Chương 47: 47: Thuốc

Tiếng cạch cửa vang lên, trên gương mặt đẹp như tượng tạc lộ vẻ khó chịu vì không gian riêng tư bị xâm phạm.

Nhưng khi chất giọng ngọt ngào của nữ nhân vang lên, lông mày anh liền thả lỏng đôi chút
- Phong, em mang bữa khuya lên cho anh này!
Lâm Uyển Như uyển chuyển bước vào, trên tay cầm theo khay đồ ăn.

- Cảm ơn em yêu! Em để đó rồi về phòng ngủ đi, anh sẽ ăn sau.

Cô ta cau mày, vừa đến anh đã vội đuổi đi, thái độ gì đây? Nhưng vì nghiệp lớn, cô ta nhịn
- Được rồi, anh nhớ ăn rồi làm việc tiếp nhé! À đúng rồi, nay bác sĩ có dặn anh phải uống thuốc bổ để sớm hồi phục.

Cô ta tách một viên thuốc ra rồi đưa đến tận nơi cho anh, giọng quan tâm
- Nào anh mau uống đi cho em yên tâm!
Anh cười nhẹ, ngoan ngoãn nghe lời cô ta uống thuốc mà không thấy được khóe môi cô ta đã cong lên một đường nham hiểm.

Hoàn thành mục đích, cô ta vui vẻ rời khỏi phòng: "Thiên Nhi, để tôi coi cô làm sao lấy lại anh ấy!"
2h sáng
Thư phòng vẫn sáng đèn
Dục Phong mệt mỏi dựa lưng vào chiếc ghế da đắt tiền, đôi mắt nhằm nghiền.

Tiếng thở đều đều chứng tỏ nam nhân đã chìm vào giấc mộng.

Nhưng chưa đầy 5 phút, trên vầng trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, hai đầu mày phượng nhíu chặt lại, bàn tay to lớn cuộn chặt gay gắt.

Lát sau, anh choàng tỉnh giấc, vội vàng bật dậy, ánh mắt hoảng sợ và nhịp thở hổn hển như kẻ vừa thoát khỏi cửa tử thần.

Anh thở hắt ra một hơi lấy lại bình tĩnh, bờ vai lần nữa thả lỏng lại nhẹ nhàng đáp xuống ghế.

Nhưng ánh mắt lại trở nên lạnh lùng, đáng sợ hơn bao giờ hết.

Giấc mơ này...!
Một ngày nữa lại tới.

Hôm nay, Thiên Nhi tới trường để làm món quà đặc biệt cho Dục Phong, trên tay không quên ôm theo một bó lavender xinh đẹp.

Đi qua một con phố, cô bắt gặp một bóng dáng quen thuộc, người đó còn có vẻ đã nhìn thấy cô
- Lại gặp cháu rồi cô gái!
Là Cửu Hoàng Hiên, ông bác tốt bụng mấy hôm trước.

Cô cảm thấy ông rất thân quen và gần gũi, muốn gặp lại lần nữa nhưng không có cách nào liên lạc được.

- Bác Cửu, bác khỏe không? - cô vui vẻ hỏi thăm
- Haha ta khỏe.

Lần đầu gặp cháu, ta rất có cảm tình.

Hôm nay mạo muội đến đây xin cháu một bữa cơm được không?
Cách nói chuyện câu nệ của ông khiến cô phụt cười.

Ông dù sao cũng là bề trên, sao lại mời cô như thể khách hàng VIP thế nhở?
- Cháu cười gì vậy? Mặt ta dính gì sao? Hay cháu không thích ăn với ta? - vẻ mặt đáng thương
Cô xua tay
- Không không! Cháu rất thích! Sau lần trước, cháu cũng mong gặp lại bác lắm!
Cửu Hoàng Hiên cười đến vui vẻ, đáp
- Vậy trưa nay ta đợi cháu ở cổng trường nha, Thiên Nhi!
- Vâng ạ!
Cô nói rồi cũng vội rời đi vì sắp muộn giờ học.

Nhưng được một lúc cô ngờ ngợ có điều gì sai sai: "Ủa? Mình có nói tên mình cho bác ấy rồi sao?".

Nhưng cô cũng không quá để tâm, hẳn là ông nghe thấy người ta gọi cô nên biết ấy mà.

___
Thiên Nhi rời nhà một lúc thì Dục Phong mới tỉnh dậy.

Anh quay lại phòng vệ sinh cá nhân rồi mới xuống nhà.

