Chương 87: Huyết mạch ức chế.

Trên đỉnh Mão Sơn lúc này chính là một đài xử quyết, Lưu Huyền Di bị trói gô vào cột sắt, có thể nhìn thấy hai gò má của hắn gồ lên từng nét thăng trầm, miệng nghiến lại đầy cay đắng, mắt đăm chiêu nhìn xuống.

“Cựu tộc trưởng, phách lối quá vậy, có thể sự hi sinh của ngươi sẽ đem lại thắng lợi cho Triệu Quốc đấy, thậm chí còn là mở ra cả một thời kì mà Triệu Quốc biến thành Lưu Quốc đấy !!!” Một nam tử cười gằn giọng, ngồi trong trướng mát nói vọng ra.

“Luận phẩm giá, luận cơ trí, các ngươi không bao giờ có thể so cùng hắn, lũ nghiệt súc thích nghịch lại thiên lý mãi mãi vẫn sẽ là thứ cho người ta khinh bỉ !!” Lưu Huyền Di đáp đầy cường ngạnh.

“Chờ xem chờ xem, khi nào có Thông Thiên Nghiên Cứu Hội chống lưng, ta còn không sợ ngươi, ta còn là kẻ tùy ý muốn chém muốn giết ngươi !!” Tiếng trào phúng vang lên trả lại.

Lưu Huyền Di trong tận cùng của nỗi nhục nhã này bỗng dưng cười, hắn cảm giác như đã hiểu thấu hoàn cảnh của Lưu Phàm, cảm giác như những gì hắn làm là không đủ để bù đắp cho con trai mình. Làm kẻ đứng trên cao thực sự rất nguy hiểm, chỉ cần không để ý thôi liền sẽ bị người ta xô ngã, ai ngờ lại có thể vạ đến Lưu Phàm.

“Báo, quân mật thám đã trở về !!” Một lính chạy vào trong trướng mà hét to.

“Mồi có dụ được cọp không ??”

“Có !!”

Nam tử ngồi ngạo nghễ trên ghế cao nghe đến đây liền cúi gằm xuống, cười khục khục từng hồi, ai có thể ngờ chuyện lại dễ dàng đến nước này, một mẻ hai cha con phiền phức hôm nay có thể diệt hết.

“Truyền lệnh của ta, toàn bộ tộc nhân chuẩn bị như đã tập dượt, nhanh !” Hắn quát một tiếng.

“Rõ !!”

Cứ như thế, cả cái đài hành quyết này bỗng dưng trở nên bội phần nhộn nhịp, người người qua lại, nhành cây khe đá đều có kẻ lách vào, tất cả chỉ với một mục tiêu duy nhất...

Tiêu diệt kẻ mà bọn hắn gọi là Phế Phàm...

Ngồi trên kị thú mà phóng, Lưu Phàm cảm giác lòng như lửa đốt, thoáng chốc lại cho vào mồm kị thú đan dược để nó chạy nhanh hơn, cứ được mấy nhịp lại nheo mắt quan sát phía trước xem đã nhìn thấy đài tử hình chưa.

“Lưu Phàm...ta xin lỗi...” Bỗng dưng lúc này tạp vụ phía sau lưng nói ra.

“Các ngươi nhìn thấu thân phận của ta từ khi nào ??” Lưu Phàm không hề sửng sốt, trực tiếp hỏi.

“Từ khi tên lái buôn xác nhận một tên mang theo châu chấu và không có tu vi về báo, từ lúc ấy trưởng lão đã ra lên kế hoạch cho lần này.” Tạp vụ giọng run run nói.

“Tên trưởng lão...hắn là ai ??”

“Lưu Phi, ngươi không sợ sao Lưu Phàm, chí ít ngươi phải cảm thấy tức giận với ta vì đã lừa ngươi chứ, rõ ràng là...chúng ta đã từng như anh em...” Tạp vụ gào lên nói.

“Ta đã nghi ngờ từ đầu, nhưng, ta biết ngươi không bao giờ dám nói dối một điều !!” Lưu Phàm đáp lại.

“Điều gì ??”

