Quyển 4 – Chương 17: Đại kết cục 3

Thanh âm trầm thấp lại giàu từ tính này, Mạn Duẫn rất quen thuộc, hoặc là nói, mấy tháng trước, người kia vẫn luôn vấn an nàng.

Chậm rãi mở mắt, quả nhiên không ngoài dự đoán của Mạn Duẫn: “Ngươi không phải ngày mai mới tới kinh thành sao, sao hôm nay lại tới Sầm vương phủ?”

Đúng vậy, đó là hoàng đế Sử Minh Phi của Nam Trụ quốc, cũng là thân sinh ca ca có quan hệ huyết thống với Mạn Duẫn. Chuyện tám năm trước, Mạn Duẫn từng hận hắn, nhưng sau khi về Phong Yến quốc, phần cừu hận kia cũng dần dần phai nhạt. Nghĩ tới tám năm nay hắn vẫn chiếu cố và quan tâm mình, Mạn Duẫn thật sự không hận hắn được.

hắn xứng đáng là một ca ca, Mạn Duẫn không tìm ra nửa điểm lý do để hận người này.

“Đội ngũ quả thật ngày mai mới tới, bất quá ta muốn gặp muội, cho nên ra roi thúc ngựa tới kinh thành trước một ngày.” Sử Minh Phi tự nhiên ngồi bên cạnh Mạn Duẫn, cẩn thận nhìn mặt nàng, nói: “Béo ra rồi, xem ra Cửu Vương gia đối với muội rất tốt, khó trách đã mấy tháng rồi cũng không muốn về Nam Trụ quốc.”

Mạn Duẫn trầm mặc, phụ vương là người đối tốt với nàng nhất trên đời, điều này không cần nghi ngờ gì. Chỉ cần ở bên cạnh phụ vương, Mạn Duẫn cũng muốn ăn nhiều thêm một phần.

“Ngươi lần này tới Phong Yến quốc, lại muốn gây thêm chuyện gì?” Mạn Duẫn nói thẳng, cũng không muốn cùng Sử Minh Phi đi vòng vèo làm gì.

Sử Minh Phi càng ngày càng có mị lực của nam nhân, mỗi một tiếng nói, cử động của hắn so với trước kia càng thêm cẩn thận. Trước kia, hắn giống như một thanh bảo kiếm sắc bén, mà bây giờ, lưỡi dao sắc bén đã được thu lại, thu mình vào vỏ kiếm. Chỉ cần sự thay đổi này, đã khiến người khác phải nhìn bằng cặp mặt khác.

“Đương nhiên là vì muội”. Sử Minh Phi cũng nói thẳng: “Thấy muội đi mấy tháng không về, người làm ca ca như ta phải tự mình đi một chuyến.”

Mạn Duẫn đã sớm đoán được, mục đích hắn tới đây hơn phân nửa là vì nàng.

“Ta sẽ không theo ngươi về.” Mạn Duẫn muốn đánh mất ý niệm trong đầu hắn, hai mắt nhìn thẳng tắp, dùng ánh mắt kiên định nói cho đối phương biết quyết định của nàng.

Sử Minh Phi cũng không ngoài ý muốn, chỉ gật đầu: “Ta biết muội sẽ nói như vậy.”

“Chuyện công chúa hòa thân kia là sao? Ta và Sầm ở cùng một chỗ, cho dù ngươi tính cưỡng chế bắt ta đi, cũng phải nhìn xem có bản lĩnh đó không đã.” Sầm vương phủ được bảo vệ nghiêm ngặt, Mạn Duẫn cũng rất tin tưởng, chỉ cần nàng ở trong phủ, không ai có thể buộc nàng làm bất cứ chuyện gì.

Sử Minh Phi đã từng ban đêm xông vào vương phủ, đương nhiên hiểu rõ lợi hại của đám thủ vệ.

“Ta không ngốc như vậy.” Sử Minh Phi thản nhiên cười, “Tám năm trước, ta là nghé con mới sinh không sợ hổ, mới có lá gan ban đêm xông vào Sầm vương phủ, cuối cùng có cái kết cục gì chứ? Cũng may là vẫn bảo trụ được tính mạng, nhưng cuối cùng, vẫn bị Cửu Vương gia bắt được.” Chính là lần đó, hắn hứa hẹn với Cửu Vương gia, nguyện ý thần phục Phong Yến quốc.

Thực lực của Cửu Vương gia tuyệt đối không thể xem thường, chỉ bằng một mình hắn mà muốn bắt đi tiểu quận chúa, chỉ sợ hắn chưa bước ra đại môn của vương phủ, đã bị thị vệ bắn vạn tiễn xuyên tâm rồi.

