Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?

Tại sao Hi Chân miêu tả trái ngược hẳn với Tiểu Vu Tử vậy? Hoàng thượng có chút rối rắm, còn ai có thể khiến Lưu Trọng Thiên động lòng đây? Lẽ nào chỉ là một nha hoàn thị tẩm thật ư? Lưu Trọng Thiên không thể nào không có nữ nhân bên người, chỉ là Hi Chân không đủ yêu kiều quyến rũ, nhưng chọn một nha hoàn, có phần vô lý quá.

"Nữ nhân? Là ai mới được?" Hoàng thượng nghiêm nghị hỏi.

"Nhìn không rõ lắm, chỉ biết có mái tóc rất dài, nước da mịn màng, rất..." Hi Chân thoáng nhíu mày "Liệu có phải là nữ nhân ở Di Hồng viện không?"

"Nói bậy, lui ra!" Hoàng thượng có chút bực mình về sự suy đoán của Hi Chân, đúng là nói xằng bậy không có chừng mực, y lớn tiếng quát mắng, Hi Chân sợ tới nỗi sắc mặt tái nhợt, ngay lập tức lui xuống, nàng vừa mới rời đi, Hoàng thượng lại gọi nàng lại.

"Quan sát kỹ lưỡng một chút, xem là nữ nhân nào, nàng ta ắt sẽ xuất hiện ở vương phủ!"

"Vâng, Hoàng thượng!" Hi Chân lặng lẽ lui xuống.

Hoàng thượng quá am hiểu con người Lưu Trọng Thiên, chàng ta là một chính nhân quân tử, làm việc tuân theo quy củ, khinh thường nhất là chuyện dan díu với những nữ nhân Di Hồng viện kia, thế nhưng nữ nhân kia là ai, chẳng lẽ là niềm vui mới của Lưu Trọng Thiên?

Hoàng thượng mặc dù đang theo dõi Lưu Trọng Thiên, nhưng mục đích sâu xa là vì tràn đầy hứng thú với cuộc sống của Lưu Trọng Thiên, dường như ngày nào không nghe được tin tức về Lưu Trọng Thiên liền thấy buồn nẫu ruột, nữ nhân? Là nữ nhân nào, khiến Lưu Trọng Thiên để tâm như thế nhỉ, chẳng lẽ trên thế gian này, còn có Uy Thất Thất thứ hai? Tuyệt đối không thể nào, nữ nhân kia đã chết rồi, nữ nhân độc nhất vô nhị ấy đã tan biến theo mây khói, mà Lưu Trọng Thiên cũng cảm mến tình yêu mới nhanh thật đấy?

Hoàng thượng mỉm cười, có lẽ đây chẳng qua chỉ là người Lưu Trọng Thiên dựa vào trong lúc cô đơn mà thôi, đâu có nam nhân nào trong khoảng thời gian dài như vậy không đụng chạm nữ nhân? Hơn nữa Lưu Trọng Thiên lại là nam nhân sức vóc cường tráng.

Song gần đây Lưu Trọng Thiên có một thỉnh cầu kỳ cục, khiến Hoàng thượng hết sức khó hiểu, chàng ta lại muốn xin tham gia chiến dịch quét sạch bộ tộc Ô Hoàn phía đông bắc, vừa đánh xong Hung Nô, liền đi đánh người Ô Hoàn ở đông bắc, chàng ta đúng là trụ cột của Đại Hán, đáng tiếc... Nếu như chàng ta là một thần tử bình thường, Hoàng thượng sẽ hài lòng vừa ý biết bao.

Hoàng thượng cảm thấy Lưu Trọng Thiên có được thành công nhiều hơn so với Hoàng thượng, bách tính và quần thần đều ủng hộ chàng ta, đặc biệt là bách tính dân gian, còn đắp tượng vàng thờ phụng Lưu Trọng Thiên, việc này Hoàng thượng không tài nào kiểm soát được, trong lòng không thoải mái lắm, có đôi chút tự ti và ghen tị.

