Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế

Ninh Vân Nhi lui ra ngoài, Thất Thất ngồi trở lại bàn trang điểm, nhìn ảnh mình trong gương, bà thầy bói chết tiệt, không biết nói vậy là có ý gì? Bao lâu nữa mới trở lại dáng vẻ xưa của Uy Thất Thất đây.

Nam nhân? Có liên quan gì tới việc khôi phục dung mạo của mình, Thất Thất bực dọc đập mạnh tay xuống bàn trang điểm, ông trời ơi, dung mạo này của Thất Thất, đâu có nam nhân nào yêu thích chứ, chẳng phải sẽ khiến cô không tìm được khát vọng tình yêu ở Đại Hán ư.

Cũng may Tam Vương gia Lưu Trọng Thiên không bước vào phòng Thất Thất nữa, cô thoải mái nằm trên giường lớn của mình, rốt cuộc cũng có cảm giác đương ở nhà, Thất Thất trầm ngâm suy tư. Ngày mai cô muốn đi khảo sát một vòng thành Trường An, xem xem ở Đại Hán không dựa vào Lưu Trọng Thiên sẽ thế nào, kiếm tìm căn nhà nhỏ cho riêng mình. Ông nội là một tấm gương điển hình về thương nhân thành đạt, Uy Thất Thất đương nhiên cũng không thể kém cạnh.

Uy Thất Thất dậy từ sớm, thay bộ y phục gọn nhẹ, ngậm một miếng điểm tâm trong miệng, đẩy chiếc xe đạp thô sơ ra khỏi vương phủ, vừa bước chân ra khỏi cửa chính.

"Đi đâu đó?" Lưu Trọng Thiên cất giọng nói lạnh lùng ngay đằng sau.

Thất Thất lập tức dừng bước, quay đầu lại, bị hù dọa bất ngờ nên rớt điểm tâm trong miệng xuống, cô liếc nhìn miếng bánh trên mặt đất, Vương gia thối, sao lại có kiểu doạ người từ sau lưng chứ, báo hại cô mất cái ăn, bèn cười gượng một tiếng.

"Ra ngoài, dạo phố!"

"Cưỡi thứ đồ quái lạ kia của cô sao?"

"Xe đạp... Cực nhanh nha, ngồi kiệu chậm như rùa ý, xe ngựa thì quá khoa trương, đi dạo phố sẽ bất tiện!"

"Đường đường là một Vương phi, ăn mặc thế kia, đi cái xe đạp quái đản, còn ra thể thống gì nữa!"

"Tại sao lại không ra thể thống gì, Lưu Trọng Thiên, ngài đừng quá đáng, tôi muốn tự do, tự do, ngài hiểu không? Tôi đâu phải nô lệ của ngài!"

Lưu Trọng Thiên ngắm nhìn ánh mắt Thất Thất, ẩn trong đôi mắt to tròn long lanh là sự phẫn nộ, xem ra sau này Vương phi sẽ còn khiến chàng đau đầu dài dài, Lưu Trọng Thiên lớn tiếng gọi quản gia, quản gia vội chạy ngay tới.

"Gọi bốn hộ vệ đi theo Vương phi! Còn nữa, bảo Tiểu Đào theo sát nàng!"

"Vâng, Vương gia!" Quản gia thoáng nhìn qua Uy Thất Thất, đưa tay lau mồ hôi trên trán với vẻ căng thẳng, rồi lui xuống.

Uy Thất Thất đương định nổi đóa, đột nhiên liếc nhìn thấy chiếc xe đạp, Lưu Trọng Thiên coi thường cô, bảo hộ vệ đi theo, xem bọn họ có thể bám đuôi được bao lâu.

Thất Thất xách xe đạp ra cửa chính, bốn hộ vệ đi theo sau, ngay cả nha hoàn Tiểu Đào cũng hớt ha hớt hải chạy theo.

Ra khỏi cửa, cũng cần huy động nhiều nhân lực như vậy, Uy Thất Thất thấy Lưu Trọng Thiên mặt không biểu cảm đứng bên trong, bèn nghịch ngợm làm cái mặt quỷ, trèo lên xe đạp, bánh xe đạp chuyển động, phóng như bay trên đường, hộ vệ tất tả đuổi theo, Tiểu Đào cũng cực không kém, thở hổn hển, vừa chạy vừa hô.