“Lưu Huyền Di là tộc trưởng tốt nhất mà ta từng biết đến và cũng là cha ta, các ngươi hay ta đều được hắn đối xử cực kì tôn trọng, ta biết ngươi sẽ không phản bội một người như thế, ngươi chắc chắn lo lắng cho hắn nên mới đồng ý kéo ta vào !!”

“...Lưu Phàm...” Tạp vụ trong lòng cũng cắn rứt vô cùng, thở dài một tiếng não nề.

Cứ như thế, mặc cho phía trước là biển lửa hay núi đao, Lưu Phàm ngày hôm nay nhất định phải đến nhìn mặt Lưu Huyền Di, càng là phải giữ cho đây không phải lần cuối hắn nhìn thấy, hắn...nhất định sẽ cứu được cha !!

“Báo, cọp và mồi đã xuất hiện !!” Một lính kêu lên.

Lưu Huyền Di đưa mắt nhìn về đường lên núi, thấy một bóng kị thú, bên trên là một cái nam tử hắn chưa từng gặp qua và tên tạp vụ ấy, nhưng, hắn đã nhận ra đấy là con trai hắn, chỉ có thể là Lưu Phàm mới cứng đầu và cố chấp đến vậy, chỉ có thể là Lưu Phàm mới dám làm thứ chuyện hoang đường này.

“Để cọp và mồi tiến vào, giết ngay đi còn gì là thú vị của kẻ mạnh nữa !!” Lưu Phi trên thân mặc áo da thú, ló đầu khỏi trướng nhìn ra.

-Rầm !!!-

KỊ thú nhảy qua hàng rào, trực tiếp để Lưu Phàm và tên tạp vụ đáp xuống ngay trước trướng, nhìn lên cao hơn mới có thể thấy được Lưu Huyền Di. Lưu Phàm nghiến răng, nhìn chòng chọc về tên Lưu Phi, trong tay bất giác hiện ra Cốt Kiếp Cung.

“Thiếu gia...thiên tư của ngươi...có vẻ hơi sâu đấy, ta vẫn chưa có thể cảm nhận được gì...” Lưu Phi nhái lại bằng thứ giọng buồn thảm đầy giả tạo, vừa dứt lời liền lộ ra tiếu dung kinh khiếp.

“Tên khốn, cha ta đối xử với ngươi không hề tệ, ngươi rốt cuộc là giống loài gì mà lại làm ra thứ đại nghịch bất đạo đến vậy !!” Lưu Phàm nhằm thẳng Lưu Phi mà mắng.

“Thứ vô dụng, cả ngươi và cha ngươi đều như vậy, lúc nào cũng ủy mị và nghĩa tình, nhân nhượng như thế chỉ khiến Lưu thị đi xuống, chỉ khiến Lưu thị tụt lại phía sau của Triệu thị mà thôi, ta Lưu Phi hết lòng vì Lưu thị, thứ đã bỏ đi như ngươi không có quyền được nói ở đây !!”

“Tiễn Khí !!” Lưu Phàm trực tiếp ngưng tự ra, định bắt đến tung sọ tên bất lương kia.

Nhưng, Tiễn Khí không hề được thi triển, Lưu Phàm chỉ như đang diễn hài, giương cung lên trong bối rối.

“Thứ đồ này của Thông Thiên Nghiên Cứu Hội cho ta khả năng cấm tất cả ma pháp được thi triển trong vòng 20 bước chân, à mà, ngươi có ma pháp không ấy nhỉ ??” Lưu Phi từng bước lại từng bước tiến đến gần Lưu Phàm, nói.

Toàn Cấm Giới...thì ra là tên này nắm !!

Nhưng, Lưu Phàm biết rằng Lưu Phi cũng không thể thi triển ma pháp lúc sử dụng Toàn Cấm Giới, hắn không hề tỏ ra nao núng, ngược lại là cực kì bình tĩnh mà suy diễn sự tình.

