Chương 22: Đại sư cứu mạng a đại sư!

Á à tiên sư, dám hoài nghi thực lực của anh mày đúng không?

Máy bay của mày anh đòi chắc rồi! 10 tệ chứ chẳng chơi!

- Các chú cứ yên tâm đi, xem anh mày chém gió như thế nào là được. - Trương
Tiểu Kiếm nhìn màn hình nhẹ nhàng vung tóc, bước đi!

Nhanh chóng đi đến địa điểm, Trương Tiểu Kiếm tùy tiện tìm một vị trí, đặt
bảng hiệu, sau đó trải báo chí xuống đất đặt mông ngồi xuống. Hồng Lôi ngồi ở
bên cạnh cầm di động chụp lung tung một trận.

Từ sáng sớm tới giờ hắn liền vui vẻ quá trời, quả nhiên vẫn là chơi với Kiếm
ca mới càng thú vị, còn hơn cả ăn gà!

Lúc này, đám người xem bói xung quanh ước chừng có ba bốn người, tất cả đều là
người trung niên năm sáu mươi tuổi trở lên, dân chúng bình thường đều gọi
người như thế là bán tiên. Đương nhiên đó cũng chỉ là một cách xưng hô, có
tiên hay không thì còn chờ suy xét.

Vừa thấy Trương Tiểu Kiếm đến đây ngồi xuống, nhất thời liền có hai người phi
thường hiếu kỳ chạy tới vây xem.

Chung quy bình thường mà nói, người làm nghề này đều có ý thức lãnh địa rất
mạnh. Mày đến xem bói thì thôi, nhưng đây là đến cướp miếng cơm!

- Người trẻ tuổi, chú muốn cướp mối làm ăn của các ông à? - Mộ người trong số
đó nhìn Trương Tiểu Kiếm cười lạnh: - Bằng tuổi của chú, muốn làm nghề này còn
chưa đủ trình đâu nhé!

Người nói chuyện đến từ quán bên cạnh, xem trên bảng hiệu có viết năm chữ
“Hoàng Đại Tiên Xem Bói”, mặc một chiếc áo sơ mi đen thui, nếp nhăn đầy mặt,
thoạt nhìn phi thường quê mùa, nhất là vừa mở miệng liền lộ ra hàm răng vàng
khè so le không đều.

Hai người khác cũng không kém cạnh bao nhiêu, dù sao luận hình tượng mà nói,
làm một người giá trị nhan sắc vừa đạt tiêu chuẩn, Trương Tiểu Kiếm có thể
hoàn toàn nghiền áp bọn họ!

Giấc Mơ Từng Có: “Ha ha ha, chủ phòng, lại có người còn xấu hơn cả ông!”

Heo Heo Chạy Mau: “Hôm nay thật là được thông não!”

Triệu Nháo Nháo: “Chủ phòng không cần sợ, làm luôn đê!”

Đối mặt với khiêu khích đến tận cửa, Trương Tiểu Kiếm yên lặng cười, nói:

- Xin lỗi, tôi đang làm live đấy, xin mấy vị nhường đường một chút.

- Live?

Vừa nghe thấy vậy, ba người nhất thời liếc nhìn nhau. Hoàng Đại Tiên nói:

- Ah yo, hiện tại đầu năm nay ngay cả xem bói cũng có thể làm live sao?

Sau đó nhìn về phía biển hiệu của Trương Tiểu Kiếm:

- Trung Tâm Cố Vấn Thịnh Thế Hoàng Triều?

Mấy người đọc một chút, sau đó bỗng nhiên cười phá lên, Hoàng Đại Tiên cười
vui vẻ nhất:

- Ha ha ha ha ha ha, cái chỗ bé tí bằng lỗ mũi của mày thế này mà cũng dám
đặt tên kiêu ngạo như vậy? Ha ha ha ha ha, quả nhiên là người trẻ tuổi không
biết trời cao đất rộng!

Người khác nói:

- Đúng vậy, người trẻ tuổi, nghe ông anh khuyên một câu, nhanh đổi chỗ đi.
Mày muốn live ở chỗ nào chẳng được, việc gì phải cướp mối của các anh?

