Chương 114: TG 7 (10): Cái nào tốt hơn: Phương thuốc hay ái phi?

Sứ thần thấy Thân Đồ Xuyên phía trên cười như không cười, cho rằng bệ hạ hoài nghi phương thuốc của mình, hắn vội khom lưng hành lễ: "Bệ hạ không nên không tin, phương thuốc này là Sở Vương điện hạ ngẫu nhiên đoạt được, hiện giờ đã tự mình dùng được hơn ba tháng, vẫn chưa thấy có gì chỗ không ổn, thỉnh bệ hạ vui lòng nhận cho."

Quý Thính nghe vậy bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm vào tai Thân Đồ Xuyên: "Bệ hạ có chứng mất ngủ, Sở Vương nhà hắn cũng vừa khéo bị bệnh? Vừa nghe đã biết là giả, bệ hạ ngàn vạn lần đừng tin hắn." Nói giỡn, trong cung này thuốc ngủ chỉ có thể có một cái, nàng tuyệt đối không thể làm phương thuốc này chiếm mất vị trí của mình.

Thân Đồ Xuyên liếc nàng: "Sở Quốc chật hẹp nhỏ bé, đã dựa vào nước ta hơn trăm năm nay, chưa bao giờ có cử chỉ hành vi không phù hợp quy tắc, chuyện họ nói vẫn tin được."

"...... Người nhà cha mẹ còn có thể hại mình, huống chi là nước phụ thuộc, bệ hạ ngài ngàn vạn đừng mất cảnh giác, dược là ba phần độc, hơn nữa thần thiếp tiểu khả ái không gây hại gì, càng thích hợp điều dưỡng cho cơ thể bệ hạ, ngài thấy thế nào?" Quý Thính đầy mặt lấy lòng, nào còn vẻ kiêu ngạo lúc trước.

Khi trước là ỷ vào Thân Đồ Xuyên không rời khỏi được mình cho nên mới dám đưa ra đủ loại yêu cầu, không lâu trước đây còn muốn hắn chỉ có thể có một mình nàng, kết quả không tới ba phút đã nhìn thấy được thứ có thể thay thế mình, nàng phải tự hạ thấp đi... đừng nói cái gì nhất sinh nhất thế nhất song nhân, có thể giữ được mạng là đã không tồi.

Thân Đồ Xuyên cũng biết nàng nghĩ như thế nào, lại nhìn thấy bộ dáng vô cùng cẩn thận của Quý Thính, không khỏi cảm thấy buồn cười. Nữ nhân này thế mà nghĩ rằng mình có thể bị một phương thuốc thay thế, thật sự là... nửa điểm tự tin cũng không có.

Hắn nhìn về sứ thần phía dưới, theo bản năng định cự tuyệt phương thuốc để Quý Thính an tâm, nhưng ý niệm này vừa toát ra, Thân Đồ Xuyên tức khắc ngơ ngẩn. Hắn có nhiều bệnh, đều do chứng mất ngủ gây ra, nếu thuốc này hữu hiệu đồng nghĩa với chuyện cứu mạng của hắn, thế mà hắn vì Quý Thính lo lắng mà hiện giờ muốn từ chối.

Chuyện này mà cự tuyệt, có khác gì với chuyện phó thác hoàn toàn tính mạng cho nàng?

Thân Đồ Xuyên không nghĩ tới Quý Thính thế nhưng chiếm vị trí lớn như vậy trong lòng mình, ánh mắt hắn chợt trở nên phức tạp. Từ nhỏ đến lớn hắn rất ghét chuyện bị người hay chuyện bên cạnh ảnh hưởng tới hắn, nhưng hôm nay cho dù Quý Thính chưa nói, lại bị nàng ảnh hưởng tới ý nghĩ mình như vậy.

...... Tuyệt đối không thể tiếp tục như thế.

Ánh mắt Thân Đồ Xuyên dần dần trở nên nặng nề, chờ hồi lâu không cảm thấy tức giận lan tràn, hắn chậm rãi nói: "Nếu là tâm ý của Sở Vương, vậy cô tiếp nhận."

"Đa tạ bệ hạ." Sứ thần lập tức dâng lên phương thuốc.

Quý Thính liếc nhìn gương mặt trầm tĩnh của Thân Đồ Xuyên, nàng thấy hơi hoảng hốt một chút, nhưng suy nghĩ lại, quan hệ giữa nàng và Thân Đồ Xuyên tốt như vậy, hắn chắc cũng không thể chỉ vì một phương thuốc mà lập tức trở mặt với mình nha? Nghĩ nghĩ, Quý Thính lại yên lòng, thân thiết chạm chạm vào cánh tay hắn: "Chúc mừng bệ hạ sắp khỏi hẳn."

Thân Đồ Xuyên bình tĩnh liếc nàng một cái, trầm tĩnh rút tay ra, sau đó tiếp tục nói chuyện với sứ thần, giống như chưa có chuyện gì phát sinh.

Quý Thính: "......" Nàng đây là bị làm lơ hay sao? Là hắn làm lơ nàng?! Được nha, phương thuốc này còn không xác định có thể dùng được hay không, đã bắt đầu làm lơ nàng?

Quý Thính tức giận hừ nhẹ một tiếng, không muốn để ý tới người nam nhân di tình biệt thuốc này, chờ khi các sứ thần hiến lễ xong, thấy Thân Đồ Xuyên không muốn di chuyển gì, nàng vẫn hỏi một câu: "Thân mình thần thiếp không khỏe, muốn rời đi trước, bệ hạ có trở về cùng với thần thiếp không?"

Thân Đồ Xuyên rất muốn đi với nàng, nhưng tưởng tượng chuyện mình dính người như vậy thật không bình thường chút nào, mặt hắn lại đen trở lại: "Cô ở lại một lát, Hoàng hậu đi về trước đi."

