Chương 56: Lời Nhắc Của Quỷ

Vừa bước được một chân vào phòng, mùi hôi đã xộc thẳng vào mũi, hai chị em suýt nữa bật ngửa ra ngoài.

Hôi quá!

Mùi khai lẫn giữa phân và nước tiểu khiến dạ dày quặn thắt, mùi chua xộc lên cổ họng.

“Hôi quá đi! Ông nội lại đi ngoài nữa rồi!” Không chờ hai chị em Dung Phỉ kịp phản ứng, cậu nhóc theo sau đã bịt mũi, nhưng không lùi bước mà xông thẳng vào trong nhanh như một cơn gió.

“Ba tôi nằm liệt giường, đầu óc lại không tỉnh táo, ăn uống đi vệ sinh đều ở trên giường, trong nhà hơi hôi, ngại quá!” Trương Bình đi đằng trước cũng cau mày, nhưng không đi nhanh vào trong như cậu nhóc mà quay đầu cười gượng với hai chị em.

“Trong nhà có người bệnh, có thể hiểu được.” Dung Phỉ nhịn thở, cố kéo khóe miệng.

“Hay chúng ta cứ nói chuyện ngoài sân đi?” Dung Nguyệt thẳng tính, bắt cô phải nhịn thở suốt, không chết vì hôi cũng chết vì nghẹt thở.

“Không được.” Trương Bình lộ vẻ khó xử: “Quả thật trong phòng có hơi hôi, hay chúng ta lên lầu?”

“Chỉ xem âm dương thôi mà, ở đâu mà không được?” Dung Nguyệt nâng cao cảnh giác.

“Xem âm dương cũng có quy tắc riêng của nó, không chỉ xem bằng mắt mà còn phải chuẩn bị nhiều thứ khác nữa.” Tuy Trương Bình nói chuyện với Dung Nguyệt nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào người Dung Phỉ.

“Vậy anh lên lầu chuẩn bị trước đi.” Dung Nguyệt nhìn Trương Bình với ánh mắt lạnh như băng, khẽ nhích người che chắn cho Dung Phỉ ở phía sau: “Còn nữa, không phải ba anh vừa đi ngoài sao? Anh không đi giúp, một mình thằng nhóc kia có lo được không đó?”

Trong thoáng chốc, ánh mắt Trương Bình trở nên hung ác, nhưng bị anh ta che giấu rất tốt.

“Tôi chỉ sợ hai cô sốt ruột thôi.” Trương Bình cân nhắc: “Vậy hai cô ngồi tạm một lát đi, tôi vào giúp đỡ rồi ra.” Dứt lời, anh ta đi thẳng vào phòng trong.

Không còn người ngoài, Dung Nguyệt kéo tay Dung Phỉ, lặng lẽ lui ra ngoài.

“Chị, em thấy người này dị lắm.” Dung Nguyệt nhìn ngó chung quanh, nhẹ giọng nói.

“Chị cũng thấy vậy.” Dung Phỉ nhíu mày gật đầu.

Hai chị em liếc nhìn nhau, thống nhất ý kiến, quyết đoán xoay người bỏ chạy, vừa chạy vừa quay đầu dè chừng, sợ Trương Bình phát hiện sẽ đuổi theo.

Vừa thoáng an tâm, Dung Phỉ nhũn chân suýt nữa té đập mặt xuống đất, may được Dung Nguyệt kịp thời đưa tay ra đỡ.

Nhìn từ xa, cả căn nhà đều chìm ngập trong sương mù, loáng thoáng còn thấy được mấy bóng đen bay lượn chung quanh.

Dung Phỉ hít sâu một hơi, hai cô chạy nhanh quả là quyết định sáng suốt, nếu theo Trương Bình vào trong, chưa biết sẽ gặp phải chuyện gì.

“Chị, lo nhìn đường đi!” Dung Nguyệt không mấy để tâm tới sắc mặt của Dung Phỉ, chỉ thấy cô thiếu chút lại ngã xuống, lo lắng hét lớn.

“Tiểu Nguyệt, chúng ta đi nhanh lên!” Giọng của Dung Phỉ ngập tràn bất an, để không dọa đến Dung Nguyệt, cô không nói ra thứ mình vừa thấy, chỉ giục em mình nhanh chóng thoát khỏi chỗ này.

