Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)

Uy Thất Thất thấy máu tươi trên mặt đất, sợ tới nỗi mặt cắt không còn hột máu, kinh ngạc nhìn Lưu Trọng Thiên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao chàng lại bị thương nghiêm trọng thế.

"Vương gia!" Thất Thất hoảng hốt túm lấy cánh tay Lưu Trọng Thiên "Làm sao vậy, bỗng dưng lại thổ huyết..."

"Không sao!" Lưu Trọng Thiên xua xua tay, thu kiếm vào trong vỏ, vẫn còn cảm thấy khó chịu trong lồng ngực.

"Mau đi mời đại phu!" Thất Thất hướng về phía tỳ nữ hét lớn, tỳ nữ gật đầu vội vàng chạy đi.

Lưu Trọng Thiên nắm lấy tay Uy Thất Thất "Điều chỉnh lại hơi thở sẽ ổn thôi, chắc là vận công quá mức nôn nóng, có phần tích tụ, đỡ bổn vương quay về nghỉ ngơi một chút!"

Lưu Trọng Thiên được Thất Thất dìu trở về phòng nằm ở trên giường, Thất Thất nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Lưu Trọng Thiên trên giường, nhất định có chuyện gì đó, bằng không tại sao chàng lại điên cuồng luyện kiếm như thế, hơn nữa còn tự thương tổn mình.

Đại phu mau chóng tới nơi, cũng may chỉ là khí huyết không thông, chỉ cần uống vài thang thuốc, chú ý tĩnh dưỡng là sẽ khỏi thôi.

Quản gia sai người đi theo bốc thuốc, Thất Thất lúc này mới yên lòng, cô phát hiện Lưu Trọng Thiên nhăn mặt nhíu mày, hình như chất đầy tâm sự nhưng lại chẳng nói câu nào, đoán không ra có chuyện gì gần đây khiến Lưu Trọng Thiên phiền muộn như thế?

"Rốt cuộc sao lại thành ra như vậy? Tại sao điên cuồng múa kiếm, có phải bởi vì chuyện Lục vương gia đêm qua không..." Thất Thất cảm thấy mặt đỏ bừng lên "Là Lục vương gia bức ép mang Thất Thất đi, không phải Thất Thất... Hơn nữa... Cũng chưa hề xảy ra chuyện gì hết!"

"Bổn vương biết." Lưu Trọng Thiên cầm tay Uy Thất Thất, siết thật chặt trong lòng bàn tay, đáy lòng dâng lên nỗi bất an, dường như nếu buông tay, Uy Thất Thất có thể sẽ bay đi mất.

"Bổn vương biết em trúng mê dược, là do Lục đệ giở trò quỷ, nữ tử nào không theo hắn, đều sử dụng mê dược, bổn vương suýt nữa đã trách lầm em, song, từ nay về sau em nên tránh xa hắn ra, bổn vương không thể lúc nào cũng bảo vệ em được! Giống như đêm qua vậy..."

Khuôn mặt Thất Thất liền ửng hồng, những tâm tư trong lòng đều bị Lưu Trọng Thiên nói ra hết. Dáng vẻ e thẹn đó khiến Lưu Trọng Thiên ngây người trong chốc lát, không kìm lòng nổi khẽ vuốt ve hai bên má cô, nói với vẻ đăm chiêu.

"Giai nhân tuyệt sắc thế này, ai lại không muốn chiếm được chứ?"

"Vương gia..." Uy Thất Thất hiểu lời chàng nói có ý gì, cái tên Lưu Huyền Cát kia, dám hạ mê dược với cô, dù cho nam nhân thiên hạ đều chết hết, cô cũng không bao giờ để ý hắn. Nhưng đối với Lưu Trọng Thiên trước mặt, nội tâm Thất Thất khó kìm lại được, không tài nào ngăn nổi hình bóng Lưu Trọng Thiên ngày một khắc sâu, khiến trái tim cô có phần loạn nhịp.

