Túc Nhất Tiêu nếu được điều chỉnh làm bí thư tỉnh ủy Giang Nam, như vậy Thang Vận Quốc sẽ bị điều chỉnh, đây là điều không thể nghi ngờ.
Mặt khác còn một vấn đề mà Trương Thanh Vân chú ý rất cao, đó là bí thư tỉnh ủy Thang Vận Quốc và phó bí thư tỉnh ủy Trần Hiểu là bạn nối khố, hai người này hợp tác với nhau từ rất lâu nên cực kỳ ăn ý, bọn họ ăn ý với nhau để kiềm chế chủ tịch tỉnh sao?
Nếu bọn họ kiềm chế sự phát triển của chủ tịch, như vậy vì sao mọi người lại có thói quen đổ tất cả vấn đề lên đầu chủ tịch? Trong đây có nguyên nhân gì hay không?
Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì tâm tư chợt linh hoạt hẳn lên, trong đầu hắn lóe lên rất nhiều tin tức về Thang Vận Quốc. Người này có được gọi là cán bộ khó đổ trên chính đàn, tất nhiên được người ta nói như vậy cũng là loại cán bộ siêu quần, xử lý mọi việc cực kỳ thuận lợi.
Vẻ mặt Trương Thanh Vân rơi vào trong mắt Chiêm Giang Huy, khóe miệng của lão cong lên thành đường, lão cũng không tiếp tục tắt mở đèn mà nói:
- Căn nguyên vấn đề ở Giang Nam chính là phe phái đấu tranh mất đi những điểm mấu chốt, loại đấu tranh này không bộc lộ trong chính trị, hơn nữa bề ngoài của nó lại nằm trong kinh tế. Bây giờ là thời đại nào rồi? Đã sớm là thời buổi kinh tế thị trường, trong hoàn cảnh này nếu ai không thức thời, còn tư tưởng bảo vệ, vi phạm xu hướng phát triển kinh tế, như vậy là đi ngược lại thời đại.
Chiêm Giang Huy dừng lại một chút rồi tiếp tục:
- Thang Vận Quốc làm bí thư rất tốt, tất cả thế lực đều nể mặt lão, nhưng nể mặt nhau thì tương lai của quần chúng nhân dân không được nắm chắc, cậu nói xem đây có phải là vấn đề hoang đường hay không?
- Vì vậy vấn đề ở Giang Nam muốn giải quyết triệt để thì cũng không thể làm người tốt, đại loạn phải trị, không đắc tội với người thì sao có thể trị?
Chiêm Giang Huy chậm rãi nói, lão nói rất tự nhiên nhưng ngôn từ nói đến vấn đề Thang Vận Quốc được những thế lực dựa vào Giang Nam thừa nhận, người này rõ ràng có bản lĩnh cao siêu trong lúc các quả trứng khiêu vũ.
Rõ ràng Chiêm Giang Huy rất khinh thường bản lĩnh như vậy của Thang Vận Quốc, có thể nhìn thấy được điều này qua ánh mắt của lão.
Nhưng Trương Thanh Vân nghe được những lời này thì rất vui sướng, chỉ cần kẻ ngốc cũng biết lão đang chỉ điểm cho Trương Thanh Vân. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Vì sao Chiêm Giang Huy phải chỉ điểm cho Trương Thanh Vân, đó chính là khả năng Trương Thanh Vân xuống Giang Nam sẽ càng lớn.
Trương Thanh Vân và Chiêm Giang Huy trò truyện hơn ba giờ, khi hắn rời khỏi biệt thự của Chiêm Giang Huy thì đã là rạng sáng, vì vậy phải vội vang về nhà nghỉ ngơi...
Bộ chính trị mở hội nghị thường ủy, lần này thủ tướng Đỗ mở hội nghị thường ủy cũng chỉ vì bàn bạc về vấn đề Giang Nam.
Khi bắt đầu hội nghị, thủ tướng Đỗ đã báo cáo tất cả công tác giải quyết hậu quả của sự kiện sụt lún đường cao tốc ở Giang Nam, đồng thời cũng yêu cầu tất cả thường ủy đưa ra ý kiến giải quyết tình hình trước mắt.
Cuối cùng hội nghị cũng đi đến giai đoạn hạch tâm, đó chính là thương thảo về mục đích sơ bộ trong quá trình điều chỉnh ban ngành Giang Nam. Đề tài này do tổng bí thư Diệp tự mình chủ trì, lão trước tiên nói lên ý kiến của ban ngành Giang Namm sau đó phân phát danh sách nhân tuyển cho mọi người, để mọi người xem xét.
