Chương 114: Hùng biện.

Lưu Phàm ngưng lại một nhịp, kiếp trước không phải hắn không đọc qua thần thoại Hy Lạp, hắn nhớ rõ Muse chỉ có 7 vị ứng với 7 bộ môn nghệ thuật.

Kiến trúc, hội họa, điêu khắc, sân khấu, điện ảnh, văn học và âm nhạc.

Liền lúc này Chức Nữ nói có đến Cửu Nghệ Muse, ấy tức là dư ra hai vị, chuyện này có chút không hợp thường.

“Hừm…theo lời Thuận Phong Nhĩ, con hẳn là một người nói giỏi, nếu thế ta đề cử Polyhymnia, tức Muse của thuật hùng biện, chắc chắn sẽ cải thiện khả năng thuyết phục của con thêm một bậc.” Chức Nữ nhận ra Lưu Phàm đang bối rối, nói.

Muse…của thuật hùng biện ??

Lưu Phàm đã hiểu, thần thoại Hy Lạp đồng thời chịu sự chi phối bởi La Mã, ấy vậy mà rất nhiều dị bản được dựng lên, việc thiếu đi hai vị Muse cũng có thể lý giải. Giống như Posedon của Hy Lạp chính là Neptune của La Mã, Hades của Hy Lạp là Uranus của La Mã.

“Muse nếu như được Zeus ban cho ân huệ như vậy, khẳng định không phải tiếp cận một cách dễ dàng, làm sao mà con bắt được ??” Lưu Phàm cười khổ, hỏi.

“Ta là mẫu thân của con, dĩ nhiên ta sẽ làm không công, việc con cần là xin Ngọc Hoàng cho con mượn quyền năng của hai vị đại thần, khi ấy Polyhymnia sẽ tự tìm đến…tuy là có chút thất đức.” Chức Nữ đáp.

“Quyền năng của hai vị ??”

“Ừm, ông tơ bà nguyệt, tơ hồng kết mệnh, nếu như hai vị có thể khiến Polyhymnia…sa vào lưới tình, e rằng ngàn dặm không cản nổi chân nàng.” Chức Nữ cười, nhưng, phảng phất nàng không thấy nhẹ lòng.

Đây chính xác là trêu đùa tình cảm, Polyhymnia rồi sẽ yêu Lưu Phàm, sẽ tới đây với một tấm lòng thành, nhưng, lẽ nào sẽ bị đem ra làm vật phẩm để Lưu Phàm chống lại Zeus, thật sự quá thất đức.

“Mẫu thân, ngươi…vì sao mà buồn lòng ??”

“Không có gì, người ta trên cõi đời này chỉ có mạnh yếu mới là thứ quyết định, có thể ta làm chuyện khuất tất, nhưng, vì đại sự, ta nguyện sẽ như vậy, nguyện nhúm chàm mà không buông lời than trách.” Chức Nữ miết mạnh tay vào khung cửi, nói.

Lưu Phàm kì thực vẫn không biết Chức Nữ có thể làm gì khi hắn nắm được Polyhymnia, nhưng, với tình hình này, hẳn là một thứ chuyện chẳng tốt lành gì. Hắn căn bản không muốn như vậy, Zeus bạo thần là việc của Zeus bạo thần, các Muse của Nghệ Thuật xứng đáng được nâng niu.

Vậy…chọn giết Zeus hay chọn Muse Polyhymnia ??

“Chốt như vậy đi, theo ta tới chỗ ông tơ bà nguyệt nào.” Chức Nữ nói ra.

Hắn dần bước vào chốn bồng lai, khung cảnh xung quanh cứ mờ ảo một sắc hồng, cũng bởi vậy mà thấy trong lòng có chút chấn động.

“Nơi này khắp nơi đều là tâm linh huyền hoặc, cẩn thận một chút.” Chức Nữ vỗ vỗ má Lưu Phàm, nói.

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, bỗng dưng cảm thấy nơi này thực sự ghê gớm, ông tơ bà nguyệt càng chắc chắn là hai vị đại thần mạnh nhất nhì thiên địa này. Người ta nói chết vì yêu, cũng đều do hai vị tạo nghiệp mà đùa giỡn nhân gian, xoay núi dời sông như Sơn Tinh Thủy Tinh cũng là vì tình, đánh nhau đến chí tử, huynh đệ lại thành không đội trời chung như sự tích trầu cau.

Không cẩn thận, chắc chắn đại họa.

