Chương 89: Cẩn thận anh ta có bệnh!

Tất cả dường như đã không thể tránh được. . . . . .

Đoan Mộc Mộc nhắm mắt lại, dù sao lần đầu tiên đã cho anh, nhiều hơn một lần dường như cũng không là gì.

Đúng lúc này ——

"Giá, giá ——"

Có tiếng vó ngựa từ xa đến gần, tiếng người phụ nữ kêu gào, "Mộc Mộc. . "

Là Giảm Ưu!

Chưa từng có giây phút nào, Đoan Mộc Mộc cảm thấy thích âm thanh đó như lúc này, khát vọng sự xuất hiện của cô, "Tiểu Ưu, tố ở đây, ở đây. . . . . ."

Câu nói kế tiếp còn chưa nói hết, miệng Đoan Mộc Mộc đã bị bịt lại, tròng mắt đen của Lãnh An Thần nhìn cô chằm chằm, là chưa thỏa mãn dục vọng, hay là tức giận vì bị cắt đứt chuyện tốt, "Em muốn cho tất cả mọi người thấy em như thế này sao?"

Anh vừa nói như thế, Đoan Mộc Mộc mới phát hiện bây giờ gần như trần trụi, cô lập tức ngậm miệng, nhưng lại sợ vì vậy mà bỏ qua cơ hội duy nhất có thể được cứu vớt.

Tiếng vó ngựa càng ngày càng gần, trong lúc Đoan Mộc Mộc đang suy nghĩ tìm cách, thì thân thể nhỏ bé của cô bị Lãnh An Thần đột ngột kéo vào trong ngực, đồng thời cảm thấy quần áo dưới hạ thân mình đã được anh lưu loát sửa sang xong, chỉ có nút áo phía trên là không có. . . . . .

"Đừng động!" Khi cô không ngoan, anh lại la một tiếng, sau đó thấy anh cởi áo khoác xuống, khoác vào người cho cô.

Đoan Mộc Mộc nhìn anh, không phải là cảm kích, chỉ là căm hận, hận anh khiến mình chật vật như vậy.

"Thần, sao cậu lại chạy đến đây?" Giọng nói của Lâm Ám Dạ vang lên, khi ánh mắt liếc qua áo khoác của người đàn ông trên người Đoan Mộc Mộc thì bỗng nhiên như hiểu ra cái gì, sau đó lắc đầu một cái, "Tôi thật sự phục cậu, trên lưng ngựa không gian có hạn như vậy, cậu cũng có thể làm? Không hổ là loại. . . . . ."

"Lâm Ám Dạ, cậu câm miệng cho tôi!" Lãnh An Thần cắt đứt lời anh ta, mà Giảm Ưu đã từ sau lưng Lâm Ám Dạ nhảy xuống.

"Mộc Mộc, cậu không có việc gì chứ? Tớ lo lắng gần chết, tớ còn . . . . . ." Giảm Ưu đúng là bắn liên hồi.

"Cô ấy không có việc gì, chỉ có điều nếu về sau cô dám để cho người đàn ông khác dạy cô ấy cưỡi ngựa, thì người có chuyện chính là cô." Lãnh An Thần cắt ngang lời của Giảm Ưu, sau đó nghiêm túc cảnh cáo.

Giảm Ưu bị anh rống tới sững sờ, sau đó liền nhìn thấy anh dán vào Đoan Mộc Mộc, ghé vào bên tai nói nhỏ cái gì đó.

"Hôm nay trước hết bỏ qua cho em, chỉ là lần sau cũng đừng nghĩ may mắn như vậy nữa." Âm thanh ác độc của anh vang lên bên tai, khiến đại não Đoan Mộc Mộc kêu ong ong, sau đó tay anh buông lỏng, Đoan Mộc Mộc bị ném xuống khỏi lưng ngựa.

Đoan Mộc Mộc còn chưa đứng vững, liền nghe “giá” một tiếng, Lãnh An Thần đã phi ngựa rời đi, chỉ lưu lại một bóng lưng lạnh lẽo.

"Thật là người đàn ông khốn kiếp." Giảm Ưu đỡ Đoan Mộc Mộc run rẩy không ngừng, không nhịn được mắng chửi người.

Ánh mắt Lâm Ám Dạ thủy chung dừng lại trên mặt Đoan Mộc Mộc, "Cô thật sự là vợ của Thần?"

"Rất nhanh sẽ không phải." Giảm Ưu liếc mắt qua.

Dường như hiểu ra cái gì, lâm Ám Dạ cười nhạt, sau đó tay nắm chặt dây cương, cũng chạy đi xa.

Trở lại phòng thay quần áo, sức lực của Đoan Mộc Mộc giống như bị tiêu hao hết, sợ hãi, kinh hồn khiến cô hoàn toàn mệt lả.

"Mộc Mộc, cậu không sao chứ?" Nhìn sắc mặt cô tái nhợt, Giảm Ưu rất không yên tâm.

