Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?

Lưu Trọng Thiên nghe xong những lời Hoàng thượng nói, lập tức trợn trừng mắt, chàng gần như không dám tin lời lẽ đó là của Hoàng thượng, chàng đã làm theo nguyện vọng của Hoàng thượng, vậy mà Hoàng thượng lại đối xử với Thất Thất như thế, khiến chàng sao có thể cam tâm đây.

"Hoàng thượng, chẳng phải ngài đã hứa với Trọng Thiên rằng sẽ đối đãi Thất Thất thật tốt ư?"

"Ta đối với nàng toàn tâm toàn ý, nhưng nàng chẳng thèm đếm xỉa đến cảm xúc của trẫm, tất cả đều là do nàng gieo gió gặt bão, còn nữa..." Hoàng thượng nhìn Lưu Trọng Thiên "Trẫm trở về lập tức soạn chỉ, ban cho đệ một Vương phi, chính là Ninh Vân Nhi trong phủ của đệ, đừng nói không muốn, đó là thánh chỉ!"

"Trọng Thiên nhất định sẽ kháng chỉ!" Ngữ khí Lưu Trọng Thiên kiên quyết, trong lòng chàng chỉ lưu luyến một mình Thất Thất, chàng hoàn toàn không có tâm tư tiếp nhận nữ nhân khác.

"Không cho phép đệ."

Hoàng thượng khinh thường nói, sau đó đi tới trước mặt Thất Thất, vươn bàn tay ra siết lấy cằm Thất Thất, Uy Thất Thất căm hờn lui về phía sau, phẫn nộ hất tay y ra.

"Cút đi Hoàng thượng, giang sơn Đại Hán sớm muộn gì cũng bị hủy hoại trong tay ngài, ngài là đồ hôn quân không biết phân rõ phải trái, Lưu Trọng Thiên tận tâm tận lực vì Đại Hán, đánh lui Hung Nô, lúc nào cũng khiêm nhường ngài, ngài lại lấy oán trả ơn, hết lần này tới lần khác cướp đoạt nữ nhân của chàng, người trong thiên hạ không nói ngài, không phải vì không biết, mà là vì e sợ ngài, nhưng Uy Thất Thất tôi không giống thế, ngài không phải Hoàng thượng của tôi, đối với tôi mà nói, ngài chỉ là tro bụi!"

Chưa từng có người nào xấc xược nói Hoàng thượng như vậy, lời nói này có cường độ kích thích quá lớn, khiến Hoàng thượng trợn mắt há hốc mồm, cũng chấn động bội phần "Nàng nói cái gì?"

"Nói ngài đó, ngài cứ việc giết Uy Thất Thất, nữ nhân thị tẩm của ngài ư, đừng hòng, Uy Thất Thất dù có chết cũng không hầu hạ ngài đâu!"

"Nàng thật sự thà chết cũng không theo trẫm!" Trong lòng Hoàng thượng cực kỳ phẫn hận, sao lại có nữ nhân ngạo mạn như thế.

"Đúng vậy, Uy Thất Thất thà chết!" Uy Thất Thất nói chắc như đinh đóng cột, ánh mắt kiên định, cô là người đến từ tương lai, nếu như không được ở bên người mình yêu, ở lại Đại Hán còn có ý nghĩa gì.

"Được, trẫm đã không chiếm được nàng, chẳng có lý gì để cho nàng thích làm gì thì làm, vậy thì xử tử nàng!" Đại Hán thiên tử bị bức tới đường cùng, tại sao lại có nữ nhân quật cường như vậy, cho nàng một con đường sống nàng không đi, khăng khăng cầu xin được chết.

Lưu Trọng Thiên đã viết hưu thư rồi, nhưng không tài nào ngăn cản Hoàng thượng ban cái chết cho Thất Thất, vạn phần căm tức "Hoàng thượng, Trọng Thiên đã viết hưu thư rồi, chỉ vì bảo toàn tính mạng của Thất Thất, ngọc bài miễn tử là Hoàng thượng ban cho Thất Thất, cũng là thành ý của Hoàng thượng, Hoàng thượng ngài không thể giết nàng được."

"Ai nói trẫm muốn giết nàng, ha ha!" Đại Hán thiên tử bật cười ha hả.

