Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng

Đấu trường Mạo Hiểm Giả, giải ao làng tại núi Lạc Sơn.

Tuy nói là giải ao làng nhưng không giới hạn các Mạo Hiểm Giả từ nơi khác đến.

Hàng năm, vào những ngày cuối cùng của mùa đông lạnh lão trên dãy Lạc Sơn đều sẽ tổ chức giải đấu mỗi năm một lần này.
Tuy không giới hạn người, nhưng vẫn giới hạn cấp độ Mạo Hiểm Giả tham gia.

Chỉ có các Mạo Hiểm Giả từ cấp Nize trở xuống mới được quyền tham gia, tức là Mạo Hiểm Giả cấp 3 trở xuống.

Tuy cấp độ Mạo Hiểm Giả không đánh giá được sức mạnh của người tham gia, nhưng thường các Ma Pháp Sư Thượng cấp đều là Mạo Hiểm Giả cấp Tusen - 4 trở lên.
“Chào mừng quý vị đến với đấu trường Mạo Hiểm Giả của thành Phù Sương lần thứ 145.

Hôm nay chúng ta có tổng cộng 2.000 thí sinh dự thi.

Vòng loại sẽ chia ra làm bốn tổ, mỗi tổ 500 người.

Một tổ chia ra làm hai đội, đội xanh và đội đỏ.

Mỗi một đội 250 người.”
“Hai đội sẽ chiến đấu với nhau đến khi nào trên sân còn 300 người, bất kể là đội nào đều có tư cách vào vòng trong.”
“Nhanh chân mua vé, chỉ 50 đồng Đại Long Thông Bảo cho một người.

Trận đấu đầu tiên của tổ thứ nhất sẽ bắt đầu sau nửa canh giờ.”
Lúc này khắp thành Phù Sương vang lên những tiếng vọng cực lớn từ mấy viên đá nhỏ nhỏ treo trên những cây cột cao.

Đó gọi là đá vọng âm, thu âm trực tiếp từ đầu một viên đá chủ thể được liên kết bằng năng lượng ma thuật.
Nói chung, Ma Tùng Quân thấy nó chẳng khác nào cái loa phát thanh chạy bằng ma thuật.

Được cái là nó không thu âm rõ bằng mấy cái loa phát thanh ở thế giới hắn.
Dắt theo mấy đứa nhỏ của mình đi mua vé, bọn họ đến một cái đấu trường lớn hơn cả một sân banh ở cổng phía Đông thành Phù Sương.

Ma Tùng Quân còn không biết có một cái đấu trường khủng bố như thế này ở đây, cho đến khi Long Nguyên Giáp khoe với hắn.
“Ông chủ Ma, nhóm Mạo Hiểm Giả Hủ Tiếu của ngươi không cần vé.

Cứ việc vào đi, bên trong có sẵn chỗ cho nhóm của ngươi, tên kia sẽ dẫn ngươi đi.”
Đang định trả tiền mua vé cho tên đứng ở quầy bán vé thì hắn nói như trên, sau đó có một người chạy ra dẫn nhóm Ma Tùng Quân vào bên trong đấu trường với dáng vẻ cực kì ân cần.
Bình thường Lưu Béo đã tập trung vào việc rèn thì trời có sập xuống hắn cũng chẳng thèm quan tâm.

Nhiều lần được Huyết Phong rủ đi chơi này nọ trong thành khi xong việc, nhưng Lưu Béo chả đi đâu, hắn cứ làm việc một mạch cho đến tối khuya rồi đi ngủ.

Ngày nào cũng như thế, vậy mà hôm nay hắn lại có hứng thú với sự kiện này.
Hỏi ra mới biết là do Lưu Béo muốn xem thử vũ khí của các Mạo Hiểm Giả, vì đây là một giải đấu, hội tụ rất nhiều người.

Chắc chắn sẽ có rất nhiều vũ khí mới lạ, Lưu Béo là muốn tìm những loại vũ khí như vậy để rèn tay nghề tinh xảo của bản thân, mặc dù hắn nhận làm rất nhiều loại vũ khí khác nhau, nhưng đa phần là hàng thông dụng như đao, kiếm, thương, cung tên này nọ.