"Không sao, chỉ hơi mệt." Không biết sao, một chút hơi sức cô cũng không còn, toàn thân mềm nhũn giống như sợi mì, "Ưu Ưu, có thể tìm một chỗ để cho tớ nghỉ ngơi một chút hay không?"

Giảm Ưu chần chờ hai giây, sau đó gật đầu một cái, "Bên này có mấy phòng VIP, là phòng chuyên cung cấp cho những người có tiền nghỉ ngơi, tớ dẫn cậu đi."

Không tính tới diện tích phòng rất lớn, còn có giường, có TV, giống y như khách sạn, Đoan Mộc Mộc chỉ nhìn lướt qua, sau đó nằm dài trên giường nhắm mắt lại.

Thật sự rất mệt mỏi, chẳng biết tại sao?

Mới nằ bất động khoảng mấy giây, Đoan Mộc Mộc đã ngủ mất, cô nằm mơ thấy ba mình, nhưng cô không thể nào chạm được vào ông, hơn nữa tại sao khi cô gọi, ba cô giống như người xa lạ, nhìn cô rất hờ hững.

"Ba, ba. . . . . ." Cô gọi, cuối cùng tỉnh dậy.

Trên người toát mồ hôi lạnh, ướt át khó chịu, Đoan Mộc Mộc cảm thấy vẫn vô cùng mệt mỏi, lật người muốn ngủ tiếp một lát, nhưng lại nghe được âm thanh khác thường truyền đến, không biết là từ đâu truyền tới, nhưng càng ngày càng rõ ràng. . . . . .

"Ừ. . . . . . Anh thật là hư. . . . . . A. . . . . ." Tuy chỉ có mấy câu mơ hồ, nhưng trong nháy mắt Đoan Mộc Mộc đã hiểu ra cái gì.

Cau mày nhìn về phía vách tường, thật ra nói là tường, chẳng bằng nói là gỗ thì chuẩn xác hơn, phòng nghỉ ngơi của trường đua thường phải di chuyển, do vậy đều làm bằng gỗ mỏng.

Cho nên, cũng khó trách cách âm không được!

Ý tưởng muốn ngủ tiếp của Đoan Mộc Mộc hoàn toàn tan vỡ, cô phiền não xoa xoa đầu, không khỏi muốn mắng chửi người, ở nơi này mà cũng có thể động dục? Nhưng khi cô nhìn thấy áo khoác của người đàn ông kia trên người, không khỏi nhớ lại những nhục nhã trên lưng ngựa.

Lãnh An Thần khốn kiếp như vậy, ngay cả trên lưng ngựa cũng dám đối với cô như vậy, huống chi đây là phòng nghỉ ngơi, nghĩ lại người đàn ông sát vách ít nhất phải mạnh hơn so với Lãnh An Thần.

Tạp âm sát vách càng lúc càng lớn, khiến Đoan Mộc Mộc không thể nghe nổi, mặc dù vẫn cảm thấy mệt mỏi, nhưng cô chỉ còn cách vuốt lại tóc, kéo cửa chạy ra ngoài, nhưng khi đi ngang qua cánh cửa kia, lại phát hiện cửa kia không khóa chặt, hé ra một kẽ nhỏ, khéo hơn chính là giọng người phụ nữ không ngừng rên rỉ, lúc này gọi ra tên của người đàn ông ——

"A. . . . . . An Thần . . . . . ."

An Thần? Lãnh An Thần?

Bước chân của Đoan Mộc Mộc giống như bị đóng đinh, không thể bước đi được nữa, thêm vào đó bàn tay giống như là quỷ thần xui khiến, đẩy cánh cửa nửa che nửa hở ra, quả nhiên, một nam một nữ đang hôn nhau mãnh liệt, người phụ nữ áo đã mở ra phân nửa, bàn tay của đàn ông bao bọc trọn vẹn, đang dùng sức xoa nắn, vân vê. . . . . .

Chẳng biết lúc nào, bóng lưng của Lãnh An Thần đã in hằn trong trí nhớ của Đoan Mộc Mộc, giờ phút này chỉ hơi liếc mắt, cô đã nhận ra.

Là anh, quả nhiên là anh!

Nhất định là vừa rồi ở trên lưng ngựa chưa thỏa mãn dục vọng, cho nên giờ phút này không nhịn được. . . . . .

Lãnh An Thần thật đúng là ngựa đực!

Người phụ nữ vẫn đang thở gấp, thế nhưng lúc này lại biến thành lưỡi dao sắc bén, cắt vào trong da thịt cô, cắt đến đau nhói, sâu như vậy.

Đoan Mộc Mộc không biết vì sao lại đau? Nhưng đau đớn này tồn tại rất chân thật.

Vốn vì giấc mơ mà toát mồ hôi khiến cơ thể lạnh lẽo, giờ phút này càng giống như bị đóng băng, lạnh thấu xương.

Cô rất muốn rời đi, nhưng hai chân giống như đổ chì, một bước cũng không đi được, cô chỉ có thể nhìn của họ hôn nhau.

