Quyển 4 – Chương 10

Edit: tart_trứng

Beta: Ishtar ​

Theo âm thanh của Tịch Mân Sầm, ánh mắt mọi người đồng loạt chuyển hướng ra phía rừng trúc.

một con Ngạo Mai uy phong lẫm liệt cấp tốc chạy tới, thân thể nó khổng lồ, so với sói càng thêm cường tráng. Bộ lông trắng dưới ánh trăng giống như được phủ thêm tầng ánh vàng. Bởi vì thật lâu không được thấy tiểu chủ nhân, Ngạo Mao liền cấp tốc lao tới.

Thân hình cùng tốc độ của nó khiến Mạn Duẫn sợ tới mức tránh qua hướng bên sườn. Nếu thật sự bị Ngạo Mao tông tới, nàng không muốn thân thể mình sẽ cùng mặt đất tiếp xúc thân mật đâu.

Lao tới không thành công, Ngạo Mao cũng không nổi giận, chạy lại chỗ Mạn Duẫn.

Mắt thấy người rồi, cổ nó lại đột nhiên bị một bàn tay to giữ lại.

Bàn tay mang theo lực rất lớn xông ra túm lấy nó, Ngạo Mao ở trong tay hắn cũng không thể động đậy gì, hệt như mèo thấy chuột, Ngạo Mao rụt đầu.

“Phái người mang ngươi tới Thanh Châu không phải để ngươi nhận người”. Tịch Mân Sầm nhẹ nhàng buông ra, Ngạo Mao rơi trên mặt đất. Nó chạy tới bên cạnh Mạn Duẫn, không ngừng cọ chân nàng.

Mạn Duẫn thân thiết sờ sờ lông Ngạo Mao, hỏi: “Phụ vương, sao nó tới được đây?”

Tiến vào cấm địa chỉ có bốn người bọn họ mà thôi. Ai có thể mang Ngạo Mao đi vào chứ?

“Lúc gần đi, bổn vương có lưu lại cho Chu Phi tín hàm, phân phó hắn phái người mang Ngạo Mao tới đây. Còn việc vào cấm địa hoàn toàn là nhờ vào cái mũi của nó”. Khứu giác của Ngạo Mao rất tinh, nó lại ở cùng Mạn Duẫn nhiều năm, đối với mùi của nàng hiểu biết triệt để.

Khi bọn họ tiến vào cấm địa không lâu, thị vệ bên ngoài liền mang Ngạo Mao thả vào.

Lúc bọn họ tới Thanh Châu, do đi quá gấp nên không thể mang theo Ngạo Mao. Trước không nói đến sức ăn của nó, mang nó theo cũng dễ bị người phát hiện. Cho nên Tịch Mân Sầm ra lệnh cho bọn họ bí mật mang Ngạo Mao tới đây.

“Ha ha, có Ngạo Mao ở đây, việc này cũng dễ hơn rồi”. Chu Dương ngồi xổm xuống, vỗ vỗ lông của Ngạo Mao: “Có chuyện cho ngươi làm rồi, theo ta đến đây.”

Chu Dương kéo Ngạo Mao hướng tới bên tường, mọi người đều vây quanh cách đó không xa.

“Ngạo Mao, đào tường đi, chờ về vương phủ, ta nhất định chuẩn bị cho ngươi một khối thịt lớn, thế nào?” Chu Dương ra vẻ người tốt, một bàn tay nắm ngay cổ Ngạo Mao, một tay chỉ vào tường, không ngừng dùng đồ ăn dụ dỗ Ngạo Mao.

Ngạo Mao nhìn về phía Mạn Duẫn, thấy ý của tiểu chủ nhân xong mới dùng hai móng vuốt bắt đầu đào tường.

Chu Dương quẹt mũi, không hài lòng hừ hừ nói: “Người chuẩn bị đồ ăn cho ngươi là ta, ngươi ngược lại, chỉ nghe lời tiểu quận chúa, làm ta thật thương tâm a”.