Lúc này, Tiểu Vu Tử vội vã chạy trở vào, cắt ngang dòng suy nghĩ của Hoàng thượng, Hoàng thượng trầm ngâm nhìn về phía hắn, tiểu thái giám này đi theo Hoàng thượng cũng đã nhiều năm rồi, nếu không phải bởi vì những chuyện của Thất Thất kia, nên ban thưởng từ lâu rồi, nhưng cũng bởi vì hắn, mới khiến mọi việc càng làm càng rối như tơ vò.

"Hoàng thượng, Thái hậu hình như rất tức giận, tiểu nô tài trông thấy Thái hậu ném vỡ bình hoa tiến cống!"

Hoàng thượng không ngờ tới, Tiểu Vu Tử báo tin thế này, Thái hậu lại bực bội chuyện gì đây "Nguyên do vì sao? Ai lại chọc giận người?"

"Nghe Thái hậu nói, là vì chuyện bách tính Đại Hán, đám tiện dân đó, đắp tượng vàng thờ phụng Tam vương gia Lưu Trọng Thiên! Thái hậu rất giận dữ, mời người qua đó đi..." Tiểu Vu Tử thấp giọng nói, dường như cũng khiếp sợ trước cơn thịnh nộ của Thái hậu.

Hoàng thượng nhíu mày, Thái hậu cũng lo lắng quá rồi, chẳng phải chỉ là tượng vàng thôi sao? Nếu bách tính thích thì cứ để cho bọn họ thờ phụng đi, công lao của Tam vương gia Lưu Trọng Thiên vốn dĩ cũng nhiều, nên được đãi ngộ như thế, Hoàng thượng có thể ngăn cản được gì chứ? Đúng là phụ nữ! Lòng dạ nhỏ nhen, có điều vẫn nên qua đó an ủi một chút, để tránh ầm ĩ.

Đại Hán thiên tử vội vàng chạy tới tẩm cung Thái hậu, Thái hậu đang sa sầm mặt, cung nữ bên cạnh đều cúi thấp đầu xuống, không dám lên tiếng, tưởng tượng cũng biết, Thái hậu nhất định rất hung dữ.

Thái hậu trông thấy Hoàng thượng, lập tức phục hồi thần trí, lớn tiếng quát tháo những cung nữ kia "Lui ra, lui hết ra ngoài cho ai gia, không được phép vào đây!"

"Dạ!" Đám cung nữ lục tục kéo nhau ra ngoài, trong tẩm cung chỉ còn lại có hai người Hoàng thượng và Thái hậu.

Thái hậu bước nhanh đi tới trước mặt Hoàng thượng, thở dài, nói với Hoàng thượng "Hoàng nhi, nhất định phải giải quyết chuyện của Lưu Trọng Thiên, ai gia ngày nào cũng phập phồng lo sợ, sợ nó cướp ngôi!"

Hoàng thượng nghe xong, phá lên cười, Thái hậu đúng là người cả nghĩ, chúng con tranh đấu rồi lại tranh đấu, tính ra chàng ta cũng không dám có ý nghĩ này!

"Sao có thể chứ, đệ ấy là người hiểu biết lý lẽ, không phải dạng lỗ mãng."

"Hoàng nhi à, không phải ai gia cả nghĩ đâu, là vì con biết quá ít, hôm nay ngay cả tượng vàng Lưu Trọng Thiên dân gian cũng thờ phụng rồi, kế tiếp không biết sẽ phát sinh chuyện gì nữa, một khi chân tướng bại lộ, hoàng vị của con sẽ khó giữ được..."

Thái hậu đứng lên, kéo tay Hoàng thượng, để y ngồi bên cạnh mình, nhỏ giọng nói "Trong tay Lưu Trọng Thiên có một bản di chiếu! Nó liên quan đến tính mạng mẹ con ta đó."

Hoàng thượng lấy làm khó hiểu trước phản ứng của Thái hậu, trong tay Lưu Trọng Thiên có di chiếu cũng không phải là bí mật gì, chẳng lẽ chàng ta có thể dựa vào bản di chiếu đó cướp ngôi hay sao "Hoàng nhi biết, quần thần cũng đều biết, chuyện năm đó chẳng ai nói cho rõ ràng, hôm nay nhắc tới có tác dụng gì? Lưu Trọng Thiên đã không tranh giành với trẫm rồi."