“Ta mang theo một vị công chúa đến hòa thân, muội nghĩ xem là ai?” Đến bây giờ, tên của vị công chúa hòa thân kia vẫn còn chưa bị vạch trần.

Sử Minh Phi đột nhiên nói như vậy, Mạn Duẫn đương nhiên gật đầu.

“Bất quá, trước tiên muội trả lời ta mấy vấn đề!” Sử Minh Phi không để mình chịu thiệt, hoặc là nói hắn có chuẩn bị mà tới.

Có điều từ sau khi Sử Minh Phi nhìn thấy nàng, vẫn dùng ta để tự xưng, Mạn Duẫn liền tin tưởng hắn sẽ không tổn hại nàng, lại gật đầu nói: “Ân”.

“Cửu Vương gia thích muội sao?” Câu hỏi của Sử Minh Phi, dường như quá mức đơn giản, nhưng Mạn Duẫn biết, hắn muốn từ trong lời nói của nàng xác định một ít tin tức.

Lại gật đầu một lần nữa: “Việc này, ngươi hẵn là biết rõ.”

Sử Minh Phi lại hỏi: “Còn muội? Muội thích Cửu Vương gia sao? Phải biết rằng hắn hơn muội không phải chỉ mấy tuổi, là hơn mười tuổi lận.”

Cảm thấy mấy vấn đề này chỉ là râu ria, Mạn Duẫn nói: “Nếu ta không thích Sầm, sẽ không ngàn dặm xa xôi về Phong Yến quốc. Có lẽ từ khoảnh khắc đầu tiên khi ta thấy hắn, đã thích hắn mất rồi.”

Sử Minh Phi lắc đầu: “không có khả năng, năm đó muội cùng lắm cũng chỉ là đứa trẻ tám tuổi mà thôi, sao có thể hiểu được cái gì là yêu.”

“Đây không phải là việc ngươi tin hay không tin.” Mạn Duẫn chính là một người xuyên qua, mang theo tâm tưởng của một người trưởng thành sống lại một lần nữa. Khi đó nàng chính là sát thủ, không có tình cảm, không có tình yêu, đối với Tịch Mân Sầm vì tình cảm mà trả giá, nàng không hiểu chút nào. đã quen với cuộc sống cô độc, cho nên nàng mới mơ mơ màng màng, cũng phân không rõ tình yêu và tình thân.

Lúc đó, nàng vẫn chỉ nghĩ hắn là phụ thân, nhưng Tịch Mân Sầm vẫn luôn coi nàng là tình nhân.

Mạn Duẫn không muốn phải giải thích với Sử Minh Phi, bởi vì bí mật này, chỉ cần Tịch Mân Sầm và nàng biết là đủ rồi.

Sử Minh Phi cũng không dây dưa vấn đề đó nữa, lại hỏi tiếp: “Vấn đề cuối cùng, muội và Cửu Vương gia đã ở cùng một chỗ?”

hắn không xem nhẹ xưng hô của Mạn Duẫn đối với Tịch Mân Sầm.

Trước kia, Mạn Duẫn vẫn gọi Cửu Vương gia là “Phụ vương”, mà nay lại trực tiếp kêu tục danh của hắn, lại còn thân thiết như vậy, trừ bỏ nguyên nhân này, Sử Minh Phi không nghĩ ra nguyên nhân nào khác.

“Ba vấn đề này, trong lòng ngươi đều rõ, cần gì phải hỏi lại”.

“Ta chỉ muốn xác nhận một chút.” Nếu không làm rõ tâm ý của Mạn Duẫn như thế nào, Sử Minh Phi sợ bản thân sẽ làm ra lựa chọn khiến hắn hối hận.

Cho dù những vấn đề này đều vô cùng rõ ràng, hắn vẫn cố ý muốn xác nhận một lần nữa.

“Ta mang thai.” Ngón tay Mạn Duẫn chuyển qua bụng mình, tuy rằng nơi đó vẫn rất bằng phẳng, nhưng Mạn Duẫn biết, nơi đó đang chứa đựng một sinh mệnh, là đứa nhỏ của nàng và Tịch Mân Sầm.

Sử Minh Phi kinh ngạc mở to hai mắt, tiến triển này vượt quá dự liệu của hắn. Mạn Duẫn mới về Phong Yến quốc chưa được một năm, Cửu Vương gia vậy mà đã làm nàng lớn bụng.

Trước khi tới hoàng đô, hắn nghĩ nhiều nhất hai người này cũng chỉ xác nhận có quan hệ mà thôi, bây giờ… ngay cả đứa nhỏ đều có rồi.

