Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong

Dịch: Chen.

Beta: Tảo

Lệnh cấm được bãi bỏ, cuối cùng người nói ra từ ngữ cấm kỵ lại chính là Chi Lý, khiến cho đám còn lại an toàn sống sót, đây hẳn gọi là kết cục viên mãn đi, Kha Bố cũng có thể đường đường chính chính nằm trong phòng mình ngủ, nhưng đêm nay, cậu vừa nằm xuống liền nhận ra bất thường, trong ở chăn tự dưng xuất hiện một vậy động đậy, sau đó, từ mũi chân cậu truyền lên cảm giác đau đớn, cậu nhanh chóng xốc chăn lên, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, chiếc chăn đơn được dùng mực đỏ viết lên hai chữ cái to: Mồ chôn. Nhưng đây chưa phải là nguyên nhân khiến sắc mặt cậu biến hoá, trong chăn chứa đủ loại vũ khí sắc bén đủ vị đủ loại, có thể dùng tâm địa đê tiện âm hiểm đến bức người ghi hận với cậu, trong đầu Kha Bố chỉ có một đáp án thôi: Đoá Lạp. A ha, tưởng anh đấy sợ à, anh cứ làm cho cưng không như ý nguyện nhá. Kha Bố đi đến phòng Chi Lý, không khách khí mà đẩy cửa ra, tự mình trèo lên giường: "Cho tớ tá túc một đêm."

"Vậy cậu đi tắt đèn."

"Tớ hôm nay ngủ rìa trong nhá."

"Ngủ rìa trong phải tắt đèn là quy luật tự nhiên."

"Câu này cùng câu cậu nói hôm trước căn bản không hề giống nhau!"

"Tớ ngày trước cũng nói câu này."

"..........."

Ngày tiếp theo ở trường học, Sở Hạo Vũ như con ngựa điên được tháo cởi cương cho, thấy bạn nữ nào cũng xán lại quấy rầy một cái, Chu Hân Hợp là người bị hại thê thảm nhất, tên kia trong giờ phút này hoàn toàn là biến thái, đắc chí xoa xoa tay: "Tới đây, tiểu cô nương, tới xoa xoa cho tớ, hoà thượng tớ đã lâu không được ăn mặn, mặt trên lẫn mặt dưới, đều sẽ thoả mãn cô nương nha."

Chu Hâp Hợp sợ hãi tránh đằng sau Tô Ấu Ngôn: "Cứu, cứu tớ."

Tô Ấu Ngôn bắt được tay Sở Hạo Vũ, bắt hắn xoay trở về, Sở Hạo Vũ ngược lại bắt được chính tiểu đệ của mình, Tô Ấu Ngôn dùng sức nhấn xuống khống chế ngón tay Sở Hạo Vũ, khiến hắn nắm chặt thứ kia, Sở Hạo Vũ đau đến run cầm cập: "Tớ sai rồi, đau quá, tớ thực sự biết sai rồi."

Cách đó không xa, Kha Bố đã trông thấy hết một màn buồn cười vừa rồi, liền nói một câu: "Vũ thái, tớ nói cậu, cậu đang quấy rầy tớ đọc manga."

"Mỗi ngày chỉ biết xem mấy loại manga không chút phù hợp với mình, tớ đề cử cậu vài manga, muốn xem thử không?" Công Chu mang theo ngữ khí trách cứ nói.

"Tớ và cậu không giống nhau, ngoại trừ yêu thích Chi Lý ra, tớ đối với mấy nam sinh khác tuyệt không có hứng thú."

"Không có khả nămg nha! Chẳng lẽ trước khi gặp Chi Lý cậu lại thích nữ sinh, cái này không khoa học, thích nam sinh là bản năng lọt ra khỏi trứng đã sẵn có, mang theo tới già luôn!"

"Cách nói của cậu mới không khoa học, tớ đang thẳng đột nhiên biến cong chẳng lẽ không thể?"

"Theo tớ được biết, ngoại trừ song tính nhân ra, nam sinh loại như cậu chiếm tỉ lệ không cao lắm."

"Ngu xuẩn, tình cảm sao có thể dùng số liệu để nói chứ."

Công Chu từ hồi còn rất nhỏ đã thích nam sinh, nhiều năm như vậy không biết đã thử nghiệm bao nhiêu lần, đối với nữ sinh cậu ta bất luận là loại hứng thú cũng đều không có, nếu bức cậu ta đi sờ ngực nữ sinh, sẽ khiển toàn thân cậu ta nổi da gà, bởi vậy mới không thể lý giải vấn đề của Kha Bố, tại sao phút chốc giới tính có thể thay đổi luôn như vậy.

"Cậu làm thể nào mà thành cong thế, tớ quan sát tính cách cậu, rõ ràng phải là con sâu ăn bén rễ thẳng nam mới đúng chứ."

