đủ bất ngờ hay không
51 Chương 51: Đau thương hối hận
52 Chương 52: Mau dậy đi, cậu uống say rồi
53 Chương 53: Hoàn toàn kinh sợ rồi
54 Chương 54: Nhịp cười duyên dáng
55 Chương 55: Cuối cùng, anh đã nở nụ cười
56 Chương 56: Cảm giác áp bức quen thuộc
57 Chương 57: Tại sao nửa đêm nửa hôm lại ra đây?
58 Chương 58: Nụ cười đắc ý
59 Chương 59: Hệ số nguy hiểm
60 Chương 60: Tôi nào có phải con nít đâu
61 Chương 61: Sao lại trở nên nhếch nhác như vậy
62 Chương 62: Tin đồn bị lộ ra
63 Chương 63: Cảm giác mê hoặc
64 Chương 64: Cúi đầu nghẹn ngào
65 Chương 65: Tuyệt đối đừng đặt ở trong lòng!
66 Chương 66: Bây giờ cô vừa lòng chưa?
67 Chương 67: Tốt nhất cô đừng đến gần anh ta quá
68 Chương 68: Cô thật sự rất quan tâm
69 Chương 69: Thứ tôi muốn là cô
70 Chương 70: Tôi xảy ra chuyện lớn rồi!
71 Chương 71: Gần như hôn mê
72 Chương 72: Lôi hắn ra ngoài!
73 Chương 73: Là tôi, mở cửa!
74 Chương 74: Đừng nhỏ mọn như thế
75 Chương 75: Người không phải cực kì tỉnh táo
76 Chương 76: Hít thở khó khăn
77 Chương 77: Lẽ nào muốn trở thành trò cười?
78 Chương 78: Sao tôi có thể dừng tay chứ?
79 Chương 79: Cháu cũng có ý với người ta nha
80 Chương 80: Cực kì quyến rũ
81 Chương 81: Từng trận xao động nho nhỏ
82 Chương 82: Cô muốn vào ván cược?
83 Chương 83: Anh chưa vợ, em chưa chồng
84 Chương 84: Cô muốn lợi ích gì?
85 Chương 85: Còn không phải đến đây để diễn trò à
86 Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!