Chu Dương bày ra biểu tình “Ta thật bi thương”, muốn dựa vào người Tề Hồng. Tề Hồng sao cho hắn thực hiện ý đồ, liền tránh qua phải.

Chu Dương đứng không vững, suýt nữa ngã sấp xuống, hung hăng trừng mắt rồi mới chịu từ bỏ.

Móng vuốt Ngạo Mao cực kì sắc bén, mỗi lần cào xuống đều khiến đất đá rơi xuống. Lúc Ngạo Mao còn nhỏ đã có thể đào tường, nay trưởng thành rồi, tốc độ cũng nhanh hơn không ít. Thân hình mập mạp của nó chen chúc trong động, không ngừng hướng vào bên trong, thỉnh thoảng lại đào ra một đống đá vụn.

một lát sau, âm thanh đào tường dần dần nhỏ lại. Ngạo Mao một thân đầy tro bụi, cọ đầu tranh công với Mạn Duẫn.

Ngạo Mao và Mạn Duẫn ở với nhau rất thân thiết, hiển nhiên không cảm thấy có gì không ổn. Vấn đề là, đứng bên người nó chính là một Cửu Vương gia rất hay ghen.

Hai mắt Tịch Mân Sầm lạnh lùng nheo lại, Ngạo Mao lập tức ngoan ngoãn đứng thẳng, tâm không cam lòng không muốn lui ra hai bước. Từ khi trở lại Phong Yến quốc, thời gian nó thân cận với tiểu chủ nhân càng lúc càng ít. Ngày bé, nó liền sợ hãi một thân khí thế của Tịch Mân Sầm, không nghĩ tới khi trưởng thành rồi, cũng không có cam đảm chống đối lại vị chủ tử này.

một bức tượng lớn xuất hiện ở trên tường.

Tề Hồng đi qua đi lại, không khỏi cảm thán hai tiếng: “Ước chừng khoảng một thước, Thiên Kiểm trang thật bỏ nhiều công phu a”.

hắn cùng Chu Dương giơ đuốc lên, dẫn đầu đoàn người tiến vào. Tịch Mân Sầm và Mạn Duẫn đi theo phía sau.

Từ phía vách tường, ánh lên ánh sáng của dạ minh châu. Bọn họ tiến vào liền dập tắt đuốc. Ánh sáng trong này rất đầy đủ, bên trong chất đầy đồ, vàng bạc đá quý nhiều vô số kể.

Chu Dương mở ra một cái rương gỗ, bên trong tất cả đều là thỏi vàng rực rỡ. Ánh sáng của vàng phản xạ lấp lánh, khiến người ta không mở nổi hai mắt ra được.

“Thiên Kiểm trang không hổ là sơn trang trăm năm, không nghĩ tới lại chứa nhiều tài vật như vậy”. Tề Hồng cũng nhịn không được than nhẹ. Tuy rằng hắn không thiếu tiền, nhưng cũng không ngại có thêm nhiều tiền. Chỉ cần tùy tiện lấy đi một rương ở đây, bọn họ cũng có thể sống cả đời vô tư không lo nghĩ.

Mạn Duẫn và Tịch Mân Sầm đối với chỗ vàng bạc đó hoàn toàn xem nhẹ, xem như không thấy.

“Phụ vương, đã đến đây rồi, người có thể nói với con mục đích tới đây không?” Mạn Duẫn đứng bên cạnh Tịch Mân Sầm, ngửa đầu, đôi mắt trong suốt nhìn hắn.

Mạn Duẫn không có kích động, hay chính ra là đáp án này đối với nàng cũng không trọng yếu. Nàng chính là muốn giúp phụ vương, tìm đồ vật này nọ, nếu không có mục tiêu chính xác, cũng rất khó ở trong thời gian ngắn mà tìm ra.

Tịch Mân Sầm xoa xoa trán nàng, cũng không mở miệng. Tề Hồng bên cạnh lại hưng phấn hô to lên.

“Vương gia không phải là đến tìm thiên liên nhụy sao? Đó là trấn môn chi bảo của Thiên Kiểm trang. Ta dám nói, biết Thiên Kiểm trang có đồ vật này, chưa có tới mười người”. Tin tức này có được là do tổ tông để lại.

