Chương 39: Thu Hoạch Phong Phú

Hai người đi không bao lâu, lại phát hiện một con con mồi.

Lúc này là một con gà rừng.

Vương Đại Lỗi cũng dùng một mũi tên bắn trúng con mồi.Hàn Ứng Tuyết cũng đại khái hiểu được cách thức săn thú.Đời trước nàng cũng có luyện tập bắn cung tên, đối với tài bắn cung của mình cũng vô cùng tin tưởng.Đi vào sâu bên trong, con mồi cũng xuất hiện nhiều hơn.Thấy trong bụi cỏ có động tĩnh, Hàn Ứng Tuyết từ trên vai rút ra một mũi tên, đặt lên cây cung kéo dây hướng đến vị trí con mồi một mũi tên bắn tới.Con mồi ngã xuống đất.Mà một màn này vừa vặn rơi vào trong mắt Vương Đại Lỗi.Vương Đại Lỗi đứng ở cách đó không xa, nghe thấy trong bụi cỏ động tĩnh.

Liền nhìn thấy Hàn Ứng Tuyết thuần thục rút ra mũi tên, đặt ở trên cung tên kéo dây, hai mắt nhìn chằm chằm vị trí của con mồi, ánh mắt lộ ra chút kiên nghị.

Thời điểm mũi tên từ trong tay nàng bắn ra, cũng phảng phất mang theo một chút sức mạnh to lớn.Một màn bắn tên tuyệt diệu!Vương Đại Lỗi xem có chút ngây người.

Hắn như thế nào không biết tài bắn cung của Hàn Ứng Tuyết lại tốt như vậy? Nếu nói là Hàn Ứng Tuyết mới vừa rồi học được từ hắn, dù có bị đánh chết hắn cũng đều không tin.

Nhưng là trước kia Hàn Ứng Tuyết là cái ngốc tử, thời gian gần đây mới trở lại bình thường.

Nếu là mấy ngày này học bắn tên, như vậy cũng không đúng, nhà nàng mũi tên cung tiễn đều không có.

Lấy cái gì mà học đâu? Như vậy trong khoảng thời gian này, cũng không có khả năng luyện được tài bắn cung tốt như vậy.Thời điểm Vương Đại Lỗi còn đắm chìm trong suy nghĩ, Hàn Ứng Tuyết hưng phấn hướng chỗ con mồi chạy qua.Lần đầu đi săn, liền bắn trúng con mồi.

Có thể không vui sao.Hàn Ứng Tuyết săn được một con gà rừng.

Nhìn trọng lượng, có thể nặng hơn con gà mái nhà một tí, ít nhất cũng được năm sáu cân.Gà nhà không thể so được với gà rừng.

Gà rừng không chỉ dai ngon, mà đem đi bán cũng được giá cao.Hàn Ứng Tuyết xách con gà rừng lên, đi đến trước mặt Vương Đại Lỗi, ở Vương Đại Lỗi trước mắt quơ quơ tay, trên mặt đầy tươi cười.“Đại lỗi ca, ngươi nhìn xem, con gà rừng này cũng thật lớn!”Vương Đại Lỗi lúc này mới phản ứng, cười nói: “Đúng vậy, ngày thường ta săn được gà rừng cũng không có lớn giống vậy, Tuyết Nhi thật sự rất lợi hại!”“Ha hả, cũng không nhìn xem bổn cô nương là ai!” Hàn Ứng Tuyết giơ giơ cằm lên.Vương Đại Lỗi bị bộ mặt tràn đầy tự tin của Hàn Ứng Tuyết mê hoặc.

Đều nói lúc nữ nhân tự tin là đẹp nhất, điều này hiển nhiên cũng áp dụng đối với Hàn Ứng Tuyết.Vương Đại Lỗi cảm thấy Hàn Ứng Tuyết cùng nữ hài tử trong thôn bất đồng.“Tuyết Nhi, tài bắn cung này của ngươi là ai dạy, lợi hại như vậy?” Vương Đại Lỗi vẫn là kìm nén không được trong lòng tò mò, hỏi.Hàn Ứng Tuyết nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

Nếu là nàng nói thật.

