Chương 55: Trương Bình

Không còn nghi ngờ gì nữa, bà lão kia chắc chắn là một con quỷ.

Hai lời chỉ đường tuy dẫn đến cùng một hướng, nhưng lúc này họ lại thoáng nao núng, không biết có nên đến nhà của Vệ Trung Minh hay không.

“Đã đến tận đây rồi, chẳng lẽ lại bỏ về, cứ tới đó trước rồi tính tiếp.” Dung Phỉ hít sâu một hơi, tự trấn an bản thân, trực giác mách bảo cho cô biết ông ta không phải người xấu.

Dung Nguyệt do dự một lát rồi gật đầu: “Được, đi thôi.”

Băng qua khỏi vườn cam, họ nhìn thấy một căn nhà nằm biệt lập với xung quanh. Nhà được xây bằng tường đất, lợp ngói, phía sau còn có hai cái lều cỏ, một cái để nhốt mấy con sơn dương, cái khác để nuôi gà.

Thời buổi hiện đại, dù là nông thôn thì cũng toàn nhà lầu cửa kính, kiểu nhà truyền thống thế này quả là hiếm thấy, nhưng vì nó nằm biệt lập nên cũng không dị lắm.

Hàng rào chung quanh được dựng bằng đá, cao ngang thân người, cửa vào của hàng rào là một tấm ván cũ, chắc chỉ để ngăn gia súc vào nhà. Trong sân có một cái lều cỏ dùng để nhốt mấy con chó săn, tuy không đến tận sáu con như lời Tăng đạo sĩ phóng đại nhưng cũng có tới ba con, đủ khiến người ta chùn bước.

Hai người Dung Phỉ vừa ló đầu qua mé tường, ba con chó đã dựng lông sủa lớn, dây xích trên cổ không ngừng lay động, hai người hoảng tới mức thiếu chút đã quay đầu bỏ chạy.

May mà có một bác gái từ trong nhà chạy ra la mấy con chó.

“Hai cháu tìm ai?” Bác gái tay ôm tô, vừa khuấy liên hồi vừa hỏi.

“Cháu chào bác.” Dung Phỉ sợ hãi liếc ba con chó vẫn chưa chịu an phận, nhìn bọn cô lom lom đầy cảnh giác: “Cho cháu hỏi đây có phải nhà của Vệ Trung Minh không ạ?”

“À phải.” Bác gái gật đầu: “Hai cháu tìm ông ấy làm gì?”

“Dạ có chút chuyện.” Dung Phỉ gật đầu, hỏi tiếp: “Cho hỏi ông ấy có nhà không ạ?”

“À, năm ngoái ông ấy và chú em đi Cam Túc, sau đó thì mất liên lạc, không còn chút tin tức nào nữa.” Bác gái là vợ của con cả của Vệ Trung Minh, lúc nhắc tới chuyện đã mất liên lạc với ba chồng, nét mặt bà ta đầy thờ ơ: “Hai cháu tới tìm ông ấy xem chuyện âm dương sao?”

Dung Phỉ và Dung Nguyệt nhìn nhau, thoáng chút thất vọng nhưng vẫn gật đầu.

“Nếu các cháu tìm đến tận đây thì hẳn đã gặp chuyện khó khăn, vầy đi, để bác chỉ cho cháu một cách.” Bác gái đặt cái tô lên bờ tường, nói: “Lúc trước cha chồng bác có nhận một đồ đệ, là em họ của bác, tên Trương Bình, danh tiếng cũng không tệ, bình thường trong xóm có việc ma chay đều tới tìm cậu ấy, hai cháu có thể tới tìm cậu ấy thử xem, cháu cứ hỏi nhà họ Trương, nhà có ao cá là người ta chỉ cho.”

“Dạ, cảm ơn bác.” Dù khá thất vọng nhưng Dung Phỉ vẫn lễ phép cảm ơn bác gái.

Hai người không nán lại lâu, chào tạm biệt bác gái rồi rời đi.

“Chị, chúng ta có nên tìm Trương Bình kia không?” Ra khỏi vườn cam, Dung Nguyệt liếc mắt nhìn Dung Phỉ, hỏi.

“Không biết.” Dung Phỉ lắc đầu: “Em thấy sao?”

