Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?

Sau khi Uy Thất Thất yên nghỉ dưới lòng đất, Lưu Trọng Thiên thất hồn lạc phách trở về vương phủ, chàng vừa bước vào cửa chính vương phủ, đã cảm thấy trước mắt tối sầm, ngã vật xuống đất, sự kiên trì cuối cùng đó, sau khi chôn cất Uy Thất Thất xong, đã hoàn toàn suy sụp.

Quản gia luống cuống tay chân, vội vã gọi người khiêng Lưu Trọng Thiên vào, Lưu Trọng Thiên ngã bệnh thật rồi, từ đó trở đi tinh thần không phấn chấn, nằm liệt giường.

Hoàng thượng cũng trở nên trầm mặc, trong từ điển của y không có "hối hận", chỉ có "quyết định" và "phủ định", bởi vì y là Đại Hán thiên tử, không phải bách tính lê dân, y thừa nhận, y không si mê Uy Thất Thất như Lưu Trọng Thiên, đó là bởi vì y cho tới bây giờ chưa từng chiếm được nữ nhân kia, bất luận là con người nàng hay là trái tim nàng, đều chưa từng thuộc về y, thế nhưng cái chết của Uy Thất Thất cũng khiến y hết sức đau lòng, tinh thần sa sút, thường xuyên ngồi một mình ngẩn ngơ trong ngự hoa viên.

Tiểu Vu Tử rầu rĩ không lên tiếng tránh ở một bên, Hoàng thượng Đại Hán, tuy rằng thoạt nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng không phải dạng người vô tình, chỉ tiếc nữ nhân kia thà chết, cũng không chịu mở lòng với Hoàng thượng, tiếp nhận Hoàng thượng, Tiểu Vu Tử chưa bao giờ thấy Hoàng thượng vì một nữ nhân mà thương tâm như thế.

"Tiểu Vu Tử!"

"Hoàng thượng! Tiểu nô tài đây!"

Hoàng thượng liếc nhìn Tiểu Vu Tử, thở dài một hồi "Trẫm đối với Uy Thất Thất phải chăng rất tàn nhẫn?"

Tiểu Vu Tử lắc lắc đầu "Hoàng thượng chẳng qua chỉ vì quá thích nàng, là do nàng quá cố chấp, nghĩ không thông, thà chết không theo, song hiện tại tất cả mọi chuyện đều đã qua rồi, hy vọng Hoàng thượng có thể buông xuôi, long thể quan trọng hơn!"

"Trẫm không có gì đáng ngại!" Hoàng thượng nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, nhẹ giọng nói "Trẫm vừa nhắm mắt lại, liền trông thấy Uy Thất Thất mặc bộ xiêm y trắng muốt, ca múa uyển chuyển, mỉm cười ngọt ngào với trẫm, trẫm biết đó là ảo giác, thực ra Uy Thất Thất chưa từng bao giờ cười với trẫm như vậy, nàng đối với trẫm rất lạnh lùng!"

Tiểu Vu Tử cúi đầu xuống, có chút buồn thay cho Hoàng thượng, có lẽ Uy Thất Thất là sự tiếc nuối lớn nhất đời này của Hoàng thượng, cũng là nỗi đau lớn nhất trong lòng Hoàng thượng.

"Tam vương gia gần đây thế nào?"

"Tam vương gia?" Tiểu Vu Tử hạ thấp giọng "Bị bệnh đã gần ba tháng, thái y cũng xem qua rồi, nói là do thương tâm quá độ, khí huyết tích tụ dồn ứ, nằm liệt giường suốt, nhưng, tiểu nô tài gần đây có nghe ngóng được, hiện giờ tình trạng có khá hơn đôi chút, có điều Tam vương gia chẳng bao giờ ra khỏi cửa chính vương phủ, cũng khước từ hết thảy khách khứa tới thăm."