Một lúc sau, hắn nghe được hai giọng đang ríu rít, một bên là giọng nam trầm, nói ngắn, thở ngắn, một bên là giọng bà nguyệt, cứ vút lên như một thứ tiếng chim gay gắt. Lưu Phàm cảm giác tê cả da đầu, hai vị được coi là sống đời ngàn năm lại cứ rôm rả như trẻ con vậy ??

“Vẹo nó, cái này đúng là quá đà ! !” Lưu Phàm buột mồm, căn bản hắn không tin được cảnh trước mắt.

Ông với bà cái nỗi gì, đây rõ ràng là hai cái thanh niên măng tơ, nhan sắc còn thuộc hàng khuynh quốc khuynh thành, chắc chắn để bất kì ai trông thấy cũng phải động lòng.

‘ông’ tơ ‘bà’ nguyệt nhìn bóng Chức Nữ và Lưu Phàm bước vào, nét mặt lộ ra rất rõ ý trào phúng.

“Chức Nữ, xem ra bọn ta đã cho ngươi một nhi tử tốt, nhỉ ??” Nguyệt nói ra.

“Tất nhiên, nhưng, hôm nay cả hai ngươi đều phải dưới trướng hắn hành sự, Ngọc Hoàng đã cấp cho hắn toàn quyền được sử dụng năng lực của một đại thần trên thiên đình.” Chức Nữ nhếch miệng, nói.

Tơ và Nguyệt thoáng im lặng, bọn hắn không chịu được việc bị tên tiểu tử này sai bảo, nhưng, từ sáng Ngọc Hoàng cũng đã nhắc qua, căn bản không thể trái lệnh.

“Nói đi, ngươi cần gì của bọn ta.” Tơ tiến đến gần Lưu Phàm, hỏi.

“Khiến Muse Polyhymnia rơi vào lưới tình của ta !” Lưu Phàm lấy hết can đảm mặt dày, hét.

Tơ và Nguyệt nhìn nhau, lườm Lưu Phàm một phát, không thể tin tiểu tử này lại háo sắc đến vậy, muốn lấy đi một trong Cửu Nghệ Muse.

“Được thôi, nhưng, là vì Ngọc Hoàng, ngươi đừng có nghĩ có thể nhờ đến chúng ta lần nữa.” Tơ và Nguyệt đồng thanh.

“Ta đã rõ.” Lưu Phàm đáp.

“Trong thiên địa này, đối với chúng ta, giai cấp, năng lực, tiền tài, tất cả những thứ như vậy chỉ là vô nghĩa, điều duy nhất trường tồn và vĩnh cửu chính là tình nghĩa. Bọn ta theo Ngọc Hoàng không vì cầu bổng lộc, bọn ta giúp đỡ ngươi không yêu cầu hồi đáp, tất cả đều được trả bằng quan hệ giữa người với người, giữa Thần với Thần. Lưu Phàm, hỡi kẻ phàm tục kia, ngươi thực sự có muốn nối duyên với Polyhymnia, nữ thần của thuật hùng biện ??” Tơ và Nguyệt bắt đầu nghi lễ.

“Ta đồng ý.” Lưu Phàm đáp, lòng cứ cảm thấy gờn gợn.

“Ngươi muốn cuộc tình nơi hai bên đều cảm thấy nhiệt huyết, đều sẵn sàng dời non lấp bể vì đối phương hay một cuộc tình đơn phương đầy lãng mạn ??”

“Nàng đơn phương yêu ta.” Lưu Phàm nói ra.

Cái trò hỏi đáp kiểu mùi mẫn này, thực sự không khác gì hôn lễ ! !

“Bọn ta chấp nhận lời thỉnh cầu của ngươi, nhân danh tình yêu - thứ sức mạnh lớn lao nhất của thiên địa này, điều ước của ngươi sẽ trở thành hiện thực ! !”

Ngay lập tức, trước mắt Tơ và Nguyệt hiện ra một tấm bản đồ cực kì to lớn, từng người từng người một được nối bởi không biết bao nhiêu sợi chỉ đủ màu đủ sắc, nhưng, nổi bật nhất vẫn là chỉ hồng.

“Kia là tơ bằng hữu, kia là tơ huynh muội, tơ phụ tử, mẫu tử, còn có tơ thù oán, riêng thứ đỏ như máu kia, chính là tơ duyên, là thứ mà trần đời này ai ai cũng sợ.” Chức Nữ chỉ từng sợi một, nói với Lưu Phàm.

“Hửm...nói vậy, của ta thực sự đặc thù.” Lưu Phàm gãi gãi đầu, nhìn vào hình ảnh của mình trong một biển tơ.

