Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng

"Vương gia!" Thất Thất căng thẳng run như cầy sấy, chỉ vào giường lớn "Nếu như ngài thích, tôi sẽ gọi người làm cho ngài một cái, nếu làm không đẹp, ngài cứ việc khuân chiếc giường này đi, tặng cho ngài đó!"

"Thất Thất, rốt cuộc cô muốn thế nào? Chán ghét bổn vương sao?" Lưu Trọng Thiên nhìn nữ nhân trước mặt với vẻ khó hiểu, cô đương trốn tránh điều gì? Sợ Vương gia nhìn trộm trinh tiết của xấu nữ ư? Ha ha, thật mắc cười, dường như chàng cảm thấy vô cùng hứng thú với đôi mắt long lanh mê người kia. Lưu Trọng Thiên áp môi tới sát bờ môi Thất Thất, ánh mắt dừng lại trên cánh môi cô, Thất Thất vội vã quay đầu đi, khiến nụ hôn kia chỉ lướt qua gò má Thất Thất, in lên mái tóc cô. Chuyện này đã chọc giận Tam Vương gia Lưu Trọng Thiên, Uy Thất Thất dám coi thường nụ hôn của Vương gia, chàng là Vương gia, phu quân của cô, cô đang khiêu chiến tôn nghiêm của chàng. Chàng bực tức nhấc bổng cả người Thất Thất lên, ném xuống chiếc giường gỗ êm mịn, rồi cúi người đè lên cô.

"Uy Thất Thất, đừng làm càn như vậy, cô biết không? Cô khiến bổn vương vất vả bao phen, đâu có nữ nhân nào giống như cô cự tuyệt bổn vương, dựa vào phúc khí của cô, mới có thể trở thành Vương phi, lại được bổn vương sủng ái cưng chiều, hẳn phải cảm thấy vinh dự mới đúng." Dứt lời áp môi lại gần về phía Thất Thất.

Uy Thất Thất nhanh chóng vươn tay ra chặn Lưu Trọng Thiên lại, nói trong cơn hoảng loạn "Đợi đã chúng ta đâu phải phu thê thực sự, còn có hiệp nghị mà, ngài chớ có làm bừa."

"Bổn vương chẳng qua chỉ muốn có được nữ nhân của mình, không màng tới nhiều lý do như vậy."

"Chuyện đó không thể được, tôi chỉ mới 17 tuổi, chưa đủ tuổi theo luật hôn nhân, vô hiệu!"

"Cô đang nói nhảm gì đó?" Lưu Trọng Thiên cưỡng ép túm lấy tay cô, cố sức hôn lên đôi môi mềm mại của Thất Thất, bàn tay to lớn đặt trước ngực Thất Thất, khẽ cởi vạt áo Thất Thất ra, y phục liền tỏa sang hai bên, lộ ra áo yếm trắng như tuyết.

Lần này Uy Thất Thất sợ hãi thực sự, Lưu Trọng Thiên chẳng hề hù dọa suông cô, mà muốn làm thật, đây là phủ đệ của Tam Vương gia, chàng ta muốn thế nào mà chẳng được. Tay chàng xoa nhẹ bộ ngực cô, những đụng chạm này là chân thực, cách lớp áo yếm, Thất Thất có thể cảm nhận được nhiệt độ truyền đến từ bàn tay kia, như thiêu đốt cô.

Đôi môi Lưu Trọng Thiên chầm chậm di chuyển xuống dưới, dừng trước cổ áo cô, hôn ngấu nghiến, mê hoặc lòng Uy Thất Thất, bàn tay to lớn kia suồng sã lách vào trong áo yếm của Thất Thất...

"Vương gia, có người!" Thất Thất hoảng loạn, tim đập thình thịch như sắp vọt ra ngoài, không nhịn được hét lên.

Lưu Trọng Thiên khẽ bật cười, ngẩng đầu lên nhìn Thất Thất "Muốn lừa bổn vương sao?"

Uy Thất Thất này quỷ kế đa đoan, Lưu Trọng Thiên đã sớm biết từ lâu, đừng hòng lừa gạt chàng vào lúc này, hôm nay phải cho cô biết phu quân là thế nào? Chí ít khi ở trên giường, nữ nhân nên hầu hạ nam nhân của mình ra sao.

