Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)

Uy Thất Thất ăn cũng được kha khá rồi, vậy mà sao tiểu cung nữ kia vẫn chưa đến tìm cô nhỉ, không phải chứ, người đã lạc mất rồi, vẫn chưa phát hiện ra, thật là một tiểu nha đầu khinh suất. Thất Thất đứng lên, vừa mới xoay người, liền phát hiện ra một nam nhân cao lớn đứng trước mặt, đương chăm chú nhìn cô, cô bị hù dọa liền lùi lại mấy bước.

"Nàng là ai? Tên là gì?" Đại Hán thiên tử bắt được cổ tay Thất Thất, kéo đến trước người mình, nhìn Thất Thất trong khoảng cách gần như vậy, Đại Hán thiên tử càng thêm giật mình, thiếu nữ này có làn da vô cùng mịn màng, tựa như da dẻ của em bé mới sinh, hơn nữa đôi mắt kia, khiến y gần như lọt thỏm vào trong đó, trong nháy mắt ngây ngẩn cả người, hô hấp dường như cũng ngừng lại.

"Tôi, tôi..." Thất Thất hoảng hốt che mặt lại, không xong rồi, bị người ta phát hiện, làm sao bây giờ? Bất luận thế nào, kiên quyết không thể nói ra thân phận của mình "Tôi là..."

"Là phi tần của trẫm sao? Tại sao trước đây trẫm chưa từng gặp nàng nhỉ?" Đại Hán thiên tử nhẹ nhàng ôm chiếc eo thon nhỏ của Uy Thất Thất, không nhịn được ôm chầm lấy thiếu nữ áo lam "Nói trẫm biết, đêm nay trẫm sẽ lâm hạnh nàng, quả là một mỹ nhân, ánh mắt này..."

"Chờ đã, ngài là..." Uy Thất Thất mở to hai mắt, nam nhân này tự xưng là trẫm, hơn nữa ——... Y phục của y? Là hoàng bào, ôi trời ơi, Thất Thất sợ hãi tới mức mặt cắt không còn hột máu nào. Y là Hoàng thượng, hoàng huynh của Lưu Trọng Thiên, là cái tên đâm bị thóc – thọc bị gạo, ban hôn cho mình với tam đệ của y, chế nhạo tam đệ y, vậy thì càng không thể nói ra.

"Bất luận nàng là ai, trẫm đã say mê nàng rồi..."

"Không phải, tôi..."

Uy Thất Thất gắng sức đẩy Đại Hán thiên tử ra, Đại Hán thiên tử lại không chịu buông tha cô, tay không nhịn được vuốt ve gương mặt cô, không hề dời ánh mắt đi chỗ khác, mỹ nhân như thế này hoàn toàn khác biệt với giai nhân nơi hậu cung, cho tới bây giờ chưa có nữ nhân nào khiến Hoàng thượng ngắm nhìn lâu như vậy.

Cẩu hoàng đế chết tiệt, Thất Thất xem ra đã phát hỏa, co người xuống dưới, tay hung hăng đánh một quyền về phía bụng Hoàng thượng.

Đại Hán thiên tử cứ nghĩ cô là nữ nhân chân yếu tay mềm, không ngờ nữ nhân này thân thủ nhanh nhẹn, đột ngột nếm một quyền như thế, tức thì đau đớn khó chịu ngồi phịch xuống. Uy Thất Thất nhân cơ hội liền nhanh chóng chạy vụt khỏi đình nghỉ mát, cô ngó nhìn xung quanh, cũng chẳng phân biệt nổi phương hướng, vừa chạy, vừa đeo khăn che mặt lên.

Cô đương vội chạy trốn, tiểu cung nữ kia mồ hôi đầm đìa chợt xuất hiện, trông thấy Uy Thất Thất, lòng nhẹ nhõm như cất được gánh nặng "Tam vương phi, người chạy đi đâu vậy, báo hại nô tì chạy khắp nơi tìm người, nơi này không thể xông bừa, mau theo nô tì đi thôi!"

"Được!" Thất Thất phấn chấn hẳn lên, hoàng cung Đại Hán rộng lớn khác thường, nếu lại xông bừa vào đâu đó, nói không chừng lại bị tên Hoàng thượng kia bắt gặp, ngộ nhỡ bị tóm đi, đây quả là phiền toái.