“Hay cứ tới đó thử xem.” Dung Nguyệt ngẫm nghĩ một lát, mím môi nói: “Nếu là đồ đệ của Vệ Trung Minh, hẳn cũng có chút tài năng, đã lỡ tới đây rồi chẳng lẽ lại về tay không.”

Dung Phỉ cũng nghĩ vậy, tới cũng đã tới, nếu phải về tay trắng thì thật không cam lòng, gật đầu: “Được, nghe theo em.”

Nhà họ Trương cách nhà của Vệ Trung Minh một ngọn núi, băng qua con đường núi là tới. Hơn nữa, cả thôn Vệ Gia chỉ có hai nhà nuôi cá, hỏi một cái là ra.

May thay, tuy Trương Bình là đồ đệ của Vệ Trung Minh nhưng không kế thừa niềm đam mê quái dị của ông ta, trong nhà không nuôi chó. Nhưng, khác với nhà của Vệ Trung Minh, nhà Trương Bình có hai tầng, bầu không khí chung quanh thì âm u đến mức khiến người ta thấy khó chịu.

Chắc do không nuôi gia súc nên quanh nhà không xây hàng rào, sân cũng sạch sẽ.

Hai chị em nhìn nhau, dừng bước trước sân.

“Chị, chỗ này nhìn lạ quá.” Dung Nguyệt nhìn vào căn nhà của Trương Bình, hai tay chà xát vào nhau: “Trời thì nắng chói chang mà sao chỗ này có vẻ âm u?”

“Ừ” Dung Phỉ cũng cau mày, mới đứng được một lát mà đầu ngón tay đã cảm nhận được cái lạnh, gió lạnh không ngừng sượt qua da, tuy các cô đứng dưới bóng râm nhưng nhiệt độ cũng không thể thấp đến bất thường như thế.

Gặp phải cảnh này, trong lòng hai người đều đánh trống, định xoay người bỏ chạy thì thấy một cậu nhóc từ trong nhà chạy ra.

“Hai chị tìm ai?” Cậu nhóc vừa tông cửa ra ngoài, nhìn thấy hai người thì thắng lại, thắc mắc hỏi.

“Bạn nhỏ, Trương Bình có nhà không?” Có người ra hỏi, ý định xoay người bỏ chạy của Dung Phỉ cũng nhạt đi.

“Chú hai em đi làm việc rồi, không có nhà.” Cậu nhóc lắc đầu: “Hai chị tìm chú để xem chuyện âm dương sao? Hay hai chị đợi một lát, em lên núi kêu chú hai về.”

Hai chị em đều toan bỏ về, lúc này chợt liếc nhau, e dè gật đầu.

“Chú hai, là hai chị này nè.” Cậu nhóc đi được một lúc thì kéo một người đàn ông chân trần, vai vác cuốc trở về, chỉ vào hai người Dung Phỉ nói.

Dung Phỉ cứ tưởng Trương Bình phải là một ông chú đã qua hàng năm, không ngờ lại là một anh chàng mới ngoài hai mươi, dáng vẻ hiền hòa, không khỏi lắp bắp kinh hãi.

Ánh mắt Trương Bình rơi vào người Dung Phỉ, con ngươi hơi rụt lại một chút: “Là ai trong hai người muốn nhờ tôi coi chuyện âm dương?”

Không hiểu sao, Dung Phỉ thấy hơi khó chịu với ánh mắt của Trương Bình, nhưng cô vẫn bước tới: “Là tôi.”

Dung Nguyệt cũng nhận ra ánh mắt của Trương Bình có gì đó không được bình thường, bộ dạng người này trông thì hiền hòa nhưng ánh mắt lại lộ vẻ gian manh, cô cảnh giác kéo Dung Phỉ ra sau người.

“Ánh mắt anh như thế là sao hả, bộ chưa từng thấy gái đẹp hay sao?” Tuy Dung Nguyệt nhỏ hơn ba tuổi nhưng lại cao hơn Dung Phỉ một cái đầu, đủ để che kín cả người cô.

Tầm mắt của Trương Bình chuyển sang mặt Dung Nguyệt, dáng vẻ hiền hòa như thể nãy giờ chỉ do hai chị em nhận định sai.