Hoàng thượng thở dài, thực ra những vị thái y kia là do y phái tới đó, gần đây Lưu Trọng Thiên oai phong lẫm liệt ngã bệnh, trong lòng Hoàng thượng cũng khó tránh khỏi xót xa, có lẽ tình cảm Lưu Trọng Thiên dành cho Uy Thất Thất thực sự sâu đậm, nếu hỏi Hoàng thượng có hối hận vì đã đối xử với bọn họ như vậy hay không, Hoàng thượng không hối hận, nếu hiện tại Uy Thất Thất còn sống, Hoàng thượng vẫn sẽ không nhường bước, bởi vì y cũng như Lưu Trọng Thiên, đối với nữ nhân mình thích, tình thế bắt buộc.

"Thật ra Hoàng thượng, cũng rất quan tâm Tam vương gia..." Tiểu Vu Tử sợ sệt nói.

"Trẫm đương nhiên quan tâm hắn, không có hắn, trẫm sẽ phân tài cao thấp cùng ai đây?"

Hoàng thượng cười lạnh lùng, tranh đấu, bọn họ đấu nhiều năm như vậy, kết quả là, Hoàng thượng cảm giác mình toàn thất bại, thậm chí ngay cả hoàng vị này, Hoàng thượng cũng cảm thấy là Lưu Trọng Thiên nhường cho y, ngày Uy Thất Thất tự sát, Lưu Trọng Thiên dường như có điều muốn nói, trong lòng Hoàng thượng nhận ra được, cuộc đọ sức giữa y và Lưu Trọng Thiên sẽ không vì sự ra đi của Uy Thất Thất mà chấm dứt, có lẽ đời này đã định bọn họ vĩnh viễn không ngừng tranh đấu.

Lưu Trọng Thiên ngồi dậy, uống xong chén thuốc tỳ nữ đưa tới, ra khỏi phòng đi dạo, không tự chủ được đi về phía căn phòng của Uy Thất Thất, chàng đẩy cửa ra, căn phòng vẫn tinh tươm như trước, chỉ là lúc này không thấy bóng người đâu.

Bên giường treo chiếc túi sách nhỏ đáng yêu, đó là túi sách bảo bối của Uy Thất Thất, Lưu Trọng Thiên nhớ lại lúc trong sa mạc, nhớ tới chiếc gậy nhỏ bắn ra tia lửa bốn phía, rồi chiếc la bàn tinh xảo, tựa như Uy Thất Thất vẫn còn ở trong phòng.

Lưu Trọng Thiên tháo túi sách xuống, túi sách này được thiết kế rất đẹp, làm bằng sợi tổng hợp phát sáng, dầy cộm bền chắc, thêm cả khóa kéo kia nữa? Lưu Trọng Thiên nghiên cứu một chút, nhẹ nhàng kéo ra, thấp thoáng cây gậy nhỏ kia, vũ khí nhỏ bé của Thất Thất, vẻ mặt Lưu Trọng Thiên có hơi thất thần, chỉ cười khổ một cái, lại nhìn tiếp.

Chiếc la bàn đó, lần trước thấy qua rồi, cả cuốn sổ nhỏ dày, cây bút quái gở, và ít sách vở kỳ cục kia nữa.

Lưu Trọng Thiên cầm cuốn sổ nhỏ kia lên, bỗng có một vật gì đó rơi ra, là cái gì vậy, một trang giấy nhỏ vuông vắn, Lưu Trọng Thiên đối với những món đồ kỳ lạ này đột nhiên tràn đầy hứng thú, chàng nhận ra bản thân mình hiểu biết quá ít về Uy Thất Thất, chàng không biết Thất Thất đến từ đâu? Không biết cha mẹ Thất Thất là ai? Càng không biết cuộc sống trước đây của Thất Thất, rồi bị nhiễm những luận điệu cổ quái của cô.

Lưu Trọng Thiên nhặt tờ giấy kia lên, lật ra, lập tức trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày cũng không thốt ra lời nào, đó là một bức chân dung? Nhưng không ai có thể có tài họa xuất chúng như vậy, đó gần như là bản sao chân thật sống động.

Trên bức ảnh đó là vẻ mặt tươi cười của Uy Thất Thất, tóc cắt ngắn ngủn, gương mặt xinh đẹp thanh tú, áo phông đúng mốt, cái quần ngắn cũn, lộ ra hai bắp đùi thon dài bóng loáng, sau lưng khoác chiếc túi sách này, khung cảnh phía sau Thất Thất, Lưu Trọng Thiên hoài nghi, đó là một tòa nhà cao tầng, phía trên gắn một bảng hiệu trang nhã, trường nữ sinh trung học Huyền Đức...

