Chương 55: Quần áo đậm, cái này có thể

- Cô gái bên cạnh hắn?

A Cẩu cười nhìn Trần Thiên Hùng rồi thấp giọng hỏi:

- Hùng ca, không phải là một cô gái thôi sao? Cũng chỉ là rất xinh đẹp mà thôi.

- Hừ, cậu thì biết cái gì, cậu có biết cô ta là ai không?

Trần Thiên Hùng liếc mắt nhìn một cái:

- Nói ra chỉ sợ là sẽ dọa chết cậu thôi.

- Hùng ca, anh... Anh nói cô gái xinh đẹp kia đến đây là có nguyên nhân gì?

- Há lại không đến đây, ta cảnh cáo các ngươi từ nay về sau đừng có động đến cô ta. Đừng nói muốn đánh là chủ ý của cô ta mà suy nghĩ về cô ấy cũng không có. Nếu không thì đừng có trách ta chưa nói rõ với các ngươi, vứt cái mạng nhỏ của các ngươi đi thì cũng đừng có oán ta.

- Hùng ca, vậy… Rốt cục cô ta là ai?

- Có nói các cậu cũng không biết đâu, nhưng Đỗ gia thì các cậu có biết không?

A Cẩu rụt cổ lại lạnh cả da đầu:

- Đỗ gia, đương nhiên là biết. Đừng nói bọn họ là Thành phố Mai Ninh mà cho dù là toàn tỉnh thì họ cũng là gia tộc số một, chẳng lẽ nha đầu kia là người của Đỗ gia sao?

- Hừ, Đỗ gia, Đỗ gia trong mắt cô gái kia thì ngay cả xách giày cũng không xứng…

- A…

Trần Thiên Hùng vừa nói ra câu này thì mọi người đều ngoan ngoãn câm miệng lại. Ở nước Hoa Hạ có loại người này xách giày cho Đỗ Gia cũng không xứng?

Lai lịch của nhân vật chính là như vậy, cũng khó trách vừa rồi vì sao lão Đại lại xử lý cẩn thận như vậy. Cũng mệt hắn mới nhận ra người. Bọn họ tin tưởng mấy bọn kia đến một cái lông tơ cũng không nghi ngờ gì.

- Quỷ tha ma bắt, thế mà còn đòi lấy 20 vạn đồng để ta đối phó với Trương Dương.

A Cẩu nhìn băng vải băng chặt khuỷu tay rồi nghiến răng nghiến lợi nói:

- May là ông đây còn chưa động thủ, nếu không thì khoản tiền này, không phải là ta sẽ đòi ngươi tìm về hay sao.

- Rất biết đánh nhau...

Thoát ly khỏi cảnh nguy hiểm. Ánh mắt của Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương có vẻ hơi kỳ lạ. Người này đúng là một sinh viên ư? Sao chỉ trong chốc lát đã biết thành một nhà khoa học, rồi trong chốc lát lại biến thành một tên du côn đầu sỏ, cái này không phải quá rộng ấy chứ.

Trương Dương nhìn cô ta một cái rồi vội vàng giải thích nói:

- Ngày bé tôi đã từng luyện qua rồi.

- Vậy sao?

Kiều Hi Nhi nửa tin nửa ngờ nhưng cũng không truy vấn đến cùng:

- Thôi bỏ đi, em có linh cảm …

- Linh cảm thấy ở đâu? Đừng có nói với tôi là cậu có linh cảm xấu đấy nhé?

Váy ngắn của cô ta che càng được ít, ở dưới cô có quần áo an toàn nhưng vẫn cảm thấy không được tự nhiên. Nếu Trương Dương không cho cô vừa lòng thì cô sẽ không do dự mà chữi cho tiểu tử thối này một trận. Nhưng trực giác cho cô biết người đó làm loạn hẳn là có lý do của mình.

Trương Dương nhìn cặp đùi tuyết trắng, thon dài hắn nuốt nước miếng. Không thể trách mình không đứng đắn mà vấn đề duy nhất chính là Trần Thiên Hùng kia xuất hiện quá sớm.

Xem ra hôm nào lại phải đi Phố Tiên Thủy rồi, nhưng cũng không còn cách gì để thu hoạch. Ngày mai lại phải đi đến địa phương khác, đương nhiên là ngày mai Kiều nữ này sẽ đồng ý phối hợp.