"Vương phi, chờ Tiểu Đào với, Vương phi..."

Lưu Trọng Thiên nhìn tóc đuôi ngựa lẫn y phục Uy Thất Thất tung bay phất phơ, hầu như dở khóc dở cười, chiếc xe đạp của cô thật đúng là thần kỳ. Xem ra hộ vệ của chàng phải hao tâm tổn sức mới có thể đuổi kịp cô, trong lòng chàng phân vân, có phải chàng đã rước về một Vương phi đội lốt quỷ?

Uy Thất Thất băng qua khắp các phố lớn ngõ nhỏ, rốt cuộc dừng lại trên đường phố Trường An sầm uất, nghe nói Trường An cổ đại là nơi phồn hoa đô hội, quả không ngoa chút nào. Việc kinh doanh buôn bán tấp nập, các sạp hàng bày la liệt, ca hát tạp kỹ, xem tướng số chẩn bệnh, còn cả tửu lâu, kỹ viện, ha ha, có đủ tất cả mọi thứ.

Thất Thất giật mình mở to hai mắt nhìn, cảm giác nơi nơi đều là bạc trắng lóa, chỉ cần Uy Thất Thất tích cóp được một khoản tiền riêng, là có thể trở thành một cô chủ ở Đại Hán, cũng giống với khi ở xã hội hiện đại, là một cô gái có tiền có của. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Vương gia phải đồng ý mới được, nếu chàng ta không đồng ý cũng mặc xác, Uy Thất Thất đâu có xuất giá thật, chỉ vì bảo toàn tính mệnh mà thôi.

Uy Thất Thất siết chặt nắm tay, cô muốn sống dựa vào sức mình ở Đại Hán, quan trọng hơn, đối tượng kiếm ra tiền lại là nữ nhân. Uy Thất Thất muốn trở thành tiểu phú bà giàu sang bậc nhất ở Đại Hán, ánh hào quang tỏa khắp người cô, xem còn ai dám coi thường xấu nữ này.

"Vương phi, Vương phi... Đừng chạy nữa, bọn thuộc hạ chịu không nổi rồi!" Bốn hộ vệ chạy tới nơi, mồ hôi đầm đìa trên trán, miệng thở phì phò, nha hoàn Tiểu Đào đã sớm không thấy bóng dáng đâu, nhìn dáng vẻ nhếch nhác của bọn họ, Thất Thất che miệng cười phá lên.

"Được rồi, tôi sẽ đi chậm lại!"

Uy Thất Thất chống một chân trên đất, đăm chiêu nhìn đường phố Trường An, cô cần mở một cửa hàng, ưu tiên vị trí thuận tiện, song trước hết phải giấu Vương gia đã, nhưng lấy đâu ra bạc bây giờ, chẳng lẽ lừa bạc của Vương gia, hay đơn giản là cướp? Phương pháp nào cũng không ổn, không đúng nha, Thất Thất vỗ đầu một cái, cô là Vương phi, có thể tha hồ tiêu sài tiền của Lưu Trọng Thiên, ai bảo chàng ta cưới cô chứ, cũng nên trả một chút phí bồi thường mới phải.

Đang suy tư, phía trước truyền tới từng hồi chiêng trống êm tai, đoàn người ngựa trên đường đều lập tức dẹp sang một bên, Thất Thất đi xe đạp nên hiển nhiên đứng ngay giữa đường, hộ vệ nhanh chóng kéo cô trốn sang một bên.

Là kẻ nào vậy, Thất Thất ló đầu ra quan sát, phát hiện phía trước có hai hàng nữ tử vận bạch y, người nào người nấy đều thanh lịch nhã nhặn, ở giữa hai hàng là một gã nam nhân vận áo trắng ngồi trên chiếc ghế kiệu cáng tre, tướng mạo khôi ngô tuấn tú, dáng vẻ con nhà gia giáo, ngạo khí ngút trời, có chút lãng tử, không biết là người nào, mà lại diễu võ dương oai như vậy.

"Hắn là ai vậy? Còn dẫn theo cả đám 5-6 người!" Thất Thất hỏi hộ vệ bên cạnh.