Quý Thính thấy hắn nhíu mày, lại không có ý muốn cùng đi với mình, nàng thật không cao hứng rời đi. Nàng vừa chuyển người, Thân Đồ Xuyên đã lén nhìn theo, thấy Quý Thính nổi giận bước đùng đùng, Thân Đồ Xuyên theo bản năng cảm thấy thật chột dạ, nhưng ngay sau đó nghĩ tới mình là vua một nước, hà tất phải sợ một nữ nhân sắp bị mình vắng vẻ?

Nghĩ thế, hắn tự cưỡng bách mình không nghĩ tới bộ dáng lúc Quý Thính rời đi, nhưng trong đầu lại luôn hiện lên thần sắc khiếp sợ vừa rồi của Quý Thính, làm hắn càng không kiên nhẫn với buổi yến hội.

Quý Thính xụ mặt hướng về phía Phượng Tê Cung, còn chưa đến cửa đã thấy Thúy Nhi ra đón: "Nương nương, vị tiểu vương tử kia vẫn chưa ra khỏi cung."

"Chưa rời đi sao?" Quý Thính nhíu mày, cùng Thúy Nhi đi vào trong điện.

Thúy Nhi gật gật đầu: "Bọn họ ở quá xa, khi vào cung lại không mang quá nhiều thị vệ, không đủ để mang tiểu vương tử trở về, cho nên chỉ có thể an bài cho hắn ở lại điện Thái Hòa."

Những người này hẳn là ôm quyết tâm sẽ chết cho nên tự nhiên không mang theo quá nhiều quân tinh nhuệ, nếu không chết từng người đều là tổn thất của họ. Do đó chuyện không có quá nhiều người tới, Quý Thính cũng hiểu được.

"Ở điện Thái Hòa thì ở đi, ngày mai khi hắn tỉnh thì trực tiếp đưa thẳng ra cung luôn, đừng để cho bọn họ gặp bệ hạ." Điện Thái Hòa cách đây khá xa, hơn nữa trong người tiểu vương tử còn bị hạ dược, nàng không thấy lo lắng chút nào.

Thúy Nhi uốn gối nghe lệnh, vừa đứng lên, thấy Quý Thính muốn đi về hướng tẩm điện, vội vàng gọi lại: "Nương nương, ngài còn chưa làm mì trường thọ cho bệ hạ."

Quý Thính dừng lại, nghĩ đến Thân Đồ Xuyên vừa nhận được phương thuốc là vắng vẻ mình ngay lập tức, những tức giận vừa rồi tích góp lên, nàng đột nhiên bạo phát: "Không làm, kêu hắn đi uống thuốc đi!"

"Cái gì phương thuốc?" Thúy Nhi khó hiểu.

Quý Thính vẻ mặt không cao hứng đi về hướng phòng bếp nhỏ: "Không có gì, đi nấu cơm."

Thôi đi, nghĩ cẩn thận lại, hắn bị mất ngủ lâu như vậy, đột nhiên có phương thuốc có thể chữa khỏi, mình vừa rồi lại chửi chửi bới bới, hắn hẳn là không cao hứng.

Là nàng không đúng, chuyện gì cũng dám nói giỡn, hắn giận lên cũng là bình thường, nếu nàng làm sai vậy tự nhiên nên nhận sai, chút nữa làm thức ăn lấy lòng hắn đi. Rốt cuộc hiện giờ nàng không phải là bảo bối nhỏ duy nhất của bạo quân, tự nhiên không thể không sợ hãi như trước đây được nữa, vẫn phải cố hết sức lấy lòng hắn mới được.

Nàng không chỉ phải làm cho hắn mì trường thọ, còn phải làm ra một chén mì trường thọ ăn ngon nhất, dùng hành động nói cho hắn biết nàng là không thể thay thế, miễn cho hắn có thuốc mới lại quên thuốc cũ. Quý Thính ôm chí hướng hùng tâm, bắt đầu làm mì sợi.

...... Sau đó dùng một buổi chiều, làm ra một chén thật lớn mì tròn tròn.

"Nương nương, cái này...... Sao nô tỳ thấy không giống mì trường thọ bình thường?" Thúy Nhi gian nan hỏi ra vấn đề.

Quý Thính im lặng nhìn chén mì tròn như ngón tay cái, nghiêm trang nói hươu nói vượn: "Chỗ nhà mẹ đẻ bổn cung là làm ra như vậy, bình thường mì trường thọ chỉ có chiều dài không có không chiều rộng, nhưng chén mì này của bổn cung dài rộng đều có, đó mới là tượng trưng cho ý nghĩa sinh mệnh."

"Vậy sinh mệnh này có ý nghĩa gì?" Thúy Nhi vẫn như cũ khó hiểu.

Quý Thính nghiêng liếc mắt nàng một cái: "Đương nhiên là muốn sống được lâu lại muốn sống được thú vị."

... Bệ hạ kia thật không phải là người sống được thú vị. Thúy Nhi chỉ dám lải nhải trong lòng một câu, trên mặt lại nịnh hót: "Nương nương nói đúng, mì này thật là có mười phần ý nghĩa."

Quý Thính hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt dừng một giây ở chén mì rồi mau rời đi, với chén mì này nàng cũng thật không nỡ nhìn thẳng. Mì sợi kỳ thật không có, mà khó chính là sợi mì nên dài không ngừng không đứt, những lần trước nàng đều thất bại, chưa xong đã bị gãy, vừa vào nồi đã bị gãy, cuối cùng bất đắc dĩ đành phải làm tròn tròn cục cục.