Ròng rã 5 sợi tơ hồng, hắn cũng không biết vì sao mình lại nhiều mối đến như vậy.

“Hừ, đúng là kẻ bạc tình ! !” Chức Nữ lộ ra một nét không hài lòng, mắng.

Dù sao Ngưu Lang Chức Nữ là tình ca thiên cổ, lúc này lại cho ra một tên đào hoa lắm mối, đúng là nhục vào mặt phụ mẫu một phen.

Bản đồ dần được kéo lên, Lưu Phàm lúc này mới nhìn thấy Polyhymnia, quả thực không hổ danh là tiên nữ của nghệ thuật, nhan sắc vượt trội phàm nhân không biết bao nhiêu lần.

“Muse là trung lập nhất, nghệ thuật của các nàng vốn vô hại, nhưng, cũng có thể trở thành thứ vũ khí kinh khủng, có thể nói ở Thiên giới này các nàng có một địa vị rất không tệ.” Chức Nữ nói.

Tơ cầm một đầu dây, Nguyệt cầm một đầu dây, hai bên song song nối lại, liền ngay lập tức đã hình thành một sợi tơ duyên giữa Lưu Phàm và Polyhymnia, đủ cho hắn cảm thấy thót tim.

“Rồi, đã đến lúc dựng kịch, tạo ra thế cờ sét đánh ngang tai, tình tới cản không kịp ! !” Tơ và Nguyệt đồng thanh, cười như được mùa, cảm giác như vô cùng thích thú với bước này vậy.

Mời đọc , truyện khá hài chuyên tổ đội săn khí vận chi tử.

