Quyển 2 – Chương 10-2: Đường cùng (phần 2/2)

Dịch giả: nhatchimai

Thu Trường Phong nhìn công chúa thì nghĩ tới chuyện chính. Một hồi lâu sau, hắn mới móc từ trong lòng ngực ra hộp dược phấn Thập Tam ô, khều lấy một loại thuốc màu phấn hồng đặt vào chóp mũi công chúa.

Một lát sau, công chúa Vân Mộng hắt xì một cái rồi tỉnh lại. Nàng thấy bốn phía tối như bưng thì không kiềm được mà kêu lên sợ hãi. Nàng chỉ nhớ là sau khi Phạm âm cất lên thì ngất đi, hoàn toàn không nhớ rõ chuyện gì xảy ra sau đó.

Thu Trường Phong đã có dự liệu trước, chế trụ cánh tay của công chúa Vân Mộng thì thầm bảo: "Công chúa, không có chuyện gì đâu."

Công chúa Vân Mộng vừa nghe thấy tiếng của Thu Trường Phong thì lập tức tóm lấy cánh tay hắn, khiếp đảm thốt lên: "Thu... mới vừa rồi là thế nào? Cái thanh âm kia..." Trong bóng tối, sắc mặt của nàng như con chim nhỏ hoảng sợ, rất bàng hoàng.

Thu Trường Phong nhìn công chúa Vân Mộng, tia thương hại lộ trong ánh mắt bèn xen ngang: "Bọn chúng đi rồi, ngươi không cần phải lo lắng nữa"

Công chúa Vân Mộng thở nhẹ ra thở ra một hơi tuy trong lòng vẫn có chút ít không tin nhưng vào lúc này thì lời nói như vậy có thể làm cho nàng an tâm. Trong lòng lo sợ, nàng hơi chần chừ rồi cũng hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?"

Thu Trường Phong trầm mặc trong chốc lát rồi nhẹ nhàng đáp: "Ra khỏi nơi này đã rồi hẵng nói." Hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay công chúa Vân Mộng. Phương hướng hắn đã định được rồi bèn cất bước rời đi.

Công chúa Vân Mộng vốn đang thấp thỏm bất an nhưng nắm lấy bàn tay khô ráo có lực thì trong lòng tự nhiên bình an một cách thần kỳ. Trong bóng tối vô tận, nàng vốn mờ mịt không phương hướng nhưng được một bàn tay như vậy đỡ thì như con thuyền nhỏ có bánh lái, nàng cắn răng bước từng bước theo Thu Trường Phong đi về phía trước.

Có gió thổi tới, công chúa Vân Mộng vô thức giơ áo lên che thì mới phát hiện ra rằng chẳng biết từ lúc nào trên người có một chiếc trường sam. Nàng ngẩn người nhìn thân ảnh mông lung trong bóng tối, nhất thời quên mất bản thân đang ở trong tình cảnh nào.

Nơi đây vô cùng u ám, nếu chỉ có mỗi mình thì công chúa Vân Mộng đã suy sụp từ lâu, nhưng khi có Thu Trường Phong ở bên cạnh thì nàng lại hi vọng con đường này dài dằng dặc nhiều nhiều nữa...

Nàng cũng tự trách mình vì sao trong hoàn cảnh hiểm ác thế này mà trong lòng nảy ra tâm tư cổ quái như thế, chẳng lẽ là...

Không đợi nàng nghĩ tiếp, Thu Trường Phong đã ngừng lại.

Công chúa Vân Mộng lập tức hỏi: "Phải đi ra ngoài cơ mà?" Không nghe thấy Thu Trường Phong trả lời nhưng cảm giác cánh tay kia bỗng nhiên rét run. Rốt cục công chúa Vân Mộng trở lại hiện thực, nàng cảm giác không ổn, run giọng hỏi: "Không ra được hả?"

Thu Trường Phong cứ đứng vậy mà không đáp lại.

Công chúa Vân Mộng cả kinh, nắm chặt bàn tay Thu Trường Phong hỏi dồn: "Cho dù như thế nào, ngươi cũng sẽ không bỏ ta lại, đúng không hả?"

Thu Trường Phong đáp: "Không chừng có thể vậy."

Trong lòng Công chúa Vân Mộng trầm xuống, nghĩ tới cảm giác vừa rồi mà bây giờ lại vậy, thực là ngây thơ đáng tức cười. Lại nghe Thu Trường Phong nói:: "Nhưng hiện tại chúng ta là cùng hội cùng thuyền, ta không bỏ ngươi lại được. Ta mong đừng nói nhiều để ta yên tĩnh suy nghĩ."

Công chúa Vân Mộng ừ một tiếng, trong lòng đang suy nghĩ Thu Trường Phong muốn thế nào. Nàng có chút tức giận Thu Trường Phong độc đoán, tự cho mình là đúng, trong lòng chỉ cho là Thu Trường Phong đang suy nghĩ xem nên hay không nên bỏ nàng ở lại. Nhưng nếu nàng đoán đúng suy nghĩ của Thu Trường Phong chắc e là lập tức hét tướng lên mất.

Thu Trường Phong lại lạc đường.

Hiện giờ, Thu Trường Phong đã ý thức được điểm này, trong lòng rét run. Mặc dù hắn theo sát Diệp Vũ Hà vào dũng đạo dưới đất nhưng vì vội vã nên đã lưu ở trong trí nhớ mà đi theo phương hướng cũ, đồng thời cũng để lại ám ký bên trong dũng đạo để dùng khi quay lại. Hắn tự cho là lui về đường cũ không thành vấn đề. Hắn vốn định đưa công chúa Vân Mộng ra rồi giao cho đám Sương Hàng hộ vệ rồi quay trở lại tìm kiếm Diệp Vũ Hà.

Trên đường đi, công chúa Vân Mộng như ở trong sương mù. Thu Trường Phong tìm kiếm ám ký mình lưu lại. Mặc dù ở trong bóng tối nhưng hắn đều đi theo ám ký để lại. Tới được ám ký cuối cùng nhưng lại lo lắng phát hiện ra phía trước vẫn là dũng đạo vô cùng vô tận!

Có chuyện gì đã xảy ra?

Thu Trường Phong nghĩ mãi mà không rõ, vì vậy dâng lên sự kinh hãi. Nhưng hắn vẫn có thể giữ được sự trầm tĩnh, trầm ngâm một hồi sau mới lại nói: "Ngươi đi theo ta."

Bỗng dưng hắn xoay người, đi ngược trở lại.

Công chúa Vân Mộng thấy vậy thì buột miệng nhắc: "Đây là đường trở lại cái nơi quỷ địa mà!"

Thu Trường Phong khẽ quát lên: "Câm miệng!"

Công chúa Vân Mộng ngẩn ra, trong lòng cảm thấy tủi thân nói không ra lời. Vốn là nàng có ý tốt nhưng không ngờ lại bị quát mắng nên kiềm không nổi mà nước mắt trào ra.

Trong bóng tối, Thu Trường Phong nhìn nàng một cái, trong ánh mắt có phần áy náy nhưng vẫn lạnh lùng bảo: "Nếu ngươi tin ta thì đi theo ta. Nếu không tin thì một mình ngươi cũng có thể tự tìm đường."

Công chúa Vân Mộng nhẹ nhàng ngả dựa vào hắn, ngón tay bấu chặt lấy tay Thu Trường Phong. Dù nàng ta chẳng nói gì nhưng thế là đã biết câu trả lời rồi.

Cánh mũi Thu Trường Phong phập phồng, cất bước đi tiếp. Không biết qua bao lâu, phía trước tự nhiên sáng tỏ, rộng rãi. Công chúa Vân Mộng ở trong bóng tối đã lâu, cũng đã thích ứng, cảm giác phía trước trở nên trống trải, lại thấy Thu Trường Phong dừng bước, nàng co người lại, thì thầm hỏi: "Tới đâu rồi?"

Thu Trường Phong lạnh lùng đáp: "Nếu ngươi muốn ra ngoài, tốt nhất không nên hỏi thừa thãi nhiều như vậy." Ánh mắt của hắn lóe lên, tựa hồ suy tư điều gì.

Công chúa Vân Mộng nhìn bóng dáng trong bóng tối, từ từ lỏng tay ra rồi ngồi xuống.

Thu Trường Phong cau mày hỏi: "Ngươi mệt à? Bây giờ không phải là lúc nghỉ ngơi..."

Công chúa Vân Mộng khẽ lắc đầu đáp: "Mình ngươi đi đi."