"Uy Thất Thất, hộ quốc tướng quân nghe lệnh." Đại Hán thiên tử ngồi trở lại trên ghế. "Cao Ly và Đại Hán nảy sinh rạn nứt, chúng dẫn binh xâm chiếm quận Hữu Bắc Bình, quận Ngư Dương, lực lượng tương đối hùng mạnh, trẫm lệnh cho Uy Thất Thất nắm giữ ấn soái xuất chinh! Thảo phạt Cao Ly, nhưng trẫm chỉ cho ngươi năm nghìn tinh binh, trẫm nói trước, nếu thất bại, đó là tội chết, còn nếu như ngươi có thể thắng trận trở về, trẫm sẽ ban thưởng cho ngươi!"

Lưu Trọng Thiên nghe xong, không khỏi nhíu mày "Hoàng thượng, Cao Ly binh hùng tướng mạnh, Thất Thất chỉ là thân nữ nhi, hơn nữa chỉ cấp cho năm nghìn tinh binh, Hoàng thượng chẳng phải muốn Thất Thất chết trận sa trường sao?"

"Uy Thất Thất có thể không cần đi, hầu hạ trẫm, làm cho trẫm vui vẻ là được!" Hoàng thượng cười gằn, sợ rồi sao? Có đường lui, Hoàng thượng cho nàng cơ hội, chung quy là nữ nhân, còn có thể chịu đựng tới khi nào, chẳng lẽ không thích hưởng thụ cuộc sống ăn sung mặc sướng, lựa chọn chịu khổ đi biên ải đánh trận?

"Hoàng thượng" Ánh mắt Lưu Trọng Thiên đỏ gay, chàng siết chặt nắm tay, đương định ra tay, lại bị Uy Thất Thất bắt được, Thất Thất bày tỏ thái độ "Uy Thất Thất lĩnh chỉ!"

"Thất Thất, em điên rồi." Lưu Trọng Thiên trở tay nắm lấy tay nàng, thật chặt, nói gì cũng không chịu buông ra, sợ hễ buông tay thì Thất Thất sẽ bay đi mất.

Hoàng thượng lãnh đạm nhìn về phía Lưu Trọng Thiên đương nắm chặt tay Thất Thất, trong lòng không nói ra được đó là loại tâm tư gì, tình yêu của y đối với Uy Thất Thất, đâu có kém cạnh so với Lưu Trọng Thiên, yêu càng nhiều, y lại càng cảm thấy mất mát, đã không chiếm được, vậy hãy để cho nữ nhân ấy biến mất khỏi thế gian này, vĩnh viễn khỏi phải vì nàng mà phiền não nữa.

"Tiểu Vu Tử, đưa Thất tướng quân hồi phủ, trẫm cũng muốn hồi cung!" Hoàng thượng thở dài một tiếng, sự luyến tiếc với Uy Thất Thất lại hiện rõ trên gương mặt, nhưng đành chịu không còn cách nào khác.

Ầm ĩ một hồi, vương phủ rốt cục đã yên tĩnh trở lại, tất cả đều bỏ đi hết, Hoàng thượng đi rồi, Thất Thất đi rồi, chỉ còn lại mình Lưu Trọng Thiên đứng trong căn phòng rộng lớn, lòng trống trải, chinh chiến bao năm, nhưng không sao bảo vệ nổi một tiểu nữ tử, thật xấu hổ, đối thủ của chàng lại chính là hoàng huynh của mình, Đại Hán thiên tử, giết không được, đánh không xong, càng không thể tạo phản.

Lưu Trọng Thiên biết Hoàng thượng chẳng qua chỉ vì ghen tuông nên trí óc hồ đồ, nếu Uy Thất Thất tử trận trên chiến trường Cao Ly, không biết y có thực sự vui như vậy hay không, một nữ nhân thế chỗ nam nhân, đứng nơi tiền tuyến Đại Hán, lịch sử sẽ chép lại thế nào đây, mọi người sẽ chế nhạo Đại Hán thế nào đây.

Lưu Trọng Thiên ngồi ngây ra trước thư án, nhìn tấm ngọc bài miễn tử trong tay, Uy Thất Thất thông minh nhanh trí, nàng đã suy tính hết các khả năng, vì chàng mà thỉnh cầu tấm ngọc bài miễn tử này, Thất Thất lúc này trong lòng Lưu Trọng Thiên đã không chỉ là một nữ nhân, mà còn là một phần chỗ dựa, một phần tin tưởng, nếu như không có nữ nhân này, cuộc sống sau này của Lưu Trọng Thiên sẽ như thế nào đây.