Một hồi lâu ——

"A! Cô là ai?" Người phụ nữ đang bị ôm hôn hét chói tai.

Lãnh An Thần quay đầu lại, liền nhìn thấy người đứng ở cửa, gương mặt trắng xám, không có chút sắc thái nào, ngay cả tròng mắt đều là màu xám tro, anh ngẩn ra, nhưng chỉ trong nháy mắt, lại khôi phục vẻ mặt tự nhiên, dường như với anh mà nói, loại tình cảnh này cô nhìn thấy cũng không quan hệ gì.

"Tới bắt gGian?" Âm thanh của anh cao thấp không rõ, mang theo châm chọc nhàn nhạt.

Đoan Mộc Mộc lạnh đến tim cũng chết lặng, từ trong câu nói của anh dần dần hồi phục, cô khẽ ngẩng đầu lên, sống lưng cũng cố tình thẳng tắp, dường như chỉ có hình dạng này, cô mới có can đảm nói chuyện, "Tôi không có rảnh rỗi như thế."

Âm thanh của cô rất nhẹ, nghe vô cùng bình tĩnh, chỉ có cô mới biết chính mình phải dùng bao nhiêu sức lực, mới không để mình bị run rẩy.

Cho tới giờ, cô cho rằng tim mình thành lũy cứng cáp, thế nhưng trong khoảnh khắc này cô mới phát hiện ra tra1im tim của mình ngay từ lúc anh nhìn thấy anh hư hỏng thì đã sụp đổ.

"An Thần , mặc kệ cô ta, chúng ta tiếp tục!" Người phụ nữ dán tới, quấn lên cánh tay của anh, thậm chí còn đem bộ ngực đã lộ ra ngoài cọ sát vào ngực anh, không cảm thấy xấu hổ một chút nào, ánh mắt nhìn về phía Đoan Mộc Mộc càng tràn đầy khiêu khích.

Đoan Mộc Mộc nhìn tình cảnh này cũng cảm thấy đỏ mặt, chẳng lẽ phụ nữ bây giờ không cần liêm sỉ như vậy rồi sao?

"Bảo bối, nhưng cô ấy là vợ anh!" Lãnh An Thần nâng cằm người phụ nữ lên, nhẹ nhàng hôn nhẹ từng cái vào môi cô ta.

Cũng là khiêu khích, nhưng hơn thế nữa là nhục nhã.

"Vợ mà ngay cả chồng cũng không ăn được no, hoàn toàn không xứng chức." Người phụ nữ cười nhạo.

Nghe thế, Đoan Mộc Mộc cảm thấy nếu tranh luận, thì sẽ làm đi mất thân phận của mình, chỉ là cô cũng không phải là người mặc cho người khác muốn vo tròn hay bóp méo đều được, ngắm nhìn bộ ngực cỡ bự của người phụ nữ lộ ra ngoài, cô lắc đầu thở dài, "Đúng vậy a, MM của cô lớn như vậy, dĩ nhiên có thể đút anh ta ăn no, vậy thì cứ đút cho tốt đi!"

Cô vừa dứt lời, thì thấy sác mặt của Lãnh An Thần rất khó coi, cô đây không phải là đang mắng anh sao? Mắng anh ăn MM, mắng người phụ nữ bên cạnh trở thành mẹ anh rồi sao?

Đoan Mộc Mộc đối với những biến hóa của Lãnh An Thần làm như không thấy, tiếp tục nói, "Tiểu thư, có chuyện tôi còn muốn tốt bụng nhắc nhở, chức năng đó của chồng tôi rất mạnh, đề nghị khi cô và anh ta làm, nên chuẩn bị nhiều BCS một chút, bởi vì anh ta quá đói khát, mà phụ nữ quá nhiều, bất cứ lúc nào hay bất cứ nơi đâu cũng sẽ động dục, không biết lúc nào thì dính bệnh đường sinh dục, giang mai, lậu, hay HIV gì đó. . . . . ."

Muốn cưỡi trên đầu cô sao, vậy còn phải hỏi Đoan Mộc Mộc cô có đồng ý hay không đã chứ?

Một câu nói, khiến sắc mặt người phụ nữ phách lối lập tức trắng bệch còn hơn quả cà, thậm chí còn tránh Lãnh An Thần ra ba bước xa, mà Lãnh An Thần cũng không khá hơn chút nào, gương mặt gần như biến thành màu xám tro.

Hừ! Chị đây không phát uy, thì họ còn tưởng chị đây là mèo bệnh !

Đoan Mộc Mộc nhếch môi, ung dung rời đi!

Nhưng vừa đi ra khỏi trường đua ngựa, Đoan Mộc Mộc liền không chịu nổi, ngồi xổm xuống nôn mửa, không biết tại sao buồn ói, dù sao chính là muốn ói.