Tổng bí thư Diệp cũng cầm một bản danh sách, lão nhíu mày xem xét.
- Ha ha, phần danh sách này đúng là lớn gan, trong nhân tuyển cho vị trí chủ tịch tỉnh Giang Nam có Trương Thanh Vân, đây không phải là vị bộ trưởng trẻ tuổi nhất trong ban ngành lãnh đạo bộ và ủy ban trung ương sao? Thế nào? Cục diện Giang Nam rất phức tạp, với tư chất của cậu ấy có thể đảm bảo xử lý vấn đề được không?
Người thứ nhất lên tiếng chính là chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị toàn quốc Chu Trọng Hưng, lão híp mắt nhìn danh sách rồi cười lớn nói.
Chu Trọng Hưng vừa mở miệng thì mọi người đã nhìn vào phần tin về Trương Thanh Vân, Lăng Tổ Hồng lên tiếng:
- Tôi lại coi trọng đồng chí Trương Thanh Vân, tuy anh ấy còn trẻ nhưng làm việc rất trầm ổn, quan trong là có gan trong lúc đưa ra quyết sách. Trước kia khi còn công tác ở Hoa Đông thì đã từng đưa ra nhiều quyết sách ở Cảng Thành và Hoài Dương, đến bây giờ vẫn còn khắc sâu vào ký ức mỗi người.
- Tôi lại biết Trương Thanh Vân này, không phải là đứa bé bắt cóc cháu gái của Triệu tướng quân năm xưa sao? Những năm này hào quang trên người cậu ta là rất nhiều, cũng không biết có thể chịu được khảo nghiệm hay không?
Tổng bí thư Diệp cười ha hả nói, lão vừa nói dứt lời thì tất cả mọi người phải buông văn kiện trong tay để lắng nghe. Sau đó lão quay sang thủ tướng Đỗ hỏi:
- Thủ tướng Đỗ của chúng ta chắc chắc cũng hiểu rõ vấn đề, trước đó phó thủ tướng Dương đã từng dùng qua cậu ta, anh nói ý kiến của mình đi.
Trên mặt thủ tướng Đỗ vẫn treo nụ cười, bộ dạng rất ôn hòa tao nhã, lúc này tổng bí thư Diệp điểm danh, lão phải nói:
- Trước nay chúng ta thường lớn gan trong lúc sử dụng cán bộ trẻ, nhưng đôi khi cũng phải tiến hành nhiều phương án bảo vệ. Trương Thanh Vân là một đồng chí có năng lực mạnh, nhưng cũng giống như những lời chủ tich Chu vừa nói, sử dụng đồng chí Trương Thanh Vân vào Giang Nam thì có lẽ vẫn rất nguy hiểm.
- Mọi người đều đã biết tình huống của Giang Nam, những năm gần đây kinh tế ngày càng sa sút, chúng ta lại không thể dùng phương pháp thông thường để đối phó, có đôi khi cũng phải đưa ra nhiều phương án nguy hiểm.
Thủ tướng Đỗ vừa nói vừa quét mắt về phía mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người phó chủ tịch Lương, lão nói:
- Phó chủ tịch Lương, anh nói ý kiến của mình xem, bây giờ chúng ta cũng không phải chỉ có một mình Trương Thanh Vân...
Phó chủ tịch Lương Viễn Đạt có dáng người bình thường, đối với những vị thường ủy khác thì hắn trẻ hơn rất nhiều. Sau khi thủ tướng Đỗ phát biểu ý kiến thì điểm danh hắn, tất nhiên có ý đồ muốn định giá.
Phải biết rằng Trương Thanh Vân là cán bộ thê đội, thường thì những cán bộ này sẽ đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở địa phương và trung ương trong tương lai. Vì vậy nếu xét từ khía cạnh này thì cán bộ thê đội luôn là bảo vật, thực tế trung ương sử dụng cán bộ thê đội luôn chăm chú và thận trọng.
Trong tất cả các thường ủy thì người có quan hệ lớn nhất đến cán bộ thê đội chính là Lương Viễn Đạt, dựa theo lệ cũ, lần này khi tổng bí thư Diệp lui ra thì phó chủ tịch Lương sẽ trở thành lãnh đạo cao nhất tron nước. Vì vậy mà lúc này cán bộ thê đội sẽ là nhân tuyển tương lai thay thế cho chức vụ phó chủ tịch của Lương Viễn Đạt.