Thiên liên nhụy là vật cực kì trân quý, Thiên Kiểm trang sợ người ngoài biết được sẽ dẫn tới gió to sóng lớn, cho nên vẫn luôn giữ bí mật này. Nhưng thiên hạ có không ít chuyện gió lùa vào tường, trong một lần ngẫu nhiên mà tổ tông hắn đã biết được tin tức này, sau đó lưu truyền cho các thế hệ sau. không phải không nghĩ tới chuyện đi Thiên Kiểm trang trộm thiên liên nhụy, nhưng phòng ngự ở nơi này luôn rất cao, bọn họ cũng chỉ dám nghĩ mà không dám chân chính hành động.

“Thiên liên nhụy?” Mạn Duẫn xoay người, nhìn chằm chằm Tề Hồng. Nguyên nhân phụ vương mang theo Tề Hồng chính là vì Thiên liên nhụy; lần này tới Thiên Kiểm trang cũng là vì thiên liên nhụy? Cho dù đó là vật trân bảo hiếm có, nhưng phụ vương muốn dùng nó làm gì?

“Bổn vương tự nhiên có chỗ cần dùng, Duẫn nhi, đừng quên đã đáp ứng phụ vương cái gì?” Tịch Mân Sầm nhắc tới hứa hẹn của Mạn Duẫn, đem nỗi tò mò của nàng áp chế xuống.

Mạn Duẫn không tiếp tục hỏi, nhưng vẫn cảm thấy chuyện về thiên liên nhụy không hề đơn giản. Nàng nhớ tới quyển sách kia, tuy rằng ghi lại hình dáng của thiên liên nhụy, nhưng trang tiếp theo lại không trọn vẹn. Lúc ấy Mạn Duẫn nghĩ quyển sách này cũng đã lâu rồi, thiếu trang cũng coi như bình thường. Nhưng bây giờ nghĩ lại, nàng cảm thấy có người cố ý làm vậy.

Có lẽ, đã bị ai đó xé ra. Nhưng thủ vệ trong Sầm vương phủ rất nghiêm, lại có người dám xông vào sao? Mà vì sao chỉ xé đi phần đó.

Mạn Duẫn hoài nghi nhìn về phía Tịch Mân Sầm: “Phụ vương, trang sách đó có phải bị người xé mất không?”

Cho dù không chắc chắn, Mạn Duẫn vẫn hỏi ra. Phụ vương từ trước đến nay rất quý trọng thư họa. Năm đó nàng ở trong thư phòng đốt một đống lớn tranh chữ, cho dù phụ vương không nói gì, nhưng Mạn Duẫn hiểu thật ra người cảm thấy rất đáng tiếc.

một đám tranh chữ so với nữ nhi của mình, phân lượng rõ ràng nghiêng về một phía. Cho nên, dù luyến tiếc, Tịch Mân Sầm vẫn lựa chọn Mạn Duẫn.

Mâu quang Tịch Mân Sầm chợt lóe rồi lại khôi phục bình thường: “Sao lại hỏi vậy?”

hắn biết không thể lừa Mạn Duẫn được bao lâu, đứa nhỏ này vốn dĩ rất thông minh. Nếu không phải đi theo hắn vài năm, chỉ sợ vẫn là bộ dáng xa cách lãnh đạm.

“Hết thảy những việc này cũng quá mức trùng hợp”. Mạn Duẫn khẽ lắc đầu, cười có chút tự giễu. một câu nói dối nói ra, phải dùng rất nhiều câu nói dối để che đậy nó. Mà gạt người một việc, cùng phải dùng rất nhiều việc khác để giấu nó. Chỉ cần có chút liên hệ, liền có thể khiến người ta nhìn ra manh mối.

“Là bổn vương làm thì thế nào?” Tịch Mân Sầm khẽ đụng mũi Mạn Duẫn, thấp giọng ở bên tai nàng thở dài: “VIệc này lúc trở về nói sau, hiện tại không phải thời điểm nói chuyện. Chỉ cần bổn vương tìm được thiên liên nhụy, con sẽ biết được mọi việc”.