Nôn ói một hồi lâu, dường như ngay cả tâm can phèo phổi cũng nôn ra hết, mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng những khó chịu trong tim lại giống như một cái cây đang mọc rễ, giờ phút này cô rất hy vọng nội đau trong lòng cũng giống như cơm trắng, cùng nôn ra hết!

Nhưng không thể, hoàn toàn không thể!

Nước mắt, từ khóe mắt Đoan Mộc Mộc chảy xuống, lành lạnh. . . . . .

Cuộc đời của cô từ khi bắt đầu gặp phải Lãnh An Thần đã trở nên thảm hại, hơn nữa còn càng ngày càng thảm hại, cô có cảm giác chống đỡ không được nữa.

Căn biệt thự kia, cô không bao giờ muốn trở về nữa!

Ban đêm, biệt thự Lãnh gia rất tĩnh lặng, mọi người dường như đều tiến vào mộng đẹp, nhưng còn có một người vẫn tỉnh, đó chính là Lãnh An Thần, nhìn khoảng trống sau lưng anh, quả đấm buộc chặt.

Đoan Mộc Mộc còn chưa trở về!

Bây giờ đã là mười hai giờ đêm, chẳng lẽ cô tính không về ngủ?

Sao lại về trễ, cô đang ở chung một chỗ với ai?

Tô Hoa Nam? Hình như không phải anh ta, bởi vì hiện tại anh ta ở nước ngoài xa ngàn dặm.

Khang Vũ Thác? Cũng không thể, hiện tại cậu ta đang ở Australia quay phim, năm ba tháng cũng chưa trở lại.

Hồ Tiểu Liệt . . . . . .

Trong đầu lướt qua những người có khả năng, nhưng nhất nhất lại bị loại bỏ, nhưng sau khi loại bỏ cô có thể ở cùng với một người đàn ông, thì một ý niệm đáng sợ hơn lại hiện ra trong đầu——

Không phải cô đã bỏ nhà đi chứ?

