Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai

Tác giả: Angelina

Dịch: QT

Biên tập: Tảo

-Chương 1-

Trong không khí tràn ngập đủ loại hương vị đắng, ngọt, nhạt, nồng, yêu, hận...

Những mùi vị này đều từ con người tỏa ra sao? Những người vô vị lại có loại khí tức đó?

Kha Bố kéo cổ áo mình lên nghiêng đầu ngửi một cái, cái gì cũng không ngửi thấy được, đại khái chỉ có hơi thở của chính mình đi, chẳng còn gì khác cả. Ngày mai phải làm gì cũng không biết, chứ đừng nói sau này, không chừng là lặp lại chuyện của ngày hôm qua mà thôi.

Kha Bố ngồi trên ghế dài lật quyển truyện tranh, đối với sự kiên định muốn thực hiện giấc mơ của nam nhân vật chính tràn ngập trào phúng, hào quang quanh người nhân vật chính so với người khác quả nhiên không giống nhau, bọn họ gặp phải đối thủ mạnh thế nào cũng không bị giết chết, còn được người qua đường trợ giúp, một đám người tình nguyện hi sinh cũng không muốn vị huynh đệ nam chính chết, thực hiện ước mơ không phải chuyện đương nhiên sao?

Kha Bố ngước đầu, đem sách nâng lên che khuất ánh sáng, quyển truyện này đã đọc xong rồi, cậu cười tự giễu, dù biết rõ nội dung nhưng tại sao vẫn thích xem lại? Nói cho cùng lại ngóng chông những thứ của người khác mà mình không có.

Giống như vai chính vô địch lại kiên cường, nắm giữ tình bạn không thể lung lay, tình yêu tuyệt không biến chất, những thứ này...trên thực tế đều không tồn tại. Kha Bố đem sách dời xuống một chút, ánh mặt trời chiếu vào con người ảm đạm của cậu, cậu quật cường trợn tròn mắt, một cái bóng tiến đến ngày càng gần, lấy đi hết thảy ánh sáng, Kha Bố vẫn duy trì tư thế ngửa đầu, nhìn người đi qua mình từ phía sau. Trái tim cậu vì người đó không tự chủ mà rung động, thì ra thực sự có người đẹp như vậy, cậu không khỏi chăm chú nhìn thêm mấy cái, cái gì a, hóa ra là nam, làm gì lớn rồi còn khiến người ta hiểu lầm.

Sau khi nam sinh đi qua, ánh sáng lại trở về, Kha Bố đem sách đặt lại trên mặt, mùi giấy xông vào xoang mũi cậu.

Tiếng chuông kết thúc giờ nghỉ trưa vang lên, Kha Bố cầm lấy truyện tranh, vô lực đứng lên, cậu nhìn quyển sách trong tay một chút, sau đó ném vào thùng rác bên cạnh. Càng mê muội trong đó thì khi trở về thực tế trước mắt sẽ càng vô vị cùng cay đắng, không bằng cứ giả ngu sống thực tế đi. Cậu đi tới lớp học, bên cạnh học sinh đùa giỡn chạy ngang qua, đều là đồng học, tại sao mình không thể như bọn họ? Nữ sinh phía sau xô đẩy nhau, khe khẽ bàn luận: "Phía trước là Chi Lý a."

"Đúng vậy, bình thường rất hiếm khi thấy hắn đến trường học."

"Nghe nói người này rất kỳ quái, có điều tớ chỉ nhìn mặt! Mặt hắn làm người ta thích đến không chịu được."

Nam sinh bên cạnh ngữ khí tràn ngập phỉ nhổ cùng đe dọa: "Các cậu vẫn là chớ tới gần hắn, tớ nói cho các cậu biết, hắn, rất đáng sợ, không chỉ hắn, người nhà của hắn, tất cả đều là..." Nam sinh đem âm thanh giảm xuống mức thấp nhất: "Quái vật."

Cuộc nói chuyện của bọn họ đã khơi gợi lên sự qan tâm ít ỏi của Kha Bố, cậu nhìn về phía nhân vật chính, hóa ra là nam sinh kia, thì ra hắn tên Chi Lý. Đột nhiên, Chi Lý dừng lại, là bởi vì nghe được cuộc đối thoại vừa nãy sao? Người phía sau Kha Bố cũng không dám di chuyển, người trung gian Kha Bố ôn hòa nhã nhặn đi về phía trước, chuyện này không liên quan tới cậu. Khi cậu đi tới cạnh Chi Lý, Chi Lý nghiêng đầu, Kha Bố cũng nghiêng đầu, ánh mắt bọn họ cũng không gặp nhau, Kha Bố chỉ là muốn xác nhận khuôn mặt khác thường xuất hiện trước mắt cậu là thật hay giả, mà Chi Lý chỉ là nhìn chằm chằm thành phố đang bị mặt trời thiêu nướng, nhíu nhíu mày. Kha Bố rất nhanh đi qua Chi Lý, đi vào tòa nhà dạy học, đi đến hành lang chính giữa ảm đạm bắt đầu sinh hoạt vô vị. Cậu vào phòng, ngồi ở vị trí thuộc về mình, mở sách giáo khoa ra, thầy giáo bước vào, đứng lên, cúi chào, lại ngồi xuống, tiếp theo là thanh âm của phấn xẹt qua bảng.