Đây không phải là được vẽ ra, Lưu Trọng Thiên nghiên cứu kỹ lưỡng trang giấy trong tay, Đại Hán không có loại giấy chất lượng thế này, chỉ có loại bông tơ, đây hoàn toàn không phải đồ Đại Hán của bọn họ.

Lưu Trọng Thiên cầm ít sách vở kia lên, những chữ đó đều rất quái lạ, hoàn toàn không phải là kiểu viết tay, chữ in ngay ngắn, các trang giấy này, mỏng như chỉ tơ, đóng gáy chỉnh tề, Lưu Trọng Thiên không khỏi nhíu mày, vương phi của chàng rốt cuộc là ai, tại sao lại có những món đồ kỳ lạ như vậy.

Chàng mở một quyển sách ra, chữ viết trên đó không giống như của Đại Hán, nhưng vẫn có thể xem hiểu được có ý nghĩa gì, đây là cái gì, Lưu Trọng Thiên lật xem qua loa, đại chiến thế giới lần thứ hai? Chàng lật đến những cột mốc quan trọng trong niên đại lịch sử, tức thì im lặng như tờ. nguồn TruyenFull.vn

1640: nổ ra cuộc cách mạng tư sản Anh

Nửa sau thế kỷ 17: thiết lập hệ thống cơ học Newton

1775 – 1783: cuộc chiến tranh giành độc lập Bắc Mĩ

Những năm 70 của thế kỷ 19 (từ 1870): nổ ra cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ hai

Tháng 9/1939: bùng nổ đại chiến thế giới lần thứ hai

1991: Xô-viết giải thể

1993: thành lập liên minh châu Âu

Đây là chút ít sự kiện lịch sử được ghi chép lại, Uy Thất Thất có một bộ sách khiến Lưu Trọng Thiên khiếp sợ, Lưu Trọng Thiên càng thêm nghi hoặc, Thất Thất rốt cuộc là ai? Chàng cầm cuốn sổ nhỏ của Uy Thất Thất lên, nhẹ nhàng mở ra, trên đó đều là nét chữ xinh xắn.

Khi chàng đọc cẩn thận mới phát hiện ra, Uy Thất Thất đang nghiên cứu lịch sử Đại Hán, hơn nữa... Quả thật đáng sợ, nàng lại còn biết rõ Tây Hán rồi Đông Hán, còn cả các triều đại hoàng đế, cũng như hoàng đế đời sau hoàng huynh đương triều.

Hán Vũ Đế Lưu Triệt tại vị 54 năm, điều này sao có thể, Uy Thất Thất lại am hiểu rõ niên hạn hoàng huynh thống trị, mở rộng bờ cõi, tiêu diệt quân địch xâm lấn, đặt nền móng cho cuộc sống bách tính an cư lạc nghiệp, nhưng con người này hay tín nhiệm những kẻ bói toán, gây ra vô số họa yêu thuật.

Phần sau còn viết về những vị hoàng đế Đại Hán kế nghiệp... Cùng với thế chân vạc Tam quốc trong tương lai.

Cuốn sổ nhỏ trong tay Lưu Trọng Thiên rớt xuống, chàng nhớ lại những lời Uy Thất Thất từng nói qua với chàng.

"Tôi nói cho ngài biết, tôi đến từ tương lai xa xôi, không thuộc triều đại của ngài! Chính là triều đại tiếp theo của triều đại tiếp theo của ngài, hàng nghìn năm về sau, lúc đó ngài đã biến thành tro bụi."

"Tại nơi tôi ở đã không còn tồn tại Đại Hán triều, chỉ có xã hội hiện đại văn minh, máy bay, tàu hỏa, tàu thuỷ, xe hơi, còn phải kể đến chiếc xe dài sang trọng của tôi. Tôi là nữ thừa kế của Uy Thị, không biết tại sao lại chạy tới nơi khỉ gió này, còn trở thành Vương phi gì đó của ngài nữa chứ..."

