Quyển 2 – Chương 13

Edit: Khánh Linh

Bước nhanh về phía tiểu lâu, nhưng nơi này đang trong cảnh tối lửa tắt đèn nên nàng không nhìn được rõ lắm mọi vật chung quanh.

“Phụ Vương? Có ở đây hay không?” Mạn Duẫn hướng về phía phòng ngủ chính hô to một tiếng, tiếng vang dội lại vào tai Mạn Duẫn nhưng không có người đáp lại.

Mạn Duẫn tìm hết mọi ngóc ngách trong tiểu lâu cũng không tìm thấy Tịch Mân Sầm, hơn nữa tiểu lâu căn bản cũng không có bố trí thành tân phòng, tất cả mọi thứ đều giữ nguyên như trước khi Mạn Duẫn rời đi.

Nơi này không phải là tân phòng! Mạn Duẫn vừa ý thức được vấn đề này thì lập tức xoay người chạy ra khỏi rừng cây nhỏ.

không biết vì sao, khi biết Tịch Mân Sầm không bố trí tiểu lâu thành tân phòng, trong lòng Mạn Duẫn lại nổi lên một tia vui mừng.

Tiểu lâu chỉ thuộc riêng Phụ Vương, mà Phụ Vương chỉ có thể thuộc riêng của nàng.

Mạn Duẫn chạy vào đại sảnh. Chu Dương đang đứng phân phó người quét tước mặt đất đầy rác đột nhiên nhìn thấy Mạn Duẫn thì kinh ngạc trừng to mắt, hỏi: “không phải Tiểu Quận chúa hồi cung cùng Hoàng Thượng à?”

Chính hắn tự mình tiễn bước chứ ai... Sao giờ lại đột nhiên xuất hiện trong này?

Mạn Duẫn chẳng thèm quan tâm đến vẻ hoảng hốt của hắn, đi tới trước mặt hỏi thẳng, “Phụ Vương ở đâu?”

“Ở tân phòng.” Chu Dương trả lời thẳng không chút nghĩ ngợi. Khi hắn nói khỏi miệng xong thì đột nhiên nghĩ lại, liền hận sao không thể tự tát má mình một cái.

Tân phòng à? Cho dù Phụ Vương muốn có đêm xuân cùng Duẫn Linh Chỉ thì cũng phải nhìn một cái xem nàng có đồng ý hay không! Sắc đẹp... sắc đẹp đúng là có thể mê mẩn tâm trí người ta mà. Mạn Duẫn cắn chặt răng, vẻ mặt ảo não biểu lộ rõ ràng ngay trước mặt mọi người.

Mạn Duẫn lập tức chạy về hướng hậu viện của Vương phủ, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi mỏng. Chu Dương giơ tay muốn kéo Mạn Duẫn lại để tránh tiểu Quận chúa đi vào lại phá hỏng đại kế của Vương gia, nhưng tay vừa duỗi ra thì lại bị Chu Phi đứng bên cạnh bắt lấy, kéo lại.

“Đừng động vào tiểu Quận chúa, nói không chừng Vương gia trong lòng còn mong như vậy đó.”

Chu Dương chẳng hiểu mô tê gì quay sang nhìn huynh trưởng, nói vậy là có ý gì?

“Đồ ngu!” Chu Phi khinh thường liếc trắng mắt, xoay người đi xử lý việc của mình.

Bởi khi tiểu Quận chúa theo Hoàng Thượng rời đi, hắn đã nhìn thấy rõ ràng nỗi mất mát trong mắt Vương gia. hắn dám cá, trong lòng Vương gia thật ra đang ước gì tiểu Quận chúa đại náo hôn lễ chứ không phải cố nén nội tâm nóng ruột mà lấy đại cục làm trọng.

Theo Vương gia nhiều năm như vậy, chỉ có khi ở cùng một chỗ với tiểu Quận chúa thì Vương gia mới cười thật tình. Cái gì quốc gia, cái gì quyền thế, mấy thứ này có xứng trói buộc Vương gia không? Ở trong mắt Vương gia, những thứ này bất quá chỉ là mây bay gió thổi mà thôi.

Chu Dương tuy không hiểu lắm nhưng vẫn thu chân lại, nhìn theo bóng tiểu Quận chúa chạy đi.