Người thứ ba nói:

- Chính là thế. Bằng cái tên này của mày á, có ngồi ở đây cả buổi sáng cũng
chẳng có mối nào thèm đâu.

- Chưa chắc đâu nhé. - Trương Tiểu Kiếm ngồi trên tảng đá, mở hai chân, hai
tay đặt trên đầu gối, phong thái như cao nhân, nửa nhắm mắt nói: - Nếu như tôi
đoán không nhầm, tối đa 5 phút đồng hồ sau, sẽ có mối đến cửa!

- Thôi đi. - Hoàng Đại Tiên khinh thường lắc đầu, sau đó trở về chỗ ngồi của
mình, nói: - Trong vòng một giờ nếu chú mày có thể nhận được mối, anh em bọn
tao liền viết ngược tên mình luôn!

- Hết thảy nói chuyện bằng sự thật. - Trương Tiểu Kiếm dứt khoát nhắm mắt
lại, không để ý đến bọn họ.

Đương nhiên, ở mặt ngoài rất bình tĩnh, thực tế trong lòng hắn cũng không có
nắm chắc, rốt cục có thể có người tìm đến trong vòng năm phút đồng hồ hay
không đây?

Trong phòng live stream.

Một Con Ong Mật tiến vào phòng live stream.

Một Con Ong Mật: “Chào mọi người, đây là đang làm gì vậy?

Giấc Mơ Từng Có: “Xem chủ phòng chém gió!”

Heo Heo Chạy Mau: “+1.”

Triệu Nháo Nháo: “Nhanh đến xem chủ phòng chuẩn bị tức giận đấu trật tự đô
thị!”

Một Con Ong Mật: “Cái này thú vị, xem chút xem chút!”

Mấy người trong phòng live stream đang tán dóc, lúc này Trương Tiểu Kiếm lại
nhận được tin tức từ hệ thống.

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +16 đến từ Triệu Hiểu Quang.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Chuyện gì vậy? Triệu Hiểu Quang là thằng nào?

Đúng lúc Trương Tiểu Kiếm đang nghi hoặc, một người nam thanh niên ước chừng
ba mươi tuổi đầy mặt nghi ngờ bước đến. Người đàn ông kẹp túi dưới nách, quần
tây giày da, kiểu tóc sáng bóng, quả nhiên là hình mẫu nhân sĩ thành công.
Người kia đi đến đây rồi nhìn xung quanh, sau đó ngồi xuống trước tảng đá của
Trương Tiểu Kiếm.

- Cậu trông quán cho người khác à? - Người đàn ông trẻ tuổi nhìn Trương Tiểu
Kiếm, đầy mặt nghi ngờ.

Có khách đến cửa!

Trương Tiểu Kiếm ngay ngắn ngồi thẳng, sau đó hai tay đặt trên đùi, ngón tay
đan vào nhau, nghiêm túc nói:

- Xin chào tiên sinh, chúng tôi là Trung Tâm Cố Vấn Thịnh Thế Hoàng Triều.
Xin hỏi ngài muốn cố vấn chuyện gì?

- Cậu nói gì? Trung tâm cố vấn gì cơ? - Người thanh niên lại nhìn xung quanh,
sau đó quay đầu nhìn Trương Tiểu Kiếm, cả kinh kêu lên: - Cái quán ven đường
rách nát này cũng gọi là Trung Tâm Cố Vấn Thịnh Thế Hoàng Triều được á?

Có biết nói chuyện hay không hả?! Cái gì gọi là “quán ven đường rách nát”?! Có
thể bỏ chữ “Rách nát” đi được hay không?!

Trương Tiểu Kiếm liếc xéo hắn:

- Anh có ý kiến gì?

- Không ý kiến, ha ha ha ha ha, không ý kiến. - Người thanh niên ra sức nhịn
nhưng không nhịn được, vừa run rẩy bả vai vừa cười nói: - Được được được,
Trung Tâm Cố Vấn Thịnh Thế Hoàng Triều đúng không? Vậy chỗ cậu có thể cố vấn
được chuyện gì?