Thu Trường Phong ngẩn ra, kinh ngạc hỏi: "Ngươi nói gì?" Dừng một lúc chỉ thấy công chúa Vân Mộng cúi đầu không nói, Thu Trường Phong bốc hỏa, quát khẽ: "Công Chúa Điện Hạ, bây giờ không phải là lúc giận dỗi đâu." Thấy công chúa Vân Mộng vẫn im lặng, Thu Trường Phong vươn tay tóm chặt lấy cánh tay cô nàng, vừa kéo nàng đứng dậy vừa nói: "Đi!"

Đột nhiên Công chúa Vân Mộng vùng ra, thoát khỏi bàn tay Thu Trường Phong, nàng bảo: "Ta không đi!" Nàng bỗng dưng trở nên bướng bỉnh, khàn giọng hét lên: "Vì sao ta phải theo ngươi? Ta muốn ra ngoài, tự ta sẽ đi, không cần ngươi phải quản." Thanh âm cô nàng hơi cao lên để tỏ ra điêu ngoa nhưng chẳng biết tại sao nước mắt cứ xuôi theo khuôn mặt chảy xuống.

Nàng cho là Thu Trường Phong sẽ không thấy bởi vì nàng cũng không nhìn được vẻ mặt Thu Trường Phong. Dù sao nàng ta cũng không ngốc nghếch, dù Thu Trường Phong chưa nói gì nhưng cô nàng đã hiểu rất nhiều chuyện.

Giây phút đó trong lòng nàng... chỉ có tuyệt vọng.

Thu Trường Phong nhìn công chúa Vân Mộng, thần sắc kinh ngạc trở nên bình tĩnh trở lại, hắn lại đưa tay ra cầm lấy cổ tay công chúa. Không ngờ công chúa Vân Mộng lại không tránh né nữa hắn mà cắn hàm răng hỏi: "Ngươi thật cho là cái gì ta cũng không biết sao? Có phải ngươi lạc đường hay không?"

Thu Trường Phong nhíu mày: "Làm sao ngươi biết?"

Trong mắt nàng công chúa tràn đầy tuyệt vọng, nức nở đáp: "Ngươi thật cho là ta chẳng biết cái gì sao? Bên trong dũng đạo có khí tức trầm hương, ta ngửi thấy được. Ban đầu ở Thanh Điền, ngươi theo mùi trầm hương mới tìm được ta. Mùi này dù nhạt nhưng rất lâu mới tiêu tán. Bên trong dũng đạo này sao lại có mùi đó? Hiển nhiên là do ngươi lưu lại. Ở cái chỗ khó phân biệt phương hướng này, ngươi chỉ có thể lần theo mùi trầm để đi ra. Nhưng tới lúc mùi trầm đã không còn, ngươi vẫn không đi ra ngoài được. Đây chẳng phải chuyện đã rõ ràng, có người cũng dùng mùi trầm làm loạn ám ký của ngươi, vì vậy mà ngươi mất phương hướng. Bất đắc dĩ ngươi phải theo mùi này quay lại đại điện mới rồi tính tìm đường ra, có phải hay không? Nhưng hương trầm đã loạn thì ngươi tìm đường ra thế nào?"

Thu Trường Phong hơi ngạc nhiên, không ngờ cô nàng luôn điêu ngoa, bất cẩn như công chúa Vân Mộng lại có lúc tinh ý như thế. Không sai, đúng là hắn lấy hương trầm làm ám ký, không ngờ địch thủ nhìn thấu điểm này mà âm thầm dùng nó để làm lạc lối!

Là ai sắc sảo như thế, chẳng lẽ là gã Diệp Hoan như u linh kia?

Thu Trường Phong chỉ có thể thở dài nói đáp: "Đây không phải là đại điện mới vừa rồi kia."

Công chúa Vân Mộng kêu lên: "Ngươi còn gạt ta, ngươi có bết trên tay ta có gì không?" Nàng giơ tay lên, trên tay đang cầm chiếc trâm bạc.

Thu Trường Phong cau mày hỏi: "Tay ngươi cầm cái gì?"

Công chúa Vân Mộng buồn bã thốt lên: "Trên tay ta cầm là chiếc trâm bạc ta thường đeo. Lúc rời đi nó bị rơi ở đây. Lúc ta ngồi xuống vô ý sờ thấy nó. Ngươi còn gạt ta, đây không phải chỗ đó sao được?"

Trong một khắc đó, lòng nàng trào dâng niềm tuyệt vọng, nỗi hoảng sợ. Ánh mắt Thu Trường Phong khẽ đảo, từ tốn bảo: "Ngươi đoán đúng, dù là không có trầm hương ta cũng có thể đưa ngươi ra ngoài."

Công chúa Vân Mộng lắc đầu bảo: "Ta chẳng tin ngươi được nữa. Ngươi đi đi, tự ta cũng có thể ra ngoài." Dù âm điệu nàng ta lạnh lẽo, nhưng nước mắt không như lời cứ thánh thót chảy xuống, nhìn về phía Thu Trường Phong mắt nhòa nước.

Thu Trường Phong cũng đang nhìn công chúa Vân Mộng, hồi lâu mới nói: "Công chúa, ta vẫn cảm thấy ngươi vừa điêu ngoa vừa tùy hứng, căn bản chẳng hiểu gì..."

Công chúa Vân Mộng hét lớn: "Ta vốn là như thế, ngươi mới biết à?" Nàng khàn giọng hét lớn nhưng ruột quặn đau như bị vò xé, trong lòng vốn muốn, Thu Trường Phong ơi là Thu Trường Phong, ngươi rất thông minh mà nhưng lần này ngươi lầm rồi.

Thu Trường Phong ngắm nhìn công chúa Vân Mộng, thở dài bảo: "Bây giờ ta mới thấy ngươi còn thông minh, còn dịu dàng, còn thiện lương hơn xa người khác..."

Công chúa Vân Mộng chấn động, run giọng hỏi: "Ngươi nói gì?"

Thu Trường Phong tiến lên một bước, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay công chúa và nói: "Người khác có thể không biết nhưng ta biết, ngươi sợ liên lụy tới ta nên bây giờ mới buông bỏ hi vọng sống sót. Ngươi cho là ta trốn chạy một mình sẽ dễ hơn. Tâm tư như thế thì trên đời này có mấy người con gái có thể nghĩ được thông suốt?"

Trong mắt Công chúa Vân Mộng lóe lên tia vừa mừng vừa sợ rồi lại bi ai, sau một hồi mới hỏi: "Ngươi... thật nghĩ thế?" Đột nhiên lại trong nội tâm nàng có phần cảm động... Lâu lắm rồi chưa cảm động một ai, nàng không ngờ Thu Trường Phong lại là người như vậy.

Thu Trường Phong mỉm cười nhìn công chúa Vân Mộng bảo: "Đương nhiên."

Đột nhiên Công chúa Vân Mộng cảm thấy toàn thân tràn đầy hi vọng. Một khắc kia tất cả những gì tủi thân, chua xót dường như trở nên đáng giá.

Thu Trường Phong lại nói: "Nhưng chỉ sợ ngươi không làm, ngay bây giờ ta cần có người cùng bày mưu tính kế, cho ta thêm lòng tin. Ngươi giúp ta một tay, được không?"

Công chúa Vân Mộng chưa từng thấy Thu Trường Phong ôn hòa như lần này, cảm giác nóng rực từ lòng bàn tay truyền tới, mặt đỏ tim đập dồn thốt lên: "Chỉ sợ ta không giúp được cho ngươi."

Tuy nói như vậy nhưng Thu Trường Phong dắt đi thì nàng ta cũng thân bất do kỷ theo sát phía sau. Cơ thể vốn mỏi mệt bỗng tràn đầy khí lực.

Hai người tiến về trước chưa được bao xa thì công chúa Vân Mộng phát giác ra sự khác thường bèn thì thầm hỏi: "Sao ngươi không theo mùi hương trầm nữa?"

Ánh mắt Thu Trường Phong khẽ ngước, hạ thấp thanh âm xuống, ghé sát tai công chúa Vân Mộng bảo: "Ta phải nói cho ngươi biết một chút, đại điện mới vừa rồi chắc chắn không phải là đại điện chúng đi ra khi nãy."

Công chúa Vân Mộng cả kinh, thiếu chút nữa thì kêu lên. Trong lòng nàng không tin chút nào nhưng cảm giác như môi của Thu Trường Phong dán sát vào tai của nàng. Trong khoảnh khắc đó, trong lòng nàng mềm xuống, sắc mặt như áng mây đỏ rực nhưng không phản ứng lại Thu Trường Phong.

