Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa

Cái trường hợp kì diệu gì đây? Hai người kiểm tra của hai đứa nhỏ, lại đuổi theo chúng đòi chúng làm giáo sư? Còn cái gì hợp lý hơn một chút được không?
“Sophie?” – Cô nàng đeo kính nhìn sang cô nàng đội nón hỏi.
“Clara?”
“Sao ngươi lại ở đây?”
Cả hai đồng thanh hỏi nhau.
“Ái chà, không phải Sophie tiểu thư của chúng ta bận bịu bên cạnh tình nhân mới hay sao? Làm thế nào có thời gian chạy đến vùng biên giới xa xôi này vậy?” – Clara khoanh tay lại, đẩy bộ ngực đồ sộ của mình lên cao, giọng nói mang đầy tính mỉa mai nói.
“Ừm hửm? Không phải Clara đó sao? Ngươi không đi mê hoặc mấy tên quý tộc để lấy kinh phí nghiên cứu nữa ư? Ở cái vùng xa xôi này làm gì có tên quý tộc nào đủ tiền nuôi mấy nghiên cứu vô dụng của ngươi cơ chứ? Ố hố hố...”
Sophie nói xong, dùng mu bàn tay che miệng rồi tuôn ra một điệu cười khủng bố.
Kết quả cả hai đều nhìn nhau bằng đôi mắt loẹt xoẹt tia lửa.

Nhìn như lúc nào cũng có thể lao vào đánh nhau được.
Cái trường hợp vượt quá nhận thức này khiến Ma Tùng Quân không muốn dính líu một chút nào.
“Té thôi mấy đứa.”
Hắn xoa đầu Yên Nhược Đan và Yên Nhược Tuyết nói.

Vốn định quay người rời đi thì đột nhiên toàn thân như có dòng điện chạy lên chạy xuống.
“Đứng lại!”
“Đứng lại đó.”
Cả hai cô nàng kia đồng thanh hét lên.
Lúc này cô nàng đeo kính Clara bước huỳnh huỵch đến trước mặt Ma Tùng Quân, cô nàng đẫy đà Sophie thì lả lướt bước đến.

Hai đôi mắt xinh đẹp, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Ma Tùng Quân.
“Ngươi là gì của Yên Nhược Đan?”
“Ngươi là gì của Yên Nhược Tuyết?”
“Thúc thúc...!hai bà dì này đáng sợ quá hu hu.”
Yên Nhược Đan dưới chân Ma Tùng Quân khóc rống lên.
Nghe thấy lời nói của Yên Nhược Đan, hai cô nàng trán nổi gân xanh nhưng cuối cùng phải nhịn xuống.

Không đánh phụ nữ, không đánh phụ nữ, không đánh phụ nữ.
Trong đầu của cả hai cô nàng kia đều có chung một suy nghĩ, nếu đối thủ của mình đã chọn con bé còn lại, chứng tỏ hai con bé này đều là thiên tài.

Không thể không lấy về được.
Bất quá người đàn ông trước mắt bọn họ trông có vẻ như là người thân của hai con bé này.

Như thế càng dễ giải quyết, chỉ cần cho hắn một chút lợi ích, nói ra tương lai sáng lạn của hai đứa bé kia, nhất định hắn sẽ đồng ý.
“Thời buổi này có nhiều người không mang một chút lịch sự nào khi hỏi người khác ư? Các ngươi là ai? Hỏi ta là ai để làm gì? Có ý đồ gì với hai đứa nhỏ?”
Ma Tùng Quân nhíu mày khó chịu nói.
Tuy hắn là một thằng đàn ông tử tế, nhưng không đúng nghĩa với việc hắn tử tế với người không tử tế với mình.

Nhìn Yên Nhược Đan bên cạnh khóc rống lên, khiến Ma Tùng Quân phát cáu.

Nếu không phải đối phương là phụ nữ, có khi Ma Tùng Quân đã kiếm chuyện đập cho một trận rồi.
Lúc này Huyết Phong và Lưu Béo cũng lẳng lặng đứng ra đằng sau Ma Tùng Quân, họ nhìn hai nữ nhân xinh đẹp trước mắt với ánh mắt phòng bị.
Thấy bầu không khí trở nên căng thẳng, hai cô nàng kia cuối cùng cũng ý thức được rằng đây không phải là đế đô.