Tân phòng là phòng ngủ chính của Sầm Vương phủ, nhưng từ khi tiểu lâu được tu bổ kiến tạo lại nơi đó không hề có người ở. Nếu không phải vì cưới Duẫn Linh Chỉ, nơi này chắc vẫn còn để cho bụi đóng nhện giăng. trên hai phiến cửa được dán chữ song hỉ đỏ chói, đèn lồng đỏ treo phía trước lung lay theo gió.

Bởi hôm nay là ngày vui của Vương phủ nên ngoài cửa phòng không có hộ vệ đứng gác.

không khí vui mừng của Sầm Vương phủ làm cho tâm trạng của Mạn Duẫn buồn bực tới cực điểm. Trong tân phòng tối đen, một tiếng rên rỉ mê hoặc lòng người xuyên thấu qua giấy cửa sổ, tiến vào trong tai Mạn Duẫn. Tiếng rên rỉ này đại biểu cho cái gì, Mạn Duẫn vô cùng rõ ràng, nỗi buồn bực đang đầy ngập trong lòng chỉ trong chớp mắt liền dấy lên thành lửa giận bừng bừng.

Phụ Vương thế mà lại thừa dịp nàng không có ở đây, cùng Duẫn Linh Chỉ...

Hoàng bá bá nói Phụ Vương sẽ tìm người thay thế trong đêm tân hôn chẳng qua là muốn lừa nàng, để ổn định cảm xúc của nàng thôi chứ gì? Dù sao Phụ Vương là người oai hùng như vậy sao có thể thoải mái mà để cho chính mình bị vợ ngoại tình ngay trước mặt chứ!

Mạn Duẫn vội vàng sải chân, nổi giận đùng đùng thẳng tiến đến tân phòng, vươn tay giật phăng chữ song hỉ trước cửa vo thành một cục ném lên trên đất.

nhỏ giọng mắng một tiếng “Đáng giận!”, Phụ Vương dám dối lừa nàng để làm chuyện này!

Nâng chân lên, Mạn Duẫn vừa định đá văng đại môn thì cánh tay bị một lực mạnh mẽ kéo tuột về phía sau...

Ai dám đánh lén nàng? Đáng sợ nhất là, người kia có thể tới gần nàng như vậy mà Mạn Duẫn lại không hề phát hiện được. Tuy rằng võ công của nàng không rất cao, nhưng trực giác sát thủ kiếp trước của Mạn Duẫn vẫn còn tồn tại, thế mà người này có thể vô thanh vô tức tới gần nàng, đủ khiến cho nàng cảm thấy kinh hãi.

“Ngươi là ai?” Hông bị nắm chặt, Mạn Duẫn nhìn không thấy người phía sau là ai.

Giơ tay lên bổ xuống, Mạn Duẫn muốn xoay người nhìn xem người phía sau, lại bị người này ôm chặt vào trong lòng. Sức lực mạnh như vậy tuyệt đối một nam tử trưởng thành.

Im lặng thật lâu, Mạn Duẫn chỉ có thể nghe thấy tiếng gió lạnh gào thét bên tai và tiếng lá cây xào xạc.

“Duẫn nhi, ngay cả Phụ Vương cũng không nhận ra được sao?” Trong giọng nói lạnh như băng lộ ra một tia tình cảm phức tạp, có chút vui mừng ngạc nhiên, có chút bất đắc dĩ, lại có chút bực mình.

Phụ Vương...? Mạn Duẫn nhìn vào tân phòng xa xa kia, Phụ Vương không phải đang ở trong đó sao?

“Bên trong là thế thân.” Thanh âm lạnh lẽo lại vang lên.

“Phụ Vương, người thật sự để cho vợ mình ngoại tình?” Mạn Duẫn xoay người, nhưng vì bóng đêm mờ mịt nên không nhìn rõ được vẻ mặt của Phụ Vương lúc này.

Tịch Mân Sầm đặt tay lên đầu Mạn Duẫn nhẹ xoa vài cái, nói: “Bổn Vương vì người nào đó thủ thân Như Ngọc, ngoại trừ việc để vợ ngoại tình, liệu Phụ Vương còn có cách nào khác sao?”

Trong bóng đêm, mặt Mạn Duẫn đỏ lên.