Mạn Duẫn chỉ uể oải một lát, liền lấy lại tinh thần. Nếu phụ vương nói sẽ công đạo rõ ràng, nàng cũng không có gì do gì không làm theo. Bọn họ còn đang ở địa bàn của Bách Lý Vân Dịch, phải nhanh chóng làm xong rồi rời đi, nếu không lại gặp phiền toái.

“Nhìn gian phòng đó một chút, xem có mật thất nào không. Bách Lý Vân Dịch sẽ không đem thứ trân quý như thiên liên nhụy ở nơi có thể dễ dàng thấy được.” Tịch Mân Sầm nói với mọi người, ai cũng gật đầu rồi mỗi người tự tản ra một phía, chúi đầu vào đống châu báu bắt đầu tìm kiếm.

Khi đi ngang qua người Tịch Mân Sầm, Tề Hồng hướng hắn nói: “thật là làm khổ người, Cửu Vương gia”.

Tịch Mân Sầm nhíu mày không nói gì, có đôi khi, một việc cho dù khổ mệt thế nào cũng vẫn có thể thấy hạnh phúc. nói như vậy, chuyện này cũng không nhất thiết gọi là khổ.

Mạn Duẫn chú ý tới hai người đang lặng lẽ đối thoại, nhưng vì khoảng cách quá xa, nàng cũng không nghe được đoạn hội thoại của hai người.

Mật thất thường nằm trên vách tường, nên trước tiên Mạn Duẫn thử gõ lên mỗi mặt tường, di chuyển từng viên dạ minh châu. Nhưng cuối cùng cũng không có thu hoạch.

Bọn họ tiếp tục hao phí từng khắc thời gian trôi qua, vẫn không tìm ra chỗ nào. Ngạo Mao không hiểu bọn họ đang làm gì, ghé vào một chỗ mà ngủ gật. Nó cũng ngẫu nhiên mở ta mắt, vụng trộm đảo qua đảo lại.

Chu Dương mệt đến toàn thân đều mồ hôi: “Vương gia, tìm không ra, Bách Lý Vân Dịch thật giấu đồ rất kỹ”.

Tề Hồng bất đắc dĩ nhún vai, đáp án cũng giống với Chu Dương.

Tịch Mân Sầm xem xét xung quanh, tạm thời cũng không tìm ra cái gì. hắn tự hỏi một lúc lâu mới nói: “Tạm thời đừng tập trung trên tường, các ngươi thử di chuyển mấy cái rương này xem có phát hiện gì không?”

một đống rương hỗn độn trên mặt đất. Lúc vừa tiến vào Tịch Mân Sầm không cảm thấy quá kỳ lạ. Mà nay nghĩ lại, Thiên Kiểm trang rất có quy củ, cho dù là thức ăn cũng có quy tắc riêng. Huống hồ trong rương toàn là bảo bối, đáng lý nên được xếp gọn gàng, để lúc cần tới có thể mau chóng tìm ra.

Càng nghĩ càng thấy không thích hợp, Tịch Mân Sầm phân phó mọi người nhanh làm.

Rương lớn có, nhỏ cũng có, vài người di chuyển rương này, rồi lại dịch chuyển rương kia.

Mạn Duẫn cũng không nhàn rỗi, cùng Chu Dương và Tề Hồng kiểm tra mấy cái rương. Ở tít trong góc, Mạn Duẫn phát hiện được cái rương gỗ không lớn cũng không nhỏ. Nàng bị hoa văn điêu khắc trên đó hấp dẫn, liền muốn đi qua coi cho rõ, lại phát hiện chính mình không thể chuyển động.