“Ngươi đúng là bẩn thỉu thật, làm xấu mặt Lưu thị thì đáng chết lắm, nay ta cho ngươi một cơ hội, cầm con dao này lên và đâm chết tên đứng bên cạnh ngươi, ta sẽ cho ngươi sống tiếp.” Lưu Phi nhìn thẳng vào mắt tạp vụ mà nói.

Một con dao được ném ra, thẳng và vị trí tay của tạp vụ.

Ngay lập tức, tên tạp vụ nhặt lên, nhìn về phía Lưu Phàm mà bày tỏ nỗi lòng, nói:

“Lưu Phàm, ngươi là người tốt.”

-Phập !!!-

“...đừng để tên khốn Lưu Phi sống tiếp, ta thì đáng chết, lần trước ta vì tham sống mà nhận đi lừa ngươi, lần này không đời nào ta lại đâm ngươi vì cái mạng cỏn con này cả !!”

Tên tạp vụ nhìn máu chính mình túa ra từ vết đâm trên ngực, cúi đầu xuống hành lễ với Lưu Phàm và Lưu Huyền Di, ngay sau đó hắn giật giật thân mình, đơ ra mà ngã xuống.

Tạp vụ chết rồi...

Lưu Phàm nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác cả khoang miệng bỏng rát vì tức giận, nhưng, lúc này lao lên hắn không hề nắm chắc phần thắng.

“Ngươi có biết Lưu thị chúng ta rất là cẩn thận không, luôn nghĩ đến tương lai sẽ có những thứ đểu cáng như ngươi phản bội, bởi vậy mới sinh ra một thứ gọi là huyết mạch ức chế...nó như một dạng ấn kí trong cả nhục thể và linh hồn mà tộc nhân phải chịu từ lúc sinh ra.” Lưu Phi rút ra khỏi túi một cây đũa, vung vung trong không gian mà nói.

Lưu Huyền Di biến sắc nhìn cây đũa đen ấy, hắn hai mắt như ứa lệ, cảnh tượng tiếp theo...không phải là thứ có thể xem. Lưu Phi ngược lại vô cùng thích thú, cơ thể giật giật từng hồi, tựa như là phấn khích đến không chịu nổi.

“Tra tấn Lưu Phàm ngay lập tức, cấp độ cao nhất !!” Hắn cuồng tiếu cười, gào lên như một loại súc vật.

Toàn bộ lính canh Lưu thị bên ngoài đều rùng mình, thứ huyết mạch ức chế này khác gì một loại gián tiếp giết người đâu, chịu mức cao nhất chắc chắn là tử cục.

Nhưng...thiên địa ngược lại có chút im ắng...

“Ngươi nói nó là về huyết mạch và linh hồn sao, nếu vậy không có tác dụng với ta.” Lưu Phàm cười khẩy một tiếng.

-Bụp !!!!-

Cốt Kiếp Cung được vung lên, nháy mắt đập đến lệch mặt Lưu Phi. Lưu Phàm thực sự như trút hết tức giận vào đòn này, hắn khi nãy kiêng dè đều vì nghĩ Lưu Phi còn con bài gì đó giấu diếm, lúc này đã lật cả lên rồi, không đánh không được.

Thân thể Tinh Linh, bản nguyên Tinh Linh và linh hồn cũng của Tinh Linh, thứ ức chế Lưu thị làm sao có tác dụng lên Lưu Phàm ??

Lưu Phi như một con chó cậy gần nhà, lúc này bảo bối mất thiêng, hắn điên cuồng chịu trận của Lưu Phàm, toàn thân co quắp trên mặt đất, huyết nhục bị đập văng ra tứ tung.

“Ngừng thi triển !!” Lưu Phi thu lại Toàn Cấm Giới, lồm cồm bò dậy, trên tay hiện ra một viên Chuẩn Cao Cấp Băng Thạch.

Hắn cuồng tiếu nhìn Lưu Phàm, tựa như nghĩ rằng đối phương vẫn là một kẻ mù ma pháp, hắn đã chuẩn bị để báo thù, nhưng, Lưu Phàm lại cho hắn một thái độ cực ki dửng dưng, dạng như không hề để tâm vậy.

“Băng Lệnh !!!”