Thái hậu lắc đầu buồn rầu "Con không biết, đến hôm nay, mẫu hậu chẳng giấu diếm con thêm nữa, di chiếu của tiên hoàng chỉ có một!"

Lời Thái hậu nói khiến Hoàng thượng nổi lên nghi ngờ, y bất an nhìn Thái hậu, chuyện này vẫn luôn khiến mọi người cảm thấy khó xử lẫn hoài nghi, chẳng lẽ Thái hậu che giấu chân tướng sự thật? Chân tướng đó sẽ là cái gì chứ?

Thái hậu khẽ thở dài một hơi "Hoàng nhi à, mẫu hậu không muốn giấu con, hồi đó tiên hoàng truyền ngôi cho Tam hoàng tử Lưu Trọng Thiên!"

Thái hậu nói ra câu này tựa như sấm sét giữa trời quang, khiến Hoàng thượng chấn động, nhất thời chết lặng, sao có thể, người tiên hoàng truyền ngôi là Lưu Trọng Thiên, thế nhưng hiện giờ mình là Hoàng thượng mà? Chuyện này là thế nào?

Thái hậu biết Hoàng thượng nhất định sốc nặng, bà nói tiếp "Di chiếu trong tay Tam vương gia Lưu Trọng Thiên là bản thật, di chiếu của con là do mẫu hậu giả mạo, hoàng đế chân chính của Đại Hán là Tam vương gia Lưu Trọng Thiên, chỉ cần bản di chiếu kia lộ diện, không phải chúng ta chết, thì Trọng Thiên tất phải biến mất!" Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

"Mẫu hậu! Giả mạo..." Trong lòng Hoàng thượng vô vàn mâu thuẫn, chuyện này sao có thể, di chiếu... Hoàng thượng cảm giác toàn thân vô lực, gương mặt thẫn thờ, y cảm thấy bị đả kích bội phần.

"Cho nên, Lưu Trọng Thiên cần phải chết!" Thái hậu rút khăn tay ra, thoáng lau mồ hôi trên trán "Chuyện gì mẫu hậu cũng có thể nghe theo con, nhưng lần này, con cần nghe lời mẫu hậu, giết Tam vương gia Lưu Trọng Thiên, nên ra tay sớm đừng chậm trễ, nghe nói nó xin đi đánh quân Ô Hoàn phía đông bắc, ai gia dự định, lần này đừng để nó trở về, cho nó chết trận vẻ vang! Cũng coi như Đại Hán có lỗi với nó."

Giọng nói Thái hậu lạnh giá khác thường, có vẻ chân thật đáng tin, thiên hạ Đại Hán tuyệt đối không thể đại loạn, Tam vương gia phải chết đi để tránh tai ương đổ máu cho Đại Hán, chết đi để bảo toàn tính mạng cho hai mẹ con họ.

Ai ngờ Hoàng thượng đột nhiên đứng phắt dậy, nét mặt thịnh nộ "Vì sao phải giả mạo, trẫm không phải chân mệnh thiên tử Đại Hán, ngôi vị ấy thuộc về Lưu Trọng Thiên, bao năm qua, người biết hoàng nhi khó chịu cỡ nào không, tranh đoạt mọi thứ với đệ ấy, cho rằng đệ ấy dòm ngó hoàng vị của trẫm, thậm chí lúc nào cũng xem đệ ấy là kẻ địch, cố ý gây khó dễ cho đệ ấy, kỳ thực kẻ tiểu nhân vô sỉ đích thị là trẫm, là trẫm!"

Hoàng thượng đau khổ nhìn Hoàng thái hậu, y tự vấn bản thân mình không phải là tiểu nhân bỉ ổi, nhưng vì lòng tham nhất thời của mẫu hậu, trở thành kẻ vô sỉ, người tiên hoàng yêu mến là Lưu Trọng Thiên, truyền ngôi cũng cho chàng ta, di chiếu của mình là giả... Đây rõ thật là sự đả kích chí mạng.