“Duẫn Linh Chỉ dù gì cũng là một mỹ nhân, sắc đẹp dâng tận cửa như vậy mà Phụ Vương buông tha được à?” Chính vì Mạn Duẫn lo lắng Phụ Vương thật sự viên phòng cùng Duẫn Linh Chỉ nên mới vội vã trở về. Nhìn thấy được Tịch Mân Sầm rồi thì tảng đá trong tim cuối cùng cũng rơi xuống. Phụ Vương vẫn là của riêng nàng, không có người nào có thể cướp Phụ Vương từ nàng trong tay.

một ngón tay nâng cằm Mạn Duẫn lên, Tịch Mân Sầm kê sát mặt lại, cẩn thận ngắm nghía một hồi mới hỏi: “Duẫn nhi không phát hiện dung mạo chính mình à? Ở trước mặt ngươi, ai dám nói mình là mỹ nhân?”

Hai bên má Mạn Duẫn phiếm đỏ thẹn thùng, đôi mắt trong suốt hơi trốn tránh. Nếu so với dung mạo này của nàng, liệu trong thiên hạ có mấy người có thể cầm giữ được nam nhân?

Đôi môi mỏng ấn nhẹ lên trán Mạn Duẫn sau đó lại chuyển qua cái miệng nhỏ nhắn đỏ thẫm của Mạn Duẫn, cạy mở môi Mạn Duẫn ra, Tịch Mân Sầm trượt đầu lưỡi vào trong hút lấy hương vị ngọt ngào chỉ Mạn Duẫn mới có.

Bởi vì đứng cách tân phòng khá gần, bên tai hai người thỉnh thoảng truyền đến tiếng rên rỉ mị hoặc của Duẫn Linh Chỉ, làm Mạn Duẫn lại mặt đỏ tim đập.

Hôn một hồi lâu, mãi đến khi thỏa mãn rồi Tịch Mân Sầm mới buông Mạn Duẫn đang thở gấp trong lòng hắn ra.

“Dáng vẻ Duẫn nhi lúc này làm cho Phụ Vương thật sự hận không thể ăn ngươi tại chỗ này.” Đầu Tịch Mân Sầm kề sát vào tai Mạn Duẫn, thanh âm từ tính khêu gợi như có ma lực khiến cho trái tim nhỏ bé của Mạn Duẫn đập thình thịch.

Màu đó lúc này đã lan đến tận cổ, Mạn Duẫn không khỏi nguýt dài Tịch Mân Sầm một cái.

“Duẫn nhi làm hại Phụ Vương mất đi đêm tân hôn, ngươi nói xem nên bồi thường thế nào đây?”

Cho dù không nhìn thấy vẻ mặt Tịch Mân Sầm, nhưng Mạn Duẫn biết nhất định hắn đang cười, hơn nữa còn cười vô cùng gian trá. Nhớ tới kiểu bồi thường theo cách nói của Phụ Vương nhiều năm trước, hai má Mạn Duẫn càng đỏ.

“Phụ Vương, có người nào từng nói với người rằng người rất có tiềm chất vô lại hay chưa!” Mạn Duẫn cố gắng hết sức để bình ổn hơi thở dồn dập của mình.

Tịch Mân Sầm xì một tiếng cười nhạo, có thể thấy được là hắn đang cực kỳ khoái trá.

“Nếu Duẫn nhi đã nói vậy, Phụ Vương tiếp tục vô lại rất tốt.” nói xong, lại ôm Mạn Duẫn hôn mãnh liệt một trận.

Mạn Duẫn cảm thấy càng lúc càng thở không nổi.

trên ngọn cây xa xa, hai cặp mắt sắc bén như sói hoang lén lút ẩn núp trong bóng đêm đen ngòm, nhìn chằm chằm thẳng tắp vào hai người đứng bên dưới.

một giọng nói trong hai người hưng phấn la lên: “Oa, oa... Hôn rồi.”

một người khác vươn tay bịt lại miệng người nọ, “Câm miệng, nếu bị Vương gia phát hiện chúng ta nhìn lén, ngươi muốn mất mắt à?” Giọng nói này có vẻ nghiêm túc, có hơi quen tai.

Quả nhiên, thanh âm liền lập tức im lặng.

Chu Phi vốn lo lắng tiểu Quận chúa thật sự đạp cửa tiến vào tân phòng mà làm hỏng sắp xếp của Vương gia nên cũng chạy lại đây giám sát, cũng không ngờ rằng cuối cùng lại biến thành rình coi.