- Nè. - Trương Tiểu Kiếm chỉ vào bảng hiệu vừa làm hết ba mươi tệ: - Hạng mục
có thể cố vấn đều ở đây.

Người thanh niên vừa xem bảng hiệu vừa than thở “Sao còn bắt chước khách sạn
thế” sau đó lựa chọn một hạng mục:

- Suy tính vận thế tốn bao nhiêu tiền?

Ai nha, bao nhiêu tiền mới được đây?

Trương Tiểu Kiếm tính tùy tiện nói mười tệ hai mươi tệ gì đó, nhưng còn chưa
kịp mở miệng, hệ thống liền xen vào.

Hệ thống:

- Suy tính vận thế giá 200, không mặc cả, bằng không giật điện.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tao ĐKM!!!

- 200. - Trương Tiểu Kiếm mặt không biểu cảm: - Không mặc cả.

Hoàng Đại Tiên bên cạnh cắm đầu xuống đất.

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Hồng Lôi.”

- Suy tính vận thế 200 tệ á?! - Người thanh niên suýt nữa rít gào: - Sao mày
không đi cướp ngân hàng đi?!

Cái đệt! Anh mày có hệ thống trâu bò trong người như thế thì việc gì phải đi
ăn cướp?!

- Chính là giá này. - Trương Tiểu Kiếm nhún vai: - Không tính thì thôi.

- Thôi, tôi tính không nổi đâu. - Người trẻ tuổi xách cặp lên liền muốn đi: -
Suy tính cái vận thế thôi mà cũng đòi 200 tệ, ở đâu mà đắt thế.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tao đã bảo là giá này quá cao mà?! Đắt thế ai chịu tính hả?!

Hoàng Đại Tiên ngồi một bên vội vàng ngoắc gọi người thanh niên này:

- Tiên sinh, có cần đến chỗ tôi tính hay không? Tôi rẻ hơn, năm mươi là được!

- Ừm… - Người thanh niên hơi do dự một chút, nhưng chưa kịp chờ hắn nói
chuyện, đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên cách đó không xa bùm bùm
chạy đến bên này.

Chuyện gì vậy?

Người thanh niên đầy mặt ngớ ngẩn, Trương Tiểu Kiếm cũng đầy mặt ngớ ngẩn.

Bởi vì người đàn ông trung niên kia chính là ông chủ tiệm in ấn lúc trước! Hắn
chạy cực kỳ sốt ruột, có thể nói là bò lê lảo đảo!

Ông chủ tiệm in ấn suýt nữa húc ngã người thanh niên kia, hoàn toàn không nói
một câu dư thừa, trực tiếp nhào đến trước mặt Trương Tiểu Kiếm, hét to:

- Đại sư, ngài quả nhiên ở đây! Đại sư cứu mạng a đại sư!

- Làm sao thế? - Trương Tiểu Kiếm vừa nói một câu, sau đó liền sợ ngây người,
buột miệng chửi bậy: - Đậu móa, ông làm sao vậy? Miệng ông bị làm sao đấy?!

Cũng không thể trách Trương Tiểu Kiếm giật mình như vậy.

Nhìn thấy ông chủ cửa hàng đầy miệng đen thui, môi sưng y hệt hai khúc xúc
xích, còn đang chảy máu kìa!

Rốt cục thằng này đã gặp phải chuyện gì mà thảm thiết như vậy?!

- Đừng nói nữa! - Ông chủ cửa hàng đau đến mức muốn rơi nước mắt, các loại
tủi thân a: - Đại sư ngài không phải nói hôm nay tôi sẽ gặp tai họa đổ máu
sao? Tôi không tin, tôi tính toán một ngày thì có thể xảy ra chuyện gì? Kết
quả ngài vừa đi, tôi liền đi dự lễ kết hôn, đi xã giao a!

Trương Tiểu Kiếm trừng mắt:

- Sau đó thì sao?

Lúc đó người thanh niên cũng hiếu kỳ chen lại đây. Hôm nay gặp phải chuyện này
thật sự là thú vị, đã xảy ra chuyện như thế nào đây?