Vượt thời không, Thất Thất tới Đại Hán, tâm tư cũng ở lại Đại Hán, Tam vương gia anh tuấn lạnh lùng bá đạo đã đoạt được trái tim cô, đó không phải là mẫu nam nhân mà cô thích, nhưng đã ăn sâu bám rễ trong trái tim cô mất rồi.

"Thất Thất, em sẽ không rời khỏi bổn vương có phải không?" Lưu Trọng Thiên nhìn cô với vẻ hoài nghi, những lo lắng và bất an trong lòng lại dâng lên, ngày mai tổ chức thiết yến ở ngự hoa viên, không biết sẽ còn xảy ra biến cố gì, chàng vẫn chưa biết tâm tư Uy Thất Thất, có yêu Lưu Trọng Thiên chàng hay không.

"Vương gia, chẳng phải Thất Thất đang ở đây ư? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Lưu Trọng Thiên cười khổ một tiếng "Sáng sớm có thánh chỉ đến, đối với em, hẳn là chuyện tốt mới phải!"

"Chuyện tốt?" Thất Thất có chút khó hiểu, với mình ư, liệu có chuyện tốt gì chứ?

"Đúng vậy, Hoàng thượng hạ chỉ, sắc phong em là Nhị phẩm hộ quốc nữ tướng quân, còn ban cho phủ tướng quân, sau này em có thể không cần ở chỗ bổn vương nữa."

"Vương gia, có thật không? Em có phủ đệ? Nhị phẩm tướng quân gì đó nữa?" Thất Thất chớp chớp mắt, ngạc nhiên nhìn Lưu Trọng Thiên, chẳng lẽ những lời chàng nói đều là thật, Đại Hán thiên tử thật hào phóng, giấc mộng đẹp có căn nhà thật lớn, xem ra đã thực hiện được rồi, sau này có thể oai phong giống như Lưu Trọng Thiên vậy, xem chàng làm thế nào bắt nạt Thất Thất đây.

Lưu Trọng Thiên nắm tay Thất Thất, đột nhiên gia tăng lực bàn tay, Thất Thất đau đớn, vội vàng hất tay ra "Á, Lưu Trọng Thiên, đau tay em."

Lưu Trọng Thiên thấy đôi tay Thất Thất tím đỏ, tuy rằng lực bàn tay nới lỏng, vẫn không nhịn được kéo cô ngã xuống giường.

"Em hy vọng có phủ đệ riêng, rời xa bổn vương sao? Nét hân hoan đã hiện hết ra bên ngoài rồi, chí ít cũng nên che đi mới phải!"

"Không được tỏ ra vui mừng ư? Ở đây, chàng luôn luôn ức hiếp em!"

"Ức hiếp em?" Tâm tình Lưu Trọng Thiên có phần kích động, đột nhiên thấy tức ngực, sắc mặt trở nên khó coi. Thất Thất kinh hãi nhìn chàng, đưa tay vỗ sống lưng giúp chàng "Chàng không sao chứ?"

"Tại sao một mực muốn như vậy?" Lưu Trọng Thiên túm lấy tay cô đặt lên trước ngực mình "Tước hiệu tướng quân kia cùng phủ đệ đối với em mà nói quan trọng tới vậy sao?"

"Cũng không phải..." Thất Thất cúi đầu xuống "Ngay cả khi trời sập, nếu chàng không thích, em sẽ từ bỏ, tướng quân cũng không làm!"

"Đâu cần để ý xem bổn vương thích hay không thích! Em có phủ đệ, tướng quân cũng muốn làm, chỉ là..." Lưu Trọng Thiên khẽ vuốt ve hai bên má Thất Thất, không nhịn được áp môi lại gần, thân mật phủ bên tai Thất Thất "Đừng vào phủ đệ tướng quân, hãy ở đây với bổn vương!"

"Còn phải xem tâm tình em thế nào đã..." Khuôn mặt Uy Thất Thất thanh cao, cô cũng không muốn đáp ứng Lưu Trọng Thiên dễ dàng, ngộ nhỡ một ngày nào đó chàng ta lại múa kiếm quay cuồng chém bay đầu, chẳng phải sẽ mất mạng ư.