Thở dài một hơi bất đắc dĩ, Tịch Mân Sầm bắn ngón tay ra về phía đại thụ xa xa, cành lá trên cây đại thụ xoàn xoạt răng rắc một chút, rồi có hai tiếng rớt bịch xuống đất nặng nề.

“Nếu không có hai ánh mắt nhìn chằm chằm thế này, hôm nay Phụ Vương chắc chắn sẽ ăn ngươi, giải tỏa uất ức cho mình.” Tịch Mân Sầm khoác một tay lên hông Mạn Duẫn, ôm nàng đi về hướng hai người kia.

Chu Phi Chu Dương từ dưới đất đứng lên, tự biết mình đã phá hỏng chuyện tốt của Vương gia nên đầu cúi gằm không dám nâng.

“Vậy... Vậy... Vương gia làm như không thấy hai chúng ta là được chứ gì.” Chu Dương khom đầu, hận không thể đào cái hang chui vào bỏ chạy lấy người.

không thấy? Hai người sống sờ sờ ra đó có thể không thấy được sao? Tịch Mân Sầm nhíu mày.

“Vương gia, chúng ta chỉ lại đây xem xem người kia có bị lộ hay không thôi.” Chu Phi tìm cớ.

Theo như lời hắn, người kia chính là nam tử đang cùng Duẫn Linh Chỉ viên phòng.

Mạn Duẫn ngẩng đầu lên, hỏi: “Bên trong là người nào?”

“một hái hoa tặc lôi từ trong ngục ra.” Tịch Mân Sầm nhấc sợi tóc bên tai Mạn Duẫn lên, đặt trong tay vuốt ve thưởng thức.

“sẽ không lộ sao?” Tiếng rên rỉ trong tân phòng đã lâu vậy rồi mà còn chưa dừng lại.

Chu Phi cúi đầu trả lời: “Trong tân phòng tối lửa tắt đèn tối thui, làm sao Duẫn Linh Chỉ có thể biết người kia là ai được?”

thì ra là thế.

Chẳng qua đáng tiếc cho một mỹ nhân như Duẫn Linh Chỉ lại hiến thân cho một tên hái hoa tặc. Nếu nàng ta biết được người cùng nàng viên phòng chính là một phạm nhân trong lao ngục thì liệu có thể phát điên hay không nhỉ?

Mạn Duẫn tự thấy là mình cũng không quan tâm nàng ta đến mức này, nên không nghĩ nhiều nữa.

“Đêm đã khuya, Chu Dương đưa tiểu Quận chúa về tiểu lâu nghỉ ngơi trước đi.” Tịch Mân Sầm phân phó.

Mạn Duẫn nhíu nhíu mày, “Phụ Vương không cùng về sao?”

Tịch Mân Sầm đương nhiên muốn cùng Mạn Duẫn trở về, nhưng chuyện tối nay còn chưa làm cho thỏa đáng. Phải đợi tất cả mọi sự thuận lợi xong xuôi rồi thì Tịch Mân Sầm mới có thời gian nghỉ ngơi. Hơn nữa trời đã sắp sáng tới nơi, lát nữa hắn còn phải đi vào trong phòng diễn một tuồng kịch với Duẫn Linh Chỉ, không thể để lộ bất cứ dấu vết nào để nàng ta có thể nghi ngờ.

Nhìn ra Tịch Mân Sầm đang khó xử, Mạn Duẫn vẫy Chu Dương rời đi trước.

Trở lại tiểu lâu, Mạn Duẫn châm một ngọn đèn, vạch chăn bông ra, lập tức chui vào trong ổ chăn nằm. Trong tiểu lâu tràn ngập hương vị của riêng Phụ Vương, Mạn Duẫn vừa tiến vào ổ chăn thì cơn buồn ngủ dày đặc liền xông lên, chỉ chốc lát đã tiến sâu vào giấc ngủ.

Chu Dương ngủ ở phòng cách vách, chỉ cần có tình huống bất ngờ phát sinh là có thể kịp thời bảo hộ Mạn Duẫn.

Mặt trời lên cao, Mạn Duẫn mơ màng ngái ngủ mở mắt ra, đầu tiên là vươn tay sờ vị trí bên cạnh. không tóc, không người, nhất định đêm qua Phụ Vương chưa về.