Chapter
1 Chương 1: Nhìn trực tiếp nhân vật thực tại hiện trường!
2 Chương 2: Cô có BB!
3 Chương 3: Không kết hôn với cô!
4 Chương 4: Thật sự gả cho anh
5 Chương 5: Có người đang nghe!
6 Chương 6: Chủ động nhận lỗi
7 Chương 7: An phận một chút!
8 Chương 8: Lão sắc lang!
9 Chương 9: Xúc cảm của vợ tôi, có tốt không
10 Chương 10: Gần trong gang tấc xa tận chân trời
11 Chương 11: Ai mới là người đàn ông của cô!
12 Chương 12: Thân phận của cô chỉ là Tiểu Tam
13 Chương 13: Hai người chính là kỹ nam và kỹ nữ
14 Chương 14: Quyến rũ anh!
15 Chương 15: Phòng của ba người, cô là người dư thừa
16 Chương 16: Gặp nạn ở khu Hồng Đăng (động mại dâm)
17 Chương 17: Đột nhiên hôn cô
18 Chương 18: Anh ôm ấp người tình, cô thành kẻ ngốc
19 Chương 19: Người tình là công cộng, vợ mới là chuyên dụng
20 Chương 20: "Bắt gian" tại giường
21 Chương 21: Gây tại quầy rượu
22 Chương 22: Không cho anh mang theo tình nhân
23 Chương 23: Bị bắt gặp hôn!
24 Chương 24: Uy hiếp trắng trợn
25 Chương 25: Tình cảm dịu dàng vỡ tan tành
26 Chương 26: Đột nhiên tới nghỉ lễ
27 Chương 27: Bí mật bị vạch trần
28 Chương 28: Trong vòng một tháng phải mang thai
29 Chương 29: Chuẩn bị dục huyết phấn chiến sao!
30 Chương 30: Hộp quà thần bí
31 Chương 31: Cũng chỉ là công cụ sinh con
32 Chương 32: Chỉ có thể là anh
33 Chương 33: Nhốt cô cả đời
34 Chương 34: Tiểu Tam tìm tới cửa
35 Chương 35: Nhào vào lòng ngôi sao lớn
36 Chương 36: Đến tột cùng có mấy người tình
37 Chương 37: Không muốn chết ở trước mặt của anh
38 Chương 38: Ai đang lặng lẽ quan tâm cô
39 Chương 39: Anh xin lỗi!
40 Chương 40: Chẳng lẽ là ông ta?
41 Chương 41: Video trong điện thoại của cô
42 Chương 42: Nhưng đã xảy ra chuyện
43 Chương 43: Cô nói thật
44 Chương 44: Chúng ta ly hôn đi
45 Chương 45: Dùng cô để chôn theo
46 Chương 46: Khiến cô đau lòng
47 Chương 47: Chuẩn bị xong chưa?
48 Chương 48: Đi tắm
49 Chương 49: Mưu đồ của cô không phải là tiền sao?
50 Chương 50: Mong lần sau gặp lại cô
51 Chương 51: Tối nay tạo người đi
52 Chương 52: Chuyện tốt chỉ tiến hành được một nửa
53 Chương 53: Thích cô
54 Chương 54: Đồng ý với anh, rời bỏ anh ta
55 Chương 55: Người đàn ông ám chiến
56 Chương 56: Tiếp tục chuyện lần trước chưa xong
57 Chương 57: Cô nên rời đi
58 Chương 58: Không muốn cho cô đi
59 Chương 59: Thụ tinh nhân tạo
60 Chương 60: Y tưởng mang thai đứa con của Lãnh An Thần
61 Chương 61: Không thích người đàn ông cặn bã
62 Chương 62: Tư cách nối dõi tông đường
63 Chương 63: Tin nhắn tỏ tình
64 Chương 64: Cùng ngôi sao lớn hẹn hò
65 Chương 65: Cưỡng hôn ở góc tường
66 Chương 66: Sao miệng cô lại sưng lên
67 Chương 67: Anh muốn kiểm tra
68 Chương 68: Giày rách bị người khác xỏ qua
69 Chương 69: Đồng ý sinh con
70 Chương 70: Thật sự muốn thấy anh
71 Chương 71: Bị chụp hình trộm
72 Chương 72: Tối nay để cho anh thử một chút
73 Chương 73: Cô dám uy hiếp anh
74 Chương 74: Ai thắng, cô sẽ thuộc về người đó
75 Chương 75: Điên cuồng cả đêm
76 Chương 76: Ai là gian phu dâm phụ
77 Chương 77: Tối hôm qua không phải là cô
78 Chương 78: Đá vào mệnh căn của anh
79 Chương 79: Bảo đảm anh sẽ trần trụi xuất hiện trên mạng
80 Chương 80: Chuyện này không thể gọi là làm loạn!
81 Chương 81
82 Chương 82: Xăm chữ trên người cô!
83 Chương 83: Tại sao họ lại ở cùng nhau!
84 Chương 84: Kêu tên ai!
85 Chương 85: Rơi vào hồ nước
86 Chương 86
87 Chương 87: Trên lưng ngựa giở trò lưu manh
88 Chương 88: Không phải cưỡi ngựa, là cưỡi người
89 Chương 89: Cẩn thận anh ta có bệnh!
90 Chương 90: Muốn chọc cho anh tức giận cô một lần!
91 Chương 91: Cô mang thai!
92 Chương 92: Đau lòng không kềm chế được
93 Chương 93: Cô bị thương, lòng anh đau
94 Chương 94: Rốt cuộc anh có bao nhiêu người phụ nữ
95 Chương 95: Bào thai trong bụng cô là của ai?
96 Chương 96: Nhớ, tôi cũng ăn nằm với cô
97 Chương 97: Cô mất đi đứa bé, anh bỏ lỡ cô
98 Chương 98: Là âm mưu, hay là cô suy nghĩ nhiều?
