Chương 17: Thái Dương Công Công

Editor: Tảo

Trong xe, sau khi radio phát qua một bài hát liền xuất hiện một thanh âm của nam sinh, giọng nói này hình như Kha Bố đã nghe qua.

"Chào mọi người, hoan nghênh đến tham gia chương trình chúng tôi, tôi là Hạ Thất*, bây giờ là thời gian hỏi đáp xóa bỏ hiểu làm. Trước tiên mọi người ổn định chỗ ngồi, cũng không phải chán ghét mấy lời buồn nôn của các người, chỉ là đọc ý trên mặt chữ mới thấy buồn nôn, nhưng gần hai năm qua các người không ngừng yêu tới yêu lui cho tác giả (Angelina) tẩy não, giờ bả quen mắt quen tay rồi. Tại đây Hạ Thất xin nhắc nhở các vị, tránh x a tổ chức tà giáo, tác giả tánh kì cùng một đống bự khuyết điểm. Muốn đối xử tốt với bả? Quên đi, có người nói Cậu là nam 2 và 3 bả liên thủ với An Tử Yến trêu chọc Mạch Đinh cùng các người, tôi nói các bạn nên nhổ cho bả một đống nước miếng."

*MC trong phiên ngoại Trấn đồng thoại á:v

"Trở lại thời gian hỏi đáp, chủ nhiệm khoa và Kha Tần chỉ là đồng học ở lớp học thêm, ở lớp học thêm tuổi nào cũng có, hai người này cũng không cùng tuổi. Theo tôi nghĩ hai người này không phải những nhân vật thường xuất hiện, vì thế...Vừa có người nói với tôi, tôi bị sa thải rồi, còn có quyền tự do ngôn luận hay không! Tôi sẽ không bị khuất phục bởi thế lực tà ác!"

"Đây không thể tính là quyển cuối cùng, nhưng hẳn là quyển cuối cùng trong hai năm này, cho nên không có hạn chế, không có quy tắc, sẽ giống nồi lẩu thập cẩm, giây tiếp theo ai sẽ xuất hiện bạn đều không biết trước, coi như để mọi người tùy ý bung lụa đi, cảm ơn đã đến nghe đài, tôi là Hạ Thất, tôi muốn tìm công việc mới."

Kha Bố mắng to: "Nhà người từ đâu xuyên tới chương trình radio!!"

"Em nói cái gì đấy." Chủ nhiệm đang lái xe hỏi.

"Mấy người không nghe được?" Kha Bố quay sang hỏi Chi Lý, bản mặt của Chi Lý đã trả lời cậu, Kha Bố kinh hoàng trợn mắt: "Đây là chuyện quỷ sao?"

Sau khi trở lại trường học, ngoại trừ cảm thấy cái mông ẩn ẩn đau chỉ còn cúc nhỏ ẩn ẩn đau, không có thời gian quản chuyện khác, hình phạt của chủ nhiệm vì hội thể thao hôm bữa không được giải nhất đã được ban xuống, vô nhân đạo giao cho học sinh mấy đống bài tập hè. Cuộc sống đại học nhàn nhã của Kha Bố sớm đã quên hết thống khổ của cuộc sống cao trung, cậu lật mấy bài toán nâng cao, công thức bên trong khiến mắt nở hoa, không biết mấy thứ này áp dụng vào đời sống có bao nhiêu tác dụng.

"A, điên rồi." Kha Bố cắn bút chì đến hiện dấu răng, len lén dòm bài của Chi Lý, lặng lẽ nhìn qua, liếc đến đáp án của một bài tập liền nhanh chóng chép lại, đột nhiên một quyển sách ngăn cách hai người: "Muốn chép bài thì phải trả tiền." Tô Ấu Ngôn nói.

"Không đến mức đó."

"Chi phí nhà trường cung cấp cho cậu lạc bộ chúng ra không còn nhiều."

"Vậy cũng không thể lừa tớ, ai bảo các cậu mua nhiều đồ."

"Vì kỳ nghỉ đông sẽ đi du lịch, bây giờ các cậu cũng phải bắt đầu kiếm tiền."

"Tớ không muốn đi du lịch."

"Cậu không đi, Chi Lý không thể thoải mái phát tiết, phải chịu áp lực mà ăn tết." Cô còn có thể mặt không đỏ tim không đập phun ra mấy lời chọc người phát điên, Kha Bố khẽ cắn răng: "Để hắn tự dùng tay phát tiết."