Mạn Duẫn chậm rãi đứng lên sửa sang lại y phục. Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Mạn Duẫn ra khỏi phòng, nghĩ bụng chút nữa sẽ ra khỏi rừng cây nhỏ để nhìn xem tình huống trong Vương phủ thế nào, cũng để nhìn xem việc đêm qua của Phụ Vương có thuận lợi tiến hành hay không.

Đẩy cửa ra, hít sâu vào không khí mới mẻ trong lành của buổi sáng, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái sung sướng.

Chu Dương đưa nước rửa mặt tới, đặt chậu lên trên giá. Đợi Mạn Duẫn lau rửa mặt xong, hai người cùng nhau đi ra khỏi tiểu lâu.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Đêm khuya đột nhập
2 Quyển 1 - Chương 2: Cha con gặp nhau
3 Quyển 1 - Chương 3: Bồi thường
4 Quyển 1 - Chương 4: Tháo xuống ngụy trang
5 Quyển 1 - Chương 5: Có người cướp ngục
6 Quyển 1 - Chương 6: Bớt Phong Diệp
7 Quyển 1 - Chương 7: Kèm hai bên rời đi
8 Quyển 1 - Chương 8: Lên thuyền giặc
9 Quyển 1 - Chương 9: Hỏi bớt
10 Quyển 1 - Chương 10: Một cuộc giao dịch
11 Quyển 1 - Chương 11: Thừa nhận sai lầm
12 Quyển 1 - Chương 12: Chọc phu tử tức giận
13 Quyển 1 - Chương 13: Tìm tới cửa
14 Quyển 1 - Chương 14: Nơi tỷ thí
15 Quyển 1 - Chương 15: Tập viết
16 Quyển 1 - Chương 16: Sách Khổng Đan
17 Quyển 1 - Chương 17: Chuột chạy qua đường
18 Quyển 1 - Chương 18: Cuộc tỷ thí hỗn loạn
19 Quyển 1 - Chương 19: Trần Ninh nổi điên
20 Quyển 1 - Chương 20: Tham gia dạ yến
21 Quyển 1 - Chương 21: Con gái của thái úy
22 Quyển 1 - Chương 22: Tin tức quan trọng
23 Quyển 1 - Chương 23: Bỗng dưng bị điên
24 Quyển 1 - Chương 24: Đi sứ Nam Trụ
25 Quyển 1 - Chương 25: Nướng khoai
26 Quyển 1 - Chương 26: Ám sát trong khách sạn
27 Quyển 1 - Chương 27: Vô diện thích khách
28 Quyển 1 - Chương 28: Tới thăm tiểu nha đầu ngươi một chút
29 Quyển 1 - Chương 29: Tin tức của nàng
30 Quyển 1 - Chương 30: Xóm cô đầu
31 Quyển 1 - Chương 31: Tiểu thú trong lồng
32 Quyển 1 - Chương 32: Mua cho được Tiểu Mạo Ngao
33 Quyển 1 - Chương 33: Công chúa mất nước
34 Quyển 1 - Chương 34: Bán đấu giá hồi cuối
35 Quyển 1 - Chương 35: Sợ mất
36 Quyển 1 - Chương 36: Phải bị tội gì
37 Quyển 1 - Chương 37: Hôn má
38 Quyển 1 - Chương 38: Ký tên đồng ý
39 Quyển 1 - Chương 39: Hun khói sòng bạc
40 Quyển 1 - Chương 40: Định ra mua bán
41 Quyển 1 - Chương 41: Tâm kế của mỹ nhân
42 Quyển 1 - Chương 42: Dẫn người đi bắt gian
43 Quyển 1 - Chương 43: Quân pháp bất vị
44 Quyển 1 - Chương 44: Cùng nhau tắm rửa
45 Quyển 1 - Chương 45: Mặt trời mọc hướng đông
46 Quyển 1 - Chương 46: Đá lăn
47 Quyển 1 - Chương 47: Thoát hiểm như thế nào
48 Quyển 1 - Chương 48: Đốt lửa rừng cây
49 Quyển 1 - Chương 49: Quân đồn trú
50 Quyển 1 - Chương 50: Mờ mịt con đường ra phía trước
51 Quyển 1 - Chương 51: Tính toán
