Trên trang web của cục tổ chức trung ương đã có thông báo, tuyên bố miễn đi chức vụ ủy viên tỉnh ủy, thường ủy tỉnh ủy của Mã Đào, đồng thời bổ nhiệm đồng chí Lý Vũ Hiệp làm ủy viên tỉnh ủy, kiêm nhiệm chức vụ thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy Giang Nam, vì vậy mà Lý Vũ Hiệp trở thành quản gia tỉnh ủy.
Lần này điều chỉnh nhân sự gây nên tiếng vang rất lớn ở Giang Nam, vì vậy có thể thấy ý đồ điều chỉnh đã quá rõ ràng. Đó chính là mâu thuẫn giữa Lý Vũ Hiệp và Hồng Nham ở phòng tổ chức đã quá nổi bật, đã đến mức không thể nào an phận.
Dưới cục diện như vậy mà điều Lý Vũ Hiệp đi thì coi như là điềm báo cho Hồng Nham, đồng thời Lý Vũ Hiệp lại được tăng chức cũng nói lên sự thừa nhận của tổ chức. Người này từ cấp bậc chính sảnh lên thường ủy tỉnh ủy, không thể không nói là một bước đột phá lớn.
Quản gia tỉnh ủy là người trực tiếp nằm dưới sự phụ trách của bí thư, Trương Thanh Vân đặt Lý Vũ Hiệp lên vị trí như vậy, tất nhiên bên ngoài cũng có nhiều người giải mã vấn đề, mọi người đều cho rằng Lý Vũ Hiệp dựa vào Trương Thanh Vân.
Trong phòng làm việc của Trương Thanh Vân, lúc này Lý Vũ Hiệp đang kính cẩn ngồi ở dưới tay, trên tay là một xấp văn kiện, vẻ mặt khách khí, khi ăn nói thường cực kỳ cẩn thận. Lúc này hắn đang áo cáo về những sắp xếp sau khi đến nhận chức và những kế hoạch tương quan trong công tác hàng ngày ở văn phòng tỉnh ủy.
Lý Vũ Hiệp có nhiều năm kinh nghiệm ở phòng tổ chức tỉnh ủy, điều này làm lão có uy vọng rất cao ở Giang Nam, lần này lão tiến vào làm thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, tất nhiên sẽ tiến vào trạng thái công tác rất nhanh.
Mới vài ngày mà Lý Vũ Hiệp đã xác lập được hình tượng lãnh đạo ở văn phòng tỉnh ủy, lão chắp tay sau lưng và ngẩng đầu đi lại ở khu nhà tỉnh ủy, ai nhìn thấy cũng phải chào thư ký trưởng.
Lý Vũ Hiệp đối mặt với tình huống như vậy thì cũng chỉ khẽ ừ một tiếng, nếu là cấp dưới quen mặt, hoặc là cấp phó có tương lai thì lão sẽ gật đầu khuyến khích. Chỉ là một động tác đơn giản nhưng phối hợp với thân phận sẽ của lão sẽ cực kỳ khí thế, thường sẽ làm tâm tình người ta ấm hẳn lên.
Từ khu nhà phòng tổ chức đến khu nhà tỉnh ủy cũng không quá xa, nhưng chỉ là khoảng cách ngắn ngủi như vậy lại làm cho Lý Vũ Hiệp sinh ra cảm giác cách biệt trời vực. Trước kia lão ở phòng tổ chức cực kỳ khí thế, nhưng dù sao chỉ là cấp bậc hành chính ở một đơn vị, thái độ của cán bộ cao tầng Giang Nam với Lý Vũ Hiệp rất khó dò.
Hơn nữa Lý Vũ Hiệp đứng ở vị trí cũ, khi gặp vấn đề về nhân tình thường rất băn khoăn.
Ví dụ khi Lý Vũ Hiệp còn làm ở phòng tổ chức, khi đó cháu của phó chủ tịch tỉnh Tống Vĩnh Bình được đề bạt cũng phát sinh vấn đề.
Đáng lý ra cháu của Tống Vĩnh Bình là nhân viên nhà nước ở thành phố Thành Đô, nhưng Tống Vĩnh Bình lại điện thoại cho Lý Vũ Hiệp, hơn nữa mở miệng lại nói là Tiểu Lý. Tống Vĩnh Bình là người tuổi khá cao, thực quyền không lớn nhưng lại cậy già lên mặt.
Tống Vĩnh Bình vừa gọi là Tiểu Lý thì mới nói rõ sự việc, Lý Vũ Hiệp không muốn giúp cũng không còn cách nào chối từ. Sau này Lý Vũ Hiệp cũng bị sự kiện này quấy phá, nhưng lão vẫn còn biết rất rõ, đây chỉ là một sự kiện nhỏ mà thôi.
Nhưng tình huống bây giờ đã khác, Lý Vũ Hiệp tiến một bước chân vào tỉnh ủy, lão trở thành thường ủy. Nhắc đến cũng hay, ngày đầu tiên Lý Vũ Hiệp đi làm, Tống Vĩnh Bình đã bị Trương Thanh Vân gọi đến báo cáo công tác ngoại giao.