"Hoàng nhi, con không được như vậy, hiện tại con là hoàng đế Đại Hán, phải đưa ra quyết định dứt khoát, giết chết Tam Vương gia!" Thái hậu không ngờ Hoàng thượng sẽ kích động như thế, lẽ nào Hoàng thượng muốn mềm lòng hay sao? Trước đây có được hoàng vị này không dễ chút nào, chẳng màng vô sỉ, chỉ cần có quyền lực, thì cái gì cũng có.

"Không được! Trẫm tuyệt đối sẽ không đồng ý, trẫm không thể giết đệ ấy!" Hoàng thượng một mực bác bỏ.

"Không đồng ý? Con có biết con đang nói gì không? Rõ thật hồ đồ, Lưu Trọng Thiên nếu như lại đánh thắng trận trở về nữa, sẽ chẳng e sợ gì hết, khắp thiên hạ đều sẽ ủng hộ nó, tượng vàng chỉ là chuyện nhỏ, sợ rằng tiếp theo đó muốn tạo phản thôi, nếu như có một ngày, nó thực sự đưa bản di chiếu kia ra, con không giết nó, thì chờ xem mẫu hậu rơi đầu nhé!"

"Mẫu hậu..." Hoàng thượng do dự, sau khi nghe được tin tức kinh hoàng đó, Hoàng thượng dĩ nhiên có chỗ đắn đo, nếu quả thật sự việc bị bại lộ, Hoàng thượng nếu không đành lòng giết Lưu Trọng Thiên, thì chỉ có thể là Hoàng thượng và Thái hậu chết, giả mạo di chiếu, đây chính là tội đại nghịch bất đạo.

"Lần đi Ô Hoàn tới đây, mẫu hậu đã thay con hạ mật chỉ, hoàng nhi, mẫu hậu không muốn tham dự quốc sự, nhưng mà lần này nhất định phải can dự, bằng không lòng nhân từ của con sẽ hủy hoại chính mình!" Thái hậu lạnh lùng nói.

Trong lòng Hoàng thượng kinh ngạc "Mật chỉ gì?"

"Giết Lưu Trọng Thiên, ai gia vì không muốn Lưu Trọng Thiên nghi ngờ, nên phái thân tín của nó, Lưu Duẫn Lưu phó tướng, bảo hắn lựa đúng thời cơ ra tay, ai gia cũng là bất đắc dĩ, đã sai người bắt cả nhà Lưu Duẫn trên dưới hơn bốn mươi nhân khẩu, nếu việc không thành, ai gia sẽ giết cả nhà hắn!" Ánh mắt Thái hậu toát lên vẻ u ám, đã dốc toàn lực vào kế hoạch này, trong đầu bà gần như đã hiện ra cảnh Lưu Trọng Thiên tử vong.

Hoàng thượng ngây ra như phỗng, phiền muộn không nói câu nào, trước đây từ tận đáy lòng chán ghét và e sợ Lưu Trọng Thiên, lúc nào cũng dùng thân phận Đại Hán thiên tử áp chế chàng ta, giờ đây sau khi biết chân tướng thực sự, Hoàng thượng đã kiệt quệ sức lực, giết hay không giết, tâm trí y đấu tranh mâu thuẫn, có lẽ giết, đối với giang sơn Đại Hán của y sẽ càng có lợi, bằng không từ nay về sau Hoàng thượng luôn phải sống trong nỗi lo lắng hãi hùng, nhưng nếu như giết, y lại không nỡ chút nào.

"Mẫu hậu định để Lưu Duẫn đối phó với Lưu Trọng Thiên thế nào? Lưu Duẫn không phải là đối thủ của Tam vương gia!" Hoàng thượng lẳng lặng hỏi, tựa như đã chấp nhận hành động của Thái hậu.

"Một ly rượu độc tiễn nó đi thôi!" Thái hậu thở dài, chỉ khi chàng ta chết đi, thiên hạ Đại Hán mới có thể yên bình.

"Rượu độc?" Hoàng thượng chán chường ngồi tựa vào ghế, thật không ngờ cũng có ngày mình đê tiện như vậy.