Cũng không có ai tin tưởng lời nàng nói, ai dám tin tưởng nàng là từ thế giới khác xuyên qua.

Đợi đến lúc nói ra, sợ rằng ai cũng cho rằng nàng là yêu quái.Hàn Ứng Tuyết bịa đại một cái lý do, “Mới vừa rồi nhìn thấy ngươi bắn, ta liền đi theo học a.

Cảm giác cũng không có khó, ha ha!”Hai người lại tiếp tục săn trong chốc lát.

Nhìn canh giờ, Hàn Ứng Tuyết cảm giác nên đi xuống núi.

Trở về nấu cơm cho các đệ muội.Hai người thu được thành quả phong phú.Vương Đại Lỗi là bồi nàng vào núi săn thú, hắn săn được con mồi, Hàn Ứng Tuyết đương nhiên sẽ không lấy.

Hai người con mồi ai săn được thì lấy để riêng ra.Hàn Ứng Tuyết lần đầu tiên vào núi, săn được năm con thỏ hoang, ba con gà rừng.

Vương Đại Lỗi cũng không kém, săn được ba con thỏ hoang, hai con gà rừng.Hai người trên lưng cõng con muồi hướng trong thôn đi tới.“Tuyết Nhi, ngươi cũng thật lợi hại, săn còn được nhiều con mồi hơn cả ta!” Vương Đại Lỗi nói, đồng thời.

Trong lòng đối với Hàn Ứng Tuyết bội phục càng sâu.

Rõ ràng nàng là lần đầu tiên vào núi, mà ngay cả hắn là thợ săn cũng so không lại nàng..