"Bẩm Vương phi, là Lục Vương gia Lưu Huyền Cát, lục đệ của Vương gia, chớ nên chọc vào ngài ấy!"

"Tính ra, tôi còn là hoàng tẩu của hắn, tại sao phải nhường đường cho hắn!" Thất Thất nói với vẻ không phục.

"Bỏ đi, tốt hơn hết không nên gây chuyện với Lục Vương gia này, chuyên môn thích vơ vét mỹ nữ, ngay cả Hoàng thượng cũng không trị nổi ngài ấy. Bởi vì Thái hậu nuông chiều vị Lục Vương gia này!"

"Là cường hào ác bá sao?"

"Không phải, nữ nhân trông thấy ngài ấy liền bằng lòng đi theo, ngài ấy trước giờ không cưỡng ép ai cả! Tự xưng là Bạch Diện Tu La!"

"Bạch Diện Tu La? Có mà bạch diện bánh bao ý!" Uy Thất Thất không khách khí châm chọc.

Ánh mắt Lục Vương gia Lưu Huyền Cát bỗng dừng trên người Uy Thất Thất, hắn chưa từng gặp qua nữ nhân nào ăn mặc kiểu này, dáng vẻ còn xấu xí như thế, có điều vẻ ngạo mạn lẫn khinh miệt hiện trên mặt Thất Thất, lại khiến hắn có phần không vui. Nữ nhân nào trông thấy hắn cũng có vẻ si mê, chỉ cần hắn thích cô nào, đều có thể dễ dàng ôm vào lòng, cho nên mới gọi là Bạch Diện Tu La.

Chiếm được lòng nữ nhân là sở trường của Lưu Huyền Cát, đương nhiên hắn chẳng phải nam nhân lăng nhăng, hắn chỉ trêu ghẹo nữ nhân hắn thích, phủ đệ Lục Vương gia ngoại trừ mình hắn là nam nhân ra, còn đâu toàn là nữ nhân, thậm chí cả gia đinh và quản gia, có vô số nữ nhân cho hắn thị tẩm, dù chỉ một đêm, những nữ nhân đó sẽ say đắm vây vòng tròn quanh hắn.

Ánh mắt Lưu Huyền Cát vẫn dán chặt trên mặt Thất Thất, nữ nhân xấu xí mà lại có một đôi mắt mê hoặc, khiến người ta mơ màng miên man, xấu nữ kỳ lạ độc đáo. Hắn đương định dừng kiệu lại, bỗng phát hiện xấu nữ kia đi xe hai bánh, như một đóa hoa sen màu phấn hồng khẽ bay trong gió, nhanh chóng chuồn vào một ngõ nhỏ, bốn hộ vệ phía sau bám đuổi sát sao.

Lưu Huyền Cát khép hờ mi mắt, bất đắc dĩ lắc đầu, lẽ nào nữ nhân xinh đẹp đã ngắm đủ rồi, sao bỗng nhiên cảm thấy xấu nữ kia có sức mê hoặc lòng người khôn xiết.

"Dừng lại!"

Cỗ kiệu ngừng lại, Lưu Huyền Cát phe phẩy chiếc quạt trong tay "Lan Kiếm, Yên Tú đi theo bổn vương, còn đâu hồi phủ trước đi!"

"Vâng! Vương gia!"

Lưu Huyền Cát dẫn hai tỳ nữ theo, tiến vào ngõ nhỏ kia, vừa đi vừa cảm thấy mình thật nực cười, sao lại có hứng thú với một xấu nữ, nhưng chiếc xe nhỏ kia của cô trông cũng không tệ chút nào.

Lưu Huyền Cát băng qua ngõ nhỏ, liếc nhìn thấy Uy Thất Thất, còn cả bốn hộ vệ kia nữa, bọn họ đang đứng trước một cửa hàng, hình như xấu nữ tỏ ra rất thích thú cửa tiệm kia, khoa tay múa chân nói chuyện gì đó với ông chủ cửa hàng, chợt cười phá lên vui vẻ, nụ cười đó tuyệt không câu nệ, duyên dáng, mang theo mấy phần sức sống. nguồn TruyenFull.vn

Quả là một xấu nữ mê hoặc, tóc đuôi ngựa buộc cao, dải ruy-băng nhỏ trên xiêm y bay phất phơ, ngón tay ngọc thuôn dài giữ chặt phía đầu xe, bàn chân đung đưa, gương mặt tràn đầy vẻ tự tin.