“Trương Bình không đuổi theo mà.” Dung Nguyệt cũng quay đầu nhìn lại.

“Cũng phải đi nhanh.” Dung Phỉ ngắt lời, kéo Dung Nguyệt chạy thục mạng.

Hai người gắng sức chạy, đến khi hoàn toàn không thấy được nhà của Trương Bình mới thở hổn hển, thả chậm bước chân.

“Tên Trương Bình đó nhìn thì hiền lành, ánh mắt lúc nhìn người khác lại đầy vẻ gian manh, đúng là nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài, chúng ta không nên tin lời bà thím kia.” Nhớ lại ánh mắt Trương Bình nhìn Dung Phỉ, Dung Nguyệt vẫn thấy sởn cả tóc gáy.

“Lúc bị hắn ta nhìn, chị cũng nổi hết da gà, ánh mắt gã này thật đáng sợ.” Dung Phỉ gật đầu, cũng còn sợ: “Đừng nhắc tới hắn nữa, chúng ta đi nhanh đi.”

Từ đằng xa, Dung Phỉ thấy một bóng người đứng ngay chỗ lúc trước cô hỏi đường, đến gần mới thấy là bã lão áo xám mình hỏi đường lúc trước, ngực đập như đánh trống, bước chân cũng khựng lại.

“Chị sao thế?” Dung Nguyệt thấy Dung Phỉ dừng lại, cũng dừng theo, nghi ngờ nhìn theo tầm mắt cô nhưng không thấy gì lạ.

Bà lão kia vẫn cười hiền từ như phật Di Lặc, thấy Dung Phỉ dừng lại, thong thả qua đó.

Dung Phỉ ngạc nhiên nhìn hai chân bà lão không chạm đất, lướt nhanh về phía này, khẽ nuốt một ngụm nước miếng, chân bất giác lùi về sau.

Dung Nguyệt nhìn từng hành động của Dung Phỉ, chợt nhớ tới chuyện gặp quỷ lúc hỏi đường ban nãy, tái mét cả mặt.

Bà lão cách hai người chừng ba bước thì dừng lại, vui vẻ nói với Dung Phỉ: “Sau này có gặp Trương Bình, nhớ phải tránh đi.” Nói xong, không chờ Dung Phỉ kịp phản ứng đã bay về phía vườn rau bên cạnh, thoáng chốc đã mất hút.

Dung Phỉ nhìn theo hướng bà lão biến mất mới thấy cạnh bên mảnh vườn có một nấm mồ, hình như đã có từ rất lâu, chỉ được đắp bằng đất, bên trên mọc đầy cỏ dại, không nhìn kỹ sẽ không thấy.

“Chị, chị vừa thấy cái gì thế?” Thấy sắc mặt Dung Phỉ dịu xuống, Dung Nguyệt hấp tấp hỏi.

“Bà lão lúc nãy chỉ đường cho chị.” Dung Phỉ cười cười: “Bà lão đó là quỷ tốt, bà ấy kêu chị sao này có gặp Trương Bình thì trốn đi.”

“Tên Trương Bình kia quả thật không phải người tốt!” Dung Nguyệt không hổ là gan lớn, nắm bắt trọng điểm cũng khác với người thường.

“Tiểu Nguyệt, mộ của bà lão ở đằng kia.” Dung Phỉ chỉ nấm mồ ngay sát mảnh vườn: “Chị nghĩ mình nên tới đó dọn cỏ cho phần mộ của bà ấy, cảm ơn bà ấy đã nhắc nhở.”

Tuy Dung Nguyệt thấy chuyện này hơi quái dị nhưng vẫn gật đầu.

Dung Phỉ dọn cỏ trên nấm mộ của bà lão, Dung Nguyệt cũng ngồi xuống phụ giúp. Hai người nhổ hết cỏ dại, lấy tay san bằng phần đất trên mộ, thấy đã tươm tất mới phủi tay đứng dậy.

“Bà lão, cảm ơn bà.” Dung Phỉ chắp tay xá ba xá: “Hôm nay nếu không nhờ bà nhắc nhở, chưa biết chừng tụi cháu đã gặp chuyện, tụi cháu không mang nhang nến tiền vàng, chỉ có thể giúp bà dọn sạch cỏ dại.”

