Chương 212

“Chết rồi, lần này Kỳ Ca nguy rồi.” Thấy mảnh thủy tinh sắp bay đến nơi rồi mà Kỳ Ca vẫn chưa tránh đi, đám thuộc hạ của anh ta và một đám người khác đều than lên một tiếng.

Thế nhưng chính vào lúc bọn họ định nhắm chặt mắt lại, Kỳ Ca đột nhiên cử động, toàn thân anh ta không hề động đậy, chỉ có vai phải khẽ động, sau đó đầu anh ta né sang bên phải.

Vù!

Nói thì thế nhưng thực tế rất nhanh, mảnh thủy tinh chính vào giây phút đó xẹt qua yết hầu Kỳ Ca.

“Con mẹ nó chứ, lại thất bại rồi.” Nhìn thấy ám khí của mình không đâm trúng Kỳ Ca, Kim Kỵ Dung đỏ bừng mặt quay đi. Tại sao chứ, tại sao anh ta lại không bắn trúng người đang di chuyển chứ? Đây là tại sao chứ?

Hoàng Tử Hiên thấy vô cùng mất mặt, lườm anh ta một cái rồi nói: “Tôi khuyên cậu cả đời này đừng thử nữa, căn bản không thể xuất hiện kì tích được đâu, bao nhiêu mặt mũi đều bị cậu vất sạch rồi.”

Bị Hoàng Tử Hiên nói, mặt Kim Kỵ Dung càng đỏ hơn.

La Triết thì lại bĩu môi, lần đầu tiên anh ta thấy Kim Kỵ Dung chỉ dùng một mảnh thủy tinh bắn trúng người khác còn cảm thấy rất kinh ngạc. Cho nên lúc Kim Kỵ Dung lại ra tay lần nữa, anh ta cho rằng Kỳ Ca nhất định sẽ ngã xuống, ai mà ngờ được đến da của người ta còn không chạm được vào. Hơn nữa nghe ý tứ của Hoàng Tử Hiên, lỗi sai này hình như là nhiều như cơm bữa.

Đéo ngờ được, hóa ra lần đầu tiên bắn trúng chỉ là do may mắn mà thôi.

“Hahaha….” Đám đông ở đấy lần lượt ngây ra vài giây mới phản ứng lại, cả lũ ôm bụng cười bò.

“Tao còn tưởng nó trâu bò như nào, thì ra cũng chỉ là một tên vô dụng.”

“Đương nhiên, Kỳ Ca của chúng ta là ai chứ, làm sao có thể bị tên đó dễ dàng bắn trúng chứ.”

“Chúng mày nhìn đi, nhìn Kỳ Ca ngược bọn chúng thế nào, haha.”

Đám đông mồm năm miệng mười cười nhạo Kim Kỵ Dung, từng người một lộ ra ánh mắt mong đợi, đợi bọn họ bị Kỳ Ca xử lý.

“Ây da mẹ nó, tao không tin tao không đánh lại mày.” Kim Kỵ Dung thấy Kỳ Ca khí thế hùng hổ lao đến, dáng vẻ như muốn băm nát mình ra thì cũng không nhịn được nổi giận đùng đùng, vội đứng dậy.

“Cẩn thận chút, tôi thấy bước chân hắn ta đầy lực, lúc tránh mảnh thủy tinh dường như có nội lực phát ra, chắc hẳn là người tu võ.” Hoàng Tử Hiên trầm giọng dặn dò.

“Người tu võ thì sao chứ, tôi tốt xấu gì cũng có tu vi Bài Sơn Kỳ nhị phẩm đấy.” Kim Kỵ Dung mới không thèm để Kỳ Ca vào trong mắt, lúc nói liền tung thân lên, cùng với Kỳ Ca đối chọi.

Bụp bụp bụp!

Hai người liên tiếp đánh ba chiêu, âm thanh quyền đấu quyến, nắm đấm đấu nắm đấm vang lên, khiến người ta không rét mà run.

“Thằng này, mày cũng là người tu võ!” Qua ba chiêu, Kỳ Ca lập tức nhìn ra thực lực của Kim Kỵ Dung.

