Chương 26: Không Quen Không Rảnh

Edit by ChangBảy tám nữ sinh đứng nhao nhác bên bàn Tô Lạc Ương, trong đó có một nữ sinh cầm đầu gõ gõ bàn của cô: “Tô Lạc ương, Lạc Trạch nghe tin cô trở lại nên muốn gặp cậu đấy!”Tô Lạc Ương vẫn tiếp tục ngủ, sao có giấc ngủ mà cũng không được an phận thế?Nữ sinh cầm đầu thấy Tô Lạc Ương không phản ứng mình, mày liễu nhướng lên, trực tiếp kéo tay Tô Lạc Ương rồi nhấc lên.Tô Lạc Ương giống như tôm mềm oặt bị nữ sinh kia lôi đi, mới đầu nữ sinh cầm đầu chỉ muốn kéo Tô Lạc ương lên mà thôi, không ngờ cô lại trực tiếp đảo về phía bọn họ.Tô Lạc Ương trực tiếp ngã xuống trên người mấy cô gái đó, cuối cùng đám nữ sinh kia bị cô đè dưới thân.Khóe miệng Tô Lạc Ương hơi cong lên, sau đó phủi phủi người không chút bụi bặm của mình mới chậm chạp đứng lên, rũ mắt nhìn về phía mấy nữ sinh đã ngã thành một đoàn: “Ngại quá, vừa rồi còn chưa ngủ tỉnh!”Cả lớp lập tức trầm mặc!“Phốc!” Không biết là ai không nhịn được cười, lúc này khiến cả lớp trực tiếp cười ầm ầm phá lên.“Ha ha ha, ha ha ha!”Mấy nữ sinh kia bắt đầu đứng lên, vẻ mặt nữ sinh cầm đầu kia xanh mét, cô ta không ngờ mình lại bị Tô Lạc Ương chơi một vố nhue vậy.Ở đây có nhiều người nên cô ta không muốn phát tác, khuôn mặt đen thui nói lại một lần nữa: “Tô Lạc Ương, Lạc Trạch nghe tin cậu trở lại nên muốn cậu đi gặp cậu ấy!”Tô Lạc Ương không chút nghĩ ngợi đã nói: “Không quen, không rảnh!”Nữ sinh cầm đầu kia lập tức nở nụ cười: “Tô Lạc Ương, cậu vô dụng quá rồi đấy, chẳng qua bị đá thôi mà.

Có thế thôi mà cậu cũng không dám gặp à, đã thế còn dùng lí do xàm xí như không biết này nữa!”Tô Lạc Ương không trả lời, cô chỉ ngồi trên chỗ mình chờ mãi, đợi mãi.

Dù mấy nữ sinh kia nói lời khó nghe hơn nữa, Tô Lạc Ương cũng không phản ứng, chỉ lo chơi điện thoại của mình.

Chiếc điện thoại này là một trong những đồ đoi Kỳ Mặc Trần đưa cho cô, cũng là bản mới nhất hiện nay!Cuối cùng chuông vào học cũng vang lên, lúc này Tô Lạc Ương dời con ngươi từ di động về phía mấy nữ sinh đang kẻ xướng người hoạ, lảm nhảm bên tai kia: “Đến giờ học rồi, các cậu đi được rồi đấy!”Dứt lời, sắc mặt mấy nữ sinh kia lập tức trở nên xanh mét.

Bọn họ tốn một đống nước bọn muốn kích thích Tô Lạc Ương đi cùng, kết quả lúc này cô mới phản ứng lại, thản nhiên nói một câu các cậu có thể đi rồi, không phải đang nói khéo một họ lăn đi à!Nữ sinh cầm đầu cắn răng định chỉ vào Tô Lạc Ương chửi ầm lên, nhưng bạn học bên cạnh lại nhỏ giọng nói: “Chị Lý Kỳ, giáo viên sắp tới rồi, chúng ta đi thôi!”Lý Kỳ tức giận đến mức hất nữ sinh kia ra, trước khi đi còn không quên nói một câu: “Hừ, Tô Lạc Ương, cậu cứ đợi đấy!”Nhìn bóng dáng rời đi của Lý Kỳ, Tô Lạc Ương thật sự không biết nên nói gì, nữ sinh này tới đây làm trò hề hả?Chân trước bọn Lý Kỳ vừa rời đi, chân sau giáo viên đã vào lớp.

Tiết học lần này là thầy dạy toán Chu Vũ, lúc này không hề nghe thấy mấy tiếng thúc giục như cô Dương Lệ dạy văn kia.Chưa đến nửa tiết, Tô Lạc Ương đã ngửi thấy mùi ngon, ngay cả điện thoại có thông báo bên cạnh cũng không nhìn thấy.Chu Vũ này dạy toán rất thú vị, đôi khi giảng một công thức toán nho nhỏ cũng có thể dạy rất xa.

Anh ta dạy rất tinh tế, học sinh thích nhất là nghe anh ta giảng bài, hơn nữa diện mạo cũng rất đẹp trai, vậy nên rất nhiều học sinh thích thú.Anh ta là thầy dạy toán tài hoa học kỳ này, tuy đã nghe thấy rất nhiều tin đồn trong trường, nhưng anh ta lại cảm thấy Tô Lạc Ương không hề xấu như những lời trong miệng của giáo viên và học sinh kia..

