Chương 8: Ăn cơm

Tiền Mạt chuẩn bị bữa trưa vô cùng phong phú. Vì lo lắng đến vấn đề dạ dày của Mạnh Ân mà hương vị cố tình làm nhạt, hơn nữa đồ chay cũng khá nhiều.

Salad gà, nấm măng thịt, canh xương ống rong biển, bắp cải xé tay… Thím Lưu giúp việc bày tám món trên bàn, sau đó mới bưng nồi cơm điện ra.

Thím Lưu là họ hàng bên nhà mẹ đẻ của Tiền Mạt. Trước đây khi Tiền Mạt cùng chồng đến thành phố S lập nghiệp, bà đã bắt đầu đi theo Tiền Mạt rồi. Trong một thời gian rất dài, Hàn Trọng Viễn từng được bà trông nom nên cũng chẳng còn xa lạ gì, sau khi đặt nồi cơm điện lên bàn ăn bèn đau lòng nhìn Mạnh Ân: “Thằng bé này gầy quá, phải bồi bổ thật cẩn thận mới được, để tối bà nấu canh cho con uống, lại đây, giờ con xới cơm, muốn ăn bao nhiêu thì xới bấy nhiêu.”

Tiền Mạt không thích lãng phí, vậy nên cũng không thích người khác xới cơm cho mình, người trong nhà bèn quen áng chừng lượng cơm của mình rồi tự xới.

Vốn Mạnh Ân còn hơi câu nệ, đối diện với ánh mắt quan tâm của thím Lưu lại thả lỏng rất nhiều, sau đó nhanh chóng xới cho mình một bát cơm đầy ứ.

“Đừng có xới nhiều như vậy!” Hàn Trọng Viễn cau mày quát. Mạnh Ân này có thói quen xấu, chính là ăn rất nhiều cơm, thức ăn lại ăn rất ít. Đời trước hắn còn phải bắt ép mới học được ăn bớt cơm đi và ăn nhiều thức ăn hơn.

Mạnh Ân vội vàng gạt ra một nửa, thật ra mọi lần cậu đều phải ăn như vậy, dùng một chiếc bát đựng phần cơm của hai chiếc bát nên trông có vẻ đầy, nhưng… như vậy giống như là đã ăn nhiều quá thì phải.

“Tiểu Viễn, con làm gì vậy?” Tiền Mạt lại một phen hết nói nổi.

Thím Lưu cũng vội an ủi Mạnh Ân, thuận tiện xới cơm vào bát cho cậu: “Tiểu Mạnh, con cứ kệ nó, ăn nhiều một chút.”

“Không cần đâu ạ.” Mạnh Ân vội vàng từ chối.

Hàn Trọng Viễn lại gắt lên một câu: “Cậu còn không mau lại đây ăn cơm!”

Mạnh Ân hệt như cô vợ bị nô dịch trong xã hội cũ, ngoan ngoãn ngồi xuống. Hàn Trọng Viễn thấy thế, hài lòng gắp cho cậu một phần salad gà lớn, lại gắp thêm hoặc nhiều hoặc ít vài món ăn khác, chất đống trong bát cậu, sau đó đi lấy một chiếc bát to, một bát canh rong biển bèn chậm rãi đặt trước mặt cậu: “Tất cả chỗ này đều phải ăn hết!”

Mạnh Ân nhìn bát cơm bị chất đầy thức ăn của mình, khoé mắt bất chợt cay cay – trong kí ức của cậu, cậu chưa từng được ai gắp thức ăn cho. Trước đây mẹ cậu thường hay ra ngoài tìm bố cậu, sau đó quên nấu cơm cho cậu. Mà cho dù có nấu cơm, thì mỗi lần ăn cơm cũng sẽ không ngừng ca thán, chê trách cậu vì rõ ràng là con trai mà lại không được bố thích. Sau đó bảo cậu ăn kiêng đủ thứ, rốt cuộc làm cậu chẳng dám động đũa gắp thức ăn…

Về sau cậu có thể tự nấu cơm thì đổi lại tốt hơn đôi chút. Nhưng lúc đó mẹ cậu đi làm, bình thường cậu cũng chỉ có thể ăn cơm một mình.