99 Chương 99: Nghe lén lại có được đáp án
100 Chương 100: Vạch trần thân thế
101 Chương 101: Đêm đó hóa ra là cô
102 Chương 102: Không nên động phụ nữ của anh
103 Chương 103: Không thể nào tha thứ cho anh
104 Chương 104: Bọn họ thoát khỏi tai nạn xe cộ
105 Chương 105: Có thể chết vì cô
106 Chương 106: Nụ hôn vị sầu riêng
107 Chương 107: Chứng minh cho anh xem
108 Chương 108: Em càng quan tâm chú ta, anh càng muốn hủy diệt
109 Chương 109: Em chọc giận chính là cả nhà họ Lãnh
110 Chương 110: Không thể không có cô
111 Chương 111: Cô mới đúng là người thắng lớn nhất
112 Chương 112: Được cầu hôn
113 Chương 113: Hiện tại cô là tổng tà
114 Chương 114: Cởi hết xuống!
115 Chương 115: Nông nô nổi dậy
116 Chương 116: Hai người đàn ông đấu
117 Chương 117: Cô uống say
118 Chương 118: Cho anh một cơ hội cuối cùng
119 Chương 119: Thỏ nóng nảy sẽ cắn người
120 Chương 120: Phụ nữ trả thù
121 Chương 121: Đừng sợ, có anh ở đây!
122 Chương 122: Anh là hoàng tử ngủ, cô chính là công chúa hôn anh tỉnh
123 Chương 123: Nắm tay nhau mà chết, cùng sống tới già
124 Chương 124: Có người đã sớm mơ ước cô
125 Chương 125: Người đàn ông xuất hiện ở cổng
126 Chương 126
127 Chương 127: Chân tướng dần dần lộ rõ
128 Chương 128: Chó cùng rứt giậu
129 Chương 129: Một đêm này, cô đã trải qua những gì?
130 Chương 130: Đòi đi lần cuối cùng
131 Chương 131: Tách ra, đau đớn tim ai?
132 Chương 132: Anh bổ sung lại một điều
133 Chương 133: Nước mắt, mùi vị tình yêu
134 Chương 134: Chuyện tốt bị cắt ngang
135 Chương 135: Cha của đứa bé là ai?
136 Chương 136: Ngay cả đùa giỡn cũng chịu không được
137 Chương 137: Cưỡng chiếm trong xe
138 Chương 138: Là anh ép cô đi
139 Chương 139: Đó là con của cô
140 Chương 140: Vì sao có hình dáng giống anh?
141 Chương 141: Tiểu Đường Tâm là con gái của anh?
142 Chương 142: Cô bị trời cao chỉ dẫn
143 Chương 143: Lấy con gái làm uy hiếp
144 Chương 144: Cùng nhau vào ở bệnh viện
145 Chương 145: Họ cùng nhau mất tích
146 Chương 146: Cả người dày vò đọ sức
147 Chương 147: Anh cứu đứa bé, ai có thể cứu anh
148 Chương 148: Cô muốn đi
149 Chương 149: Nụ hôn rất khác
150 Chương 150: Ngoài ý muốn ở phi trường
151 Chương 151: Bí mật lớn của nhà họ nhà họ Lãnh
152 Chương 152: Không thấy Huân Huân
153 Chương 153: Gặp lại người xưa
154 Chương 154: Thụ thai thành công
155 Chương 155: Cô ta trở lại
156 Chương 156: Anh đã từng tự sát
157 Chương 157: Không nên suy nghĩ nhiều
158 Chương 158: Đừng yêu, cũng không có đường lui
159 Chương 159: Một cú điện thoại khi hoan ái
160 Chương 160: Trận tranh đoạt này, thua là cô
161 Chương 161: Tát cô một cái
162 Chương 162: Tuyệt đối sẽ không buông tha
163 Chương 163: Không ngờ có bầu
164 Chương 164: Lần đầu tiên hỏi cho rõ
165 Chương 165: Cục diện hỗn loạn không chịu nổi
166 Chương 166: Không thấy anh
167 Chương 167: Anh sẽ cứu ai?
168 Chương 168: Có thể tìm chết vì cô
169 Chương 169: Tiểu thư, tôi biết cô sao?
170 Chương 170: Bề ngoài đẹp bao nhiêu, trái tim độc ác bấy nhiêu!
171 Chương 171: Rốt cuộc cô tốt bao nhiêu?
172 Chương 172: Mang anh ấy cho tôi mượn
173 Chương 173: Quên cô, chỉ nhớ rõ cô ta
174 Chương 174: Lần đầu tiên là từ lúc nào?
175 Chương 175: Anh đang ghen
176 Chương 176: Điều tra chân tướng
177 Chương 177: Tự chui đầu vào rọ
178 Chương 178: Vì cô mà tâm hoảng ý loạn
179 Chương 179: Cô là thuốc của anh
180 Chương 180: Xung đột chính diện
181 Chương 181: Muốn ly hôn thật
182 Chương 182: Hôn nhân ra ánh sáng
183 Chương 183: Chứng minh yêu anh
184 Chương 184: Anh sẽ tái hôn
185 Chương 185: Người đàn ông biến thái
186 Chương 186: Tôi không nguyện ý
187 Chương 187: Cô ta tự làm tự chịu
188 Chương 188: Lần này là cô quên anh
189 Chương 189: Anh biết rõ, em cũng không có quên anh
190 Chương 190: Lần chia lìa cuối cùng
191 Chương 191: Oan gia vui mừng
192 Chương 192: Đại kết cục: Một đời một thế yêu một lần
Chapter