Đắn đo cả nửa ngày, Trương Dương lại chăm chú nhìn Kiều Hi Nhi, hắn nói rằng:

- Tôi tin là, ngày mai, muộn nhất là tối mai, nhất định tôi sẽ cho cô một đáp án.

Kiều Hi Nhi bĩu môi, cô ngồi trên ghế sau vị trí người lái nói:

- Xem ra, hôm nay trước mắt tôi lại tạm thời tin anh, lên xe đi.

Thấy kiều nữ kia hình như không phải là con gái, hòn đá trong lòng Trương Dương như được gỡ xuống:

- Hà, quả nhiên chị là người thấu tình đạt lý, sáng sớm ngày mai tôi sẽ đi tìm chị.

Kiều Hi Nhi phát động A6, lúc chuẩn bị xuất phát thì nghe Trương Dương nói vậy, cô liền dừng lại nhìn hắn cau mày nói:

- Nên không cần phải để tôi như vậy?

- Này, không thành vấn đề, bà chị?

Trương Dương giơ tay chỉ vào đôi chân thon dài của Kiều Hi Nhi mà nói rằng:

- Không phải là mặc qua bộ cánh an toàn rồi sao?

Kiều Hi Nhi cúi đầu theo bản năng, cô liền phát hiện vì cái váy của mình quá ngắn, cho nên lúc này ngồi trên vị trí của người lái, vạt áo sau của mình bị cuốn lên. Bộ cánh an toàn của mình đều bị lộ hết ra. Mặc dù là bộ cánh an toàn nhưng nó rất mỏng, quần lót bên trong lộ hết ra.

Mặc dù Trương Dương có sự chuẩn bị nhưng mình vẫn bị đắm chìm. Sau khi nghiêng đầu nhìn Kiều mỹ nữ, hắnphát hiện cô gái kia mặt đã đỏ ửng lên dường như cô cảm thấy Trương Dương đang trêu trọc mình, cô tức giận nói:

- Nhìn cái gì? Chị nói cho mà biết, ngày mai muốn chị ăn mặc như thế này không có cửa đấy đâu nhé.

- Không mặc như vậy cũng được.

Trương Dương nói thẳng một cách cẩn thận để tránh khiêu khích cô ta lần thứ hai:

- Học tỷ có dáng đẹp như vậy, váy có thể mặc dài hơn một chút, hoặc là mặc quần bò cũng được nhưng…

- Nhưng cái gì?

Kiều mỹ nữ không chuyển mắt mà nhìn chằm chằm về phía trước, ngữ khí có vẻ hơi chậm chậm một chút.

Trương Dương do dự một chút, rồi ngẩng đầu nhìn về phía trước một chút. Lúc này xe cộ cũng không đông lắm, theo bản năng hắn nắm chặt tay, nhẹ giọng nói rằng:

- Này, chính là cái kia… Cái kia, cô có lộ sâu áo cổ chữ V… Truyện được copy tại Truyện FULL

Trong dự đoán của Trương Dương, hắn còn chưa nói xong. Kiều nữ đã tức giận nhìn Trương Dương chằm chằm, rồi rống lên:

- Không ngờ ngay cả cậu mà cũng nhìn Học tỷ, giấu diếm cũng vẫn lộ sự thèm thuồng, biết Học tỷ hy sinh bao nhiêu không? Cả đời này không thể để cậu phụ trách được?

- Ách… cứ coi là như vậy đi.

Trương Dương thè lưỡi, rồi cẩn thận an toàn tay lái.

- Hừ!

Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương liếc mắt một cái:

- Định cái gì, chẳng lẽ Học tỷ đây không xứng với ngươi sao?

- A, không phải là tôi có ý đó, ý tôi nói là cô không mặc cũng được không thể miễn cưỡng được cô.

- Mồm thì nói không muốn nhưng thực ra trong lòng vẫn muốn?

Kiều Hi Nhi khởi động xe lần thứ hai nhưng lần này Trương Dương đã có sự chuẩn bị cho nên đầu sẽ không bị đập vào ghế.

- Thực sự không phải, tôi… Tôi tìm người khác.

Nghe thấy vậy, Kiều Hi Nhi im lặng một lúc lâu không hé răng nửa lời, lúc xe đến Mai Đại, cô mới đi chậm lại hỏi:

- Mặc thành như vậy, thực sự giúp được anh hay sao?