Bởi các loại vũ khí đặc biệt, rất ít người tin tưởng một thợ rèn xa lạ như Lưu Béo.

Thành ra hắn muốn nghiên cứu cũng không nghiên cứu được, nên hôm nay mới đành phải đến đây.
Sau một hồi quanh co, Ma Tùng Quân được dẫn đến khán đài cao nhất của đấu trường.

Nơi đây có mái che, có bàn riêng, thậm chí là có cả trái cây và rượu nóng, có cả các nữ hầu phục vụ ở mỗi bàn.

Vừa lên đây Ma Tùng Quân bắt gặp Long Nguyên Giáp và Long Nguyên Đức ngồi cùng một chỗ từ lúc nào không hay.
Một bàn dài, có bốn chỗ ngồi, Ma Tùng Quân ngồi xuống còn thừa lại một chỗ.

Về phần Huyết Phong, Lưu Béo, Yên Nhược Đan và Yên Nhược Tuyết lại được đặc cách ngồi riêng một bàn bên cạnh họ.

Còn có cả Long Hân Nghiên cũng chen vào giữa, Yên Nhược Đan và Long Hân Nghiên vừa gặp nhau liền nói chuyện rôm rả.

Yên Nhược Đan còn lấy ra cả một đống bánh kẹo và nước ngọt đặt lên trên bàn để mời Long Hân Nghiên.

Mấy đứa nhỏ này thân nhau như vậy từ lúc nào, Ma Tùng Quân cũng chẳng rõ.
— QUẢNG CÁO —
Tiểu Bối và Tiểu Bạch gặp nhau liền quấn lấy nhau, khiến cho thuộc hạ của Long Nguyên Đức đi theo để bảo vệ hai con Ma thú nhỏ này.
“Sao đệ không nói trước là đã chuẩn bị cho ta? Biết vậy ta nấu một ít đồ ăn đem theo rồi.” – Ma Tùng Quân nhìn Long Nguyên Giáp cười nói.
“Không sao, hôm nay lão khọm kia mời được đầu bếp giỏi.

Hôm nay mời ca đến đây để xem, là chủ nhà thì cứ để lão khọm kia lo đi, chúng ta đến đây để hưởng thụ thôi mà ha ha.” – Long Nguyên Giáp vỗ vai Ma Tùng Quân cười hắc hắc nói.
Long Nguyên Đức thấy thế liền ho khan vài tiếng:

“Ma huynh đệ, có đem theo thứ đó không?”
“À, vừa hay hôm nay Lưu Béo làm xong.

Đầu rồng theo yêu cầu của lão đây, Lưu Béo nó không lấy tiền, coi như cám ơn lão vì cung cấp cho nó Huyền Thiết Thạch.”
Nói rồi Ma Tùng Quân lấy ra một điếu cầy hình đầu rồng đưa cho Long Nguyên Đức.

Đôi mắt nhăn nheo của Long Nguyên Đức lập tức sáng rực lên, lão cẩn thận cầm lấy điếu cầy trên tay.

Đúng thế, đây chính là điếu cầy dùng để hút thuốc lào.
Thuốc lào thịnh hành ở Dạ Lang quốc, nhưng không thịnh hành ở đế quốc.

Bất quá lần trước, Ma Tùng Quân có lấy thuốc lào ra cho lão ta hút thử, bởi thuốc lá không đủ đô với lão khọm này.

Kết quả là lão ta mê tít mắt, còn định lén lén thó luôn điếu cầy bằng inox của Ma Tùng Quân.
Hết cách Ma Tùng Quân đành dặn Lưu Béo làm một điếu cầy cho lão ta, được voi đòi tiên, lão ta đòi điếu cầy phải có đầu rồi mới đẹp.

Nên hôm nay Ma Tùng Quân đen đến một điếu cầy có đầu rồng, miệng con rồng nằm ở dưới điếu, nó ngậm lấy phần đựng thuốc.
Lúc này lão lấy ra một bọc thuốc lào, vo một nhúm thuốc lào bằng đầu ngón út rồi đặt lên đó.

