Chương 52: – Phiên ngoại về nữ thích khách: Đối thủ một mất một còn

Phiên ngoại về nữ thích khách: Đối thủ một mất một còn
Cái gọi là oan gia mà đã gặp mặt, thì ắt sẽ gặp nhau ở ngõ hẹp.
Hôm nay nhân dịp khí trời tốt lành ta cùng Liêu đường chủ bọn họ đi thôn Sơn Hải du ngoạn, lại cũng để ta đụng phải Trữ Thanh Ngưng con hồ ly lòng dạ hẹp hòi tối đen như mực kia, đương nhiên, bao gồm cả đồ nữ nhân chết bầm đã phụ lòng ta nữa.
May là sau khi ăn no nê ta một mình đi dạo giải sầu, mới phát hiện các nàng. Mà hai tên này lại dám không mang theo thị vệ liền chạy ra ngoài chơi? Không biết giang hồ hiểm ác sao.
Hừ, đúng là đi mòn cả giày cũng không tìm thấy, mà không cần tốn sức thì lại tìm ra. Ta âm hiểm cười hì hì, vội vàng mai phục trong chỗ tối xem xét. Hình như... hình như... quả thật chỉ có Trữ Thanh Ngưng và Đại Hoa thôi a, tên nữ thị vệ mặt lạnh phiền toái kia hiếm thấy không đi theo? !
Cơ hội ngàn năm có một!
Nhưng gặp chuyện thì phải bình tĩnh ta cũng trấn định không nóng lòng động thủ, mà là kiên nhẫn đợi xem các nàng tản bộ nói chuyện trên bờ biển, cùng nhặt xác sò loại hành động ngây thơ lãng mạn này, cuối cùng còn ngồi xuống bên nhau ngắm phong cảnh...
(╯‵*′)╯︵┻━┻ Lý nào lại vậy! ! Tụi nó đang yêu nhau à! ! Giữa chủ tớ thì có cái gì mà tản bộ rồi nói chuyện phiếm rồi nhặt vỏ sò rồi còn sóng vai bên nhau ngắm cảnh nữa chứ!
Ta cảm thấy hai tên này quá ư chướng mắt rồi.
Thật muốn động thủ quá làm sao đây! Không được không được, đợi thêm chút, lỡ bị lừa thì làm sao. Ta kềm chế nóng vội, tiếp tục dòm. Quay đầu hướng về nơi xa xa, sau lưng là từng đợt lá lay động trong cơn gió, trước mặt là những lùm cỏ che chắn. Liêu đường chủ bọn họ vẫn còn nướng thịt ở bờ biển đi. Lại một chút cũng không phát hiện đầu rừng bên này còn có người, không quá nhạy cảm!
Có cần thông báo kêu bọn họ qua đây không nhỉ? Ta nghĩ là cần, vừa định xoay người, cũng là lúc liếc thấy nữ nhân Đại Hoa chết bầm kia không biết tự lúc nào đã hái quả đu đủ trở lại, vẻ mặt còn xuân tâm rạo rực tràn đầy thẹn thùng tặng cho Trữ Thanh Ngưng! !
(╯‵*′)╯︵┻━┻ Tụi nó quả nhiên từ sớm đã có mờ ám ** các loại! ! Hừ! Bởi mới nói, vì sao mà lúc trước nàng ta lại phải quyết mực một lòng che chở cho Trữ Thanh Ngưng, còn Trữ Thanh Ngưng lại vừa ngầm nhìn nàng với cái nhìn hàm chứa đầy tình ý!
Hôm nay còn dám nàng nàng chàng chàng tới đây ngắm cảnh, còn muốn nhân dịp phong cảnh biển tình thơ mộng ước hẹn nữa chứ! Đây đúng là một đôi cẩu nữ nữ không biết xấu hổ là gì! !
Ta không thể nhịn được hơn, rút kiếm xông tới, thế nhưng nữ nhân chết bầm Đại Hoa kia lại vì bảo vệ tính mạng cho nàng ta, cả quả đu đủ cũng ném ra! Thật sự quá vô sỉ rồi! Hơn nữa tên nữ thị vệ mặt lạnh không biết thương hoa tiếc ngọc là gì tại sao cũng xuất hiện ở đây! Lẽ nào hết thảy đều là cạm bẫy của Trữ Thanh Ngưng?