Liền nghe thấy ông chủ cửa hàng nói:

- Vốn tính toán đi dự hôn lễ thì có thể xảy ra chuyện gì? Ai biết khi tôi
dùng thuốc lá châm ngòi pháo, nhất thời lơ là một chút, vừa đốt pháo xong tôi
ném điếu thuốc ra ngoài, ngậm pháo vào miệng…

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Người thanh niên: “…”

Hồng Lôi: “…”

Chapter
1 Chương 1: Hệ thống chém gió (1)
2 Chương 2: Hệ thống chém gió (2)
3 Chương 3: Chính là trâu bò như thế!
4 Chương 4: Anh chính là người đàn ông sẽ trở thành một thế hệ vua gà!
5 Chương 5: Hệ thống, yêu cậu chết mất!
6 Chương 6: Thần côn
7 Chương 7: Đại ma vương máu lạnh
8 Chương 8: Chiêu này quá thâm!
9 Chương 9: Chiêu trò trong thành không phải dạng vừa đâu
10 Chương 10: Chúc mừng cậu
11 Chương 11: Bảng Xếp Hạng
12 Chương 12: Quá thương tổn lòng tự trọng...
13 Chương 13: Đại Tiểu Thư Baby
14 Chương 14: Lên xe, bác tài lão luyện dẫn cô đi!
15 Chương 15: Thằng lái máy bay là bố ông hả?
16 Chương 16: Táng Ái Gia Tộc Kiếm Ca!
17 Chương 17: Sự liễu phất y khứ, thâm tàng thân dữ danh
18 Chương 18: Cuộc sống sau này của mình, cứ trông cậy vào nó!
19 Chương 19: Trung Tâm Live Stream Chém Gió Thịnh Thế Hoàng Triều
20 Chương 20: "Chủ phòng trâu bò a, ngồi chờ bị đánh!"
21 Chương 21: Anh mày chính là chàng trai như gió vậy đó
22 Chương 22: Đại sư cứu mạng a đại sư!
23 Chương 23: Tìm người diễn hết bao nhiêu tiền thế?
24 Chương 24: Tôi là người mà các ông không thể đụng vào được
25 Chương 25: Streamer nổi tiếng có bốn mươi nghìn khán giả
26 Chương 26: Xem như cô lợi hại!
27 Chương 27: Nếu cô thật dám đến đây anh sẽ chém cho cô hoài nghi nhân sinh!
28 Chương 28: Đi phim trường
29 Chương 29: Vừa thấy liền biết là Hán gian nằm vùng trong quân địch!
30 Chương 30: Uy lực của diễn viên quần chúng cấp hoàn mỹ!
31 Chương 31: Nhất định phải chết phấn khích, chết chuyên nghiệp!
32 Chương 32: Tổ sư có thể làm được sao?!
33 Chương 33: Thuật quyến rũ
34 Chương 34: "Hệ thống! Ổng nói tui xấu kìa!"
35 Chương 35: Không lãng phí tâm huyết!
36 Chương 36: "Tôi có thể cổ vũ cho cậu."
37 Chương 37: "Đại sư, đại sư ngài tiếp tục!"
38 Chương 38: Anh mày… dính chưởng!
39 Chương 39: “Hửm? Sao mình lại cảm thấy mình đẹp trai hơn thì phải?”
40 Chương 40: Anh mày có thể chém vụ này được cả năm!
41 Chương 41: Vu tỷ
42 Chương 42: Nữ đồng nghiệp xinh đẹp
43 Chương 43: Tôi là Thanh Hoa
44 Chương 44: Thầy phong thủy nhập môn cấp hoàn mỹ
45 Chương 45: Lần này sợ chưa?!
46 Chương 46: Vậy... Vậy mà cũng có thể tính ra?!
47 Chương 47: Nhớ ngày đó học cấp 3 anh cũng từng là trùm trường!
48 Chương 48: Chả lẽ còn không biết nổ sao?
49 Chương 49: Đây là sắp nổ banh cả xác rồi!
50 Chương 50: Điểm tối đa!
51 Chương 51: Triết ♂ học!