“Phụ vương, chỗ này có vấn đề”. Phát hiện ra chỗ không đúng, Mạn Duẫn liền hô lên.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Đêm khuya đột nhập
2 Quyển 1 - Chương 2: Cha con gặp nhau
3 Quyển 1 - Chương 3: Bồi thường
4 Quyển 1 - Chương 4: Tháo xuống ngụy trang
5 Quyển 1 - Chương 5: Có người cướp ngục
6 Quyển 1 - Chương 6: Bớt Phong Diệp
7 Quyển 1 - Chương 7: Kèm hai bên rời đi
8 Quyển 1 - Chương 8: Lên thuyền giặc
9 Quyển 1 - Chương 9: Hỏi bớt
10 Quyển 1 - Chương 10: Một cuộc giao dịch
11 Quyển 1 - Chương 11: Thừa nhận sai lầm
12 Quyển 1 - Chương 12: Chọc phu tử tức giận
13 Quyển 1 - Chương 13: Tìm tới cửa
14 Quyển 1 - Chương 14: Nơi tỷ thí
15 Quyển 1 - Chương 15: Tập viết
16 Quyển 1 - Chương 16: Sách Khổng Đan
17 Quyển 1 - Chương 17: Chuột chạy qua đường
18 Quyển 1 - Chương 18: Cuộc tỷ thí hỗn loạn
19 Quyển 1 - Chương 19: Trần Ninh nổi điên
20 Quyển 1 - Chương 20: Tham gia dạ yến
21 Quyển 1 - Chương 21: Con gái của thái úy
22 Quyển 1 - Chương 22: Tin tức quan trọng
23 Quyển 1 - Chương 23: Bỗng dưng bị điên
24 Quyển 1 - Chương 24: Đi sứ Nam Trụ
25 Quyển 1 - Chương 25: Nướng khoai
26 Quyển 1 - Chương 26: Ám sát trong khách sạn
27 Quyển 1 - Chương 27: Vô diện thích khách
28 Quyển 1 - Chương 28: Tới thăm tiểu nha đầu ngươi một chút
29 Quyển 1 - Chương 29: Tin tức của nàng
30 Quyển 1 - Chương 30: Xóm cô đầu
31 Quyển 1 - Chương 31: Tiểu thú trong lồng
32 Quyển 1 - Chương 32: Mua cho được Tiểu Mạo Ngao
33 Quyển 1 - Chương 33: Công chúa mất nước
34 Quyển 1 - Chương 34: Bán đấu giá hồi cuối
35 Quyển 1 - Chương 35: Sợ mất
36 Quyển 1 - Chương 36: Phải bị tội gì
37 Quyển 1 - Chương 37: Hôn má
38 Quyển 1 - Chương 38: Ký tên đồng ý
39 Quyển 1 - Chương 39: Hun khói sòng bạc
40 Quyển 1 - Chương 40: Định ra mua bán
41 Quyển 1 - Chương 41: Tâm kế của mỹ nhân
42 Quyển 1 - Chương 42: Dẫn người đi bắt gian
43 Quyển 1 - Chương 43: Quân pháp bất vị
44 Quyển 1 - Chương 44: Cùng nhau tắm rửa
45 Quyển 1 - Chương 45: Mặt trời mọc hướng đông
46 Quyển 1 - Chương 46: Đá lăn
47 Quyển 1 - Chương 47: Thoát hiểm như thế nào
48 Quyển 1 - Chương 48: Đốt lửa rừng cây
49 Quyển 1 - Chương 49: Quân đồn trú
50 Quyển 1 - Chương 50: Mờ mịt con đường ra phía trước
51 Quyển 1 - Chương 51: Tính toán
52 Quyển 1 - Chương 52: Đệ nhất sủng phi
53 Quyển 1 - Chương 53
54 Quyển 1 - Chương 54
55 Quyển 1 - Chương 55
56 Quyển 1 - Chương 56
57 Quyển 1 - Chương 57
58 Quyển 1 - Chương 58
59 Quyển 1 - Chương 59
60 Quyển 1 - Chương 60
61 Quyển 1 - Chương 61