“Đợi ta bình tĩnh chốc đã.” Hai người còn chưa thành hôn, liền nháo ra chuyện như vậy rồi.

Cái mà hoàng thất để ý nhất chính là mặt mũi, Mạn Duẫn còn nhỏ không nói, chẳng lẽ cả Cửu Vương gia cũng không biết miệng lưỡi người đời đáng sợ đến thế nào sao.

Dường như cảm thấy Sử Minh Phi chưa nhận đủ đả kích, Mạn Duẫn lại thêm vào: “Ta tự nguyện.”

Sử Minh Phi giận dữ đứng lên, cúi đầu nhìn Mạn Duẫn, mắng: “Muội có biết cái quan trọng nhất của nữ nhân là gì không? Là danh tiết. Cho dù muội muốn cùng Cửu Vương gia ở chung một chỗ, cũng không nên chưa thành hôn đã cùng hắn phát sinh quan hệ! Mấy thứ lễ nghi đã học quăng đi đâu hết rồi! Vạn nhất Cửu Vương gia không chịu cưới, muội còn có thể gả ra ngoài sao?”

Cảm xúc của Sử Minh Phi vô cùng kích động, một chưởng đánh về phía thân cây. Nhánh cây xoát xoát lưu động, lá rụng rào rạt bay nhảy trên không trung.

Mạn Duẫn bình tĩnh nói: “Sầm nói, chàng sẽ cưới ta”.

Hơn nữa, Sầm vương phủ đã bắt đầu trang trí rồi.

Cùng Mạn Duẫn nói không thông, Sử Minh Phi thu hồi tay, khoanh tay mà đứng, đưa lưng về phía Mạn Duẫn nói: “Nếu muội còn coi ta là đại ca, chạng vạng ngày mai đến trạm dịch, chúng ta gặp mặt ở đó. Nếu muội không đi, có lẽ sẽ bỏ qua thứ tốt nhất trong sinh mệnh của muội.”

Vừa nói xong, Sử Minh Phi liền quay đầu bước đi.

Nhìn bóng dáng hắn đi xa, hai tay nắm chặt, còn có chút run rẩy.

Có vẻ như hắn tức giận không nhẹ, Mạn Duẫn tự hỏi. Cho tới khi thân ảnh của hắn biến mất trước mặt, Mạn Duẫn mới chậm rãi đứng lên.

Vẫn nên đi xem, vạn nhất là chuyện phi thường trọng yếu thì…

“Tiểu quận chúa, cuối cùng cũng tìm được người, người là muốn hại chết ta cùng Tề Hồng sao?” Chu Dương từ xa chạy tới, thấy thân ảnh Mạn Duẫn, nhất thời hai mắt tỏa sáng.

Nếu Cửu Vương gia biết bọn họ không tìm thấy tiểu quận chúa, hắn với Tề Hồng chuẩn bị chịu phạt đi là vừa.

Ai chẳng biết phụ nữ có thai là lớn nhất, lỡ tiểu quận chúa có gì sơ xuất, bọn họ đều không cần sống nữa.

“Ta chỉ là đi hóng gió chút thôi.” Mạn Duẫn cười cười, ý bảo hắn đừng chuyện bé xé ra to.

Dùng bữa tối với Tịch Mân Sầm, mọi người liền trở lại tiểu lâu nghỉ ngơi.

Bởi vì Mạn Duẫn có thai, cho nên đêm tới, Tịch Mân Sầm cũng rất an phận, không có động thủ động cước, trừ khi nhịn không được nữa, mới tới bên người Mạn Duẫn mà hôn sâu.

Vì tiếp đón Sử Minh Phi nên sáng ngày thứ hai, hoàng thất cùng bá quan văn võ trong triều đều đi nghênh đón. Mạn Duẫn đi theo bên trong hàng ngũ, nhìn đội ngũ Nam Trụ quốc từ xa tiến vào. Sử Minh Phi mặc long bào thêu rồng, cưỡi con ngựa đỏ thẫm, gương mặt anh tuấn khiến nhiều cô nương hét chói tai. Mà cách hắn không xa, là xe lựa hoa lệ nạm vàng, dưới ánh sáng mặt trời phản xạ ra ánh sáng chói mắt.

đã quen nhìn gương mặt tuấn tú của Tịch Mân Sầm, năng lực chống cự của Mạn Duẫn tương đối cao, cho nên nhìn Sử Minh Phi cũng chỉ cảm thấy bình thường mà thôi.