Thu Trường Phong cũng không lưu ý sự khác thường của công chúa Vân Mộng, hắn đang giải thích: "Trong điện tuy có trâm bạc của ngươi nhưng không có hương vị xuân tâm..." Hắn kể sơ qua tình hình giao thủ với Diệp Hoan lúc ban đầu, không đợi kể tiếp, công chúa Vân Mộng chợt hỏi: "Tuy bọn chúng có hương tràm nhưng không cách nào bắt chước chế xuân tâm ngươi chế ra sao? Vậy nếu đại điện không có mùi vị xuân tâm, đương nhiên không phải là đại điện vừa rồi. Nhưng tại sao lại thấy trâm bạc của ta?" Trong lòng rét lạnh, run giọng nói: "Là bọn chúng cố ý làm như vậy, là muốn chúng ta tuyệt vọng, đồng thời đẩy chúng ta ngộ nhập lạc lối, cho chúng ta tưởng đó là đại điện khi trước, khiến chúng ta càng đi càng xa?"

Vừa nghĩ tới kẻ địch xảo trá như thế, công chúa Vân Mộng hoảng sợ thất sắc. Vừa nghĩ tới chuyện ngoài nàng và Thu Trường Phong ra, còn không biết bao nhiêu u linh âm thầm chợt hiện, trong lòng công chúa Vân Mộng kinh hãi mãi không thôi.

Trong ánh mắt Thu Trường Phong lộ ra ý tán thưởng, gật đầu bảo: "Ngươi càng ngày càng thông minh."

Công chúa Vân Mộng nghe thấy được khen thì quên mất nỗi lo lắng kinh tâm, cảm giác lâng lâng ngọt ngào, nhẹ giọng hỏi: "Vậy chúng ta làm sao bây giờ?"

Thu Trường Phong đáp: "Ta đã có phương pháp rồi, nhưng ngươi cần kiên trì đi theo ta. Ngươi có thể làm được hay không?" Hắn cầm lấy bàn tay công chúa khích lệ.

Công chúa Vân Mộng giật mình, cảm thấy mặt nóng bừng, thì thầm đáp lại: "Ta làm được!". Nàng bỗng dưng cảm thấy có thể đi cùng Thu Trường Phong thì bất kể làm chuyện gì nàng cũng có thể làm được.

Thu Trường Phong gật đầu, đột nhiên sắc mặt biến hóa sắc mặt biến hóa, tựa hồ nhận thấy được điều gì đó, hạ giọng bảo: "Ngươi chờ một chút." Hắn buông lỏng bàn tay công chúa Vân Mộng ra, khẽ vuốt vuốt vách tường dũng đạo.

Vách tường dũng đạo đều được xây bằng đá khối, bề mặt hơi thô ráp, thoạt tưởng nguyên khối.

Nhưng Thu Trường Phong nhắm hờ mắt lại, cảm thụ bề mặt bằng tâm, đột nhiên sắc mặt khẽ biến thành mừng rỡ, dùng sức nhấn một cái.

Vách tường kia bỗng nhiên mở, ánh sáng bừng lên.

Trong bóng tối đột nhiên có ánh sáng làm cho công chúa Vân Mộng thật sự vừa mừng vừa sợ, nhưng ánh sáng chói chang chợt tụ lại, đột nhiên biến thành một điểm hàn quang bắn tới cổ họng Thu Trường Phong!

Công chúa Vân Mộng kinh hãi, không kịp thở. Thu Trường Phong lắc mình bay lên, cổ tay vươn ra bắt lấy hàn quang. Hắn mới vừa nghe thấy vách tường bên hông có tiếng động khẽ thì cảm thấy khác thường lập tức tỉ mỉ dò tìm, trong lúc vô tình phát hiện trong vách tường có cơ quan.

Vách tường dịch ra rất nhanh, hắn biết bên đó có người sẽ xuất kiếm đâm tới. Trong lúc sinh tử, hắn thình lình xuất thủ, định bụng bẻ gãy cổ tay người kia. Nhưng khi chạm đến cổ tay người nọ thì cảm thấy mềm mại mịn màng, trong lòng chợt thay đổi, động tác chậm lại.

Thế nhưng quang mang đại thịnh đột nhiên biến hướng, chém về phía bàn tay Thu Trường Phong.

Thu Trường Phong rụt tay lại, nhưng kiếm quang kia như điện, đột nhiên bắn ra, lại đâm vào nơi cổ họng Thu Trường Phong. Người nọ trong ô vách vuông bé đó vận kiếm cực nhanh, đến như tia chợp.

Mắt thấy kiếm quang kia sẽ xuyên thủng cổ họng Thu Trường Phong thì hắn đột nhiên hô: "Là ta!"

Kiếm quang đột nhiên ngừng, dừng ngay trước mặt Thu Trường Phong, phản chiếu khuôn mặt tái nhợt của hắn. Kiếm kia không đâm tiếp mà từ từ rút về. Gương mặt thanh tú đang vui mừng của Diệp Vũ Hà hiện ra.

Người xuất kiếm là Diệp Vũ Hà.

Thu Trường Phong vừa mừng vừa sợ, không ngờ lại gặp lại Diệp Vũ Hà. Thần sắc Diệp Vũ Hà cũng đang mừng rỡ, tiến thêm một bước, định hỏi han thì chợt nghe thấy một giọng nói vui vẻ: "Diệp tỷ tỷ, sao lại là ngươi?"

Công chúa Vân Mộng nhào tới nắm chặt tay Diệp Vũ Hà, thần sắc tràn đầy vẻ vui mừng. Hiển nhiên nàng không ngờ, trong lúc này có thể gặp gỡ Diệp Vũ Hà.

Diệp Vũ Hà liền giật mình, trong lòng kinh ngạc xen lẫn vui sướng hỏi: "Công chúa, sao người lại ở chỗ này?" Cô tỉnh ngộ điều gì đó, lại hỏi: "Là Thu... Thiên hộ cứu người?"

Công chúa Vân Mộng gật đầu lia lịa: "Đúng rồi, đúng rồi. Diệp tỷ tỷ, sao ngươi lại tới chỗ này?"

Diệp Vũ Hà liếc nhìn Thu Trường Phong chưa kịp trả lời thì Thu Trường Phong đã đáp: "Nói ra dài lắm nhưng trước mắt không phải là lúc chúng ta kể chuyện hàn huyên."

Diệp Vũ Hà gượng cười, vốn tưởng rằng công chúa Vân Mộng tức giận, không ngờ nàng ta gật đầu ngay và bảo: "Không sai, chúng ta đi ra ngoài rồi hãy nói. Trường Phong... Hiện giờ cần làm gì?" Đang khi nói chuyện, công chúa Vân Mộng cầm tay Thu Trường Phong một cách tự nhiên.

Thần sắc Thu Trường Phong có hơi khác thường, trầm ngâm nói: "Diệp... bộ đầu, bên đó có đường không?"

Diệp Vũ Hà nghe thấy công chúa gọi, cúi xuống thì lại thấy hai người tay nắm trong tay bèn dời ánh mắt đi, thần sắc khôi phục vẻ hờ hững như thường ngày: "Ta đi hồi lâu vẫn chưa thấy đường ra. Thu thiên hộ có lẽ đã phát hiện ra cái gì." Cô
đưa Thuần Quân ra và nói: "Kiếm này có thể phát sáng, ngươi có lẽ hữu dụng."

Thu Trường Phong giơ tay nhận Thuần Quân, liếc nhìn công chúa Vân Mộng, trong lòng thở dài, gật đầu bảo: "Được, các ngươi đi theo ta." Hắn biết lúc này ai cũng mờ mịt. Hắn có trách nhiệm tìm đường ra rồi hẵng nói tới chuyện khác.

Hắn đi xuyên tường, công chúa Vân Mộng theo sát phía sau. Mặc dù Diệp Vũ Hà muốn nói cái gì đó nhưng cũng đành lặng lẽ theo sau hai người.

Ba người đi không biết đã bao lâu, công chúa Vân Mộng đã mệt mỏi muốn gục lắm rồi nhưng dũng đạo tựa như vô cùng tận.

Công chúa Vân Mộng và Diệp Vũ Hà càng đi càng kinh hãi, đều cảm thấy dũng đạo này giống như thông với U Minh Địa ngục, vĩnh viễn khôn cùng, trong lòng không hẹn mà cùng dâng lên sự ý tuyệt vọng...