"Cứ vậy đi, hẳn là ăn cũng ngon." Không biết có phải tự mình an ủi mình hay không, Quý Thính nhỏ giọng nói thầm một câu.

Thúy Nhi nghe được lời nàng nói, vui vẻ: "Nương nương đừng lo lắng, chẳng sợ ngài làm tiêu làm hồ, bệ hạ cũng sẽ cảm thấy ăn ngon, ai kêu bệ hạ thật sủng nương nương, nguyện ý ăn bất kỳ món gì nương nương làm."

"Miệng lưỡi trơn tru." Quý Thính oán trách liếc nàng một cái, sắc mặt thật ra tốt hơn rất nhiều. Cũng đúng, tay nghề của nàng chưa bao giờ tốt, nhưng mỗi lần Thân Đồ Xuyên ăn đều cổ vũ rất nhiều, cho dù lúc hắn giận cũng không để lại thức ăn dư, cho nên nàng cũng không cần phải lo lắng.

Nghĩ như vậy, Quý Thính vui rạo rực kêu Thúy Nhi đi mời người, còn mình ngồi trước bàn chờ. Thúy Nhi rời đi không bao lâu đã thật mau trở lại, nụ cười trên mặt lúc ra cửa đã không còn, vừa nhìn thấy Quý Thính thì thấp thỏm cúi người hành lễ.

Quý Thính nhìn phía sau Thúy Nhi trống trơn: "Bệ hạ đâu?"

"Bệ, bệ hạ nói người mệt mỏi, nghỉ tạm tại Long Tỉ điện, kêu nương nương không cần chờ, ngài hôm nay sẽ không tới." Thúy Nhi cẩn thận mở miệng.

Quý Thính im lặng hồi lâu mới bình tĩnh rũ mắt: "Bệ hạ muốn nghỉ tạm, vì sao không gọi bổn cung đến?"

"...... Có lẽ chỉ là muốn nhắm mắt dưỡng thần." Thúy Nhi châm chước mở miệng, kỳ thật lời này ngay cả chính nàng cũng không tin.

Nàng vừa đi ra ngoài đã nghe được rất nhiều người thảo luận, nói bệ hạ có được phương thuốc trị mất ngủ, ngày sau nói không chừng có thể không cần đến Hoàng hậu nương nương trấn an cũng ngủ được, không biết được khi nào nương nương sẽ bị thất sủng. Nàng ban đầu còn khinh thường, cảm thấy bệ hạ sủng ái nương nương tuyệt đối chẳng phải chỉ vì nương nương giúp ngài ấy ngủ ngon, nhưng không ngờ vừa đến nơi bệ hạ, bệ hạ cho gặp cũng không cho, đuổi nàng đi ngay.

Nàng là người hầu bên cạnh nương nương, lúc trước khi nương nương kêu nàng đi thỉnh bệ hạ, chưa bao giờ từng bị cự tuyệt, cố tình hôm nay sau khi được thuốc hay lại bị cự, Thúy Nhi không thể không nghĩ nhiều.

Quý Thính nhìn Thúy Nhi vẻ mặt lo lắng, cười lạnh một tiếng, đẩy tô mì trường thọ sang một bên: "Nếu bệ hạ không muốn ăn, vậy đổ đi."

"Nương nương......"

"Đổ đi, bổn cung trong vòng 3 ngày không muốn nhìn thấy mì sợi." Quý Thính bực bội nhắm mắt lại.

Thúy Nhi muốn nói lại thôi nhìn Quý Thính, vừa đi dẹp chén vừa nhỏ giọng an ủi: "Nương nương không cần ưu phiền, bệ hạ sủng ái ngài như vậy, tuyệt đối sẽ không vì một phương thuốc mà vắng vẻ ngài..."

"Ngươi cũng cảm thấy vấn đề là do phương thuốc?" Quý Thính mở choàng mắt.

Thúy Nhi tức khắc sợ tới mức không dám nói tiếp.

Quý Thính trào phúng cười: "Phương thuốc còn chưa xác định có thể dùng hay không, có an toàn hay không, hắn đã gấp đến độ bỏ quên ta, có thể thấy được đã sớm không kiên nhẫn với ta, chỉ là luôn ngại ta có chỗ hữu dụng nên mới lưu lại mạng sống cho ta, hiện giờ thì tốt rồi, hắn rốt cuộc không cần sợ đầu sợ đuôi, chắc lúc này còn đang ở tẩm điện chúc mừng đi?"

Thúy Nhi sợ tới mức vội vàng quỳ xuống: "Nương nương nói cẩn thận, trong cung nơi chốn đều là tai mắt, nương nương ngàn vạn đừng lại nói những lời bất kính như vậy."

Trước kia Quý Thính cũng thường xuyên nói như vậy, nhưng Thúy Nhi chưa bao giờ khuyên, có thể thấy được xưa đâu bằng nay. Quý Thính thấy bạo quân trở mặt vô tình, tâm cảm thấy thật lạnh.

Trong phòng không khí giống như cô đọng lại, hồi lâu sau Quý Thính mệt mỏi buông tiếng thở dài: "Bổn cung đã biết, ngươi đi xuống đi."

"Nô tỳ cáo lui." Thúy Nhi lo lắng liếc nhìn Quý Thính, lưu luyến rời đi.

Thúy Nhi vừa đi, bả vai Quý Thính sụp xuống ngay, ghé vào bàn buồn bực. Trong phòng còn tràn ngập hương vị dầu mè chế trên mì trường thọ, giống như chưa có gì biến chuyển, nhưng mà cũng giống như tất cả đều đã thay đổi.