"Tay hắn không thể làm việc nặng, nếu như có ý kiến với tớ thì mau nói ra." Tô Ấu Ngôn móc ra quyển sổ đỏ đen xen lẫn, Kha Bố vội giữ tay cô lại: "Tớ một xíu ý kiến cũng không có, xin cậu mau thu lại sổ." Thứ cậu cực kỳ không muốn thấy chính là cuốn sổ này, trong đó ghi số lần mắc tội của mỗi người, chỉ cần đủ điểm sẽ bị hung hăng chỉnh đốn.

Ứng Tu Kiệt tay giơ quả tạ: "Các cậu cần gì làm bài tập, sức khỏe mới là tiền vốn!"

Sở Hạo Vũ và Công Chu chỉ lo vùi đầu viết viết vẽ vẽ, Kha Bố cho Ứng Tu Kiệt một cái liếc mắt xem thường: "Ở lớp hai coi như tớ xui xẻo, cậu đứng như vậy nói chuyện không đau eo sao."" Cậu vừa nói và liếc về phía bọn công Chu xem trộm đáp án, ai ngờ bọn họ một người vẽ ngực trên vở bài tập, một kẻ tô chym của đàn ông.

"Các cậu để tớ tập trung làm bài đi." Không phải Kha Bố đột nhiên trở nên cao thượng, chỉ là cậu chờ mấy người kia làm xong rồi chép: "Các cậu nên học tập Chi Lý, cậu ấy rất nghiêm túc." Cậu kéo vở của Chi Lý qua cho hai người kia coi, lại thành công nhìn trộm đáp án, có điều Kha Bố càng nhìn càng buồn bực, có đem đề bài trộn lên xong lắp lại cũng ra không nổi cái đáp án kia.

"Chi Lý, hình như cậu tính sai rồi."

"Tính cái gì."" Chi Lý một mặt mờ mịt khó hiểu nhìn Kha Bố, Kha Bố ngộ ra chân tướng, một cái liền ném trở lại: "Đây là bài tập toán, đíu phải chỗ cho cậu điền con số yêu thích."

"Chủ nhiệm nói cô cho bài tập là vì học sinh."

"Đó chỉ là lời khách sáo của bả, hơn nữa ý bả là giải bài tập cho ra đáp án, không phải để cậu làm kiểu này, thói quen sửa ý tứ người khác của cậu là tật xấu." Kha Bố gạch đi đáp án mình vừa mới chép, bỗng nhiên ngẩng đầu: "Đưa vở bài tập ngữ văn của cậu cho tớ."

Chi Lý vừa mới lấy ra đã bị Kha Bố đoạt mất, cậu nhanh chóng lật tới một trang, một cỗ khí huyết dồn dập trào lên mặt.

Đề bài: Chuyện tôi không hiểu.

Bài làm: Mùa xuân tới, cọng cỏ nhỏ chậm rãi đâm lên khỏi mặt đất, cây liễu trồi ra những mầm non xanh biếc mềm mại, trăm hoa cũng tranh nhau đua nở, trên trời những chú chim chao tới chao lui. Tôi vô cùng hưng phấn đi vào công viên vẽ thiên nhiên, mùa xuân thật đẹp a, nhưng tôi không có tâm tình ngắm nhìn mùa xuân, tôi còn rất nhiều chuyện không hiểu.

Tôi không hiểu, vì sao Kha Bố ở trên giường rên rất nhỏ.

Tôi không hiểu, vì sao Kha Bố mùa đông đều cosplay thành gấu.

Tôi không hiểu, vì sao Kha Bố lại biến thành đứa nhỏ đần độn.

Tôi không hiểu, vì sao Kha Bố không thích đâm từ phía sau.

Tôi không hiểu...............

Mấy vẫn đề này, Thái Dương Công Công* sẽ nói cho tôi sao?

*Thái dương công công (Bố chồng mặt trời (?)): Tên gốc: おひさま (Ohisama). Một sản phẩm của Hiệp hội tuyên truyền Nhật Bản, nằm trong top 84 bộ Thần kịch. Trong đó có nhân vật chính là Dương tử. Để tìm hiểu rõ hơn thì baidu thẳng tiến nhé:">

Đọc xong Kha Bố một phát ném trở lại: "Cậu đang viết văn của học sinh tiểu học sao?!" Vừa nói xong, cậu liền liếc thấy quyển sách hôm nay Tô Ấu Ngôn đọc, sách tên là:《 Văn mẫu hay dành cho học sinh tiểu học 》

"Cậu quả nhiên là tham khảo văn mẫu cấp 1, không thể tìm một quyển văn mẫu cấp 2 sao?"

"Quá nhiều chữ." Chi Lý trả lời rất chi là đương nhiên.

"Bây giờ không phải mùa xuân."