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa liên hồi, quả nhiên có người tới, tiếp đó vang lên giọng nói nhỏ nhẹ của Ninh Vân Nhi "Vương phi, Vân Nhi mang chút đồ điểm tâm tới cho người!"

Uy Thất Thất phấn khởi ngẩng đầu lên, nhìn Lưu Trọng Thiên với vẻ đắc ý, quả là thiêng, nói bừa cũng trúng. Ninh Vân Nhi cũng thật biết lựa thời điểm tới đưa điểm tâm, Thất Thất bật cười hì hì đẩy Lưu Trọng Thiên ra "Vân Nhi của ngài đến rồi, đừng quấy rầy tôi nữa, có thể đổi người rồi!"

"Cô nói gì đó? Bổn vương thực sự là..."

Lưu Trọng Thiên bực bội mắng một tiếng, nhưng lại không biết nên trách cứ nữ nhân ngoài cửa đến không đúng lúc kia như thế nào, chỉ còn cách buông Thất Thất ra, lui sang một bên, chỉnh trang lại y phục, bước nhanh tới trước bàn trang điểm, ngồi phịch xuống với vẻ không cam lòng, ánh mắt vẫn lưu luyến trên người Thất Thất, thật kỳ lạ, cõi lòng Lưu Trọng Thiên tràn đầy mâu thuẫn, chàng tin rằng xấu nữ này đã chiếm lĩnh toàn bộ ý thức của chàng, cô có mị lực lớn đến thế sao?

Uy Thất Thất lúng túng kéo vạt áo lên, mau chóng thắt dải ruy-băng trước ngực vào, sửa sang lại đầu bù tóc rối, nhảy xuống giường, vui vẻ mở cửa phòng ra.

Ninh Vân Nhi tươi cười bước vào phòng, trong tay bưng một cái khay, khi phát hiện Lưu Trọng Thiên đang ngồi trong phòng, thì có chút giật mình, cũng có chút hân hoan, liền e thẹn cúi đầu xuống, bầu không khí có phần gượng gạo.

"Thì ra Vương gia ở đây!"

Lưu Trọng Thiên không nói câu nào, mà chỉ siết chặt nắm tay, đứng bật dậy, cau mày, sải bước ra ngoài. Ninh Vân Nhi lén nhìn theo bóng Vương gia lúc chàng lướt qua bên người nàng, trong ánh mắt chứa chan tình cảm mến mộ, liền sau đó xấu hổ cụp mi mắt xuống, dáng vẻ thẹn thùng đó hiện rõ trên gương mặt, chờ khi Vương gia đi rồi, mới đặt điểm tâm lên trên bàn.

"Vương gia... Hình như không vui..."

"Vương gia quái đản, ai biết được ngài ấy lại lên cơn gì?" Uy Thất Thất nhón tay lấy điểm tâm, nếm thử một miếng, nhìn Ninh Vân Nhi với vẻ hưng phấn "Ngon tuyệt cú mèo, tay nghề của cô không tồi chút nào."

"Trước đây đều làm cho Vương gia ăn, bây giờ thì chẳng còn cơ hội nữa rồi!" Vân Nhi thở dài.

"Ngài ấy cả thèm chóng chán sao?"

"Vương phi đừng giận, Vân Nhi không có ý gì khác..." Ninh Vân Nhi nhìn Uy Thất Thất với vẻ lo lắng, nàng phát hiện ánh mắt Uy Thất Thất đẹp hút hồn, nếu không phải khuôn mặt kia có những vết sẹo vàng lồi lõm, tin rằng cô chắc chắn là một mỹ nhân xinh đẹp.

Thất Thất chớp chớp mắt, mỉm cười gian xảo, đã nghĩ ra biện pháp hữu hiệu có thể phân tán lực chú ý của Lưu Trọng Thiên rồi, để chàng ta khỏi dán mắt nhìn Thất Thất ngày ngày nữa, đó chính là Ninh Vân Nhi, nàng ta trong sáng thuần khiết lại dịu dàng nữ tính, về điểm này Lưu Trọng Thiên ắt hẳn cũng nhận ra chứ.