Lâm Uyển Như đã ngồi sẵn ở bàn ăn cơm.

Cô ta hiện đang rất rất tò mò về hiệu quả của viên thuốc hôm qua, không kiềm được liền dò hỏi
- Phong, chào buổi sáng! Hôm qua anh ngủ ngon chứ?
Đôi mắt của anh đỏ ngàu, lộ cả tia máu.

Sắc mặt cũng kém, giọng nói hơi khàn
- Ừm!
Cô ta thấy anh lạnh nhạt hơn bình thường, có chút lo lắng
- Anh muốn ăn gì để em lấy cho anh?
- Em cứ ăn đi, anh đi làm luôn đây.

- bước nhanh ra cửa
- Phong...!
Cô ta gọi với theo nhưng chỉ thấy bóng lưng anh xa dần.

"Chết tiệt" - cô ta chửi thầm rồi vội vàng lôi máy ra gọi cho mẹ.

Đầu bên kia nhanh chóng kết nối

- Sao vậy con gái?
- Mẹ! Viên thuốc hôm qua mẹ đưa con là gì vậy?
- Con không cần biết! Quan trọng là con cho cậu ta uống chưa?
- Con cho ảnh uống rồi!
- Vậy hiệu quả thế nào? - rối rít
- Con không rõ! Nhưng sáng nay anh ấy có vẻ lạnh nhạt với con hơn bình thường...Rốt cuộc thì đó là thứ gì?
Chu Ngọc đắn đo một lúc rồi mới quyết định nói
- Là thuốc ức chế thần kinh...!
Bà chưa nói hết thì Lâm Uyển Như đã kinh hãi kêu lên
- Cái gì? Mẹ...!
Bà ta vội vàng quát
- Nhỏ tiếng thôi! Con từ từ nghe mẹ nói đã nào! Thuốc này mẹ lấy ở chỗ người quen.

Anh ta bảo thuốc sẽ khiến người dùng gặp phải ác mộng trong một thời gian dài, dần dần trở thành chứng ám ảnh nhẹ, tâm trí không còn rõ ràng.

Khi đó, con chỉ cần kè kè bên cậu ta, từ từ lấy được cảm tình và lòng tin, mẹ khẳng định cậu ta sẽ răm rắp nghe theo con cho mà xem.

Lâm Uyển Như có chút hối hận.

Dù cô ta muốn Dục Phong phải thuộc về mình, nhưng không phải khi anh đã trở thành một kẻ thần trí không rõ ràng
- Mẹ, con không muốn làm hại anh ấy, mẹ biết mà?
- Con gái, mẹ có nói con làm hại cậu ta đâu? Loại thuốc này không gây tổn hại sức khỏe, chỉ cần cậu ta duy trì uống ở một liều lượng nhất định, sẽ không làm sao hết!
- Nhưng mà...!
- Cậu ta hiện tại không nhớ ra Thiên Nhi là ai, nhưng sau này, ai dám khẳng định cậu ta sẽ không bao giờ nhớ ra? Khi ấy con sẽ là kẻ bị bỏ rơi, bị người ta cười nhạo - giọng nói mang tính đe dọa - Con chưa quên chuyện mấy tháng trước chứ? Cậu ta dư sức khiến con trở thành như vậy một lần nữa nếu phát hiện ra con đang lừa cậu ta!
Ánh mắt Lâm Uyển Như tối sầm lại, bờ môi mấp máy nhưng không nói được gì.

Làm sao cô ta quên được lịch sử đen tối đó cơ chứ? Không phải vài tháng mà thậm chí đến cuối đời cũng khó mà quên được.

Mẹ nói đúng! Hiện tại cô ta đang ở cạnh Dục Phong, mọi tin tức đó đều nhờ có anh mới tạm biến mất.

Nếu anh đá cô ta thì...?
Chu Ngọc lại nhanh chóng rót thêm cồn vào đống lửa:
- Vì vậy con phải tận dụng thời gian này, khi Dục Phong còn coi con là cô gái trong kí ức, khiến cậu ta thần trí điên đảo vì con, nguyện vì con mà làm tất cả, kể cả việc xử lí con nhóc kia.

Có như vậy con mới giữ được người mình yêu.

Con hiểu không?
- Vâng, con hiểu rồi!
_________
Tập đoàn NP, phòng tổng tài
Nam nhân chăm chú làm việc, ánh mắt sắc bén quét qua tập văn kiện như máy, không hề bỏ sót một sai sót nào.

