Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]

Editor: Tảo

Beta: Tảo

Đóa Lạp chạy đến trước mặt Chi Lý trước, đẩy Kha Bố ra: "Anh Chi Lý, anh không chán sao, sao lại đứng một mình ở bãi cát chơi?" Trong mắt nó vĩnh viễn không có người khác, Chi Tiểu Khả ở phía sau thở hồng hộc: "Đóa Lạp thối, đừng nói chuyện với ba ba, sẽ xông mùi thối lên người ba ba."

"Đúng vậy đúng vậy." Chi Tiểu Tầm phụ họa.

"Dù sao cũng hơn người lùn mấy đứa."

"Tôi lớn lên sẽ cao hơn chị, bà già."

Hai đứa nhỏ đi ngang qua Kha Bố đều đạp lên chân cậu, nhưng vì không đau Kha Bố cũng không so đo, so đo cũng vô dụng, nhà bọn họ từ lớn đến nhỏ đều là người độc miệng, Kha Bố nói không lại bọn họ, cậu nhìn về phía Chi Tả Tư cùng Lam Ngân bên kia, Chi Tả Tư mặc tây trang vừa đi vừa cởi nút buộc âu phục, y nhìn áo tắm quá mức bại lộ của Lam Ngân, cởi áo khoác ném qua: "Mặc vào." Lam Ngân chỉ là cười nhạt, cũng không nói chuyện, mặc vào áo khoác, chân thon dài lộ ra bên ngoài, khi bọn họ đứng chung một chỗ, Lam Ngân ngẩng mặt lên, Chi Tả Tư cúi đầu xuống, đồng thời hôn, động tác của bọn họ quá tự nhiên. Tiếp theo Lam Ngân nhón chân mũi chân, ở bên tai Chi Tả Tư nói gì đó, mười mấy giây sau tựa hồ nhận được ngầm chấp nhận của Chi Tả Tư, Lam Ngân ôm tay dựa vào ngực Chi Tả Tư: "Ta cùng Chi Tả Tư một đội."

"Phạm quy! Nghiêm trọng phạm quy!"

"Nương nương, như vậy còn không bằng nói thẳng để hai người nắm ngôi quán quân luôn."

Tiếng kháng nghị nối liền không dứt, Lam Ngân đánh gãy lời bọn họ: "Ta còn chưa nói xong, trận trước coi như xí xóa cho mấy đứa cơ hội hồi sinh, ta cùng Chi Tả Tư một đội đấu với toàn bộ mọi người, như vậy công bằng chưa." Vậy thì đáng suy ngẫm, một đám vãn bối vây quanh thương lượng.

"Bọn họ cũng quá xem thường chúng ta, chỉ hai người mà muốn đối phó với toàn bộ chúng ta."

"Chơi ném bao cát chứ không phải đánh nhau, nhiều người tuyệt đối có ưu thế hơn."

"Dù phản khoa học thế nào đi nữa họ cũng là người trung niên, chúng ta người trẻ sợ cái gì."

"............"

Sau khi thương lượng một phen, Ứng Tu Kiệt quay đầu hỏi Chi Lý đang vẽ tranh: "Chi Lý, cậu cảm thấy tỉ lệ thắng của chúng ta là bao nhiêu?" Vẫn là hỏi người đáng tin cậy nhất trong đám người.

"Trước kia bọn họ chưa từng thua."

"Ba mẹ cậu đến tột cùng là cái gì!"

Đóa Lạp đối với thắng bại không quan tâm, nó chỉ cần ở chung đội với Chi Lý đã đủ thỏa mãn.

"Có quy tắc gì không?" Đứng chỗ Chi Lý không nghe được rõ ràng câu trả lời, mấy người không chắc chắn hỏi lại Lam Ngân.

"Không quy tắc, chỉ cần mấy đứa tiếp cận được bao cát coi như thắng."

"Được!" Chi Tiểu Tầm học bộ dạng cùng ngữ khí người lớn nói: "Trận này thắng cháu thay bọn họ tiếp nhận."

"Tiểu quỷ! Nhóc dựa vào cái gì mà thay thế bọn anh!"

"Bởi vì mấy người lâu la dài dòng thật phiền." Chi Tiểu Khả chạy đi lấy từ trong túi ra một mắt kính trẻ con đeo lên: "Nhanh lên một chút được không, phơi nắng trong thời gian dài đối với da tôi không tốt."

Trương Lạc đứng ngoài cuộc cầm loa phóng thanh di chuyển vây quanh bọn họ: "Quyết định xong chưa, quyết định xong chưa, đến tột cùng các anh chị vẫn không có dũng khí sao, một đám người trẻ tuổi bị dọa đến tè ra quần sao, phải về nhà sao?"

"Được rồi, bọn cháu đồng ý."