Trương Dương nhìn cô một cái, xem ra nàng ta nói là giận nhưng ngữ khí đã dịu đi rất nhiều, hắn liền gật đầu và nói rằng:

- Thực ra, tôi cũng rất khó để giải thích với cô. Nhưng tôi cam đoan sự hi sinh của cô là sự hi sinh đích thực, đối với tôi nó có sự trợ giúp rất lớn. Nhưng, ngày mai tôi có thể tìm người khác đến giúp.

Trương Dương suy nghĩ, thực sự không được thì có phải cẩn thận chọn người. Lui một vạn bước vì cái gien ức chế tình huống bất đắc dĩ nhất đành phải lộ nhà mình ra. Ai da! Có dễ dàng không, vì tương lai của nhân loại ta phải hi sinh bao nhiêu đây?

- Ức!

Kiều Hi Nhi gật đầu rồi từ từ lái xe về phía khách sạn.

Chapter
1 Chương 1: Người gặp mặt là một mỹ nữ chân dài
2 Chương 2: Bắt đầu cập nhật
3 Chương 3: Tuyệt đại mỹ nhân
4 Chương 4: Thấy cái không nên thấy
5 Chương 5: Giới thiệu hệ thống
6 Chương 6: Bọn kỳ đà trong lớp học
7 Chương 7: Nhiệm vụ hương diễm
8 Chương 8: Thứ tôi muốn chính là cô
9 Chương 9: Tiền trao cháo múc
10 Chương 10: Gia súc, buông tay ra
11 Chương 11: Lửa giận của mỹ nữ
12 Chương 12: Môn biến dị gien
13 Chương 13: Mỹ nữ hàng mi cao
14 Chương 14: Từ đâu mà có?
15 Chương 15: Mỹ nữ mặc đồng phục khách sạn
16 Chương 16: Quay lén trong khách sạn
17 Chương 17: Bị đánh
18 Chương 18: Phản kích
19 Chương 19: Gọi viện binh
20 Chương 20: Đánh nhau cũng được điểm cộng
21 Chương 21: Nỗi khổ của Hứa Đan Lộ
22 Chương 22: Bệnh bất trị
23 Chương 23: Đồ con cóc
24 Chương 24: Mất mặt
25 Chương 25: Hành hung chim sáo đá
26 Chương 26: Cút qua một bên
27 Chương 27: Kiều mỹ nữ
28 Chương 28: Vẫn còn hy vọng
29 Chương 29: Niềm vui từ nhiệm vụ M
30 Chương 30: Anh đây cũng có tình sử
31 Chương 31: Lửa giận của viện trưởng
32 Chương 32: Mỹ nữ, giường chỉ có một cái thôi
33 Chương 33: Cùng giường với Hứa Đan Lộ (1)
34 Chương 34: Cùng giường với Hứa Đan Lộ (2)
35 Chương 35: Cùng giường với Hứa Đan Lộ (3)
36 Chương 36: Đãi ngộ đặc biệt
37 Chương 37: Thưởng cấp M
38 Chương 38: Trở về
39 Chương 39: Thuật đánh nhau cao cấp
40 Chương 40: Bồi thường tiền đi, tiểu tử
41 Chương 41: Bà chị, đừng làm thế
42 Chương 42: Hứa Đan Lộ bị công kích
43 Chương 43: Đồ con điếm
44 Chương 44: Tắt điện thoại rồi
45 Chương 45: Haha, ngươi hiểu đấy
46 Chương 46: Thật là lừa đảo
47 Chương 47: Không phải người tốt
48 Chương 48: Cậu giỏi lắm
49 Chương 49: Cho cậu năm mươi vạn
50 Chương 50: Chị có váy ngắn không
51 Chương 51: Đây là phạm tội
52 Chương 52: Gia súc, ngươi nhìn đi đâu
53 Chương 53: Nếu ta không thích, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng
54 Chương 54: Anh chọc vào tổ ong vò vẽ rồi
55 Chương 55: Quần áo đậm, cái này có thể
56 Chương 56: Bà chị không phải là tôi có ý này!
57 Chương 57: Mặc như vậy mà dám ra ngoài sao
58 Chương 58: Còn thiếu một điểm (1)
59 Chương 59: Còn thiếu một điểm (2)
60 Chương 60: Còn thiếu một điểm (3)
61 Chương 61: Thích đánh thì đánh
62 Chương 62: Đây là đang chơi ta à
63 Chương 63: Cướp súng, ngươi không muốn sống nữa à
64 Chương 64: Đại hội sắp bắt đầu, nhân vật chính ở nơi nào (1)
65 Chương 65: Đại hội sắp bắt đầu, nhân vật chính ở nơi nào (2)
66 Chương 66: Không đủ tư cách!
67 Chương 67: Mày làm tao thảm hại
68 Chương 68: Đừng có quên tôi là nhà khoa khọc
69 Chương 69: Kiều Hi Nhi biểu diễn
70 Chương 70: Ta muốn điên lên
Chapter