Độ tập trung phải nói là đỉnh của đỉnh! Thậm chí ngay cả âm thanh lèm bèm của người bạn thân cũng không làm anh phân tâm nổi.

- Phong à! Cả tháng cậu biến mất ý, đều là tôi ngày đêm còng lưng ra làm việc thay cậu, đến cả cơm cũng bữa có bữa không, ngủ cũng chẳng đủ giấc.

Vậy mà bây giờ, đến một câu cảm ơn cũng không có, cậu có biết thế nào là đối nhân xử thế không vậy hả?
Tiêu Ngạn vắt chân chữ ngũ, thoải mái ngồi ăn nho trên ghế salon
- Đến thời gian dành cho Tiểu Mẫn nhà tôi cũng bị cậu cướp hết cả rồi! Chả nhẽ cậu không tính bồi thường tôi sao, tư bản kia?
- Ê tôi nói cậu không nghe à?
- Bạn bè như quần què thế?
- Cậu không đáp tôi ngồi đây tới chiều đó!
Lúc này Dục Phong mới ngẩng đầu khỏi tờ văn kiện, nhìn dáng vẻ nhàn nhã vô tư của Tiêu Ngạn
- Tôi thấy cậu rảnh lắm mà! Một tháng qua coi như bù lương cho mấy năm cậu ăn không ngồi rồi đi!
Tiêu Ngạn phồng má
- Cậu...cậu...cái gì mà ăn không ngồi rồi chứ? Tôi ngày nào cũng chạy đông chạy tây lo việc cho cậu, có lúc nào được ngồi ấm đít cơ chứ? Nửa đêm có việc cậu cũng gọi tôi đầu tiên còn gì!
Dục Phong nhếch mép
- Đó là tôi tín nhiệm cậu! Hơn nữa cậu ngồi đó cũng được hơn một tiếng rồi nhỉ? Chùm nho đặt từ Ý của tôi cũng bị cậu ăn sạch rồi còn gì! Tính ra giá của nó bằng 3 tháng tiền lương của cậu đó! Coi như bù đắp đã xong!
Tiêu Ngạn xanh mắt nhìn chùm nho chỉ còn cành trơ trụi.

Nho gì mà đắt thế không biết, biết vậy thà ngồi không còn hơn.

Chuyện chính còn chưa nói mà thằng bạn đã tính đuổi khách rồi!
Ánh mắt trở lại nghiêm túc đúng danh Nhị ca của Hắc Long, Tiêu Ngạn nhàn nhạt hỏi
- Ê, cậu không nhớ Thiên Nhi thật sao? Cô ấy là...!
- Ngậm mồm cậu lại, tôi không muốn nhắc tới cô gái đó!
Không hiểu sao nhưng mỗi khi nhắc đến cái tên này là đầu anh lại đau nhói..