Lưu Trọng Thiên bực tức ôm Thất Thất vào trong lòng, thuận đà đặt một nụ hôn, Vương gia bá đạo này, không vui liền lấy Thất Thất trút giận, luyện kiếm bị nội thương, vẫn còn sức lực như thế, Thất Thất mau chóng bị giam cầm trong lòng Tam vương gia, không thể động đậy, bị chàng khóa môi, không sao nói nên lời.

"Vương gia..." Vân Nhi đột nhiên xông vào, trông thấy hai người đang thân mật, liền sững sờ tại chỗ, có chút hoảng hốt lúng túng lại có chút đau khổ và ghen tị, gương mặt nhỏ nhắn càng lúc càng trắng bệch, tiến không được, lùi không xong.

Lưu Trọng Thiên giương mắt nhìn Vân Nhi, từ khi nào thì muội ấy trở nên lỗ mãng như thế, đôi môi Lưu Trọng Thiên không muốn rời khỏi người Uy Thất Thất, ngón tay khẽ chạm qua hai bên má cô, cười giỡn, bật dậy xuống giường, bước tới trước thư án, ngồi xuống.

Vân Nhi khiếp đảm nhìn Lưu Trọng Thiên "Vương gia, Vân Nhi chỉ là có chút lo lắng, cho nên mới lỗ mãng, mong Vương gia thứ tội!" Lưu Trọng Thiên khoát khoát tay, khẽ hắng giọng.

"Gọi quản gia Lưu Toàn tới đây!"

Ánh mắt Ninh Vân Nhi mang theo sự oán hận quét về phía Uy Thất Thất, nữ nhân này thật tốt số, Vương gia gần như không rời xa cô ta. nguồn TruyenFull.vn

Thất Thất cũng đúng lúc nhìn về phía nàng, hai nữ nhân đối diện với nhau, Thất Thất phát hiện sự thù địch trong mắt Vân Nhi, lập tức cảnh giác, cô không tỏ ra yếu thế liền nhìn thẳng lại, cũng không lảng tránh ánh mắt ghen tị kia, lẽ nào cô nhìn tôi, tôi không thể nhìn cô sao? Ninh Vân Nhi bị nhìn như thế có chút không được tự nhiên, bối rối lui ra ngoài.

Tâm trạng Uy Thất Thất lúc này khác xa so với lúc cô mới vào phủ Vương gia, thiện cảm đối với Vương gia cổ đại này ngày một nhiều hơn, đối với sự bá đạo lộng quyền của chàng, hay những cử chỉ dịu dàng như nước, tràn đầy chờ mong, lại hơi kháng cự. Với Ninh Vân Nhi, ban đầu chỉ mong sao nàng ta theo Vương gia, lúc này đây lại căm tức việc nàng ta nhìn trộm Vương gia.

Tam vương gia sẽ không thu nạp Ninh Vân Nhi thật chứ, chẳng phải Vương gia Đại Hán ai nấy đều tam thê tứ thiếp ư, Uy Thất Thất suy xét tâm trạng mình, nếu Vương gia thật sự muốn Ninh Vân Nhi, cả đời này cô sẽ không trở về vương phủ, không gặp lại chàng.

Lưu Toàn tiến vào "Vương gia cho gọi lão nô!"

"Đi mời thợ may và thợ làm đẹp tốt nhất Trường An đến đây!" Lưu Trọng Thiên dặn dò.

"Vâng!" Lưu Toàn lui ra ngoài.

Thất Thất ngước nhìn Lưu Trọng Thiên với vẻ kỳ quặc "Gọi thợ may và thợ làm đẹp để làm gì? Chàng muốn may y phục sao?"

"Là cho em đó!" Lưu Trọng Thiên cảm thấy đã khá hơn nhiều, hít một hơi thật sâu "Ngày mai ở ngự hoa viên hoàng cung, Hoàng thượng sẽ tổ chức tiệc khánh công, em đó, xấu phi sẽ được dịp diện kiến mọi người!"

Vào hoàng cung, Thất Thất mở to mắt nhìn, vội vã khoát tay "Em không đi! Làm không tốt sẽ đắc tội với tên Hoàng thượng biến thái kia, em vẫn muốn sống, chàng tha cho em đi!"