, thể loại hắc thủ sau màn

Chapter
1 Chương 1: Từ Việt Nam về Âu Lạc.
2 Chương 2: Ném hắn đi.
3 Chương 3: Tịch Thần hệ thống.
4 Chương 4: Tinh Linh hóa.
5 Chương 5: Chân chính về Âu Lạc.
6 Chương 6: Tổ đội.
7 Chương 7: Bàn chuyện vận khí.
8 Chương 8: Thử nghiệm.
9 Chương 9: Thiên chức.
10 Chương 10: Gậy ông đập lưng ông.
11 Chương 11: Thần Sơn nói chuyện.
12 Chương 12: Làm công ăn lương.
13 Chương 13: Dọn thư viện.
14 Chương 14: Vua hố bán đồ.
15 Chương 15: Ta tính khí chính là như vậy.
16 Chương 16: Mỗi kẻ một suy tính.
17 Chương 17: Liên miên tiễn vũ.
18 Chương 18: Đánh kiểu chủ động.
19 Chương 19: Lật cái bàn cờ.
20 Chương 20: Tử Lôi Hải.
21 Chương 21: Loạn Trùng Ma.
22 Chương 22: Diệt trùng.
23 Chương 23: Không muốn học, chỉ muốn ra tiền.
24 Chương 24: Ép đi học.
25 Chương 25: Đặc thù thể chất.
26 Chương 26: Điện chủ.
27 Chương 27: Gia nhập.
28 Chương 28: Tranh tài.
29 Chương 29: Biến thái ma đầu.
30 Chương 30: Đối chiến.
31 Chương 31: Hỗn Ma.
32 Chương 32: Kết nghĩa.
33 Chương 33: Cẩu lương.
34 Chương 34: Nhân lực dồi dào.
35 Chương 35: Thần vật.
36 Chương 36: Phụ trợ Cốt Kiếp Cung.
37 Chương 37: Yêu thú.
38 Chương 38: Thâu hồn.
39 Chương 39: Trở về.
40 Chương 40: Mối làm ăn.
41 Chương 41: Đại lịch luyện.
42 Chương 42: Ba chọi ba.
43 Chương 43: Phong chủ.
44 Chương 44: Tiến vào đồ sát.
45 Chương 45: Trực tiếp đối đầu.
46 Chương 46: Siêu Cấp chiến.
47 Chương 47: Dị Ma Linh.
48 Chương 48: Lập lại tất cả.
49 Chương 49: Điều khiển.
50 Chương 50: Ngay lập tức tòng quân.
51 Chương 51: Doanh trại.
52 Chương 52: Thạch Sanh.
53 Chương 53: Tiên nhân.
54 Chương 54: Người đi ta ở.
55 Chương 55: Ma rừng.
56 Chương 56: Vong linh thủy triều.
57 Chương 57: Cứu vớt.
58 Chương 58: Niết bàn.
59 Chương 59: Giảng một lần về đổi mới.
60 Chương 60: Lập trình khả năng.
61 Chương 61: Phong hầu.
62 Chương 62: Dã Tràng.
63 Chương 63: Cổ tích đen.
64 Chương 64: Hận nữ nhân.
65 Chương 65: Nhọ nhất thế gian.
66 Chương 66: Không phải Mai An Tiêm.
67 Chương 67: Tựu Thạch Sư.
68 Chương 68: Lặn.
69 Chương 69: Tầng thứ 30.
70 Chương 70: Thân phận.
71 Chương 71: Vô Danh Đảo tiến đến.
72 Chương 72: Yêu Ngư.
73 Chương 73: Thực Tế Hóa.
74 Chương 74: Khoảng lặng.
75 Chương 75: Âm mưu.
76 Chương 76: Liên kết.
77 Chương 77: Lôi Hải.
78 Chương 78: Thần khí.
79 Chương 79: Quỷ Địa Quy.
80 Chương 80: Cuồng.
81 Chương 81: Viện quân.
82 Chương 82: Vị ‘cóc’.
83 Chương 83: Đại địa chi tử.
84 Chương 84: Luận chuyện hồi sinh.
85 Chương 85: Truy lùng.