Hai tên thái giám không biết đã xảy ra chuyện gì, vội vàng chạy vào đình nghỉ mát, trông thấy Đại Hán thiên tử đau đớn ngồi phịch xuống đất, cuống cuồng đỡ y dậy.

"Ôi trời, Hoàng thượng, ngài khó chịu ở chỗ nào ạ?"

"Cẩu nô tài, không thấy nữ nhân kia... Tại sao không ngăn nàng lại?" Đại Hán thiên tử ngồi xuống, ánh mắt tìm kiếm xung quanh, đâu còn bóng dáng Uy Thất Thất nữa, thật là một nữ nhân xuất quỷ nhập thần, chỉ cần nàng còn ở hoàng cung, thì không thể nào không tìm thấy nàng.

"Hoàng thượng, vừa rồi lão nô tưởng rằng... Không dám quấy rầy nhã hứng của Hoàng thượng!" Thái giám trầm giọng nói.

"Nhã hứng quái gì, trẫm vừa rồi..." Đại Hán thiên tử không muốn nói ra việc mình bị một nữ nhân đánh lén, vì thế có chút tức giận nói.

"Bây giờ lập tức mang hết danh sách và bức họa các phi tần tới đây cho trẫm!"

"Tất cả ạ?"

"Đúng, kể cả những tú nữ vừa mới nhập cung, tất cả mang tới đây cho trẫm, trẫm không tin lục tung như thế không tìm ra được người!"

"Vâng, Hoàng thượng!"

Uy Thất Thất được đưa tới tẩm cung của Quý phi nương nương, lần này Thất Thất không dám tùy tiện tháo khăn che mặt xuống, ngoan ngoãn đứng ở một bên.

Hoàng cung chết tiệt, nguy cơ rình rập tứ phía, có lẽ ở trong vương phủ mới thấy an tâm một chút.

Một nữ nhân y phục lộng lẫy bước ra từ sau tấm bình phong thêu tranh hoa điểu, mặc một chiếc váy hoa dài màu tím, đầu cài trâm vàng lóng lánh, trên mặt lộ ra vẻ phiền muộn lãnh đạm. Uy Thất Thất có chút ngỡ ngàng, nữ nhân này chẳng ngờ lại xinh đẹp dường vậy, tuy nhiên có phần ưu thương, khí chất nhu nhược, nét mặt rất giống với một người, đúng rồi, Lâm Đại Ngọc (*), một điển hình về bệnh trạng mỹ nhân cổ điển.

(*) nhân vật trong tiểu thuyết « Hồng Lâu Mộng »

Đây là nữ nhân Lưu Trọng Thiên yêu mến, chẳng trách cứ luôn mồm nói về tam tòng tứ đức, thì ra chính là loại nữ nhân yếu đuối, có lẽ Lưu Trọng Thiên phải thất vọng rồi, Uy Thất Thất cả đời này cũng không học nổi, trong từ điển của Thất Thất, không có nhu nhược, chỉ có kiên cường, muốn làm một nữ nhân kiên cường.

"Tại sao lại đeo khăn che mặt, gỡ xuống đi!" Hàn Vũ nhẹ giọng nói.

"Thất Thất sợ rằng sẽ hù dọa đến Quý phi nương nương, nên tốt hơn hết là cứ để thế đi!" Uy Thất Thất cũng học theo dáng vẻ của nàng, bẽn lẽn nói, giọng Hàn Vũ rất dễ nghe, êm ái như nước.

"Thôi được! Nếu cô khăng khăng như thế thì cứ để vậy đi, có biết tại sao ta gọi cô tới đây không?" Hàn Vũ cất giọng lạnh băng, sải bước đi tới trước mặt Thất Thất, quan sát cô.

"Thất Thất không biết, xin Quý phi chỉ rõ!"

"Trọng Thiên đối với cô tốt không?"

Uy Thất Thất đột nhiên cảm thấy trong lòng vô cùng không thoải mái, Hàn Vũ này đã lấy Hoàng thượng rồi, tại sao còn xưng hô với Lưu Trọng Thiên như thế, quả thực không xem địa vị Tam vương phi của cô để vào mắt, Vương gia đã thuộc về Uy Thất Thất rồi, không phải của Hàn Vũ quý phi, Thất Thất mới là Tam vương phi danh chính ngôn thuận!

