Chương 36: 36: Cởi Ra Cho Người Khác Xem

Nhã Đan bị hắn giữ chặt trong lòng suốt quãng đường ngồi trên xe, vừa đến nhà hắn đã mạnh bạo kéo cô ra bồng cô lên phòng khóa chốt cửa lại.

Chứng kiến loạt hành động này cô bất giác run người sợ sệt.

Lúc nãy hắn bảo lên giường giải quyết là lại đè cô ra nữa chứ gì? Lần này cô quyết giữ thân không cho hắn làm càng!
Khương Duật từ đầu đến cuối vẫn chăm chú nhìn nét mặt của Nhã Đan.

Sau một hồi lâu hắn mới nhẹ nhàng ngồi xuống giường, cánh tay rắn rỏi kéo người Nhã Đan đối diện với mình.

Thật không biết con nhóc này nghĩ cái gì mà hai tay cứ chắn trước ngực, sợ hắn ăn thịt chắc?
Khương Duật thầm thở dài một cái rồi cất giọng nói trầm ấm lên:
- Đan...!em muốn biết gì thì hỏi đi...!anh sẽ trả lời.

Đừng bỏ đi như vậy nữa...!
Lúc này cô mới nâng mắt nhìn hắn, đôi mắt hắn mang nhiều tâm sự ấy vậy mà khi nhìn vào cô, đôi mắt ấy còn mang theo cả sự ấm áp chiều chuộng.

Nhã Đan bất giác cảm thấy mình như là người có tội...!
Cô thầm thở dài tự trách, cô đúng là trẻ con, đáng lý phải nói rõ với hắn.

Hắn hơn cô hai mươi mấy tuổi...!hắn sao có thể chịu đựng tính khí trẻ con như cô? Muốn hắn hiểu cô thì chí ích cô cũng phải tập trưởng thành...!
- Em muốn biết người trong điện thoại anh...!và Hồ Nhi...!là ai...!
Khương Duật ngỡ ngàng, không ngờ Nhã Đan còn biết luôn cả tên của Cửu Hồ.

Trong lòng hắn có chút đắn đo...!liệu rằng hắn có nên nói toàn bộ với Nhã Đan...?
Đôi mi hắn trĩu nặng khi bắt gặp đôi mắt long lanh trông chờ của cô.

Hắn thở dài:
- Là một người bạn...!anh từng xem như gia đình...!cô ấy mất rồi...!
Nghe đến đây Nhã Đan rất kinh ngạc.

Người đó mất rồi? Họ chỉ là bạn thuở nhỏ? Vì cô ấy mất nên Khương Duật mới để ảnh hoài niệm? Là cô trách nhầm hắn rồi? Là cô ghen bóng ghen gió?
Nhưng cũng phải thôi, hắn đã ngoài bốn mươi, tuy hắn chưa có vợ nhưng chắc chắn hắn cũng phải có người yêu hay tình nhân khác...!sao cô lại không thể nghĩ thoáng được vậy chứ?
Cô ngước mắt nhìn hắn, đôi mắt sâu thẳm giờ còn có thêm những muộn phiền hiếm thấy.

Nhã Đan khi nhìn vào đôi mắt ấy cô lại cảm thấy cô là người sai trong chuyện này...!cảm giác ray rứt...!tội lỗi quá...!
- Đan, lần sau có chuyện gì em hỏi thẳng anh, đừng bỏ đi như vậy nữa...!
Nhã Đan nhìn hắn một hồi lâu, đôi mắt hắn mờ đục tựa như có màn sương bao phủ.

Nhã Đan ngẩn ngơ, hắn xúc động ư? Đáng lý cô không nên nổi cơn ghen...!cô nên hỏi trực tiếp hắn...!
Nhã Đan nhào vào lòng ôm chầm lấy hắn.

Khương Duật khá ngạc nhiên, cô nhóc như vậy xem như mọi chuyện xong rồi?
- Em xin lỗi...!
Đôi mi hắn trĩu nặng, cánh tay cứng cáp ôm lấy cơ thể bé nhỏ.