Uy Thất Thất tự biết dung mạo xấu xí, chẳng qua Vương gia không chiếm được cô, nên trong lòng khó chịu, nếu có một nữ nhân xinh đẹp nào đó bên cạnh chàng ta... thì sẽ quên Uy Thất Thất ngay thôi. Nghĩ tới đây, cô chỉ mong được sớm quay trở về cuộc sống tự do tự tại.

Đương nhiên nữ nhân xinh đẹp ấy đang sẵn có đây, Ninh Vân Nhi, ai tinh đời nhìn cái sẽ biết, Vân Nhi tiểu thư thầm mến Vương gia, có điều không dám nói ra thôi. Thất Thất tiếc thay cho nàng, thích thì sao không bày tỏ đi "Thực ra tôi với Vương gia chẳng qua là phụng chỉ thành hôn, Vương gia hoàn toàn không thích tôi, cô nhìn dáng vẻ này của tôi, nam nhân nào trông thấy cũng chạy mất dép!" Thất Thất chỉ vào gương mặt mình, sau đó nắm tay Vân Nhi một cách thân mật.

"Vương gia mà có được Vương phi tâm đầu ý hợp, thì người đó chính là cô, tôi sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi đây..."

"Vương phi..." Vân Nhi đỏ bừng mặt, thật không ngờ Uy Thất Thất lại bạo gan nói thẳng ra thế, có thể nhìn thấu tâm sự của nàng. Vân Nhi đương nhiên bằng lòng làm Vương phi, không phải do ham muốn cái địa vị kia, mà là vì con người Tam Vương gia.

"Tôi thân cô thế cô tới Đại Hán, tạm thời chưa có chỗ nào để đi, chờ tôi thu xếp ổn định ở Trường An rồi, tôi sẽ rời khỏi vương phủ, đi tìm cuộc sống hạnh phúc cho riêng mình!"

"Rời đi?" Vân Nhi nhìn Uy Thất Thất với vẻ kinh ngạc, không hiểu rõ ý cô, không biết lời cô nói có thật hay không.

"Phải, tôi muốn có sự nghiệp của mình, sống cùng người mình yêu, nếu ông trời muốn tôi ở lại Đại Hán, tôi không thể có lỗi với bản thân mình!"

"Vương phi của Tam Vương gia, biết bao người ước mong tha thiết, Vương phi cô..."

"Phụng chỉ, cô có hiểu được phụng chỉ là gì không? Dù nói thế nào tôi cũng không bằng lòng, Tam Vương gia không phải mẫu nam nhân tôi thích!"

"Tôi vẫn không hiểu..." Vân Nhi nhìn Thất Thất với vẻ nghi hoặc.

"Cô không cần hiểu đâu, cô chỉ cần biết, tôi sẽ không tranh giành với cô, miễn sao người Vương gia thích là cô, thì cô có thể được toại nguyện rồi!"

Uy Thất Thất cho rằng Vân Nhi nghe xong lời cô nói, nhất định sẽ vui mừng, đâu ngờ rằng, trái lại Vân Nhi đau lòng rơi lệ.

"Nữ nhân Vương gia thích không phải là ta!"

"Không phải cô?" Thất Thất không khỏi nhíu mày, thoáng giật mình, Thất Thất lập tức bụm miệng, chẳng trách Vương gia luôn đối xử với mình rất lạ, không lẽ coi mình như...

Lẽ nào Vương gia không thích nữ nhân thật? nguồn TruyenFull.vn

... Vương gia đáng ghét, Vương gia ghê tởm.

Vân Nhi lau nước mắt, buồn bã nói "Nữ nhân Vương gia thích là Hàn Vũ!"

"Hàn Vũ... Cô ta là ai?" Uy Thất Thất có phần mơ hồ, sao lại mọc ra một người tên Hàn Vũ vậy?