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: 2: Lần Đầu Gặp Mặt
3 Chương 3: 3: Đứa Con Của Trời
4 Chương 4: 4: Lần Này Cho Cháu Biết Tên Chú Nha
5 Chương 5: 5: Nhận Nuôi
6 Chương 6: 6: Gia Đình Mới
7 Chương 7: 7: Xứng Đáng Nhận Những Thứ Tốt Đẹp Nhất
8 Chương 8: 8: Chú Trông Rất Trưởng Thành
9 Chương 9: 9: Hũ Giấm
10 Chương 10: 10: First Kiss
11 Chương 11: 11: Hình Phạt
12 Chương 12: 12: Dạy Dỗ
13 Chương 13: 13: Nhưng Ta Chưa Mệt
14 Chương 14: 14: Chịu Trách Nhiệm
15 Chương 15: 15: Đàn Ông Không Tin Tưởng Được
16 Chương 16: 16: Sao Chú Ôm Chú Của Cháu
17 Chương 17: 17: Tủ Đồ
18 Chương 18: 18: Bạn Học Mới
19 Chương 19: 19: Mợ Tương Lai
20 Chương 20: 20: Có Lẽ Chúng Ta Không Hợp Nhau
21 Chương 21: 21: Cơn Mưa Và Cơn Say
22 Chương 22: 22: Nối Tiếp Hiểu Lầm
23 Chương 23: 23: Lừa Gạt
24 Chương 24: 24: Trở Lại
25 Chương 25: 25: Tự Tử
26 Chương 26: 26: Tử Tử 2
27 Chương 27: 27: Là Em Ngu Ngốc
28 Chương 28: 28: Hóa Giải Hiểu Lầm
29 Chương 29: 29: Bị Bắt
30 Chương 30: 30: Mẹ Chồng
31 Chương 31: 31: Chuyện 18 Năm Trước
32 Chương 32: 32: Chuyện 18 Năm Trước 2
33 Chương 33: 33: Tâm Sự Mỏng Của Người Mẹ
34 Chương 34: 34: Làm Chuyện Vợ Chồng Đi Vợ
35 Chương 35: 35: Tiêu Tiền
36 Chương 36: 36: Dạ Tiệc
37 Chương 37: 37: Âm Mưu
38 Chương 38: 38: Vén Màn
39 Chương 39: 39: Cửu Gia
40 Chương 40: 40: Lời Nói Dối
41 Chương 41: 41: Chuyến Bay
42 Chương 42: 42: Nhớ
43 Chương 43: 43: Bạn Gái
44 Chương 44: 44: Cửu Hoàng Hiên
45 Chương 45: 45: Nụ Hôn
46 Chương 46: 46: Lavender
47 Chương 47: 47: Thuốc
48 Chương 48: 48: Hai Người Có Nét Giống Nhau
49 Chương 49: 49: Vết Thương
50 Chương 50: 50: Chẳng Phải Đây Là Điều Cô Muốn Sao
51 Chương 51: 51: Ân Ái H
52 Chương 52: 52: Sinh Nhật - Em Không Cần Anh Nữa Rồi
53 Chương 53: 53: Tạm Biệt Đại Thành Và Anh
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: 55: Cuộc Sống Mới
56 Chương 56: 56: Công Khai Hẹn Hò
57 Chương 57: 57: Manh Mối
58 Chương 58: 58: Cô Ấy Sống Cùng Đàn Ông Sao
59 Chương 59: 59: Giá Mà Chúng Ta Cứ Thế Này
60 Chương 60: 60: Hôn Trộm
61 Chương 61: 61: Trái Tim Anh Màu Gì Màu Đỏ Hay Mau Đen
62 Chương 62: 62: Có Thai Rồi
63 Chương 63: 63: Đi Đến Đây Là Đủ Rồi
64 Chương 64: 64: Cấp Cứu Lần Hai
65 Chương 65: 65: Hai Lựa Chọn
66 Chương 66: 66: Thiếu Phu Nhân
67 Chương 67: 67: Tinh Quang Ảnh Hậu
68 Chương 68: 68: Bài Ngửa
69 Chương 69: 69: Cuộc Đối Thoại Của Hai Người Đàn Ông
70 Chương 70: 70: Chọn Đầm Cho Em
71 Chương 71: 71: Mới Sáng Ra
72 Chương 72: 72: Lễ Đính Hôn
73 Chương 73: 73: Lễ Đính Hôn 2
74 Chương 74: 74: Khi Yêu Kẻ Khôn Ngoan Cũng Trở Nên Ngu Ngốc
75 Chương 75: 75: Kết Cục Của Kẻ Phản Diện
76 Chương 76: 76: Dự Án Bảo Tàng Mùi Hương
77 Chương 77: 77: Bị Bắt
78 Chương 78: 78: Phơi Bày Sự Thật Đau Lòng
79 Chương 79: 79: Giờ Phút Này Tôi Thực Sự Muốn Kết Liễu Ông
80 Chương 80: 80: Thoát Khỏi
81 Chương 81: 81: Vĩnh Biệt Lâm Uyển Như
82 Chương 82: 82: Chỉ Vì Quá Yêu
83 Chương 83: 83: Chúng Ta Đều Là Đúng Lúc
84 Chương 84: 84: Mang Thai Phiên Ngoại
85 Chương 85: 85: Đoàn Tụ Phiên Ngoại
