Chương 8: Đêm ở khách điếm

---- ôi, bị người ta đánh, còn thích như vậy, nếu hôn hai lần mới đánh một quyền, vậy cứ đến......

Hồ Hân Duyệt: Ta phải xuống ngựa

Tề Vân Đình: Đừng, nương tử, ta sai rồi, ta chỉ là nhất thời vui vẻ, mới hồ đồ như vậy.

Hồ Hân Duyệt: Ngươi có bệnh à, đang yên đang lành, vui vẻ cái gì

Tề Vân Đình hét vang trời: Ta được, ta được

Hân Duyệt tò mò: Được cái gì?

Tề Vân Đình: À, nương tử, là như thế này, trước kia đi đâu ta cũng cưỡi
ngựa một mình cũng tốt lắm, nhưng mà cưỡi ngựa một mình sẽ không được;
có điều vừa rồi nàng thấy hai chúng ta cưỡi ngựa nhanh như vậy, lại rất
ổn, điều này chứng minh kỹ thuật của ta rất cao, cái này không phải
người nào cũng làm được đâu.

Hân Duyệt nửa tin nửa ngờ: Thiệt sao? Vậy sau đó?

Tề Vân Đình: Yên tâm, cam đoan không có lần thứ hai

---- nếu có nàng, vậy thì có rồi

Hân Duyệt không để ý hắn nữa, quay lại nói:" Ta đói."

" A a, phía trước chắc là sắp đến trấn nhỏ, lúc đó sẽ cho nàng ăn ngon. Giá......"

Tề Vân Đình bỗng nhiên nghĩ có đôi khi nữ nhân có chút khó hiểu cũng không sao.

Phóng ngựa chạy nhanh một đoạn, quả nhiên nhìn thấy một cái trấn nhỏ, chọn
một khách điếm tốt nhất đi vào, tiểu nhị vội hỏi:" Khách quan, ăn cơm
hay ở trọ?"

Tề Vân Đình nhìn về phía Hân Duyệt: "Tối qua ngủ không ngon, nghỉ ngơi một chút, rồi hẳn ăn cơm nha."

Hân Duyệt gật gật đầu.

" Một gian phòng hảo hạng." Tề Vân Đình đặt một thỏi bạc lên bàn.

Gì? Một gian? Đùa với ta à?

" Hai gian."

" Một gian."

" Hai gian."

Tiểu nhị nhịn không được hỏi,"Quan hệ của hai vị đây là......"

" Vợ chồng."

" Còn chưa có vào cửa đâu."

"Cũng không phải chưa từng ngủ chung, nàng nổi giận làm gì."

Mọi người đang ăn cơm xung quanh đều im lặng, tò mò ngó qua bên này nghe ngóng.

---- Tề Vân Đình, tính ngươi lì lợm, da mặt đủ dày, bà đây không muốn chơi với ngươi.

---- con mèo nhỏ, phục đi, đấu với ta, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời thôi.

Hân Duyệt xoay người lên lầu, Tề Vân Đình theo sát đi lên, tiểu nhị mở cửa một gian phòng, "Xin hỏi hai vị có dùng gì không ạ?"

" Các ngươi lấy hết những món ngon lên đây, nương tử nhà ta đói."

Hồ Hân Duyệt: Đừng có nương tử này, nương tử nọ, thiệt khó nghe

Tề Vân Đình: Ồ, nếu nàng cũng gọi ta là phu quân, ta sẽ rất thích nghe,
bằng không ta vẫn tôn trọng ý kiến của nàng, gọi nàng là Nhị nha đầu
vậy.

Hồ Hân Duyệt: Cút qua một bên, ngươi mới là Nhị ngốc tử, ta
là Hân Duyệt, bạn bè đều gọi ta là Duyệt Duyệt, xét thấy ngươi đã cứu ta hai lần, ngươi cũng gọi ta là Duyệt Duyệt đi.

Tề Vân Đình: Được, Duyệt Duyệt, Duyệt Duyệt, thực ngọt nha, Duyệt Duyệt, đừng giận ta nha.

Hân Duyệt không muốn nói chuyện với hắn, tiện thể quăng qua một ánh mắt---- không lấy chồng

---- ta vừa đẹp trai, vóc người lại chuẩn, suy nghĩ lại đi

---- không lấy chồng

---- vi phu rất biết kiếm tiền, toàn bộ bạc đều cho nàng hết, nàng cứ thoải mái tiêu xài.