"Muốn kích động quyết đấu thì phải kéo ra màn che, đi qua, đi ngang qua, không cần bỏ qua, kế tiếp chờ các cậu dâng lên một màn quyết đấu đặc sắc, đội trẻ tuổi đấu với..." Trương Lạc cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo, nuốt nước miếng nói tiếp: "Đội trẻ tuổi đấu với đội cực kì trẻ tuổi." Hắn nói xong, Chi Tả Tư không chịu được tạp âm ném bao cát tới, bao cát bung thủng, loa phóng thanh trong tay Trương Lạc nứt ra.

"Bây, bây giờ rút lui còn kịp không?" Kha Bố hỏi, thắng thua đã không quan trọng, cậu muốn sống.

"Đặt lên, đặt lên!" Ứng Tu Kiệt đưa tay ra hô lớn, Sở Hạo Vũ đặt tay lên mu bàn tay gã, những người khác cũng đặt lên, Ứng Tu Kiệt lần nữa rống to: "Tuổi trẻ không có gì phải sợ! Cố lên!"

"Cố lên!"

Bọn họ hướng Chi Lý nhắc đi nhắc lại luật chơi rất nhiều lần sau đó mới đứng ra giữa, Chi Tiểu Khả cùng Chi Tiểu Tầm không có tham gia, Lam Ngân từ từ di chuyển vị trí, Chi Tả Tư chậm rãi nới rộng ca-ra-vat, kéo lên ống tay áo.Trương Lạc chuẩn bị sẵn bao cát rắn chắc hai tay dâng lên, Lam Ngân cầm lên nắn bóp, xác nhận lần cuối: "Chi Tả Tư, nếu anh không giúp tôi thắng, tôi sẽ thật mất mặt, hơn nữa, tôi đối với nam nhân thua trận, ở trên giường không có nổi tinh lực." Kha Bố ngăn cản: "Nghiêm cấm tuyển thủ dùng ám hiệu!"

"Nhớ kỹ, chúng ta bây giờ là đoàn thể, để bọn họ nhìn thấy sức mạnh đoàn kết!" Ứng Tu Kiệt lần thứ hai cổ vũ mọi người.

Lam Ngân vung tay lên, một luồng gió vụt qua bên tai Kha Bố, Kha Bố chân mềm nhũn, giữ chặt Chi Lý: "Có, có gì đó bay qua."

"Là bao cát." Chi Lý trả lời cậu, bao cát kia chuẩn xác rơi vào tay Chi Tả Tư.

Những người khác còn chưa kịp xoay người, Chi Tả Tư đã ném bao cát xuống chân bọn họ, cũng không có ném trúng bọn họ, mà là đập xuống bãi cát, hạt cát lại như bom tạc lên, bắn tung tóe lên người bọn họ. Sở Hạo Vũ nuốt nước miếng: "Đừng, đừng sợ, bọn họ chỉ là muốn chúng ta sợ, muốn làm ảnh hưởng tinh thần chúng ta, ha, ha ha, ha ha ha, tớ không, tớ sẽ không để bọn họ thành công."

"Tớ thấy cậu đã để bọn họ thành công."

Lam Ngân cùng Chi Tả Tư luân phiên nhau, ở giữa mồ hôi đầm đìa, Kha Bố chạy trốn thở không nổi không hiểu sao đối với cảnh tượng hiện tại muốn cười, cậu nhớ lại thời tiểu học của mình. Không trở về được tuổi thơi, nhưng, chỉ cần cậu nguyện ý, ngây thơ chất phác của cậu vẫn đều ở đó, nó chỉ bị cậu giấu ở nơi quá sâu thôi.

Sau mấy đợt qua lại, Lam Ngân động động cánh tay: "Được rồi, làm nóng người kết thúc." Chạy trốn chết đi sống lại, cô nói là làm nóng người? Lúc này, Lam Ngân làm ra tư thế cầu thủ ném bóng chày, Kha Bố ngã trên mặt đất, che ngực: "Đau quá! Tớ bị loại."

"Cô ấy còn chưa ném."

"Dù sao cũng bị loại." Kế sau Kha Bố, Công Tru, Chu Hân Hợp, Sở Hạo Vũ cũng lăn ra, bọn họ yên lặng mà rút khỏi trận.

"Nói phải đoàn kết đâu!"

"Cố lên! Tụi tớ trên tinh thần ủng hộ các cậu." Trên sân chỉ còn mấy người vẫn giữ thể lực Tô Ấu Ngôn, Đóa Lạp, Chi Lý cùng Ứng Tu Kiệt. Tô Ấu Ngôn buộc tóc lên, Đóa Lạp nhổ kẹo ra. Kha Bố khoanh chân, vui vẻ cắn ống hút tập trung nhìn, cảnh tượng giống như đóng phim điện ảnh, tốc độ như vậy muốn trốn rất khó, chứ đừng nói đỡ, nhân lực ở giữa tiêu hao quá nhanh, thoại nhìn rất bất lợi, quả nhiên đối thủ vượt qua dự đoán của bọn họ đã đến cấp biến thái. Bọn họ phối hợp ăn ý không chê vào đâu được là dựa vào thời gian bên nhau tích lũy lại, chỉ riêng điểm này đã thắng.