Cho đến buổi trưa, đội ngũ Nam Trụ quốc mới tới cửa cung.

Tịch Khánh Lân bước lên trước, ôm lấy Sử Minh Phi, đại biểu cho mối bang giao giữa hai nước.

“Hoàng đế Nam Trụ quốc đích thân tới đây, chính là vinh dự của bổn quốc.” Tịch Khánh Lân tuy rằng là vua của một nước cường đại, nhưng vẫn duy trì bộ dạng thân thiết như trước đây, khiến người ta có cảm giác như được tắm gió xuân.

“Phong Yến quốc đúng là phong cảnh vẫn như xưa”. Sử Minh Phi lễ phép trả lời một tiếng.

Trong xe ngựa, một nữ tử che mạn mỏng đi ra, cản trở ánh mắt tò mò của mọi người.

Tịch Khánh Lân nhìn dáng người yểu điệu của nữ tử, hỏi Sử Minh Phi: “Vị này là vị công chúa nào?”

Sử Minh Phi cười nhưng không nói, một hồi lâu sau mới đáp: “Thỉnh cho phép ta tạm thời giữ bí mật, bây giờ cũng không phải thời điểm nói ra chuyện này.”

Sử Minh Phi đã nói như vậy, Tịch Khánh Lân cũng biết không nên truy vấn tiếp. Bất đắc dĩ là lắc đầu, chuyện này vẫn nên để hoàng đệ tự giải quyết vậy.

Ánh mắt Mạn Duẫn dừng trên người nữ tử kia, ánh mắt của nàng ta khiến Mạn Duẫn cảm thấy có chút quen thuộc. Nhưng suy nghĩ một hồi vẫn không nghĩ ra người đó là ai. Mạn Duẫn phi thường tin tưởng Tịch Mân Sầm sẽ không phản bội nàng, cho nên vị công chúa này là ai, đối với nàng cũng không quan trọng.

Bởi vì, Tịch Mân Sầm nhất định sẽ không lấy công chúa này.

Hoàng cung nguy nga, sắc vàng huy hoàng.

Tịch Mân Sầm và Sử Minh Phi hàn huyên vài câu, liền sóng vai đi vào hoàng cung.

Ở đây quan viên rất nhiều, Tịch Mân Sầm vẫn đi bên cạnh Mạn Duẫn, ngẫu nhiên thấy có người lại gần, liền mắt lạnh lướt qua, khiến người ta không dám tới gần Mạn Duẫn.

Được bảo hộ như vậy, Mạn Duẫn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Khi Tịch Mân Sầm và quan viên đi vào triều, Mạn Duẫn và hắn mỗi người một ngả, Chu Dương và Tề Hồng hộ tống nàng về phủ. Sử Minh Phi tuy rằng đến Phong Yến quốc làm khách, nhưng cũng có nhiều việc cần phải nói trên triều. Nữ tử không được phép vào triều, mà để nàng ở trong cung, Tịch Mân Sầm lại lo lắng, cho nên liền bảo Mạn Duẫn đi về trước.

Sử Minh Phi không biết từ khi nào đã đi bên cạnh Tịch Mân Sầm.

hắn cố gắng bình tĩnh cảm xúc, hôm qua sau khi nghe những lời Mạn Duẫn nói, cả đêm hắn trằn trọc miên man, không tài nào chợp mắt nổi. Hôm nay lại thấy đầu sỏ hại Mạn Duẫn mang thai, làm hắn nghiến răng nghiến lợi. hắn và Tịch Mân Sầm còn có thù nước thù nhà, mà muội muội có quan hệ huyết thống với hắn, lại lựa chọn cùng tên này ở chung một chỗ.

Loại chuyện này, hắn tuyệt không chấp nhận.

“Nếu… trẫm muốn ngươi buông tha cho Mạn Duẫn, ngươi sẽ làm sao? Cho dù điều kiện gì, trẫm cũng sẽ đồng ý.” Sử Minh Phi muốn dùng lợi ích, dụ hoặc Tịch Mân Sầm. Thanh âm nói chuyện của hắn rất nhỏ, hai người lại đi cùng một chỗ, giống như đang âm thầm nói chuyện.

Quan viên đang vây quanh bên người Tịch Khánh Lân, cũng không biết hoàng đế cố ý hay là vô tình, để cho hai người có một cơ hội nói chuyện.

“Nếu bổn vương nói.. muốn giang sơn Nam Trụ quốc của ngươi, ngươi sẽ đáp ứng sao?” Tịch Mân Sầm lạnh lùng liếc hắn một cái, khóe môi nhếch lên tia cười giống như trào phúng. Khuôn mặt tuấn tú, lại lạnh như băng, tràng khí mãnh liệt trên người khến người ta không thể bỏ qua.