"Chẳng nhẽ cậu cho rằng tớ sẽ nói đó là bởi vì sức mạnh tình yêu, là trời cao thay chúng tớ tác hợp nhân duyên, là định mệnh được ước định, đừng có nằm mơ, ngay từ đầu đã là vì khuôn mặt rồi." Kha Bố thẳng thắn trả lời."

"Cậu rất lâu rồi không có nói mấy câu này." Sở Hạo Vũ nói. "Câu cửa miệng cũng có thể thay đổi."

"Cậu đừng có chen miệng vào!" Công Chu vẫn không tin, tiếp tục truy cứu. "Làm sao thẳng nam chỉ cần nhìn nam sinh một cái xu hướng giới tình liền dao động được, ví dụ như Sở Hạo Vũ với Ứng Tu Kiệt đấy thôi."

"Ếch ngồi đáy giếng, cũng đúng, trong đám các cậu trừ tớ ra chưa ai được thấy bộ dạng Chi Lý thời sơ trung đi."

Công Chu nhìn tới Chi Lý đang ngồi bên cửa sổ vẽ tranh: "Còn có thể vượt qua bộ dạng hiện tại sao?

"Nói cái gì vậy, đương nhiên không thể vượt qua, nhưng mà bộ dạng năm ấy không giống với với bộ dạng hiện tại."

"Cùng một người mà khi trưởng thành lại rẽ ngoặt như vậy? Hạo Vũ cậu cùng Chi Lý đại nhân là bạn học cao trung đi, khi ấy cậu ta..." Kha Bố đánh gãy vấn đề của Công Chu. "Lên cao trung cũng đã thay đổi rồi."

"Khoác lác."

"Tớ có chứng cứ." Kha Bố nhìn nhìn Chi Lý, xác nhận hắn không có để ý đến bên này, mới lấy ra ví tiền, đem tấm ảnh giấu sau tấm card móc ra, đặt lên bàn, ngay cả Tô Ấu Ngôn cũng phải rời mắt khỏi trang sách, Sở Hạo Vũ nuốt nước bọt, nhìn Chi Lý phía bên kia rồi lại nhìn Chi Lý trong ảnh chụp: "Vị Chi Lý trong này là tuyệt thế mĩ nhân nha, giới tính quá sức mơ hồ." Ứng Tu Kiệt mở to đôi mắt, người chậm chạp như hắn rất ít khi có phản ứng với mấy chuyện giới tính bất đồng*. Về điểm này, Kha Bố không hề khoa trương, vị thiêu niên Chi Lý dưới đây, thực sự khiến người ta không phân rõ đó là nam hay nữ, có thể hoàn toàn thấy nét của Lam Ngân trong này, nhưng rồi sau đó, lại trở thành bộ dạng đậm nét của Chi Tả Tư, tới cuối cùng, hai bộ dạng cùng nhau dung hợp lại, tạo thành Chi Lý của bây giờ.

*ý là Kiệt Kiệt đối với nam hay nữ thấy cũng như nhau thôi =))))))

"Tớ làm sao để có tấm hình như này a, để mang đi khoe với người khác đây là mối tình đầu của tớ." Sở Hạo Vũ không biết liêm sỉ đưa ra yêu cầu.

"Thật ngại quá, bản quyền này mình tớ độc chiếm sở hữu." Kha Bố đòi lại ảnh chụp, rồi cất vào ví tiền.

"Cậu lúc trước là bởi vì dáng vẻ mỹ nữ này của Chi Lý nên mới thích hắn?"

"Đại đa số nam sinh đối với mỹ nữ đều vô phương chống cực, tớ chỉ là từ ánh mắt đầu tiên đã sinh ra ảo giác, lại nói, tớ còn lâu mới đem lí do tại sao tớ thích Chi Lý nói cho cậu biết."

"Cậu chẳng lẽ không thể công khai bí mật này với ai."

"Đây là riêng tư của tớ, tớ không thể biến thành số liệu cho cậu trù tính."

"Là tổng hợp lại rồi đưa ra kết quả nghiên cứu thôi."

Kha Bố buông tay, thay đổi tư thế đọc manga: "Không nên nghiên cứu về tớ làm gì.

"Xí." Công Chu xoay người, hỏi luôn nhân vật chính từ lúc tới giờ vẫn đứng ngoài cuộc. "Chi Lý đại nhân, cậu nhất định có biết lí do Kha Bố thích cậu đi."

"Toàn thân tớ đều là lí do, cậu tuỳ tiện lấy ra một cái đi."