---- ừa, suy nghĩ một chút

---- vi phu tập võ thể lực tốt, đảm bảo nàng mỗi đêm tính phúc......

---- cút ra ngoài

Lúc tiểu nhị bưng thức ăn vào, vừa vặn nhìn thấy hai người đang mắt qua mày lại, trong lòng cười thầm. Thiệt là tình nồng mật ý, ngủ một gian rất
thích hợp.

Cả bàn đồ ăn tỏa ra mùi thơm hấp dẫn, có thù với người, chứ không có thù với cơm. Ăn.

" Duyệt Duyệt ăn nhiều chút, xem ra Duyệt Duyệt nhà ta thích cá dấm đường."

Hân Duyệt bỏ dĩa cá qua bên, bắt đầu ăn Tùng nhân ngọc thước (bạn không
biết là cái gì nữa)," Xem ra Duyệt Duyệt nhà ta thích ăn đồ ngọt, chỉ là vi phu không thích ăn lắm, nhưng không sao, Duyệt Duyệt thích là được.
Về sau, lúc ăn cơm sẽ chuẩn bị nhiều đồ ngọt một chút."

"Nào, Duyệt Duyệt nếm thử đi, đây là tôm đất Tây hồ, ta nghĩ chắc là ở Tô Châu không có đâu, Duyệt Duyệt......"

Một cây đũa bay tới, mang theo nước luộc và tương cà, để lại dấu vết trên
trường bào của Tề Vân Đình, "Quần áo của ta đã bẩn không ra dáng gì nữa
rồi, chút nữa sẽ đi mua mới, Duyệt Duyệt nhắc thật đúng lúc, không có
đũa cũng không sao, vi phu đút nàng ăn vậy."

Hân Duyệt tức giận không nói nên lời, hôm nay người này uống nhầm thuốc kích thích???

Hồ Hân Duyệt: Ta ăn no, phải ngủ, ta cảnh cáo ngươi, đi ra ngoài mua quần
áo thì có thể, nhưng không được vụng trộm mò lên giường ta.

---- ta còn yêu trộm nữa, chút nữa ta sẽ quang minh chính đại làm.

Tề Vân Đình: Vi phu còn chưa ăn đâu, không cùng vi phu ăn chút gì sao.

Hân Duyệt không thèm để ý hắn, đi thẳng tới giường ngủ.

Tề Vân Đình âm thầm buồn cười, thì ra chọc nàng tức giận lại là chuyện vui vẻ như vậy.

Hân Duyệt đang ngủ bị mùi đồ ăn đánh thức, mở mắt thì thấy, Tề Vân Đình đã thay bộ quần áo trắng tinh, đang ngồi trước bàn ăn.

" Ăn cơm cũng không gọi ta, sao ta chỉ ngủ có một chút mà tới bữa tối rồi."

"Đại tiểu thư của ta, đây là điểm tâm sáng."

Hân Duyệt ngây người: "Ngươi muốn nói ta đã ngủ tới sáng sớm hôm sau?"

Gật đầu.

"Vậy ngươi cũng không gọi ta ăn cơm chiều, thiệt không có nghĩa khí."

" Ta gọi nàng phải tỉnh mới được chứ, nàng ngủ y chang heo, ta gõ kẻng mà cũng không chịu thức."

Hân Duyệt rửa mặt, lấy một cái bánh bao tới gặm.

"Gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn như hoa, sao lại để lấm lem thế này?" Tề Vân Đình lấy tay giúp Hân Duyệt lau vụng bánh, ánh mắt dịu dàng có thể dìm chết
người ta trong đó.

Hân Duyệt đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng, "Tối qua ngươi ngủ đâu?"

"Trên giường đó."

"Ở gian nào?"

" Nàng nói đi? Chúng ta thuê mấy gian?"

" Một gian, vậy ngươi...... Có làm gì ta không?"

"Lúc ở ổ cướp không phải chưa từng ngủ chung, ta có làm gì không?"

" Đó là lúc nguy nan, ngươi đương nhiên sẽ không làm gì. Nhưng mà bây giờ......"

"Bây giờ thái bình thịnh thế, rồi sao□?"

"Đừng nhiều lời, rốt cuộc có hay không?"

"Nàng nhìn quần áo trên người chẳng phải sẽ biết sao."

" Quần áo, ta làm sao biết ngươi có phải đã cởi ra hết, rồi lại mặc vào."

"Ừa, cách này cũng không tệ, sao ta lại không nghĩ tới chứ, lần sau thử một chút."