"Hàn Vũ là con gái của một đại thần, tâm đầu ý hợp với Vương gia, năm đó Vương gia vốn đã định cưới Hàn Vũ, kết quả, Hoàng thượng khâm điểm Hàn Vũ làm phi, nữ nhân Vương gia yêu mến trở thành quý phi nương nương, cú sốc quá lớn này khiến chàng đau khổ tột cùng trong quãng thời gian dài."

Vân Nhi thở dài, nói tiếp "Hàn Vũ quý phi, do không chịu đựng nổi việc dứt tình đoạn nghĩa với Tam Vương gia, đã nhiều lần quấn quýt si mê Vương gia, Hoàng thượng vô cùng căm giận, thiếu chút nữa phán tội chết cho Tam Vương gia, Tam Vương gia buộc lòng phải chờ lệnh xuất chinh đi diệt trừ Hung Nô, giờ đây Hoàng thượng lại hạ chỉ ban hôn, thật là..."

Uy Thất Thất nghe Vân Nhi nói xong, ngạc nhiên bội phần, hóa ra Tam Vương gia đã mất đi nữ nhân mà chàng ta yêu sâu đậm, chẳng trách tính tình quái đản như vậy. Ban nãy mình còn khuyên Lưu Trọng Thiên dũng cảm theo đuổi hạnh phúc, còn hỏi chàng ta có thích nữ nhân nào không, đó chẳng phải sát muối vào vết thương lòng của chàng ta hay sao? Uy Thất Thất hối hận vô cùng, không biết làm sao cho phải.

Tên cẩu hoàng đế chết giẫm, tại sao nhất định phải đối địch với Tam Vương gia, đầu tiên là cướp đoạt nữ nhân của chàng, sau đó lại bỡn cợt chàng, ban hôn xấu nữ cho Lưu Trọng Thiên, đây rõ ràng là sỉ nhục nhân cách của chàng, Tam Vương gia nhẫn nại thật đó.

Uy Thất Thất sờ thoáng qua mặt, khuôn mặt chết tiệt, sao tự dưng lại trở nên xấu xí, rốt cuộc phải làm sao thì cô mới có thể khôi phục nguyên dạng đây, đến lúc đó chí ít có thể giúp Tam Vương gia xả giận được. Nhưng Uy Thất Thất không biết rằng, khôi phục dung mạo vốn không hề đơn giản chút nào.

Vân Nhi cười gượng một cái "Vương phi, làm nữ nhân của Vương gia nhất định sẽ hạnh phúc, con người chàng thoạt nhìn cứ tưởng lạnh lùng, nhưng thực ra lại rất chung tình. Nếu cô trông thấy ân tình chàng dành cho Hàn Vũ, sẽ biết chàng là nam nhân tuyệt vời cỡ nào!"

"Nhưng tôi đối với ngài ấy..." Thất Thất lập tức ngậm miệng lại, nhớ tới sự nhiệt tình của Vương gia ban nãy, chàng ta sẽ không xem nàng là nữ nhân kia chứ, Thất Thất cảm thấy không thoải mái trong lòng, Hàn Vũ là nữ nhân thế nào? Cô rất hy vọng có cơ hội tìm hiểu về con người này.

Vân Nhi nhìn quanh phòng, đột nhiên hỏi một câu "Vương gia cũng ở nơi này sao? Quả là một gian phòng xinh xắn!"

"Một mình tôi ở thôi, Vương gia ở phòng của ngài ấy!"

"Hai người?"

"Ha ha" Thất Thất cười phá lên, "Ban hôn, cô cũng biết đấy, tôi không thích Vương gia, Vương gia cũng chẳng ưa tôi! Tôi chẳng qua chỉ tìm một nơi có thể nương thân mà thôi!"

Ánh mắt Ninh Vân Nhi sáng rỡ lên, giống như trông thấy tia hy vọng, khuôn mặt kia của Thất Thất, nam nhân mà thích được, thì thật kỳ cục. Song Vân Nhi vẫn cảm thấy Uy Thất Thất có một sức hấp dẫn khó tả với người khác, lại không đoán ra được là điểm gì, chỉ cảm thấy cô khác hẳn với nữ tử thông thường.