Mặc dù hôm nay không biết vì sao Hàn Trọng Viễn lại có phần hung dữ, nhưng quả nhiên vẫn là người tốt.

Tiền Mạt vốn còn đang định cười nhạo con trai mình có lòng tốt mà lại như làm việc xấu, nhất định sẽ khiến người khác chán ghét, quay đầu lại trông thấy gương mặt Mạnh Ân tràn đầy cảm động, khoé miệng khẽ co giật.

Hàn Trọng Viễn để ý thấy vẻ mặt của mẹ mình, hơi mất tự nhiên: “Mẹ cũng mau ăn đi! Mẹ… ăn xong đi viện kiểm tra cẩn thận một chút.” Nửa câu đầu hắn nói cứng, nửa câu sau lại mềm nhũn. Đời trước, một năm sau Tiền Mạt mới phát hiện ra ung thư vú, kết quả phẫu thuật cũng không thể cứu được mạng sống của cô. Đời này, dù thế nào hắn cũng muốn ngăn chặn tất cả.

“Mẹ biết rồi, để thím Lưu cùng đi với mẹ, việc ở trường, còn cả chuyện của Mạnh Ân, con tự mình tìm trợ lí Tề đi.” Tiền Mạt cười cười, sự nghiệp bây giờ của cô đang trên đỉnh cao, cô không muốn chết một chút nào hết.

“Con biết rồi.” Hàn Trọng Viễn đáp.

Thím Lưu và Tiền Mạt đều ăn cơm xong, Hàn Trọng Viễn mới bưng bát lên ăn, ánh mắt lại luôn không kìm được bay về phía Mạnh Ân. Thấy thức ăn trong bát Mạnh Ân vơi đi, hắn lập tức gắp thêm vào. Rốt cuộc, trong bát của Mạnh Ân cũng chẳng thấy cơm đâu mà chỉ toàn là thức ăn.

“Ăn hết chỗ thức ăn này, rồi uống canh là được.” Hàn Trọng Viễn nói, bấy giờ mới bắt đầu ăn từng miếng lớn. Không biết vì cớ gì, hắn lại cảm thấy đồ ăn thím Lưu làm không hề ngon. Tiếc là lúc Mạnh Ân bị bố đánh, tay đập vào nền đất bị thương, nếu không nhất định hắn sẽ bắt Mạnh Ân đi nấu cơm.

Chẳng những không thể để Mạnh Ân đi nấu cơm, ngay cả muốn Mạnh Ân ấn bóp cho mình cũng không được… Đời trước Mạnh Ân ấn bóp cho hắn, hắn chẳng có cảm giác gì. Bây giờ rốt cuộc đôi chân cũng có tri giác, hắn lại rất muốn thử một phen.

Mạnh Ân vẫn cúi đầu, không hề phát hiện ánh mắt có thể nói là đã trở nên quá đáng của Hàn Trọng Viễn, mà rất nhanh, cậu cũng ăn hết đồ ăn trong bát mình.

Mặc dù sức ăn của cậu lớn, nhưng ăn rất nhiều thức ăn lại còn uống canh, bấy giờ cũng đã thấy no, lập tức thoải mái xoa bụng.

“Cậu theo tôi lên phòng đi.” Hàn Trọng Viễn nói với Mạnh Ân, sau đó dẫn người lên tầng.

Phòng của Hàn Trọng Viễn rất lớn, còn có cả ban công và nhà vệ sinh. Nhà vệ sinh thì lúc trước Mạnh Ân đã dùng, lần này Hàn Trọng Viễn bèn kéo người ra ngoài ban công, sau đó lựa trên giá sách của mình một lát, chọn ra một quyển sách cho cậu: “Tôi có chút việc, cậu đọc sách trước đi.”

Mạnh Ân ngoan ngoãn đọc cuốn “Bá tước Monte Cristo” mà Hàn Trọng Viễn đưa cho cậu, Hàn Trọng Viễn thì đi gọi điện cho trợ lí Tề An An của mẹ mình.