Hai người rõ ràng là thường ủy cùng gặp mặt nhau, Lý Vũ Hiệp lúc đó còn cảm thấy xấu hổ, nhưng Tống Vĩnh Bình là người già cả lão luyện, khi còn cách rất xa lão đã vươn tay nói:
- Chào thư ký trưởng, gân đây tôi công tác bận rộn, cũng không có thời gian chúc mừng anh, hôm nay hai ta gặp mặt, tôi xin chúc mừng.
- Sau này công tác còn nhiều vấn đề, tôi còn cần anh ra sức giúp đỡ...
Tống Vĩnh Bình nói nóng hôi hổi, câu xưng hô "Tiểu Lý" năm xưa đã bị ném ra tít mù khơi. Một phó chủ tịch tỉnh, đây là nhân vật có bao nhiêu quyền lợi và lòng dạ sâu sắc thế nào? Bây giờ biểu hiện của lão và trước kia tương phản quá lớn, như vậy có thể bình thường được sao?
Khi cục tổ chức trung ương đưa ra thông báo bổ nhiệm thì có mười thành phố trong tỉnh, có hơn trăm phó phòng điện thoại đến chúc mừng Lý Vũ Hiệp, trong đó có rất nhiều cán bộ là lãnh đạo một phương, đãi ngộ như vậy Lý Vũ Hiệp nào đã từng gặp qua?
Vì vậy gần đây Lý Vũ Hiệp công tác rất vui sướng, tính tích cực rất cao, đồng thời cũng đưa ra những biểu hiện rất tốt.
- Được rồi, thư ký trưởng sắp xếp rất tốt, rất hợp lý, cứ dựa theo những sắp xếp này mà làm, sau này cũng không cần báo cáo cho tôi, mỗi ngày anh cứ nên công tác trong phạm vi của mình, toàn quyền phụ trách là được.
Trương Thanh Vân cười nói, hắn khựng lại một chút rồi nói.
- Thật sự là có nhiều vấn đề khó khăn, bí thư Trần đi lại nhiều nơi, cậu ta là cán bộ lão thành, kinh nghiệm cực kỳ phong phú, nhiều khi nghe những lời đề nghị của cậu ấy cũng rất có lợi cho công tác của anh.
Lý Vũ Hiệp nghe mà liên tục xưng vâng, vẻ mặt rất kính cẩn. Lúc này vẻ mặt của lão và bộ dạng cẩn trọng ngang nhiên bên ngoài là hai thái cực khác biệt.
Thật ra Lý Vũ Hiệp là người rất có lòng dạ, dù gặp mặt thủ trưởng thì cũng phần lớn sẽ tỏ ra không kiêu ngạo không xu nịnh, là người giỏi nắm chắc biên độ. Lão là người giỏi quyền mưu, biết rõ nếu quá mềm và quá không khí độ thì sẽ làm lãnh đạo khó thể tán thưởng.
Lý Vũ Hiệp là người mạnh vì gạo bạo vì tiền, thường làm tốt quan hệ với lãnh đạo, tất nhiên lão cũng cố gắng để lãnh đạo thấy năng lực của mình, điều này là rất nghiêm túc.
Không phải chỉ là công tác đơn thuần, vấn đề là phải lo sắp xếp giải nạn cho lãnh đạo, nếu không xử lý vấn đề cho lãnh đạo thì sao có thể tìm được sự ủy thác?
Nhưng tất cả pháp tắc này của Lý Vũ Hiệp đều chẳng là gì khi đối mặt với Trương Thanh Vân. Khi tiếp xúc với Trương Thanh Vân ngày càng lâu thì lão càng hiểu rõ lợi hại, vì vậy trong lòng ngày càng kính sợ.
Nguyên nhân Lý Vũ Hiệp sợ hãi chẳng qua chỉ vì biết rõ Trương Thanh Vân không hoàn toàn tín nhiệm mình, Trương Thanh Vân dùng lão, chẳng qua chỉ vì sắp xếp giải nạn mà thôi.
Trương Thanh Vân là người ở địa vị cao, hắn suy xét vấn đề thường là cân đối, nếu hắn không dùng người khách quan thì sao có thể phục chúng? Trong lòng Lý Vũ Hiệp biết rất rõ, Trương Thanh Vân có thể đưa mình đến vị trí hiện tại, hắn cũng có thể đưa mình xuống bất cứ lúc nào.
- Thư ký trưởng Lý, những ngày nay tôi nghe bên ngoài có nhiều tin đồn nói về chuyện giữa anh và anh Hồng. Tôi nghe qua thì sao lại cảm thấy giống như hai bên có ân oán tình cừu nhỉ?