Sử Minh Phi lạnh lùng cười: “Ngươi biết đó là chuyện không thể, trách nhiệm cả đời của trẫm, là cho dân chúng Nam Trụ quốc cuộc sống ấm no sung túc.”

Cho dù làm chyện gì, hắn đều lấy sự phát triển của Nam Trụ quốc làm điều kiện tiên quyết. Địa vị của Mạn Duẫn trong lòng hắn, quả thật rất cao, nhưng nếu so sánh với Nam Trụ quốc, hắn sẽ không hề do dự mà buông tha cho Mạn Duẫn.

Tịch Mân Sầm dừng lại cước bộ, lạnh lúng nói: “Nhưng mà.. bổn vương sẽ.”

hắn muốn mỹ nhân, không cần giang sơn. So với giang sơn rộng lớn vạn dặm, Mạn Duẫn mới là sự tồn tại quan trọng nhất đối với hắn.

Sử Minh Phi ngây ngẩn cả người, thật không ngờ Tịch Mân Sầm lại cho hắn đáp án như vậy. Khóe môi tươi cười tự giễu, xem ra hắn nói như vậy, với Tịch Mân Sầm và Mạn Duẫn đều là một loại sỉ nhục, sỉ nhục tình cảm của bọn họ…

Hóa ra Cửu Vương gia khiến người người e sợ, không chỉ là một nam nhân lãnh huyết vô tình, thủ đoạn mạnh mẽ, mà còn là người si tình thế gian khó có được.