Updated 192 Episodes

1
Chương 1: Nhìn trực tiếp nhân vật thực tại hiện trường!
2
Chương 2: Cô có BB!
3
Chương 3: Không kết hôn với cô!
4
Chương 4: Thật sự gả cho anh
5
Chương 5: Có người đang nghe!
6
Chương 6: Chủ động nhận lỗi
7
Chương 7: An phận một chút!
8
Chương 8: Lão sắc lang!
9
Chương 9: Xúc cảm của vợ tôi, có tốt không
10
Chương 10: Gần trong gang tấc xa tận chân trời
11
Chương 11: Ai mới là người đàn ông của cô!
12
Chương 12: Thân phận của cô chỉ là Tiểu Tam
13
Chương 13: Hai người chính là kỹ nam và kỹ nữ
14
Chương 14: Quyến rũ anh!
15
Chương 15: Phòng của ba người, cô là người dư thừa
16
Chương 16: Gặp nạn ở khu Hồng Đăng (động mại dâm)
17
Chương 17: Đột nhiên hôn cô
18
Chương 18: Anh ôm ấp người tình, cô thành kẻ ngốc
19
Chương 19: Người tình là công cộng, vợ mới là chuyên dụng
20
Chương 20: "Bắt gian" tại giường
21
Chương 21: Gây tại quầy rượu
22
Chương 22: Không cho anh mang theo tình nhân
23
Chương 23: Bị bắt gặp hôn!
24
Chương 24: Uy hiếp trắng trợn
25
Chương 25: Tình cảm dịu dàng vỡ tan tành
26
Chương 26: Đột nhiên tới nghỉ lễ
27
Chương 27: Bí mật bị vạch trần
28
Chương 28: Trong vòng một tháng phải mang thai
29
Chương 29: Chuẩn bị dục huyết phấn chiến sao!
30
Chương 30: Hộp quà thần bí
31
Chương 31: Cũng chỉ là công cụ sinh con
32
Chương 32: Chỉ có thể là anh
33
Chương 33: Nhốt cô cả đời
34
Chương 34: Tiểu Tam tìm tới cửa
35
Chương 35: Nhào vào lòng ngôi sao lớn
36
Chương 36: Đến tột cùng có mấy người tình
37
Chương 37: Không muốn chết ở trước mặt của anh
38
Chương 38: Ai đang lặng lẽ quan tâm cô
39
Chương 39: Anh xin lỗi!
40
Chương 40: Chẳng lẽ là ông ta?
41
Chương 41: Video trong điện thoại của cô
42
Chương 42: Nhưng đã xảy ra chuyện
43
Chương 43: Cô nói thật
44
Chương 44: Chúng ta ly hôn đi
45
Chương 45: Dùng cô để chôn theo
46
Chương 46: Khiến cô đau lòng
47
Chương 47: Chuẩn bị xong chưa?
48
Chương 48: Đi tắm
49
Chương 49: Mưu đồ của cô không phải là tiền sao?
50
Chương 50: Mong lần sau gặp lại cô
51
Chương 51: Tối nay tạo người đi
52
Chương 52: Chuyện tốt chỉ tiến hành được một nửa
53
Chương 53: Thích cô
54
Chương 54: Đồng ý với anh, rời bỏ anh ta
55
Chương 55: Người đàn ông ám chiến
56
Chương 56: Tiếp tục chuyện lần trước chưa xong
57
Chương 57: Cô nên rời đi
58
Chương 58: Không muốn cho cô đi
59
Chương 59: Thụ tinh nhân tạo
60
Chương 60: Y tưởng mang thai đứa con của Lãnh An Thần
61
Chương 61: Không thích người đàn ông cặn bã
62
Chương 62: Tư cách nối dõi tông đường
63
Chương 63: Tin nhắn tỏ tình
64
Chương 64: Cùng ngôi sao lớn hẹn hò
65
Chương 65: Cưỡng hôn ở góc tường
66
Chương 66: Sao miệng cô lại sưng lên
67
Chương 67: Anh muốn kiểm tra
68
Chương 68: Giày rách bị người khác xỏ qua
69
Chương 69: Đồng ý sinh con
70
Chương 70: Thật sự muốn thấy anh
71
Chương 71: Bị chụp hình trộm
72
Chương 72: Tối nay để cho anh thử một chút
73
Chương 73: Cô dám uy hiếp anh
74
Chương 74: Ai thắng, cô sẽ thuộc về người đó
75
Chương 75: Điên cuồng cả đêm
76
Chương 76: Ai là gian phu dâm phụ
77
Chương 77: Tối hôm qua không phải là cô
78
Chương 78: Đá vào mệnh căn của anh
79
Chương 79: Bảo đảm anh sẽ trần trụi xuất hiện trên mạng
80
Chương 80: Chuyện này không thể gọi là làm loạn!
81
Chương 81
82
Chương 82: Xăm chữ trên người cô!
83
Chương 83: Tại sao họ lại ở cùng nhau!
84
Chương 84: Kêu tên ai!
85
Chương 85: Rơi vào hồ nước
86
Chương 86
87
Chương 87: Trên lưng ngựa giở trò lưu manh
88
Chương 88: Không phải cưỡi ngựa, là cưỡi người
89
Chương 89: Cẩn thận anh ta có bệnh!
90
Chương 90: Muốn chọc cho anh tức giận cô một lần!
91
Chương 91: Cô mang thai!
92
Chương 92: Đau lòng không kềm chế được
93
Chương 93: Cô bị thương, lòng anh đau
94
Chương 94: Rốt cuộc anh có bao nhiêu người phụ nữ
95
Chương 95: Bào thai trong bụng cô là của ai?
96
Chương 96: Nhớ, tôi cũng ăn nằm với cô
97
Chương 97: Cô mất đi đứa bé, anh bỏ lỡ cô
98
Chương 98: Là âm mưu, hay là cô suy nghĩ nhiều?
