Chương 26: Tới nơi cần tới

"Tớ chỉ muốn hỏi một chuyện, cậu nói đây là chuyện quỷ nhưng cuối cùng vẫn là chuyện tình? Có tình yêu liền đánh tan ma quỷ, điểm này chứng tỏ định nghĩa truyện kinh dị cậu cũng không biết?" Kha Bố hỏi.

"Tớ thấy cậu nghe rất chuyên tâm á, sau khi nghe xong lại qua cầu rút ván? Tớ đây muốn biết một câu chuyện kinh dị của cậu phải như thế nào."

"Nếu là tớ, tớ sẽ kể chuyện thực tế, ngắn nhưng sợ."

Trương Lạc một mặt xem thường, Kha Bố bắt đầu kể: "Đây là một câu chuyện về một tác giả, nghe nói vị tác giả này dù viết bất kể cái gì cũng sẽ có người đọc, cũng sẽ nhận được tin nhắn cùng bình luận, không ít tin nhắn lẫn bình luận bày tỏ cảm xúc của mình với tác giả, còn có người từng gọi cô là thiên sứ, hừ, thiên sứ, thiên sứ sao có thể là cô? Ngoài mặt vị tác giả đó rất bình thường, thật ra ai cũng không biết cô có một mặt khác, cô bị hội chứng đa nhân cách phân liệt, căn bản không một ai đọc truyện cô viết, những tin nhắn đó, bình luận đó, lượt vote đó, tất cả đều do một người làm. Cô tự trả lời chính mình, tự bình luận vô số lời khen chính mình, các cậu nói xem cô ta có bao nhiêu đáng sợ, quá tự luyến, quá biến thái."

"Tớ cảm thấy cậu dám kể ra cậu chuyện này càng đáng sợ, cậu cứ tiếp tục hắc cô ấy, chúng tớ không ý kiến, có điều cậu không sợ chương sau Kha Bố sẽ ở xe lửa vô danh bỏ mình, chúng tớ cử hành tang lễ đại kết thúc sao?"

"Tớ không có chỉ mặt gọi tên." Kha Bố vừa nói xong, đột nhiên cảm thấy cả người phát nóng, rất nóng, nóng đến chịu không được, cậu rất rất muốn cởi sạch quần áo chạy nhảy trên xe lửa múa ba lê.

"Không không không, tôi không có ý đó!! Tuyệt đối không có ý đó!! Chi Lý, cứu tớ." Kha Bố bò lên giường trên, bắt lấy Chi Lý cầu cứu, Chi Lý không vội không hoảng lấy điện thoại ra: "Ai bảo cậu nhàn rỗi muốn đi trêu chọc cô ta*."

*Cô ta ở đây là tác giả Angelina á =)))

Đột nhiên Kha Bố vô cùng vô cùng muốn Chi Lý ở ngay trên xe lửa cường bạo mình, lăng nhục mình, buộc chặt mình, xé nát quần áo mình, cho mình khoái cảm vô tận.

"Những ý nghĩ này không phải do tớ nghĩ, này, Chi Lý, tại sao cậu lại im lặng, mau gọi điện cho cô ta!"

Chi Lý nhét điện thoại di động xuống gối: "Như vậy cũng không tồi."

"Cậu nên đứng về phía tớ mới đúng!"

Tui mong ai cũng hiểu đoạn này:3 Đm An đại lầy quá lầy luông =))))

Kha Bố tay xoa xoa mắt, hôm qua không biết mấy giờ đi ngủ, bây giờ thân thể cậu nặng trĩu, không thể động đậy, mặc dù hôm qua có nghe chuyện ma nhưng không đến nỗi mới sáng sớm đã bị bóng đè đi. Cậu nghĩ lại nghĩ, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, trong mơ cậu hóa thành Tôn Ngộ Không bị áp dưới Ngũ Chỉ Sơn, càng ngày càng nặng, càng ngày càng đau đớn, cuối cùng cậu mở mắt ra, thì ra cậu không phải bị bóng đè, là bị Chi Lý đè. Thế quần nào cả người hắn đều nằm nhoài trên người mình.