"Đại Hán thiên tử muốn tháo khăn che mặt của phi tử bổn vương, không cần lao tâm khổ tứ như thế, ngày mai bổn vương sẽ mang em theo, để đám đại thần nhiều chuyện kia nhìn cho rõ, có phải Lưu Trọng Thiên ta cưới nữ nhân xấu nhất thiên hạ không." Lưu Trọng Thiên lạnh lùng nói.

"Nhưng mà" Thất Thất sờ thoáng qua mặt, có chút ảo não "Em không biến trở lại được, loại cổ độc đó đã được giải rồi!"

"Tại sao phải biến trở lại?" Lưu Trọng Thiên đứng lên, hai tay chắp sau lưng, khí thế phấn khởi nói "Bổn vương muốn xem xem, ai làm gì được bổn vương, hôn sự là do Hoàng thượng ban, có thánh chỉ ở đây, Vương phi xinh đẹp như thế, Hoàng thượng nếu đã muốn nhìn, vậy thì cứ tự nhiên!"

"Ngày mai? Em không đi đâu, chàng tưởng là xem khỉ trong vườn bách thú chắc?" Thất Thất tức giận bước tới trước mặt Lưu Trọng Thiên, lôi kéo cánh tay chàng "Vương gia, có thể không đi được không!"

"Đi, có bổn vương đi cùng em, em sợ gì chứ?"

"Không phải sợ, mà là không thích, không thoải mái!"

"Ngày mai em không chỉ là một Vương phi, không cần căng thẳng! Em sẽ là mỹ nhân mê người xinh đẹp nhất." Lưu Trọng Thiên nhìn về phía Uy Thất Thất diễm lệ, không biết ngày mai ở ngự hoa viên sẽ diễn ra cảnh tượng gì, khi người trong thiên hạ biết được Vương phi của Tam vương gia hóa ra là một mỹ nhân, sẽ có không ít người sinh lòng đố kỵ, ghen tị với phúc phận của Lưu Trọng Thiên.

Một lát sau, quản gia chạy vào báo "Vương gia, thợ may đến rồi, nhưng thợ làm đẹp tốt nhất Trường An là bà chủ quán Thất Sắc Giai Nhân, vang danh gần xa nhưng hành tung lại rất bí ẩn, lão nô đi mời nhiều lần cũng không chịu đến."

"To gan, chẳng lẽ ngay cả bổn vương mời mà bà ta cũng không đến sao? Thật tự cao tự đại!" Lưu Trọng Thiên hung hăng đập bàn, bỗng nổi đóa, hay cho tên điêu dân, ngay cả Vương gia mời cũng dám khước từ.

Uy Thất Thất lập tức né tránh ánh mắt căm tức của Lưu Trọng Thiên, Thất Sắc Giai Nhân, quản gia thật là, sao lại tìm đến Thất Sắc Giai Nhân, may mà bình thường cô hay dặn dò kỹ lưỡng, Tiểu Đào và các cô nương vẫn luôn kín mồm kín miệng, Thất Sắc Giai Nhân là con át chủ bài của Uy Thất Thất, là lối thoát cuối cùng tự bảo vệ mình của cô ở cổ đại.

"Lão nô đã đi nhiều lần, người quản lý chỗ đó đều nói bà chủ không có nhà, Vương gia, có phải đi mời nữa không ạ?"

Thất Thất vội vã cướp lời "Khỏi cần, có lẽ đi vắng thật, Vương gia, tay nghề trang điểm của em cũng rất được, không cần làm phiền bà chủ kia đâu!"

"Chưa từng có ai dám xem thường lời mời của bổn vương như thế, quả là một điêu dân ngạo mạn!"