Long Nguyên Giáp thấy thế thì lấy ra ma tinh thạch hệ Hỏa để châm cho lão, thì bị lão ta đánh rớt viên đá.
“Thuốc lào là phải dùng lửa nhỏ.

Lửa của ma tinh thạch lớn lắm, không được, phải dùng diêm.”
Như một ông lão điệu nghệ.

Lão ta lấy một hộp diêm ra, thứ này cũng do Ma Tùng Quân cho lão.
“Xoẹt xoẹt.” – Lửa diêm phừng lên.
Lão dí đầu diêm vào thuốc lào, rồi trợn mắt lên kéo một hơi thật sâu.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Róttttttt~~!!!!”
Một tiếng rít kéo dài vang vọng cả đấu trường.

Ngay sau đó lão ta đập tay lên miệng điếu cầy, ém khói lại trong lồng ngực rồi thở ra một hơi nhẹ, khói ra cực kì ít.

Lúc này lão mới buông tay ra, cầm ống điếu lên kéo thêm một hơi thật sâu nữa.
Âm thanh thích tai vang lên.

Long Nguyên Giáp thấy ông chú nhà mình ngửa cổ lên trời phả ra một làn khói đậm đặc.

Sau đó ngã ngửa, đập đầu ra sau một cách bất ngờ, chuyện xảy ra nhanh đến mức Long Nguyên Giáp cũng không kịp đỡ.
“Lần nào cũng vậy, lão khọm này sắp xuống lỗ đến nơi còn đam mê mấy thứ này.” – Long Nguyên Giáp xách vai Long Nguyên Đức kéo lên ngồi lại ghế.
Bộ dạng của một cường giả Ma Pháp Sư hoàn toàn mất sạch trước mặt người hầu xung quanh.

Cũng may đây đều là gia nhân và người hầu của Long tộc.

Nếu không hành động hôm nay làm cho Long Nguyên Giáp không biết tìm lỗ đâu mà chui.
....
“Ngay sau đây, tổ đầu tiên sẽ bắt đầu trận đấu của mình.

Vũ khí nằm ở giữa sàn đấu, đủ 500 món cho tất cả mọi người.

Tới trước nhặt trước sẽ có lợi thế.”
“Có hai điều luật chính trong vòng loại này, tuyệt đối phải tuân theo.

Thứ nhất, không được tấn công người cùng phe.

Thứ hai, không được dùng vũ khí từ bên ngoài.

Dù hiệp hội đã lấy đi tất cả vũ khí của người tham gia trên tinh thần tự nguyện, nhưng nếu phát hiện dùng ám khí hoặc vũ khí không phải trên sàn đấu sẽ bị tước tư cách thi đấu và huy hiệu Mạo Hiểm Giả.”
“Cuối cùng, có thể đây không phải là luật nhưng hãy nhân đạo.

Nếu không phải tình thế bắt buộc, không nên giết người.

Hãy đoàn kết với người cùng phe để đạt được hiệu quả cao hơn.”
“Vòng loại thứ nhất, tổ thứ nhất.

Chuẩn bị...!BẮT ĐẦU!!!!!!!”
Lúc này xung quanh khán đài đều có những viên đá âm thanh cực lớn phát ra tiếng nói của người chủ trì đấu trường.

Lão ta đứng ở bên dưới khán đàn, liên tục gào thét vào viên đá ở trên tay.
Hai bên mỗi phe đều được đánh dấu bằng miếng vải đỏ cột trên người, ai muốn cột ở đâu cũng được, trán, vai, bắp đùi, thậm chí là cột thành một cái khố che vùng kín cũng có.

Lời của người chủ trì vừa dứt, hai phe đứng ở sát sàn đấu liền ùa nhau chạy lên.

Trên khán đài hàng chục ngàn người lập tức bùng nổ, bọn họ hét lên inh ỏi cổ vũ cho người quen của mình ở bên dưới.

Quang cảnh cực kì náo nhiệt.
Chỉ có vài người cá biệt là không lao lên, thay vào đó là đứng yên tại chỗ quan sát tình hình.

Trong đó có cả Đại Cathay.