Dung Nguyệt cũng chắp tay bái tế: “Bà lão, cảm ơn bà đã nhắc nhở chị cháu.”

Xong xuôi, hai chị em nắm tay rời đi.

Cả hai chị em đều không thấy, ngay khi hai người rời đi, bà lão chui lên khỏi mộ, nhìn theo bóng dáng hai người, cười hiền từ.

“Chị, bà lão nói sau này nếu có gặp Trương Bình phải tránh đi, chẳng lẽ ý là sau này còn có thể gặp lại hắn ta?” Ra khỏi thôn Vệ Gia, Dung Nguyệt mới muộn màng nhớ tới chuyện này, lo lắng hỏi.

Nghe Dung Nguyệt hỏi, Dung Phỉ cũng chậm chạp nhận ra, thoáng chốc hô hấp như ngừng trệ.

“Không biết nữa” Dung Phỉ ngạc nhiên lắc đầu: “Có lẽ…” Nhớ đến ánh mắt của Trương Bình khi nhìn mình, nhịp tim bỗng dưng tăng nhanh.

Chapter
1 Chương 1: Quỷ Dẫn Đường
2 Chương 2: Vụ Giết Người Chặt Đầu
3 Chương 3: Gặp Ma Ban Ngày
4 Chương 4: Gặp Lại Nữ Quỷ Bị Chặt Đầu
5 Chương 5: Ông Lão Nhặt Ve Chai Mang Dù Giấy
6 Chương 6: Cái Chạm Lạnh Đến Ghê Người
7 Chương 7: Đi Xem Mặt Bị Quỷ Đùa Giỡn
8 Chương 8: Gặp Quỷ
9 Chương 9: Phạm Vào Cấm Kỵ
10 Chương 10: Thẩm Khiêm
11 Chương 11: Có Người Nhảy Cầu
12 Chương 12: Chiết Tử Hí*
13 Chương 13: Sính Lễ Của Quỷ
14 Chương 14: Cơn Giận Của Quỷ
15 Chương 15: Trâu Già Gặm Cỏ Non
16 Chương 16: Âm Hôn Được Ấn Định
17 Chương 17: Ba Quỷ Tề Tụ
18 Chương 18: Vấn Đề Nan Giải
19 Chương 19: Cuối Cùng Cũng Tìm Được
20 Chương 20: Âm Hôn - Phần 1
21 Chương 21: Âm Hôn - Phần 2
22 Chương 22: Trận Vãng Sinh Hòe Già
23 Chương 23: Ngủ Chung Với Quỷ
24 Chương 24: Thẩm Khiêm Khóc
25 Chương 25: Dời Mộ
26 Chương 26: Dời Mộ - Phần 2
27 Chương 27: Trò lố bịch khiến người ta phát điên
28 Chương 28: Quỷ nước dẫn đường
29 Chương 29: Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết
30 Chương 30: Bà Xã, Nhớ Anh Hả
31 Chương 31: Lại Mặt
32 Chương 32: Ảo Mộng Kinh Hồn
33 Chương 33: Ích Lợi Của Quỷ
34 Chương 34: Ghen
35 Chương 35: Gặp Quỷ Trong Quán Karaoke
36 Chương 36: Mặt Quỷ Trên Cửa Sổ
37 Chương 37: Xác nữ mất chân
38 Chương 38: Đào Góc Tường Của Quỷ Bị Xấu Mặt
39 Chương 39: Vị Trí Án Mạng Tạo Ra Phù Hình Kỳ Quái
40 Chương 40: Không Muốn Quay Về Tứ Hợp Viện
41 Chương 41: Quỷ Viếng Thăm
42 Chương 42: Gánh Hát Thẩm Gia
43 Chương 43: Hoa Mắt
44 Chương 44: Tai Nạn Xe
45 Chương 45: Câu Đố Về Suy Nghĩ Điều Khiển
46 Chương 46: Tên Nhóc Này Thật Đẹp Trai
47 Chương 47: Vòng Cổ Sáng Tạo
48 Chương 48: Quỷ Trong Bệnh Viện
49 Chương 49: Ở Đây Là Khoa Phụ Sản
50 Chương 50: Tôi Giúp Các Người
51 Chương 51: Nhờ Giúp Đỡ
52 Chương 52: Đừng dây vào
53 Chương 53: Dấu Chân Máu Trong Gương
54 Chương 54: Tới Thôn Vệ Gia
55 Chương 55: Trương Bình
56 Chương 56: Lời Nhắc Của Quỷ