Chapter
1 Chương 1: Từ Việt Nam về Âu Lạc.
2 Chương 2: Ném hắn đi.
3 Chương 3: Tịch Thần hệ thống.
4 Chương 4: Tinh Linh hóa.
5 Chương 5: Chân chính về Âu Lạc.
6 Chương 6: Tổ đội.
7 Chương 7: Bàn chuyện vận khí.
8 Chương 8: Thử nghiệm.
9 Chương 9: Thiên chức.
10 Chương 10: Gậy ông đập lưng ông.
11 Chương 11: Thần Sơn nói chuyện.
12 Chương 12: Làm công ăn lương.
13 Chương 13: Dọn thư viện.
14 Chương 14: Vua hố bán đồ.
15 Chương 15: Ta tính khí chính là như vậy.
16 Chương 16: Mỗi kẻ một suy tính.
17 Chương 17: Liên miên tiễn vũ.
18 Chương 18: Đánh kiểu chủ động.
19 Chương 19: Lật cái bàn cờ.
20 Chương 20: Tử Lôi Hải.
21 Chương 21: Loạn Trùng Ma.
22 Chương 22: Diệt trùng.
23 Chương 23: Không muốn học, chỉ muốn ra tiền.
24 Chương 24: Ép đi học.
25 Chương 25: Đặc thù thể chất.
26 Chương 26: Điện chủ.
27 Chương 27: Gia nhập.
28 Chương 28: Tranh tài.
29 Chương 29: Biến thái ma đầu.
30 Chương 30: Đối chiến.
31 Chương 31: Hỗn Ma.
32 Chương 32: Kết nghĩa.
33 Chương 33: Cẩu lương.
34 Chương 34: Nhân lực dồi dào.
35 Chương 35: Thần vật.
36 Chương 36: Phụ trợ Cốt Kiếp Cung.
37 Chương 37: Yêu thú.
38 Chương 38: Thâu hồn.
39 Chương 39: Trở về.
40 Chương 40: Mối làm ăn.
41 Chương 41: Đại lịch luyện.
42 Chương 42: Ba chọi ba.
43 Chương 43: Phong chủ.
44 Chương 44: Tiến vào đồ sát.
45 Chương 45: Trực tiếp đối đầu.
46 Chương 46: Siêu Cấp chiến.
47 Chương 47: Dị Ma Linh.
48 Chương 48: Lập lại tất cả.
49 Chương 49: Điều khiển.
50 Chương 50: Ngay lập tức tòng quân.
51 Chương 51: Doanh trại.
52 Chương 52: Thạch Sanh.
53 Chương 53: Tiên nhân.
54 Chương 54: Người đi ta ở.
55 Chương 55: Ma rừng.
56 Chương 56: Vong linh thủy triều.
57 Chương 57: Cứu vớt.
58 Chương 58: Niết bàn.
59 Chương 59: Giảng một lần về đổi mới.
60 Chương 60: Lập trình khả năng.
61 Chương 61: Phong hầu.
62 Chương 62: Dã Tràng.
63 Chương 63: Cổ tích đen.
64 Chương 64: Hận nữ nhân.
65 Chương 65: Nhọ nhất thế gian.
66 Chương 66: Không phải Mai An Tiêm.
67 Chương 67: Tựu Thạch Sư.
68 Chương 68: Lặn.
69 Chương 69: Tầng thứ 30.
70 Chương 70: Thân phận.
71 Chương 71: Vô Danh Đảo tiến đến.
72 Chương 72: Yêu Ngư.
73 Chương 73: Thực Tế Hóa.
74 Chương 74: Khoảng lặng.
75 Chương 75: Âm mưu.
76 Chương 76: Liên kết.
77 Chương 77: Lôi Hải.
78 Chương 78: Thần khí.
79 Chương 79: Quỷ Địa Quy.
80 Chương 80: Cuồng.
81 Chương 81: Viện quân.
82 Chương 82: Vị ‘cóc’.
83 Chương 83: Đại địa chi tử.
84 Chương 84: Luận chuyện hồi sinh.
85 Chương 85: Truy lùng.
86 Chương 86: Lưu Huyền Di.
87 Chương 87: Huyết mạch ức chế.
88 Chương 88: Xuất hiện.
89 Chương 89: Cứu hộ.
90 Chương 90: Lật mặt.
91 Chương 91: Cửu giáo chủ, đại giáo hoàng.
92 Chương 92: Luật Thạch.
93 Chương 93: Xây Cổ Loa Thành.
94 Chương 94: Hắc Bạch Cấm Vệ.
95 Chương 95: Hệ thống.
96 Chương 96: Đa đại lục.
97 Chương 97: Thầy bói xem voi.
98 Chương 98: Khôi Lỗi Sư.
99 Chương 99: Chấm dứt thế nào là việc của ta.
100 Chương 100: Xương Cuồng !
101 Chương 101: An Vương Giới.
102 Chương 102: Ngọc Hoàng sai nước.
103 Chương 103: Phá pháp.
104 Chương 104: Ma giới.
105 Chương 105: Cuội điên rồi.
106 Chương 106: Lưu Linh Tôn.
107 Chương 107: Chư thần.
108 Chương 108: Ngang.
109 Chương 109: Ba chiếc rìu.
110 Chương 110: Báo cáo bắt buộc của Cung Đình Xạ Tuyến.
111 Chương 111: Ác quan Từ Thức.
112 Chương 112: Hên xui.
113 Chương 113: Miễn nhiễm toàn bộ.
114 Chương 114: Hùng biện.
115 Chương 115: Thân phận Tịch Thần.
116 Chương 116: Gà vịt đánh nhau, người chết.
117 Chương 117: Hỗn Độn Chi Chủ.
118 Chương 118: Ba Bị.
119 Chương 119: Trang Thần.
120 Chương 120: Zeus tận số.
121 Chương 121: Nhậm chức.
122 Chương 122: Loạn thế, Triệu Trọng Thủy.
123 Chương 123: Ngòi nổ của khởi nghĩa.
124 Chương 124: Thời hạn.