52 Quyển 1 - Chương 52: Đệ nhất sủng phi
53 Quyển 1 - Chương 53
54 Quyển 1 - Chương 54
55 Quyển 1 - Chương 55
56 Quyển 1 - Chương 56
57 Quyển 1 - Chương 57
58 Quyển 1 - Chương 58
59 Quyển 1 - Chương 59
60 Quyển 1 - Chương 60
61 Quyển 1 - Chương 61
62 Quyển 1 - Chương 62
63 Quyển 1 - Chương 63
64 Quyển 1 - Chương 64
65 Quyển 1 - Chương 65
66 Quyển 1 - Chương 66
67 Quyển 1 - Chương 67
68 Quyển 1 - Chương 68
69 Quyển 1 - Chương 69
70 Quyển 1 - Chương 70
71 Quyển 1 - Chương 71
72 Quyển 2 - Chương 1
73 Quyển 2 - Chương 2
74 Quyển 2 - Chương 3
75 Quyển 2 - Chương 4
76 Quyển 2 - Chương 5
77 Quyển 2 - Chương 6
78 Quyển 2 - Chương 7
79 Quyển 2 - Chương 8
80 Quyển 2 - Chương 9
81 Quyển 2 - Chương 10
82 Quyển 2 - Chương 11
83 Quyển 2 - Chương 12
84 Quyển 2 - Chương 13
85 Quyển 2 - Chương 14
86 Quyển 2 - Chương 15
87 Quyển 2 - Chương 16
88 Quyển 2 - Chương 17
89 Quyển 2 - Chương 18
90 Quyển 2 - Chương 19
91 Quyển 2 - Chương 20
92 Quyển 2 - Chương 21
93 Quyển 2 - Chương 22
94 Quyển 2 - Chương 23
95 Quyển 2 - Chương 24
96 Quyển 2 - Chương 25
97 Quyển 2 - Chương 26
98 Quyển 2 - Chương 27
99 Quyển 2 - Chương 28
100 Quyển 2 - Chương 29
101 Quyển 2 - Chương 30
102 Quyển 2 - Chương 31
103 Quyển 2 - Chương 32
104 Quyển 2 - Chương 33
105 Quyển 2 - Chương 34
106 Quyển 2 - Chương 35
107 Quyển 2 - Chương 36
108 Quyển 2 - Chương 37
109 Quyển 2 - Chương 38
110 Quyển 2 - Chương 39
111 Quyển 2 - Chương 40
112 Quyển 2 - Chương 41
113 Quyển 2 - Chương 42
114 Quyển 2 - Chương 43
115 Quyển 2 - Chương 44
116 Quyển 3 - Chương 1
117 Quyển 3 - Chương 2
118 Quyển 3 - Chương 3
119 Quyển 3 - Chương 4
120 Quyển 3 - Chương 5
121 Quyển 3 - Chương 6
122 Quyển 3 - Chương 7
123 Quyển 3 - Chương 8
124 Quyển 3 - Chương 9
125 Quyển 3 - Chương 10
126 Quyển 3 - Chương 11
127 Quyển 3 - Chương 12
128 Quyển 3 - Chương 13
129 Quyển 3 - Chương 14
130 Quyển 3 - Chương 15
131 Quyển 3 - Chương 16
132 Quyển 3 - Chương 17
133 Quyển 3 - Chương 18
134 Quyển 3 - Chương 19
135 Quyển 3 - Chương 20
136 Quyển 3 - Chương 21
137 Quyển 3 - Chương 22
138 Quyển 3 - Chương 23
139 Quyển 3 - Chương 24
140 Quyển 3 - Chương 25
141 Quyển 3 - Chương 26
142 Quyển 3 - Chương 27
143 Quyển 4 - Chương 1
144 Quyển 4 - Chương 2
145 Quyển 4 - Chương 3
146 Quyển 4 - Chương 4
147 Quyển 4 - Chương 5
148 Quyển 4 - Chương 6
149 Quyển 4 - Chương 7
150 Quyển 4 - Chương 8
151 Quyển 4 - Chương 9
152 Quyển 4 - Chương 10
153 Quyển 4 - Chương 11
154 Quyển 4 - Chương 12
155 Quyển 4 - Chương 13
156 Quyển 4 - Chương 14
157 Quyển 4 - Chương 15: Đại kết cục (1)
158 Quyển 4 - Chương 16: Đại kết cục 2
159 Quyển 4 - Chương 17: Đại kết cục 3
160 Quyển 4 - Chương 18: Đại kết cục 4
161 Quyển 4 - Chương 19: Đại kết cục 5
162 Quyển 4 - Chương 20: Đại kết cục 6
Chapter