Đột nhiên Thu Trường Phong ngừng lại

Công chúa Vân Mộng muốn ngồi xuống, nhưng đang nắm lấy tay Thu Trường Phong nên chỉ có thể cười to hỏi: "Sao không đi? Ta chưa mệt, chẳng lẽ ngươi đã mệt? Diệp tỷ tỷ, ngươi có mệt hay không?

Diệp Vũ Hà vẫn lẻ lọi đi phía sau hai người, cô nghe vậy chỉ biết lắc đầu, cúi đầu nhìn mũi chân của mình.

Ánh mắt Thu Trường Phong chớp động, nhìn dũng đạo phía trước bảo: "Chúng ta cứ đi như vậy thì e rằng cả đời cũng không ra được.

Công chúa Vân Mộng cả kinh, chỉ cảm thấy toàn thân rét run, không nhịn được bèn hỏi: "Tại sao?"

Trong con mắt Thu Trường Phong có sự suy tư, đột nhiên nhìn Diệp Vũ Hà nói: "Diệp bộ đầu, hoang đảo này không phải lớn. Với lộ trình mới vừa rồi mà xét thì có thể xuyên qua cả hoang đảo dưới đất rồi, có phải hay không?"

Diệp Vũ Hà trầm mặc hồi lâu rồi gật đầu đáp: "Không sai."

Công chúa Vân Mộng thất thanh hét lên: "Hoang đảo, chúng ta đang ở trên hoang đảo?"

Thu Trường Phong gật đầu, chậm rãi nói: "Đúng, chúng ta đang ở trong mê cung dưới hoang đảo, vừa rồi e là đi vòng vèo."

Diệp Vũ Hà trầm mặc, cô đã ý thức điểm này rồi và cũng hiểu là tất cả đã lạc đường. Bọn họ không có khả năng xuyên qua đáy biển. Chỉ có một giải thích duy nhất là mê cung này phức tạp khó có thể tưởng tượng. Bọn họ đi tới đi lui cũng chỉ là xoay quanh nguyên chỗ mà thôi.

Chẳng lẽ bọn họ bị khốn chết dưới đất này sao?

Cô biết Thu Trường Phong cũng hiểu điều này. Cô không đành lòng nói ra chẳng qua là không đành lòng nhìn thấy người khác tuyệt vọng theo cô mà thôi.

Thu Trường Phong nhìn Diệp Vũ Hà rồi bảo: "Diệp bộ đầu chắc cũng hiểu điểm này. Nhưng ngươi có cảm thấy kỳ quái hay không, mê cung bình thường có đường bốn phương tám hướng. Nhưng chúng ta dường như chỉ qua có hai con đường này thì sao lại lạc được?"

Diệp Vũ Hà rùng mình, rốt cục phát hiện chỗ cổ quái.

Không sai, bọn họ trước sau chỉ có hai con đường mà chọn, cũng chỉ biết đi dọc theo dũng đạo thì sao lại lạc đường?

Công chúa Vân Mộng cũng càng nghĩ càng thất vọng đau khổ, nàng nhìn khắp mọi nơi, khiếp đảm hỏi: "Chẳng lẽ là ... có quỷ ư?"

Thu Trường Phong mỉm cười, thản nhiên nói: "Là có quỷ." Thấy công chúa Vân Mộng cả kinh, Thu Trường Phong nói tiếp: "Là bọn chúng đang âm thầm giở trò. Ta có cảm giác dũng đạo không phải thẳng mà hơi cong..."

Lập tức Diệp Vũ Hà tỉnh ngộ: "Đường này là tròn?" Không trách chúng ta không tìm được lối ra!"

Công chúa Vân Mộng có chút chợt hiểu ra, lại cảm thấy kỳ quái bèn hỏi: "Nếu đường vòng tròn thì làm sao bọn chúng ra được ngoài?"

Diệp Vũ Hà nghĩ đến điều gì bèn đáp: "Hai bên dũng đạo nhìn như một khối, phía trong tất có mật đạo. Chỉ có mở mật đạo ra mới có thể đả phá vòng tròn rồi từ đó đi ra ngoài. Chúng vẫn ở trong bóng tối, chỉ cần mở một nơi nào đó của mật đạo, che đi con đường khác là để chúng ta cứ luẩn quẩn vòng đi vòng lại, khốn chết chúng ta."

Công chúa Vân Mộng chớp chớp cặp mắt, vỗ tay nói: "Đúng rồi, nhất định là như vậy."

Thu Trường Phong gật đầu nói: "Không sai, cho nên chúng ta không nên đi như vậy nữa." Trong lúc hắn nói, bàn tay vẫn lần mò trên vách tường. Không biết bao lâu, đột nhiên hắn dùng sức nhấn một cái, vách tường dũng đạo tưởng như dày dặn kiên cố đột nhiên trượt ra một cái cửa động.

Công chúa Vân Mộng vừa mừng vừa sợ bảo: "Làm sao ngươi biết ở đây có mật đạo?"

Thu Trường Phong không đáp, chỉ cười bảo: "Đi thôi."

Ba người xuyên tường mà qua. Vừa đi chỉ chốc lát, Thu Trường Phong dừng bước lần nữa, sờ soạng một hồi lâu lại tìm được vị trí cơ quan, lại xuyên qua dũng đạo mà đi.

Lúc bắt đầu, Thu Trường Phong muốn tìm cơ quan còn cần tốn một hồi nhưng sau rốt hắn càng tìm càng nhanh. Đến Diệp Vũ Hà cũng cảm thấy kỳ quái, cô buột miệng hỏi: "Ngươi đến tột cùng làm thế nào phát hiện ra những cơ quan này?"

Thu Trường Phong vừa đi vừa nói: "Dù ta chưa tùng nhìn thấy diện mạo địa cung, nhưng thông qua vị trí mấy cơ quan cũng đoán được địa đạo này hẳn là xây dựng dựa theo Cửu Cung Bát Quái. Những cơ quan mở kia được sắp xếp trên hành lang là theo phương vị hậu thiên bát quái. Chỉ cần biết quy luật Bát Quái càn, khôn, khảm, ly, chấn, tốn, cấn, đoái, biến hóa bát môn sinh tử muốn tìm ra vị trí cơ quan cũng không khó khăn."

Diệp Vũ Hà nghe đến đó, cười gượng gạo bảo: "Nắm bắt được quy luật biến hóa những thứ này há lại là chuyện dễ dàng?"

Trong bóng tối Thu Trường Phong cười cười hiu hắt, nhưng trong lòng thầm nghĩ đúng là rất không dễ dàng, năm xưa ta dường như cũng kiên trì không nổi, nếu không phải vì nàng thì sao ta có thể hiểu những thứ này?

Những lời tâm sự này, hắn không nói với Diệp Vũ Hà bởi hắn biết trước mắt không phải là lúc. Chuyện của hắn, cũng là bí mật - bí mật không thể nói với người khác.

Công chúa Vân Mộng chưa bao giờ nghĩ là Thu Trường Phong có học rộng đến như thế, nàng vừa sợ vừa bội phục thốt lên: "Diệp tỷ tỷ, mặc dù ta và ngươi chắc là không biết nhưng hắn dường như không cái gì không biết, ngươi nói xem có đúng hay không?"

Mượn quang mang Thuần Quân kiếm, Diệp Vũ Hà thấy ánh mắt công chúa Vân Mộng ngắm Thu Trường Phong, trong lòng chấn động.

Đang lúc này, Thu Trường Phong lại tìm được cơ quan, một cái mật đạo hiện ra, hắn bảo: "Ta xác định được phương tây, vẫn đi theo hướng tây. Có cảm giác là nếu cứ theo lộ trình này thì nhiều lắm là ba bốn cơ quan nữa là có thể đến gần biển. Nơi đó nhất định có lối ra."

Trong giọng nói Thu Trường Phong có sự tự tin lắm. Diệp Vũ Hà nghe thế thì tinh thần rung lên, lại nhìn cánh tay Thu Trường Phong, trong mắt đầy nỗi ưu tư lo lắng.

Công chúa Vân Mộng không để ý vẻ mặt của Diệp Vũ Hà, nàng chỉ chăm chú nhìn Thu Trường Phong, trong mắt có vài phần mến mộ, dường như có xen cả niềm thích thú: "Làm sao ngươi biết đó là hướng tây?"

Nơi này rắc rối phức tạp, đầu óc công chúa Vân Mộng đã choáng váng từ lâu rồi, không ngờ Thu Trường Phong còn có thể nhận ra phương hướng.