"Được, cứ như vậy đi, tôi biết rồi, cám ơn ông chủ!" Thất Thất cảm tạ ông chủ xong, quay đầu liếc nhìn bốn hộ vệ "Các anh đuổi theo có mệt không?"

"Mệt, mệt chết đi, đừng chạy nữa có được không!" Hộ vệ lau mồ hôi, nếu Uy Thất Thất còn phóng như vậy nữa, bọn họ sẽ không đủ sức chạy đuổi theo.

"Ngày mai tôi nhờ thợ thủ công làm cho các anh mỗi người một chiếc xe đạp!"

"Nhưng bọn thuộc hạ không biết đi thế nào!" Hộ vệ gãi gãi đầu, có chút khó xử.

"Tôi dạy các anh! Bây giờ bắt đầu luôn, dù sao hôm nay vẫn còn sớm." Uy Thất Thất nhảy xuống xe, đưa xe cho một hộ vệ "Nhất định phải học được, bằng không lần sau sẽ cho các anh rớt lại phía sau!"

Hộ vệ đón lấy chiếc xe đạp, nhìn quanh một vòng, có vẻ hưng phấn, học theo bộ dáng Thất Thất nhấc chân lên đạp, tay run run, đi không vững, uỵch uỵch… té lăn xuống đất, Thất Thất bật cười ha hả, cảm thấy biểu hiện của hộ vệ khá khôi hài, bước tới đỡ hắn dậy, nhẫn nại hướng dẫn hắn biết cách giữ thăng bằng.

Đại khái Uy Thất Thất mất ba canh giờ mới dạy xong cho bốn hộ vệ cách đi xe đạp, bốn hộ vệ mặt mũi bầm dập do té ngã nhiều lần, nhưng sau khi học xong, đều hân hoan phấn khích nhảy nhót.

"Về nhà thôi! Tất cả sẽ bắt đầu từ ngày mai, muôn năm!" Uy Thất Thất siết chặt nắm tay, phấn khởi trèo lên xe đạp, phi như bay về phía trước, hộ vệ phía sau đành bất đắc dĩ đuổi theo bạt mạng.

Lưu Huyền Cát đứng ngây ra như phỗng, xấu nữ này rốt cuộc là ai thế, tại sao nàng thần kỳ như vậy, hoạt bát đáng yêu, phong thái khác người, nếu nàng không xấu như vậy, hôm nay hắn nhất định phải mang nàng về phủ đệ, chiếm được lòng nàng.

"Đuổi theo nữ nhân kia, tìm hiểu xem nàng là ai!" Lưu Huyền Cát ra lệnh cho hai tỳ nữ, họ liền bám đuôi theo sau.

Trời tối rồi Uy Thất Thất mới quay về vương phủ, cô mệt mỏi rã rời, cũng đói bụng muốn chết, vừa vào cửa đã bị Lưu Trọng Thiên tức giận túm lấy cổ tay lôi đi xềnh xệch, đám hộ vệ phía sau ai nấy đều đầm đìa mồ hôi đứng ở cửa, thấy Vương gia và Vương phi đi rồi, mới ngồi phịch xuống đất kêu ai oán.

Quản gia Lưu Toàn nhìn bọn họ với vẻ kỳ lạ, một hộ vệ trong số đó cũng ngước nhìn Lưu Toàn, thiếu chút nữa bật khóc "Vương phi thật không dễ hầu hạ chút nào, chân chúng tôi sắp gãy tới nơi rồi."

Lưu Toàn nhìn bọn họ với vẻ sầu não, lại liếc nhìn chiếc xe đạp bị quăng sang một bên, đây đúng là một bà cô, Tam Vương gia rốt cuộc rước nữ nhân quái quỷ nào về vậy.

Lưu Trọng Thiên kéo lết mạnh Uy Thất Thất vào phòng, sau đó hung hăng đẩy cô ngã xuống giường, khuôn mặt chàng cực kỳ phẫn nộ, thoạt nhìn trông chàng càng thêm uy nghiêm.