Chi Lý cần bút lên, sửa từ "xuân" thành từ "đông", Kha Bố vươn người sang đoạt lấy vở: "Tớ sẽ không để cậu mang cái này đi nộp, bằng không lần sau trước mặt chủ nhiệm tớ không cách nào làm người được." Cậu lấy vở nhét vào áo mình, trốn vào một góc, xé trang giấy kia xuống. Sau khi Sở Hạo Vũ vẽ xong liền lấy tiền đưa ra cho Tô Ấu Ngôn: "Tiền cho câu lạc bộ của tớ đây, nhìn đi, các cậu đều nói tớ không trong sáng còn vô dụng, sự thật chứng minh các cậu đều sai bét, tớ ngoại trừ tự thỏa mãn chính mình còn biết cho người ta thuê đồ để kiếm tiền."

"Tớ sẽ làm đồ ăn khuya mang đến phòng ngủ bán, Ấu Ngôn, xin lỗi, cậu chờ một thời gian nữa được không?"

Mới bị tin nhắn lừa tiền không bao lâu nên Ứng Tu Kiệt còn túng quẫn, Công Tru mua quá nhiều truyện đồng nhân, đều một lúc không thể bỏ tiền ra, Kha Bố xé xong giấy ném đi rồi về chỗ, mặt dày coi như không nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, kỳ nghỉ đông cậu không muốn vùi mình ở một nơi hoang vu cùng bọn họ chạy xe đạp.

"Tiền của cậu."

"Không có tiền, nghèo."

"Vậy thì đổi tiền a, tiểu thuyết BL có rất nhiều loại tình tiết này, cậu cùng Chi Lý đại nhân thương lượng một chút, ít nhất mang mấy lần nợ gần đây trả hết đi." Công Tru lại nghĩ ra ý xấu, Kha Bố đang muốn lên tiếng, Chi Lý xòe tay về phía cậu: "Đem năm lần nợ trả hết."

"Chính là nhằm vào tớ phải không, không phải cậu, cậu không cần làm phản!!!"

Cậu bị năng lực lý giải của mấy người này làm tức chết.

Buổi tối, mới vừa kết thúc tiết học buổi tối, Chi Lý trở lại phòng ngủ, liếc mắt liền thấy tớ giấy bị vo vún trên giường, hắn cầm lên xem, nét chữ của Kha Bố bên cạnh nét chữ của Chi Lý.

*Chữ trong ngoặc là của Kha Bố.

Tôi không hiểu, vì sao Kha Bố ở trên giường rên rất nhỏ. (Bởi vì Kha Bố sợ nếu phát ra tiếng quá lớn, Chi Lý sẽ nghĩ cậu ấy làm đau Kha Bố rồi.)

Tôi không hiểu, vì sao Kha Bố mùa đông đều cosplay thành gấu. (Bởi vì Kha Bố sợ lạnh, nên mặc rất nhiều quần áo.)

Tôi không hiểu, vì sao Kha Bố lại biến thành đứa nhỏ đần độn.(Bởi vì có Chi Lý bên cạnh, Kha Bố không cần nghĩ ngợi gì cả.)

Tôi không hiểu, vì sao Kha Bố không thích đâm từ phía sau.(Bởi vì Kha Bố muốn nhìn mặt Chi Lý.)

Tôi không hiểu...............

Mấy vẫn đề này, Thái Dương Công Công sẽ nói cho tôi sao?

(Không biết những điều Chi Lý không hiểu Kha Bố giải thích đã đủ rõ ràng chưa, hôm nay tớ muốn làm thái dương công công của cậu.)

Hắn luôn làm một mặt không biểu tình, chỉ kính hiển vi mới có thể nhìn được biến hóa, Chi Lý đưa nắp bút lên miệng khẽ cắn, suy xét rồi gạch mất mấy chữ "Thái Dương Công Công". Sau đó đứng dậy đi đến phòng ngủ của Kha Bố, chỉ gõ cửa một cái, Kha Bố đã chạy ra mở cửa, hắn không phản ứng lại, tờ giấy kề sát trên gáy Kha Bố.

"Trí nhớ thật kém, tớ nói tớ không thích mặt trời, không muốn cậu ví dụ mình thành thứ tớ chán ghét." Hắn chỉ nói một câu như vậy liền xoay người đi, Kha Bố giống như cương thi trên trán bị dán bùa chú không thể nhúc nhích, chỉ có miệng đang động: "Vậy cậu nói tớ nên ví dụ thành gì."

"A, ví dụ thành Kha Bố đi, đó là người tớ thích."

Cậu cứ không kiêng dè như vậy mà gõ vào tim tớ, thật sự không sợ hậu quả sao?