Thu Trường Phong móc ra vật nhỏ từ trong lồng ngực, cười bảo: "Ngươi đừng quên là Đại Minh ta là nhất tuyệt thiên hạ về thuật hàng hải. Trên biển rộng mênh mông nếu không muốn mất phương hướng thì phải nhờ vào cái này rồi."

Công chúa Vân Mộng thấy nó thì tỉnh ngộ bảo: "Là la bàn. Không ngờ ngươi còn có vật này. Nói như vậy..." Nàng vừa mới định nói là trốn chạy vậy là có hy vọng thì lại thấy sắc mặt Thu Trường Phong lại hơi trắng bệch.

Công chúa Vân Mộng tóm lấy tay của Thu Trường Phong, vội hỏi: "Sao thế?"

Nàng đã để ý khi sắc mặt Thu Trường Phong trắng bệch thường có nghĩa là có biến cố ngoài tính toán xảy ra. Nàng vốn không lưu ý tới điều này nhưng theo hắn một thời gian ngắn ngủi, nàng cũng lưu ý đến một vài tiểu tiết của hắn.

Một cô gái nếu không phải quan tâm tới người con trai thì bình thường sẽ không lưu ý tới điểm này.

Thu Trường Phong chưa kịp nói gì thì công chúa Vân Mộng cảm giác thấy có rung động từ dưới lòng bàn chân. Đột nhiên có rung động, đột nhiên lại ngừng nhưng trong chốc lát lại có rung động.

Vậy chắc chắn không phải là người có thể gây ra động tĩnh.

Rung động như vậy cứ truyền đến, ba người cảm thấy rung động, tâm cũng đang run rẩy.

Công chúa Vân Mộng sợ hãi thốt lên: "Sao, là động đất?" Thấy sắc mặt Thu Trường Phong được quang mang Thuần Quân phản chiếu trắng bệch như tuyết, đột nhiên công chúa Vân Mộng cuống quýt: "Hay là... chúng ta đã tới cửa vào địa ngục. Chẳng lẽ con đường này thông tới Minh phủ?"

Trời đất chấn động như thế làm cho công chúa Vân Mộng phải đoán như vậy.

Diệp Vũ Hà vốn không nghĩ tới điểm này nhưng nghe công chúa Vân Mộng nói như vậy thì cũng không kiềm chế được mà biến đổi sắc mặt.

Công chúa Vân Mộng nói lời hoang đường nhưng dường như cũng có đạo lý. Dưới lòng đất quỷ dị mê ly như thế thì cái gì cũng có thể xảy ra. Chẳng lẽ bọn họ đau khổ tìm kiếm mà lại tìm đúng đường tới địa phủ.

Cả vùng đất run rẩy vốn là chuyện con người khó mà làm được. Chẳng lẽ là Diêm vương tức giận, bây giờ cảnh cáo bảo bọn họ chớ tự ý xông vào, nếu không thì sao lại có hiện tượng thế này?"