57 Chương 57: Hữu Kinh Vô Hiểm
58 Chương 58: Mộng Xuân, Xuân Lại Về
59 Chương 59: Bóng Đen Cạnh Sạp Thịt Heo
60 Chương 60: Thói Quen Thật Nguy Hiểm
61 Chương 61: Kỳ Lạ - Sinh Hồn Rời Khỏi Cơ Thể
62 Chương 62: Lời Tỏ Tình Đến Muộn
63 Chương 63: Hàng Đầu
64 Chương 64: Xem Ngựa Chết Là Ngựa Sống Để Chữa*
65 Chương 65: Đấu Pháp Gọi Hồn
66 Chương 66: Ai Cũng Không Được Làm Hại Đến Tiểu Phỉ Thêm Chút Nào Nữa
67 Chương 67: Đứa Bé Quỷ
68 Chương 68: Gặp Lại Trương Bình
69 Chương 69: Anh Muốn Nghe Hát
70 Chương 70: Ôn Lại Giấc Mộng
71 Chương 71-1: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
72 Chương 71-2: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
73 Chương 71-3: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
74 Chương 72: Yêu Đến Tận Xương Tủy
75 Chương 73: Hát Trích Đoạn Lương Chúc
76 Chương 74: Chứng Cuồng Phỉ
77 Chương 75: Xuống Âm Ty Tìm Hồn
78 Chương 76: Tứ Hợp Viện Bị Tháo Dỡ
79 Chương 77: Ngủ Sẽ Không Đau
80 Chương 78: Gặp Chuyện Không May
81 Chương 79: Giao Tranh Trực Diện
82 Chương 80: Không Thấy Thẩm Khiêm
83 Chương 81: Một Hồi Sợ Bóng Sợ Gió
84 Chương 82: Thẩm Khiêm, Liêm Sỉ Của Anh Rớt Hết Rồi Kìa
85 Chương 83: Dấm Của Phụ Nữ Cũng Ăn
86 Chương 84: Người Phụ Nữ Mua Bàn Kỳ Quái
87 Chương 85
88 Chương 86
89 Chương 87
90 Chương 88
91 Chương 89
92 Chương 90
93 Chương 91
94 Chương 92
95 Chương 93
96 Chương 94
97 Chương 95
98 Chương 96
99 Chương 97
100 Chương 98
101 Chương 99
102 Chương 100
103 Chương 101
104 Chương 102
105 Chương 103
106 Chương 104
107 Chương 105
108 107: Chương 105
109 106: Chương 104
110 105: Chương 103
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Quỷ Dẫn Đường
2
Chương 2: Vụ Giết Người Chặt Đầu
3
Chương 3: Gặp Ma Ban Ngày
4
Chương 4: Gặp Lại Nữ Quỷ Bị Chặt Đầu
5
Chương 5: Ông Lão Nhặt Ve Chai Mang Dù Giấy
6
Chương 6: Cái Chạm Lạnh Đến Ghê Người
7
Chương 7: Đi Xem Mặt Bị Quỷ Đùa Giỡn
8
Chương 8: Gặp Quỷ
9
Chương 9: Phạm Vào Cấm Kỵ
10
Chương 10: Thẩm Khiêm
11
Chương 11: Có Người Nhảy Cầu
12
Chương 12: Chiết Tử Hí*
13
Chương 13: Sính Lễ Của Quỷ
14
Chương 14: Cơn Giận Của Quỷ
15
Chương 15: Trâu Già Gặm Cỏ Non
16
Chương 16: Âm Hôn Được Ấn Định
17
Chương 17: Ba Quỷ Tề Tụ
18
Chương 18: Vấn Đề Nan Giải
19
Chương 19: Cuối Cùng Cũng Tìm Được
20
Chương 20: Âm Hôn - Phần 1
21
Chương 21: Âm Hôn - Phần 2
22
Chương 22: Trận Vãng Sinh Hòe Già
23
Chương 23: Ngủ Chung Với Quỷ
24
Chương 24: Thẩm Khiêm Khóc
25
Chương 25: Dời Mộ
26
Chương 26: Dời Mộ - Phần 2
27
Chương 27: Trò lố bịch khiến người ta phát điên
28
Chương 28: Quỷ nước dẫn đường
29