So với Tịch Mân Sầm, Sử Minh Phi hắn không có phần kiêu ngạo đó, thân phận của hắn cũng hạn chế tự do của hắn. Ngôi vị hoàng đế này, đôi khi là dấu hiệu của thành công, nhưng đôi khi lại là nơi trói buộc tự do đến tột cùng.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Đêm khuya đột nhập
2 Quyển 1 - Chương 2: Cha con gặp nhau
3 Quyển 1 - Chương 3: Bồi thường
4 Quyển 1 - Chương 4: Tháo xuống ngụy trang
5 Quyển 1 - Chương 5: Có người cướp ngục
6 Quyển 1 - Chương 6: Bớt Phong Diệp
7 Quyển 1 - Chương 7: Kèm hai bên rời đi
8 Quyển 1 - Chương 8: Lên thuyền giặc
9 Quyển 1 - Chương 9: Hỏi bớt
10 Quyển 1 - Chương 10: Một cuộc giao dịch
11 Quyển 1 - Chương 11: Thừa nhận sai lầm
12 Quyển 1 - Chương 12: Chọc phu tử tức giận
13 Quyển 1 - Chương 13: Tìm tới cửa
14 Quyển 1 - Chương 14: Nơi tỷ thí
15 Quyển 1 - Chương 15: Tập viết
16 Quyển 1 - Chương 16: Sách Khổng Đan
17 Quyển 1 - Chương 17: Chuột chạy qua đường
18 Quyển 1 - Chương 18: Cuộc tỷ thí hỗn loạn
19 Quyển 1 - Chương 19: Trần Ninh nổi điên
20 Quyển 1 - Chương 20: Tham gia dạ yến
21 Quyển 1 - Chương 21: Con gái của thái úy
22 Quyển 1 - Chương 22: Tin tức quan trọng
23 Quyển 1 - Chương 23: Bỗng dưng bị điên
24 Quyển 1 - Chương 24: Đi sứ Nam Trụ
25 Quyển 1 - Chương 25: Nướng khoai
26 Quyển 1 - Chương 26: Ám sát trong khách sạn
27 Quyển 1 - Chương 27: Vô diện thích khách
28 Quyển 1 - Chương 28: Tới thăm tiểu nha đầu ngươi một chút
29 Quyển 1 - Chương 29: Tin tức của nàng
30 Quyển 1 - Chương 30: Xóm cô đầu
31 Quyển 1 - Chương 31: Tiểu thú trong lồng
32 Quyển 1 - Chương 32: Mua cho được Tiểu Mạo Ngao
33 Quyển 1 - Chương 33: Công chúa mất nước
34 Quyển 1 - Chương 34: Bán đấu giá hồi cuối
35 Quyển 1 - Chương 35: Sợ mất
36 Quyển 1 - Chương 36: Phải bị tội gì
37 Quyển 1 - Chương 37: Hôn má
38 Quyển 1 - Chương 38: Ký tên đồng ý
39 Quyển 1 - Chương 39: Hun khói sòng bạc
40 Quyển 1 - Chương 40: Định ra mua bán
41 Quyển 1 - Chương 41: Tâm kế của mỹ nhân
42 Quyển 1 - Chương 42: Dẫn người đi bắt gian
43 Quyển 1 - Chương 43: Quân pháp bất vị
44 Quyển 1 - Chương 44: Cùng nhau tắm rửa
45 Quyển 1 - Chương 45: Mặt trời mọc hướng đông
46 Quyển 1 - Chương 46: Đá lăn
47 Quyển 1 - Chương 47: Thoát hiểm như thế nào
48 Quyển 1 - Chương 48: Đốt lửa rừng cây
49 Quyển 1 - Chương 49: Quân đồn trú
50 Quyển 1 - Chương 50: Mờ mịt con đường ra phía trước
51 Quyển 1 - Chương 51: Tính toán
52 Quyển 1 - Chương 52: Đệ nhất sủng phi
53 Quyển 1 - Chương 53
54 Quyển 1 - Chương 54
55 Quyển 1 - Chương 55
56 Quyển 1 - Chương 56
57 Quyển 1 - Chương 57
58 Quyển 1 - Chương 58