87 Chương 87: Cô còn dám cãi lại
88 Chương 88: Củ sen vừa ra khỏi nước
89 Chương 89: Chiến tranh, dường như vô cùng căng thẳng
90 Chương 90: Thật sự ngoài dự đoán
91 Chương 91: Cảm giác
92 Chương 92: Hương thơm tươi mát
93 Chương 93: Sai lầm lạ lùng
94 Chương 94: Tiếng kêu cứu thảm thiết
95 Chương 95: Để tôi đưa cô đến một nơi
96 Chương 96: Chết không nhắm mắt
97 Chương 97: Muốn nói nhưng lại thôi
98 Chương 98: Tôi không biết hát tình ca
99 Chương 99: Cô muốn lấy mạng tôi sao?
100 Chương 100: Tư thái lười biếng
101 Chương 101: Điều tra thân phận của tôi à?
102 Chương 102: Cái gì là bốn gia tộc lớn
103 Chương 103: Ở nghĩa trang à?
104 Chương 104: Thẹn quá thành giận
105 Chương 105: Có thể có bí mật gì?
106 Chương 106: Quả thật rất đẹp
107 Chương 107: Rụt rè nhút nhát
108 Chương 108: Cô mới bồi tôi có một tối
109 Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại
110 Chương 110: Hận vì gặp nhau quá muộn
111 Chương 111: Thiêu thân lao vào lửa
112 Chương 112: Đệ nhất mỹ nhân
113 Chương 113: Cô không muốn qua lại với tôi?
114 Chương 114: Thực sự quá đẹp
115 Chương 115: Nhất định sẽ giữ bí mật giúp cho cô
116 Chương 116: Tuyệt đối không được, quá nguy hiểm rồi
117 Chương 117: Khó lòng mở lời
118 Chương 118: Bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay
119 Chương 119: Lưu ly dễ nát
120 Chương 120: Người đẹp tắm nước nhỏ giọt
121 Chương 121: Tôi, muốn uống chút rượu
122 Chương 122: Thật ngon, thật ngon
123 Chương 123: Kích động như thế làm gì
124 Chương 124: Ngạc nhiên mừng rỡ
125 Chương 125: Ldquo CỦA THẨM THỊ, THẢM TRẠNG &Ldquo
126 Chương 126: Anh đừng có quá đáng quá
127 Chương 127: Cậu lấy cái gì mà đòi cạnh tranh với tôi
128 Chương 128: Hận, chỉ có hận!
129 Chương 129: Tất cả những thứ này đều là âm mưu
130 Chương 130: Rốt cuộc có muốn lên theo không?
131 Chương 131: Nước mắt rơi như mưa
132 Chương 132: Vợ sắp cưới của tôi là cô?
133 Chương 133: Một cô gái rất đanh đá
134 Chương 134: Đừng làm tổn thương anh ấy
135 Chương 135: Thất thần trong nháy mắt
136 Chương 136: Người giúp việc miễn phí
137 Chương 137: Bé con à, tôi lo lắng cho em
138 Chương 138: Nhịp tim không ngừng tăng nhanh
139 Chương 139: Vợ sắp cưới và người giúp việc
140 Chương 140: Đừng quên cô chính là người của tôi
141 Chương 141: Tôi muốn khiến cô ấy yêu tôi
142 Chương 142: Anh ta...không tổn thương em?!
143 Chương 143: Quan hệ nguy hiểm
144 Chương 144: Thỏ trắng sinh tồn với hổ
145 Chương 145: Tối nay? cùng phòng?!
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Cậu chủ, buổi biểu diễn đặc biệt bắt đầu rồi
2
Chương 2: Trời ơi, thiên kim tiểu thư một thời
3
Chương 3: Khế ước giá trên trời
4
Chương 4: Đưa đi
5
Chương 5: Lồng ngực ấm áp
6
Chương 6: Hiệp nghị
7
Chương 7: Điều kiện
8
Chương 8: Sinh con xong thì rời khỏi!
9
Chương 9: Cần phải bồi bổ
10
Chương 10: Phải đi bơi
11
Chương 11: Cô… không có tư cách
12
Chương 12: Cảm giác khuất nhục lần nữa kéo đến
13
Chương 13: Giám sát
14
Chương 14: Anh...đêm nay không về?
15
Chương 15: Anh đang giám sát cô
16
Chương 16: Cô thật sự nên chạy trốn
17
Chương 17: Ai? ai đi vào?
18
Chương 18: Anh quen ba của cô?
19
Chương 19: Uy hiếp cô
20
Chương 20: Phát sốt
21
Chương 21: Làm theo cách ngu ngốc 1
22
Chương 22: Làm theo cách ngu ngốc 2
23
Chương 23: Đèn trong phòng bỗng dưng tắt
24
Chương 24: Cô không có bất kỳ tư cách phản kháng
25
Chương 25: Sự chọn lựa tốt nhất
26
Chương 26: Suy nghĩ kỳ lạ
27
Chương 27: Nóng quá, tôi muốn lạnh
28
Chương 28: Tim như muốn ngừng đập
29
Chương 29: Hô hấp ngưng lại
30
Chương 30: Đúng là một người phụ nữ đẹp
31
Chương 31: Bụng dưới phẳng lì
32
Chương 32: Cô rất giống ông ta
33
Chương 33: Muốn chạy rồi đúng không?
34
Chương 34: Ông ta hoàn toàn mắc bẩy rồi!
35
Chương 35: Anh thật sự không cần mạng nữa sao?o?
36
Chương 36: Nam sinh, nữ giết!
37
Chương 37: Cảm giác mềm mềm ngứa ngứa
38
Chương 38: Người thân huyết mạch tương liên
39
Chương 39: Một tay che bụng
40
Chương 40: Sự yên tĩnh kỳ dị
41
Chương 41: Sinh con, thật sự rất đau
42
Chương 42: Nếu như có chuyện gì xảy ra, phải bảo toàn tính mạng cho người mẹ
43
Chương 43: Một chút dấu vết cũng nhìn không ra
44
Chương 44: Mùi khí ga gay mũi
45
Chương 45: Bạch như, mau buông tôi ra
46
Chương 46: Đừng để con hận bà
47
Chương 47: Anh họ, mau chạy thôi!
48
Chương 48: Lần đầu tiên cảm động như vậy
49
Chương 49: Bất ngờ lớn nhất
50
Chương 50: Đủ bất ngờ hay không
51
Chương 51: Đau thương hối hận
52
Chương 52: Mau dậy đi, cậu uống say rồi
53
Chương 53: Hoàn toàn kinh sợ rồi
54
Chương 54: Nhịp cười duyên dáng
55
Chương 55: Cuối cùng, anh đã nở nụ cười
56
Chương 56: Cảm giác áp bức quen thuộc
57
Chương 57: Tại sao nửa đêm nửa hôm lại ra đây?
58
Chương 58: Nụ cười đắc ý
59
Chương 59: Hệ số nguy hiểm
60
Chương 60: Tôi nào có phải con nít đâu
61
Chương 61: Sao lại trở nên nhếch nhác như vậy
62
Chương 62: Tin đồn bị lộ ra
63
Chương 63: Cảm giác mê hoặc
64
Chương 64: Cúi đầu nghẹn ngào
65
Chương 65: Tuyệt đối đừng đặt ở trong lòng!