Liếc nhìn công chúa Vân Mộng một cái, trong lòng Diệp Vũ Hà không kinh hãi mà chán nản thất vọng. Một khắc kia cô đang nghĩ, thì ra là dù tới Địa phủ, số mệnh của ta đã định sẵn - nhất định cô độc cả cuộc đời.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1-1: Sự kiện liên quan : sự kiện Tĩnh Nan
2 Quyển 1 - Chương 1-2: Lời nói đầu
3 Quyển 1 - Chương 1: Chuyện lạ
4 Quyển 1 - Chương 2: Hỏa hạc
5 Quyển 1 - Chương 3: Án mạng
6 Quyển 1 - Chương 4: Truy tung
7 Quyển 1 - Chương 5: Liên hoàn
8 Quyển 1 - Chương 6: Tàng địa
9 Quyển 1 - Chương 7: So chiêu
10 Quyển 1 - Chương 8: Nhật Nguyệt
11 Quyển 1 - Chương 9: Tần Hoài
12 Quyển 1 - Chương 10: Hán Vương
13 Quyển 1 - Chương 11: Hồng phấn
14 Quyển 1 - Chương 12: Ma quân
15 Quyển 1 - Chương 13: Thần tích
16 Quyển 1 - Chương 14: Lời sấm
17 Quyển 1 - Chương 15: Diễn kịch
18 Quyển 1 - Chương 16: Phía sau bức màn
19 Quyển 1 - Chương 17: Yểm bùa
20 Quyển 1 - Chương 18: Long nhan
21 Quyển 1 - Chương 19: Tịch chiếu
22 Quyển 1 - Chương 20: Chước tâm
23 Quyển 1 - Chương 21: Huyền cơ
24 Quyển 1 - Chương 22: Định biên
25 Quyển 1 - Chương 23: Thiên ý
26 Quyển 1 - Chương 24: Gấm sắt
27 Quyển 1 - Chương 25: Lưỡi dao lóe sáng
28 Quyển 1 - Chương 26: Phản khách
29 Quyển 2 - Chương 1-1: Trao đổi
30 Quyển 2 - Chương 1-2: Trao đổi (tiếp)
31 Quyển 2 - Chương 2-1: Chân tướng (phần 1)
32 Quyển 2 - Chương 2-2: Chân tướng (phần 2)
33 Quyển 2 - Chương 2-3: Chân tướng (phần 3)
34 Quyển 2 - Chương 2-4: Chân tướng (phần 4)
35 Quyển 2 - Chương 3-1: Sát cơ(phần 1)
36 Quyển 2 - Chương 3-2: Sát cơ(phần 2)
37 Quyển 2 - Chương 3-3: Sát cơ(phần 3)
38 Quyển 2 - Chương 4-1: Ám toán(phần 1)
39 Quyển 2 - Chương 4-2: Ám toán(phần 2)
40 Quyển 2 - Chương 4-3: Ám toán(phần 3)
41 Quyển 2 - Chương 5-1: Đại nạn(phần 1)
42 Quyển 2 - Chương 5-2: Đại nạn(phần 2)
43 Quyển 2 - Chương 5-3: Đại nạn(phần 3)
44 Quyển 2 - Chương 6-1: Ái mộ (phần 1)
45 Quyển 2 - Chương 6-2: Ái mộ (phần 2)
46 Quyển 2 - Chương 6-3: Ái mộ (phần 3)
47 Quyển 2 - Chương 7-1: Khiêu chiến (phần 1)
48 Quyển 2 - Chương 7-2: Khiêu chiến (phần 2)
49 Quyển 2 - Chương 7-3: Khiêu chiến (phần cuối)
50 Quyển 2 - Chương 8-1: Gặp quỷ (phần 1)
51 Quyển 2 - Chương 8-2: Gặp quỷ (phần 2)
52 Quyển 2 - Chương 8-3: Gặp quỷ (phần 3)
53 Quyển 2 - Chương 8-4: Gặp quỷ (phần 4)
54 Quyển 2 - Chương 9-1: Thân phận (phần đầu)
55 Quyển 2 - Chương 9-2: Thân phận (phần hai)
56 Quyển 2 - Chương 9-3: Thân phận (phần cuối)
57 Quyển 2 - Chương 10-1: Đường cùng (phần 1/2)
58 Quyển 2 - Chương 10-2: Đường cùng (phần 2/2)
59 Quyển 2 - Chương 11: Lưỡng nan 1
60 Quyển 2 - Chương 12: Lưỡng nan 2
61 Quyển 2 - Chương 13: Lưỡng nan 3
62 Quyển 2 - Chương 14: Lưỡng nan 4
63 Quyển 2 - Chương 15: Lưỡng nan 5
64 Quyển 2 - Chương 16: Quyết trạch 1
65 Quyển 2 - Chương 17: Quyết trạch 2
66 Quyển 2 - Chương 18: Quyết trạch 3
67 Quyển 2 - Chương 19: Quyết trạch 4
68 Quyển 2 - Chương 20: Quyết trạch 5
69 Quyển 2 - Chương 21: Quyết trạch 6
70 Quyển 2 - Chương 22: Quyết trạch 7
71 Quyển 2 - Chương 23: Quyết trạch 8
72 Quyển 2 - Chương 24: Quyết trạch 9
73 Quyển 2 - Chương 25: Yến ca 1
74 Quyển 2 - Chương 26: Yến ca 2
75 Quyển 2 - Chương 27: Yến ca 3
76 Quyển 2 - Chương 28: Yến ca 4
77 Quyển 2 - Chương 29: Yến ca 5
78 Quyển 2 - Chương 30: Minh nguyệt 1
79 Quyển 2 - Chương 31: Minh nguyệt 2
80 Quyển 2 - Chương 32: Minh nguyệt 3
81 Quyển 2 - Chương 33: Minh nguyệt 4
82 Quyển 2 - Chương 34: Minh nguyệt 5
83 Quyển 2 - Chương 35: Thiên nhai 1
84 Quyển 2 - Chương 36: Thiên nhai 2
85 Quyển 2 - Chương 37: Thiên nhai 3
86 Quyển 2 - Chương 38: Thiên nhai 4
87 Quyển 2 - Chương 39: Thiên nhai 5
88 Quyển 2 - Chương 40: Mai phục 1
89 Quyển 2 - Chương 41: Mai phục 2
90 Quyển 2 - Chương 42: Mai phục 3
91 Quyển 2 - Chương 43: Mai phục 4
92 Quyển 2 - Chương 44: Mai phục 5
93 Quyển 2 - Chương 45: Mai phục 6
94 Quyển 2 - Chương 46: Đột vây
95 Quyển 2 - Chương 47: Đột vây 2
96 Quyển 2 - Chương 48: Đột vây 3
97 Quyển 2 - Chương 49: Đột vây 4
98 Quyển 2 - Chương 50: Đột vây 5
99 Quyển 2 - Chương 51: Phản 1
100 Quyển 2 - Chương 52: Phản 2
101 Quyển 2 - Chương 53: Phản 3
102 Quyển 2 - Chương 54: Phản 4
103 Quyển 2 - Chương 55: Phản 5
104 Quyển 2 - Chương 56: Thất hãm
105 Quyển 2 - Chương 57: Thất hãm 2
106 Quyển 2 - Chương 58: Thất hãm 3
107 Quyển 2 - Chương 59: Thất hãm 4
108 Quyển 2 - Chương 60: Thất hãm 5
109 Quyển 2 - Chương 61: Thất hãm 6
110 Quyển 2 - Chương 62: Không gặp 1
111 Quyển 2 - Chương 63: Không gặp 2
112 Quyển 2 - Chương 64: Không gặp 3
113 Quyển 2 - Chương 65: Không gặp 4
114 Quyển 2 - Chương 66: Không gặp 5
115 Quyển 2 - Chương 67: Đuổi bắt
116 Quyển 2 - Chương 68: Đuổi bắt 2
117 Quyển 2 - Chương 69: Đuổi bắt 3
118 Quyển 2 - Chương 70: Đuổi bắt 4