Không phải địa bàn của họ, mà họ lại đắc tội với người không biết tên trước mặt lại không nên.

Chưa kể hắn là người thân của hai cô bé thiên tài kia, càng không thể đắc tội được.
Suy nghĩ xoẹt qua trong đầu hai nữ nhân, họ thu liễm lại thái độ coi trời bằng vung của mình.

Thay vào đó lại trở nên lịch thiệp.
Clara đặt tay lên ngực, hơi nghiêng người về phía trước lộ ra đồi núi trập trùng.

Nàng ta lịch sự nói:
“Ta là Koch Clara Giáo sư nghiên cứu ma thuật dị biến của Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả.”

Bên cạnh nữ nhân đội nón mang thân hình bốc lửa cũng bỏ nón xuống, lộ ra mái tóc màu vàng, đôi mắt xanh như nước biển, nàng nở nụ cười đầy vũ mị.

Khoác trên mình bộ váy dài bó thân, từ hông trở xuống, tà váy xòe ra.

Nàng ta khẽ kéo hai tà váy của mình, nhún một cái đầy lịch thiệp rồi nói:
“Bellamy Sophie, Giáo sư viện nghiên cứu ma thuật dị biến của Học Viên Đế Quốc.”
Nói xong cả hai dùng mắt đẹp của mình nhìn chằm chằm Ma Tùng Quân như đợi hắn giới thiệu.

Thấy đối phương đã thay đổi thái độ, Ma Tùng Quân cũng tự giới thiệu:
“Ma Tùng Quân, chủ xe hủ tiếu.”
“Hai người các ngươi muốn lôi hai đứa nhỏ này đi đâu?”
Bất quá hắn vẫn giữ thái độ lạnh lùng với hai mỹ nữ trước mắt.

Với hắn, đẹp một cách quá mức thế này nhất định là hoa hồng có gai.

Ma Tùng Quân thì lại chán ghét cái kiểu đẹp khoe thân thế này.

Nghĩ lại, sắc đẹp tựa như thiên nhiên giống như Ngọc Huyền, ánh mắt trong suốt không một chút tạp niệm, đó mới gọi là cái đẹp chân chính.
Nhìn người đàn ông trước mắt này chẳng có chút gì là khác so với ban đầu mới gặp họ.

Không phải chứ? Có phải phần dưới của hắn không dùng được hay không? Hơn ai hết, chính hai người đều hiểu rõ bản thân mình đối với đàn ông mang đến mị lực như thế nào.
Hay là một tên sợ vợ nên mới giữ thái độ như thế? Không, cả hai tên đằng sau cũng chẳng có một chút rung động gì với bọn họ.

Mà ngược lại hai tên đó luôn nhìn chằm chằm về đây với ánh mắt phòng bị.
Đùa cái gì thế? Không thấy cô nương đây bốc lửa thế nào ư? Phòng bị là sao? Tại sao lại phòng bị?
Thực tế hai cô nàng đến từ đế đô kia không hiểu rằng Ma Tùng Quân vốn rất ghét những người ăn mặc hở hang, trong mắt Ma Tùng Quân, hai người kia chẳng khác nào gái đứng đường cả.

Còn với Lưu Béo, thằng mập này chỉ mê các sinh vật huyền bí, như Elf chẳng hạn.
Nói đến Huyết Phong càng không phải bàn, hắn vừa mất đi người mình thương do đế đô.

Làm gì còn tâm trạng thích một người khác, chưa kể hắn cũng chỉ là một đứa trẻ bị buộc phải trưởng thành, sắc đẹp trước mắt với hắn chính là phù du.
Tất nhiên hai người Koch Clara và Bellamy Sophie không hề biết được suy nghĩ trong đầu của bọn họ.
“Ngươi là người nấu món hủ tiếu được đồn là ngon nhức nách đó ư? Ha ha ha, ta nghe nhiều người nói về ngươi nhưng xếp hàng mãi vẫn chưa được ăn.