Đáng ghét, còn từng bước ép sát, nếu không phải lúc này ta đang có kinh nguyệt, tên nữ thị vệ đáng ghét này cơ bản không phải đối thủ của ta, ta cũng không đến nỗi rơi xuống hố bẫy với nàng xui tận mạng như vậy!
Chậc... tại sao mỗi lần gặp tên này là đều bị chém thế nhỉ, lão nương mấy ngày nay chảy máu nhiều rồi!
Đại Phương đúng không, ta cũng sẽ ghi nhớ bản mặt ngươi! Đợi vết thương ta lành lặn, sẽ tìm ngươi quyết đấu một phen!
"Thiếu chủ Thốn Tuyết, có thể nói chuyện riêng với ngươi một lúc không."
Thật vất vả được kéo lên, nữ nhân Đại Hoa kia cuối cùng cũng có lương tâm sau khi phát hiện chủ động tới băng bó kỹ vết thương cho ta, Trữ Thanh Ngưng lại cho những người khác lui xuống, ở đơn độc một mình với ta, một bộ muốn thương lượng.
Hừ, có gì hay ho mà thương với chả lượng, đã rơi vào tay ả, muốn giết muốn xử giảo tùy ả. Ta ngạo nghễ bất khuất, lạnh lùng nhìn. Dù ả vẫn giữ thái độ nhàn nhã, nhưng hình như cũng đã dự tính xong. Đôi mắt xấu xa cất giấu vô số tâm tư của ả nhẹ quét tới, khoan thai nói.
"Có muốn bảo toàn cho hội thích khách của ngươi?"
Bảo toàn hội thích khách? Lòng ta giật nảy, lúc này một suy nghĩ dần nổi lên trong đầu. Gần đây có một vài phân đà trong hội bỗng khác thường, tự nhiên lại trở nên sợ hãi. Đều do ả làm sao?
Ta từ từ nheo mắt, không cam tâm nhìn về hướng vô số nam nữ dốt nát bị mê hoặc có mặt ở đây.
Nữ nhân này, muốn lộ móng vuốt rồi?
---- ---- ----
Lát mình sẽ up thêm một chương phiên ngoại.

Chapter
1 Chương 01: - Nhờ cậy
2 Chương 02: - Tới Thuận Thiên thành
3 Chương 03: - Ẩn nấp trong đêm
4 Chương 04: - Cuộc thi tuyển thị nữ
5 Chương 05: - Quận chúa khó đoán
6 Chương 06: - Thành được nghề mà không lanh lợi cũng thua
7 Chương 07: - Bị thương không nhẹ
8 Chương 08: - Nắm tất cả trong lòng bàn tay
9 Chương 09: - Bước chân vào vương phủ sâu như biển
10 Chương 10: - Kể từ đây tiết tháo như người qua đường
11 Chương 11: - Đi cùng
12 Chương 12: - Cô nương tuấn tú
13 Chương 13: - Vương gia nhà bao việc
14 Chương 14: - Phong Diệp Tự
15 Chương 15: - Nguy cơ
16 Chương 16: - Nên xuất thủ
17 Chương 17: - Quận chúa quan trọng hơn
18 Chương 18: - Có tính là chung hoạn nạn
19 Chương 19: - Phiền nhiễu
20 Chương 20: - Tiền đồ chưa biết ra sao
21 Chương 21: - Phiên ngoại: Câu chuyện lễ trung thu*
22 Chương 22: - Thiện Trung nghỉ phép
23 Chương 23: - Phiên ngoại: Nữ thích khách
24 Chương 24: - Quận chúa bị bệnh
25 Chương 25: - Diệu kế của vương gia
26 Chương 26: - Đi dược sơn
27 Chương 27: - Xem như là thuận lợi đi
28 Chương 28: - Viên chủ lạnh lùng
29 Chương 29: - Hậu quả của việc uống rượu
30 Chương 30: - Chủ tớ
31 Chương 31: - Kết quả là quận chúa
32 Chương 32: - Là phạt yêu
33 Chương 33: - Ấm giường gì chứ