Uy Thất Thất, chẳng lẽ nàng thật sự đến từ tương lai sao? Nữ nhân xinh đẹp đáng yêu đó, người khiến chàng không thể nào quên, một nữ nhân không chịu tuân thủ tam tòng tứ đức, một nữ nhân cứ một mực tranh cãi đòi nữ quyền, một nữ nhân cứ một mực gọi thẳng tên Vương gia, một nữ nhân cứ một mực la hét đòi về nhà, quả thực không phải là người Đại Hán.

Lưu Trọng Thiên rời khỏi phòng Uy Thất Thất, những hoài niệm kia lại ùa về, chàng lúc này đã chẳng còn quan tâm xem Uy Thất Thất là ai, nàng đến từ đâu, chàng chỉ cần biết Uy Thất Thất đã chiếm cứ trái tim chàng, khiến chàng sống như người mất hồn, không còn là chính mình.

Giá như có người giúp Thất Thất của chàng cải tử hoàn sinh, chàng có thể không cần cái vương vị này, không cần quyền lực lẫn tiền tài, vứt bỏ hết thảy mọi thứ, chỉ muốn đem nàng cao chạy xa bay, sống những tháng ngày tự do tự tại vui vẻ, nhưng tất cả đã muộn rồi, chàng đã mất đi cơ hội cuối cùng.

Thời gian thấm thoắt trôi đi, loáng cái đã qua một năm, Uy Thất Thất đã ra đi được một năm rồi, trạng thái tinh thần của Lưu Trọng Thiên đã khá lên nhiều, bắt đầu tham dự quốc sự Đại Hán, chỉ có điều chàng trở nên lãnh đạm khác thường, không nói cười tùy tiện.

Từ sau khi Nam Hung Nô bị trục xuất, tàn dư quân đội hợp lại cùng Bắc Hung Nô, bắt đầu xâm chiếm biên cương phía bắc Đại Hán, Lưu Trọng Thiên và các võ tướng trong triều chờ lệnh hành quân, trang bị đầy đủ, một lần nữa rời xa Trường An, rời xa chốn khổ đau này, có lẽ chiến tranh có thể khiến Lưu Trọng Thiên tạm thời quên đi đau thương, kỵ binh Bắc Hung Nô vô cùng dã man, chiến sự mở màn được nửa năm, xâm phạm lãnh thổ người Hán, chắc chắn sẽ phải chết, đại quân của Lưu Trọng Thiên đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, Bắc Hung Nô đại bại, tàn dư quân đội tháo chạy tán loạn về phía tây dọc theo sông Đa-nuýp.

Song trong thời gian khai chiến cùng Bắc Hung Nô, lòng Lưu Trọng Thiên càng như bị giày vò, trong doanh trại dường như đâu đâu cũng thấy bóng dáng Uy Thất Thất, đi tới chỗ nào cũng đầy ắp tiếng cười của nàng, chàng nhiều lần sinh ra ảo giác, không thể tự khống chế, bi thương thở dài, đành quay về trong đại bản doanh, nhưng khi chàng ngồi xuống trước thư án, liền cảm thấy đôi tay ngọc trắng ngần kia của Uy Thất Thất đương thay chàng mài mực, Lưu Trọng Thiên không nhịn được bắt lấy đôi tay kia, nhưng chỉ bắt được nghiên mực lạnh giá.

Lưu Trọng Thiên đứng phắt dậy, vung tay lên, có tiếng va đập, nghiên mực bắn ra ngoài rất xa, rơi xuống đất, chàng ủ dột ngồi xuống, bất lực nằm gục trên thư án, trở về đi, Uy Thất Thất, cuộc sống kiểu này chàng thực sự không kiên trì nổi nữa, nếu đã không thể ở bên chàng trọn đời trọn kiếp này, vì sao phải khiến Tam vương gia Đại Hán yêu nàng sâu đậm.