119 Quyển 2 - Chương 71: Đuổi bắt 5
120 Quyển 2 - Chương 72: Ra tay 1
121 Quyển 2 - Chương 73: Ra tay 2
122 Quyển 2 - Chương 74: Ra tay 3
123 Quyển 2 - Chương 75: Ra tay 4
124 Quyển 2 - Chương 76: Ra tay 5
125 Quyển 2 - Chương 77: Đồng minh 1
126 Quyển 2 - Chương 78: Đồng minh 2
127 Quyển 2 - Chương 79: Đồng minh 3
128 Quyển 2 - Chương 80: Đồng minh 4
129 Quyển 2 - Chương 81: Đồng minh 5
130 Quyển 2 - Chương 82: Cải mệnh
131 Quyển 2 - Chương 83: Cải mệnh 2
132 Quyển 2 - Chương 84: Cải mệnh 3
133 Quyển 2 - Chương 85: Cải mệnh 4
134 Quyển 2 - Chương 86: Cải mệnh 5
135 Quyển 2 - Chương 87: Cải mệnh 6
136 Quyển 2 - Chương 88: Ám chiến 1
137 Quyển 2 - Chương 89: Ám chiến 2
138 Quyển 2 - Chương 90: Ám chiến 3
139 Quyển 2 - Chương 91: Ám chiến 4
140 Quyển 2 - Chương 92: Ám chiến 5
141 Quyển 2 - Chương 93: Nội tình 1
142 Quyển 2 - Chương 94: Nội tình 2
143 Quyển 2 - Chương 95: Nội tình 3
144 Quyển 2 - Chương 96: Nội tình 4
145 Quyển 2 - Chương 97: Nội tình 5
146 Quyển 2 - Chương 98: Chân thân 1
147 Quyển 2 - Chương 99: Chân thân 2
148 Quyển 2 - Chương 100: Chân thân 3
149 Quyển 2 - Chương 101: Chân thân 4
150 Quyển 2 - Chương 102: Chân thân 5
151 Quyển 2 - Chương 103: Chân thân 6
152 Quyển 2 - Chương 104: Quái khách
153 Quyển 2 - Chương 105: Quái khách 2
154 Quyển 2 - Chương 106: Quái khách 3
155 Quyển 2 - Chương 107: Quái khách 4
156 Quyển 2 - Chương 108: Quái khách 5
157 Quyển 2 - Chương 109: Long quy 1
158 Quyển 2 - Chương 110: Long quy 2
159 Quyển 2 - Chương 111: Long quy 3
160 Quyển 2 - Chương 112: Long quy 4
161 Quyển 2 - Chương 113: Long quy 5
162 Quyển 2 - Chương 114: Long quy 6
163 Quyển 2 - Chương 115: Kinh thiên 1
164 Quyển 2 - Chương 116: Kinh thiên 2
165 Quyển 2 - Chương 117: Kinh thiên 3
166 Quyển 2 - Chương 118: Kinh thiên 4
167 Quyển 2 - Chương 119: Kinh thiên 5
168 Quyển 2 - Chương 120: Ẩn hình 1
169 Quyển 2 - Chương 121: Ẩn hình 2
170 Quyển 2 - Chương 122: Ẩn hình 3
171 Quyển 2 - Chương 123: Ẩn hình 4
172 Quyển 2 - Chương 124: Ẩn hình 5
173 Quyển 2 - Chương 125: Ẩn hình 6
174 Quyển 2 - Chương 126: Hung thủ
175 Quyển 2 - Chương 127: Hung thủ 2
176 Quyển 2 - Chương 128: Hung thủ 3
177 Quyển 2 - Chương 129: Hung thủ 4
178 Quyển 2 - Chương 130: Hung thủ 5
179 Quyển 2 - Chương 131: Hư thực
180 Quyển 2 - Chương 132: Hư thực 2
181 Quyển 2 - Chương 133: Hư thực 3
182 Quyển 2 - Chương 134: Hư thực 4
183 Quyển 2 - Chương 135: Hư thực 5
184 Quyển 2 - Chương 136: Hư thực 6
185 Quyển 2 - Chương 137: Nhất tuyến 1
186 Quyển 2 - Chương 138: Nhất tuyến 2
187 Quyển 2 - Chương 139: Nhất tuyến 3
188 Quyển 2 - Chương 140: Nhất tuyến 4
189 Quyển 2 - Chương 141: Nhất tuyến 5
190 Quyển 2 - Chương 142: Thiên nhân
191 Quyển 2 - Chương 143: Thiên nhân 2
192 Quyển 2 - Chương 144: Thiên nhân 3
193 Quyển 2 - Chương 145: Thiên nhân 4
194 Quyển 2 - Chương 146: Thiên nhân 5
195 Quyển 2 - Chương 147: Tử kim 1
196 Quyển 2 - Chương 148: Tử kim 2
197 Quyển 2 - Chương 149: Tử kim 3
198 Quyển 2 - Chương 150: Tử kim 4
199 Quyển 2 - Chương 151: Tử kim 5
200 Quyển 2 - Chương 152: Nan đề 1
201 Quyển 2 - Chương 153: Nan đề 2
202 Quyển 2 - Chương 154: Nan đề 3
203 Quyển 2 - Chương 155: Nan đề 4
204 Quyển 2 - Chương 156: Nan đề 5
205 Quyển 2 - Chương 157: Nan đề 6
206 Quyển 2 - Chương 158: Che trời 1
207 Quyển 2 - Chương 159: Che trời 2
208 Quyển 2 - Chương 160: Che trời 3
209 Quyển 2 - Chương 161: Che trời 4
210 Quyển 2 - Chương 162: Che trời 5
211 Quyển 2 - Chương 163: Độc kế 1
212 Quyển 2 - Chương 164: Độc kế 2
213 Quyển 2 - Chương 165: Độc kế 3
214 Quyển 2 - Chương 166: Độc kế 4
215 Quyển 2 - Chương 167: Độc kế 5
216 Quyển 2 - Chương 168: Độc kế 6
217 Quyển 2 - Chương 169: Chết 1
218 Quyển 2 - Chương 170: Chết 2
219 Quyển 2 - Chương 171: Chết 3
220 Quyển 2 - Chương 172: Chết 4
221 Quyển 2 - Chương 173: Chết 5
222 Quyển 2 - Chương 174: Nghịch thiên
223 Quyển 2 - Chương 175: Nghịch thiên 2
224 Quyển 2 - Chương 176: Nghịch thiên 3
225 Quyển 2 - Chương 177: Nghịch thiên 4
226 Quyển 2 - Chương 178: Nghịch thiên 5
227 Quyển 2 - Chương 179: Nghịch thiên 6
228 Quyển 2 - Chương 180: Nghịch thiên 7
229 Quyển 2 - Chương 181: Tín nhiệm 1
230 Quyển 2 - Chương 182: Tín nhiệm 2
231 Quyển 2 - Chương 183: Tín nhiệm 3
232 Quyển 2 - Chương 184: Tín nhiệm 4
233 Quyển 2 - Chương 185: Tín nhiệm 5
234 Quyển 2 - Chương 186: Ám độ 1
235 Quyển 2 - Chương 187: Ám độ 2
236 Quyển 2 - Chương 188: Ám độ 3
237 Quyển 2 - Chương 189: Ám độ 4
238 Quyển 2 - Chương 190: Ám độ 5
239 Quyển 2 - Chương 191: Để bài 1
240 Quyển 2 - Chương 192: Để bài 2
241 Quyển 2 - Chương 193: Để bài 3
242 Quyển 2 - Chương 194: Để bài 4
243 Quyển 2 - Chương 195: Để bài 5
244 Quyển 2 - Chương 196: Binh phong
Chapter