Đáng lý ra với vị trí hiện tại của Trương Thanh Vân thì cũng không coi vào đâu trong nhóm cán bộ thê đội, tuy hắn có cấp chính bộ nhưng lý lịch vẫn thiếu. Trong số cán bộ thê đội thì nhân tài rất nhiều, lúc này Trương Thanh Vân chẳng qua chỉ vừa tiến vào tầm mắt của trung ương mà thôi.
Nhưng thủ tướng Đỗ thận trọng như vậy cũng coi như suy xét vấn đề sử dụng cán bộ thê đội, hơn nữa còn suy xét nhiều hơn về tình huống Giang Nam. Phải biết rằng ban ngành Giang Nam đã điều chỉnh nhiều lần, mỗi lần điều chỉnh đều được trung ương đặt kỳ vọng lớn, nhưng kết quả là Giang Nam ngày càng sa sút.
Dưới tình huống như vậy lại thay đổi ban ngành Giang Nam, như vậy sẽ sinh ra những ảnh hưởng thế nào? Lãnh đạo trung ương phải xem xét vấn đề này. Vì thế xét ở vấn đề nào đó, thủ tướng Đỗ yêu cầu phó chủ tịch Lương đưa ra ý kiến chứng tỏ đang trưng cầu có nên sử dụng mạo hiểm cán bộ thê đội hay không, đồng thời cũng xem Lương Viễn Đạt có lòng tin với Trương Thanh Vân hay không?
Phó chủ tịch Lương cũng không chút do dự, hắn nhân tiện nói:
- Thủ tướng nói rất đúng, xử lý vấn đề ở Giang Nam không nên tuân theo quy tắc thông thường, tôi thấy chúng ta nên chia ra một chút, chúng ta có thể mở hội nghị chuyên môn, nấu rượu luận anh hùng...
Trương Thanh Vân nhận được thông báo, hai ngày sau ở hội trường quốc hội sẽ có hội nghị "vấn chính Giang Nam". Trương Thanh Vân bị chỉ định yêu cầu tham gia.
Đây là một hội nghị chuyên đề đầu tiên về Giang Nam do chính phủ chủ đạo, khi đó sẽ có thường ủy bộ chính trị trung ương, thủ tướng Đỗ và phó thủ tướng Lăng Tổ Hồng tham gia. Mặt khác còn có những lãnh đạo thường ủy bộ chính trị trung ương khác.
Hơn nữa còn có những lãnh đạo tương quan khác của trung ương cũng được mời tham gia hội nghị, đồng thời còn có đại biểu hội cán bộ lão thành Giang Nam, lãnh đạo đại biểu quốc hội và hội nghị hiệp thương chính trị toàn quốc đều tham gia.
Lần này Trương Thanh Vân cũng không biết hội nghị "Vấn chính Giang Nam" là căn cứ vào đề nghị của phó chủ tịch Lương để mở đại hội nấu rượu luận anh hùng. Hội nghị lần này không những chỉ là "vấn chính Giang Nam", quan trọng hơn còn thông qua hội nghị để cơ bản xác định các thành viên chủ chốt của ban ngành Giang Nam.
Tuy cục diện Giang Nam trước mắt rất không xong, thời điểm này cán bộ tình nguyện xuống Giang Nam là không nhiều, nhưng trung ương cũng đã có được những nhân tuyển nặng ký. Lần này hội nghị được chính phủ mở ra chính là một trường hợp công khai, dù là ai cũng phải cố gắng tranh thủ ứng phó.
Dù sao chuyện chính phủ coi trọng một tỉnh như vậy là chưa từng xảy ra, hơn nữa các lãnh đạo trên hội nghị đều đức cao vọng trọng, vì vậy trên hội nghị thế này có xuất hiện tình cảnh ngọc đá cùng vỡ hay không?
Trương Thanh Vân cũng không biết nhiều về tình hình cụ thể của hội nghị nhưng đã được thông báo sẽ phát biểu trên hội nghị, vì vậy hắn phải bỏ ra vài ngày để xem xét lại ý nghĩ của mình. Lúc này hắn hoàn toàn xem mình là chủ tịch tỉnh Giang Nam, hoàn toàn dung nhập vào sự vụ ở Giang Nam.
Updated 1303 Episodes