"Quý phi nương nương, Thất Thất hoàn toàn không hiểu, như thế nào mới được gọi là đối tốt với tôi?"

"Biết rõ còn vờ hỏi, chàng chạm vào thân thể của cô chưa?"

Hàn Vũ quý phi này, sao còn muốn nghe ngóng những chuyện riêng tư như vậy, phải chăng trong lòng không được bình thường, Lưu Trọng Thiên chạm hay không chạm vào người cô, Quý phi đòi quản chắc, hơn nữa hỏi trực tiếp như vậy, căn bản là không hề xem Thất Thất để vào mắt, giống như cô chỉ là nữ nhân ngủ cùng giường với Lưu Trọng Thiên.

"Việc này Thất Thất không muốn trả lời, Quý phi nếu như không còn chuyện gì khác, Thất Thất muốn quay về!"

"Nhất định chưa có động chạm, cho nên cô mới không muốn trả lời, cũng đúng thôi, nữ nhân như cô, sao xứng đôi với Trọng Thiên chứ, chàng làm sao có thể chạm vào thân thể của cô được!" Hàn Vũ dường như lâm vào trong ảo tưởng tự mình thêu dệt, Lưu Trọng Thiên sao có thể thích nữ nhân xấu xí này, chàng suốt đời đều chỉ yêu mình Hàn Vũ.

"Tùy cô nghĩ thế nào, đó là chuyện của cô, tôi phải về rồi!"

"Không được đi, nói cho ta nghe một chút về chàng, gần đây chàng sống tốt chứ?" Hàn Vũ đau lòng ngồi trong ghế quý phi, vẻ mặt chán chường, tất cả tương tư đều hiện rõ trên gương mặt nàng.

Uy Thất Thất đột nhiên cảm thấy có chút không đành lòng, xem ra nữ nhân này thật lòng yêu mến Tam vương gia Lưu Trọng Thiên, đáng tiếc lại không được như mong muốn, bị giam chặt trong thâm cung. Loại xúc cảm tình yêu, mà không thể tương phùng thật đau đớn biết bao, tâm trạng chán ghét trong nháy mắt cũng trở nên thương tiếc.

"Chàng ta rất tốt, đánh thắng trận, vẫn ở trong hậu viện vương phủ, đôi khi ra ngoài gặp gỡ bằng hữu, cưỡi ngựa, luyện kiếm, thường xuyên một thân một mình ngồi xem sách!"

Hàn Vũ dường như ngóng trông cảnh tượng Thất Thất miêu tả, lẩm bẩm nói "Lần đầu tiên ta thấy chàng, là ở tiệc mừng thọ phụ thân, trong tất cả đám nam nhân, chỉ mỗi mình chàng cao lớn như vậy, anh tuấn, phong thái phi phàm, ta trốn ở phía sau tấm bình phong lén nhìn chàng, gần như là nhất kiến chung tình với chàng, ta kêu gào bát nháo nhờ phụ thân đi cầu hôn, thật không ngờ, Tam vương gia lại một mực ưng thuận, vào lúc ấy, ta vui mừng khôn siết hàng ngày đều không ngủ được, chúng ta thiếu chút nữa đã thành thân, thế nhưng..." nguồn TruyenFull.vn

Hàn Vũ lạnh lùng liếc nhìn Thất Thất "Hiện tại, ta cô độc ở trong hoàng cung, không giây phút nào không nhớ nhung chàng, mà cô – xấu nữ này, phá hủy giấc mộng của ta, lấy người trong mộng của ta, dựa vào đâu chứ? Cô hoàn toàn không xứng với chàng!"

Thất Thất vốn đang thương xót nàng, nhưng khi nghe ngữ khí kia của nàng, liền biết tình yêu trong mắt nàng ích kỷ tới cỡ nào, hôm nay bất luận là ai lấy Lưu Trọng Thiên, nàng ta cũng sẽ không yên lòng. Ở sâu trong thâm tâm nàng ta chỉ muốn độc chiếm Lưu Trọng Thiên, bất luận là về con người hay trái tim, nàng ta cứ luôn dây dưa quyến luyến, khiến huynh đệ họ bất hòa, hại Lưu Trọng Thiên phải xin xuất chinh đi Hung Nô, thực là một nữ nhân không chịu từ bỏ.