Hắn đang ngơ ngác trước quang cảnh hào nhoáng của đấu trường, cả cái khí thế trên sàn đấu này.
500 người lao vào nhau quần ẩu, không mang tư thù, không mang lợi ích tranh giành địa bàn hay gì đó.

Đây là lần đầu tiên Đại Cathay có trải nghiệm như thế này.
— QUẢNG CÁO —
“Ca ca đẹp trai, ngươi thấy đám người kia có phải là ngu ngốc không? Lao lên trước như vậy khác nào đi chịu chết đâu chứ?”
Lúc này có một bàn tay ngọc ngà vòng từ sau lưng Đại Cathay vòng lên đằng trước, sờ lấy bộ ngực săn chắc của hắn.

Vì giật mình, hai tay Đại Cathay lập tức nắm lấy cổ tay và cẳng tay đối phương thực hiện một động tác vật qua vai.
“Rầm!!”
Một cô nương xinh đẹp, tóc dài búi đuôi gà bị Đại Cathay mạnh mẽ quật xuống đất khiến cho sàn gạch phía dưới xuất hiện một vết nứt.
“A ui, ngươi dám...!đánh người cùng phe? Ngươi muốn bị loại hay gì?” – Cô nàng nằm quằn quại, ôm lấy lưng của mình đau đớn quát lên.
“Thí sinh đứng ở đằng kia, ngươi vừa tấn công đồng đội đúng không? Lần đầu tiên cảnh cáo, còn có lần sau ngươi sẽ bị trực tiếp xử thua.” – Người chủ trì chỉ tay về phía Đại Cathay hét lên.
Nói xong lão nhìn lên trên khán đài cao nhất, nhìn về vị trí của Long Nguyên Đức rồi quay trở lại quan sát trận đấu.
Mặt mũi Ma Tùng Quân cúi gầm mặt xuống, vỗ tay lên mặt, ban nãy rõ ràng là phạm luật.

Cái thằng dở người kia làm thế quái nào lại đánh cả người cùng phe thế kia? Nhát gái hay gì? Không thể nào, kiếp trước làm đại ca giang hồ, đảm bảo có không ít bóng hồng xung quanh.

Làm sao mà nhát gái được.
“Đừng đứng sau lưng ta.” – Đại Cathay lạnh nhạt nói.
Kiếp trước hắn bị đàn bà hại chết, kiếp này hắn không muốn vướng vào đàn bà một chút nào.

Nói xong hắn lao mình về giữa sàn đấu, từng bước chân nhịp nhàng chạy đi, ngay thời khắc gần đến giữa sàn đấu, nơi hàng trăm người đang quần ẩu với nhau.

Đại Cathay nhảy lên trên cao đáp thẳng xuống vị trí đông nhất.
“Tên điên, đẹp mà bị khùng.

Hết nói nổi, ta xem coi ngươi sống được mấy hơi thở.”
Cô nàng kia tức giận đứng dậy chửi đổng một tiếng..