“Lẽ nào mày cho rằng thiên hạ này chỉ có mình mày là người tu võ thôi sao.” Kim Kỵ Dung hừ lạnh một tiếng, không cho Kỳ Ca cơ hội nói chuyện lại xông lên. Tu vi của tên Kỳ Ca này nhiều nhất cũng chỉ là Kim Cương Kỳ tam phẩm. Đối phó với người khác thì dư sức nhưng muốn đối phó với Kim Kỵ Dung thì còn kém xa lắm.

Kỳ Ca cũng ý thức được điều này, tu vi của Kim Kỵ Dung cao hơn mình rất nhiều, công phu cũng lợi hại hơn. Nếu cứ tiếp tục dây dưa, bản thân không dám đảm bảo sẽ không bị thiệt. Nhưng nếu không đánh nữa, vậy thì trước mặt bọn thuộc hạ sẽ mất hết mặt mũi uy nghiêm. Không còn đường lui, Kỳ Ca chỉ có thể liều một phen, đem bản lĩnh nhà nghề ra đối phó.

“Mày có chút công phu mèo cào này mà cũng dám khoác lác muốn đem bọn tao phanh thây phanh cốt á, tao cho mày nếm thử mùi vị bị phanh thây phanh cốt trước nhá.” Trong lúc nói, Kim Kỵ Dung dùng một tay khóa chặt vai Kỳ Ca.

Kỳ Ca cảm thấy nguy hiểm, quay người muốn trốn, thế nhưng tốc độ của anh ta vẫn chậm một nhịp. Chỉ nghe thấy răng rắc một tiếng, vùng vai phút chốc truyền tới cơn đau gãy xương thấu da thấu thịt.

“Kỳ Ca!” Đám thuộc hạ thấy Kỳ Ca bị thương, tư thế hùng hổ hợp lại lao lên.

“Đến đây, chúng mày lên người nào tao tiếp người ấy, ông đây xem như là vận động chút.” Lời của Kim Kỵ Dung vừa dứt, bàn tay như rắn bò đã chuyển sang cánh tay còn lại của Kỳ Ca.

Răng rắc!

“A……” nỗi đau bị bẻ xương liên tiếp hai lần khiến Kỳ Ca không nhịn nổi mà la hét lên.

“Dừng tay!”

Đúng vào lúc này, Ngô Cảnh Hành xuất hiện, anh ta thấy Kỳ Ca bị một tên không quen biết kìm kẹp ngay trước mắt, nhìn dáng vẻ còn bị thương nặng, trong phút chốc anh ta liền nổi giận phừng phừng lên tiếng ngăn lại.

Kim Kỵ Dung lạnh nhạt nhìn về phía Ngô Cảnh Hành: “Mày là cọng hành nào?”

“Con mẹ nó tao không phải là hành!” Ngô Cảnh Hành phì phò hét lớn: “Mày có biết người mày đánh là ai không hả?”

“Mày đến hành cũng không phải mà còn dám đứng ở đây hò hét? Cút con mẹ mày sang một bên.” Kim Kỵ Dung chửi một tiếng.

“Ông đây là con trai của Ngô Đường chủ, một trong thất đại Đường chủ của Cửu Long Thập Bát hội. Mày dám ăn nói với tao như vậy, mày chết chắc rồi.” Ngô Cảnh Hành lần nữa phì phò hét lớn.

“Cửu Long Thập Bát hội?” Kim Kỵ Dung nghiêng đầu nghĩ ngợi một lúc, sau đó lại hỏi: “Cửu Long Thập Bát hội là cái cc gì?”

“Không phải cc, là…”

“Đến cc cũng không phải thì đứng đây hót líu lo làm mẹ gì.” Kim Kỵ Dung không thèm đợi đám thuộc hạ của Ngô Cảnh Hành nói hết, quay người gập eo liền nhấc cái chân trái của Kỳ Ca lên, độc ác vặn về đằng sau.

Răng rắc!

Dưới bầu không khí căng thẳng, tiếng gãy xương lại lần nữa vang lên.