Chương 29: Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết
30
Chương 30: Bà Xã, Nhớ Anh Hả
31
Chương 31: Lại Mặt
32
Chương 32: Ảo Mộng Kinh Hồn
33
Chương 33: Ích Lợi Của Quỷ
34
Chương 34: Ghen
35
Chương 35: Gặp Quỷ Trong Quán Karaoke
36
Chương 36: Mặt Quỷ Trên Cửa Sổ
37
Chương 37: Xác nữ mất chân
38
Chương 38: Đào Góc Tường Của Quỷ Bị Xấu Mặt
39
Chương 39: Vị Trí Án Mạng Tạo Ra Phù Hình Kỳ Quái
40
Chương 40: Không Muốn Quay Về Tứ Hợp Viện
41
Chương 41: Quỷ Viếng Thăm
42
Chương 42: Gánh Hát Thẩm Gia
43
Chương 43: Hoa Mắt
44
Chương 44: Tai Nạn Xe
45
Chương 45: Câu Đố Về Suy Nghĩ Điều Khiển
46
Chương 46: Tên Nhóc Này Thật Đẹp Trai
47
Chương 47: Vòng Cổ Sáng Tạo
48
Chương 48: Quỷ Trong Bệnh Viện
49
Chương 49: Ở Đây Là Khoa Phụ Sản
50
Chương 50: Tôi Giúp Các Người
51
Chương 51: Nhờ Giúp Đỡ
52
Chương 52: Đừng dây vào
53
Chương 53: Dấu Chân Máu Trong Gương
54
Chương 54: Tới Thôn Vệ Gia
55
Chương 55: Trương Bình
56
Chương 56: Lời Nhắc Của Quỷ
57
Chương 57: Hữu Kinh Vô Hiểm
58
Chương 58: Mộng Xuân, Xuân Lại Về
59
Chương 59: Bóng Đen Cạnh Sạp Thịt Heo
60
Chương 60: Thói Quen Thật Nguy Hiểm
61
Chương 61: Kỳ Lạ - Sinh Hồn Rời Khỏi Cơ Thể
62
Chương 62: Lời Tỏ Tình Đến Muộn
63
Chương 63: Hàng Đầu
64
Chương 64: Xem Ngựa Chết Là Ngựa Sống Để Chữa*
65
Chương 65: Đấu Pháp Gọi Hồn
66
Chương 66: Ai Cũng Không Được Làm Hại Đến Tiểu Phỉ Thêm Chút Nào Nữa
67
Chương 67: Đứa Bé Quỷ
68
Chương 68: Gặp Lại Trương Bình
69
Chương 69: Anh Muốn Nghe Hát
70
Chương 70: Ôn Lại Giấc Mộng
71
Chương 71-1: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
72
Chương 71-2: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
73
Chương 71-3: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
74
Chương 72: Yêu Đến Tận Xương Tủy
75
Chương 73: Hát Trích Đoạn Lương Chúc
76
Chương 74: Chứng Cuồng Phỉ
77
Chương 75: Xuống Âm Ty Tìm Hồn
78
Chương 76: Tứ Hợp Viện Bị Tháo Dỡ
79
Chương 77: Ngủ Sẽ Không Đau
80
Chương 78: Gặp Chuyện Không May
81
Chương 79: Giao Tranh Trực Diện
82
Chương 80: Không Thấy Thẩm Khiêm
83
Chương 81: Một Hồi Sợ Bóng Sợ Gió
84
Chương 82: Thẩm Khiêm, Liêm Sỉ Của Anh Rớt Hết Rồi Kìa
85
Chương 83: Dấm Của Phụ Nữ Cũng Ăn
86
Chương 84: Người Phụ Nữ Mua Bàn Kỳ Quái
87
Chương 85
88
Chương 86
89
Chương 87
90
Chương 88
91
Chương 89
92
Chương 90
93
Chương 91
94
Chương 92
95
Chương 93
96
Chương 94
97
Chương 95
98
Chương 96
99
Chương 97
100
Chương 98
101
Chương 99
102
Chương 100
103
Chương 101
104
Chương 102
105
Chương 103
106
Chương 104
107
Chương 105
108
107: Chương 105
109
106: Chương 104
110
105: Chương 103