59 Quyển 1 - Chương 59
60 Quyển 1 - Chương 60
61 Quyển 1 - Chương 61
62 Quyển 1 - Chương 62
63 Quyển 1 - Chương 63
64 Quyển 1 - Chương 64
65 Quyển 1 - Chương 65
66 Quyển 1 - Chương 66
67 Quyển 1 - Chương 67
68 Quyển 1 - Chương 68
69 Quyển 1 - Chương 69
70 Quyển 1 - Chương 70
71 Quyển 1 - Chương 71
72 Quyển 2 - Chương 1
73 Quyển 2 - Chương 2
74 Quyển 2 - Chương 3
75 Quyển 2 - Chương 4
76 Quyển 2 - Chương 5
77 Quyển 2 - Chương 6
78 Quyển 2 - Chương 7
79 Quyển 2 - Chương 8
80 Quyển 2 - Chương 9
81 Quyển 2 - Chương 10
82 Quyển 2 - Chương 11
83 Quyển 2 - Chương 12
84 Quyển 2 - Chương 13
85 Quyển 2 - Chương 14
86 Quyển 2 - Chương 15
87 Quyển 2 - Chương 16
88 Quyển 2 - Chương 17
89 Quyển 2 - Chương 18
90 Quyển 2 - Chương 19
91 Quyển 2 - Chương 20
92 Quyển 2 - Chương 21
93 Quyển 2 - Chương 22
94 Quyển 2 - Chương 23
95 Quyển 2 - Chương 24
96 Quyển 2 - Chương 25
97 Quyển 2 - Chương 26
98 Quyển 2 - Chương 27
99 Quyển 2 - Chương 28
100 Quyển 2 - Chương 29
101 Quyển 2 - Chương 30
102 Quyển 2 - Chương 31
103 Quyển 2 - Chương 32
104 Quyển 2 - Chương 33
105 Quyển 2 - Chương 34
106 Quyển 2 - Chương 35
107 Quyển 2 - Chương 36
108 Quyển 2 - Chương 37
109 Quyển 2 - Chương 38
110 Quyển 2 - Chương 39
111 Quyển 2 - Chương 40
112 Quyển 2 - Chương 41
113 Quyển 2 - Chương 42
114 Quyển 2 - Chương 43
115 Quyển 2 - Chương 44
116 Quyển 3 - Chương 1
117 Quyển 3 - Chương 2
118 Quyển 3 - Chương 3
119 Quyển 3 - Chương 4
120 Quyển 3 - Chương 5
121 Quyển 3 - Chương 6
122 Quyển 3 - Chương 7
123 Quyển 3 - Chương 8
124 Quyển 3 - Chương 9
125 Quyển 3 - Chương 10
126 Quyển 3 - Chương 11
127 Quyển 3 - Chương 12
128 Quyển 3 - Chương 13
129 Quyển 3 - Chương 14
130 Quyển 3 - Chương 15
131 Quyển 3 - Chương 16
132 Quyển 3 - Chương 17
133 Quyển 3 - Chương 18
134 Quyển 3 - Chương 19
135 Quyển 3 - Chương 20
136 Quyển 3 - Chương 21
137 Quyển 3 - Chương 22
138 Quyển 3 - Chương 23
139 Quyển 3 - Chương 24
140 Quyển 3 - Chương 25
141 Quyển 3 - Chương 26
142 Quyển 3 - Chương 27
143 Quyển 4 - Chương 1
144 Quyển 4 - Chương 2
145 Quyển 4 - Chương 3
146 Quyển 4 - Chương 4
147 Quyển 4 - Chương 5
148 Quyển 4 - Chương 6
149 Quyển 4 - Chương 7
150 Quyển 4 - Chương 8
151 Quyển 4 - Chương 9
152 Quyển 4 - Chương 10
153 Quyển 4 - Chương 11
154 Quyển 4 - Chương 12
155 Quyển 4 - Chương 13
156 Quyển 4 - Chương 14
157 Quyển 4 - Chương 15: Đại kết cục (1)
158 Quyển 4 - Chương 16: Đại kết cục 2
159 Quyển 4 - Chương 17: Đại kết cục 3
160 Quyển 4 - Chương 18: Đại kết cục 4
161 Quyển 4 - Chương 19: Đại kết cục 5
162 Quyển 4 - Chương 20: Đại kết cục 6
Chapter