“A…” Kỳ Ca lần nữa hét lớn, cả người lăn uỵch ra đất. Lúc này xương cả hai bên vai và đầu gối chân trái của hắn như bị nghiền ra, đau đến toát cả mồ hôi hột, suýt chút nữa thì hôn mê ngất đi.

“Kỳ Ca!” thấy Kỳ Ca đau đến như vậy, đám thuộc hạ của hắn ai cũng đỏ hoe mắt, phẫn nộ muốn lao lên gϊếŧ Kim Kỵ Dung.

“Tao ghét nhất là mấy thằng tự cho rằng mình giỏi, tao nói cho mày biết. Trước đây có một tên còn lợi hại hơn mày, nó đắc tội với tao, cuối cùng bị tao ném ra tận Long Thành, đến bây giờ vẫn chưa biết sống chết như nào đâu. Mà có khi chết rồi cũng nên. Mày dám hống hách với tao sao, thứ tao có là người, mày có thể đánh được mười người nhưng có thể đánh được trăm người sao?” Ngô Cảnh Hành thấy Kim Kỵ Dung ngang ngược như vậy, nghiến răng nghiến lợi đe dọa.

“Người mà anh nói đó là tôi sao?”

Lời của Ngô Cảnh Hành vừa dứt, Hoàng Tử Hiên vẫn đang ẩn thân dưới ánh đèn u ám nhàn nhạt mở miệng hỏi.

Nghe thấy thanh âm nói chuyện lạnh nhạt xen lẫn ý cười như có như không, đầu óc Ngô Cảnh Hành liền bừng tỉnh, nhanh chóng nhìn về phía Hoàng Tử Hiên.

“Mày!” Khi nhìn thấy người ngồi bên đó quả nhiên là Hoàng Tử Hiên, Ngô Cảnh Hành bị dọa đến trừng to mắt, vô thức lùi về sau một bước.

“Sao nào, mới hơn nửa tháng không gặp, cậu Ngô liền không nhận ra tôi rồi à? Là do tôi lại đẹp trai hơn ư, hay là do cậu Ngô đây quý hóa quá quên mất?” Hoàng Tử Hiên nhếch mép cười, lộ ra hai hàng răng trắng nhỏ.

Bạch Phi Nhi cảm thấy Hoàng Tử Hiên cười lên rất đẹp trai, nhưng mà không biết vì sao Ngô Cảnh Hành nhìn thấy lại sợ hãi, anh ta tiếp tục lùi về phía sau, thanh âm run rẩy: “Mày, mày là người hay ma?”

“Anh không nhìn ra sao? Có cần tôi lại gần chút cho anh sờ thử không?” Hoàng Tử Hiên nói xong liền đứng dậy.

“Mày đừng đến!” Ngô Cảnh Hành bị dọa chết khiếp rồi. Anh ta sao dám để Hoàng Tử Hiên lại gần mình chứ, đến lúc đó có chạy cũng không kịp. Anh ta và Hoàng Tử Hiên có mối thù không đội trời chung, nhất định phải giữ khoảng cách an toàn mới được.

“Vậy anh bây giờ có thể nhìn ra tôi là người hay ma chưa?” Hoàng Tử Hiên híp mắt cười nói.

Ngô Cảnh Hành vội vã gật đầu: “Có thể, có thể.”

“Có thể là tốt. Lâu ngày không gặp, cậu Ngô dạo này ổn không. Tôi đây vừa quay về liền nhìn thấy anh rồi, hai ta quả là có duyên.” Hoàng Tử Hiên cười nói.

Ngô Cảnh Hành trong lòng nghĩ duyên phận cái em gái mày ấy, ông đây vì mày mà bị nhốt trong nhà cấm túc nửa tháng rồi. Hôm nay không dễ dàng gì mới được thả ra, vừa đem theo thuộc hạ ra ngoài ăn chơi thì trước là bị một đứa con gái đạp đến suýt thành thái giám, sau lại đen đủi gặp phải Hoàng Tử Hiên. Sớm biết đen đủi như này, anh ta thà bị cấm túc thêm một ngày còn hơn.