"Cô rốt cuộc có bao nhiêu phần xấu xí..." Hàn Vũ đột nhiên đứng lên, khoan thai bước tới chỗ Uy Thất Thất "Để ta xem xem, rốt cuộc Hoàng thượng ban hôn cho Lưu Trọng Thiên một nữ nhân kinh dị tới cỡ nào..."

Thất Thất không muốn động võ với nàng, đành phải liên tục lui về phía sau, Hàn Vũ lại bước từng bước áp sát tới...

Chỉ cần gỡ chiếc khăn che mặt này xuống, trong hoàng cung sẽ nổi lên trận sóng to gió lớn, cuộc sống của Lưu Trọng Thiên cũng sẽ trở nên khó khăn. Uy Thất Thất siết chặt nắm tay, trong lòng âm thầm cảnh cáo, đừng tới đây, bằng không thì đừng trách cô, cô cũng sẽ không vì Hàn Vũ là nhân tình xưa của Lưu Trọng Thiên, mà nhân nhượng nể tình.

Ngoài cửa ầm ĩ một hồi, một tên thái giám đi đến.

"Bẩm báo Quý phi nương nương, Hoàng thượng có lệnh, tất cả danh sách và bức họa các phi tần, tú nữ đều phải mang một bản qua, có bức họa trực tiếp rồi thì lấy luôn, nếu chưa có thì lập tức vẽ ngay, mời Quý phi nương nương đồng ý để họa sĩ vẽ chân dung!"

"Cái gì? Hoàng thượng còn không biết ta sao?" Hàn Vũ lui trở về, không rõ Hoàng thượng lại làm sao vậy, cần bức họa, lẽ nào y mất trí nhớ.

Khuôn mặt thái giám tươi cười "Các cung các uyển đều có thông báo như vậy!"

"Được rồi, vẽ đi!" Hàn Vũ không cam lòng nhìn Uy Thất Thất, căn dặn tiểu cung nữ bên cạnh "Đưa Tam vương phi về, bổn cung hiện tại không có thời gian để ý cô ta!"

"Dạ, nương nương!" Tiểu cung nữ đi tới trước mặt Thất Thất, đi trước dẫn đường, Uy Thất Thất thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng theo ra ngoài, mau đi thôi, bằng không phiền phức to.

Uy Thất Thất vội vã rời khỏi hoàng cung, ra tới cửa cung mới yên lòng, lần sau đánh chết cũng không dám đến nữa, cô thoáng sờ qua đầu, có lẽ bảo toàn sinh mệnh quan trọng hơn.

Trong hoàng cung, đám thái giám hầu như bận rộn suốt một buổi chiều, mới đem được tất cả danh sách và bức họa của các phi tần cùng tú nữ dâng lên trong tay Đại Hán thiên tử.

"Khởi bẩm Hoàng thượng, trong hậu cung này có 48 bức họa phi tần, tú nữ 15 người, mời Hoàng thượng xem qua!"

Đại Hán thiên tử tràn trề hy vọng đón nhận chồng bức họa, lần lượt mở từng bức một ra xem cẩn thận, mở ra xem qua rồi vứt đi rồi lại mở tiếp, cuối cùng xem xong hết chồng bức họa đó rồi, quăng bừa bãi dưới đất, y tức giận đứng lên.

"Còn nữa không? Sao lại không có?"

Lão thái giám khiếp sợ tới nỗi sắc mặt trắng bệch, tại sao trong đống này lại không có? Hắn run rẩy nhặt những bức họa vương vãi khắp nơi trên mặt đất, khiếp đảm nói.

"Chỉ có chừng này thôi, Hoàng thượng!"

"Thiếu nữ kia là ai, nàng không phải phi tần của trẫm ư? Nàng không có trong bức họa!" Đại Hán thiên tử căm tức đập bàn, ánh mắt sắc bén nhìn về phía lão thái giám kia, dường như hy vọng hắn có thể cho Hoàng thượng một lời giải thích hợp lý.