Updated 162 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Đêm khuya đột nhập
2
Quyển 1 - Chương 2: Cha con gặp nhau
3
Quyển 1 - Chương 3: Bồi thường
4
Quyển 1 - Chương 4: Tháo xuống ngụy trang
5
Quyển 1 - Chương 5: Có người cướp ngục
6
Quyển 1 - Chương 6: Bớt Phong Diệp
7
Quyển 1 - Chương 7: Kèm hai bên rời đi
8
Quyển 1 - Chương 8: Lên thuyền giặc
9
Quyển 1 - Chương 9: Hỏi bớt
10
Quyển 1 - Chương 10: Một cuộc giao dịch
11
Quyển 1 - Chương 11: Thừa nhận sai lầm
12
Quyển 1 - Chương 12: Chọc phu tử tức giận
13
Quyển 1 - Chương 13: Tìm tới cửa
14
Quyển 1 - Chương 14: Nơi tỷ thí
15
Quyển 1 - Chương 15: Tập viết
16
Quyển 1 - Chương 16: Sách Khổng Đan
17
Quyển 1 - Chương 17: Chuột chạy qua đường
18
Quyển 1 - Chương 18: Cuộc tỷ thí hỗn loạn
19
Quyển 1 - Chương 19: Trần Ninh nổi điên
20
Quyển 1 - Chương 20: Tham gia dạ yến
21
Quyển 1 - Chương 21: Con gái của thái úy
22
Quyển 1 - Chương 22: Tin tức quan trọng
23
Quyển 1 - Chương 23: Bỗng dưng bị điên
24
Quyển 1 - Chương 24: Đi sứ Nam Trụ
25
Quyển 1 - Chương 25: Nướng khoai
26
Quyển 1 - Chương 26: Ám sát trong khách sạn
27
Quyển 1 - Chương 27: Vô diện thích khách
28
Quyển 1 - Chương 28: Tới thăm tiểu nha đầu ngươi một chút
29
Quyển 1 - Chương 29: Tin tức của nàng
30
Quyển 1 - Chương 30: Xóm cô đầu
31
Quyển 1 - Chương 31: Tiểu thú trong lồng
32
Quyển 1 - Chương 32: Mua cho được Tiểu Mạo Ngao
33
Quyển 1 - Chương 33: Công chúa mất nước
34
Quyển 1 - Chương 34: Bán đấu giá hồi cuối
35
Quyển 1 - Chương 35: Sợ mất
36
Quyển 1 - Chương 36: Phải bị tội gì
37
Quyển 1 - Chương 37: Hôn má
38
Quyển 1 - Chương 38: Ký tên đồng ý
39
Quyển 1 - Chương 39: Hun khói sòng bạc
40
Quyển 1 - Chương 40: Định ra mua bán
41
Quyển 1 - Chương 41: Tâm kế của mỹ nhân
42
Quyển 1 - Chương 42: Dẫn người đi bắt gian
43
Quyển 1 - Chương 43: Quân pháp bất vị
44
Quyển 1 - Chương 44: Cùng nhau tắm rửa
45
Quyển 1 - Chương 45: Mặt trời mọc hướng đông
46
Quyển 1 - Chương 46: Đá lăn
47
Quyển 1 - Chương 47: Thoát hiểm như thế nào
48
Quyển 1 - Chương 48: Đốt lửa rừng cây
49
Quyển 1 - Chương 49: Quân đồn trú
50
Quyển 1 - Chương 50: Mờ mịt con đường ra phía trước
51
Quyển 1 - Chương 51: Tính toán
52
Quyển 1 - Chương 52: Đệ nhất sủng phi
53
Quyển 1 - Chương 53
54
Quyển 1 - Chương 54
55
Quyển 1 - Chương 55
56
Quyển 1 - Chương 56
57
Quyển 1 - Chương 57
58
Quyển 1 - Chương 58
59
Quyển 1 - Chương 59
60
Quyển 1 - Chương 60
61
Quyển 1 - Chương 61
62
Quyển 1 - Chương 62
63
Quyển 1 - Chương 63
64
Quyển 1 - Chương 64
65
Quyển 1 - Chương 65
66
Quyển 1 - Chương 66
67
Quyển 1 - Chương 67
68
Quyển 1 - Chương 68
69
Quyển 1 - Chương 69
70
Quyển 1 - Chương 70
71
Quyển 1 - Chương 71
72
Quyển 2 - Chương 1
73
Quyển 2 - Chương 2
74
Quyển 2 - Chương 3
75
Quyển 2 - Chương 4
76
Quyển 2 - Chương 5
77
Quyển 2 - Chương 6
78
Quyển 2 - Chương 7
79
Quyển 2 - Chương 8
80
Quyển 2 - Chương 9
81
Quyển 2 - Chương 10
82
Quyển 2 - Chương 11
83
Quyển 2 - Chương 12
84
Quyển 2 - Chương 13
85
Quyển 2 - Chương 14
86
Quyển 2 - Chương 15
87
Quyển 2 - Chương 16
88
Quyển 2 - Chương 17
89
Quyển 2 - Chương 18
90
Quyển 2 - Chương 19
91
Quyển 2 - Chương 20
92
Quyển 2 - Chương 21
93
Quyển 2 - Chương 22
94
Quyển 2 - Chương 23
95
Quyển 2 - Chương 24
96
Quyển 2 - Chương 25
97
Quyển 2 - Chương 26
98
Quyển 2 - Chương 27
99
Quyển 2 - Chương 28
100
Quyển 2 - Chương 29
101
Quyển 2 - Chương 30
102
Quyển 2 - Chương 31
103
Quyển 2 - Chương 32
104
Quyển 2 - Chương 33
105
Quyển 2 - Chương 34
106
Quyển 2 - Chương 35
107
Quyển 2 - Chương 36
108
Quyển 2 - Chương 37
109
Quyển 2 - Chương 38
110
Quyển 2 - Chương 39
111
Quyển 2 - Chương 40
112
Quyển 2 - Chương 41
113
Quyển 2 - Chương 42
114
Quyển 2 - Chương 43
115
Quyển 2 - Chương 44
116
Quyển 3 - Chương 1
117
Quyển 3 - Chương 2
118
Quyển 3 - Chương 3
119
Quyển 3 - Chương 4
120
Quyển 3 - Chương 5
121
Quyển 3 - Chương 6
122
Quyển 3 - Chương 7
123
Quyển 3 - Chương 8
124
Quyển 3 - Chương 9
125
Quyển 3 - Chương 10
126
Quyển 3 - Chương 11
127
Quyển 3 - Chương 12
128
Quyển 3 - Chương 13
129
Quyển 3 - Chương 14
130
Quyển 3 - Chương 15
131
Quyển 3 - Chương 16
132
Quyển 3 - Chương 17
133
Quyển 3 - Chương 18
134
Quyển 3 - Chương 19
135
Quyển 3 - Chương 20
136
Quyển 3 - Chương 21
137
Quyển 3 - Chương 22
138
Quyển 3 - Chương 23
139
Quyển 3 - Chương 24
140
Quyển 3 - Chương 25
141
Quyển 3 - Chương 26
142
Quyển 3 - Chương 27
143
Quyển 4 - Chương 1
144
Quyển 4 - Chương 2
145
Quyển 4 - Chương 3
146
Quyển 4 - Chương 4
147
Quyển 4 - Chương 5
148
Quyển 4 - Chương 6
149
Quyển 4 - Chương 7
150
Quyển 4 - Chương 8
151
Quyển 4 - Chương 9
152
Quyển 4 - Chương 10
153
Quyển 4 - Chương 11
154
Quyển 4 - Chương 12
155
Quyển 4 - Chương 13
156
Quyển 4 - Chương 14
157
Quyển 4 - Chương 15: Đại kết cục (1)
158
Quyển 4 - Chương 16: Đại kết cục 2
159
Quyển 4 - Chương 17: Đại kết cục 3
160
Quyển 4 - Chương 18: Đại kết cục 4
161
Quyển 4 - Chương 19: Đại kết cục 5
162
Quyển 4 - Chương 20: Đại kết cục 6