62 Quyển 1 - Chương 62
63 Quyển 1 - Chương 63
64 Quyển 1 - Chương 64
65 Quyển 1 - Chương 65
66 Quyển 1 - Chương 66
67 Quyển 1 - Chương 67
68 Quyển 1 - Chương 68
69 Quyển 1 - Chương 69
70 Quyển 1 - Chương 70
71 Quyển 1 - Chương 71
72 Quyển 2 - Chương 1
73 Quyển 2 - Chương 2
74 Quyển 2 - Chương 3
75 Quyển 2 - Chương 4
76 Quyển 2 - Chương 5
77 Quyển 2 - Chương 6
78 Quyển 2 - Chương 7
79 Quyển 2 - Chương 8
80 Quyển 2 - Chương 9
81 Quyển 2 - Chương 10
82 Quyển 2 - Chương 11
83 Quyển 2 - Chương 12
84 Quyển 2 - Chương 13
85 Quyển 2 - Chương 14
86 Quyển 2 - Chương 15
87 Quyển 2 - Chương 16
88 Quyển 2 - Chương 17
89 Quyển 2 - Chương 18
90 Quyển 2 - Chương 19
91 Quyển 2 - Chương 20
92 Quyển 2 - Chương 21
93 Quyển 2 - Chương 22
94 Quyển 2 - Chương 23
95 Quyển 2 - Chương 24
96 Quyển 2 - Chương 25
97 Quyển 2 - Chương 26
98 Quyển 2 - Chương 27
99 Quyển 2 - Chương 28
100 Quyển 2 - Chương 29
101 Quyển 2 - Chương 30
102 Quyển 2 - Chương 31
103 Quyển 2 - Chương 32
104 Quyển 2 - Chương 33
105 Quyển 2 - Chương 34
106 Quyển 2 - Chương 35
107 Quyển 2 - Chương 36
108 Quyển 2 - Chương 37
109 Quyển 2 - Chương 38
110 Quyển 2 - Chương 39
111 Quyển 2 - Chương 40
112 Quyển 2 - Chương 41
113 Quyển 2 - Chương 42
114 Quyển 2 - Chương 43
115 Quyển 2 - Chương 44
116 Quyển 3 - Chương 1
117 Quyển 3 - Chương 2
118 Quyển 3 - Chương 3
119 Quyển 3 - Chương 4
120 Quyển 3 - Chương 5
121 Quyển 3 - Chương 6
122 Quyển 3 - Chương 7
123 Quyển 3 - Chương 8
124 Quyển 3 - Chương 9
125 Quyển 3 - Chương 10
126 Quyển 3 - Chương 11
127 Quyển 3 - Chương 12
128 Quyển 3 - Chương 13
129 Quyển 3 - Chương 14
130 Quyển 3 - Chương 15
131 Quyển 3 - Chương 16
132 Quyển 3 - Chương 17
133 Quyển 3 - Chương 18
134 Quyển 3 - Chương 19
135 Quyển 3 - Chương 20
136 Quyển 3 - Chương 21
137 Quyển 3 - Chương 22
138 Quyển 3 - Chương 23
139 Quyển 3 - Chương 24
140 Quyển 3 - Chương 25
141 Quyển 3 - Chương 26
142 Quyển 3 - Chương 27
143 Quyển 4 - Chương 1
144 Quyển 4 - Chương 2
145 Quyển 4 - Chương 3
146 Quyển 4 - Chương 4
147 Quyển 4 - Chương 5
148 Quyển 4 - Chương 6
149 Quyển 4 - Chương 7
150 Quyển 4 - Chương 8
151 Quyển 4 - Chương 9
152 Quyển 4 - Chương 10
153 Quyển 4 - Chương 11
154 Quyển 4 - Chương 12
155 Quyển 4 - Chương 13
156 Quyển 4 - Chương 14
157 Quyển 4 - Chương 15: Đại kết cục (1)
158 Quyển 4 - Chương 16: Đại kết cục 2
159 Quyển 4 - Chương 17: Đại kết cục 3
160 Quyển 4 - Chương 18: Đại kết cục 4
161 Quyển 4 - Chương 19: Đại kết cục 5
162 Quyển 4 - Chương 20: Đại kết cục 6
Chapter