Mặc dù Tề An An là nữ, nhưng vẫn luôn là một người thông minh tháo vát. Đời trước Hàn Trọng Viễn có thể tiếp nhận Hoa Viễn, cô góp rất nhiều công sức, vậy nên thái độ của Hàn Trọng Viễn với cô cũng khá tốt.

Tất nhiên bây giờ, thứ gọi là thái độ khá tốt của hắn, chẳng qua cũng chỉ là giọng điệu khá khẩm hơn chút mà thôi.

“Tôi đã thương lượng với Mạnh Kiến Kim, dự định nói với Lý Thục Vân là Mạnh Ân bắt buộc phải tham gia giờ tự học buổi tối. Giáo viên tìm Mạnh Kiến Kim, Mạnh Kiến Kim bèn giúp cậu ấy thanh toán phí ăn ở, cậu thấy thế nào?” Tề An An hỏi. Việc Mạnh Ân không ở nội trú, không tham gia tiết tự học buổi tối vẫn luôn khiến chủ nhiệm khó chịu, trước đây cũng đã từng tìm mẹ của Mạnh Ân, đáng tiếc mẹ của Mạnh Ân không trả nổi phí ăn ở…

“Được, cứ nói như vậy đi!” Hàn Trọng Viễn đồng ý.

“Việc này quyết định như vậy, còn chuyện đi học của Mạnh Ân, thì phải làm thế nào? Bây giờ trong trường có rất nhiều lời đồn đại về cậu ấy, cậu ấy đã không còn thích hợp để học tiếp ở đây nữa rồi.”

“Việc này để sau hãng nói, trước hết cô đi điều tra chuyện trong nhà của Mạnh Ân một chút.” Hàn Trọng Viễn nói, lại nghĩ đến một chuyện, “Đúng rồi, cuốn nhật kí kia của Mạnh Ân, cô cũng tìm giúp tôi.” Hắn mới chỉ đọc vài trang nhật kí, không biết ở những trang khác, Mạnh Ân viết những gì…

Hàn Trọng Viễn dặn dò vài câu liền gác máy, sau đó đi tới ban công chăm chú nhìn Mạnh Ân đọc sách. Lại một lát sau, hắn bước lên đoạt lấy cuốn sách trên tay Mạnh Ân: “Qua bữa cơm nửa tiếng rồi, cậu đi ngủ với tôi!”

“Hả?” Mạnh Ân ngẩn ra, ngủ với Hàn Trọng Viễn ư?