Quái vật a, Kha Bố tay chống cằm, có lẽ mình đã thấy một con quái vật đẹp nhất.

Nếu có thể, tuyệt đối không thể có quan hệ với Chi Lý, hắn quá nguy hiểm, sẽ phá huỷ cuộc sống yên tĩnh của mình. Bố cảm thấy ý nghĩ này có chút buồn cười, mình làm sao có thể cùng Chi Lý có quan hệ, biết rõ chỉ bằng cái mặt đó sẽ có nhiều nữ sinh vây quanh hào quang của nhân vật chính. Mình và hắn cả đời cũng không thể cạnh nhau.

Sự thật chân thật như vậy, sinh hoạt mang theo vô vị cùng thống khổ vẫn kéo dài, tựa hồ không có kết thúc.

Có lẽ kẻ đáng ghét nhất chính là mình đi, bởi vì mình bé nhỏ không đáng nhắc tới, thấp kém, xấu xí, không khí xung quannh tối tăm ảm đạm nhất cũng là mình. Tiếng cha mẹ cãi nhau truyền vào tai, sau đó lại truyền không tới, nếu không có cách nào tiếp tục cuộc sống ban đầu thì ở cùng nhau có nghĩa lý gì? Kha Bố muốn về nhà lại không muốn về, chỉ có thể ở bên ngoài du đãng. Cậu đứng tại con đường phái bên phải trạm xe buýt, nhìn người ngồi ở trạm xe buýt đối diện, quả nhiên là Chi Lý. Kha Bố có mấy lần nhìn thấy Chi Lý ở đó, hắn ngồi đó làm gì vậy, nghĩ cái gì, làm người ta không thể đoán ra được.

Hắn trước sau vẫn như vậy, vẻ mặt không buồn không vui, không nóng không lạnh, nói hắn đang làm mặt lạnh, không bằng nói hắn chỉ đang ngẩn người, đúng là một quái nhân. Tại sao mình lại để tâm đến hắn, quả nhiên là vì khuôn mặt kia khiến giới tính hắn cũng mơ hồ, giống như bất kể nam nữ thích hắn đều là hợp tình hợp lý. Có lẽ không chỉ mặt, trên người hắn tỏa ra thứ gì đó mang theo luồng hấp dẫn trí mạng. Kha Bố quay người rời đi, chung quy Chi Lý chỉ là đối tượng quan sát cho cuộc sống tẻ nhạt của cậu, không hơn không kém.

Rốt cục có một ngày, cha mẹ đem một tờ giấy thật mỏng đặt trước mặt Kha Bố, Kha Bố nhìn thấy hai chữ màu đen bắt mắt "ly hôn", cậu che dấu toàn bộ phẫn nộ cùng đau đớn, cậu muốn xé nát tờ giấy này, cậu muốn xé nát thế giới này, cậu muốn xé nát cuộc sống gia đình hạnh phúc trước đây, cậu muốn xé nát chính mình. Cậu chạy trốn, không tự chủ được muốn đến trạm xe buýt kia, nếu như Chi Lý ở đó, cậu muốn xé nát Chi Lý, bởi vì tất cả của hắn hết thảy đều quá tươi đẹp, cậu hận nhất chính là những thứ tốt đẹp.

Cậu, đứng đó. Tầm mắt bị hấp dẫn bởi thiếu niên ngồi ở trạm xe buýt, cả người hắn đều mang bộ quần áo trắng noãn, khuôn mặt động nhân, hơi thở tươi mát tỏa ra rõ ràng lại hư ảo. Mỹ thiếu niên này không chờ bất kỳ chiếc xe nào, chỉ là lạnh lùng ngồi chỗ đó, phảng phất như cùng trần thế không có quan hệ. Đã có một thời gian, khi Kha Bố lần đầu nhìn thấy Chi Lý cậu đã biết, chính mình không muốn xé nát Chi Lý. Cậu muốn được Chi Lý cứu rỗi, cậu muốn thoát khỏi cuộc sống đau khổ, tịch mịch cùng cô độc của cậu cần phải có người đến pha loãng.