86 Chương 86: Lưu Huyền Di.
87 Chương 87: Huyết mạch ức chế.
88 Chương 88: Xuất hiện.
89 Chương 89: Cứu hộ.
90 Chương 90: Lật mặt.
91 Chương 91: Cửu giáo chủ, đại giáo hoàng.
92 Chương 92: Luật Thạch.
93 Chương 93: Xây Cổ Loa Thành.
94 Chương 94: Hắc Bạch Cấm Vệ.
95 Chương 95: Hệ thống.
96 Chương 96: Đa đại lục.
97 Chương 97: Thầy bói xem voi.
98 Chương 98: Khôi Lỗi Sư.
99 Chương 99: Chấm dứt thế nào là việc của ta.
100 Chương 100: Xương Cuồng !
101 Chương 101: An Vương Giới.
102 Chương 102: Ngọc Hoàng sai nước.
103 Chương 103: Phá pháp.
104 Chương 104: Ma giới.
105 Chương 105: Cuội điên rồi.
106 Chương 106: Lưu Linh Tôn.
107 Chương 107: Chư thần.
108 Chương 108: Ngang.
109 Chương 109: Ba chiếc rìu.
110 Chương 110: Báo cáo bắt buộc của Cung Đình Xạ Tuyến.
111 Chương 111: Ác quan Từ Thức.
112 Chương 112: Hên xui.
113 Chương 113: Miễn nhiễm toàn bộ.
114 Chương 114: Hùng biện.
115 Chương 115: Thân phận Tịch Thần.
116 Chương 116: Gà vịt đánh nhau, người chết.
117 Chương 117: Hỗn Độn Chi Chủ.
118 Chương 118: Ba Bị.
119 Chương 119: Trang Thần.
120 Chương 120: Zeus tận số.
121 Chương 121: Nhậm chức.
122 Chương 122: Loạn thế, Triệu Trọng Thủy.
123 Chương 123: Ngòi nổ của khởi nghĩa.
124 Chương 124: Thời hạn.
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: Từ Việt Nam về Âu Lạc.
2
Chương 2: Ném hắn đi.
3
Chương 3: Tịch Thần hệ thống.
4
Chương 4: Tinh Linh hóa.
5
Chương 5: Chân chính về Âu Lạc.
6
Chương 6: Tổ đội.
7
Chương 7: Bàn chuyện vận khí.
8
Chương 8: Thử nghiệm.
9
Chương 9: Thiên chức.
10
Chương 10: Gậy ông đập lưng ông.
11
Chương 11: Thần Sơn nói chuyện.
12
Chương 12: Làm công ăn lương.
13
Chương 13: Dọn thư viện.
14
Chương 14: Vua hố bán đồ.
15
Chương 15: Ta tính khí chính là như vậy.
16
Chương 16: Mỗi kẻ một suy tính.
17
Chương 17: Liên miên tiễn vũ.
18
Chương 18: Đánh kiểu chủ động.
19
Chương 19: Lật cái bàn cờ.
20
Chương 20: Tử Lôi Hải.
21
Chương 21: Loạn Trùng Ma.
22
Chương 22: Diệt trùng.
23
Chương 23: Không muốn học, chỉ muốn ra tiền.
24
Chương 24: Ép đi học.
25
Chương 25: Đặc thù thể chất.
26
Chương 26: Điện chủ.
27
Chương 27: Gia nhập.
28
Chương 28: Tranh tài.
29
Chương 29: Biến thái ma đầu.
30
Chương 30: Đối chiến.
31
Chương 31: Hỗn Ma.
32
Chương 32: Kết nghĩa.
33
Chương 33: Cẩu lương.
34
Chương 34: Nhân lực dồi dào.
35
Chương 35: Thần vật.
36
Chương 36: Phụ trợ Cốt Kiếp Cung.
37
Chương 37: Yêu thú.
38
Chương 38: Thâu hồn.
39
Chương 39: Trở về.
40
Chương 40: Mối làm ăn.
41
Chương 41: Đại lịch luyện.
