Chương 70: Ôn Lại Giấc Mộng

Hôm nay quán trà nhà họ Trương hát kịch Hoàng Mai*. Đừng thấy mấy ông bà cụ tuổi lớn mà nhầm, giọng còn rất hay, kết hợp với chiêng trống, đàn nhị, nghe còn hay hơn cả trên TV.

*Huangmei Opera, xuất phát từ tỉnh Hồ Bắc và được phát triển mạnh mẽ ở An Huy, một trong năm loại hình hí khúc (opera) chính của Trung Quốc. (Trích nguồn Baidu)

Ngoại trừ tới giao hàng, đây là lần đầu tiên Dung Phỉ tới đây uống trà nghe hát, cả quán trà đều là mấy ông lão bà lão, cô bỗng chốc trở nên nổi bần bật.

Lúc cô vừa vào cửa, bà Trương với con dâu là thím Lâm còn tưởng cô tới có chuyện gì, ai ngờ cô lại chọn một góc khuất ngồi xuống, khiến cho ai nấy đều kinh ngạc.

“Dung Phỉ, cháu tới đây làm gì thế?” Thím Lâm nhìn một hồi mới xách ấm trà tới, hỏi.

“Thím, phiền thím pha cho cháu chén trà, trời lạnh quá, uống trà ấm bụng, tiện thể nghe hát luôn. Hôm nay hát kịch Hoàng Mai sao? Lần đầu tiên cháu được nghe cái này đó.” Trong lúc nói chuyện, tuy cố tỏ ra bình tĩnh nhưng mặt Dung Phỉ vẫn đỏ lên.

“Hả? Pha trà? À, được!” Thím Lâm ngạc nhiên tột độ, sắc mặt thay đổi mấy lần, nhưng dù thấy Dung Phỉ nói chuyện có hơi lạ, bà cũng không hỏi nhiều, yên lặng pha cho cô một ly trà nóng. Mặc kệ cô hôm nay tới đây làm gì, có tiền ngu sao không kiếm!

Trong quán trà, ngoại trừ hoạt động uống trà, nghe hát, đại đa số đều tụ tập thành từng bàn, đánh cờ, chơi bài.

Tăng đạo sĩ đang ngồi ở bàn bên trái Dung Phỉ đánh lục hồng, thấy Dung Phỉ thì nhíu mày bỡn cợt: “Ôi chao, nhóc Phỉ, cháu còn nhỏ mà đã biết cách nuôi dưỡng cảm xúc, học theo mấy lão già xương cốt rệu rã này uống trà nghe hát rồi hả?”

“Bác Tăng, giờ bác có ba hoa cũng không ích gì đâu, lát nữa thua tiền, bác không híp mắt nhăn mũi bày ra bộ dạng đau lòng mới tính là lợi hại.” Dung Phỉ liếc xéo Tăng đạo sĩ, há mồm cắn trả.

“Uổng công ngày thường bác luôn đối tốt với cháu, vừa mở miệng đã nguyền rủa bác bị thua tiền, con nhóc này xấu tính quá đi.” Tăng đạo sĩ trừng mắt oán hận Dung Phỉ rồi quay đầu, dồn hết tâm tư vào ván bài, không để tâm đến Dung Phỉ nữa.

Không ai để tâm càng tốt, Dung Phỉ nép sát vào góc, làm giảm sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất.

Tuy Dung Phỉ đang như đứng đống lửa, như ngồi đống than, nhưng Thẩm Khiêm lại như ngửi được mùi ngon, tay gõ nhịp xuống bàn theo điệu nhạc, mặt mày rạng rỡ, mê say hệt với mấy ông bà lão trong quán.

Dung Phỉ xấu hổ. Khoảng cách một trăm năm quả thật rất lớn.

Vở kịch Hoàng Mai hát hôm nay là vở ‘Thiên tiên phối*’ nổi tiếng lâu đời, Dung Phỉ nghe một hồi, bắt đầu gục lên gục xuống.