"Chi Lý, Chi Lý, Chi Lý!"

Chi Lý nheo mắt lại, Kha Bố rút tay muốn đẩy ra hắn ra: "Sao cậu lại ngủ trên người tớ!"

"Lúc gọi cậu dậy tự nhiên buồn ngủ." Dường như cơn buồn ngủ của hắn chưa tiêu, mắt nhắm lại.

"Ngồi dậy!"

Sở Hạo Vũ ngáp một cái từ toa kế đẩy cửa ra, nhìn thấy một màn trên giường liền che mắt lại: "Tớ lần này là vô tình thấy được, Kha Bố, cậu đúng là người đi trước thời đại, có Ấu Ngôn Hân Hợp ở đây cậu còn muốn live trực tiếp."

"Live trực tiếp cái rắm, quần áo tớ còn chỉnh tề!"

"Vậy tại sao cậu lại ngủ trên giường Chi Lý?"

"Là hắn ngủ trên giường tớ."

"Được rồi, được rồi, đừng nguỵ biện, các cậu vừa bắt đầu thì tiếp tục cho xong đi, nơi cần tới sắp tới rồi, nhớ dành chút thời gian xuống xe đấy." Sở Hạo Vũ một mặt đứng đắn ngồi trên giường Chu Hân Hợp thông báo với bọn Kha Bố. Tay hắn từng chút từng chút mò vào trong chăn, sắc mặt lập tức thay đổi, đau đến kêu lên e é. Tô Ấu Ngôn vén một góc chăn lên: "Muốn vào sao?"

"Cậu tự dâng sao, cậu đã nhiệt tình mời tớ như thế, vậy tớ liền..." Đối với một tên háo sắc bất luận suy sụp hay giáo huấn kiểu gì cũng không ảnh hưởng đến kiên định của Sở Hạo Vũ, nếu hắn đem loại tinh thần này đặt vào con đường chính đạo, nói không chừng đã trở thành một vĩ nhân xuất sắc rồi.

Ngoại trừ Sở Hạo Vũ mặt mũi bầm dập, tất cả mọi người đều mang mặt chưa tỉnh ngủ xuống xe, bây giờ mới 4 giờ, bốn phía thoạt nhìn thật lạnh lẽo thê lương. Kha Bố ôm hai tay đứng sau lưng Chi Lý, dùng hắn làm lá chắn gió. Chi Lý bước sang bên trái một bước, Kha Bố cũng bước theo. Ứng Tu Kiệt rũ sạch buồn ngủ tràn đầy phấn khởi: "Đang chơi diều hâu bắt gà con sao, để tớ làm diều hâu."

Có thể bởi vì tất cả mọi người quá lạnh, hoặc là vì đều mơ mơ màng màng, cả lũ đứng thành một hàng sau lưng Kha Bố và Chi Lý, Kha Bố xoay người: "Các cậu đủ rồi, đừng đứng ở nhà ga chơi mấy thứ ấu trĩ.

"Bị bắt phải trả tiền taxi." Người duy nhất không tham gia Tô Ấu Ngôn mở sách ra nói.

Kha Bố ôm ấy thắt lưng Chi Lý, nhỏ giọng nói: Chi Lý, đừng để tớ bị bắt, chỉ có tớ không có tiền mừng tuổi."

"Kha Bố, cậu quá không biết xấu hổ, cho là chúng tớ không nghe thấy à, chơi trò chơi phải chú ý công bằng công chính, ai lại như cậu, nhân phẩm chẳng ra sao, nhếch nhác, xấu xa." Sở Hạo Vũ càng xấu xa nháy mắt đã cởi hết quần áo, ở phía sau chạy tới chạy lui: "Tới a tới a, xem cậu làm sao mà bắt." Hắn vẫn đúng là không sợ lạnh, Trương Lạc cũng nói: "Tớ đã một tháng không tắm rửa."