Chapter
1 Chương 1: Quá khứ
2 Chương 2: Nhật kí
3 Chương 3: Đánh nhau
4 Chương 4: Nói thật
5 Chương 5: Một đời
6 Chương 6: Đánh người
7 Chương 7: Chữa bệnh
8 Chương 8: Ăn cơm
9 Chương 9: Bố mẹ
10 Chương 10: Uy hiếp
11 Chương 11: Khởi đầu
12 Chương 12: Phẫu thuật
13 Chương 13: Hàn Thận
14 Chương 14: Bạt tai
15 Chương 15: Cải thảo
16 Chương 16: Muốn đi
17 Chương 17: Về nhà
18 Chương 18: Gác xép
19 Chương 19: Mái nhà
20 Chương 20: Tài nấu nướng
21 Chương 21: Kế hoạch
22 Chương 22: Anh họ
23 Chương 23: Nhà mới
24 Chương 24: Siêu thị
25 Chương 25: Đi học
26 Chương 26: Bạn cùng lớp
27 Chương 27: Cổ phần
28 Chương 28: Một nửa
29 Chương 29: Bạn cùng lớp
30 Chương 30: Chúc mừng
31 Chương 31: Bạt tai
32 Chương 32: Bác cả
33 Chương 33: Dạy dỗ
34 Chương 34: Bình tĩnh
35 Chương 35: Phụ huynh
36 Chương 36: Giải quyết
37 Chương 37: Đoạt người
38 Chương 38: Nghe lén
39 Chương 39: Trộm tiền
40 Chương 40: Công ti
41 Chương 41: Xảy ra chuyện
42 Chương 42: Khu thương mại
43 Chương 43: Thổ lộ
44 Chương 44: Duyên Mộng
45 Chương 45: Trịnh Kỳ
46 Chương 46: Tiệc sinh nhật
47 Chương 47: Cổ phần
48 Chương 48: Nước bẩn
49 Chương 49: Vết thương
50 Chương 50: Đồng nghiệp
51 Chương 51: Liên hoan
52 Chương 52: Kỳ nổi loạn
53 Chương 53: Cd
54 Chương 54: Khảo sát
55 Chương 55: Đòi tiền
56 Chương 56: Nhập cổ phần
57 Chương 57: Giao chiến
58 Chương 58: Kết thân
59 Chương 59: Nhắc nhở
60 Chương 60: Ly hôn
61 Chương 61: Thục Vân
62 Chương 62: Di chúc
63 Chương 63: Xuất phát
64 Chương 64: Cảng thành
65 Chương 65: Nhà họ Trịnh
66 Chương 66: Biến cố
67 Chương 67: Phòng chống hàng giả
68 Chương 68: Hàng giả
69 Chương 69: Năm mới
70 Chương 70: Đưa ra ánh sáng
71 Chương 71: Thức tỉnh
72 Chương 72: Cảm tình
73 Chương 73: Tương lai
74 Chương 74: Thư tình
75 Chương 75: Nổi giận
76 Chương 76: Bác sĩ
77 Chương 77: Nhẫn
78 Chương 78: Thi đại học
79 Chương 79: Sau đó
80 Chương 80: Thể dục
81 Chương 81: Khai giảng
82 Chương 82: Sinh viên mới
83 Chương 83: Điện thoại di động
84 Chương 84: Siêu hot
85 Chương 85: Tết dương lịch
86 Chương 86: Đón tết
87 Chương 87: Năm mới
88 Chương 88: Phát hiện
89 Chương 89: Nghỉ hè
90 Chương 90: Bất ngờ
91 Chương 91: Bắt cóc
92 Chương 92: Phát điên
93 Chương 93: Cứu người
94 Chương 94: Gặp nhau
95 Chương 95: Được cứu
96 Chương 96: Bệnh viện
97 Chương 97: Giận cá chém thớt
98 Chương 98: Di sản
99 Chương 99: Giải quyết
100 Chương 100: Kết thúc
101 Chương 101: Tốt nghiệp
102 Chương 102: Lễ tốt nghiệp
103 Chương 103: Chụp ảnh
104 Chương 104: Nguyên Ân
105 Chương 105: Khai trương
106 Chương 106: Vòng ngọc
107 Chương 107: Nhà họ Lịch
108 Chương 108: Báo ứng
109 Chương 109: Cơm chó
110 Chương 110: Đẹp trai nhất
111 Chương 111: Đánh mất
112 Chương 112: Clone
113 Chương 113: Cố tình
114 Chương 114: Trùng tên
115 Chương 115: Màn chắn
116 Chương 116: Come out
117 Chương 117: Bùng nổ
118 Chương 118: Kết thúc
119 Chương 119: Ngoại truyện: Hôn lễ
120 Chương 120: Ngoại truyện: Trịnh Kỳ
121 Chương 121: Ngoại truyện: Tài nấu ăn của Mạnh Ân
122 Chương 122: Ngoại truyện: Tình địch chưa từng xuất hiện