*Còn có tên khác là Thất tiên nữ hạ phàm, kể về câu chuyện tình yêu của thất tiên nữ xuống trần gian, kết làm phu thê với Đồng Vĩnh, mong có được cuộc sống hạnh phúc nhưng lại bị Ngọc Hoàng chia cắt. (Trích nguồn Baidu)

“Mệt sao?” Thấy dáng vẻ buồn ngủ của Dung Phỉ, Thẩm Khiêm giang tay ôm cô dựa vào ngực mình.

“Ừ” Dung Phỉ gật đầu, mí mắt đánh nhau. Giai điệu ca khúc hệt như hát ru, hỏi sao không buồn ngủ.

Cô được Thẩm Khiêm ôm, nhưng người ngoài nhìn vào chỉ thấy Dung Phỉ nghiêng trái nghiêng phải mà vẫn ngủ được, ai nấy đều nghẹn họng nhìn trân trối, cảm thán bản lĩnh ngủ của người trẻ tuổi thật cao siêu.

Cuối cùng, bà Trương sợ cô gục một hồi sẽ té xuống đất, bước tới vỗ vai cô: “Dung Phỉ, mệt thì về nhà ngủ, cứ gục lên gục xuống như thế coi chừng té đó.”

Bà Trương tuy lớn tuổi nhưng sức tay không nhỏ chút nào, vỗ một cái đã khiến Dung Phỉ tỉnh hẳn. Cô ngơ ngác hồi lâu mới bắt kịp tình hình, vội tránh thoát khỏi cái ôm của Thẩm Khiêm.

“Haha… cháu đâu có ngủ, cháu chỉ đang đắm chìm trong vở diễn thôi. Hôm nay hát ‘Thiên tiên phối’ nghe hay quá.”

Nếp nhăn nơi khóe mắt của bà Trương giật lên mấy cái: “Đã hát tới ‘Sơn cô và tú tài’ rồi, cháu còn

‘Thiên tiên phối’ nghe hay quá?”

“A…” Dung Phỉ cứng họng, lúng túng sờ lỗ tai, xấu hổ muốn độn thổ xuống đất: “Hay hết, cái nào cũng hay hết! Haha… cháu nhập tâm quá… không để ý!”

Thẩm Khiêm ngồi cạnh bật cười, tiếng cười khúc khích truyền tới rước lấy cái trừng mắt hăm he của Dung Phỉ.

Trải qua nỗi nhục đó, cơn buồn ngủ của Dung Phỉ bay biến, cô ngồi thêm chốc lát, nhưng dưới mông như có bàn chông, cứ nhích qua nhích lại không ngừng.

“Anh hát hay hơn họ.” Thẩm Khiêm thu hết cử động của Dung Phỉ vào mắt, nói xong, thì kéo cô đứng lên: “Không muốn nghe nữa thì đừng nghe, đi thôi, chúng ta về.”

Dung Phỉ tưởng mình phá hỏng nhã hứng của Thẩm Khiêm, hơi áy náy, nhưng thấy anh không có không vui, cô để lại tiền trà, ra về.

“Anh hát thể loại nào?” Hai người sóng vai đi bên nhau, thấy trên đường không có ai, Dung Phỉ kéo tay Thẩm Khiêm, hỏi.

“Xuyên kịch*, Kinh kịch**, kịch Hoàng Mai, Côn khúc***, Việt kịch****… đều hát được.” Thẩm Khiêm kể qua loa, tầm mắt hơi mờ đi: “Lúc đoàn hát Thẩm gia hưng thịnh, thậm chí còn tới tận Thượng Hải để biểu diễn. Lúc đó, rất nhiều người đều mê cái này, phòng vé lúc nào cũng tấp nập.”

*Xuyên kịch: Phổ biến chủ yếu ở 4 tỉnh Tứ Xuyên, Vân Nam, Trùng Khánh, Quý Châu

**Kinh kịch: là loại hình opera có ảnh hưởng nhất ở Trung Quốc, phân bố ở Bắc Kinh và lan rộng khắp cả nước

***Kun Opera, là một loại hình hí khúc cổ của Trung Quốc.

****Yue Opera, là thể loại opera lớn thứ hai ở Trung Quốc, cũng thuộc một trong năm loại hình opera lớn của Trung Quốc. (Trích nguồn Baidu)

“Thẩm Khiêm…” Thấy Thẩm Khiêm nói xong liền im miệng, Dung Phỉ vô thức hỏi: “Anh kể lại chuyện lúc trước đi, em muốn nghe.”