Updated 244 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1-1: Sự kiện liên quan : sự kiện Tĩnh Nan
2
Quyển 1 - Chương 1-2: Lời nói đầu
3
Quyển 1 - Chương 1: Chuyện lạ
4
Quyển 1 - Chương 2: Hỏa hạc
5
Quyển 1 - Chương 3: Án mạng
6
Quyển 1 - Chương 4: Truy tung
7
Quyển 1 - Chương 5: Liên hoàn
8
Quyển 1 - Chương 6: Tàng địa
9
Quyển 1 - Chương 7: So chiêu
10
Quyển 1 - Chương 8: Nhật Nguyệt
11
Quyển 1 - Chương 9: Tần Hoài
12
Quyển 1 - Chương 10: Hán Vương
13
Quyển 1 - Chương 11: Hồng phấn
14
Quyển 1 - Chương 12: Ma quân
15
Quyển 1 - Chương 13: Thần tích
16
Quyển 1 - Chương 14: Lời sấm
17
Quyển 1 - Chương 15: Diễn kịch
18
Quyển 1 - Chương 16: Phía sau bức màn
19
Quyển 1 - Chương 17: Yểm bùa
20
Quyển 1 - Chương 18: Long nhan
21
Quyển 1 - Chương 19: Tịch chiếu
22
Quyển 1 - Chương 20: Chước tâm
23
Quyển 1 - Chương 21: Huyền cơ
24
Quyển 1 - Chương 22: Định biên
25
Quyển 1 - Chương 23: Thiên ý
26
Quyển 1 - Chương 24: Gấm sắt
27
Quyển 1 - Chương 25: Lưỡi dao lóe sáng
28
Quyển 1 - Chương 26: Phản khách
29
Quyển 2 - Chương 1-1: Trao đổi
30
Quyển 2 - Chương 1-2: Trao đổi (tiếp)
31
Quyển 2 - Chương 2-1: Chân tướng (phần 1)
32
Quyển 2 - Chương 2-2: Chân tướng (phần 2)
33
Quyển 2 - Chương 2-3: Chân tướng (phần 3)
34
Quyển 2 - Chương 2-4: Chân tướng (phần 4)
35
Quyển 2 - Chương 3-1: Sát cơ(phần 1)
36
Quyển 2 - Chương 3-2: Sát cơ(phần 2)
37
Quyển 2 - Chương 3-3: Sát cơ(phần 3)
38
Quyển 2 - Chương 4-1: Ám toán(phần 1)
39
Quyển 2 - Chương 4-2: Ám toán(phần 2)
40
Quyển 2 - Chương 4-3: Ám toán(phần 3)
41
Quyển 2 - Chương 5-1: Đại nạn(phần 1)
42
Quyển 2 - Chương 5-2: Đại nạn(phần 2)
43
Quyển 2 - Chương 5-3: Đại nạn(phần 3)
44
Quyển 2 - Chương 6-1: Ái mộ (phần 1)
45
Quyển 2 - Chương 6-2: Ái mộ (phần 2)
46
Quyển 2 - Chương 6-3: Ái mộ (phần 3)
47
Quyển 2 - Chương 7-1: Khiêu chiến (phần 1)
48
Quyển 2 - Chương 7-2: Khiêu chiến (phần 2)
49
Quyển 2 - Chương 7-3: Khiêu chiến (phần cuối)
50
Quyển 2 - Chương 8-1: Gặp quỷ (phần 1)
51
Quyển 2 - Chương 8-2: Gặp quỷ (phần 2)
52
Quyển 2 - Chương 8-3: Gặp quỷ (phần 3)
53
Quyển 2 - Chương 8-4: Gặp quỷ (phần 4)
54
Quyển 2 - Chương 9-1: Thân phận (phần đầu)
55
Quyển 2 - Chương 9-2: Thân phận (phần hai)
56
Quyển 2 - Chương 9-3: Thân phận (phần cuối)
57
Quyển 2 - Chương 10-1: Đường cùng (phần 1/2)
58
Quyển 2 - Chương 10-2: Đường cùng (phần 2/2)
59
Quyển 2 - Chương 11: Lưỡng nan 1
60
Quyển 2 - Chương 12: Lưỡng nan 2
61
Quyển 2 - Chương 13: Lưỡng nan 3
62
Quyển 2 - Chương 14: Lưỡng nan 4
63
Quyển 2 - Chương 15: Lưỡng nan 5
64
Quyển 2 - Chương 16: Quyết trạch 1
65
Quyển 2 - Chương 17: Quyết trạch 2
66
Quyển 2 - Chương 18: Quyết trạch 3
67
Quyển 2 - Chương 19: Quyết trạch 4
68
Quyển 2 - Chương 20: Quyết trạch 5
69
Quyển 2 - Chương 21: Quyết trạch 6
70
Quyển 2 - Chương 22: Quyết trạch 7
71
Quyển 2 - Chương 23: Quyết trạch 8
72
Quyển 2 - Chương 24: Quyết trạch 9
73
Quyển 2 - Chương 25: Yến ca 1
74
Quyển 2 - Chương 26: Yến ca 2
75
Quyển 2 - Chương 27: Yến ca 3
76
Quyển 2 - Chương 28: Yến ca 4
77
Quyển 2 - Chương 29: Yến ca 5
78
Quyển 2 - Chương 30: Minh nguyệt 1
79
Quyển 2 - Chương 31: Minh nguyệt 2
80
Quyển 2 - Chương 32: Minh nguyệt 3
81
Quyển 2 - Chương 33: Minh nguyệt 4
82
Quyển 2 - Chương 34: Minh nguyệt 5
83
Quyển 2 - Chương 35: Thiên nhai 1
84
Quyển 2 - Chương 36: Thiên nhai 2
85
Quyển 2 - Chương 37: Thiên nhai 3
86
Quyển 2 - Chương 38: Thiên nhai 4
87
Quyển 2 - Chương 39: Thiên nhai 5
88
Quyển 2 - Chương 40: Mai phục 1
89
Quyển 2 - Chương 41: Mai phục 2
90
Quyển 2 - Chương 42: Mai phục 3
91
Quyển 2 - Chương 43: Mai phục 4
92
Quyển 2 - Chương 44: Mai phục 5
93
Quyển 2 - Chương 45: Mai phục 6
94
Quyển 2 - Chương 46: Đột vây
95
Quyển 2 - Chương 47: Đột vây 2
96
Quyển 2 - Chương 48: Đột vây 3
97
Quyển 2 - Chương 49: Đột vây 4
98
Quyển 2 - Chương 50: Đột vây 5
99
Quyển 2 - Chương 51: Phản 1
100
Quyển 2 - Chương 52: Phản 2
101
Quyển 2 - Chương 53: Phản 3
102
Quyển 2 - Chương 54: Phản 4
103
Quyển 2 - Chương 55: Phản 5
104
Quyển 2 - Chương 56: Thất hãm
105
Quyển 2 - Chương 57: Thất hãm 2
106
Quyển 2 - Chương 58: Thất hãm 3
107
Quyển 2 - Chương 59: Thất hãm 4
108
Quyển 2 - Chương 60: Thất hãm 5
109
Quyển 2 - Chương 61: Thất hãm 6
110
Quyển 2 - Chương 62: Không gặp 1
111
Quyển 2 - Chương 63: Không gặp 2
112
Quyển 2 - Chương 64: Không gặp 3
113
Quyển 2 - Chương 65: Không gặp 4
114
Quyển 2 - Chương 66: Không gặp 5
115
Quyển 2 - Chương 67: Đuổi bắt
116
Quyển 2 - Chương 68: Đuổi bắt 2
117
Quyển 2 - Chương 69: Đuổi bắt 3
118
Quyển 2 - Chương 70: Đuổi bắt 4
119
Quyển 2 - Chương 71: Đuổi bắt 5
120
Quyển 2 - Chương 72: Ra tay 1
121
Quyển 2 - Chương 73: Ra tay 2
122
Quyển 2 - Chương 74: Ra tay 3
123
Quyển 2 - Chương 75: Ra tay 4
124
Quyển 2 - Chương 76: Ra tay 5
125
Quyển 2 - Chương 77: Đồng minh 1
126
Quyển 2 - Chương 78: Đồng minh 2
127
Quyển 2 - Chương 79: Đồng minh 3
128
Quyển 2 - Chương 80: Đồng minh 4
129
Quyển 2 - Chương 81: Đồng minh 5
130
Quyển 2 - Chương 82: Cải mệnh
131
Quyển 2 - Chương 83: Cải mệnh 2
132
Quyển 2 - Chương 84: Cải mệnh 3
133
Quyển 2 - Chương 85: Cải mệnh 4
134
Quyển 2 - Chương 86: Cải mệnh 5
135
Quyển 2 - Chương 87: Cải mệnh 6
136
Quyển 2 - Chương 88: Ám chiến 1
137
Quyển 2 - Chương 89: Ám chiến 2
138
Quyển 2 - Chương 90: Ám chiến 3
139
Quyển 2 - Chương 91: Ám chiến 4
140
Quyển 2 - Chương 92: Ám chiến 5
141
Quyển 2 - Chương 93: Nội tình 1
142
Quyển 2 - Chương 94: Nội tình 2
143
Quyển 2 - Chương 95: Nội tình 3
144
Quyển 2 - Chương 96: Nội tình 4
145
Quyển 2 - Chương 97: Nội tình 5
146
Quyển 2 - Chương 98: Chân thân 1
147
Quyển 2 - Chương 99: Chân thân 2
148
Quyển 2 - Chương 100: Chân thân 3
149
Quyển 2 - Chương 101: Chân thân 4
150
Quyển 2 - Chương 102: Chân thân 5
151
Quyển 2 - Chương 103: Chân thân 6
152
Quyển 2 - Chương 104: Quái khách
153
Quyển 2 - Chương 105: Quái khách 2
154
Quyển 2 - Chương 106: Quái khách 3
155
Quyển 2 - Chương 107: Quái khách 4
156
Quyển 2 - Chương 108: Quái khách 5
157
Quyển 2 - Chương 109: Long quy 1
158
Quyển 2 - Chương 110: Long quy 2
159
Quyển 2 - Chương 111: Long quy 3
160
Quyển 2 - Chương 112: Long quy 4
161
Quyển 2 - Chương 113: Long quy 5
162
Quyển 2 - Chương 114: Long quy 6
163
Quyển 2 - Chương 115: Kinh thiên 1
164
Quyển 2 - Chương 116: Kinh thiên 2
165
Quyển 2 - Chương 117: Kinh thiên 3
166
Quyển 2 - Chương 118: Kinh thiên 4
167
Quyển 2 - Chương 119: Kinh thiên 5
168
Quyển 2 - Chương 120: Ẩn hình 1
169
Quyển 2 - Chương 121: Ẩn hình 2
170
Quyển 2 - Chương 122: Ẩn hình 3
171
Quyển 2 - Chương 123: Ẩn hình 4
172
Quyển 2 - Chương 124: Ẩn hình 5
173
Quyển 2 - Chương 125: Ẩn hình 6
174
Quyển 2 - Chương 126: Hung thủ
175
Quyển 2 - Chương 127: Hung thủ 2
176
Quyển 2 - Chương 128: Hung thủ 3
177
Quyển 2 - Chương 129: Hung thủ 4
178
Quyển 2 - Chương 130: Hung thủ 5
179
Quyển 2 - Chương 131: Hư thực
180
Quyển 2 - Chương 132: Hư thực 2
181
Quyển 2 - Chương 133: Hư thực 3
182
Quyển 2 - Chương 134: Hư thực 4
183
Quyển 2 - Chương 135: Hư thực 5
184
Quyển 2 - Chương 136: Hư thực 6
185
Quyển 2 - Chương 137: Nhất tuyến 1
186
Quyển 2 - Chương 138: Nhất tuyến 2
187
Quyển 2 - Chương 139: Nhất tuyến 3
188
Quyển 2 - Chương 140: Nhất tuyến 4
189
Quyển 2 - Chương 141: Nhất tuyến 5
190
Quyển 2 - Chương 142: Thiên nhân
191
Quyển 2 - Chương 143: Thiên nhân 2
192
Quyển 2 - Chương 144: Thiên nhân 3
193
Quyển 2 - Chương 145: Thiên nhân 4
194
Quyển 2 - Chương 146: Thiên nhân 5
195
Quyển 2 - Chương 147: Tử kim 1
196
Quyển 2 - Chương 148: Tử kim 2
197
Quyển 2 - Chương 149: Tử kim 3
198
Quyển 2 - Chương 150: Tử kim 4
199
Quyển 2 - Chương 151: Tử kim 5
200
Quyển 2 - Chương 152: Nan đề 1
201
Quyển 2 - Chương 153: Nan đề 2
202
Quyển 2 - Chương 154: Nan đề 3
203
Quyển 2 - Chương 155: Nan đề 4
204
Quyển 2 - Chương 156: Nan đề 5
205
Quyển 2 - Chương 157: Nan đề 6
206
Quyển 2 - Chương 158: Che trời 1
207
Quyển 2 - Chương 159: Che trời 2
208
Quyển 2 - Chương 160: Che trời 3
209
Quyển 2 - Chương 161: Che trời 4
210
Quyển 2 - Chương 162: Che trời 5
211
Quyển 2 - Chương 163: Độc kế 1
212
Quyển 2 - Chương 164: Độc kế 2
213
Quyển 2 - Chương 165: Độc kế 3
214
Quyển 2 - Chương 166: Độc kế 4
215
Quyển 2 - Chương 167: Độc kế 5
216
Quyển 2 - Chương 168: Độc kế 6
217
Quyển 2 - Chương 169: Chết 1
218
Quyển 2 - Chương 170: Chết 2
219
Quyển 2 - Chương 171: Chết 3
220
Quyển 2 - Chương 172: Chết 4
221
Quyển 2 - Chương 173: Chết 5
222
Quyển 2 - Chương 174: Nghịch thiên
223
Quyển 2 - Chương 175: Nghịch thiên 2
224
Quyển 2 - Chương 176: Nghịch thiên 3
225
Quyển 2 - Chương 177: Nghịch thiên 4
226
Quyển 2 - Chương 178: Nghịch thiên 5
227
Quyển 2 - Chương 179: Nghịch thiên 6
228
Quyển 2 - Chương 180: Nghịch thiên 7
229
Quyển 2 - Chương 181: Tín nhiệm 1
230
Quyển 2 - Chương 182: Tín nhiệm 2
231
Quyển 2 - Chương 183: Tín nhiệm 3
232
Quyển 2 - Chương 184: Tín nhiệm 4
233
Quyển 2 - Chương 185: Tín nhiệm 5
234
Quyển 2 - Chương 186: Ám độ 1
235
Quyển 2 - Chương 187: Ám độ 2
236
Quyển 2 - Chương 188: Ám độ 3
237
Quyển 2 - Chương 189: Ám độ 4
238
Quyển 2 - Chương 190: Ám độ 5
239
Quyển 2 - Chương 191: Để bài 1
240
Quyển 2 - Chương 192: Để bài 2
241
Quyển 2 - Chương 193: Để bài 3
242
Quyển 2 - Chương 194: Để bài 4
243
Quyển 2 - Chương 195: Để bài 5
244
Quyển 2 - Chương 196: Binh phong