Tấm ngọc bài miễn tử đó tượng trưng cho tình yêu chân thành của Uy Thất Thất đối với Lưu Trọng Thiên, khiến chàng vui sướng bội phần, đồng thời cũng đau đớn không kém, bảo vệ nữ nhân này cũng đồng nghĩa với việc đối đầu Hoàng thượng, Lưu Trọng Thiên phải đưa ra sự lựa chọn.

Ninh Vân Nhi bi thương đứng bên ngoài cửa, áy náy nhìn Lưu Trọng Thiên, trong lòng cảm thán lẫn hối hận vô cùng, từ sau khi nàng trở về, thấy Hoàng thượng dẫn theo binh hùng tướng mạnh xông vào vương phủ, nàng biết mình đã gây ra đại họa rồi, trốn trước khung cửa sổ, nhìn căn phòng bị bao vây tứ phía, nếu không phải nàng tự ý làm xằng, đánh tráo Uy Thất Thất, thì Hoàng thượng đâu nổi cơn thịnh nộ như thế.

Nếu đêm qua Hoàng thượng sủng hạnh Uy Thất Thất, thì hôm nay làm sao lại có tình cảnh bi thảm này chứ? truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Nếu như Hoàng thượng không bắt gặp Thất Thất ở cùng Vương gia, cũng sẽ không khăng khăng đòi giết Vương gia.

Cũng do sự hồ đồ của nàng mà bản thân đã đánh mất trinh tiết, danh dự bị hủy hoại, còn hại cả Vương gia, Ninh Vân Nhi khóc nức nở chạy vào trong, quỳ xuống trước mặt Lưu Trọng Thiên. Nghẹn ngào khóc nấc lên "Là Vân Nhi có lỗi với Vương gia!"

Tâm tư Lưu Trọng Thiên đương đau buồn bỗng định tâm tĩnh khí lại. Nhìn Ninh Vân Nhi một cách kỳ lạ "Vân nhi, muội đây là...?"

"Chuyện đêm qua, đều do một tay Vân Nhi gây ra bởi sự đố kị, Vân Nhi cho rằng Vương gia muốn đến phủ tướng quân tìm Uy Thất Thất, nên ba chân bốn cẳng chạy đuổi theo tới phủ tướng quân, rồi tráo Uy Thất Thất đi, muốn cùng Vương gia có một đêm duyên phận... Là Vân Nhi đã hại Vương gia!"

Ninh Vân Nhi không sao nói tiếp được nữa, hồi ức đêm qua khiến nàng cảm thấy ô nhục, nàng dâng thân thể mình cho một nam nhân hoàn toàn không quen biết, tuy y là bậc cửu ngũ chí tôn cao quý, nhưng đối với Ninh Vân Nhi mà nói, đó chỉ là một nam nhân xa lạ, không phải Lưu Trọng Thiên nàng một lòng mến mộ, chuyện đêm hôm đó, đã khiến cuộc đời này nàng cùng Tam vương gia vô duyên rồi.

"Muội nói, Thất Thất là do muội đưa về vương phủ..."

"Uy Thất Thất lúc đó đã say rượu, là Vân Nhi sinh lòng oán hận, sai người cõng nàng ta ra khỏi phủ tướng quân, nhốt vào chính căn phòng của nàng ta, Vân Nhi biết sai rồi, nhưng bây giờ không sao cứu vãn được nữa!"

Lưu Trọng Thiên giờ mới hiểu ra, chàng cũng không trách tội Ninh Vân Nhi, Vân Nhi cũng vì quá si tình, Lưu Trọng Thiên không biết lúc này tâm trạng mình thế nào, đêm qua nếu như Hoàng thượng sủng hạnh Thất Thất, Lưu Trọng Thiên hôm nay sẽ đau khổ tột cùng, nhưng chính vì những biến cố xảy ra đêm qua, khiến Hoàng thượng một lòng muốn giết Thất Thất, tất cả mọi chuyện đều nằm trong định mệnh, chỉ biết trách vận mệnh trêu ngươi.