52 Chương 52: Không thể dễ dàng tha thứ!
53 Chương 53: Thầy chùa tiểu học thời nay…
54 Chương 54: Nằm lên rank Thách Đấu nhé!
55 Chương 55: Ai yoo thu tiền sướng quá đi…
56 Chương 56: Live stream đi!
57 Chương 57: Giả gái
58 Chương 58: Chủ phòng chém gió một phát quả thực là mất hết tính người!
59 Chương 59: Thuật triệu hồi
60 Chương 60: Người đẹp và quái vật trong truyền thuyết?
61 Chương 61: Tài sản kếch xù trước nay chưa từng có
62 Chương 62: Ông trời bất công qué!
63 Chương 63: Dã vọng của Sở Phi
64 Chương 64: Thể chất người qua đường của Trương Tiểu Kiếm
65 Chương 65: Xấu, cũng là một loại ưu thế
66 Chương 66: Tổ sư thằng này có vạn năng như thế sao?!
67 Chương 67: “Hảo cảm tăng lên 3 điểm đối với Trương Tiểu Kiếm”
68 Chương 68: “Quả nhiên vẫn là Tiểu Kiếm ấm nhất!”
69 Chương 69: Cậu là Tiểu Đầu Bếp Cung Đình sao?!
70 Chương 70: Huyết kiếm ba năm, tử hình không lỗ ấy chứ!
71 Chương 71: Không bằng anh đổi tên thành Thách Đấu?
72 Chương 72: ĐM ông trời ấy chứ nửa bầu trời
73 Chương 73: Anh không phải là người bình thường!
74 Chương 74: Thằng giàu lạnh lùng đập lung tung lên mặt, thằng nghèo nạnh nùng trộn chung với bùn đất…
75 Chương 75: “Cám ơn đã chỉ giáo!”
76 Chương 76: Người ta muốn nhảy “Gokuraku Joudo” mờ
77 Chương 77: Đàn ông không nhất định phải đẹp trai, không nhất định phải có tiền, nhưng nhất định phải chảnh!
78 Chương 78: Trương • có tiền phải kiếm • Tiểu Kiếm
79 Chương 79: "Bệnh không nhẹ!"
80 Chương 80: Đại thần côn này, làm ra vẻ còn rất giống!
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Hệ thống chém gió (1)
2
Chương 2: Hệ thống chém gió (2)
3
Chương 3: Chính là trâu bò như thế!
4
Chương 4: Anh chính là người đàn ông sẽ trở thành một thế hệ vua gà!
5
Chương 5: Hệ thống, yêu cậu chết mất!
6
Chương 6: Thần côn
7
Chương 7: Đại ma vương máu lạnh
8
Chương 8: Chiêu này quá thâm!
9
Chương 9: Chiêu trò trong thành không phải dạng vừa đâu
10
Chương 10: Chúc mừng cậu
11
Chương 11: Bảng Xếp Hạng
12
Chương 12: Quá thương tổn lòng tự trọng...
13
Chương 13: Đại Tiểu Thư Baby
14
Chương 14: Lên xe, bác tài lão luyện dẫn cô đi!
15
Chương 15: Thằng lái máy bay là bố ông hả?
16
Chương 16: Táng Ái Gia Tộc Kiếm Ca!
17
Chương 17: Sự liễu phất y khứ, thâm tàng thân dữ danh
18
Chương 18: Cuộc sống sau này của mình, cứ trông cậy vào nó!
19
Chương 19: Trung Tâm Live Stream Chém Gió Thịnh Thế Hoàng Triều
20
Chương 20: "Chủ phòng trâu bò a, ngồi chờ bị đánh!"
21
Chương 21: Anh mày chính là chàng trai như gió vậy đó
22
Chương 22: Đại sư cứu mạng a đại sư!
23
Chương 23: Tìm người diễn hết bao nhiêu tiền thế?
24
Chương 24: Tôi là người mà các ông không thể đụng vào được
25
Chương 25: Streamer nổi tiếng có bốn mươi nghìn khán giả