34 Chương 34: - Hồng y giáo chủ
35 Chương 35: - Còn cả một đời
36 Chương 36: - Mưu kế về đêm
37 Chương 37: - Sa lưới
38 Chương 38: - Trước hừng đông
39 Chương 39: - Trở về
40 Chương 40: - Phiền não trong lòng
41 Chương 41: - Phiên ngoại Tiêu Dao Tử
42 Chương 42: - Thanh mai trúc mã
43 Chương 43: - Hậu quả của việc say rượu
44 Chương 44: - Phiên ngoại Sự quyến rũ của tiểu thư
45 Chương 45: - Tiểu thư và con chó của nàng
46 Chương 46: - Không dám nhìn lại
47 Chương 47: - Sư huynh đã thất lạc nhiều năm
48 Chương 48: - Du ngoạn Sơn Hải, chỉ hai người
49 Chương 49: - Ấm áp
50 Chương 50: - Một đêm khó khăn
51 Chương 51: - Gặp lại nữ thích khách
52 Chương 52: - Phiên ngoại về nữ thích khách: Đối thủ một mất một còn
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 01: - Nhờ cậy
2
Chương 02: - Tới Thuận Thiên thành
3
Chương 03: - Ẩn nấp trong đêm
4
Chương 04: - Cuộc thi tuyển thị nữ
5
Chương 05: - Quận chúa khó đoán
6
Chương 06: - Thành được nghề mà không lanh lợi cũng thua
7
Chương 07: - Bị thương không nhẹ
8
Chương 08: - Nắm tất cả trong lòng bàn tay
9
Chương 09: - Bước chân vào vương phủ sâu như biển
10
Chương 10: - Kể từ đây tiết tháo như người qua đường
11
Chương 11: - Đi cùng
12
Chương 12: - Cô nương tuấn tú
13
Chương 13: - Vương gia nhà bao việc
14
Chương 14: - Phong Diệp Tự
15
Chương 15: - Nguy cơ
16
Chương 16: - Nên xuất thủ
17
Chương 17: - Quận chúa quan trọng hơn
18
Chương 18: - Có tính là chung hoạn nạn
19
Chương 19: - Phiền nhiễu
20
Chương 20: - Tiền đồ chưa biết ra sao
21
Chương 21: - Phiên ngoại: Câu chuyện lễ trung thu*
22
Chương 22: - Thiện Trung nghỉ phép
23
Chương 23: - Phiên ngoại: Nữ thích khách
24
Chương 24: - Quận chúa bị bệnh
25
Chương 25: - Diệu kế của vương gia
26
Chương 26: - Đi dược sơn
27
Chương 27: - Xem như là thuận lợi đi
28
Chương 28: - Viên chủ lạnh lùng
29
Chương 29: - Hậu quả của việc uống rượu
30
Chương 30: - Chủ tớ
31
Chương 31: - Kết quả là quận chúa
32
Chương 32: - Là phạt yêu
33
Chương 33: - Ấm giường gì chứ
34
Chương 34: - Hồng y giáo chủ
35
Chương 35: - Còn cả một đời
36
Chương 36: - Mưu kế về đêm
37
Chương 37: - Sa lưới
38
Chương 38: - Trước hừng đông
39
Chương 39: - Trở về
40
Chương 40: - Phiền não trong lòng
41
Chương 41: - Phiên ngoại Tiêu Dao Tử
42
Chương 42: - Thanh mai trúc mã
43
Chương 43: - Hậu quả của việc say rượu
44
Chương 44: - Phiên ngoại Sự quyến rũ của tiểu thư
45
Chương 45: - Tiểu thư và con chó của nàng
46
Chương 46: - Không dám nhìn lại
47
Chương 47: - Sư huynh đã thất lạc nhiều năm
48
Chương 48: - Du ngoạn Sơn Hải, chỉ hai người
49
Chương 49: - Ấm áp
50
Chương 50: - Một đêm khó khăn
51
Chương 51: - Gặp lại nữ thích khách
52
Chương 52: - Phiên ngoại về nữ thích khách: Đối thủ một mất một còn