Chapter
1 Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2 Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3 Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4 Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5 Chương 5: 5: Thái Tử
6 Chương 6: 6: Hai Con Vật
7 Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8 Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9 Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10 Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11 Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12 Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13 Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14 Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15 Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16 Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17 Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18 Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19 Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20 Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21 Chương 21: 21: Nghi Lễ
22 Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23 Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24 Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25 Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26 Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27 Chương 27: 27: Chôn Cất
28 Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29 Chương 29: 29: Bí Kíp
30 Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31 Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32 Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33 Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34 Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35 Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36 Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37 Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38 Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39 Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40 Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41 Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42 Chương 42: 42: Khởi Hành
43 Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44 Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45 Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46 Chương 46: 46: Sonic
47 Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48 Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49 Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50 Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51 Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52 Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53 Chương 53: 53: Lừa Đảo
54 Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55 Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56 Chương 56: 56: Thảm Rồi
57 Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58 Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59 Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60 Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61 Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62 Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63 Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64 Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65 Chương 65: 65: Gặp Cướp
66 Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67 Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68 Chương 68: 68: Khóc Lớn
69 Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70 Chương 70: 70: Điền Hải
71 Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72 Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73 Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74 Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75 Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76 Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77 Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78 Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79 Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80 Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81 Chương 81: 81: Tộc Elf
82 Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83 Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84 Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85 Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86 Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87 Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88 Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89 Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90 Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91 Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92 Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93 Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94 Chương 94: 94: Nghi Phạm
95 Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96 Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97 Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98 Chương 98: 98: Trả Ơn
99 Chương 99: 99: Đánh Đi
100 Chương 100: 100: Phát Tiền
101 Chương 101: 101: Kế Hoạch
102 Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103 Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104 Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105 Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106 Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107 Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108 Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109 Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110 Chương 111: 111: Điều Tra
111 Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112 Chương 113: 113: Bùm
113 Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114 Chương 115: 115: Súng
115 Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116 Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117 Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118 Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119 Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120 Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121 Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122 Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123 Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124 Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125 Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126 Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127 Chương 129: 129: Cái Giá
128 Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129 Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130 Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131 Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132 Chương 134: 134: Đại Cathay
133 Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134 Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135 Chương 137: 137: Tên Điên
136 Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137 Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138 Chương 140: 140: Trả Thù
139 Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140 Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141 Chương 143: 143: Tâm Sự
142 Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143 Chương 145: 145: Hái Sen
144 Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145 Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146 Chương 148: 148: Xong
147 Chương 149: 149: Rút
148 Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149 Chương 151: 151: Giật Điện
150 Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151 Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152 Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153 Chương 155: 155: Chật Vật
154 Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155 Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156 Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157 Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158 Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159 Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160 Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161 Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162 Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163 Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164 Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165 Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166 Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167 Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168 Chương 170: 170: Lời To
169 Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170 Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171 Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172 Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173 Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174 Chương 176: 176: Dark Elf
175 Chương 177: 177: Ngây Thơ
176 Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2
Chapter

Updated 176 Episodes

1
Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2
Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3
Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4
Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5
Chương 5: 5: Thái Tử
6
Chương 6: 6: Hai Con Vật
7
Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8
Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9
Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10
Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11
Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12
Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13
Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14
Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15
Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16
Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17
Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18
Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19
Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20
Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21
Chương 21: 21: Nghi Lễ
22
Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23
Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24
Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25
Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26
Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27
Chương 27: 27: Chôn Cất
28
Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29
Chương 29: 29: Bí Kíp
30
Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31
Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32
Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33
Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35
Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36
Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37
Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38
Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39
Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40
Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41
Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42
Chương 42: 42: Khởi Hành
43
Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44
Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45
Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46
Chương 46: 46: Sonic
47
Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48
Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49
Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50
Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51
Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52
Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53
Chương 53: 53: Lừa Đảo
54
Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55
Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56
Chương 56: 56: Thảm Rồi
57
Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58
Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59
Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60
Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61
Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62
Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63
Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64
Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65
Chương 65: 65: Gặp Cướp
66
Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67
Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68
Chương 68: 68: Khóc Lớn
69
Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70
Chương 70: 70: Điền Hải
71
Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72
Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73
Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74
Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75
Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76
Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77
Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78
Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79
Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80
Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81
Chương 81: 81: Tộc Elf
82
Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83
Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84
Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85
Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86
Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87
Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88
Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89
Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90
Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91
Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92
Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93
Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94
Chương 94: 94: Nghi Phạm
95
Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96
Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97
Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98
Chương 98: 98: Trả Ơn
99
Chương 99: 99: Đánh Đi
100
Chương 100: 100: Phát Tiền
101
Chương 101: 101: Kế Hoạch
102
Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103
Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104
Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105
Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106
Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107
Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108
Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109
Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110
Chương 111: 111: Điều Tra
111
Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112
Chương 113: 113: Bùm
113
Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114
Chương 115: 115: Súng
115
Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116
Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117
Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118
Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119
Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120
Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121
Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122
Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123
Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124
Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125
Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126
Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127
Chương 129: 129: Cái Giá
128
Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129
Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130
Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131
Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132
Chương 134: 134: Đại Cathay
133
Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134
Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135
Chương 137: 137: Tên Điên
136
Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137
Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138
Chương 140: 140: Trả Thù
139
Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140
Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141
Chương 143: 143: Tâm Sự
142
Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143
Chương 145: 145: Hái Sen
144
Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145
Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146
Chương 148: 148: Xong
147
Chương 149: 149: Rút
148
Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149
Chương 151: 151: Giật Điện
150
Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151
Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152
Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153
Chương 155: 155: Chật Vật
154
Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155
Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156
Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157
Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158
Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159
Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160
Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161
Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162
Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163
Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164
Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165
Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166
Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167
Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168
Chương 170: 170: Lời To
169
Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170
Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171
Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172
Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173
Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174
Chương 176: 176: Dark Elf
175
Chương 177: 177: Ngây Thơ
176
Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2