Chapter
1 Chương 1: Quỷ Dẫn Đường
2 Chương 2: Vụ Giết Người Chặt Đầu
3 Chương 3: Gặp Ma Ban Ngày
4 Chương 4: Gặp Lại Nữ Quỷ Bị Chặt Đầu
5 Chương 5: Ông Lão Nhặt Ve Chai Mang Dù Giấy
6 Chương 6: Cái Chạm Lạnh Đến Ghê Người
7 Chương 7: Đi Xem Mặt Bị Quỷ Đùa Giỡn
8 Chương 8: Gặp Quỷ
9 Chương 9: Phạm Vào Cấm Kỵ
10 Chương 10: Thẩm Khiêm
11 Chương 11: Có Người Nhảy Cầu
12 Chương 12: Chiết Tử Hí*
13 Chương 13: Sính Lễ Của Quỷ
14 Chương 14: Cơn Giận Của Quỷ
15 Chương 15: Trâu Già Gặm Cỏ Non
16 Chương 16: Âm Hôn Được Ấn Định
17 Chương 17: Ba Quỷ Tề Tụ
18 Chương 18: Vấn Đề Nan Giải
19 Chương 19: Cuối Cùng Cũng Tìm Được
20 Chương 20: Âm Hôn - Phần 1
21 Chương 21: Âm Hôn - Phần 2
22 Chương 22: Trận Vãng Sinh Hòe Già
23 Chương 23: Ngủ Chung Với Quỷ
24 Chương 24: Thẩm Khiêm Khóc
25 Chương 25: Dời Mộ
26 Chương 26: Dời Mộ - Phần 2
27 Chương 27: Trò lố bịch khiến người ta phát điên
28 Chương 28: Quỷ nước dẫn đường
29 Chương 29: Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết
30 Chương 30: Bà Xã, Nhớ Anh Hả
31 Chương 31: Lại Mặt
32 Chương 32: Ảo Mộng Kinh Hồn
33 Chương 33: Ích Lợi Của Quỷ
34 Chương 34: Ghen
35 Chương 35: Gặp Quỷ Trong Quán Karaoke
36 Chương 36: Mặt Quỷ Trên Cửa Sổ
37 Chương 37: Xác nữ mất chân
38 Chương 38: Đào Góc Tường Của Quỷ Bị Xấu Mặt
39 Chương 39: Vị Trí Án Mạng Tạo Ra Phù Hình Kỳ Quái
40 Chương 40: Không Muốn Quay Về Tứ Hợp Viện
41 Chương 41: Quỷ Viếng Thăm
42 Chương 42: Gánh Hát Thẩm Gia
43 Chương 43: Hoa Mắt
44 Chương 44: Tai Nạn Xe
45 Chương 45: Câu Đố Về Suy Nghĩ Điều Khiển
46 Chương 46: Tên Nhóc Này Thật Đẹp Trai
47 Chương 47: Vòng Cổ Sáng Tạo
48 Chương 48: Quỷ Trong Bệnh Viện
49 Chương 49: Ở Đây Là Khoa Phụ Sản
50 Chương 50: Tôi Giúp Các Người
51 Chương 51: Nhờ Giúp Đỡ
52 Chương 52: Đừng dây vào
53 Chương 53: Dấu Chân Máu Trong Gương
54 Chương 54: Tới Thôn Vệ Gia
55 Chương 55: Trương Bình
56 Chương 56: Lời Nhắc Của Quỷ
57 Chương 57: Hữu Kinh Vô Hiểm
58 Chương 58: Mộng Xuân, Xuân Lại Về
59 Chương 59: Bóng Đen Cạnh Sạp Thịt Heo
60 Chương 60: Thói Quen Thật Nguy Hiểm
61 Chương 61: Kỳ Lạ - Sinh Hồn Rời Khỏi Cơ Thể
62 Chương 62: Lời Tỏ Tình Đến Muộn
63 Chương 63: Hàng Đầu
64 Chương 64: Xem Ngựa Chết Là Ngựa Sống Để Chữa*
65 Chương 65: Đấu Pháp Gọi Hồn
66 Chương 66: Ai Cũng Không Được Làm Hại Đến Tiểu Phỉ Thêm Chút Nào Nữa
67 Chương 67: Đứa Bé Quỷ