Chapter
1 Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2 Chương 2: Xuyên không cổ
3 Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4 Chương 4: Một thế giới khác
5 Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6 Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7 Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8 Chương 8: Mông nở hoa
9 Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10 Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11 Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12 Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13 Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14 Chương 14: Thất Thất được tự do
15 Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16 Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17 Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18 Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19 Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20 Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21 Chương 21: Phân biệt giới tính
22 Chương 22: Bom dầu cá
23 Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24 Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25 Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26 Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27 Chương 27: Thất tướng quân
28 Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29 Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30 Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31 Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32 Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33 Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34 Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35 Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36 Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37 Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38 Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39 Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40 Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41 Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42 Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43 Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44 Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45 Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46 Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47 Chương 47: Côn điện phòng sói
48 Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49 Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50 Chương 50: Vương phi quá dã man
51 Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52 Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53 Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54 Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55 Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56 Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57 Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58 Chương 58: Lạc hồng
59 Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60 Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61 Chương 61: Lưu đại thúc?
62 Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63 Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64 Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65 Chương 65: Đem mông giấu đi
66 Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67 Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68 Chương 68: Dương dương tự đắc
69 Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70 Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71 Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72 Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73 Chương 73: Một ngày một đêm
74 Chương 74: Tai họa chết người
75 Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76 Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77 Chương 77: Tình thế bắt buộc
78 Chương 78: Cắn phải áo giáp
79 Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80 Chương 80: Liều chết chiến đấu
81 Chương 81: Đồng quy vu tận
82 Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83 Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84 Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85 Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86 Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87 Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88 Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89 Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90 Chương 90: Xấu phi vào phủ
91 Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92 Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93 Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94 Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95 Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96 Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97 Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98 Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99 Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100 Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101 Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102 Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103 Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104 Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105 Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106 Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107 Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108 Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109 Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110 Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111 Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112 Chương 112: Xuân dược (1)
113 Chương 113: Xuân dược (2)
114 Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115 Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116 Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117 Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118 Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119 Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120 Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121 Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122 Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123 Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124 Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125 Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126 Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127 Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128 Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129 Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130 Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131 Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132 Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133 Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134 Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135 Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136 Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137 Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138 Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139 Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140 Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141 Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142 Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143 Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144 Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145 Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146 Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147 Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148 Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149 Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150 Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151 Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152 Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153 Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154 Chương 154: Rượu độc
155 Chương 155: Dối trên lừa dưới
156 Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157 Chương 157: Thiện ác ắt báo
Chapter

Updated 157 Episodes

1
Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2
Chương 2: Xuyên không cổ
3
Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4
Chương 4: Một thế giới khác
5
Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6
Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7
Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8
Chương 8: Mông nở hoa
9
Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10
Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11
Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12
Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13
Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14
Chương 14: Thất Thất được tự do
15
Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16
Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17
Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18
Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19
Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20
Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21
Chương 21: Phân biệt giới tính
22
Chương 22: Bom dầu cá
23
Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24
Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25
Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26
Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27
Chương 27: Thất tướng quân
28
Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29
Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30
Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31
Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32
Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33
Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34
Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35
Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36
Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37
Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38
Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39
Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40
Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41
Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42
Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43
Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44
Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45
Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46
Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47
Chương 47: Côn điện phòng sói
48
Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49
Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50
Chương 50: Vương phi quá dã man
51
Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52
Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53
Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54
Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55
Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56
Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57
Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58
Chương 58: Lạc hồng
59
Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60
Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61
Chương 61: Lưu đại thúc?
62
Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63
Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64
Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65
Chương 65: Đem mông giấu đi
66
Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67
Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68
Chương 68: Dương dương tự đắc
69
Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70
Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71
Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72
Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73
Chương 73: Một ngày một đêm
74
Chương 74: Tai họa chết người
75
Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76
Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77
Chương 77: Tình thế bắt buộc
78
Chương 78: Cắn phải áo giáp
79
Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80
Chương 80: Liều chết chiến đấu
81
Chương 81: Đồng quy vu tận
82
Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83
Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84
Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85
Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86
Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87
Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88
Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89
Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90
Chương 90: Xấu phi vào phủ
91
Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92
Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93
Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94
Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95
Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96
Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97
Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98
Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99
Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100
Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101
Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102
Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103
Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104
Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105
Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106
Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107
Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108
Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109
Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110
Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111
Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112
Chương 112: Xuân dược (1)
113
Chương 113: Xuân dược (2)
114
Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115
Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116
Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117
Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118
Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119
Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120
Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121
Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122
Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123
Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124
Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125
Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126
Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127
Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128
Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129
Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130
Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131
Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132
Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133
Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134
Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135
Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136
Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137
Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138
Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139
Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140
Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141
Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142
Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143
Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144
Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145
Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146
Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147
Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148
Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149
Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150
Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151
Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152
Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153
Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154
Chương 154: Rượu độc
155
Chương 155: Dối trên lừa dưới
156
Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157
Chương 157: Thiện ác ắt báo