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chương 1: Quá khứ
2
Chương 2: Nhật kí
3
Chương 3: Đánh nhau
4
Chương 4: Nói thật
5
Chương 5: Một đời
6
Chương 6: Đánh người
7
Chương 7: Chữa bệnh
8
Chương 8: Ăn cơm
9
Chương 9: Bố mẹ
10
Chương 10: Uy hiếp
11
Chương 11: Khởi đầu
12
Chương 12: Phẫu thuật
13
Chương 13: Hàn Thận
14
Chương 14: Bạt tai
15
Chương 15: Cải thảo
16
Chương 16: Muốn đi
17
Chương 17: Về nhà
18
Chương 18: Gác xép
19
Chương 19: Mái nhà
20
Chương 20: Tài nấu nướng
21
Chương 21: Kế hoạch
22
Chương 22: Anh họ
23
Chương 23: Nhà mới
24
Chương 24: Siêu thị
25
Chương 25: Đi học
26
Chương 26: Bạn cùng lớp
27
Chương 27: Cổ phần
28
Chương 28: Một nửa
29
Chương 29: Bạn cùng lớp
30
Chương 30: Chúc mừng
31
Chương 31: Bạt tai
32
Chương 32: Bác cả
33
Chương 33: Dạy dỗ
34
Chương 34: Bình tĩnh
35
Chương 35: Phụ huynh
36
Chương 36: Giải quyết
37
Chương 37: Đoạt người
38
Chương 38: Nghe lén
39
Chương 39: Trộm tiền
40
Chương 40: Công ti
41
Chương 41: Xảy ra chuyện
42
Chương 42: Khu thương mại
43
Chương 43: Thổ lộ
44
Chương 44: Duyên Mộng
45
Chương 45: Trịnh Kỳ
46
Chương 46: Tiệc sinh nhật
47
Chương 47: Cổ phần
48
Chương 48: Nước bẩn
49
Chương 49: Vết thương
50
Chương 50: Đồng nghiệp
51
Chương 51: Liên hoan
52
Chương 52: Kỳ nổi loạn
53
Chương 53: Cd
54
Chương 54: Khảo sát
55
Chương 55: Đòi tiền
56
Chương 56: Nhập cổ phần
57
Chương 57: Giao chiến
58
Chương 58: Kết thân
59
Chương 59: Nhắc nhở
60
Chương 60: Ly hôn
61
Chương 61: Thục Vân
62
Chương 62: Di chúc
63
Chương 63: Xuất phát
64
Chương 64: Cảng thành
65
Chương 65: Nhà họ Trịnh
66
Chương 66: Biến cố
67
Chương 67: Phòng chống hàng giả
68
Chương 68: Hàng giả
69
Chương 69: Năm mới
70
Chương 70: Đưa ra ánh sáng
71
Chương 71: Thức tỉnh
72
Chương 72: Cảm tình
73
Chương 73: Tương lai
74
Chương 74: Thư tình
75
Chương 75: Nổi giận
76
Chương 76: Bác sĩ
77
Chương 77: Nhẫn
78
Chương 78: Thi đại học
79
Chương 79: Sau đó
80
Chương 80: Thể dục
81
Chương 81: Khai giảng
82
Chương 82: Sinh viên mới
83
Chương 83: Điện thoại di động
84
Chương 84: Siêu hot
85
Chương 85: Tết dương lịch
86
Chương 86: Đón tết
87
Chương 87: Năm mới
88
Chương 88: Phát hiện
89
Chương 89: Nghỉ hè
90
Chương 90: Bất ngờ
91
Chương 91: Bắt cóc
92
Chương 92: Phát điên
93
Chương 93: Cứu người
94
Chương 94: Gặp nhau
95
Chương 95: Được cứu
96
Chương 96: Bệnh viện
97
Chương 97: Giận cá chém thớt
98
Chương 98: Di sản
99
Chương 99: Giải quyết
100
Chương 100: Kết thúc
101
Chương 101: Tốt nghiệp
102
Chương 102: Lễ tốt nghiệp
103
Chương 103: Chụp ảnh
104
Chương 104: Nguyên Ân
105
Chương 105: Khai trương
106
Chương 106: Vòng ngọc
107
Chương 107: Nhà họ Lịch
108
Chương 108: Báo ứng
109
Chương 109: Cơm chó
110
Chương 110: Đẹp trai nhất
111
Chương 111: Đánh mất
112
Chương 112: Clone
113
Chương 113: Cố tình
114
Chương 114: Trùng tên
115
Chương 115: Màn chắn
116
Chương 116: Come out
117
Chương 117: Bùng nổ
118
Chương 118: Kết thúc
119
Chương 119: Ngoại truyện: Hôn lễ
120
Chương 120: Ngoại truyện: Trịnh Kỳ
121
Chương 121: Ngoại truyện: Tài nấu ăn của Mạnh Ân
122
Chương 122: Ngoại truyện: Tình địch chưa từng xuất hiện