Bàn tay mềm mại vuốt tấm lưng của Nhã Đan kèm theo chất giọng trầm ấm:
- Không sao...!
[...]
Vài ngày êm đềm trôi qua, đầu tháng mười gió mát lạnh.

Nhã Đan và Khương Duật đã có mặt tại bãi biển Clearwater, Mỹ.

Vừa mang đồ đạc vào khách sạn, Nhã Đan đã tung tăng chạy ra phía bờ biển, cô tậu ngay hai chiếc ghế lười gần sát biển, ánh nắng ở đây tuy gắt nhưng nhờ có chiếc dù màu mè che chở cũng cảm thấy dễ chịu hơn, gió dịu nhẹ thoang thoảng mùi muối biển.

Bờ cát trắng mềm mại và bãi biển xanh mướt tạo cho cô cảm giác sảng khoái vô cùng.

Bãi biển Clearwater nằm ở Florida.

Nơi này thu hút khách du lịch do có bãi cát trắng mịn và khung cảnh hữu tình nên cô mới nằng nặc đòi đến đây.

Tuy không phải lần đầu đi biển như nơi này đẹp ở chỗ trước kia cô ở.

Khương Duật tay cầm hai chiếc áo choàng và hai cái khăn lông đi đến ngồi xuống chiếc ghế lười bên cạnh.

Hắn thẩy lên người cô một cái khăn và một cái áo choàng, giọng trầm ấm đặc trưng:
- Em không dùng kem chống nắng? Không sợ đen à?
Nhã Đan vốn đang thích thú nhìn ngắm bãi biển, nghe tiếng Khương Duật, đôi mắt tươi tắn to tròn mới liếc sang nhìn hắn.

Cô há mồm kinh ngạc.

Khương Duật nhìn thế mà chỉ mặc trên người chiếc quần đùi đen để thân trần lộ rõ từng cơ ngực săn chắc, đã vậy trên ngực hắn còn có thêm vài dấu răng chi chít.

Cô liếc mắt nhìn chung quanh, mấy cô gái Tây cười đùa thích thú, tay chỉ chỉ như đang bàn tán về hắn.

Nhã Đan bất giác nhíu mày lườm mấy cô gái đó, cặp mắt tinh tường của tên họ Khương dễ dàng nhìn ra sự ghen tuông trong mắt cô, hắn phì cười đưa tay xoa đầu con cáo nhỏ:
- Mặc kệ họ đi, chúng ta thoải mái là được.

Nghe hắn nói cô bĩu môi đáp lại:
- Em không thoải!
Nói rồi cô cầm lấy áo choàng lông đứng lên mặc vào cho hắn, chiếc áo choàng che hết cơ thể vạm vỡ, nổ mắt của hắn.

Nhã Đan hậm hực ngồi lên đùi hắn, chiếc môi đỏ tinh nghịch chu chu ra:
- Cái đó chỉ được để một mình em ngắm!
Nhã Đan cũng khá bất ngờ, cô không ngờ cô có thể nói ra những lời sến súa đó.

Những câu từ sến súa đó theo bản năng mà phát ra một cách kì lạ khi cô ở gần hắn...!
Khương Duật vòng tay ôm lấy eo cô mà phì cười, con cáo nhỏ của hắn càng ngày càng biết nũng nịu rồi! Hắn trầm ngâm một lúc rồi nhìn cô với ánh mắt trêu chọc:
- Anh nhớ có người nói cắn để đánh dấu chủ quyền, vậy phải để người ta biết anh được đánh dấu rồi chứ nhỉ?
Nhã Đan nhíu mày suy nghĩ rồi đánh hắn một cái, đôi mắt béng lẹng lườm lấy hắn:
- Trên người em cũng có, vậy em cởi ra cho người ta thấy nhé?