"Đứng lên đi!" Lưu Trọng Thiên bất đắc dĩ nói, chuyện đã đến nước này, trách tội còn có ích gì chứ.

"Vương gia, Vân Nhi sống không bằng chết, đêm qua Hoàng thượng xem Vân Nhi là Uy Thất Thất, Vân Nhi đã không còn trong trắng, chẳng còn mặt mũi nào gặp Vương gia!" Ninh Vân Nhi uất ức nói.

"Vân Nhi..." Lưu Trọng Thiên không biết nên an ủi nàng thế nào, chẳng trách Hoàng thượng lại giận dữ như thế, chỉ tội nghiệp cho Ninh Vân Nhi, Lưu Trọng Thiên đỡ nàng dậy "Bổn vương không thể lấy muội, không phải vì chuyện muội còn trong trắng hay không, mà vì bổn vương không thể từ bỏ Thất Thất, nàng ấy đã ở trong lòng bổn vương mất rồi."

"Vân Nhi hiểu, Vân Nhi ban nãy đã nhìn thấy rồi, là do Vân Nhi ngu muội, mới làm hại Vương gia và Vương phi!"

"Muội hiểu được là tốt rồi, Vương gia sẽ tìm cho muội một nơi nương tựa tốt."

Nơi nương tựa tốt, Ninh Vân Nhi lúc này đâu còn mong đợi gì chứ, có lẽ cuộc đời này chỉ có thể bầu bạn với đàn tranh cùng những hoài niệm về cuộc sống trong vương phủ quen thuộc của Tam vương gia... Nàng không thể ở lại đây được nữa, nếu như nàng còn lưu lại nơi này, Hoàng thượng chắc chắn sẽ hạ chỉ bắt Vương gia nạp phi, nếu như Vương gia không chịu, đó sẽ là tội chết, nàng đã hại Vương gia một lần rồi, không thể lại có lần thứ hai.

Lưu lại chỉ làm một quân cờ bị lợi dụng, mặc cho người ta định đoạt, chẳng có bất kỳ hạnh phúc nào, biết đâu khi rời khỏi đây, Ninh Vân Nhi lại có thể tìm được một nơi yên bình.

Ninh Vân Nhi lưu luyến liếc nhìn Vương gia, rồi kiên quyết đi ra ngoài, lặng lẽ thu dọn hành lý, rời khỏi vương phủ. Nữ nhân ấy biến mất trong màn đêm mịt mù, mang theo trái tim bị tổn thương, tấm thân bị hủy hoại, nhưng không cách nào quên được tình yêu, cô đơn lẻ bóng rời đi.

Ninh Vân Nhi trong vòng một đêm đã mất tích, Lưu Trọng Thiên sai người tìm kiếm khắp nơi, nhưng làm thế nào cũng không tìm thấy nàng, chàng cảm thán nhìn căn phòng trống không, nhớ lại lúc Ninh Vân Nhi vẫn còn là một tiểu cô nương mười tuổi, đến ở vương phủ, giờ đây ra đi như vậy, thật thê lương ảm đạm, Lưu Trọng Thiên cảm thấy thẹn với linh hồn phụ thân nàng trên trời, nhưng Vân Nhi cố ý bỏ đi, muốn tìm về cũng khó, hy vọng nàng có thể tìm được nơi nương tựa tốt, không cần lẻ loi hiu quạnh nữa.

Không có Ninh Vân Nhi, dường như Hoàng thượng thiếu đi một quân cờ thực sự, chuyện cưỡng ép tuyển phi cho Lưu Trọng Thiên cũng thôi không nhắc tới, nhưng còn chuyện Uy Thất Thất xuất chinh, đã vô cùng cấp bách, Hoàng thượng đang chờ Uy Thất Thất chịu khuất phục, cho dù là một ám hiệu cũng được, y âm thầm nghe ngóng từ Tiểu Vu Tử về động tĩnh của Uy Thất Thất, kết quả lời Tiểu Vu Tử nói khiến Hoàng thượng tức sôi máu, Uy Thất Thất ở phủ tướng quân vẫn tươi tỉnh như trước, hình như chẳng thèm để ý chuyện xuất chinh đánh Cao Ly, càng khỏi cần nói đến chuyện khuất phục.