Updated 70 Episodes

1
Chương 1: Người gặp mặt là một mỹ nữ chân dài
2
Chương 2: Bắt đầu cập nhật
3
Chương 3: Tuyệt đại mỹ nhân
4
Chương 4: Thấy cái không nên thấy
5
Chương 5: Giới thiệu hệ thống
6
Chương 6: Bọn kỳ đà trong lớp học
7
Chương 7: Nhiệm vụ hương diễm
8
Chương 8: Thứ tôi muốn chính là cô
9
Chương 9: Tiền trao cháo múc
10
Chương 10: Gia súc, buông tay ra
11
Chương 11: Lửa giận của mỹ nữ
12
Chương 12: Môn biến dị gien
13
Chương 13: Mỹ nữ hàng mi cao
14
Chương 14: Từ đâu mà có?
15
Chương 15: Mỹ nữ mặc đồng phục khách sạn
16
Chương 16: Quay lén trong khách sạn
17
Chương 17: Bị đánh
18
Chương 18: Phản kích
19
Chương 19: Gọi viện binh
20
Chương 20: Đánh nhau cũng được điểm cộng
21
Chương 21: Nỗi khổ của Hứa Đan Lộ
22
Chương 22: Bệnh bất trị
23
Chương 23: Đồ con cóc
24
Chương 24: Mất mặt
25
Chương 25: Hành hung chim sáo đá
26
Chương 26: Cút qua một bên
27
Chương 27: Kiều mỹ nữ
28
Chương 28: Vẫn còn hy vọng
29
Chương 29: Niềm vui từ nhiệm vụ M
30
Chương 30: Anh đây cũng có tình sử
31
Chương 31: Lửa giận của viện trưởng
32
Chương 32: Mỹ nữ, giường chỉ có một cái thôi
33
Chương 33: Cùng giường với Hứa Đan Lộ (1)
34
Chương 34: Cùng giường với Hứa Đan Lộ (2)
35
Chương 35: Cùng giường với Hứa Đan Lộ (3)
36
Chương 36: Đãi ngộ đặc biệt
37
Chương 37: Thưởng cấp M
38
Chương 38: Trở về
39
Chương 39: Thuật đánh nhau cao cấp
40
Chương 40: Bồi thường tiền đi, tiểu tử
41
Chương 41: Bà chị, đừng làm thế
42
Chương 42: Hứa Đan Lộ bị công kích
43
Chương 43: Đồ con điếm
44
Chương 44: Tắt điện thoại rồi
45
Chương 45: Haha, ngươi hiểu đấy
46
Chương 46: Thật là lừa đảo
47
Chương 47: Không phải người tốt
48
Chương 48: Cậu giỏi lắm
49
Chương 49: Cho cậu năm mươi vạn
50
Chương 50: Chị có váy ngắn không
51
Chương 51: Đây là phạm tội
52
Chương 52: Gia súc, ngươi nhìn đi đâu
53
Chương 53: Nếu ta không thích, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng
54
Chương 54: Anh chọc vào tổ ong vò vẽ rồi
55
Chương 55: Quần áo đậm, cái này có thể
56
Chương 56: Bà chị không phải là tôi có ý này!
57
Chương 57: Mặc như vậy mà dám ra ngoài sao
58
Chương 58: Còn thiếu một điểm (1)
59
Chương 59: Còn thiếu một điểm (2)
60
Chương 60: Còn thiếu một điểm (3)
61
Chương 61: Thích đánh thì đánh
62
Chương 62: Đây là đang chơi ta à
63
Chương 63: Cướp súng, ngươi không muốn sống nữa à
64
Chương 64: Đại hội sắp bắt đầu, nhân vật chính ở nơi nào (1)
65
Chương 65: Đại hội sắp bắt đầu, nhân vật chính ở nơi nào (2)
66
Chương 66: Không đủ tư cách!
67
Chương 67: Mày làm tao thảm hại
68
Chương 68: Đừng có quên tôi là nhà khoa khọc
69
Chương 69: Kiều Hi Nhi biểu diễn
70
Chương 70: Ta muốn điên lên