42
Chương 42: Ba chọi ba.
43
Chương 43: Phong chủ.
44
Chương 44: Tiến vào đồ sát.
45
Chương 45: Trực tiếp đối đầu.
46
Chương 46: Siêu Cấp chiến.
47
Chương 47: Dị Ma Linh.
48
Chương 48: Lập lại tất cả.
49
Chương 49: Điều khiển.
50
Chương 50: Ngay lập tức tòng quân.
51
Chương 51: Doanh trại.
52
Chương 52: Thạch Sanh.
53
Chương 53: Tiên nhân.
54
Chương 54: Người đi ta ở.
55
Chương 55: Ma rừng.
56
Chương 56: Vong linh thủy triều.
57
Chương 57: Cứu vớt.
58
Chương 58: Niết bàn.
59
Chương 59: Giảng một lần về đổi mới.
60
Chương 60: Lập trình khả năng.
61
Chương 61: Phong hầu.
62
Chương 62: Dã Tràng.
63
Chương 63: Cổ tích đen.
64
Chương 64: Hận nữ nhân.
65
Chương 65: Nhọ nhất thế gian.
66
Chương 66: Không phải Mai An Tiêm.
67
Chương 67: Tựu Thạch Sư.
68
Chương 68: Lặn.
69
Chương 69: Tầng thứ 30.
70
Chương 70: Thân phận.
71
Chương 71: Vô Danh Đảo tiến đến.
72
Chương 72: Yêu Ngư.
73
Chương 73: Thực Tế Hóa.
74
Chương 74: Khoảng lặng.
75
Chương 75: Âm mưu.
76
Chương 76: Liên kết.
77
Chương 77: Lôi Hải.
78
Chương 78: Thần khí.
79
Chương 79: Quỷ Địa Quy.
80
Chương 80: Cuồng.
81
Chương 81: Viện quân.
82
Chương 82: Vị ‘cóc’.
83
Chương 83: Đại địa chi tử.
84
Chương 84: Luận chuyện hồi sinh.
85
Chương 85: Truy lùng.
86
Chương 86: Lưu Huyền Di.
87
Chương 87: Huyết mạch ức chế.
88
Chương 88: Xuất hiện.
89
Chương 89: Cứu hộ.
90
Chương 90: Lật mặt.
91
Chương 91: Cửu giáo chủ, đại giáo hoàng.
92
Chương 92: Luật Thạch.
93
Chương 93: Xây Cổ Loa Thành.
94
Chương 94: Hắc Bạch Cấm Vệ.
95
Chương 95: Hệ thống.
96
Chương 96: Đa đại lục.
97
Chương 97: Thầy bói xem voi.
98
Chương 98: Khôi Lỗi Sư.
99
Chương 99: Chấm dứt thế nào là việc của ta.
100
Chương 100: Xương Cuồng !
101
Chương 101: An Vương Giới.
102
Chương 102: Ngọc Hoàng sai nước.
103
Chương 103: Phá pháp.
104
Chương 104: Ma giới.
105
Chương 105: Cuội điên rồi.
106
Chương 106: Lưu Linh Tôn.
107
Chương 107: Chư thần.
108
Chương 108: Ngang.
109
Chương 109: Ba chiếc rìu.
110
Chương 110: Báo cáo bắt buộc của Cung Đình Xạ Tuyến.
111
Chương 111: Ác quan Từ Thức.
112
Chương 112: Hên xui.
113
Chương 113: Miễn nhiễm toàn bộ.
114
Chương 114: Hùng biện.
115
Chương 115: Thân phận Tịch Thần.
116
Chương 116: Gà vịt đánh nhau, người chết.
117
Chương 117: Hỗn Độn Chi Chủ.
118
Chương 118: Ba Bị.
119
Chương 119: Trang Thần.
120
Chương 120: Zeus tận số.
121
Chương 121: Nhậm chức.
122
Chương 122: Loạn thế, Triệu Trọng Thủy.
123
Chương 123: Ngòi nổ của khởi nghĩa.
124
Chương 124: Thời hạn.