Mãi cho đến buổi tối, Thân Đồ Xuyên cũng không đến, Quý Thính không đợi nữa, tang mặt lên giường nằm, lửa giận ban đầu đã thiêu xong, giờ chỉ còn một mảnh cảm xúc tro tàn, nàng lười biếng nằm đó, chờ ngày mai có tinh thần trở lại sẽ quăng đống tro tàn này đi.

Bạo quân không phải vô tình hay sao, vậy nàng sẽ càng vô tình hơn, xem ai lạnh hơn ai!

Quý Thính hạ quyết tâm, nhắm mắt lại ngủ ngay, tuy rằng tâm tình nàng không được tốt, chất lượng giấc ngủ lại không tệ, khi Thúy Nhi vào định gọi nàng dùng bữa tối, Quý Thính đã ngủ say.

Thúy Nhi đứng ở mép giường do dự một chút, nghĩ đến tâm tình Hoàng hậu nương nương kém như vậy, có lẽ cũng không muốn ăn uống gì, cuối cùng không đánh thức Quý Thính mà xoay người đi ra.

Đi ra nhìn một bàn đầy đồ ăn mà âu sầu, nghĩ tới nghĩ lui nửa ngày, cuối cùng chạy đi tìm Lý công công dò hỏi. Tình cảm của bệ hạ và nương nương không giống như giả, sao có thể lại chỉ thuần túy xem nương nương như phương thuốc chữa bệnh, cho nên nhất định là có vấn đề gì khác.

Nghĩ như vậy, Thúy Nhi tới trước cửa Long Tỉ điện, nhìn thấy Lý công công đang ngồi ngủ gật thì vội vàng đến đánh thức, Lý công công đứng lên: "Sao ngươi lại tới đây, bên Hoàng hậu nương nương xảy ra chuyện gì hay sao?"

"Nô tỳ là tự mình tới," Thúy Nhi đè thấp thanh âm, "Bệ hạ đang nghỉ ngơi?"

"Hôm nay Thái Y viện nghiên cứu phương thuốc kia, cũng cho người thử qua, xác định không có vấn đề gì, hiện giờ thuốc cho bệ hạ còn đang nấu, chốc nữa uống xong sẽ đi nghỉ, ngươi không có việc thì tới đây làm gì?" Lý công công nhăn mày.

Thúy Nhi thở dài: "Trong cung đồn đãi, công công có nghe nói qua?"

"Tất nhiên là nghe qua, những lời đó đều là vô căn cứ, ngươi trở về nói Hoàng hậu nương nương yên tâm, chớ bị những việc này phiền nhiễu." Lý công công thấp giọng nói.

Thúy Nhi mím môi: "Nương nương còn không biết mấy lời đồn đãi này, chỉ là có chút không vui, rốt cuộc trước đây mỗi đêm bệ hạ đều sẽ đi qua, đêm nay đột nhiên lại không đi, có lẽ chính nương nương cũng không tránh được suy nghĩ miên man, ngài có biết vì sao hôm nay bệ hạ không đến hay không?"

"Bệ hạ hết bệnh chỉ e rằng tốn chút thời gian thôi, nương nương cũng nên mau suy nghĩ thông suốt mới được." Lý công công thở dài. Hắn hầu hạ bên cạnh bệ hạ, rõ ràng nhất bệ hạ là do mất ngủ nên mới có thể vẫn luôn ở bên đó, hiện giờ nếu bệnh có thể khỏi hẳn, chỉ sợ sau này cho dù đi đến trong cung Hoàng hậu cũng sẽ tuyệt đối không giống như lúc trước, ngày nào cũng đi qua.

Thúy Nhi bất đắc dĩ: "Nương nương nếu có thể suy nghĩ cẩn thận thì tốt rồi, công công ngài không biết đâu, nương nương cực cực khổ khổ làm mì trường thọ cả buổi trưa, trong lòng đầy vui mừng chờ bệ hạ đến, kết quả bệ hạ không đi qua, nàng thương tâm đến nỗi buổi tối cũng không ăn cơm, làm nô tỳ thật lo lắng."

"Nàng không ăn cơm?"

Giọng nói trầm thấp vang lên, Lý công công và Thúy Nhi giật mình, vội vàng quỳ xuống hành lễ. Lý công công vẻ mặt nôn nóng nhìn Thân Đồ Xuyên đột nhiên xuất hiện ở cửa: "Bệ hạ, trời giá rét, sao ngài lại ra tới?"

"Hoàng hậu không dùng bữa tối?" Thân Đồ Xuyên lạnh mặt nhìn Thúy Nhi.

Thúy Nhi run rẩy, lấy hết can đảm mở miệng: "Bẩm bệ hạ, cả buổi chiều hôm nay nương nương làm mì trường thọ cho bệ hạ, bệ hạ không đến, nương nương thật thương tâm, đêm nay đi ngủ sớm, vẫn chưa dùng bữa tối."

"Hồ nháo! Vì sao không gọi nàng tỉnh dậy để dùng bữa?" Thân Đồ Xuyên tràn đầy tức giận.

Thúy Nhi sửng sốt, sợ tới mức dập đầu liên tục: "Nương nương tâm tình không tốt, mặc dù tỉnh lại cũng không có tinh thần ăn uống, nô tỳ không dám gọi nương nương, đều là nô tỳ sai, nô tỳ tội đáng chết vạn lần......"

Thân Đồ Xuyên hừ lạnh một tiếng, đi như bay đến Phượng Tê Cung. Lý công công nhìn hắn vội vàng rời đi, kéo tay Thúy Nhi: "Còn dập đầu cái gì, mau mau đi theo bệ hạ đi gặp nương nương."

"...... Vâng." Thúy Nhi vội đứng dậy, cùng hắn đi theo Thân Đồ Xuyên về hướng Phượng Tê Cung.

Thân Đồ Xuyên lập tức vào phòng, Thúy Nhi và Lý công công ăn ý ngừng ở bên ngoài, không đi vào cùng.