Chapter
1 Chương 1: Trọng Sinh
2 Chương 2: Trọng Sinh2
3 Chương 3: Giáo Huấn Đường Tỷ
4 Chương 4: Giáo Huấn Đường Tỷ2
5 Chương 5: Biến Mạnh
6 Chương 6: Biến Mạnh 2
7 Chương 7: Ôn Nhu
8 Chương 8: Đại Tỷ Không Ngốc
9 Chương 9: Bán Hàn Ứng Hà Cùng Hàn Ứng Võ
10 Chương 10: Phân Gia1
11 Chương 11: Phân Gia2
12 Chương 12: Chuyển Nhà
13 Chương 13: Thạch Đầu Thúc
14 Chương 14: Cán Mì Sợi
15 Chương 15: Mì Trứng Thơm Ngào Ngạt
16 Chương 16: Phát Hiện Nấm
17 Chương 17: Triệu Thị Té Ngã
18 Chương 18: Tiểu Muội
19 Chương 19: Nấm Tươi Ngon
20 Chương 20: Nước Đường Trứng Gà
21 Chương 21: Triệu Tử Văn
22 Chương 22: Hàn Ứng Tuyết Không Biết Liêm Sĩ
23 Chương 23: Nam Chính Xuất Hiện
24 Chương 24: Cứu Nam Chính
25 Chương 25: Nấu Canh Cá
26 Chương 26: Lưu Thị Thèm Ăn
27 Chương 27: Giáo Huấn Lưu Thị
28 Chương 28: Có Thù Tất Báo
29 Chương 29: Canh Cá Trích
30 Chương 30: Hàn Ứng Hà Hiểu Chuyện
31 Chương 31: Giặt Quần Áo
32 Chương 32: H�? Tiểu Lệ
33 Chương 33: H�? Tiểu Lệ Liều Mạng Cùng Mã Thuý Hoa
34 Chương 34: Hàn Ứng Tuyết Biết Bơi
35 Chương 35: Chuẩn Bị Lên Núi Đi Săn
36 Chương 36: Vương Đại Lỗi
37 Chương 37: Nam Nhân Ngây Thơ Ngượng Ngùng
38 Chương 38: Săn Được Một Con Thỏ Hoang
39 Chương 39: Thu Hoạch Phong Phú
40 Chương 40: Thú Lạ
41 Chương 41: Cơm Tẻ Cùng Nấm
42 Chương 42: Đi Lên Trấn1
43 Chương 43: Đi Lên Trấn2
44 Chương 44: Bán Con Mồi
45 Chương 45: Mì Thịt
46 Chương 46: Không Có Ớt Cay
47 Chương 47: Mua Thịt Heo
48 Chương 48: Vương Đại Lỗi Có Khả Năng
49 Chương 49: Hàn Ứng Lan Là Cái Hoa Si
50 Chương 50: Bảo Hộ Tỷ Tỷ 52
51 Chương 51: Giáo Huấn H�? ?�ại Bảo
52 Chương 52: Bảo Hộ Tỷ Tỷ
53 Chương 53: Gặp Lại Triệu Tử Văn
54 Chương 54: Thịt Thỏ Hầm Rượu
55 Chương 55: Thịt Heo Kho Tàu
56 Chương 56: Đỉnh Cấp Đầu Bếp
57 Chương 57: Cấp Vương Đại Thẩm Đưa Thịt Thỏ
58 Chương 58: Khích Lệ
59 Chương 59: Không Được Ăn Mảnh
60 Chương 60: Hàn Lão Cha Ăn Thịt Thỏ
61 Chương 61: Hàn Lão Thái Da Mặt Dày
62 Chương 62: Không Thể Tới
63 Chương 63: Mộc Thị Tìm Tới
64 Chương 64: Muốn Hai Lượng Bạc Bồi Thường
65 Chương 65: Nam Chủ Tỉnh Dậy
66 Chương 66: Mất Trí Nhớ
67 Chương 67: Quỷ Chết Đói Đầu Thai
68 Chương 68: Nam Chủ Ngu Ngốc
69 Chương 69: Hàn Ứng Tuyết Hung Dữ
70 Chương 70: Lại Vào Núi Lần Nữa
71 Chương 71: Nhà H�? Tiểu Lệ
72 Chương 72: Tìm Lí Chính
73 Chương 73: Ái Mộ Cô Nương
74 Chương 74: Lí Chính Làm Chủ
75 Chương 75: Ta Trả Thay Nàng Ây
76 Chương 76: Săn Được Con Hươu
77 Chương 77: Tuyết Nhi Thật Tốt
78 Chương 78: Khoai Lang
79 Chương 79: Hiểu Lầm Áy Náu
80 Chương 80: Tuyết Nhi Nấu Ăn Ngon Thật
81 Chương 81: Đắp Mặt Tiêu Sưng
82 Chương 82: Cánh Tay Duỗi Ra Bên Ngoài
83 Chương 83: Cưới Tức Phụ Thì Quên Nương
84 Chương 84: Triệu Tử Văn Nhiều Chuyện
85 Chương 85: Nấu Cá Kho
86 Chương 86: Ấm Áp
87 Chương 87: Nổi Rôm
88 89: Đẻ Trứng
89 88: Cách Xa Ta Một Chút
90 87: Nổi Rôm