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: Từ Việt Nam về Âu Lạc.
2
Chương 2: Ném hắn đi.
3
Chương 3: Tịch Thần hệ thống.
4
Chương 4: Tinh Linh hóa.
5
Chương 5: Chân chính về Âu Lạc.
6
Chương 6: Tổ đội.
7
Chương 7: Bàn chuyện vận khí.
8
Chương 8: Thử nghiệm.
9
Chương 9: Thiên chức.
10
Chương 10: Gậy ông đập lưng ông.
11
Chương 11: Thần Sơn nói chuyện.
12
Chương 12: Làm công ăn lương.
13
Chương 13: Dọn thư viện.
14
Chương 14: Vua hố bán đồ.
15
Chương 15: Ta tính khí chính là như vậy.
16
Chương 16: Mỗi kẻ một suy tính.
17
Chương 17: Liên miên tiễn vũ.
18
Chương 18: Đánh kiểu chủ động.
19
Chương 19: Lật cái bàn cờ.
20
Chương 20: Tử Lôi Hải.
21
Chương 21: Loạn Trùng Ma.
22
Chương 22: Diệt trùng.
23
Chương 23: Không muốn học, chỉ muốn ra tiền.
24
Chương 24: Ép đi học.
25
Chương 25: Đặc thù thể chất.
26
Chương 26: Điện chủ.
27
Chương 27: Gia nhập.
28
Chương 28: Tranh tài.
29
Chương 29: Biến thái ma đầu.
30
Chương 30: Đối chiến.
31
Chương 31: Hỗn Ma.
32
Chương 32: Kết nghĩa.
33
Chương 33: Cẩu lương.
34
Chương 34: Nhân lực dồi dào.
35
Chương 35: Thần vật.
36
Chương 36: Phụ trợ Cốt Kiếp Cung.
37
Chương 37: Yêu thú.
38
Chương 38: Thâu hồn.
39
Chương 39: Trở về.
40
Chương 40: Mối làm ăn.
41
Chương 41: Đại lịch luyện.
42
Chương 42: Ba chọi ba.
43
Chương 43: Phong chủ.
44
Chương 44: Tiến vào đồ sát.
45
Chương 45: Trực tiếp đối đầu.
46
Chương 46: Siêu Cấp chiến.
47
Chương 47: Dị Ma Linh.
48
Chương 48: Lập lại tất cả.
49
Chương 49: Điều khiển.
50
Chương 50: Ngay lập tức tòng quân.
51
Chương 51: Doanh trại.
52
Chương 52: Thạch Sanh.
53
Chương 53: Tiên nhân.
54
Chương 54: Người đi ta ở.
55
Chương 55: Ma rừng.
56
Chương 56: Vong linh thủy triều.
57
Chương 57: Cứu vớt.
58
Chương 58: Niết bàn.
59
Chương 59: Giảng một lần về đổi mới.
60
Chương 60: Lập trình khả năng.
61
Chương 61: Phong hầu.
62
Chương 62: Dã Tràng.
63
Chương 63: Cổ tích đen.
64
Chương 64: Hận nữ nhân.
65
Chương 65: Nhọ nhất thế gian.
66
Chương 66: Không phải Mai An Tiêm.
67
Chương 67: Tựu Thạch Sư.
68
Chương 68: Lặn.
69
Chương 69: Tầng thứ 30.
70
Chương 70: Thân phận.
71
Chương 71: Vô Danh Đảo tiến đến.
72
Chương 72: Yêu Ngư.
73
Chương 73: Thực Tế Hóa.
74
Chương 74: Khoảng lặng.
75
Chương 75: Âm mưu.
76
Chương 76: Liên kết.
77
Chương 77: Lôi Hải.
78
Chương 78: Thần khí.
79
Chương 79: Quỷ Địa Quy.
80
Chương 80: Cuồng.
81
Chương 81: Viện quân.
82
Chương 82: Vị ‘cóc’.
83
Chương 83: Đại địa chi tử.
84
Chương 84: Luận chuyện hồi sinh.
85
Chương 85: Truy lùng.
86
Chương 86: Lưu Huyền Di.
87
Chương 87: Huyết mạch ức chế.
88
Chương 88: Xuất hiện.
89
Chương 89: Cứu hộ.
90
Chương 90: Lật mặt.
91
Chương 91: Cửu giáo chủ, đại giáo hoàng.
92
Chương 92: Luật Thạch.
93
Chương 93: Xây Cổ Loa Thành.
94
Chương 94: Hắc Bạch Cấm Vệ.
95
Chương 95: Hệ thống.
96
Chương 96: Đa đại lục.
97
Chương 97: Thầy bói xem voi.
98
Chương 98: Khôi Lỗi Sư.
99
Chương 99: Chấm dứt thế nào là việc của ta.
100
Chương 100: Xương Cuồng !
101
Chương 101: An Vương Giới.
102
Chương 102: Ngọc Hoàng sai nước.
103
Chương 103: Phá pháp.
104
Chương 104: Ma giới.
105
Chương 105: Cuội điên rồi.
106
Chương 106: Lưu Linh Tôn.
107
Chương 107: Chư thần.
108
Chương 108: Ngang.
109
Chương 109: Ba chiếc rìu.
110
Chương 110: Báo cáo bắt buộc của Cung Đình Xạ Tuyến.
111
Chương 111: Ác quan Từ Thức.
112
Chương 112: Hên xui.
113
Chương 113: Miễn nhiễm toàn bộ.
114
Chương 114: Hùng biện.
115
Chương 115: Thân phận Tịch Thần.
116
Chương 116: Gà vịt đánh nhau, người chết.
117
Chương 117: Hỗn Độn Chi Chủ.
118
Chương 118: Ba Bị.
119
Chương 119: Trang Thần.
120
Chương 120: Zeus tận số.
121
Chương 121: Nhậm chức.
122
Chương 122: Loạn thế, Triệu Trọng Thủy.
123
Chương 123: Ngòi nổ của khởi nghĩa.
124
Chương 124: Thời hạn.