Updated 162 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Đêm khuya đột nhập
2
Quyển 1 - Chương 2: Cha con gặp nhau
3
Quyển 1 - Chương 3: Bồi thường
4
Quyển 1 - Chương 4: Tháo xuống ngụy trang
5
Quyển 1 - Chương 5: Có người cướp ngục
6
Quyển 1 - Chương 6: Bớt Phong Diệp
7
Quyển 1 - Chương 7: Kèm hai bên rời đi
8
Quyển 1 - Chương 8: Lên thuyền giặc
9
Quyển 1 - Chương 9: Hỏi bớt
10
Quyển 1 - Chương 10: Một cuộc giao dịch
11
Quyển 1 - Chương 11: Thừa nhận sai lầm
12
Quyển 1 - Chương 12: Chọc phu tử tức giận
13
Quyển 1 - Chương 13: Tìm tới cửa
14
Quyển 1 - Chương 14: Nơi tỷ thí
15
Quyển 1 - Chương 15: Tập viết
16
Quyển 1 - Chương 16: Sách Khổng Đan
17
Quyển 1 - Chương 17: Chuột chạy qua đường
18
Quyển 1 - Chương 18: Cuộc tỷ thí hỗn loạn
19
Quyển 1 - Chương 19: Trần Ninh nổi điên
20
Quyển 1 - Chương 20: Tham gia dạ yến
21
Quyển 1 - Chương 21: Con gái của thái úy
22
Quyển 1 - Chương 22: Tin tức quan trọng
23
Quyển 1 - Chương 23: Bỗng dưng bị điên
24
Quyển 1 - Chương 24: Đi sứ Nam Trụ
25
Quyển 1 - Chương 25: Nướng khoai
26
Quyển 1 - Chương 26: Ám sát trong khách sạn
27
Quyển 1 - Chương 27: Vô diện thích khách
28
Quyển 1 - Chương 28: Tới thăm tiểu nha đầu ngươi một chút
29
Quyển 1 - Chương 29: Tin tức của nàng
30
Quyển 1 - Chương 30: Xóm cô đầu
31
Quyển 1 - Chương 31: Tiểu thú trong lồng
32
Quyển 1 - Chương 32: Mua cho được Tiểu Mạo Ngao
33
Quyển 1 - Chương 33: Công chúa mất nước
34
Quyển 1 - Chương 34: Bán đấu giá hồi cuối
35
Quyển 1 - Chương 35: Sợ mất
36
Quyển 1 - Chương 36: Phải bị tội gì
37
Quyển 1 - Chương 37: Hôn má
38
Quyển 1 - Chương 38: Ký tên đồng ý
39
Quyển 1 - Chương 39: Hun khói sòng bạc
40
Quyển 1 - Chương 40: Định ra mua bán
41
Quyển 1 - Chương 41: Tâm kế của mỹ nhân
42
Quyển 1 - Chương 42: Dẫn người đi bắt gian
43
Quyển 1 - Chương 43: Quân pháp bất vị
44
Quyển 1 - Chương 44: Cùng nhau tắm rửa
45
Quyển 1 - Chương 45: Mặt trời mọc hướng đông
46
Quyển 1 - Chương 46: Đá lăn
47
Quyển 1 - Chương 47: Thoát hiểm như thế nào
48
Quyển 1 - Chương 48: Đốt lửa rừng cây
49
Quyển 1 - Chương 49: Quân đồn trú
50
Quyển 1 - Chương 50: Mờ mịt con đường ra phía trước
51
Quyển 1 - Chương 51: Tính toán
52
Quyển 1 - Chương 52: Đệ nhất sủng phi
53
Quyển 1 - Chương 53
54
Quyển 1 - Chương 54
55
Quyển 1 - Chương 55
56
Quyển 1 - Chương 56
57
Quyển 1 - Chương 57
58
Quyển 1 - Chương 58
59
Quyển 1 - Chương 59
60
Quyển 1 - Chương 60
61
Quyển 1 - Chương 61
62
Quyển 1 - Chương 62
63