Chapter
1 Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2 Chương 2: Xuyên không cổ
3 Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4 Chương 4: Một thế giới khác
5 Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6 Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7 Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8 Chương 8: Mông nở hoa
9 Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10 Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11 Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12 Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13 Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14 Chương 14: Thất Thất được tự do
15 Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16 Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17 Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18 Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19 Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20 Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21 Chương 21: Phân biệt giới tính
22 Chương 22: Bom dầu cá
23 Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24 Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25 Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26 Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27 Chương 27: Thất tướng quân
28 Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29 Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30 Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31 Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32 Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33 Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34 Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35 Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36 Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37 Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38 Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39 Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40 Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41 Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42 Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43 Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44 Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45 Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46 Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47 Chương 47: Côn điện phòng sói
48 Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49 Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50 Chương 50: Vương phi quá dã man
51 Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52 Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53 Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54 Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55 Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56 Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57 Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58 Chương 58: Lạc hồng
59 Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60 Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61 Chương 61: Lưu đại thúc?
62 Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63 Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64 Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65 Chương 65: Đem mông giấu đi
66 Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67 Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68 Chương 68: Dương dương tự đắc
69 Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70 Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71 Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72 Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73 Chương 73: Một ngày một đêm
74 Chương 74: Tai họa chết người
75 Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76 Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77 Chương 77: Tình thế bắt buộc
78 Chương 78: Cắn phải áo giáp
79 Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80 Chương 80: Liều chết chiến đấu
81 Chương 81: Đồng quy vu tận
82 Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83 Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84 Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85 Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86 Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87 Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88 Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89 Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90 Chương 90: Xấu phi vào phủ
91 Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92 Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93 Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94 Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95 Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96 Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97 Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98 Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99 Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100 Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101 Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102 Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103 Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104 Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105 Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106 Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107 Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108 Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109 Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110 Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111 Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112 Chương 112: Xuân dược (1)
113 Chương 113: Xuân dược (2)
114 Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115 Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116 Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117 Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118 Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119 Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120 Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121 Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122 Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123 Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124 Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125 Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126 Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127 Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128 Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129 Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130 Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131 Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132 Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133 Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134 Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135 Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136 Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137 Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138 Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139 Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140 Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141 Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142 Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143 Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144 Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145 Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146 Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147 Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148 Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149 Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150 Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151 Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152 Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153 Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154 Chương 154: Rượu độc
155 Chương 155: Dối trên lừa dưới
156 Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157 Chương 157: Thiện ác ắt báo
Chapter

Updated 157 Episodes

1
Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2
Chương 2: Xuyên không cổ
3
Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4
Chương 4: Một thế giới khác
5
Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6
Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7
Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8
Chương 8: Mông nở hoa
9
Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10
Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11
Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12
Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13
Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14
Chương 14: Thất Thất được tự do
15
Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16
Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17
Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18
Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19
Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20
Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21
Chương 21: Phân biệt giới tính
22
Chương 22: Bom dầu cá
23
Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24
Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25
Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26
Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27
Chương 27: Thất tướng quân
28
Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29
Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30
Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31
Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32
Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33
Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34
Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35
Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36
Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37
Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38
Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39
Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40
Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41
Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42
Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43
Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44
Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45
Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46
Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47
Chương 47: Côn điện phòng sói
48
Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49
Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50
Chương 50: Vương phi quá dã man
51
Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52
Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53
Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54
Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55
Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56
Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57
Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58
Chương 58: Lạc hồng
59
Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60
Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61
Chương 61: Lưu đại thúc?
62
Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63
Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64
Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65
Chương 65: Đem mông giấu đi
66
Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67
Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68
Chương 68: Dương dương tự đắc
69
Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70
Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71
Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72
Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73
Chương 73: Một ngày một đêm
74
Chương 74: Tai họa chết người
75
Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76
Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77
Chương 77: Tình thế bắt buộc
78
Chương 78: Cắn phải áo giáp
79
Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80
Chương 80: Liều chết chiến đấu
81
Chương 81: Đồng quy vu tận
82
Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83
Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84
Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85
Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86
Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87
Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88
Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89
Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90
Chương 90: Xấu phi vào phủ
91
Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92
Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93
Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94
Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95
Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96
Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97
Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98
Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99
Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100
Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101
Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102
Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103
Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104
Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105
Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106
Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107
Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108
Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109
Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110
Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111
Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112
Chương 112: Xuân dược (1)
113
Chương 113: Xuân dược (2)
114
Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115
Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116
Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117
Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118
Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119
Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120
Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121
Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122
Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123
Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124
Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125
Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126
Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127
Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128
Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129
Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130
Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131
Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132
Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133
Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134
Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135
Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136
Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137
Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138
Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139
Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140
Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141
Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142
Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143
Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144
Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145
Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146
Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147
Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148
Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149
Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150
Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151
Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152
Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153
Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154
Chương 154: Rượu độc
155
Chương 155: Dối trên lừa dưới
156
Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157
Chương 157: Thiện ác ắt báo