“Haha, haha.” Ngô Cảnh Hành ngượng ngùng cười hai tiếng, sắp xếp lại câu từ rồi mới nói: “Tối nay mày với tao không phải kẻ thù, tao chỉ muốn tìm đám kia tính sổ thôi. Mong mày đừng quản chuyện này.”

Bạch Phi Nhi thấy Ngô Cảnh Hành chỉ vào mình và Giang Y Y liền không nhịn được run rẩy, giương ánh mắt cầu cứu về phía Hoàng Tử Hiên. Nếu như Hoàng Tử Hiên đem hai bọn cô giao ra, vậy thì hai bọn cô còn đường sống sao.

“Anh muốn hai cô ấy sao?” Hoàng Tử Hiên ngước mắt nói.

Ngô Cảnh hành gật gật đầu, trong lòng nghĩ sớm biết hai con bé đó chạy đến chỗ hắn nấp thì anh ta không thèm ra đây đâu. Nhưng mà bây giờ đã ra rồi, cũng không thể trước mặt bao nhiêu thuộc hạ nhẫn nhục thế được, vậy thì mất mặt ông đây lắm.

“Nhưng mà tôi tại sao lại phải giao cho anh?” Hoàng Tử Hiên trầm giọng: “Thù giữa hai chúng ta có phải nên tính trước không.”

Ngô Cảnh Hành vừa nghe thấy Hoàng Tử Hiên nói muốn cùng mình tính sổ liền bị dọa đến mặt mày thay đổi. Hôm nay anh ta chỉ đem theo vài người ra ngoài, cho dù có thêm cả lũ đang có mặt ở đây thì cũng không đủ để Hoàng Tử Hiên nhét kẽ răng. Lần trước mình điều động hơn hai trăm người cũng không làm gì được hắn. Huống hồ bây giờ lại còn nhiều thêm một tên trợ thủ lợi hại, vậy thì mình càng không phải đối thủ rồi.