Chapter
1 Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2 Chương 2: Xuyên không cổ
3 Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4 Chương 4: Một thế giới khác
5 Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6 Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7 Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8 Chương 8: Mông nở hoa
9 Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10 Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11 Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12 Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13 Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14 Chương 14: Thất Thất được tự do
15 Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16 Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17 Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18 Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19 Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20 Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21 Chương 21: Phân biệt giới tính
22 Chương 22: Bom dầu cá
23 Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24 Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25 Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26 Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27 Chương 27: Thất tướng quân
28 Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29 Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30 Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31 Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32 Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33 Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34 Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35 Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36 Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37 Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38 Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39 Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40 Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41 Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42 Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43 Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44 Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45 Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46 Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47 Chương 47: Côn điện phòng sói
48 Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49 Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50 Chương 50: Vương phi quá dã man
51 Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52 Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53 Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54 Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55 Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56 Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57 Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58 Chương 58: Lạc hồng
59 Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60 Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61 Chương 61: Lưu đại thúc?
62 Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63 Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64 Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65 Chương 65: Đem mông giấu đi
66 Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67 Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68 Chương 68: Dương dương tự đắc
69 Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70 Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71 Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72 Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73 Chương 73: Một ngày một đêm
74 Chương 74: Tai họa chết người
75 Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76 Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77 Chương 77: Tình thế bắt buộc
78 Chương 78: Cắn phải áo giáp
79 Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80 Chương 80: Liều chết chiến đấu
81 Chương 81: Đồng quy vu tận
82 Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83 Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84 Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85 Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86 Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87 Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88 Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89 Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90 Chương 90: Xấu phi vào phủ
91 Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92 Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93 Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94 Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95 Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96 Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97 Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98 Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99 Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100 Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101 Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102 Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103 Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104 Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105 Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106 Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107 Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108 Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109 Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110 Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111 Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112 Chương 112: Xuân dược (1)
113 Chương 113: Xuân dược (2)
114 Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115 Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116 Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117 Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118 Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119 Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120 Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121 Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122 Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123 Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124 Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125 Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126 Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127 Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128 Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129 Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130 Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131 Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132 Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133 Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134 Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135 Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136 Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137 Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138 Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139 Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140 Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141 Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142 Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143 Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144 Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145 Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146 Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147 Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148 Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149 Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150 Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151 Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152 Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153 Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154 Chương 154: Rượu độc
155 Chương 155: Dối trên lừa dưới
156 Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157 Chương 157: Thiện ác ắt báo
Chapter

Updated 157 Episodes

1
Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2
Chương 2: Xuyên không cổ
3
Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4
Chương 4: Một thế giới khác
5
Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6
Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7
Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8
Chương 8: Mông nở hoa
9
Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10
Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11
Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12
Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13
Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14
Chương 14: Thất Thất được tự do
15
Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16
Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17
Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18
Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19
Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20
Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21
Chương 21: Phân biệt giới tính
22
Chương 22: Bom dầu cá
23
Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24
Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25
Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26
Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27
Chương 27: Thất tướng quân
28
Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29
Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30
Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31
Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32
Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33
Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34
Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35
Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36
Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37
Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38
Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39
Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40
Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41
Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42
Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43
Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44
Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45
Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46
Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47
Chương 47: Côn điện phòng sói
48
Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49
Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50
Chương 50: Vương phi quá dã man
51
Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52
Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53
Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54
Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55
Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56
Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57
Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58
Chương 58: Lạc hồng
59
Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60
Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61
Chương 61: Lưu đại thúc?
62
Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63
Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64
Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65
Chương 65: Đem mông giấu đi
66
Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67
Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68
Chương 68: Dương dương tự đắc
69
Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70
Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71
Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72
Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73
Chương 73: Một ngày một đêm
74
Chương 74: Tai họa chết người
75
Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76
Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77
Chương 77: Tình thế bắt buộc
78
Chương 78: Cắn phải áo giáp
79
Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80
Chương 80: Liều chết chiến đấu
81
Chương 81: Đồng quy vu tận
82
Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83
Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84
Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85
Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86
Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87
Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88
Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89
Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90
Chương 90: Xấu phi vào phủ
91
Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92
Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93
Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94
Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95
Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96
Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97
Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98
Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99
Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100
Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101
Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102
Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103
Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104
Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105
Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106
Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107
Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108
Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109
Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110
Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111
Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112
Chương 112: Xuân dược (1)
113
Chương 113: Xuân dược (2)
114
Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115
Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116
Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117
Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118
Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119
Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120
Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121
Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122
Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123
Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124
Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125
Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126
Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127
Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128
Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129
Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130
Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131
Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132
Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133
Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134
Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135
Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136
Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137
Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138
Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139
Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140
Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141
Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142
Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143
Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144
Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145
Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146
Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147
Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148
Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149
Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150
Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151
Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152
Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153
Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154
Chương 154: Rượu độc
155
Chương 155: Dối trên lừa dưới
156
Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157
Chương 157: Thiện ác ắt báo