Từ từ trên sân chỉ còn dư lại Chi Lý, Chi Lý nheo mắt: "Hai cái người hỗn đản, nóng quá." Câu mở miệng sau khi hắc hóa xuất hiện, Lam Ngân cười khẽ: "Rốt cuộc cũng bức ra được rồi." Chi Tả Tư vứt bao cát trong tay ra: "Giờ là thời gian dạy con."

Chapter
1 Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2 Chương 2: Vai chính
3 Chương 3: Chơi với tớ
4 Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5 Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6 Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7 Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8 Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9 Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10 Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11 Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12 Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13 Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14 Chương 14: Người dư thừa
15 Chương 15: Hoang đường
16 Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17 Chương 17: Thái Dương Công Công
18 Chương 18: Quái vật trong lòng
19 Chương 19: Một mình thật tốt
20 Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21 Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22 Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23 Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24 Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25 Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26 Chương 26: Tới nơi cần tới
27 Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28 Chương 28: Giống như trẻ con
29 Chương 29: Hương vị khác nhau
30 Chương 30: Sai lầm
31 Chương 31: Người được xếp hạng
32 Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33 Chương 33: Kẻ bắt chước
34 Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35 Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36 Chương 36: Thiếu vắng
37 Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38 Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39 Chương 39: Tâm đào hoa
40 Chương 40: Giáo huấn
41 Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42 Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43 Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44 Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45 Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46 Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47 Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48 Chương 48: Ghen là bực bội
49 Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50 Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51 Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52 Chương 52: Giống nhau
53 Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54 Chương 54: Bầu không khí
55 Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56 Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57 Chương 57: Đề tài ảm đảm
58 Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59 Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60 Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61 Chương 61: Đêm mát mẻ
62 Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63 Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64 Chương 64: Đại chiến gối đầu
65 Chương 65: Đào hoa?
66 Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67 Chương 67: Bài thi tra tấn người
68 Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69 Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70 Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71 Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72 Chương 72: Khổ hình
73 Chương 73: Cảm giác đã lâu
74 Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75 Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76 Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77 Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78 Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79 Chương 79: Chi Lý cho tớ
80 Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81 Chương 81: Người bất tử
82 Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83 Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84 Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85 Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86 Chương 86: Người quái lạ
87 Chương 87: Con rối và chủ nhân
88 Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89 Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90 Chương 90: Yêu và yêu
91 Chương 91: Vết sẹo
92 Chương 92: Loại người như mình
93 Chương 93: Ai là ai?
94 Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95 Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96 Chương 96: Kết thúc
97 Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98 Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99 Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100 Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101 Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102 Chương 102: Đường hầm
103 Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104 Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105 Chương 105: Hủy Diệt
106 Chương 106: Bại hoại
107 Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108 Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109 Chương 109: Chi gia
110 Chương 110: Bên cạnh tớ
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2
Chương 2: Vai chính
3
Chương 3: Chơi với tớ
4
Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5
Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6
Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7
Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8
Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9
Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10
Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11
Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12
Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13
Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14
Chương 14: Người dư thừa
15
Chương 15: Hoang đường
16
Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17
Chương 17: Thái Dương Công Công
18
Chương 18: Quái vật trong lòng
19
Chương 19: Một mình thật tốt
20
Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21
Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22
Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23
Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24
Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25
Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26
Chương 26: Tới nơi cần tới
27
Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28
Chương 28: Giống như trẻ con
29
Chương 29: Hương vị khác nhau
30
Chương 30: Sai lầm
31
Chương 31: Người được xếp hạng
32
Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33
Chương 33: Kẻ bắt chước
34
Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35
Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36
Chương 36: Thiếu vắng
37
Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38
Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39
Chương 39: Tâm đào hoa
40
Chương 40: Giáo huấn
41
Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42
Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43
Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44
Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45
Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46
Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47
Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48
Chương 48: Ghen là bực bội
49
Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50
Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51
Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52
Chương 52: Giống nhau
53
Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54
Chương 54: Bầu không khí
55
Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56
Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57
Chương 57: Đề tài ảm đảm
58
Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59
Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60
Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61
Chương 61: Đêm mát mẻ
62
Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63
Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64
Chương 64: Đại chiến gối đầu
65
Chương 65: Đào hoa?
66
Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67
Chương 67: Bài thi tra tấn người
68
Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69
Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70
Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71
Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72
Chương 72: Khổ hình
73
Chương 73: Cảm giác đã lâu
74
Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75
Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76
Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77
Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78
Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79
Chương 79: Chi Lý cho tớ
80
Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81
Chương 81: Người bất tử
82
Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83
Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84
Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85
Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86
Chương 86: Người quái lạ
87
Chương 87: Con rối và chủ nhân
88
Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89
Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90
Chương 90: Yêu và yêu
91
Chương 91: Vết sẹo
92
Chương 92: Loại người như mình
93
Chương 93: Ai là ai?
94
Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95
Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96
Chương 96: Kết thúc
97
Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98
Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99
Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100
Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101
Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102
Chương 102: Đường hầm
103
Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104
Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105
Chương 105: Hủy Diệt
106
Chương 106: Bại hoại
107
Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108
Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109
Chương 109: Chi gia
110
Chương 110: Bên cạnh tớ