Trong phòng có đốt địa long, Thân Đồ Xuyên đi đường bên ngoài có chút lạnh, giờ trở nên ấm áp, theo ánh đèn trong phòng nhìn về phía Quý Thính đang ngủ, trán nhíu chặt cuối cùng cũng giãn ra.

Hắn không nên tới, nữ nhân này ảnh hưởng tới hắn quá lớn, nếu cứ tiếp tục như vậy một ngày kia sẽ mang lại nguy hiểm cho hắn, hiện giờ lại có phương thuốc trị mất ngủ, đúng là thời điểm có thể loại trừ ảnh hưởng của nàng đến mình, hắn không nên chỉ bởi vì buổi tối nàng không ăn mà ba ba chạy tới.

Thân Đồ Xuyên nhấp nhấp môi, sau một lúc lại đi ra ngoài, Lý công công nhìn thấy hắn đi ra nhanh như vậy thì kinh ngạc, nhưng nhìn đến sắc mặt của Thân Đồ Xuyên thì không dám hỏi một tiếng, chỉ cúi đầu đi theo.

Thân Đồ Xuyên quét mắt nhìn Thúy Nhi, thanh âm còn muốn lạnh hơn cái rét mùa đông: "Hôm nay chuyện cô tới không cần nói cho Hoàng hậu biết, còn có, sau này một ngày ba buổi cơm của Hoàng hậu đều không thể thiếu một, nếu không toàn bộ mệnh của Phượng Tê Cung phải đền vào."

"Tuân lệnh." Thúy Nhi vội vàng quỳ xuống.

Thân Đồ Xuyên lại nhìn lại căn phòng đằng sau, lạnh mặt rời đi. Khi trở lại Long Tỉ điện, thuốc đã nấu xong, nhìn chén thuốc trên bàn, hắn cảm thấy thật chán ghét nhưng vẫn cầm lên uống hết, uống xong thì lên giường nằm trở lại.

Đáng tiếc uống xong nhưng mãi vẫn không buồn ngủ, trong đầu đều là những lời Thúy Nhi vừa nói, tưởng tượng Quý Thính dùng cả buổi chiều làm mì, hắn cảm thấy nàng thật ngốc, nhưng lại nhịn không được thương tiếc, nhưng mỗi lần có chút điểm thương tiếc, hắn lại mạnh mẽ bóp chết ý tưởng này.

Lăn lộn trên giường cả canh giờ cũng chưa cảm thấy buồn ngủ, Thân Đồ Xuyên banh mặt ngồi dậy, mắng một tiếng: "Phương thuốc chó má gì! Nửa điểm cũng không có tác dụng!"

Tuy rằng mắng chửi nhưng trên mặt lại không có nửa điểm tức giận, ngược lại giống như nhẹ nhàng đi rất nhiều. Nếu phương thuốc vô dụng, vậy hắn chỉ có thể gọi Quý Thính tới, nếu không cơ thể vừa chuyển biến tốt đẹp lại bị tệ đi thì sao?

Nghĩ vậy, Thân Đồ Xuyên xốc chăn lên định xuống giường, kết quả giày còn chưa mang vào, hắn đã ngáp một cái.

Ngáp xong, buồn ngủ lập tức ập đến, mặt Thân Đồ Xuyên lập tức đen như đáy nồi, nghiến răng nghiến lợi, một lần nữa nằm xuống.

Một đêm trôi qua.

Hôm qua Quý Thính ngủ quá sớm, mới tờ mờ sáng hôm sau đã dậy, vừa mở mắt theo thói quen xoay người ôm một cái, kết quả chỉ ôm được một đống chăn, nàng từ từ mở to mắt, nhớ tới chuyện ngày hôm qua thì hừ nhẹ một tiếng, mới vừa tỉnh ngủ, tâm tình đã không được tốt.

"Nương nương, ngài đã tỉnh, hôm nay phòng bếp nhỏ nấu canh thang thật ngon, ngài dậy nếm thử đi." Thúy Nhi đến đỡ Quý Thính.

Quý Thính đè đè thái dương nằng nặng do mới ngủ dậy: "Đầu đau một chút, lát nữa ăn cơm xong thì đi dạo Ngự Hoa Viên đi."

"Vâng." Thúy Nhi thấy Quý Thính có tâm tình đi dạo Ngự Hoa Viên, hiểu ra được nàng đã ổn định lại không ít, lập tức vui vẻ đáp lời.

Quý Thính buồn cười liếc nàng một cái, sau đó nghĩ đến Thân Đồ Xuyên lại cười không nổi. Trong cung này người người đối với nàng đều tốt, chỉ có tên bạo quân chó kia không tốt, về sau nàng cũng không cần tốt với hắn, chỉ lo làm nhiệm vụ là được.

Quý Thính ôm quyết tâm không có tình cảm gì với hắn nữa mà nhẹ nhàng dùng đồ ăn sáng, sau đó mặc vào tầng tầng lớp lớp xiêm y, phủ thêm áo choàng dày đi về hướng Ngự Hoa Viên, kết quả vừa đi đến vườn đã thấy được Thân Đồ Xuyên đang trò chuyện với một người đưa lưng về phía nàng. Thân Đồ Xuyên cũng thấy được Quý Thính, chỉ liếc nàng một cái, sau đó không để ý tới nữa.

"Thật là đen đủi......" Quý Thính không vui nói thầm một câu, vừa muốn xoay người bỏ đi, kết quả vừa muốn động lại đột nhiên cảm thấy không đúng ——

Cái người đưa lưng về phía nàng, trang phục hình như không phải là của người Hán?