Updated 162 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Đêm khuya đột nhập
2
Quyển 1 - Chương 2: Cha con gặp nhau
3
Quyển 1 - Chương 3: Bồi thường
4
Quyển 1 - Chương 4: Tháo xuống ngụy trang
5
Quyển 1 - Chương 5: Có người cướp ngục
6
Quyển 1 - Chương 6: Bớt Phong Diệp
7
Quyển 1 - Chương 7: Kèm hai bên rời đi
8
Quyển 1 - Chương 8: Lên thuyền giặc
9
Quyển 1 - Chương 9: Hỏi bớt
10
Quyển 1 - Chương 10: Một cuộc giao dịch
11
Quyển 1 - Chương 11: Thừa nhận sai lầm
12
Quyển 1 - Chương 12: Chọc phu tử tức giận
13
Quyển 1 - Chương 13: Tìm tới cửa
14
Quyển 1 - Chương 14: Nơi tỷ thí
15
Quyển 1 - Chương 15: Tập viết
16
Quyển 1 - Chương 16: Sách Khổng Đan
17
Quyển 1 - Chương 17: Chuột chạy qua đường
18
Quyển 1 - Chương 18: Cuộc tỷ thí hỗn loạn
19
Quyển 1 - Chương 19: Trần Ninh nổi điên
20
Quyển 1 - Chương 20: Tham gia dạ yến
21
Quyển 1 - Chương 21: Con gái của thái úy
22
Quyển 1 - Chương 22: Tin tức quan trọng
23
Quyển 1 - Chương 23: Bỗng dưng bị điên
24
Quyển 1 - Chương 24: Đi sứ Nam Trụ
25
Quyển 1 - Chương 25: Nướng khoai
26
Quyển 1 - Chương 26: Ám sát trong khách sạn
27
Quyển 1 - Chương 27: Vô diện thích khách
28
Quyển 1 - Chương 28: Tới thăm tiểu nha đầu ngươi một chút
29
Quyển 1 - Chương 29: Tin tức của nàng
30
Quyển 1 - Chương 30: Xóm cô đầu
31
Quyển 1 - Chương 31: Tiểu thú trong lồng
32
Quyển 1 - Chương 32: Mua cho được Tiểu Mạo Ngao
33
Quyển 1 - Chương 33: Công chúa mất nước
34
Quyển 1 - Chương 34: Bán đấu giá hồi cuối
35
Quyển 1 - Chương 35: Sợ mất
36
Quyển 1 - Chương 36: Phải bị tội gì
37
Quyển 1 - Chương 37: Hôn má
38
Quyển 1 - Chương 38: Ký tên đồng ý
39
Quyển 1 - Chương 39: Hun khói sòng bạc
40
Quyển 1 - Chương 40: Định ra mua bán
41
Quyển 1 - Chương 41: Tâm kế của mỹ nhân
42
Quyển 1 - Chương 42: Dẫn người đi bắt gian
43
Quyển 1 - Chương 43: Quân pháp bất vị
44
Quyển 1 - Chương 44: Cùng nhau tắm rửa
45
Quyển 1 - Chương 45: Mặt trời mọc hướng đông
46
Quyển 1 - Chương 46: Đá lăn
47
Quyển 1 - Chương 47: Thoát hiểm như thế nào
48
Quyển 1 - Chương 48: Đốt lửa rừng cây
49
Quyển 1 - Chương 49: Quân đồn trú
50
Quyển 1 - Chương 50: Mờ mịt con đường ra phía trước
51
Quyển 1 - Chương 51: Tính toán
52
Quyển 1 - Chương 52: Đệ nhất sủng phi
53
Quyển 1 - Chương 53
54
Quyển 1 - Chương 54
55
Quyển 1 - Chương 55
56
Quyển 1 - Chương 56
57
Quyển 1 - Chương 57
58
Quyển 1 - Chương 58
59
Quyển 1 - Chương 59
60
Quyển 1 - Chương 60
61
Quyển 1 - Chương 61
62
Quyển 1 - Chương 62
63