68 Chương 68: Gặp Lại Trương Bình
69 Chương 69: Anh Muốn Nghe Hát
70 Chương 70: Ôn Lại Giấc Mộng
71 Chương 71-1: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
72 Chương 71-2: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
73 Chương 71-3: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
74 Chương 72: Yêu Đến Tận Xương Tủy
75 Chương 73: Hát Trích Đoạn Lương Chúc
76 Chương 74: Chứng Cuồng Phỉ
77 Chương 75: Xuống Âm Ty Tìm Hồn
78 Chương 76: Tứ Hợp Viện Bị Tháo Dỡ
79 Chương 77: Ngủ Sẽ Không Đau
80 Chương 78: Gặp Chuyện Không May
81 Chương 79: Giao Tranh Trực Diện
82 Chương 80: Không Thấy Thẩm Khiêm
83 Chương 81: Một Hồi Sợ Bóng Sợ Gió
84 Chương 82: Thẩm Khiêm, Liêm Sỉ Của Anh Rớt Hết Rồi Kìa
85 Chương 83: Dấm Của Phụ Nữ Cũng Ăn
86 Chương 84: Người Phụ Nữ Mua Bàn Kỳ Quái
87 Chương 85
88 Chương 86
89 Chương 87
90 Chương 88
91 Chương 89
92 Chương 90
93 Chương 91
94 Chương 92
95 Chương 93
96 Chương 94
97 Chương 95
98 Chương 96
99 Chương 97
100 Chương 98
101 Chương 99
102 Chương 100
103 Chương 101
104 Chương 102
105 Chương 103
106 Chương 104
107 Chương 105
108 107: Chương 105
109 106: Chương 104
110 105: Chương 103
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Quỷ Dẫn Đường
2
Chương 2: Vụ Giết Người Chặt Đầu
3
Chương 3: Gặp Ma Ban Ngày
4
Chương 4: Gặp Lại Nữ Quỷ Bị Chặt Đầu
5
Chương 5: Ông Lão Nhặt Ve Chai Mang Dù Giấy
6
Chương 6: Cái Chạm Lạnh Đến Ghê Người
7
Chương 7: Đi Xem Mặt Bị Quỷ Đùa Giỡn
8
Chương 8: Gặp Quỷ
9
Chương 9: Phạm Vào Cấm Kỵ
10
Chương 10: Thẩm Khiêm
11
Chương 11: Có Người Nhảy Cầu
12
Chương 12: Chiết Tử Hí*
13
Chương 13: Sính Lễ Của Quỷ
14
Chương 14: Cơn Giận Của Quỷ
15
Chương 15: Trâu Già Gặm Cỏ Non
16
Chương 16: Âm Hôn Được Ấn Định
17
Chương 17: Ba Quỷ Tề Tụ
18
Chương 18: Vấn Đề Nan Giải
19
Chương 19: Cuối Cùng Cũng Tìm Được
20
Chương 20: Âm Hôn - Phần 1
21
Chương 21: Âm Hôn - Phần 2
22
Chương 22: Trận Vãng Sinh Hòe Già
23
Chương 23: Ngủ Chung Với Quỷ
24
Chương 24: Thẩm Khiêm Khóc
25
Chương 25: Dời Mộ
26
Chương 26: Dời Mộ - Phần 2
27
Chương 27: Trò lố bịch khiến người ta phát điên
28
Chương 28: Quỷ nước dẫn đường
29
Chương 29: Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết
30
Chương 30: Bà Xã, Nhớ Anh Hả
31
Chương 31: Lại Mặt
32
Chương 32: Ảo Mộng Kinh Hồn
33
Chương 33: Ích Lợi Của Quỷ
34
Chương 34: Ghen
35