Trong lòng Quý Thính nhảy lộp bộp, vội vàng nhìn lại lần nữa, còn chưa nhận ra phục sức của người nọ, Thúy Nhi đã kinh hô lên: "Là tiểu vương tử kia nha nương nương, sao hắn còn chưa rời đi?"

Suy đoán của Quý Thính bị chứng thực, nàng tức khắc rụt lại, nhìn tới người nọ liền thấy cánh tay phải hắn tựa hồ cứng đờ thật không bình thường, giống như bên trong có giấu thứ gì đó.

Nàng không chút nghĩ ngợi đi trở về, Thân Đồ Xuyên thấy nàng do dự nửa ngày cuối cùng lại đi về hướng của mình, trong lòng dâng lên một tia vui sướng, đồng thời mặt lại vênh lên: "Ngươi tới làm gì, không thấy được cô đang nói chuyện sao?"

Quý Thính bước nhanh đến, lúc này cánh tay tiểu vương tử vừa động, nàng kinh hãi thất thanh nhắc nhở: "Bệ hạ cẩn thận!"

Giọng nói nàng vừa rơi xuống, đồng thời chủy thủ trong tay áo tiểu vương tử cũng vừa rút ra, hắn rống giận đâm tới hướng Thân Đồ Xuyên. Thân Đồ Xuyên theo bản năng lui lại, tuy hắn thật nhanh, nhưng lúc này đã không kịp.

Mắt thấy chủy thủ đâm tới hướng mình, giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, một sức mạnh đột nhiên đẩy hắn ra, giây tiếp theo hắn nhìn thấy Quý Thính xuất hiện chỗ mình nguyên bản nên ở đó ——

"Quý Thính!"

Hắn nghe được giọng nói của mình, tiếp theo trước mắt giống như phim quay chậm, chủy thủ xuyên qua áo choàng của Quý Thính đâm vào trên vai nàng, rõ ràng là bị thương, nàng lại giống như thở ra nhẹ nhàng, giống như vì giúp hắn chắn được công kích mà cảm thấy vui sướng.

Đại não Thân Đồ Xuyên trống rỗng, không chút nghĩ ngợi tiến lên ôm lấy Quý Thính, tiểu vương tử bên cạnh đã bị thị vệ chém, máu tươi chảy đầy ra, cũng nhiễm ướt Quý Thính váy áo.

"Cô, cô chính là đồ ngốc, Quý Thính, Quý Thính, ngươi không cần chết...... Không cần......" Đôi mắt Thân Đồ Xuyên đỏ bừng, tay ôm nàng run lẩy bẩy.

Bởi vì mặc đồ quá dày, chủy thủ xuyên qua áo choàng lại không xuyên qua áo ngoài, bên trong còn áo cộc tay, khăn quàng cổ, Quý Thính chớp mắt nhìn bạo quân thiếu điều khóc lóc thảm thiết, nàng "thống khổ" mở miệng: "Bệ hạ không có việc gì thì tốt rồi, thần thiếp vì bệ hạ có chết cũng nguyện ý......"