“Chị cô đã tới tìm tôi, tôi đương nhiên phải quan sát chị cô thật kỹ, bệnh nghề nghiệp thôi, hai cô đừng để ý.” Trương Bình cười đưa cuốc cho cậu nhóc rồi nói với hai người: “Đừng đứng ngoài cửa, có gì vào nhà rồi nói.”

Dung Nguyệt cảnh giác: “Trong nhà chỉ có mỗi anh và thằng nhóc này?”

“Còn có ba tôi quanh năm nằm liệt trên giường.” Trương Bình nói xong, dẫn đầu đi vào.

Hai chị em chần chờ một lát rồi vào theo.

Chapter
1 Chương 1: Quỷ Dẫn Đường
2 Chương 2: Vụ Giết Người Chặt Đầu
3 Chương 3: Gặp Ma Ban Ngày
4 Chương 4: Gặp Lại Nữ Quỷ Bị Chặt Đầu
5 Chương 5: Ông Lão Nhặt Ve Chai Mang Dù Giấy
6 Chương 6: Cái Chạm Lạnh Đến Ghê Người
7 Chương 7: Đi Xem Mặt Bị Quỷ Đùa Giỡn
8 Chương 8: Gặp Quỷ
9 Chương 9: Phạm Vào Cấm Kỵ
10 Chương 10: Thẩm Khiêm
11 Chương 11: Có Người Nhảy Cầu
12 Chương 12: Chiết Tử Hí*
13 Chương 13: Sính Lễ Của Quỷ
14 Chương 14: Cơn Giận Của Quỷ
15 Chương 15: Trâu Già Gặm Cỏ Non
16 Chương 16: Âm Hôn Được Ấn Định
17 Chương 17: Ba Quỷ Tề Tụ
18 Chương 18: Vấn Đề Nan Giải
19 Chương 19: Cuối Cùng Cũng Tìm Được
20 Chương 20: Âm Hôn - Phần 1
21 Chương 21: Âm Hôn - Phần 2
22 Chương 22: Trận Vãng Sinh Hòe Già
23 Chương 23: Ngủ Chung Với Quỷ
24 Chương 24: Thẩm Khiêm Khóc
25 Chương 25: Dời Mộ
26 Chương 26: Dời Mộ - Phần 2
27 Chương 27: Trò lố bịch khiến người ta phát điên
28 Chương 28: Quỷ nước dẫn đường
29 Chương 29: Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết
30 Chương 30: Bà Xã, Nhớ Anh Hả
31 Chương 31: Lại Mặt
32 Chương 32: Ảo Mộng Kinh Hồn
33 Chương 33: Ích Lợi Của Quỷ
34 Chương 34: Ghen
35 Chương 35: Gặp Quỷ Trong Quán Karaoke
36 Chương 36: Mặt Quỷ Trên Cửa Sổ
37 Chương 37: Xác nữ mất chân
38 Chương 38: Đào Góc Tường Của Quỷ Bị Xấu Mặt
39 Chương 39: Vị Trí Án Mạng Tạo Ra Phù Hình Kỳ Quái
40 Chương 40: Không Muốn Quay Về Tứ Hợp Viện
41 Chương 41: Quỷ Viếng Thăm
42 Chương 42: Gánh Hát Thẩm Gia
43 Chương 43: Hoa Mắt
44 Chương 44: Tai Nạn Xe
45 Chương 45: Câu Đố Về Suy Nghĩ Điều Khiển
46 Chương 46: Tên Nhóc Này Thật Đẹp Trai
47 Chương 47: Vòng Cổ Sáng Tạo
48 Chương 48: Quỷ Trong Bệnh Viện
49 Chương 49: Ở Đây Là Khoa Phụ Sản
50 Chương 50: Tôi Giúp Các Người
51 Chương 51: Nhờ Giúp Đỡ
52 Chương 52: Đừng dây vào
53 Chương 53: Dấu Chân Máu Trong Gương
54 Chương 54: Tới Thôn Vệ Gia
55 Chương 55: Trương Bình
56 Chương 56: Lời Nhắc Của Quỷ
57 Chương 57: Hữu Kinh Vô Hiểm
58 Chương 58: Mộng Xuân, Xuân Lại Về
59 Chương 59: Bóng Đen Cạnh Sạp Thịt Heo
60 Chương 60: Thói Quen Thật Nguy Hiểm