“Cậu Ngô, tên này là ai vậy. Hống hách ngang ngược như vậy, để bọn em cho hắn bài học nhá. Để bọn chúng biết Cửu Long Thập Bát hội chúng ta không dễ chọc.” Một tên thuộc hạ của Kỳ Ca sớm đã muốn lên cứu người rồi. Ngô Cảnh Hành và Hoàng Tử Hiên cứ lề mề dây dưa nói chuyện, hắn sốt ruột không chịu nổi.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224
225 Chương 225
226 Chương 226
227 Chương 227
228 Chương 228
229 Chương 229
230 Chương 230
231 Chương 231
232 Chương 232
233 Chương 233
234 Chương 234
235 Chương 235
236 Chương 236
237 Chương 237
238 Chương 238
239 Chương 239
240 Chương 240
241 Chương 241
242 Chương 242
243 Chương 243
244 Chương 244
245 Chương 245
246 Chương 246
247 Chương 247
248 Chương 248
249 Chương 249
250 Chương 250
251 Chương 251
252 Chương 252
253 Chương 253
254 Chương 254
255 Chương 255
256 Chương 256
257 Chương 257
258 Chương 258
259 Chương 259
260 Chương 260
261 Chương 261
262 Chương 262
263 Chương 263
264 Chương 264
265 Chương 265
266 Chương 266
267 Chương 267
268 Chương 268
269 Chương 269
270 Chương 270
271 Chương 271
272 Chương 272
273 Chương 273
274 Chương 274
275 Chương 275
276 Chương 276
277 Chương 277
278 Chương 278
279 Chương 279
280 Chương 280
281 Chương 281
282 Chương 282
283 Chương 283
284 Chương 284
285 Chương 285
286 Chương 286
287 Chương 287
288 Chương 288
289 Chương 289
290 Chương 290
291 Chương 291
292 Chương 292
293 Chương 293
294 Chương 294
295 Chương 295
296 Chương 296
297 Chương 297
298 Chương 298
299 Chương 299
300 Chương 300
301 Chương 301
302 Chương 302
303 Chương 303
304 Chương 304
305 Chương 305
306 Chương 306
307 Chương 307
308 Chương 308
309 Chương 309
310 Chương 310
311 Chương 311
312 Chương 312
313 Chương 313
314 Chương 314
315 Chương 315
316 Chương 316
317 Chương 317
318 Chương 318
319 Chương 319: 319: Nghĩa Nữ
320 Chương 320: 320: Quái Nhân
321 Chương 321: 321: Làm Màu Thất Bại
322 Chương 322: 322: Anh Em Tranh Chấp
323 Chương 323: 323: Tảng Đá Trong Nhà Xí
324 Chương 324: 324: Cái Tư Thế Này Không Tệ Nhà
325 Chương 325: 325: Tiêm
326 Chương 326: 326: Bắt Tên Tội Phạm Đang Hoạt Động
327 Chương 327: 327: Dựa Vào Tôi Vui Vẻ
328 Chương 328: 328: Bữa Cơm Của Nhà Họ Lê
329 Chương 329: 329: Sự Đền Bù Của Hoàng Hùng Vỹ
330 Chương 330: 330: Chuyện Thú Vị Lúc Nhỏ
331 Chương 331: 331: Giang Y Y Bị Kẹt
332 Chương 332: 332: Hấp Thụ Hơi Ấm
333 Chương 333: 333: Cô Ấy Là Em Gái Tôi