Chapter
1 Chương 1: Giới thiệu
2 Chương 2: Thế giới 1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (1)
3 Chương 3: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (2)
4 Chương 4: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (3)
5 Chương 5: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (4)
6 Chương 6: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (5)
7 Chương 7: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (6)
8 Chương 8: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (7)
9 Chương 9: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (8)
10 Chương 10: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (9)
11 Chương 11: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (10)
12 Chương 12: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (11)
13 Chương 13: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (12)
14 Chương 14: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (13)
15 Chương 15: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (14)
16 Chương 16: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (15)
17 Chương 17: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (16)
18 Chương 18: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (17)
19 Chương 19: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (18)
20 Chương 20: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (19)
21 Chương 21: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (20)
22 Chương 22: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (21)
23 Chương 23: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (22)
24 Chương 24: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (23)
25 Chương 25: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (24)
26 Chương 26: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (25)
27 Chương 27: Thế giới 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (1)
28 Chương 28: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (2)
29 Chương 29: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (3)
30 Chương 30: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (4)
31 Chương 31: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (5)
32 Chương 32: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (6)
33 Chương 33: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (7)
34 Chương 34: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (8)
35 Chương 35: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (9)
36 Chương 36: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (10)
37 Chương 37: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (11)
38 Chương 38: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (12)
39 Chương 39: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (13)
40 Chương 40: Thế giới 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (1)
41 Chương 41: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (2)
42 Chương 42: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (3)
43 Chương 43: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (4)
44 Chương 44: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (5)
45 Chương 45: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (6)
46 Chương 46: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (7)
47 Chương 47: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (8)
48 Chương 48: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (9)
49 Chương 49: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (10)
50 Chương 50: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (11)
51 Chương 51: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (12)
52 Chương 52: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (13)
53 Chương 53: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (14)
54 Chương 54: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (15)
55 Chương 55: Tg 3 Đại Công Chúa Nhiếp Chính Vs Thiếu Gia Lầu Xanh 16
56 Chương 56: Tg 3 Đại Công Chúa Nhiếp Chính Vs Thiếu Gia Lầu Xanh 17
57 Chương 57: Thế Giới 4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 1
58 Chương 58: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 2 - Cô Gái Ngoan Cố
59 Chương 59: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 3
60 Chương 60: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 4
61 Chương 61: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 5 - Chị Nghĩ Về Chuyện Đó
62 Chương 62: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 6 - Cô Có Tin Tôi Hôn Cô Không
63 Chương 63: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 7 - Đại Ca Ra Ngoài Gây Rối!
64 Chương 64: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 8 - Sai Lầm Khi Uống Rượu
65 Chương 65: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 9 - Lời Tỏ Tình Thất Bại!
66 Chương 66: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 10 - Kết Giao Với Họ
67 Chương 67: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 11 - Phải Lòng Ai Đó
68 Chương 68: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 12
69 Chương 69: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 13 - Khoảnh Khắc Của Nhịp Tim
70 Chương 70: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 14 - Đã Bị Lộ!
71 Chương 71: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 15 - Nhốt Lại
72 Chương 72: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 16 - Hiểu Biết
73 Chương 73: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 17 - Bọn Anh Đã Có Quyết Định
74 Chương 74: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 18 - Cùng Với Nhau
75 Chương 75: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 19 - Trước Khi Hợp Nhất
76 Chương 76: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 20
77 Chương 77: Thế Giới 5 Tiểu Đáng Thương Tàn Bạo Bị Bắt Nạt1 - Không Để Bị Khi Dễ!
78 Chương 78: Tg 5 Tiểu Đáng Thương Tàn Bạo Bị Bắt Nạt 2 - Gọi Tôi Là Chị
79 Chương 79: Tg 5 Tiểu Đáng Thương Tàn Bạo Bị Bắt Nạt 3
80 Chương 80: Tg 5 Tiểu Đáng Thương Tàn Bạo Bị Bắt Nạt 4 - Đến Sống Với Tôi
81 Chương 81: Lớp Hai Sặc Sỡ
82 Chương 82: Đối Thủ Có Sức Ảnh Hưởng
83 Chương 83: Cậu Đã Hại Những Người Đó Phải Không
84 Chương 84: Thích Không
85 Chương 85: Xứng Đáng
86 Chương 86: Họ yêu sớm
87 Chương 87: Hận thù nhỏ
88 Chương 88: Mỗi ngày anh thức dậy đều yêu em rất nhiều
89 Chương 89: TG5: Chương kết thúc
90 Chương 90: Thế giới 6: Đồ đệ nhỏ bị thượng thần sư phụ ghét bỏ (1)
91 Chương 91: TG6 (2): Kỳ dị
92 Chương 92: TG6 (3): Chọn một trong hai
93 Chương 93: TG6 (4): Học tập
94 Chương 94: TG 6 (5): Ai là anh ai là em
95 Chương 95: TG 6 (6): Đi xuống thế gian
96 Chương 96: TG 6 (7): Công tử thích ta
97 Chương 97: TG6 (8): Nàng chỉ có thể là của ta
98 Chương 98: TG 6 (9): Ta sẽ mãi mãi yêu chàng
99 Chương 99: TG 6 (10): Chỉ là một người thầy
100 Chương 100: TG 6 (11): Mê hoặc
101 Chương 101: TG 6 (12): Vạn dặm tìm chồng
102 Chương 102: TG (6): Chàng là Tiểu Xuyên của ta
103 Chương 103: TG (6): Mình kết hôn đi
104 Chương 104: Thế giới (6): Chương cuối
105 Chương 105: Thế giới 7: Bạo quân vô lý (1) - Nghe nói bạo chúa thích ăn thịt quý phi
106 Chương 106: TG 7 (2): Một Quý phi cô độc
107 Chương 107: TG 7 (3): Nghe nói bản cung sắp trở thành hoàng hậu?
108 Chương 108: TG 7 (4): Thần thiếp không muốn sống nữa
109 Chương 109: TG 7 (5): Ta sắp trở thành Hoàng hậu
110 Chương 110: TG 7 (6): Muốn tìm người khác? Bệ hạ đang nghĩ gì?
111 Chương 111: TG 7 (7): Đau đầu chốn hậu cung
112 Chương 112: TG 7 (8): Hoàng hậu hạ nhiệt
113 Chương 113: TG 7 (9): Ngày sinh nhật
114 Chương 114: TG 7 (10): Cái nào tốt hơn: Phương thuốc hay ái phi?
115 Chương 115: TG 7 (11): Bạo quân dịu dàng
116 Chương 116: TG 7 (12): Bị lòi!
117 Chương 117: TG 7 (13): Giải quyết anh hùng
118 Chương 118: TG 7 (14): Kết thúc
119 Chương 119: Thế giới 8: Vua thây ma vô cảm (1) - Trước mạt thế
120 Chương 120: TG 8 (2): Không dễ để Tiểu Xuyên sống sót sau hai tập phim mạt thế