Nghe được câu trả lời tự kỷ này của hắn, Kha Bố trợn trắng mắt, nhưng lại không cách nào mở miệng phản bác. Tất cả thuộc về Chi Lý, toàn thân hắn, thật sự, đều là lí do cậu thích hắn, bất luận là cái lí do nào cũng có thể vặn đảo chính mình, cứ như vậy lấy cái này làm cớ để Chi Lý bẻ cong mình đi.

Chapter
1 Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2 Chương 2: Vai chính
3 Chương 3: Chơi với tớ
4 Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5 Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6 Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7 Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8 Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9 Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10 Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11 Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12 Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13 Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14 Chương 14: Người dư thừa
15 Chương 15: Hoang đường
16 Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17 Chương 17: Thái Dương Công Công
18 Chương 18: Quái vật trong lòng
19 Chương 19: Một mình thật tốt
20 Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21 Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22 Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23 Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24 Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25 Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26 Chương 26: Tới nơi cần tới
27 Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28 Chương 28: Giống như trẻ con
29 Chương 29: Hương vị khác nhau
30 Chương 30: Sai lầm
31 Chương 31: Người được xếp hạng
32 Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33 Chương 33: Kẻ bắt chước
34 Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35 Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36 Chương 36: Thiếu vắng
37 Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38 Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39 Chương 39: Tâm đào hoa
40 Chương 40: Giáo huấn
41 Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42 Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43 Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44 Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45 Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46 Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47 Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48 Chương 48: Ghen là bực bội
49 Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50 Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51 Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52 Chương 52: Giống nhau
53 Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54 Chương 54: Bầu không khí
55 Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56 Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57 Chương 57: Đề tài ảm đảm
58 Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59 Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60 Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61 Chương 61: Đêm mát mẻ
62 Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63 Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64 Chương 64: Đại chiến gối đầu
65 Chương 65: Đào hoa?
66 Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67 Chương 67: Bài thi tra tấn người
68 Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69 Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70 Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71 Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72 Chương 72: Khổ hình
73 Chương 73: Cảm giác đã lâu
74 Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75 Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76 Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77 Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78 Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79 Chương 79: Chi Lý cho tớ
80 Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81 Chương 81: Người bất tử
82 Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83 Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84 Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85 Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86 Chương 86: Người quái lạ
87 Chương 87: Con rối và chủ nhân
88 Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89 Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90 Chương 90: Yêu và yêu
91 Chương 91: Vết sẹo
92 Chương 92: Loại người như mình
93 Chương 93: Ai là ai?
94 Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95 Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96 Chương 96: Kết thúc
97 Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98 Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99 Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100 Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101 Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102 Chương 102: Đường hầm
103 Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104 Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105 Chương 105: Hủy Diệt
106 Chương 106: Bại hoại
107 Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108 Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109 Chương 109: Chi gia
110 Chương 110: Bên cạnh tớ
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2
Chương 2: Vai chính
3
Chương 3: Chơi với tớ
4
Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5
Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6
Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7
Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8
Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9
Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10
Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11
Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12
Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13
Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14
Chương 14: Người dư thừa
15
Chương 15: Hoang đường
16
Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17
Chương 17: Thái Dương Công Công
18
Chương 18: Quái vật trong lòng
19
Chương 19: Một mình thật tốt
20
Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21
Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22
Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23
Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24
Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25
Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26
Chương 26: Tới nơi cần tới
27
Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28
Chương 28: Giống như trẻ con
29
Chương 29: Hương vị khác nhau
30
Chương 30: Sai lầm
31
Chương 31: Người được xếp hạng
32
Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33
Chương 33: Kẻ bắt chước
34
Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35
Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36
Chương 36: Thiếu vắng
37
Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38
Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39
Chương 39: Tâm đào hoa
40
Chương 40: Giáo huấn
41
Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42
Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43
Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44
Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45
Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46
Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47
Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48
Chương 48: Ghen là bực bội
49
Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50
Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51
Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52
Chương 52: Giống nhau
53
Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54
Chương 54: Bầu không khí
55
Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56
Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57
Chương 57: Đề tài ảm đảm
58
Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59
Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60
Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61
Chương 61: Đêm mát mẻ
62
Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63
Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64
Chương 64: Đại chiến gối đầu
65
Chương 65: Đào hoa?
66
Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67
Chương 67: Bài thi tra tấn người
68
Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69
Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70
Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71
Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72
Chương 72: Khổ hình
73
Chương 73: Cảm giác đã lâu
74
Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75
Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76
Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77
Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78
Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79
Chương 79: Chi Lý cho tớ
80
Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81
Chương 81: Người bất tử
82
Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83
Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84
Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85
Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86
Chương 86: Người quái lạ
87
Chương 87: Con rối và chủ nhân
88
Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89
Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90
Chương 90: Yêu và yêu
91
Chương 91: Vết sẹo
92
Chương 92: Loại người như mình
93
Chương 93: Ai là ai?
94
Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95
Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96
Chương 96: Kết thúc
97
Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98
Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99
Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100
Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101
Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102
Chương 102: Đường hầm
103
Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104
Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105
Chương 105: Hủy Diệt
106
Chương 106: Bại hoại
107
Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108
Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109
Chương 109: Chi gia
110
Chương 110: Bên cạnh tớ