334 Chương 334: 334: Đồng Ca Sóng Gió
335 Chương 335: 335: Vẫn Là Cách Hoàn Trả Đơn Giản Nhất
336 Chương 336: 336: Thêm Một Kẻ Thù
337 Chương 337: 337: Đảo Ngược Tình Thế
338 Chương 338: 338: Yêu Cầu Của Kinh Hoan
339 Chương 339: 339: Ngôi Sao Nhỏ Quen Mắt
340 Chương 340: 340: Anh Chỉ Không Biết Xấu Hổ Mà Thôi
341 Chương 341: 341: Có Tin Tôi Không
342 Chương 342: 342: Anh Biến Cách Xa Ra Chút
343 Chương 343: 343: Hồ Ngôn Chương Hôn Mê
344 Chương 344: 344: Không Thiếu Tiền
345 Chương 345: 345: Lê Mỹ Gia Ghen
346 Chương 346: 346: Cùng Một Bàn
347 Chương 347: 347: Thận Của Anh Ta Vẫn Còn Khỏe Lắm
348 Chương 348: 348: Lựa Chọn Của Giang Y Y
349 Chương 349: 349: Có Tiền Hơn Ai Kia
350 Chương 350: 350: Huynh Đệ Kinh Thiên
351 Chương 351: 351: Tin Tức Của Cẩu Bảo
352 Chương 352: 352: Thư Mời
353 Chương 353: 353: Tham Gia Buổi Đấu Giá
354 Chương 354: 354: Trận Đấu Giá Đầu Tiên
355 Chương 355: 355: Tranh Đoạt Cẩu Bảo
356 Chương 356: 356: Món Đấu Giá Cuối Cùng
357 Chương 357: 357: Số 17 Với Số 23
358 Chương 358: 358: Lỡ Mất Dịp May
359 Chương 359: 359: Hoàng Tiểu Tô Muốn Đến
360 Chương 360: 360: Bất Ngờ Có Được Cẩu Bảo
361 Chương 361: 361: Vái Lạy Mẹ
362 Chương 362: 362: Gấp Một Bó Hoa Giấy
363 Chương 363: 363: Tiệc Sinh Nhật Phong Ba
364 Chương 364: 364: Ngày Giỗ
365 Chương 365: 365: Hẹn Gặp Bà Hùng
366 Chương 366: 366: Chỗ Hẹn
367 Chương 367: 367: Tờ Báo Cũ
368 Chương 368: Chương 368
369 Chương 369: 369: Tôi Có Một Người Bạn Làm Thám Tử
370 Chương 370: 370: Băng Khối Suy Nghĩ Đơn Giản
371 Chương 371: 371: Muốn Mạng Của Anh
372 Chương 372: 372: Mới Nghe Lê Huyện
373 Chương 373: 373: Đến Gần Chân Tướng
374 Chương 374: 374: Chỗ Cũ Nhà Họ Tiết
375 Chương 375: 375: Sự Thật Trong Nhật Ký
376 Chương 376: 376: Cha Con Nói Chuyện
377 Chương 377: 377: Hình Phạt Đặc Biệt
378 Chương 378: 378: Ăn Trộm Tử Kim Đằng
379 Chương 379: 379: Sát Thủ Áo Đen
380 Chương 380: 380: Thái Cực Quyền Chém Lá
381 Chương 381: 381: Một Đòn Cuối Cùng
382 Chương 382: 382: Khí Hải
383 Chương 383: 383: Tuyệt Sát
384 Chương 384: 384: Vạn Kiếm Quy Tông
385 Chương 385: 385: Hoàng Tiểu Tô Không Đáng Tin
386 Chương 386: 386: Ủ Rũ
387 Chương 387: 387: Ba Người Ngu Si
388 Chương 388: 388: Cô Gái Như Tranh Vẽ Vậy
389 Chương 389: 389: Thích Ai Nhất
390 Chương 390: 390: Chạy Trốn Không Thành Công
391 Chương 391: 391: Tên Ngốc Nhảy Ra Giữa Đường
Chapter