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1: Giới thiệu
2
Chương 2: Thế giới 1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (1)
3
Chương 3: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (2)
4
Chương 4: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (3)
5
Chương 5: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (4)
6
Chương 6: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (5)
7
Chương 7: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (6)
8
Chương 8: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (7)
9
Chương 9: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (8)
10
Chương 10: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (9)
11
Chương 11: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (10)
12
Chương 12: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (11)
13
Chương 13: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (12)
14
Chương 14: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (13)
15
Chương 15: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (14)
16
Chương 16: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (15)
17
Chương 17: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (16)
18
Chương 18: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (17)
19
Chương 19: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (18)
20
Chương 20: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (19)
21
Chương 21: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (20)
22
Chương 22: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (21)
23
Chương 23: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (22)
24
Chương 24: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (23)
25
Chương 25: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (24)
26
Chương 26: TG1: Vai ác tàn tật hung ác nham hiểm (25)
27
Chương 27: Thế giới 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (1)
28
Chương 28: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (2)
29
Chương 29: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (3)
30
Chương 30: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (4)
31
Chương 31: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (5)
32
Chương 32: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (6)
33
Chương 33: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (7)
34
Chương 34: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (8)
35
Chương 35: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (9)
36
Chương 36: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (10)
37
Chương 37: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (11)
38
Chương 38: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (12)
39
Chương 39: TG 2: Thiếu gia hào môn ốm yếu (13)
40
Chương 40: Thế giới 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (1)
41
Chương 41: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (2)
42
Chương 42: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (3)
43
Chương 43: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (4)
44
Chương 44: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (5)
45
Chương 45: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (6)
46
Chương 46: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (7)
47
Chương 47: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (8)
48
Chương 48: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (9)
49
Chương 49: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (10)
50
Chương 50: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (11)
51
Chương 51: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (12)
52
Chương 52: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (13)
53
Chương 53: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (14)
54
Chương 54: TG 3: Đại công chúa nhiếp chính vs. Thiếu gia lầu xanh (15)
55
Chương 55: Tg 3 Đại Công Chúa Nhiếp Chính Vs Thiếu Gia Lầu Xanh 16
56
Chương 56: Tg 3 Đại Công Chúa Nhiếp Chính Vs Thiếu Gia Lầu Xanh 17
57
Chương 57: Thế Giới 4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 1
58
Chương 58: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 2 - Cô Gái Ngoan Cố
59
Chương 59: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 3
60
Chương 60: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 4
61
Chương 61: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 5 - Chị Nghĩ Về Chuyện Đó
62
Chương 62: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 6 - Cô Có Tin Tôi Hôn Cô Không
63
Chương 63: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 7 - Đại Ca Ra Ngoài Gây Rối!
64
Chương 64: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 8 - Sai Lầm Khi Uống Rượu
65
Chương 65: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 9 - Lời Tỏ Tình Thất Bại!
66
Chương 66: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 10 - Kết Giao Với Họ
67
Chương 67: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 11 - Phải Lòng Ai Đó
68
Chương 68: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 12
69
Chương 69: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 13 - Khoảnh Khắc Của Nhịp Tim
70
Chương 70: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 14 - Đã Bị Lộ!
71
Chương 71: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 15 - Nhốt Lại
72
Chương 72: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 16 - Hiểu Biết
73
Chương 73: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 17 - Bọn Anh Đã Có Quyết Định
74
Chương 74: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 18 - Cùng Với Nhau
75
Chương 75: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 19 - Trước Khi Hợp Nhất
76
Chương 76: Tg4 Đại Lão Mỗi Ngày Phân Chia Nhân Cách 20
77
Chương 77: Thế Giới 5 Tiểu Đáng Thương Tàn Bạo Bị Bắt Nạt1 - Không Để Bị Khi Dễ!
78
Chương 78: Tg 5 Tiểu Đáng Thương Tàn Bạo Bị Bắt Nạt 2 - Gọi Tôi Là Chị
79
Chương 79: Tg 5 Tiểu Đáng Thương Tàn Bạo Bị Bắt Nạt 3
80
Chương 80: Tg 5 Tiểu Đáng Thương Tàn Bạo Bị Bắt Nạt 4 - Đến Sống Với Tôi
81
Chương 81: Lớp Hai Sặc Sỡ
82
Chương 82: Đối Thủ Có Sức Ảnh Hưởng
83
Chương 83: Cậu Đã Hại Những Người Đó Phải Không
84
Chương 84: Thích Không
85
Chương 85: Xứng Đáng
86
Chương 86: Họ yêu sớm
87
Chương 87: Hận thù nhỏ
88
Chương 88: Mỗi ngày anh thức dậy đều yêu em rất nhiều
89
Chương 89: TG5: Chương kết thúc
90
Chương 90: Thế giới 6: Đồ đệ nhỏ bị thượng thần sư phụ ghét bỏ (1)
91
Chương 91: TG6 (2): Kỳ dị
92
Chương 92: TG6 (3): Chọn một trong hai
93
Chương 93: TG6 (4): Học tập
94
Chương 94: TG 6 (5): Ai là anh ai là em
95
Chương 95: TG 6 (6): Đi xuống thế gian
96
Chương 96: TG 6 (7): Công tử thích ta
97
Chương 97: TG6 (8): Nàng chỉ có thể là của ta
98
Chương 98: TG 6 (9): Ta sẽ mãi mãi yêu chàng
99
Chương 99: TG 6 (10): Chỉ là một người thầy
100
Chương 100: TG 6 (11): Mê hoặc
101
Chương 101: TG 6 (12): Vạn dặm tìm chồng
102
Chương 102: TG (6): Chàng là Tiểu Xuyên của ta
103
Chương 103: TG (6): Mình kết hôn đi
104
Chương 104: Thế giới (6): Chương cuối
105
Chương 105: Thế giới 7: Bạo quân vô lý (1) - Nghe nói bạo chúa thích ăn thịt quý phi
106
Chương 106: TG 7 (2): Một Quý phi cô độc
107
Chương 107: TG 7 (3): Nghe nói bản cung sắp trở thành hoàng hậu?
108
Chương 108: TG 7 (4): Thần thiếp không muốn sống nữa
109
Chương 109: TG 7 (5): Ta sắp trở thành Hoàng hậu
110
Chương 110: TG 7 (6): Muốn tìm người khác? Bệ hạ đang nghĩ gì?
111
Chương 111: TG 7 (7): Đau đầu chốn hậu cung
112
Chương 112: TG 7 (8): Hoàng hậu hạ nhiệt
113
Chương 113: TG 7 (9): Ngày sinh nhật
114
Chương 114: TG 7 (10): Cái nào tốt hơn: Phương thuốc hay ái phi?
115
Chương 115: TG 7 (11): Bạo quân dịu dàng
116
Chương 116: TG 7 (12): Bị lòi!
117
Chương 117: TG 7 (13): Giải quyết anh hùng
118
Chương 118: TG 7 (14): Kết thúc
119
Chương 119: Thế giới 8: Vua thây ma vô cảm (1) - Trước mạt thế
120
Chương 120: TG 8 (2): Không dễ để Tiểu Xuyên sống sót sau hai tập phim mạt thế