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: 2: Lần Đầu Gặp Mặt
3
Chương 3: 3: Đứa Con Của Trời
4
Chương 4: 4: Lần Này Cho Cháu Biết Tên Chú Nha
5
Chương 5: 5: Nhận Nuôi
6
Chương 6: 6: Gia Đình Mới
7
Chương 7: 7: Xứng Đáng Nhận Những Thứ Tốt Đẹp Nhất
8
Chương 8: 8: Chú Trông Rất Trưởng Thành
9
Chương 9: 9: Hũ Giấm
10
Chương 10: 10: First Kiss
11
Chương 11: 11: Hình Phạt
12
Chương 12: 12: Dạy Dỗ
13
Chương 13: 13: Nhưng Ta Chưa Mệt
14
Chương 14: 14: Chịu Trách Nhiệm
15
Chương 15: 15: Đàn Ông Không Tin Tưởng Được
16
Chương 16: 16: Sao Chú Ôm Chú Của Cháu
17
Chương 17: 17: Tủ Đồ
18
Chương 18: 18: Bạn Học Mới
19
Chương 19: 19: Mợ Tương Lai
20
Chương 20: 20: Có Lẽ Chúng Ta Không Hợp Nhau
21
Chương 21: 21: Cơn Mưa Và Cơn Say
22
Chương 22: 22: Nối Tiếp Hiểu Lầm
23
Chương 23: 23: Lừa Gạt
24
Chương 24: 24: Trở Lại
25
Chương 25: 25: Tự Tử
26
Chương 26: 26: Tử Tử 2
27
Chương 27: 27: Là Em Ngu Ngốc
28
Chương 28: 28: Hóa Giải Hiểu Lầm
29
Chương 29: 29: Bị Bắt
30
Chương 30: 30: Mẹ Chồng
31
Chương 31: 31: Chuyện 18 Năm Trước
32
Chương 32: 32: Chuyện 18 Năm Trước 2
33
Chương 33: 33: Tâm Sự Mỏng Của Người Mẹ
34
Chương 34: 34: Làm Chuyện Vợ Chồng Đi Vợ
35
Chương 35: 35: Tiêu Tiền
36
Chương 36: 36: Dạ Tiệc
37
Chương 37: 37: Âm Mưu
38
Chương 38: 38: Vén Màn
39
Chương 39: 39: Cửu Gia
40
Chương 40: 40: Lời Nói Dối
41
Chương 41: 41: Chuyến Bay
42
Chương 42: 42: Nhớ
43
Chương 43: 43: Bạn Gái
44
Chương 44: 44: Cửu Hoàng Hiên
45
Chương 45: 45: Nụ Hôn
46
Chương 46: 46: Lavender
47
Chương 47: 47: Thuốc
48
Chương 48: 48: Hai Người Có Nét Giống Nhau
49
Chương 49: 49: Vết Thương
50
Chương 50: 50: Chẳng Phải Đây Là Điều Cô Muốn Sao
51
Chương 51: 51: Ân Ái H
52
Chương 52: 52: Sinh Nhật - Em Không Cần Anh Nữa Rồi
53
Chương 53: 53: Tạm Biệt Đại Thành Và Anh
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: 55: Cuộc Sống Mới
56
Chương 56: 56: Công Khai Hẹn Hò
57
Chương 57: 57: Manh Mối
58
Chương 58: 58: Cô Ấy Sống Cùng Đàn Ông Sao
59
Chương 59: 59: Giá Mà Chúng Ta Cứ Thế Này
60
Chương 60: 60: Hôn Trộm
61
Chương 61: 61: Trái Tim Anh Màu Gì Màu Đỏ Hay Mau Đen
62
Chương 62: 62: Có Thai Rồi
63
Chương 63: 63: Đi Đến Đây Là Đủ Rồi
64
Chương 64: 64: Cấp Cứu Lần Hai
65
Chương 65: 65: Hai Lựa Chọn
66
Chương 66: 66: Thiếu Phu Nhân
67
Chương 67: 67: Tinh Quang Ảnh Hậu
68
Chương 68: 68: Bài Ngửa
69
Chương 69: 69: Cuộc Đối Thoại Của Hai Người Đàn Ông
70
Chương 70: 70: Chọn Đầm Cho Em
71
Chương 71: 71: Mới Sáng Ra
72
Chương 72: 72: Lễ Đính Hôn
73
Chương 73: 73: Lễ Đính Hôn 2
74
Chương 74: 74: Khi Yêu Kẻ Khôn Ngoan Cũng Trở Nên Ngu Ngốc
75
Chương 75: 75: Kết Cục Của Kẻ Phản Diện
76
Chương 76: 76: Dự Án Bảo Tàng Mùi Hương
77
Chương 77: 77: Bị Bắt
78
Chương 78: 78: Phơi Bày Sự Thật Đau Lòng
79
Chương 79: 79: Giờ Phút Này Tôi Thực Sự Muốn Kết Liễu Ông
80
Chương 80: 80: Thoát Khỏi
81
Chương 81: 81: Vĩnh Biệt Lâm Uyển Như
82
Chương 82: 82: Chỉ Vì Quá Yêu
83
Chương 83: 83: Chúng Ta Đều Là Đúng Lúc
84
Chương 84: 84: Mang Thai Phiên Ngoại
85
Chương 85: 85: Đoàn Tụ Phiên Ngoại