Quyển 1 - Chương 63
64
Quyển 1 - Chương 64
65
Quyển 1 - Chương 65
66
Quyển 1 - Chương 66
67
Quyển 1 - Chương 67
68
Quyển 1 - Chương 68
69
Quyển 1 - Chương 69
70
Quyển 1 - Chương 70
71
Quyển 1 - Chương 71
72
Quyển 2 - Chương 1
73
Quyển 2 - Chương 2
74
Quyển 2 - Chương 3
75
Quyển 2 - Chương 4
76
Quyển 2 - Chương 5
77
Quyển 2 - Chương 6
78
Quyển 2 - Chương 7
79
Quyển 2 - Chương 8
80
Quyển 2 - Chương 9
81
Quyển 2 - Chương 10
82
Quyển 2 - Chương 11
83
Quyển 2 - Chương 12
84
Quyển 2 - Chương 13
85
Quyển 2 - Chương 14
86
Quyển 2 - Chương 15
87
Quyển 2 - Chương 16
88
Quyển 2 - Chương 17
89
Quyển 2 - Chương 18
90
Quyển 2 - Chương 19
91
Quyển 2 - Chương 20
92
Quyển 2 - Chương 21
93
Quyển 2 - Chương 22
94
Quyển 2 - Chương 23
95
Quyển 2 - Chương 24
96
Quyển 2 - Chương 25
97
Quyển 2 - Chương 26
98
Quyển 2 - Chương 27
99
Quyển 2 - Chương 28
100
Quyển 2 - Chương 29
101
Quyển 2 - Chương 30
102
Quyển 2 - Chương 31
103
Quyển 2 - Chương 32
104
Quyển 2 - Chương 33
105
Quyển 2 - Chương 34
106
Quyển 2 - Chương 35
107
Quyển 2 - Chương 36
108
Quyển 2 - Chương 37
109
Quyển 2 - Chương 38
110
Quyển 2 - Chương 39
111
Quyển 2 - Chương 40
112
Quyển 2 - Chương 41
113
Quyển 2 - Chương 42
114
Quyển 2 - Chương 43
115
Quyển 2 - Chương 44
116
Quyển 3 - Chương 1
117
Quyển 3 - Chương 2
118
Quyển 3 - Chương 3
119
Quyển 3 - Chương 4
120
Quyển 3 - Chương 5
121
Quyển 3 - Chương 6
122
Quyển 3 - Chương 7
123
Quyển 3 - Chương 8
124
Quyển 3 - Chương 9
125
Quyển 3 - Chương 10
126
Quyển 3 - Chương 11
127
Quyển 3 - Chương 12
128
Quyển 3 - Chương 13
129
Quyển 3 - Chương 14
130
Quyển 3 - Chương 15
131
Quyển 3 - Chương 16
132
Quyển 3 - Chương 17
133
Quyển 3 - Chương 18
134
Quyển 3 - Chương 19
135
Quyển 3 - Chương 20
136
Quyển 3 - Chương 21
137
Quyển 3 - Chương 22
138
Quyển 3 - Chương 23
139
Quyển 3 - Chương 24
140
Quyển 3 - Chương 25
141
Quyển 3 - Chương 26
142
Quyển 3 - Chương 27
143
Quyển 4 - Chương 1
144
Quyển 4 - Chương 2
145
Quyển 4 - Chương 3
146
Quyển 4 - Chương 4
147
Quyển 4 - Chương 5
148
Quyển 4 - Chương 6
149
Quyển 4 - Chương 7
150
Quyển 4 - Chương 8
151
Quyển 4 - Chương 9
152
Quyển 4 - Chương 10
153
Quyển 4 - Chương 11
154
Quyển 4 - Chương 12
155
Quyển 4 - Chương 13
156
Quyển 4 - Chương 14
157
Quyển 4 - Chương 15: Đại kết cục (1)
158
Quyển 4 - Chương 16: Đại kết cục 2
159
Quyển 4 - Chương 17: Đại kết cục 3
160
Quyển 4 - Chương 18: Đại kết cục 4
161
Quyển 4 - Chương 19: Đại kết cục 5
162
Quyển 4 - Chương 20: Đại kết cục 6