66
Chương 66: Bây giờ cô vừa lòng chưa?
67
Chương 67: Tốt nhất cô đừng đến gần anh ta quá
68
Chương 68: Cô thật sự rất quan tâm
69
Chương 69: Thứ tôi muốn là cô
70
Chương 70: Tôi xảy ra chuyện lớn rồi!
71
Chương 71: Gần như hôn mê
72
Chương 72: Lôi hắn ra ngoài!
73
Chương 73: Là tôi, mở cửa!
74
Chương 74: Đừng nhỏ mọn như thế
75
Chương 75: Người không phải cực kì tỉnh táo
76
Chương 76: Hít thở khó khăn
77
Chương 77: Lẽ nào muốn trở thành trò cười?
78
Chương 78: Sao tôi có thể dừng tay chứ?
79
Chương 79: Cháu cũng có ý với người ta nha
80
Chương 80: Cực kì quyến rũ
81
Chương 81: Từng trận xao động nho nhỏ
82
Chương 82: Cô muốn vào ván cược?
83
Chương 83: Anh chưa vợ, em chưa chồng
84
Chương 84: Cô muốn lợi ích gì?
85
Chương 85: Còn không phải đến đây để diễn trò à
86
Chương 86: Sau lưng vô cùng bất hòa!
87
Chương 87: Cô còn dám cãi lại
88
Chương 88: Củ sen vừa ra khỏi nước
89
Chương 89: Chiến tranh, dường như vô cùng căng thẳng
90
Chương 90: Thật sự ngoài dự đoán
91
Chương 91: Cảm giác
92
Chương 92: Hương thơm tươi mát
93
Chương 93: Sai lầm lạ lùng
94
Chương 94: Tiếng kêu cứu thảm thiết
95
Chương 95: Để tôi đưa cô đến một nơi
96
Chương 96: Chết không nhắm mắt
97
Chương 97: Muốn nói nhưng lại thôi
98
Chương 98: Tôi không biết hát tình ca
99
Chương 99: Cô muốn lấy mạng tôi sao?
100
Chương 100: Tư thái lười biếng
101
Chương 101: Điều tra thân phận của tôi à?
102
Chương 102: Cái gì là bốn gia tộc lớn
103
Chương 103: Ở nghĩa trang à?
104
Chương 104: Thẹn quá thành giận
105
Chương 105: Có thể có bí mật gì?
106
Chương 106: Quả thật rất đẹp
107
Chương 107: Rụt rè nhút nhát
108
Chương 108: Cô mới bồi tôi có một tối
109
Chương 109: Lòng bàn chân mềm mại
110
Chương 110: Hận vì gặp nhau quá muộn
111
Chương 111: Thiêu thân lao vào lửa
112
Chương 112: Đệ nhất mỹ nhân
113
Chương 113: Cô không muốn qua lại với tôi?
114
Chương 114: Thực sự quá đẹp
115
Chương 115: Nhất định sẽ giữ bí mật giúp cho cô
116
Chương 116: Tuyệt đối không được, quá nguy hiểm rồi
117
Chương 117: Khó lòng mở lời
118
Chương 118: Bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay
119
Chương 119: Lưu ly dễ nát
120
Chương 120: Người đẹp tắm nước nhỏ giọt
121
Chương 121: Tôi, muốn uống chút rượu
122
Chương 122: Thật ngon, thật ngon
123
Chương 123: Kích động như thế làm gì
124
Chương 124: Ngạc nhiên mừng rỡ
125
Chương 125: Ldquo CỦA THẨM THỊ, THẢM TRẠNG &Ldquo
126
Chương 126: Anh đừng có quá đáng quá
127
Chương 127: Cậu lấy cái gì mà đòi cạnh tranh với tôi
128
Chương 128: Hận, chỉ có hận!
129
Chương 129: Tất cả những thứ này đều là âm mưu
130
Chương 130: Rốt cuộc có muốn lên theo không?
131
Chương 131: Nước mắt rơi như mưa
132
Chương 132: Vợ sắp cưới của tôi là cô?
133
Chương 133: Một cô gái rất đanh đá
134
Chương 134: Đừng làm tổn thương anh ấy
135
Chương 135: Thất thần trong nháy mắt
136
Chương 136: Người giúp việc miễn phí
137
Chương 137: Bé con à, tôi lo lắng cho em
138
Chương 138: Nhịp tim không ngừng tăng nhanh
139
Chương 139: Vợ sắp cưới và người giúp việc
140
Chương 140: Đừng quên cô chính là người của tôi
141
Chương 141: Tôi muốn khiến cô ấy yêu tôi
142
Chương 142: Anh ta...không tổn thương em?!
143
Chương 143: Quan hệ nguy hiểm
144
Chương 144: Thỏ trắng sinh tồn với hổ
145
Chương 145: Tối nay? cùng phòng?!