Chapter
1 Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2 Chương 2: Xuyên không cổ
3 Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4 Chương 4: Một thế giới khác
5 Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6 Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7 Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8 Chương 8: Mông nở hoa
9 Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10 Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11 Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12 Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13 Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14 Chương 14: Thất Thất được tự do
15 Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16 Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17 Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18 Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19 Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20 Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21 Chương 21: Phân biệt giới tính
22 Chương 22: Bom dầu cá
23 Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24 Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25 Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26 Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27 Chương 27: Thất tướng quân
28 Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29 Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30 Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31 Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32 Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33 Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34 Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35 Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36 Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37 Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38 Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39 Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40 Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41 Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42 Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43 Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44 Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45 Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46 Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47 Chương 47: Côn điện phòng sói
48 Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49 Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50 Chương 50: Vương phi quá dã man
51 Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52 Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53 Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54 Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55 Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56 Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57 Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58 Chương 58: Lạc hồng
59 Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60 Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61 Chương 61: Lưu đại thúc?
62 Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63 Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64 Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65 Chương 65: Đem mông giấu đi
66 Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67 Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68 Chương 68: Dương dương tự đắc
69 Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70 Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71 Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72 Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73 Chương 73: Một ngày một đêm
74 Chương 74: Tai họa chết người
75 Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76 Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77 Chương 77: Tình thế bắt buộc
78 Chương 78: Cắn phải áo giáp
79 Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80 Chương 80: Liều chết chiến đấu
81 Chương 81: Đồng quy vu tận
82 Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83 Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84 Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85 Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86 Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87 Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88 Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89 Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90 Chương 90: Xấu phi vào phủ
91 Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92 Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93 Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94 Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95 Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96 Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97 Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98 Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99 Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100 Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101 Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102 Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103 Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104 Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105 Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106 Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107 Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108 Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109 Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110 Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111 Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112 Chương 112: Xuân dược (1)
113 Chương 113: Xuân dược (2)
114 Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115 Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116 Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117 Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118 Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119 Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120 Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121 Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122 Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123 Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124 Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125 Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126 Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127 Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128 Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129 Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130 Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131 Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132 Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133 Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134 Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135 Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136 Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137 Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138 Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139 Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140 Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141 Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142 Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143 Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144 Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145 Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146 Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147 Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148 Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149 Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150 Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151 Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152 Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153 Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154 Chương 154: Rượu độc
155 Chương 155: Dối trên lừa dưới
156 Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157 Chương 157: Thiện ác ắt báo
Chapter

Updated 157 Episodes

1
Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2
Chương 2: Xuyên không cổ
3
Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4
Chương 4: Một thế giới khác
5
Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6
Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7
Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8
Chương 8: Mông nở hoa
9
Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10
Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11
Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12
Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13
Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14
Chương 14: Thất Thất được tự do
15
Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16
Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17
Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18
Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19
Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20
Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21
Chương 21: Phân biệt giới tính
22
Chương 22: Bom dầu cá
23
Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24
Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25
Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26
Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27
Chương 27: Thất tướng quân
28
Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29
Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30
Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31
Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32
Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33
Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34
Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35
Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36
Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37
Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38
Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39
Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40
Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41
Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42
Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43
Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44
Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45
Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46
Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47
Chương 47: Côn điện phòng sói
48
Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49
Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50
Chương 50: Vương phi quá dã man
51
Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52
Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53
Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54
Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55
Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56
Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57
Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58
Chương 58: Lạc hồng
59
Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60
Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61
Chương 61: Lưu đại thúc?
62
Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63
Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64
Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65
Chương 65: Đem mông giấu đi
66
Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67
Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68
Chương 68: Dương dương tự đắc
69
Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70
Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71
Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72
Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73
Chương 73: Một ngày một đêm
74
Chương 74: Tai họa chết người
75
Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76
Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77
Chương 77: Tình thế bắt buộc
78
Chương 78: Cắn phải áo giáp
79
Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80
Chương 80: Liều chết chiến đấu
81
Chương 81: Đồng quy vu tận
82
Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83
Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84
Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85
Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86
Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87
Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88
Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89
Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90
Chương 90: Xấu phi vào phủ
91
Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92
Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93
Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94
Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95
Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96
Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97
Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98
Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99
Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100
Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101
Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102
Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103
Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104
Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105
Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106
Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107
Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108
Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109
Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110
Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111
Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112
Chương 112: Xuân dược (1)
113
Chương 113: Xuân dược (2)
114
Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115
Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116
Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117
Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118
Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119
Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120
Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121
Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122
Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123
Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124
Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125
Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126
Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127
Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128
Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129
Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130
Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131
Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132
Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133
Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134
Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135
Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136
Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137
Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138
Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139
Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140
Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141
Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142
Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143
Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144
Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145
Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146
Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147
Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148
Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149
Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150
Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151
Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152
Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153
Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154
Chương 154: Rượu độc
155
Chương 155: Dối trên lừa dưới
156
Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157
Chương 157: Thiện ác ắt báo