Chapter
1 Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2 Chương 2: Xuyên không cổ
3 Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4 Chương 4: Một thế giới khác
5 Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6 Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7 Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8 Chương 8: Mông nở hoa
9 Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10 Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11 Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12 Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13 Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14 Chương 14: Thất Thất được tự do
15 Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16 Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17 Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18 Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19 Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20 Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21 Chương 21: Phân biệt giới tính
22 Chương 22: Bom dầu cá
23 Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24 Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25 Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26 Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27 Chương 27: Thất tướng quân
28 Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29 Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30 Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31 Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32 Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33 Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34 Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35 Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36 Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37 Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38 Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39 Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40 Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41 Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42 Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43 Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44 Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45 Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46 Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47 Chương 47: Côn điện phòng sói
48 Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49 Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50 Chương 50: Vương phi quá dã man
51 Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52 Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53 Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54 Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55 Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56 Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57 Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58 Chương 58: Lạc hồng
59 Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60 Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61 Chương 61: Lưu đại thúc?
62 Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63 Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64 Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65 Chương 65: Đem mông giấu đi
66 Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67 Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68 Chương 68: Dương dương tự đắc
69 Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70 Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71 Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72 Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73 Chương 73: Một ngày một đêm
74 Chương 74: Tai họa chết người
75 Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76 Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77 Chương 77: Tình thế bắt buộc
78 Chương 78: Cắn phải áo giáp
79 Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80 Chương 80: Liều chết chiến đấu
81 Chương 81: Đồng quy vu tận
82 Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83 Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84 Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85 Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86 Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87 Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88 Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89 Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90 Chương 90: Xấu phi vào phủ
91 Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92 Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93 Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94 Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95 Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96 Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97 Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98 Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99 Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100 Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101 Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102 Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103 Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104 Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105 Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106 Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107 Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108 Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109 Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110 Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111 Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112 Chương 112: Xuân dược (1)
113 Chương 113: Xuân dược (2)
114 Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115 Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116 Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117 Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118 Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119 Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120 Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121 Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122 Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123 Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124 Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125 Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126 Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127 Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128 Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129 Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130 Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131 Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132 Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133 Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134 Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135 Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136 Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137 Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138 Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139 Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140 Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141 Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142 Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143 Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144 Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145 Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146 Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147 Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148 Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149 Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150 Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151 Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152 Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153 Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154 Chương 154: Rượu độc
155 Chương 155: Dối trên lừa dưới
156 Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157 Chương 157: Thiện ác ắt báo
Chapter