Một cái bánh bao bay tới, người chụp lấy vọt đến cạnh cửa, Tề Vân Đình cười nói: "Quần áo mua cho nàng để ở bên giường, ta xuống trước dẫn ngựa,
nàng tắm rửa xong rồi xuống." Lúc đóng cửa lại bồi thêm một câu: "Ta sẽ
không đánh lén nàng, một ngày nào đó, ta muốn lúc nàng còn tỉnh, cam tâm tình nguyện giao cho ta."

Lại một cái bánh bao bay tới, đập vào cửa, người đã xuống dưới lầu.

Tề Vân Đình đợi mãi không thấy người đâu, đành phải quay lên lầu, thấy nàng mặc quần áo rồi, đang chiến đấu với đầu tóc.

"Nàng làm gì lâu vậy?"

" Ta không biết búi tóc, xõa tóc ra thì không biết sẽ làm người ta chú ý tới mức nào."

Tề Vân Đình không chút khó chịu thở dài, "Không có ta, nàng làm sao sống?"

Hắn chải vài ba cái đã búi cho Hân Duyệt một búi tóc đơn giản, cũng không khó coi lắm.

"Cả chuyện này cũng biết, không phải là do thường chải tóc cho người khác chứ." Hân Duyệt có chút không vui.

"Lúc trước, xem đám nha hoàn chải đầu cho mẹ ta học được, có gì khó đâu." Kéo Hân Duyệt vui vui vẻ vẻ đi xuống lầu.