Updated 391 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224
225
Chương 225
226
Chương 226
227
Chương 227
228
Chương 228
229
Chương 229
230
Chương 230
231
Chương 231
232
Chương 232
233
Chương 233
234
Chương 234
235
Chương 235
236
Chương 236
237
Chương 237
238
Chương 238
239
Chương 239
240
Chương 240
241
Chương 241
242
Chương 242
243
Chương 243
244
Chương 244
245
Chương 245
246
Chương 246
247
Chương 247
248
Chương 248
249
Chương 249
250
Chương 250
251
Chương 251
252
Chương 252
253
Chương 253
254
Chương 254
255
Chương 255
256
Chương 256
257
Chương 257
258
Chương 258
259
Chương 259
260
Chương 260
261
Chương 261
262
Chương 262
263
Chương 263
264
Chương 264
265
Chương 265
266
Chương 266
267
Chương 267
268
Chương 268
269
Chương 269
270
Chương 270
271
Chương 271
272
Chương 272
273
Chương 273
274
Chương 274
275
Chương 275
276
Chương 276
277
Chương 277
278
Chương 278
279
Chương 279
280
Chương 280
281
Chương 281
282
Chương 282
283
Chương 283
284
Chương 284
285
Chương 285
286
Chương 286
287
Chương 287
288
Chương 288
289
Chương 289
290
Chương 290
291
Chương 291
292
Chương 292
293
Chương 293
294
Chương 294
295
Chương 295
296
Chương 296
297
Chương 297
298
Chương 298
299
Chương 299
300
Chương 300
301
Chương 301
302
Chương 302
303
Chương 303
304
Chương 304
305
Chương 305
306
Chương 306
307
Chương 307
308
Chương 308
309
Chương 309
310
Chương 310
311
Chương 311
312
Chương 312
313
Chương 313
314
Chương 314
315
Chương 315
316
Chương 316
317
Chương 317
318
Chương 318
319
Chương 319: 319: Nghĩa Nữ
320
Chương 320: 320: Quái Nhân
321
Chương 321: 321: Làm Màu Thất Bại
322
Chương 322: 322: Anh Em Tranh Chấp
323
Chương 323: 323: Tảng Đá Trong Nhà Xí
324
Chương 324: 324: Cái Tư Thế Này Không Tệ Nhà
325
Chương 325: 325: Tiêm
326
Chương 326: 326: Bắt Tên Tội Phạm Đang Hoạt Động
327
Chương 327: 327: Dựa Vào Tôi Vui Vẻ
328
Chương 328: 328: Bữa Cơm Của Nhà Họ Lê
329
Chương 329: 329: Sự Đền Bù Của Hoàng Hùng Vỹ
330
Chương 330: 330: Chuyện Thú Vị Lúc Nhỏ
331
Chương 331: 331: Giang Y Y Bị Kẹt
332
Chương 332: 332: Hấp Thụ Hơi Ấm
333
Chương 333: 333: Cô Ấy Là Em Gái Tôi
334
Chương 334: 334: Đồng Ca Sóng Gió
335
Chương 335: 335: Vẫn Là Cách Hoàn Trả Đơn Giản Nhất
336
Chương 336: 336: Thêm Một Kẻ Thù
337
Chương 337: 337: Đảo Ngược Tình Thế
338
Chương 338: 338: Yêu Cầu Của Kinh Hoan
339
Chương 339: 339: Ngôi Sao Nhỏ Quen Mắt
340
Chương 340: 340: Anh Chỉ Không Biết Xấu Hổ Mà Thôi
341
Chương 341: 341: Có Tin Tôi Không
342
Chương 342: 342: Anh Biến Cách Xa Ra Chút
343
Chương 343: 343: Hồ Ngôn Chương Hôn Mê
344
Chương 344: 344: Không Thiếu Tiền
345
Chương 345: 345: Lê Mỹ Gia Ghen
346
Chương 346: 346: Cùng Một Bàn
347
Chương 347: 347: Thận Của Anh Ta Vẫn Còn Khỏe Lắm
348
Chương 348: 348: Lựa Chọn Của Giang Y Y
349
Chương 349: 349: Có Tiền Hơn Ai Kia
350
Chương 350: 350: Huynh Đệ Kinh Thiên
351
Chương 351: 351: Tin Tức Của Cẩu Bảo
352
Chương 352: 352: Thư Mời
353
Chương 353: 353: Tham Gia Buổi Đấu Giá
354
Chương 354: 354: Trận Đấu Giá Đầu Tiên
355
Chương 355: 355: Tranh Đoạt Cẩu Bảo
356
Chương 356: 356: Món Đấu Giá Cuối Cùng
357
Chương 357: 357: Số 17 Với Số 23
358
Chương 358: 358: Lỡ Mất Dịp May
359
Chương 359: 359: Hoàng Tiểu Tô Muốn Đến
360
Chương 360: 360: Bất Ngờ Có Được Cẩu Bảo
361
Chương 361: 361: Vái Lạy Mẹ
362
Chương 362: 362: Gấp Một Bó Hoa Giấy
363
Chương 363: 363: Tiệc Sinh Nhật Phong Ba
364
Chương 364: 364: Ngày Giỗ
365
Chương 365: 365: Hẹn Gặp Bà Hùng
366
Chương 366: 366: Chỗ Hẹn
367
Chương 367: 367: Tờ Báo Cũ
368
Chương 368: Chương 368
369
Chương 369: 369: Tôi Có Một Người Bạn Làm Thám Tử
370
Chương 370: 370: Băng Khối Suy Nghĩ Đơn Giản
371
Chương 371: 371: Muốn Mạng Của Anh
372
Chương 372: 372: Mới Nghe Lê Huyện
373
Chương 373: 373: Đến Gần Chân Tướng
374
Chương 374: 374: Chỗ Cũ Nhà Họ Tiết
375
Chương 375: 375: Sự Thật Trong Nhật Ký
376
Chương 376: 376: Cha Con Nói Chuyện
377
Chương 377: 377: Hình Phạt Đặc Biệt
378
Chương 378: 378: Ăn Trộm Tử Kim Đằng
379
Chương 379: 379: Sát Thủ Áo Đen
380
Chương 380: 380: Thái Cực Quyền Chém Lá
381
Chương 381: 381: Một Đòn Cuối Cùng
382
Chương 382: 382: Khí Hải
383
Chương 383: 383: Tuyệt Sát
384
Chương 384: 384: Vạn Kiếm Quy Tông
385
Chương 385: 385: Hoàng Tiểu Tô Không Đáng Tin
386
Chương 386: 386: Ủ Rũ
387
Chương 387: 387: Ba Người Ngu Si
388
Chương 388: 388: Cô Gái Như Tranh Vẽ Vậy
389
Chương 389: 389: Thích Ai Nhất
390
Chương 390: 390: Chạy Trốn Không Thành Công
391
Chương 391: 391: Tên Ngốc Nhảy Ra Giữa Đường