26
Chương 26: Xem như cô lợi hại!
27
Chương 27: Nếu cô thật dám đến đây anh sẽ chém cho cô hoài nghi nhân sinh!
28
Chương 28: Đi phim trường
29
Chương 29: Vừa thấy liền biết là Hán gian nằm vùng trong quân địch!
30
Chương 30: Uy lực của diễn viên quần chúng cấp hoàn mỹ!
31
Chương 31: Nhất định phải chết phấn khích, chết chuyên nghiệp!
32
Chương 32: Tổ sư có thể làm được sao?!
33
Chương 33: Thuật quyến rũ
34
Chương 34: "Hệ thống! Ổng nói tui xấu kìa!"
35
Chương 35: Không lãng phí tâm huyết!
36
Chương 36: "Tôi có thể cổ vũ cho cậu."
37
Chương 37: "Đại sư, đại sư ngài tiếp tục!"
38
Chương 38: Anh mày… dính chưởng!
39
Chương 39: “Hửm? Sao mình lại cảm thấy mình đẹp trai hơn thì phải?”
40
Chương 40: Anh mày có thể chém vụ này được cả năm!
41
Chương 41: Vu tỷ
42
Chương 42: Nữ đồng nghiệp xinh đẹp
43
Chương 43: Tôi là Thanh Hoa
44
Chương 44: Thầy phong thủy nhập môn cấp hoàn mỹ
45
Chương 45: Lần này sợ chưa?!
46
Chương 46: Vậy... Vậy mà cũng có thể tính ra?!
47
Chương 47: Nhớ ngày đó học cấp 3 anh cũng từng là trùm trường!
48
Chương 48: Chả lẽ còn không biết nổ sao?
49
Chương 49: Đây là sắp nổ banh cả xác rồi!
50
Chương 50: Điểm tối đa!
51
Chương 51: Triết ♂ học!
52
Chương 52: Không thể dễ dàng tha thứ!
53
Chương 53: Thầy chùa tiểu học thời nay…
54
Chương 54: Nằm lên rank Thách Đấu nhé!
55
Chương 55: Ai yoo thu tiền sướng quá đi…
56
Chương 56: Live stream đi!
57
Chương 57: Giả gái
58
Chương 58: Chủ phòng chém gió một phát quả thực là mất hết tính người!
59
Chương 59: Thuật triệu hồi
60
Chương 60: Người đẹp và quái vật trong truyền thuyết?
61
Chương 61: Tài sản kếch xù trước nay chưa từng có
62
Chương 62: Ông trời bất công qué!
63
Chương 63: Dã vọng của Sở Phi
64
Chương 64: Thể chất người qua đường của Trương Tiểu Kiếm
65
Chương 65: Xấu, cũng là một loại ưu thế
66
Chương 66: Tổ sư thằng này có vạn năng như thế sao?!
67
Chương 67: “Hảo cảm tăng lên 3 điểm đối với Trương Tiểu Kiếm”
68
Chương 68: “Quả nhiên vẫn là Tiểu Kiếm ấm nhất!”
69
Chương 69: Cậu là Tiểu Đầu Bếp Cung Đình sao?!
70
Chương 70: Huyết kiếm ba năm, tử hình không lỗ ấy chứ!
71
Chương 71: Không bằng anh đổi tên thành Thách Đấu?
72
Chương 72: ĐM ông trời ấy chứ nửa bầu trời
73
Chương 73: Anh không phải là người bình thường!
74
Chương 74: Thằng giàu lạnh lùng đập lung tung lên mặt, thằng nghèo nạnh nùng trộn chung với bùn đất…
75
Chương 75: “Cám ơn đã chỉ giáo!”
76
Chương 76: Người ta muốn nhảy “Gokuraku Joudo” mờ
77
Chương 77: Đàn ông không nhất định phải đẹp trai, không nhất định phải có tiền, nhưng nhất định phải chảnh!
78
Chương 78: Trương • có tiền phải kiếm • Tiểu Kiếm
79
Chương 79: "Bệnh không nhẹ!"
80
Chương 80: Đại thần côn này, làm ra vẻ còn rất giống!