Chapter
1 Chương 1: Số phận cực kì xui xẻo
2 Chương 2: Thái Thượng Lão Quân đạp một cước
3 Chương 3: Vợ chồng so chiêu
4 Chương 4: Thực thổ phỉ, tự phong lưu
5 Chương 5: Đêm hồi tưởng
6 Chương 6: Nơi nào ấm áp nhất
7 Chương 7: Ta được
8 Chương 8: Đêm ở khách điếm
9 Chương 9: Cưỡi bạch mã
10 Chương 10: Không phải hoàng tử
11 Chương 11: Tỉ võ chiêu thân
12 Chương 12: Đến Đức châu
13 Chương 13: Ta thích nàng
14 Chương 14: Uyên ương ôn tuyền1
15 Chương 15: Uyên ương ôn tuyền2 (cảnh báo H nhẹ ạ)
16 Chương 16: Giận dỗi
17 Chương 17: Hòa hảo
18 Chương 18: Nam hạ
19 Chương 19: Dương Châu đính ước
20 Chương 20: Có vẻ là chân tướng
21 Chương 21: Nếu chết ta có thể nhớ tới chàng
22 Chương 22: Con người ngốc nghếch
23 Chương 23: Đêm đầu
24 Chương 24: Tận hứng
25 Chương 25: Nam nhân thong thả, nữ nhân vất vả
26 Chương 26: Động phòng hoa chúc
27 Chương 27: Không được ngủ
28 Chương 28: Cuộc sống mới
29 Chương 29: Tiểu hồng
30 Chương 30: Gặp mặt mọi người
31 Chương 31: Tiểu Hồng mất tích
32 Chương 32: Chén giận chén hờn
33 Chương 33: Hiệp đầu sơ chiến
34 Chương 34: Nha hoàn bên người không dễ làm
35 Chương 35: Uyển giao hội
36 Chương 36: Thục nữ ba ngày
37 Chương 37: Kim ốc tàng kiều
38 Chương 38: Tiệm trà Giang ký
39 Chương 39: Vợ chồng danh nghĩa
40 Chương 40: Bản sắc mẹ chồng
41 Chương 41: Lên đường
42 Chương 42: Ngày không anh
43 Chương 43: Ta không tịch mịch
44 Chương 44: Sở nhất nặc
45 Chương 45: Tính mệnh hiểm nguy
46 Chương 46: Đại chiến mẹ chồng nàng dâu
47 Chương 47: Tiểu biệt VS tân hôn
48 Chương 48: Tiểu biệt VS tân hôn 2
49 Chương 49: Cây hứa nguyện
50 Chương 50: Sống chết có nhau
51 Chương 51: Đêm thất tịch
52 Chương 52: Lời thì thầm
53 Chương 53: Nhất nặc sơn trang
54 Chương 54: Tiếu ngạo giang hồ
55 Chương 55: Lấy hoa thay trà
56 Chương 56: Cầu hôn
57 Chương 57: Chiến tranh lạnh
58 Chương 58: Nhật kí chiến tranh lạnh
59 Chương 59: Nhật ký chiến tranh lạnh ngày thứ năm
60 Chương 60: Nhật ký chiến tranh lạnh ngày thứ sáu
61 Chương 61: Yêu thì cùng nhau đi
62 Chương 62: Tại sao mang nàng đi
63 Chương 63: Chân tướng?
64 Chương 64: Chúc phúc!
65 Chương 65: Trăng treo ngọn liễu
66 Chương 66: Mặt trời mọc ở Đông Sơn
67 Chương 67: Thải Vân xuất giá
68 Chương 68: Mong chàng về
69 Chương 69: Rời chàng đi
70 Chương 70: Nhật kí mang thai
71 Chương 71: Say rượu nói lời thật lòng
72 Chương 72: Nhất Nặc tới chơi
73 Chương 73: Nữ nhi phải tự mình cố gắng
74 Chương 74: Ngàn lượng hoàng kim
75 Chương 75: Thư tình công khai
76 Chương 76: Vui mừng gặp lại
77 Chương 77: Đoàn viên
78 Chương 78: Yêu như thế
79 Chương 79: Dịu dàng
80 Chương 80: Thải Vân về
81 Chương 81: Bà mối siêu cấp
82 Chương 82: Anh hùng cứu mỹ nhân
83 Chương 83: Ghen tuông nồng đượm
84 Chương 84: Duyệt Lăng ký
85 Chương 85: Gian nan dựng nghiệp
86 Chương 86: Sum họp một nhà
87 Chương 87: Lại gặp mưu sát
88 Chương 88: Kiên cường của ta
89 Chương 89: Tam nữ tranh phu
90 Chương 90: Chấn chỉnh Tề gia
91 Chương 91: Vũ điệu ong bướm
92 Chương 92: Thì ra là hắn
93 Chương 93: Ba ngày ân ái
94 Chương 94: Náo loạn cũng vui vẻ
95 Chương 95: Điên cuồng vì yêu
96 Chương 96: Nhất Nặc đổi máu
97 Chương 97: Giang hồ Mộng, hiệp nghĩa tình
98 Chương 98: Du lịch giang hồ
99 Chương 99: Bọ ngựa bắt ve
100 Chương 100: Phượng huyết thạch
101 Chương 101: Vong tình đan
102 Chương 102: Ngàn vàng tan hết
103 Chương 103: Ngoại truyện Sở Nhất Nặc
104 Chương 104: Vân Đình mất trí nhớ
105 Chương 105: Nhịp đập trái tim
106 Chương 106: Chân tướng
107 Chương 107: Đẩy mạnh tiêu thụ công chúa
108 Chương 108: Đây là nhà của ai?
109 Chương 109: Ta yêu nhà của ta
110 Chương 110: Ngoại truyện Nhị di nương
111 Chương 111: Ngoại truyện Thải Vân
112 Chương 112: Ngoại truyện Vân Hải
113 Chương 113: Ngoại truyện An Tắc