Cuộc sống bọn họ đang đi nếu thực sự không có nút giao nhau thì Kha Bố sẽ tự tạo ra nút giao đó. Chỉ cần mình không nói ra thì đây chính là ngẫu nhiên gặp gỡ, là sự an bài của vận mệnh. Cách làm giảo hoạt này ai cũng không biết, không sao, vì mình không phải người tốt.

Sau đó, Kha Bố dùng que kem năm đồng đổi lấy người bạn trai Chi Lý.

Cậu thậm chí chưa từng hỏi Chi Lý tại sao đơn giản liền đáp ứng như vậy.

U3n

Chapter
1 Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2 Chương 2: Vai chính
3 Chương 3: Chơi với tớ
4 Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5 Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6 Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7 Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8 Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9 Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10 Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11 Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12 Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13 Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14 Chương 14: Người dư thừa
15 Chương 15: Hoang đường
16 Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17 Chương 17: Thái Dương Công Công
18 Chương 18: Quái vật trong lòng
19 Chương 19: Một mình thật tốt
20 Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21 Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22 Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23 Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24 Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25 Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26 Chương 26: Tới nơi cần tới
27 Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28 Chương 28: Giống như trẻ con
29 Chương 29: Hương vị khác nhau
30 Chương 30: Sai lầm
31 Chương 31: Người được xếp hạng
32 Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33 Chương 33: Kẻ bắt chước
34 Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35 Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36 Chương 36: Thiếu vắng
37 Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38 Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39 Chương 39: Tâm đào hoa
40 Chương 40: Giáo huấn
41 Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42 Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43 Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44 Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45 Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46 Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47 Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48 Chương 48: Ghen là bực bội
49 Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50 Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51 Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52 Chương 52: Giống nhau
53 Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54 Chương 54: Bầu không khí
55 Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56 Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57 Chương 57: Đề tài ảm đảm
58 Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59 Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60 Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61 Chương 61: Đêm mát mẻ
62 Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63 Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64 Chương 64: Đại chiến gối đầu
65 Chương 65: Đào hoa?
66 Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67 Chương 67: Bài thi tra tấn người
68 Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69 Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70 Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71 Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72 Chương 72: Khổ hình
73 Chương 73: Cảm giác đã lâu
74 Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75 Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76 Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77 Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78 Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79 Chương 79: Chi Lý cho tớ
80 Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81 Chương 81: Người bất tử
82 Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83 Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84 Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85 Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86 Chương 86: Người quái lạ
87 Chương 87: Con rối và chủ nhân
88 Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89 Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90 Chương 90: Yêu và yêu
91 Chương 91: Vết sẹo
92 Chương 92: Loại người như mình
93 Chương 93: Ai là ai?
94 Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95 Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96 Chương 96: Kết thúc