99
Chương 99: Nghe lén lại có được đáp án
100
Chương 100: Vạch trần thân thế
101
Chương 101: Đêm đó hóa ra là cô
102
Chương 102: Không nên động phụ nữ của anh
103
Chương 103: Không thể nào tha thứ cho anh
104
Chương 104: Bọn họ thoát khỏi tai nạn xe cộ
105
Chương 105: Có thể chết vì cô
106
Chương 106: Nụ hôn vị sầu riêng
107
Chương 107: Chứng minh cho anh xem
108
Chương 108: Em càng quan tâm chú ta, anh càng muốn hủy diệt
109
Chương 109: Em chọc giận chính là cả nhà họ Lãnh
110
Chương 110: Không thể không có cô
111
Chương 111: Cô mới đúng là người thắng lớn nhất
112
Chương 112: Được cầu hôn
113
Chương 113: Hiện tại cô là tổng tà
114
Chương 114: Cởi hết xuống!
115
Chương 115: Nông nô nổi dậy
116
Chương 116: Hai người đàn ông đấu
117
Chương 117: Cô uống say
118
Chương 118: Cho anh một cơ hội cuối cùng
119
Chương 119: Thỏ nóng nảy sẽ cắn người
120
Chương 120: Phụ nữ trả thù
121
Chương 121: Đừng sợ, có anh ở đây!
122
Chương 122: Anh là hoàng tử ngủ, cô chính là công chúa hôn anh tỉnh
123
Chương 123: Nắm tay nhau mà chết, cùng sống tới già
124
Chương 124: Có người đã sớm mơ ước cô
125
Chương 125: Người đàn ông xuất hiện ở cổng
126
Chương 126
127
Chương 127: Chân tướng dần dần lộ rõ
128
Chương 128: Chó cùng rứt giậu
129
Chương 129: Một đêm này, cô đã trải qua những gì?
130
Chương 130: Đòi đi lần cuối cùng
131
Chương 131: Tách ra, đau đớn tim ai?
132
Chương 132: Anh bổ sung lại một điều
133
Chương 133: Nước mắt, mùi vị tình yêu
134
Chương 134: Chuyện tốt bị cắt ngang
135
Chương 135: Cha của đứa bé là ai?
136
Chương 136: Ngay cả đùa giỡn cũng chịu không được
137
Chương 137: Cưỡng chiếm trong xe
138
Chương 138: Là anh ép cô đi
139
Chương 139: Đó là con của cô
140
Chương 140: Vì sao có hình dáng giống anh?
141
Chương 141: Tiểu Đường Tâm là con gái của anh?
142
Chương 142: Cô bị trời cao chỉ dẫn
143
Chương 143: Lấy con gái làm uy hiếp
144
Chương 144: Cùng nhau vào ở bệnh viện
145
Chương 145: Họ cùng nhau mất tích
146
Chương 146: Cả người dày vò đọ sức
147
Chương 147: Anh cứu đứa bé, ai có thể cứu anh
148
Chương 148: Cô muốn đi
149
Chương 149: Nụ hôn rất khác
150
Chương 150: Ngoài ý muốn ở phi trường
151
Chương 151: Bí mật lớn của nhà họ nhà họ Lãnh
152
Chương 152: Không thấy Huân Huân
153
Chương 153: Gặp lại người xưa
154
Chương 154: Thụ thai thành công
155
Chương 155: Cô ta trở lại
156
Chương 156: Anh đã từng tự sát
157
Chương 157: Không nên suy nghĩ nhiều
158
Chương 158: Đừng yêu, cũng không có đường lui
159
Chương 159: Một cú điện thoại khi hoan ái
160
Chương 160: Trận tranh đoạt này, thua là cô
161
Chương 161: Tát cô một cái
162
Chương 162: Tuyệt đối sẽ không buông tha
163
Chương 163: Không ngờ có bầu
164
Chương 164: Lần đầu tiên hỏi cho rõ
165
Chương 165: Cục diện hỗn loạn không chịu nổi
166
Chương 166: Không thấy anh
167
Chương 167: Anh sẽ cứu ai?
168
Chương 168: Có thể tìm chết vì cô
169
Chương 169: Tiểu thư, tôi biết cô sao?
170
Chương 170: Bề ngoài đẹp bao nhiêu, trái tim độc ác bấy nhiêu!
171
Chương 171: Rốt cuộc cô tốt bao nhiêu?
172
Chương 172: Mang anh ấy cho tôi mượn
173
Chương 173: Quên cô, chỉ nhớ rõ cô ta
174
Chương 174: Lần đầu tiên là từ lúc nào?
175
Chương 175: Anh đang ghen
176
Chương 176: Điều tra chân tướng
177
Chương 177: Tự chui đầu vào rọ
178
Chương 178: Vì cô mà tâm hoảng ý loạn
179
Chương 179: Cô là thuốc của anh
180
Chương 180: Xung đột chính diện
181
Chương 181: Muốn ly hôn thật
182
Chương 182: Hôn nhân ra ánh sáng
183
Chương 183: Chứng minh yêu anh
184
Chương 184: Anh sẽ tái hôn
185
Chương 185: Người đàn ông biến thái
186
Chương 186: Tôi không nguyện ý
187
Chương 187: Cô ta tự làm tự chịu
188
Chương 188: Lần này là cô quên anh
189
Chương 189: Anh biết rõ, em cũng không có quên anh
190
Chương 190: Lần chia lìa cuối cùng
191
Chương 191: Oan gia vui mừng
192
Chương 192: Đại kết cục: Một đời một thế yêu một lần