=============================

Chap này tui tặng cho bạn @hangteddy, cảm ơn cô đã ủng hộ tụi tui trong thời gian qua <3 <3

Chúc cô đọc truyện vui vẻ. Lòvé

Chapter
1 Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2 Chương 2: Vai chính
3 Chương 3: Chơi với tớ
4 Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5 Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6 Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7 Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8 Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9 Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10 Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11 Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12 Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13 Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14 Chương 14: Người dư thừa
15 Chương 15: Hoang đường
16 Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17 Chương 17: Thái Dương Công Công
18 Chương 18: Quái vật trong lòng
19 Chương 19: Một mình thật tốt
20 Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21 Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22 Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23 Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24 Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25 Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26 Chương 26: Tới nơi cần tới
27 Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28 Chương 28: Giống như trẻ con
29 Chương 29: Hương vị khác nhau
30 Chương 30: Sai lầm
31 Chương 31: Người được xếp hạng
32 Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33 Chương 33: Kẻ bắt chước
34 Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35 Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36 Chương 36: Thiếu vắng
37 Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38 Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39 Chương 39: Tâm đào hoa
40 Chương 40: Giáo huấn
41 Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42 Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43 Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44 Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45 Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46 Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47 Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48 Chương 48: Ghen là bực bội
49 Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50 Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51 Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52 Chương 52: Giống nhau
53 Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54 Chương 54: Bầu không khí
55 Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56 Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57 Chương 57: Đề tài ảm đảm
58 Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59 Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60 Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61 Chương 61: Đêm mát mẻ
62 Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63 Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64 Chương 64: Đại chiến gối đầu
65 Chương 65: Đào hoa?
66 Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67 Chương 67: Bài thi tra tấn người
68 Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69 Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70 Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71 Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72 Chương 72: Khổ hình
73 Chương 73: Cảm giác đã lâu
74 Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75 Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76 Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77 Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78 Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79 Chương 79: Chi Lý cho tớ
80 Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81 Chương 81: Người bất tử
82 Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83 Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84 Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85 Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86 Chương 86: Người quái lạ
87 Chương 87: Con rối và chủ nhân
88 Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89 Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90 Chương 90: Yêu và yêu
91 Chương 91: Vết sẹo
92 Chương 92: Loại người như mình
93 Chương 93: Ai là ai?
94 Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95 Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96 Chương 96: Kết thúc
97 Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98 Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99 Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100 Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101 Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102 Chương 102: Đường hầm
103 Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104 Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105 Chương 105: Hủy Diệt
106 Chương 106: Bại hoại
107 Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108 Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109 Chương 109: Chi gia
110 Chương 110: Bên cạnh tớ
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2
Chương 2: Vai chính
3
Chương 3: Chơi với tớ
4
Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5
Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6
Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7
Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8
Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9
Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10
Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11
Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12
Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13
Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14
Chương 14: Người dư thừa
15
Chương 15: Hoang đường
16
Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17
Chương 17: Thái Dương Công Công
18
Chương 18: Quái vật trong lòng
19
Chương 19: Một mình thật tốt
20
Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21
Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22
Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23
Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24
Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25
Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26
Chương 26: Tới nơi cần tới
27
Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28
Chương 28: Giống như trẻ con
29
Chương 29: Hương vị khác nhau
30
Chương 30: Sai lầm
31
Chương 31: Người được xếp hạng
32
Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33
Chương 33: Kẻ bắt chước
34
Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35
Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36
Chương 36: Thiếu vắng
37
Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38
Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39
Chương 39: Tâm đào hoa
40
Chương 40: Giáo huấn
41
Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42
Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43
Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44
Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45
Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46
Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47
Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48
Chương 48: Ghen là bực bội
49
Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50
Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51
Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52
Chương 52: Giống nhau
53
Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54
Chương 54: Bầu không khí
55
Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56
Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57
Chương 57: Đề tài ảm đảm
58
Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59
Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60
Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61
Chương 61: Đêm mát mẻ
62
Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63
Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64
Chương 64: Đại chiến gối đầu
65
Chương 65: Đào hoa?
66
Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67
Chương 67: Bài thi tra tấn người
68
Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69
Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70
Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71
Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72
Chương 72: Khổ hình
73
Chương 73: Cảm giác đã lâu
74
Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75
Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76
Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77
Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78
Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79
Chương 79: Chi Lý cho tớ
80
Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81
Chương 81: Người bất tử
82
Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83
Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84
Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85
Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86
Chương 86: Người quái lạ
87
Chương 87: Con rối và chủ nhân
88
Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89
Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90
Chương 90: Yêu và yêu
91
Chương 91: Vết sẹo
92
Chương 92: Loại người như mình
93
Chương 93: Ai là ai?
94
Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95
Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96
Chương 96: Kết thúc
97
Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98
Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99
Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100
Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101
Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102
Chương 102: Đường hầm
103
Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104
Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105
Chương 105: Hủy Diệt
106
Chương 106: Bại hoại
107
Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108
Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109
Chương 109: Chi gia
110
Chương 110: Bên cạnh tớ