Công Tru hướng Ứng Tu Kiệt chớp chớp mớt, một mặt giả vờ e thẹn: "Tới bắt tớ a, bắt được tớ phải chịu trách nhiệm với tớ."

Ứng Tu Kiệt đối với tình huống hiện tại rùng mình một cái, sớm biết trước nhất định không là diều hâu, bây giờ chỉ còn dư lại Kha Bố cùng Hân Hợp có thể hạ thủ, nhưng mình đường đường là một đại nam nhân, chọn Hân Hợp chẳng khác nào ỷ mạnh hiếp yếu, gã làm không được. Kha Bố có thể nhìn ra ánh mặt Ứng Tu Kiệt, cậu nhắc nhở: "Đây chỉ là trò chơi, cậu chỉ cần bắt tớ là được, đừng bày ra bộ dạng muốn cùng tớ quyết đấu sinh tử." Thời tiết quá lạnh, cậu thật sự không muốn tiêu hao thể lực.

"Chi Lý, khụ khụ, hình như tớ bị cảm."

"Sữa bò."

"Khụ khụ khụ, là cảm nặng."

"Muốn uống sữa bò."

Cuộc trò chuyện ông nói gà bà nói vịt, Kha Bố lại gần Chi Lý, cố ý nhón chân để cái miệng kề sát hắn dùng sức ho khan: "Tớ bị bệnh nên cậu không quan tâm tớ?" Chi Lý che miệng ho khan của Kha Bố: "Mắt của tớ ở trên mặt không chỉ để làm đẹp."

"Cậu châm chọc tớ còn không quên tự luyến sao?!"

Ứng Tu Kiệt ở đằng sau Chi Lý vươn tay ra, tính bắt lấy phần áo trước ngực Kha Bố, Chi Lý cong cánh tay lên chặn lại, khẽ nghiêng đầu: "Đây là khu vực chỉ có tớ mới có thể chạm."

"Tớ không phải quốc thổ." Trong lúc hai người nói chuyện, Ứng Tu Kiệt không ngừng công kích, có điều toàn bộ đều bị Chi Lý chặn lại. Ứng Tu Kiệt thở hổn hển:

"Rốt cuộc trên người cậu ta có chỗ nào không phải của cậu." Nội tâm gã chịu đả kích lớn, rõ ràng Chi Lý nói chuyện cùng Kha Bố lại có thể ngăn trở toàn bộ đòn của mình.

"Đã đến giờ." Tô Ấu Ngôn tuyên bố, Ứng Tu Kiệt phải trả tiền taxi không biết vì sao đột nhiên ý chí chiến đấu sục sôi: "Tớ muốn trở lên mạnh mẽ hơn, cháy lên đi, ngọn lửa tiểu vũ trụ!!"

"Không cần nói mấy lời kịch mất mặt như vậy."

Bọn họ đến quán ăn 24 giờ giải quyết nhanh bữa sáng, sữa bò nóng làm thân thể ấm áp lên, đặt chân đến thành phố mới có loại ảo giác bắt đầu cuộc sống mới.