61 Chương 61: Kỳ Lạ - Sinh Hồn Rời Khỏi Cơ Thể
62 Chương 62: Lời Tỏ Tình Đến Muộn
63 Chương 63: Hàng Đầu
64 Chương 64: Xem Ngựa Chết Là Ngựa Sống Để Chữa*
65 Chương 65: Đấu Pháp Gọi Hồn
66 Chương 66: Ai Cũng Không Được Làm Hại Đến Tiểu Phỉ Thêm Chút Nào Nữa
67 Chương 67: Đứa Bé Quỷ
68 Chương 68: Gặp Lại Trương Bình
69 Chương 69: Anh Muốn Nghe Hát
70 Chương 70: Ôn Lại Giấc Mộng
71 Chương 71-1: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
72 Chương 71-2: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
73 Chương 71-3: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
74 Chương 72: Yêu Đến Tận Xương Tủy
75 Chương 73: Hát Trích Đoạn Lương Chúc
76 Chương 74: Chứng Cuồng Phỉ
77 Chương 75: Xuống Âm Ty Tìm Hồn
78 Chương 76: Tứ Hợp Viện Bị Tháo Dỡ
79 Chương 77: Ngủ Sẽ Không Đau
80 Chương 78: Gặp Chuyện Không May
81 Chương 79: Giao Tranh Trực Diện
82 Chương 80: Không Thấy Thẩm Khiêm
83 Chương 81: Một Hồi Sợ Bóng Sợ Gió
84 Chương 82: Thẩm Khiêm, Liêm Sỉ Của Anh Rớt Hết Rồi Kìa
85 Chương 83: Dấm Của Phụ Nữ Cũng Ăn
86 Chương 84: Người Phụ Nữ Mua Bàn Kỳ Quái
87 Chương 85
88 Chương 86
89 Chương 87
90 Chương 88
91 Chương 89
92 Chương 90
93 Chương 91
94 Chương 92
95 Chương 93
96 Chương 94
97 Chương 95
98 Chương 96
99 Chương 97
100 Chương 98
101 Chương 99
102 Chương 100
103 Chương 101
104 Chương 102
105 Chương 103
106 Chương 104
107 Chương 105
108 107: Chương 105
109 106: Chương 104
110 105: Chương 103
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Quỷ Dẫn Đường
2
Chương 2: Vụ Giết Người Chặt Đầu
3
Chương 3: Gặp Ma Ban Ngày
4
Chương 4: Gặp Lại Nữ Quỷ Bị Chặt Đầu
5
Chương 5: Ông Lão Nhặt Ve Chai Mang Dù Giấy
6
Chương 6: Cái Chạm Lạnh Đến Ghê Người
7
Chương 7: Đi Xem Mặt Bị Quỷ Đùa Giỡn
8
Chương 8: Gặp Quỷ
9
Chương 9: Phạm Vào Cấm Kỵ
10
Chương 10: Thẩm Khiêm
11
Chương 11: Có Người Nhảy Cầu
12
Chương 12: Chiết Tử Hí*
13
Chương 13: Sính Lễ Của Quỷ
14
Chương 14: Cơn Giận Của Quỷ
15
Chương 15: Trâu Già Gặm Cỏ Non
16
Chương 16: Âm Hôn Được Ấn Định
17
Chương 17: Ba Quỷ Tề Tụ
18
Chương 18: Vấn Đề Nan Giải
19
Chương 19: Cuối Cùng Cũng Tìm Được
20
Chương 20: Âm Hôn - Phần 1
21
Chương 21: Âm Hôn - Phần 2
22
Chương 22: Trận Vãng Sinh Hòe Già
23
Chương 23: Ngủ Chung Với Quỷ
24
Chương 24: Thẩm Khiêm Khóc
25
Chương 25: Dời Mộ
26
Chương 26: Dời Mộ - Phần 2
27
Chương 27: Trò lố bịch khiến người ta phát điên
28
Chương 28: Quỷ nước dẫn đường
29
Chương 29: Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết
30
Chương 30: Bà Xã, Nhớ Anh Hả
31
Chương 31: Lại Mặt
32
Chương 32: Ảo Mộng Kinh Hồn
33
Chương 33: Ích Lợi Của Quỷ
34
Chương 34: Ghen
35
Chương 35: Gặp Quỷ Trong Quán Karaoke
36
Chương 36: Mặt Quỷ Trên Cửa Sổ
37
Chương 37: Xác nữ mất chân
38
Chương 38: Đào Góc Tường Của Quỷ Bị Xấu Mặt
39
Chương 39: Vị Trí Án Mạng Tạo Ra Phù Hình Kỳ Quái
40
Chương 40: Không Muốn Quay Về Tứ Hợp Viện
41
Chương 41: Quỷ Viếng Thăm
42
Chương 42: Gánh Hát Thẩm Gia
43
Chương 43: Hoa Mắt
44
Chương 44: Tai Nạn Xe
45
Chương 45: Câu Đố Về Suy Nghĩ Điều Khiển
46
Chương 46: Tên Nhóc Này Thật Đẹp Trai
47
Chương 47: Vòng Cổ Sáng Tạo
48
Chương 48: Quỷ Trong Bệnh Viện
49
Chương 49: Ở Đây Là Khoa Phụ Sản
50
Chương 50: Tôi Giúp Các Người
51
Chương 51: Nhờ Giúp Đỡ
52
Chương 52: Đừng dây vào
53
Chương 53: Dấu Chân Máu Trong Gương
54
Chương 54: Tới Thôn Vệ Gia
55
Chương 55: Trương Bình
56
Chương 56: Lời Nhắc Của Quỷ
57
Chương 57: Hữu Kinh Vô Hiểm
58
Chương 58: Mộng Xuân, Xuân Lại Về
59
Chương 59: Bóng Đen Cạnh Sạp Thịt Heo
60
Chương 60: Thói Quen Thật Nguy Hiểm
61
Chương 61: Kỳ Lạ - Sinh Hồn Rời Khỏi Cơ Thể
62
Chương 62: Lời Tỏ Tình Đến Muộn
63
Chương 63: Hàng Đầu
64
Chương 64: Xem Ngựa Chết Là Ngựa Sống Để Chữa*
65
Chương 65: Đấu Pháp Gọi Hồn
66
Chương 66: Ai Cũng Không Được Làm Hại Đến Tiểu Phỉ Thêm Chút Nào Nữa
67
Chương 67: Đứa Bé Quỷ
68
Chương 68: Gặp Lại Trương Bình
69
Chương 69: Anh Muốn Nghe Hát
70
Chương 70: Ôn Lại Giấc Mộng
71
Chương 71-1: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
72
Chương 71-2: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
73
Chương 71-3: Mèo Tru - Đêm Kinh Hồn
74
Chương 72: Yêu Đến Tận Xương Tủy
75
Chương 73: Hát Trích Đoạn Lương Chúc
76
Chương 74: Chứng Cuồng Phỉ
77
Chương 75: Xuống Âm Ty Tìm Hồn
78
Chương 76: Tứ Hợp Viện Bị Tháo Dỡ
79
Chương 77: Ngủ Sẽ Không Đau
80
Chương 78: Gặp Chuyện Không May
81
Chương 79: Giao Tranh Trực Diện
82
Chương 80: Không Thấy Thẩm Khiêm
83
Chương 81: Một Hồi Sợ Bóng Sợ Gió
84
Chương 82: Thẩm Khiêm, Liêm Sỉ Của Anh Rớt Hết Rồi Kìa
85
Chương 83: Dấm Của Phụ Nữ Cũng Ăn
86
Chương 84: Người Phụ Nữ Mua Bàn Kỳ Quái
87
Chương 85
88
Chương 86
89
Chương 87
90
Chương 88
91
Chương 89
92
Chương 90
93
Chương 91
94
Chương 92
95
Chương 93
96
Chương 94
97
Chương 95
98
Chương 96
99
Chương 97
100
Chương 98
101
Chương 99
102
Chương 100
103
Chương 101
104
Chương 102
105
Chương 103
106
Chương 104
107
Chương 105
108
107: Chương 105
109
106: Chương 104
110
105: Chương 103