Chapter
1 Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2 Chương 2: Xuyên không cổ
3 Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4 Chương 4: Một thế giới khác
5 Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6 Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7 Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8 Chương 8: Mông nở hoa
9 Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10 Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11 Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12 Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13 Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14 Chương 14: Thất Thất được tự do
15 Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16 Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17 Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18 Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19 Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20 Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21 Chương 21: Phân biệt giới tính
22 Chương 22: Bom dầu cá
23 Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24 Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25 Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26 Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27 Chương 27: Thất tướng quân
28 Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29 Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30 Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31 Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32 Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33 Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34 Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35 Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36 Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37 Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38 Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39 Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40 Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41 Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42 Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43 Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44 Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45 Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46 Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47 Chương 47: Côn điện phòng sói
48 Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49 Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50 Chương 50: Vương phi quá dã man
51 Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52 Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53 Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54 Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55 Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56 Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57 Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58 Chương 58: Lạc hồng
59 Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60 Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61 Chương 61: Lưu đại thúc?
62 Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63 Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64 Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65 Chương 65: Đem mông giấu đi
66 Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67 Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68 Chương 68: Dương dương tự đắc
69 Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70 Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71 Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72 Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73 Chương 73: Một ngày một đêm
74 Chương 74: Tai họa chết người
75 Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76 Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77 Chương 77: Tình thế bắt buộc
78 Chương 78: Cắn phải áo giáp
79 Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80 Chương 80: Liều chết chiến đấu
81 Chương 81: Đồng quy vu tận
82 Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83 Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84 Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85 Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86 Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87 Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88 Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89 Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90 Chương 90: Xấu phi vào phủ
91 Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92 Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93 Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94 Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95 Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96 Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97 Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98 Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99 Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100 Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101 Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102 Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103 Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104 Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105 Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106 Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107 Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108 Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109 Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110 Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111 Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112 Chương 112: Xuân dược (1)
113 Chương 113: Xuân dược (2)
114 Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115 Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116 Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117 Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118 Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119 Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120 Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121 Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122 Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123 Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124 Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125 Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126 Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127 Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128 Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129 Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130 Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131 Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132 Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133 Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134 Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135 Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136 Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137 Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138 Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139 Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140 Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141 Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142 Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143 Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144 Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145 Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146 Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147 Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148 Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149 Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150 Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151 Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152 Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153 Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154 Chương 154: Rượu độc
155 Chương 155: Dối trên lừa dưới
156 Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157 Chương 157: Thiện ác ắt báo
Chapter

Updated 157 Episodes

1
Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2
Chương 2: Xuyên không cổ
3
Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4
Chương 4: Một thế giới khác
5
Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6
Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7
Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8
Chương 8: Mông nở hoa
9
Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10
Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11
Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12
Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13
Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14
Chương 14: Thất Thất được tự do
15
Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16
Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17
Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18
Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19
Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20
Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21
Chương 21: Phân biệt giới tính
22
Chương 22: Bom dầu cá
23
Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24
Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25
Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26
Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27
Chương 27: Thất tướng quân
28
Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29
Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30
Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31
Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32
Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33
Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34
Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35
Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36
Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37
Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38
Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39
Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40
Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41
Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42
Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43
Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44
Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45
Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46
Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47
Chương 47: Côn điện phòng sói
48
Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49
Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50
Chương 50: Vương phi quá dã man
51
Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52
Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53
Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54
Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55
Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56
Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57
Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58
Chương 58: Lạc hồng
59
Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60
Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61
Chương 61: Lưu đại thúc?
62
Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63
Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64
Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65
Chương 65: Đem mông giấu đi
66
Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67
Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68
Chương 68: Dương dương tự đắc
69
Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70
Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71
Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72
Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73
Chương 73: Một ngày một đêm
74
Chương 74: Tai họa chết người
75
Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76
Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77
Chương 77: Tình thế bắt buộc
78
Chương 78: Cắn phải áo giáp
79
Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80
Chương 80: Liều chết chiến đấu
81
Chương 81: Đồng quy vu tận
82
Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83
Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84
Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85
Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86
Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87
Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88
Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89
Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90
Chương 90: Xấu phi vào phủ
91
Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92
Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93
Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94
Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95
Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96
Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97
Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98
Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99
Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100
Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101
Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102
Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103
Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104
Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105
Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106
Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107
Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108
Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109
Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110
Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111
Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112
Chương 112: Xuân dược (1)
113
Chương 113: Xuân dược (2)
114
Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115
Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116
Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117
Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118
Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119
Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120
Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121
Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122
Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123
Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124
Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125
Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126
Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127
Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128
Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129
Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130
Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131
Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132
Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133
Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134
Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135
Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136
Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137
Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138
Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139
Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140
Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141
Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142
Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143
Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144
Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145
Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146
Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147
Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148
Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149
Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150
Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151
Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152
Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153
Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154
Chương 154: Rượu độc
155
Chương 155: Dối trên lừa dưới
156
Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157
Chương 157: Thiện ác ắt báo