{2

Chapter
1 Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2 Chương 2: Vai chính
3 Chương 3: Chơi với tớ
4 Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5 Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6 Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7 Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8 Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9 Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10 Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11 Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12 Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13 Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14 Chương 14: Người dư thừa
15 Chương 15: Hoang đường
16 Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17 Chương 17: Thái Dương Công Công
18 Chương 18: Quái vật trong lòng
19 Chương 19: Một mình thật tốt
20 Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21 Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22 Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23 Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24 Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25 Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26 Chương 26: Tới nơi cần tới
27 Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28 Chương 28: Giống như trẻ con
29 Chương 29: Hương vị khác nhau
30 Chương 30: Sai lầm
31 Chương 31: Người được xếp hạng
32 Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33 Chương 33: Kẻ bắt chước
34 Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35 Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36 Chương 36: Thiếu vắng
37 Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38 Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39 Chương 39: Tâm đào hoa
40 Chương 40: Giáo huấn
41 Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42 Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43 Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44 Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45 Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46 Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47 Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48 Chương 48: Ghen là bực bội
49 Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50 Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51 Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52 Chương 52: Giống nhau
53 Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54 Chương 54: Bầu không khí
55 Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56 Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57 Chương 57: Đề tài ảm đảm
58 Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59 Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60 Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61 Chương 61: Đêm mát mẻ
62 Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63 Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64 Chương 64: Đại chiến gối đầu
65 Chương 65: Đào hoa?
66 Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67 Chương 67: Bài thi tra tấn người
68 Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69 Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70 Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71 Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72 Chương 72: Khổ hình
73 Chương 73: Cảm giác đã lâu
74 Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75 Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76 Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77 Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78 Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79 Chương 79: Chi Lý cho tớ
80 Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81 Chương 81: Người bất tử
82 Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83 Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84 Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85 Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86 Chương 86: Người quái lạ
87 Chương 87: Con rối và chủ nhân
88 Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89 Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90 Chương 90: Yêu và yêu
91 Chương 91: Vết sẹo
92 Chương 92: Loại người như mình
93 Chương 93: Ai là ai?
94 Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95 Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96 Chương 96: Kết thúc
97 Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98 Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99 Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100 Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101 Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102 Chương 102: Đường hầm
103 Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104 Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105 Chương 105: Hủy Diệt
106 Chương 106: Bại hoại
107 Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108 Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109 Chương 109: Chi gia
110 Chương 110: Bên cạnh tớ
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2
Chương 2: Vai chính
3
Chương 3: Chơi với tớ
4
Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5
Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6
Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7
Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8
Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9
Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10
Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11
Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12
Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13
Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14
Chương 14: Người dư thừa
15
Chương 15: Hoang đường
16
Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17
Chương 17: Thái Dương Công Công
18
Chương 18: Quái vật trong lòng
19
Chương 19: Một mình thật tốt
20
Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21
Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22
Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23
Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24
Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25
Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26
Chương 26: Tới nơi cần tới
27
Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28
Chương 28: Giống như trẻ con
29
Chương 29: Hương vị khác nhau
30
Chương 30: Sai lầm
31
Chương 31: Người được xếp hạng
32
Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33
Chương 33: Kẻ bắt chước
34
Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35
Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36
Chương 36: Thiếu vắng
37
Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38
Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39
Chương 39: Tâm đào hoa
40
Chương 40: Giáo huấn
41
Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42
Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43
Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44
Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45
Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46
Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47
Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48
Chương 48: Ghen là bực bội
49
Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50
Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51
Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52
Chương 52: Giống nhau
53
Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54
Chương 54: Bầu không khí
55
Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56
Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57
Chương 57: Đề tài ảm đảm
58
Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59
Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60
Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61
Chương 61: Đêm mát mẻ
62
Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63
Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64
Chương 64: Đại chiến gối đầu
65
Chương 65: Đào hoa?
66
Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67
Chương 67: Bài thi tra tấn người
68
Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69
Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70
Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71
Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72
Chương 72: Khổ hình
73
Chương 73: Cảm giác đã lâu
74
Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75
Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76
Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77
Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78
Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79
Chương 79: Chi Lý cho tớ
80
Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81
Chương 81: Người bất tử
82
Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83
Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84
Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85
Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86
Chương 86: Người quái lạ
87
Chương 87: Con rối và chủ nhân
88
Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89
Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90
Chương 90: Yêu và yêu
91
Chương 91: Vết sẹo
92
Chương 92: Loại người như mình
93
Chương 93: Ai là ai?
94
Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95
Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96
Chương 96: Kết thúc
97
Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98
Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99
Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100
Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101
Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102
Chương 102: Đường hầm
103
Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104
Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105
Chương 105: Hủy Diệt
106
Chương 106: Bại hoại
107
Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108
Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109
Chương 109: Chi gia
110
Chương 110: Bên cạnh tớ