97 Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98 Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99 Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100 Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101 Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102 Chương 102: Đường hầm
103 Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104 Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105 Chương 105: Hủy Diệt
106 Chương 106: Bại hoại
107 Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108 Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109 Chương 109: Chi gia
110 Chương 110: Bên cạnh tớ
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Năm đồng đổi lấy bạn trai
2
Chương 2: Vai chính
3
Chương 3: Chơi với tớ
4
Chương 4: Thay đổi cách đánh cược
5
Chương 5: Ánh mắt không thể tin
6
Chương 6: Đùa bỡn khôn lỏi rốt cuộc là hữu dụng hay vô dụng?
7
Chương 7: Không cần vì tình yêu mà tồn tại
8
Chương 8: Kha Bố thích màu sắc nhợt nhạt
9
Chương 9: Là người chán ghét thanh xuân
10
Chương 10: Tớ không tức giận là có nguyên nhân
11
Chương 11: Lấy lí do này làm cớ để cậu bẻ cong
12
Chương 12: Bóng đen đêm khuya
13
Chương 13: Cuốn sổ khảo sát
14
Chương 14: Người dư thừa
15
Chương 15: Hoang đường
16
Chương 16: Nói ra cậu có lẽ sẽ không tin
17
Chương 17: Thái Dương Công Công
18
Chương 18: Quái vật trong lòng
19
Chương 19: Một mình thật tốt
20
Chương 20: Mong ước rẻ mạt
21
Chương 21: Năm mới tới rồi mà ý tưởng gì cũng chưa có
22
Chương 22: Sau yên tĩnh là náo nhiệt
23
Chương 23: Nhân vật chính của câu chuyện (1)
24
Chương 24: Đến giờ kể chuyện ma rồi (1)
25
Chương 25: Đến giờ kể chuyện ma rồi (2)
26
Chương 26: Tới nơi cần tới
27
Chương 27: Ồn ào, ồn ào
28
Chương 28: Giống như trẻ con
29
Chương 29: Hương vị khác nhau
30
Chương 30: Sai lầm
31
Chương 31: Người được xếp hạng
32
Chương 32: Hồi ức (1): Định ra vị trí của cậu trong lòng tớ
33
Chương 33: Kẻ bắt chước
34
Chương 34: Thêm nhiều nhược điểm
35
Chương 35: Cái gì cũng đều biết, chỉ là không thể làm
36
Chương 36: Thiếu vắng
37
Chương 37: Hồi ức (2): Cậu ghét tớ
38
Chương 38: Người cuối cùng, cũng là người quan trọng nhất
39
Chương 39: Tâm đào hoa
40
Chương 40: Giáo huấn
41
Chương 41: Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi
42
Chương 42: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Thượng)
43
Chương 43: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Trung)
44
Chương 44: Hồi ức: Muốn cho Kha Bố xem chương này một chút (Hạ)
45
Chương 45: Phiền não của Chu Hân Hợp
46
Chương 46: Chuyện hắn không chấp nhận được
47
Chương 47: Từ không thích hợp với tớ
48
Chương 48: Ghen là bực bội
49
Chương 49: Phim thần tượng này bắt đầu hại khổ Kha Bố
50
Chương 50: Nhân vật chính của câu chuyện (2)
51
Chương 51: Nếu tôi là nam thì tốt rồi
52
Chương 52: Giống nhau
53
Chương 53: Bí mật của Trương Lạc
54
Chương 54: Bầu không khí
55
Chương 55: Biệt đội Cuồng Phong ra mắt phim ngắn đây*
56
Chương 56: Biệt đội Cuồng Phong mày xứng đáng trở thành lựa chọn đáng tin!
57
Chương 57: Đề tài ảm đảm
58
Chương 58: Hơi nóng mùa hè cùng hơi nóng của Chi Lý
59
Chương 59: Dạ hội âm nhạc
60
Chương 60: Truyền thuyết tình yêu học viện Thánh Kiệt
61
Chương 61: Đêm mát mẻ
62
Chương 62: Vẽ sở trường nhất
63
Chương 63: Phòng học đổi thành ký túc xá
64
Chương 64: Đại chiến gối đầu
65
Chương 65: Đào hoa?
66
Chương 66: Giáo viên phụ đạo dạy dỗ cậu
67
Chương 67: Bài thi tra tấn người
68
Chương 68: Lại đến kỳ nghỉ hè
69
Chương 69: Nhân vật chính của câu chuyện (3)
70
Chương 70: Không được lấy sinh mệnh ra nói giỡn
71
Chương 71: Đừng có chơi trò đùa dai
72
Chương 72: Khổ hình
73
Chương 73: Cảm giác đã lâu
74
Chương 74: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Thượng]
75
Chương 75: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Trung]
76
Chương 76: Tuổi trẻ phải sống thật thống thống khoái khoái [Hạ]
77
Chương 77: Phần thưởng rẻ mạt
78
Chương 78: Tình yêu của Tô Ấu Ngôn
79
Chương 79: Chi Lý cho tớ
80
Chương 80: Nhân vật chính của câu chuyện (4)
81
Chương 81: Người bất tử
82
Chương 82: Quan trọng và càng quan trọng hơn
83
Chương 83: Không muốn nhịn cũng phải nhịn
84
Chương 84: Chán ghét lẫn nhau
85
Chương 85: Một kỳ nghỉ có thể thay đổi gì
86
Chương 86: Người quái lạ
87
Chương 87: Con rối và chủ nhân
88
Chương 88: Chuyện không dám nghĩ có quá nhiều, quá nhiều
89
Chương 89: Vòng tới vòng lui, vẫn là...
90
Chương 90: Yêu và yêu
91
Chương 91: Vết sẹo
92
Chương 92: Loại người như mình
93
Chương 93: Ai là ai?
94
Chương 94: Chúng ta lạc vào phim truyền hình thối nát
95
Chương 95: Một cái liếc mắt bình thường
96
Chương 96: Kết thúc
97
Chương 97: Lý do tớ tồn tại
98
Chương 98: Chúng ta...Chúng ta không có tiền đồ Như vậy
99
Chương 99: Đêm này sao mà dài lê thê
100
Chương 100: Phải kết thúc mới biết được kết quả
101
Chương 101: Ánh mắt của Chi Lý
102
Chương 102: Đường hầm
103
Chương 103: Lần này thật sự muốn mất trí nhớ
104
Chương 104: Nhân vật chính của câu chuyện (5)
105
Chương 105: Hủy Diệt
106
Chương 106: Bại hoại
107
Chương 107: Câu nói kia là ý gì
108
Chương 108: Đừng cướp vật quan trọng của trẻ nhỏ
109
Chương 109: Chi gia
110
Chương 110: Bên cạnh tớ