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Số phận cực kì xui xẻo
2
Chương 2: Thái Thượng Lão Quân đạp một cước
3
Chương 3: Vợ chồng so chiêu
4
Chương 4: Thực thổ phỉ, tự phong lưu
5
Chương 5: Đêm hồi tưởng
6
Chương 6: Nơi nào ấm áp nhất
7
Chương 7: Ta được
8
Chương 8: Đêm ở khách điếm
9
Chương 9: Cưỡi bạch mã
10
Chương 10: Không phải hoàng tử
11
Chương 11: Tỉ võ chiêu thân
12
Chương 12: Đến Đức châu
13
Chương 13: Ta thích nàng
14
Chương 14: Uyên ương ôn tuyền1
15
Chương 15: Uyên ương ôn tuyền2 (cảnh báo H nhẹ ạ)
16
Chương 16: Giận dỗi
17
Chương 17: Hòa hảo
18
Chương 18: Nam hạ
19
Chương 19: Dương Châu đính ước
20
Chương 20: Có vẻ là chân tướng
21
Chương 21: Nếu chết ta có thể nhớ tới chàng
22
Chương 22: Con người ngốc nghếch
23
Chương 23: Đêm đầu
24
Chương 24: Tận hứng
25
Chương 25: Nam nhân thong thả, nữ nhân vất vả
26
Chương 26: Động phòng hoa chúc
27
Chương 27: Không được ngủ
28
Chương 28: Cuộc sống mới
29
Chương 29: Tiểu hồng
30
Chương 30: Gặp mặt mọi người
31
Chương 31: Tiểu Hồng mất tích
32
Chương 32: Chén giận chén hờn
33
Chương 33: Hiệp đầu sơ chiến
34
Chương 34: Nha hoàn bên người không dễ làm
35
Chương 35: Uyển giao hội
36
Chương 36: Thục nữ ba ngày
37
Chương 37: Kim ốc tàng kiều
38
Chương 38: Tiệm trà Giang ký
39
Chương 39: Vợ chồng danh nghĩa
40
Chương 40: Bản sắc mẹ chồng
41
Chương 41: Lên đường
42
Chương 42: Ngày không anh
43
Chương 43: Ta không tịch mịch
44
Chương 44: Sở nhất nặc
45
Chương 45: Tính mệnh hiểm nguy
46
Chương 46: Đại chiến mẹ chồng nàng dâu
47
Chương 47: Tiểu biệt VS tân hôn
48
Chương 48: Tiểu biệt VS tân hôn 2
49
Chương 49: Cây hứa nguyện
50
Chương 50: Sống chết có nhau
51
Chương 51: Đêm thất tịch
52
Chương 52: Lời thì thầm
53
Chương 53: Nhất nặc sơn trang
54
Chương 54: Tiếu ngạo giang hồ
55
Chương 55: Lấy hoa thay trà
56
Chương 56: Cầu hôn
57
Chương 57: Chiến tranh lạnh
58
Chương 58: Nhật kí chiến tranh lạnh
59
Chương 59: Nhật ký chiến tranh lạnh ngày thứ năm
60
Chương 60: Nhật ký chiến tranh lạnh ngày thứ sáu
61
Chương 61: Yêu thì cùng nhau đi
62
Chương 62: Tại sao mang nàng đi
63
Chương 63: Chân tướng?
64
Chương 64: Chúc phúc!
65
Chương 65: Trăng treo ngọn liễu
66
Chương 66: Mặt trời mọc ở Đông Sơn
67
Chương 67: Thải Vân xuất giá
68
Chương 68: Mong chàng về
69
Chương 69: Rời chàng đi
70
Chương 70: Nhật kí mang thai
71
Chương 71: Say rượu nói lời thật lòng
72
Chương 72: Nhất Nặc tới chơi
73
Chương 73: Nữ nhi phải tự mình cố gắng
74
Chương 74: Ngàn lượng hoàng kim
75
Chương 75: Thư tình công khai
76
Chương 76: Vui mừng gặp lại
77
Chương 77: Đoàn viên
78
Chương 78: Yêu như thế
79
Chương 79: Dịu dàng
80
Chương 80: Thải Vân về
81
Chương 81: Bà mối siêu cấp
82
Chương 82: Anh hùng cứu mỹ nhân
83
Chương 83: Ghen tuông nồng đượm
84
Chương 84: Duyệt Lăng ký
85
Chương 85: Gian nan dựng nghiệp
86
Chương 86: Sum họp một nhà
87
Chương 87: Lại gặp mưu sát
88
Chương 88: Kiên cường của ta
89
Chương 89: Tam nữ tranh phu
90
Chương 90: Chấn chỉnh Tề gia
91
Chương 91: Vũ điệu ong bướm
92
Chương 92: Thì ra là hắn
93
Chương 93: Ba ngày ân ái
94
Chương 94: Náo loạn cũng vui vẻ
95
Chương 95: Điên cuồng vì yêu
96
Chương 96: Nhất Nặc đổi máu
97
Chương 97: Giang hồ Mộng, hiệp nghĩa tình
98
Chương 98: Du lịch giang hồ
99
Chương 99: Bọ ngựa bắt ve
100
Chương 100: Phượng huyết thạch
101
Chương 101: Vong tình đan
102
Chương 102: Ngàn vàng tan hết
103
Chương 103: Ngoại truyện Sở Nhất Nặc
104
Chương 104: Vân Đình mất trí nhớ
105
Chương 105: Nhịp đập trái tim
106
Chương 106: Chân tướng
107
Chương 107: Đẩy mạnh tiêu thụ công chúa
108
Chương 108: Đây là nhà của ai?
109
Chương 109: Ta yêu nhà của ta
110
Chương 110: Ngoại truyện Nhị di nương
111
Chương 111: Ngoại truyện Thải Vân
112
Chương 112: Ngoại truyện Vân Hải
113
Chương 113: Ngoại truyện An Tắc