Quyển 1 - Chương 63
64
Quyển 1 - Chương 64
65
Quyển 1 - Chương 65
66
Quyển 1 - Chương 66
67
Quyển 1 - Chương 67
68
Quyển 1 - Chương 68
69
Quyển 1 - Chương 69
70
Quyển 1 - Chương 70
71
Quyển 1 - Chương 71
72
Quyển 2 - Chương 1
73
Quyển 2 - Chương 2
74
Quyển 2 - Chương 3
75
Quyển 2 - Chương 4
76
Quyển 2 - Chương 5
77
Quyển 2 - Chương 6
78
Quyển 2 - Chương 7
79
Quyển 2 - Chương 8
80
Quyển 2 - Chương 9
81
Quyển 2 - Chương 10
82
Quyển 2 - Chương 11
83
Quyển 2 - Chương 12
84
Quyển 2 - Chương 13
85
Quyển 2 - Chương 14
86
Quyển 2 - Chương 15
87
Quyển 2 - Chương 16
88
Quyển 2 - Chương 17
89
Quyển 2 - Chương 18
90
Quyển 2 - Chương 19
91
Quyển 2 - Chương 20
92
Quyển 2 - Chương 21
93
Quyển 2 - Chương 22
94
Quyển 2 - Chương 23
95
Quyển 2 - Chương 24
96
Quyển 2 - Chương 25
97
Quyển 2 - Chương 26
98
Quyển 2 - Chương 27
99
Quyển 2 - Chương 28
100
Quyển 2 - Chương 29
101
Quyển 2 - Chương 30
102
Quyển 2 - Chương 31
103
Quyển 2 - Chương 32
104
Quyển 2 - Chương 33
105
Quyển 2 - Chương 34
106
Quyển 2 - Chương 35
107
Quyển 2 - Chương 36
108
Quyển 2 - Chương 37
109
Quyển 2 - Chương 38
110
Quyển 2 - Chương 39
111
Quyển 2 - Chương 40
112
Quyển 2 - Chương 41
113
Quyển 2 - Chương 42
114
Quyển 2 - Chương 43
115
Quyển 2 - Chương 44
116
Quyển 3 - Chương 1
117
Quyển 3 - Chương 2
118
Quyển 3 - Chương 3
119
Quyển 3 - Chương 4
120
Quyển 3 - Chương 5
121
Quyển 3 - Chương 6
122
Quyển 3 - Chương 7
123
Quyển 3 - Chương 8
124
Quyển 3 - Chương 9
125
Quyển 3 - Chương 10
126
Quyển 3 - Chương 11
127
Quyển 3 - Chương 12
128
Quyển 3 - Chương 13
129
Quyển 3 - Chương 14
130
Quyển 3 - Chương 15
131
Quyển 3 - Chương 16
132
Quyển 3 - Chương 17
133
Quyển 3 - Chương 18
134
Quyển 3 - Chương 19
135
Quyển 3 - Chương 20
136
Quyển 3 - Chương 21
137
Quyển 3 - Chương 22
138
Quyển 3 - Chương 23
139
Quyển 3 - Chương 24
140
Quyển 3 - Chương 25
141
Quyển 3 - Chương 26
142
Quyển 3 - Chương 27
143
Quyển 4 - Chương 1
144
Quyển 4 - Chương 2
145
Quyển 4 - Chương 3
146
Quyển 4 - Chương 4
147
Quyển 4 - Chương 5
148
Quyển 4 - Chương 6
149
Quyển 4 - Chương 7
150
Quyển 4 - Chương 8
151
Quyển 4 - Chương 9
152
Quyển 4 - Chương 10
153
Quyển 4 - Chương 11
154
Quyển 4 - Chương 12
155
Quyển 4 - Chương 13
156
Quyển 4 - Chương 14
157
Quyển 4 - Chương 15: Đại kết cục (1)
158
Quyển 4 - Chương 16: Đại kết cục 2
159
Quyển 4 - Chương 17: Đại kết cục 3
160
Quyển 4 - Chương 18: Đại kết cục 4
161
Quyển 4 - Chương 19: Đại kết cục 5
162
Quyển 4 - Chương 20: Đại kết cục 6