Chapter
1 Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2 Chương 2: Xuyên không cổ
3 Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4 Chương 4: Một thế giới khác
5 Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6 Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7 Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8 Chương 8: Mông nở hoa
9 Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10 Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11 Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12 Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13 Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14 Chương 14: Thất Thất được tự do
15 Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16 Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17 Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18 Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19 Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20 Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21 Chương 21: Phân biệt giới tính
22 Chương 22: Bom dầu cá
23 Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24 Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25 Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26 Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27 Chương 27: Thất tướng quân
28 Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29 Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30 Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31 Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32 Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33 Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34 Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35 Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36 Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37 Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38 Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39 Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40 Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41 Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42 Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43 Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44 Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45 Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46 Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47 Chương 47: Côn điện phòng sói
48 Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49 Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50 Chương 50: Vương phi quá dã man
51 Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52 Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53 Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54 Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55 Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56 Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57 Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58 Chương 58: Lạc hồng
59 Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60 Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61 Chương 61: Lưu đại thúc?
62 Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63 Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64 Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65 Chương 65: Đem mông giấu đi
66 Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67 Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68 Chương 68: Dương dương tự đắc
69 Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70 Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71 Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72 Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73 Chương 73: Một ngày một đêm
74 Chương 74: Tai họa chết người
75 Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76 Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77 Chương 77: Tình thế bắt buộc
78 Chương 78: Cắn phải áo giáp
79 Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80 Chương 80: Liều chết chiến đấu
81 Chương 81: Đồng quy vu tận
82 Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83 Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84 Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85 Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86 Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87 Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88 Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89 Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90 Chương 90: Xấu phi vào phủ
91 Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92 Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93 Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94 Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95 Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96 Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97 Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98 Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99 Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100 Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101 Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102 Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103 Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104 Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105 Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106 Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107 Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108 Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109 Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110 Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111 Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112 Chương 112: Xuân dược (1)
113 Chương 113: Xuân dược (2)
114 Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115 Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116 Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117 Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118 Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119 Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120 Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121 Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122 Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123 Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124 Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125 Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126 Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127 Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128 Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129 Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130 Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131 Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132 Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133 Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134 Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135 Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136 Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137 Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138 Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139 Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140 Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141 Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142 Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143 Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144 Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145 Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146 Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147 Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148 Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149 Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150 Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151 Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152 Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153 Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154 Chương 154: Rượu độc
155 Chương 155: Dối trên lừa dưới
156 Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157 Chương 157: Thiện ác ắt báo
Chapter

Updated 157 Episodes

1
Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2
Chương 2: Xuyên không cổ
3
Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4
Chương 4: Một thế giới khác
5
Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6
Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7
Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8
Chương 8: Mông nở hoa
9
Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10
Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11
Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12
Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13
Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14
Chương 14: Thất Thất được tự do
15
Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16
Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17
Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18
Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19
Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20
Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21
Chương 21: Phân biệt giới tính
22
Chương 22: Bom dầu cá
23
Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24
Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25
Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26
Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27
Chương 27: Thất tướng quân
28
Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29
Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30
Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31
Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32
Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33
Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34
Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35
Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36
Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37
Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38
Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39
Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40
Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41
Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42
Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43
Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44
Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45
Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46
Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47
Chương 47: Côn điện phòng sói
48
Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49
Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50
Chương 50: Vương phi quá dã man
51
Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52
Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53
Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54
Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55
Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56
Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57
Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58
Chương 58: Lạc hồng
59
Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60
Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61
Chương 61: Lưu đại thúc?
62
Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63
Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64
Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65
Chương 65: Đem mông giấu đi
66
Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67
Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68
Chương 68: Dương dương tự đắc
69
Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70
Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71
Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72
Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73
Chương 73: Một ngày một đêm
74
Chương 74: Tai họa chết người
75
Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76
Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77
Chương 77: Tình thế bắt buộc
78
Chương 78: Cắn phải áo giáp
79
Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80
Chương 80: Liều chết chiến đấu
81
Chương 81: Đồng quy vu tận
82
Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83
Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84
Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85
Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86
Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87
Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88
Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89
Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90
Chương 90: Xấu phi vào phủ
91
Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92
Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93
Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94
Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95
Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96
Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97
Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98
Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99
Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100
Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101
Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102
Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103
Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104
Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105
Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106
Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107
Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108
Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109
Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110
Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111
Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112
Chương 112: Xuân dược (1)
113
Chương 113: Xuân dược (2)
114
Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115
Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116
Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117
Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118
Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119
Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120
Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121
Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122
Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123
Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124
Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125
Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126
Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127
Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128
Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129
Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130
Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131
Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132
Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133
Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134
Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135
Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136
Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137
Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138
Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139
Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140
Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141
Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142
Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143
Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144
Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145
Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146
Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147
Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148
Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149
Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150
Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151
Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152
Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153
Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154
Chương 154: Rượu độc
155
Chương 155: Dối trên lừa dưới
156
Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157
Chương 157: Thiện ác ắt báo