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: Chương 2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: Chương 7
8 Chương 8: 8: Người Quản Lý Khương Gia
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: Chương 10
11 Chương 11: Chương 11
12 Chương 12: Chương 12
13 Chương 13: Chương 13
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: Chương 15
16 Chương 16: Chương 16
17 Chương 17: Chương 17
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: Chương 19
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: Chương 21
22 Chương 22: Chương 22
23 Chương 23: Chương 23
24 Chương 24: Chương 24
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: 26: Nhã Đan Là Con Gái Của Cửu Hồ
27 Chương 27: 27: Em Không Mở Mắt
28 Chương 28: 28: Ăn Không Vô
29 Chương 29: 29: Em Là Chó Anh Cũng Chẳng Phải Người
30 Chương 30: 30: Cô Chính Là Yêu Ông Chú Này
31 Chương 31: 31: Mặt Trời Mọc Đằng Tây
32 Chương 32: 32: Cắn Để Đánh Dấu Chủ Quyền
33 Chương 33: 33: Người Trong Giấc Mơ
34 Chương 34: 34: Người Trong Điện Thoại Anh Là Ai
35 Chương 35: 35: Muốn Gì Thì Lên Giường
36 Chương 36: 36: Cởi Ra Cho Người Khác Xem
37 Chương 37: 37: Em Chửi Phần Em Tôi Ăn Phần Tôi
38 Chương 38: 38: Em Bị Ung Thư
39 Chương 39: 39: Ngày Mai Tôi Khỏi Cho Nah Xuống Giường
40 Chương 40: 40: Em Có Thai Rồi
41 Chương 41: 41: Tôi Chưa Từng Chạm Vào Em
42 Chương 42: 42: Hũ Thuốc
43 Chương 43: 43: Vợ Cũ Của Khương Duật
44 Chương 44: 44: L@m Tình Nhân Của Cha
45 Chương 45: 45: Buông Bỏ
46 Chương 46: 46: Cửu Thiên Ninh
47 Chương 47: 47: Anh Ấy Chưa Từng Chạm Vào Mẹ Con
48 Chương 48: 48: Sự Thật Của 30 Năm Trước
49 Chương 49: 49: Cửu Thiên Hàn Có Con
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: Chương 2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: Chương 7
8
Chương 8: 8: Người Quản Lý Khương Gia
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: Chương 10
11
Chương 11: Chương 11
12
Chương 12: Chương 12
13
Chương 13: Chương 13
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: Chương 15
16
Chương 16: Chương 16
17
Chương 17: Chương 17
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: Chương 19
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: Chương 21
22
Chương 22: Chương 22
23
Chương 23: Chương 23
24
Chương 24: Chương 24
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: 26: Nhã Đan Là Con Gái Của Cửu Hồ
27
Chương 27: 27: Em Không Mở Mắt
28
Chương 28: 28: Ăn Không Vô
29
Chương 29: 29: Em Là Chó Anh Cũng Chẳng Phải Người
30
Chương 30: 30: Cô Chính Là Yêu Ông Chú Này
31
Chương 31: 31: Mặt Trời Mọc Đằng Tây
32
Chương 32: 32: Cắn Để Đánh Dấu Chủ Quyền
33
Chương 33: 33: Người Trong Giấc Mơ
34
Chương 34: 34: Người Trong Điện Thoại Anh Là Ai
35
Chương 35: 35: Muốn Gì Thì Lên Giường
36
Chương 36: 36: Cởi Ra Cho Người Khác Xem
37
Chương 37: 37: Em Chửi Phần Em Tôi Ăn Phần Tôi
38
Chương 38: 38: Em Bị Ung Thư
39
Chương 39: 39: Ngày Mai Tôi Khỏi Cho Nah Xuống Giường
40
Chương 40: 40: Em Có Thai Rồi
41
Chương 41: 41: Tôi Chưa Từng Chạm Vào Em
42
Chương 42: 42: Hũ Thuốc
43
Chương 43: 43: Vợ Cũ Của Khương Duật
44
Chương 44: 44: L@m Tình Nhân Của Cha
45
Chương 45: 45: Buông Bỏ
46
Chương 46: 46: Cửu Thiên Ninh
47
Chương 47: 47: Anh Ấy Chưa Từng Chạm Vào Mẹ Con
48
Chương 48: 48: Sự Thật Của 30 Năm Trước
49
Chương 49: 49: Cửu Thiên Hàn Có Con