Chương 35: Gặp Quỷ Trong Quán Karaoke
36
Chương 36: Mặt Quỷ Trên Cửa Sổ
37
Chương 37: Xác nữ mất chân
38
Chương 38: Đào Góc Tường Của Quỷ Bị Xấu Mặt
39
Chương 39: Vị Trí Án Mạng Tạo Ra Phù Hình Kỳ Quái
40
Chương 40: Không Muốn Quay Về Tứ Hợp Viện
41
Chương 41: Quỷ Viếng Thăm
42
Chương 42: Gánh Hát Thẩm Gia
43
Chương 43: Hoa Mắt
44
Chương 44: Tai Nạn Xe
45
Chương 45: Câu Đố Về Suy Nghĩ Điều Khiển
46
Chương 46: Tên Nhóc Này Thật Đẹp Trai
47
Chương 47: Vòng Cổ Sáng Tạo
48
Chương 48: Quỷ Trong Bệnh Viện
49
Chương 49: Ở Đây Là Khoa Phụ Sản
50
Chương 50: Tôi Giúp Các Người
51
Chương 51: Nhờ Giúp Đỡ
52
Chương 52: Đừng dây vào
53
Chương 53: Dấu Chân Máu Trong Gương
54
Chương 54: Tới Thôn Vệ Gia
55
Chương 55: Trương Bình
56
Chương 56: Lời Nhắc Của Quỷ
57
Chương 57: Hữu Kinh Vô Hiểm
58
Chương 58: Mộng Xuân, Xuân Lại Về
59
Chương 59: Bóng Đen Cạnh Sạp Thịt Heo
60
Chương 60: Thói Quen Thật Nguy Hiểm
61
Chương 61: Kỳ Lạ - Sinh Hồn Rời Khỏi Cơ Thể
62
Chương 62: Lời Tỏ Tình Đến Muộn
63
Chương 63: Hàng Đầu
64
Chương 64: Xem Ngựa Chết Là Ngựa Sống Để Chữa*
65
Chương 65: Đấu Pháp Gọi Hồn
66
Chương 66: Ai Cũng Không Được Làm Hại Đến Tiểu Phỉ Thêm Chút Nào Nữa
67
Chương 67: Đứa Bé Quỷ
68
Chương 68: Gặp Lại Trương Bình
69
Chương 69: Anh Muốn Nghe Hát
70
Chương 70: Ôn Lại Giấc Mộng
71
Chương 71-1: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
72
Chương 71-2: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
73
Chương 71-3: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
74
Chương 72: Yêu Đến Tận Xương Tủy
75
Chương 73: Hát Trích Đoạn Lương Chúc
76
Chương 74: Chứng Cuồng Phỉ
77
Chương 75: Xuống Âm Ty Tìm Hồn
78
Chương 76: Tứ Hợp Viện Bị Tháo Dỡ
79
Chương 77: Ngủ Sẽ Không Đau
80
Chương 78: Gặp Chuyện Không May
81
Chương 79: Giao Tranh Trực Diện
82
Chương 80: Không Thấy Thẩm Khiêm
83
Chương 81: Một Hồi Sợ Bóng Sợ Gió
84
Chương 82: Thẩm Khiêm, Liêm Sỉ Của Anh Rớt Hết Rồi Kìa
85
Chương 83: Dấm Của Phụ Nữ Cũng Ăn
86
Chương 84: Người Phụ Nữ Mua Bàn Kỳ Quái
87
Chương 85
88
Chương 86
89
Chương 87
90
Chương 88
91
Chương 89
92
Chương 90
93
Chương 91
94
Chương 92
95
Chương 93
96
Chương 94
97
Chương 95
98
Chương 96
99
Chương 97
100
Chương 98
101
Chương 99
102
Chương 100
103
Chương 101
104
Chương 102
105
Chương 103
106
Chương 104
107
Chương 105
108
107: Chương 105
109
106: Chương 104
110
105: Chương 103