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Trọng Sinh
2
Chương 2: Trọng Sinh2
3
Chương 3: Giáo Huấn Đường Tỷ
4
Chương 4: Giáo Huấn Đường Tỷ2
5
Chương 5: Biến Mạnh
6
Chương 6: Biến Mạnh 2
7
Chương 7: Ôn Nhu
8
Chương 8: Đại Tỷ Không Ngốc
9
Chương 9: Bán Hàn Ứng Hà Cùng Hàn Ứng Võ
10
Chương 10: Phân Gia1
11
Chương 11: Phân Gia2
12
Chương 12: Chuyển Nhà
13
Chương 13: Thạch Đầu Thúc
14
Chương 14: Cán Mì Sợi
15
Chương 15: Mì Trứng Thơm Ngào Ngạt
16
Chương 16: Phát Hiện Nấm
17
Chương 17: Triệu Thị Té Ngã
18
Chương 18: Tiểu Muội
19
Chương 19: Nấm Tươi Ngon
20
Chương 20: Nước Đường Trứng Gà
21
Chương 21: Triệu Tử Văn
22
Chương 22: Hàn Ứng Tuyết Không Biết Liêm Sĩ
23
Chương 23: Nam Chính Xuất Hiện
24
Chương 24: Cứu Nam Chính
25
Chương 25: Nấu Canh Cá
26
Chương 26: Lưu Thị Thèm Ăn
27
Chương 27: Giáo Huấn Lưu Thị
28
Chương 28: Có Thù Tất Báo
29
Chương 29: Canh Cá Trích
30
Chương 30: Hàn Ứng Hà Hiểu Chuyện
31
Chương 31: Giặt Quần Áo
32
Chương 32: H�? Tiểu Lệ
33
Chương 33: H�? Tiểu Lệ Liều Mạng Cùng Mã Thuý Hoa
34
Chương 34: Hàn Ứng Tuyết Biết Bơi
35
Chương 35: Chuẩn Bị Lên Núi Đi Săn
36
Chương 36: Vương Đại Lỗi
37
Chương 37: Nam Nhân Ngây Thơ Ngượng Ngùng
38
Chương 38: Săn Được Một Con Thỏ Hoang
39
Chương 39: Thu Hoạch Phong Phú
40
Chương 40: Thú Lạ
41
Chương 41: Cơm Tẻ Cùng Nấm
42
Chương 42: Đi Lên Trấn1
43
Chương 43: Đi Lên Trấn2
44
Chương 44: Bán Con Mồi
45
Chương 45: Mì Thịt
46
Chương 46: Không Có Ớt Cay
47
Chương 47: Mua Thịt Heo
48
Chương 48: Vương Đại Lỗi Có Khả Năng
49
Chương 49: Hàn Ứng Lan Là Cái Hoa Si
50
Chương 50: Bảo Hộ Tỷ Tỷ 52
51
Chương 51: Giáo Huấn H�? ?�ại Bảo
52
Chương 52: Bảo Hộ Tỷ Tỷ
53
Chương 53: Gặp Lại Triệu Tử Văn
54
Chương 54: Thịt Thỏ Hầm Rượu
55
Chương 55: Thịt Heo Kho Tàu
56
Chương 56: Đỉnh Cấp Đầu Bếp
57
Chương 57: Cấp Vương Đại Thẩm Đưa Thịt Thỏ
58
Chương 58: Khích Lệ
59
Chương 59: Không Được Ăn Mảnh
60
Chương 60: Hàn Lão Cha Ăn Thịt Thỏ
61
Chương 61: Hàn Lão Thái Da Mặt Dày
62
Chương 62: Không Thể Tới
63
Chương 63: Mộc Thị Tìm Tới
64
Chương 64: Muốn Hai Lượng Bạc Bồi Thường
65
Chương 65: Nam Chủ Tỉnh Dậy
66
Chương 66: Mất Trí Nhớ
67
Chương 67: Quỷ Chết Đói Đầu Thai
68
Chương 68: Nam Chủ Ngu Ngốc
69
Chương 69: Hàn Ứng Tuyết Hung Dữ
70
Chương 70: Lại Vào Núi Lần Nữa
71
Chương 71: Nhà H�? Tiểu Lệ
72
Chương 72: Tìm Lí Chính
73
Chương 73: Ái Mộ Cô Nương
74
Chương 74: Lí Chính Làm Chủ
75
Chương 75: Ta Trả Thay Nàng Ây
76
Chương 76: Săn Được Con Hươu
77
Chương 77: Tuyết Nhi Thật Tốt
78
Chương 78: Khoai Lang
79
Chương 79: Hiểu Lầm Áy Náu
80
Chương 80: Tuyết Nhi Nấu Ăn Ngon Thật
81
Chương 81: Đắp Mặt Tiêu Sưng
82
Chương 82: Cánh Tay Duỗi Ra Bên Ngoài
83
Chương 83: Cưới Tức Phụ Thì Quên Nương
84
Chương 84: Triệu Tử Văn Nhiều Chuyện
85
Chương 85: Nấu Cá Kho
86
Chương 86: Ấm Áp
87
Chương 87: Nổi Rôm
88
89: Đẻ Trứng
89
88: Cách Xa Ta Một Chút
90
87: Nổi Rôm