Updated 157 Episodes

1
Chương 1: Lời nguyền tai hại đến từ Thái Lan
2
Chương 2: Xuyên không cổ
3
Chương 3: Chiến trường Đại Hán
4
Chương 4: Một thế giới khác
5
Chương 5: Chư thần ơi, mau cứu con với!
6
Chương 6: Nam nhân có bàn tay đẹp
7
Chương 7: Trêu chọc tôi, tôi sẽ đánh các anh!
8
Chương 8: Mông nở hoa
9
Chương 9: Ba lần thay nước tắm
10
Chương 10: Chạy trốn đụng phải hai con sói
11
Chương 11: Con gái tốt không chịu thiệt trước mắt
12
Chương 12: Vương gia muốn chém đầu Thất Thất
13
Chương 13: Tam vương gia anh dũng thiện chiến
14
Chương 14: Thất Thất được tự do
15
Chương 15: Sao tôi lại trở nên xấu xí như vậy?
16
Chương 16: Thất Thất dẫn sấm sét
17
Chương 17: Ảo giác của Tam vương gia
18
Chương 18: Ý định mới xuyên không về nhà
19
Chương 19: Tôi muốn đi đánh giặc
20
Chương 20: Vương gia tính tình quái lạ
21
Chương 21: Phân biệt giới tính
22
Chương 22: Bom dầu cá
23
Chương 23: Thất Thất nhếch nhác
24
Chương 24: Xà phòng siêu cấp giặt quần áo
25
Chương 25: Là nam nhân hay là nữ nhân
26
Chương 26: Uy Thất Thất với rock and roll
27
Chương 27: Thất tướng quân
28
Chương 28: Hóa ra tên ma lem là nữ nhân
29
Chương 29: Làm tướng quân đến nỗi ghiền rồi
30
Chương 30: Chuyện lớn rùm beng rồi
31
Chương 31: Tôi là Hữu tướng quân
32
Chương 32: Tôi có vũ khí bí mật
33
Chương 33: Từ trên trời rơi xuống mưa hoa
34
Chương 34: Giúp ngươi hút độc ra ngoài
35
Chương 35: Thể xác và tinh thần bị giày vò
36
Chương 36: Tóm được nhược điểm của Tam Vương gia
37
Chương 37: Đại Hán thiên tử ban hôn xấu nữ
38
Chương 38: Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia!
39
Chương 39: Uy lực lợi hại hơn nhiều so với bom dầu cá
40
Chương 40: Hoàng mệnh không thể trái
41
Chương 41: Không có lựa chọn thứ ba sao?
42
Chương 42: Bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào
43
Chương 43: Nam nhi khí thế bại dưới tay xấu nữ
44
Chương 44: Một tia cảm động trong lòng
45
Chương 45: Sa mạc khuynh tình
46
Chương 46: Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ
47
Chương 47: Côn điện phòng sói
48
Chương 48: Tiểu phú bà bạc triệu giắt đầy eo
49
Chương 49: Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga
50
Chương 50: Vương phi quá dã man
51
Chương 51: Chúng ta cùng thảo bản hiệp nghị
52
Chương 52: Hai yêu cầu của Thất Thất
53
Chương 53: Vương gia không phải mẫu người tôi thích!
54
Chương 54: Đại sắc lang? Con cóc?
55
Chương 55: Vương phi của ngài có lễ nghi rồi!
56
Chương 56: Cô đã định sẵn là Vương phi của ta!
57
Chương 57: Đêm động phòng hoa chúc
58
Chương 58: Lạc hồng
59
Chương 59: Xấu nữ mê hoặc lòng người?
60
Chương 60: Ngô giám quân kiểm tra lạc hồng
61
Chương 61: Lưu đại thúc?
62
Chương 62: Lần đầu đùa giỡn Ngô giám quân
63
Chương 63: Hắc tốc xà sa mạc
64
Chương 64: Nụ hôn nhẹ tựa lông hồng
65
Chương 65: Đem mông giấu đi
66
Chương 66: Lần hai đùa giỡn Ngô giám quân
67
Chương 67: Ngô Trung Nghĩa sợ hãi ngất đi!
68
Chương 68: Dương dương tự đắc
69
Chương 69: Xấu nữ khiến người ta kinh sợ
70
Chương 70: Lần ba đùa giỡn Ngô giám quân
71
Chương 71: Phu quân? Thống soái?
72
Chương 72: Ngàn vạn lần đừng đánh mông
73
Chương 73: Một ngày một đêm
74
Chương 74: Tai họa chết người
75
Chương 75: Cảnh sắc mê hoặc
76
Chương 76: Nhiệt tình khêu gợi, quyến rũ vô hạn
77
Chương 77: Tình thế bắt buộc
78
Chương 78: Cắn phải áo giáp
79
Chương 79: Tàn dư quân Hung Nô trên sa mạc
80
Chương 80: Liều chết chiến đấu
81
Chương 81: Đồng quy vu tận
82
Chương 82: Bất đắc dĩ òa khóc
83
Chương 83: Vị thầy bói lưu lạc
84
Chương 84: Lời tiên đoán của vị thầy bói
85
Chương 85: Lòng chàng, chớp mắt trở nên lạnh giá
86
Chương 86: Tuyệt không từ bỏ
87