Chapter
1 Chương 1: Địa Ngục Sao 1
2 Chương 2: Địa Ngục Sao 2
3 Chương 3: Người Đàn Ông Đáng Chết
4 Chương 4: Ma Quỷ Satan
5 Chương 5: Cứ Ném Ra Ngoài Như Thế
6 Chương 6: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 1
7 Chương 7: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 2
8 Chương 8: Cô Trọng Sinh Đến 5 Năm Sau
9 Chương 9: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 1
10 Chương 10: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 2
11 Chương 11: Biết Trước Khả Năng
12 Chương 12: Người Của Kỳ Mặc Trần Bắt Cô
13 Chương 13: Quái Vật Uống Máu Người
14 Chương 14: Quái Vật Uống Máu Người
15 Chương 15: Rời Khỏi Kỳ Trạch
16 Chương 16: Tôi Chỉ Ra Ngoài Chơi Một Thời Gian Thôi
17 Chương 17: Khinh Thường Ra Tay
18 Chương 18: Bởi Vì Cháu Đến Một Nơi Đất Tốt Nước Sạch Đấy
19 Chương 19: Thật Nhiều Diễn Viên Thành Tinh
20 Chương 20: Đây Là Lễ Vật Chủ Tử Tặng Cho Cô Lạc Ương
21 Chương 21: Cháu Quen Biết Kỳ Thiếu Sao
22 Chương 22: Chắc Chắn Không Phải Thứ Gì Có Giá Trị Liên Thành
23 Chương 23: Con Là Con Gái Của Ba Mẹ
24 Chương 24: Tiểu Thư Bao Cỏ Đến Trường Học
25 Chương 25: Cô À Cô Phiền Thật Đấy
26 Chương 26: Không Quen Không Rảnh
27 Chương 27: Tin Nhắn Của Satan
28 Chương 28: Lạc Trạch
29 Chương 29: Chị Đây Có Bạn Trai Rồi
30 Chương 30: Tôi Chưa Từng Nói Mình Không Thể Tới Gặp Em
31 Chương 31: Dẫn Cô Đi Ăn Cơm
32 Chương 32: Bạn Của Kỳ Mặc Trần
33 Chương 33: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 1
34 Chương 34: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 2
35 Chương 35: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 1
36 Chương 36: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 2
37 Chương 37: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 1
38 Chương 38: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 2
39 Chương 39: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 1
40 Chương 40: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 2
41 Chương 41: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 1
42 Chương 42: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 2
43 Chương 43: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 1
44 Chương 44: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 2
45 Chương 45: Cái Này Mà Cũng Tính À
46 Chương 46: Cái Này Mà Cũng Tính À 2
47 Chương 47: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 1
48 Chương 48: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 2
49 Chương 49: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp
50 Chương 50: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp 2
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: Địa Ngục Sao 1
2
Chương 2: Địa Ngục Sao 2
3
Chương 3: Người Đàn Ông Đáng Chết
4
Chương 4: Ma Quỷ Satan
5
Chương 5: Cứ Ném Ra Ngoài Như Thế
6
Chương 6: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 1
7
Chương 7: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 2
8
Chương 8: Cô Trọng Sinh Đến 5 Năm Sau
9
Chương 9: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 1
10
Chương 10: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 2
11
Chương 11: Biết Trước Khả Năng
12
Chương 12: Người Của Kỳ Mặc Trần Bắt Cô
13
Chương 13: Quái Vật Uống Máu Người
14
Chương 14: Quái Vật Uống Máu Người
15
Chương 15: Rời Khỏi Kỳ Trạch
16
Chương 16: Tôi Chỉ Ra Ngoài Chơi Một Thời Gian Thôi
17
Chương 17: Khinh Thường Ra Tay
18
Chương 18: Bởi Vì Cháu Đến Một Nơi Đất Tốt Nước Sạch Đấy
19
Chương 19: Thật Nhiều Diễn Viên Thành Tinh
20
Chương 20: Đây Là Lễ Vật Chủ Tử Tặng Cho Cô Lạc Ương
21
Chương 21: Cháu Quen Biết Kỳ Thiếu Sao
22
Chương 22: Chắc Chắn Không Phải Thứ Gì Có Giá Trị Liên Thành
23
Chương 23: Con Là Con Gái Của Ba Mẹ
24
Chương 24: Tiểu Thư Bao Cỏ Đến Trường Học
25
Chương 25: Cô À Cô Phiền Thật Đấy
26
Chương 26: Không Quen Không Rảnh
27
Chương 27: Tin Nhắn Của Satan
28
Chương 28: Lạc Trạch
29
Chương 29: Chị Đây Có Bạn Trai Rồi
30
Chương 30: Tôi Chưa Từng Nói Mình Không Thể Tới Gặp Em
31
Chương 31: Dẫn Cô Đi Ăn Cơm
32
Chương 32: Bạn Của Kỳ Mặc Trần
33
Chương 33: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 1
34
Chương 34: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 2
35
Chương 35: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 1
36
Chương 36: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 2
37
Chương 37: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 1
38
Chương 38: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 2
39
Chương 39: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 1
40
Chương 40: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 2
41
Chương 41: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 1
42
Chương 42: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 2
43
Chương 43: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 1
44
Chương 44: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 2
45
Chương 45: Cái Này Mà Cũng Tính À
46
Chương 46: Cái Này Mà Cũng Tính À 2
47
Chương 47: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 1
48
Chương 48: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 2
49
Chương 49: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp
50
Chương 50: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp 2