- Tôi thấy những người bịa đặt như vậy có thể đánh đuổi đi, nếu cứ để bọn họ tiếp tục thì vấn đề đoàn kết của Giang Nam sẽ bị chôn vùi trong vài lời đồn nhảm, đúng là buồn cười.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Những lời này của Trương Thanh Vân rơi vào trong tai Lý Vũ Hiệp như sấm sét, lão trầm ngâm một lúc lâu rồi tiếp tục nói:
- Thật ra đây đều là những tin đồn nhảm, trưởng phòng Hồng và tôi đều rất khách khí, nào có ân oán tình cừu gì?
- Tôi thừa nhận có một khoảng thời gian vì tâm tư không thông mà ảnh hưởng đến trạng thái công tác, đã mang đến ảnh hưởng tiêu cực cho công tác tổ chức, nhưng như vậy sao có thể liên quan đến mâu thuẫn được? truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Thực tế tuy tôi đã qua bên này nhưng công tác của phòng tổ chức đang dần ổn định trở lại, trưởng phòng Hồng cần tôi trợ giúp, tôi vẫn có thể ra sức giúp đỡ, quyết không chối từ.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn gật đầu nói:
- Vậy là tốt, tôi trước nay luôn nhấn mạnh vấn đề đoàn kết, chỉ cần chúng ta đoàn kết, mọi người cùng thả lỏng, như vậy công tác ở Giang Nam mới có thể tốt đẹp, chúng ta mới có thể quật khởi.
- Cũng không dối anh, sau khi đại hội lần trước kết thúc thì tôi ở lại thủ đô, tối hôm đó tôi đã được tiếp kiến tổng bí thư Lương. Trong lúc tiếp kiến thì tổng bí thư đã nói rõ sẽ coi Giang Nam chúng ta là điển hình ở Trung Nguyên.
- Sự việc này xuất phát từ rất nhiều nguyên nhân, trước nay tôi chưa nhắc đến với các đồng chí, nhưng đây là sự thật, mà sự thật này chính là cơ hội ngàn năm một thuở với Giang Nam chúng ta. Dưới tình cảnh giác ngộ lớn như vậy, chúng ta cần phải thấy rõ phương hướng, cần thấy rõ tình thế, điều này cực kỳ quan trọng.
Lý Vũ Hiệp chợt sững sờ, ngày sau đó gương mặt lộ ra nụ cười, nét mặt cũng có sự hưng phấn khó che giấu.
Trương Thanh Vân nói ra tin tức làm người ta rung động, đồng thời cũng cực kỳ phấn chấn. Nếu quả thật tất cả được như những gì Trương Thanh Vân đã nói, trung ương cố ý đem Giang Nam thành điển hình ở Trung Nguyên, tất nhiên Giang Nam sẽ có tương lai tốt đẹp.
Lý Vũ Hiệp là một thường ủy tỉnh ủy, bây giờ hắn đã là một thành viên cán bộ lãnh đạo cao cấp ở Giang Nam danh xứng với thực. Nếu bây giờ Giang Nam có thành tích thì Lý Vũ Hiệp sẽ nước lên thuyền lên, như vậy sẽ có vinh dự lớn.
- Được rồi, được rồi, anh Lý, chuyện này nói qua miệng tôi và rơi vào tai anh, tạm thời không nên nói ra ngoài. Bây giờ Giang Nam phát triển còn phải nhờ vào lực của bản thân chúng ta, chúng ta đã yên lặng nhiều năm, bây giờ coi như những thứ đó là tích lũy để chờ thời điểm đột phá.
- Chúng ta cần phải cho nhân dân cả nước thấy được tốc độ phát triển và lực lượng của Giang Nam, tương lai vài năm sau Giang Nam sẽ có những biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Trương Thanh Vân nói, âm thanh của hắn không được đẩy quá cao, nhưng lúc này khí độ lời nói lại làm cho người ta phải sợ hãi.
Niềm vui sướng bành trướng trong lòng Lý Vũ Hiệp, đồng thời cũng vì vậy mà yên ổn hơn.
Trương Thanh Vân uyển chuyển nói rõ vấn đề, hắn dùng Lý Vũ Hiệp không phải là kế thích ứng tạm thời. Bây giờ Giang Nam đang ở vào giai đoạn phát triển quan trọng, tất nhiên vấn đề chọn người giúp việc sẽ không theo khuôn mẫu, mọi người đều phải đoàn kết xung quanh lãnh đạo, không cho phép sinh ra nội chiến, tư tưởng đỉnh núi chủ nghĩa.
Lý Vũ Hiệp có thể nghe thấy những ám hiệu này của Trương Thanh Vân, tất nhiên tâm tình của lão cũng yên ổn trở lại, đồng thời trong lòng cũng bội phục Trương Thanh Vân. Thuậ trị người của Trương Thanh Vân có thể nói là tuyệt vời, khó thể tìm ra manh mối.
Bây giờ Trương Thanh Vân đang muốn đoàn kết tất cả lực lượng ở Giang Nam, vì Giang Nam mà phát triển. Lúc này kỳ ngộ của Giang Nam đã đến, đây cũng là thời điểm mà Trương Thanh Vân thi triển tài hoa, Giang Nam sống lại chỉ là thời gian
Updated 1303 Episodes