Chương 87: Thầy bói trao đổi điều kiện
88
Chương 88: Là bảo bối, hay là yêu tinh phiền phức?
89
Chương 89: Khải hoàn về Trường An
90
Chương 90: Xấu phi vào phủ
91
Chương 91: Ninh Vân Nhi đánh đàn
92
Chương 92: Làm Vương phi cũng không tệ
93
Chương 93: Vương gia chê tôi xấu
94
Chương 94: Vương phi phải chăng mang thai rồi?
95
Chương 95: Có phần lãng phí giường lớn
96
Chương 96: Khiêu chiến tôn nghiêm của chàng
97
Chương 97: Nữ nhân nghịch ngợm khó mà quản chế
98
Chương 98: Cô hãy từ bỏ hoàn toàn ý định rời khỏi đây đi!
99
Chương 99: Xấu phi hóa mỹ nhân
100
Chương 100: Mỹ nhân khỏa thân
101
Chương 101: Vịt trời bất ngờ hóa phượng hoàng
102
Chương 102: Nữ bá vương đường phố Trường An
103
Chương 103: Đêm tình bạo ngược
104
Chương 104: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (1)
105
Chương 105: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (2)
106
Chương 106: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (3)
107
Chương 107: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (4)
108
Chương 108: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (5)
109
Chương 109: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (6)
110
Chương 110: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (7)
111
Chương 111: Nữ nhân mê hoặc lòng quân vương (8)
112
Chương 112: Xuân dược (1)
113
Chương 113: Xuân dược (2)
114
Chương 114: Khăn che mặt mê người (1)
115
Chương 115: Khăn che mặt mê người (2)
116
Chương 116: Khăn che mặt mê người (3)
117
Chương 117: Khăn che mặt mê người (4)
118
Chương 118: Nghi ngờ: ban hôn xấu nữ?
119
Chương 119: Trộm lòng của nàng (1): ban hôn xấu nữ?
120
Chương 120: Trộm lòng của nàng (2): ban hôn xấu nữ?
121
Chương 121: Trộm lòng của nàng (3): ban hôn xấu nữ?
122
Chương 122: Đại náo hoàng cung (1): ban hôn xấu nữ?
123
Chương 123: Đại náo hoàng cung (2): ban hôn xấu nữ?
124
Chương 124: Đại náo hoàng cung (3): ban hôn xấu nữ?
125
Chương 125: Giam cầm chân tình (1): ban hôn xấu nữ?
126
Chương 126: Giam cầm chân tình (2): ban hôn xấu nữ?
127
Chương 127: Giam cầm chân tình (3): ban hôn xấu nữ?
128
Chương 128: Nhầm giường (1): ban hôn xấu nữ?
129
Chương 129: Nhầm giường (2): ban hôn xấu nữ?
130
Chương 130: Nhầm giường (3): ban hôn xấu nữ?
131
Chương 131: Nhầm giường (4): ban hôn xấu nữ?
132
Chương 132: Nhầm giường (5): ban hôn xấu nữ?
133
Chương 133: Nhầm giường (6): ban hôn xấu nữ?
134
Chương 134: Nữ tướng quân xuất chinh (1): ban hôn xấu nữ?
135
Chương 135: Nữ tướng quân xuất chinh (2): ban hôn xấu nữ?
136
Chương 136: Nữ tướng quân xuất chinh (3): ban hôn xấu nữ?
137
Chương 137: Nữ tướng quân xuất chinh (4): ban hôn xấu nữ?
138
Chương 138: Nữ tướng quân xuất chinh (5): ban hôn xấu nữ?
139
Chương 139: Phản chiến vì yêu (1): ban hôn xấu nữ?
140
Chương 140: Phản chiến vì yêu (2): ban hôn xấu nữ?
141
Chương 141: Phản chiến vì yêu (3): ban hôn xấu nữ?
142
Chương 142: Thất Thất đến từ tương lai?: ban hôn xấu nữ?
143
Chương 143: Ông chủ Thất Sắc Giai Nhân?: ban hôn xấu nữ?
144
Chương 144: Quan tài trống không: ban hôn xấu nữ?
145
Chương 145: Cải tử hoàn sinh?: ban hôn xấu nữ?
146
Chương 146: Mèo và chuột: ban hôn xấu nữ?
147
Chương 147: Vị thượng khách trăm mối tương tư: ban hôn xấu nữ?
148
Chương 148: Vương gia? Tướng công?: ban hôn xấu nữ?
149
Chương 149: Sát khí: ban hôn xấu nữ?
150
Chương 150: Ấp ủ tâm sự: ban hôn xấu nữ?
151
Chương 151: Lời thỉnh cầu: ban hôn xấu nữ?
152
Chương 152: Bặt vô âm tín: ban hôn xấu nữ?
153
Chương 153: Hiệp nghị bán mình: ban hôn xấu nữ?
154
Chương 154: Rượu độc
155
Chương 155: Dối trên lừa dưới
156
Chương 156: Sự kiện quan tài trống
157
Chương 157: Thiện ác ắt báo