Tối nay ngươi để một bàn cho ta được không?”
Koch Clara cười ha ha vỗ vai Ma Tùng Quân nói.
Bất quá bàn tay đẹp kia lại bị Ma Tùng Quân gạt qua một bên, hắn chán ghét ra mặt, Ma Tùng Quân nói:
“Không, mọi hành khách đều như nhau.

Ta và ngươi không quen không biết, muốn gì nói thẳng đi.

Muốn mang hai đứa nhóc này đi là chuyện không thể nào.”
“Ngươi...” – Koch Clara nhìn thái độ chán ghét của Ma Tùng Quân, nàng đứng hình mất vài giây.
“Đồ thất bại, ta nói rồi.

Với cái cặp kính đó, ngươi chỉ dụ dỗ được những tên rẻ tiền mà thôi.

Chứ người đàn ông lực lưỡng, mê người ở đây làm sao mà vừa mắt ngươi được.” – Bellamy Sophie ôm miệng cười vũ mị một tiếng.
Lúc này nàng vốn định tiến đến một bước nữa để sáp lại gần Ma Tùng Quân nhưng lại thấy Ma Tùng Quân bịt mũi lại nói:
“Mùi nước hoa nồng quá, tránh xa một chút đi.”
“Ngươi...”
“Ha ha ha ha...!chết cười mất.

Há há há, cái đồ hôi nách xịt nước hoa cho nhiều vô.

Đáng đời nhà ngươi, mấy thứ nước hoa rẻ tiền đó sao bằng mùi hương cơ thể được đúng không ông chủ quán?”
Koch Clara ôm bụng cười phá lên, nàng ta cười đến chảy cả nước mắt.
Ma Tùng Quân nhìn hai cô nàng này đấu khẩu nhau, khiến cho đầu của hắn ong ong lên liên tục.

Vẫn chưa kịp yên ổn, hắn lại thấy hai cô nàng đồng loạt lấn đến trước mặt hắn, cả hai đồng thanh nói:
“Ngươi cần gì nói đi, làm sao ngươi mới để cho Yên Nhược Đan đi?
“Ngươi cần bao nhiêu mới buông tha cho Yên Nhược Tuyết?”
“Hai con mẹ này có bị điên không? Muốn kiếm chuyện ở đây à?”
Ma Tùng Quân tức giận, triệu hồi ra thanh trọng kiếm của mình, hắn cắm mạnh thanh trọng kiếm xuống đất.
“Rầm!!”
“Ma thuật Không Gian?” – Koch Clara ngạc nhiên thốt lên.
“Cái gì?” – Bellamy Sophie cũng ngạc nhiên không kém.
Cả hai giật mình lùi lại nhìn chằm chằm Ma Tùng Quân với ánh mắt đầy ngạc nhiên.
“Các ngươi đều là Ma Pháp Sư đúng chứ? Đừng nghĩ đến chuyện đưa hai con bé này đi.

Chúng là người nhà của ta, hết chuyện rồi thì cút đi.”
“Ngươi nói lý một chút được không hả? Cái gì mà đưa đi, ta chỉ muốn tốt cho Nhược Đan.

Ở đế đô mới có môi trường phát triển tốt nhất cho con bé.” – Koch Clara nhịn không được mắng Ma Tùng Quân một tiếng.
“Đúng, ở cái vùng biên giới này thì có cái gì để cho Nhược Tuyết phát triển? Ngươi nếu là người nhà của con bé càng phải nghĩ cho con bé.

Thông minh như thế ở cái độ tuổi này thì chính là thiên tài.

Chưa kể cơ thể còn có nguồn ma lực dồi dào so với một đứa trẻ.

Ngươi là người nhà của chúng phải biết nghĩ cho chúng chứ?” – Bellamy Sophie bình tĩnh giải thích cho Ma Tùng Quân, nàng cũng đồng quan điểm với Koch Clara, dù cả hai không ưa gì nhau.
Hai người bọn họ tranh nhau nói liên tục vào lỗ tai Ma Tùng Quân, khiến cho mặt mũi hắn tối sầm lại.

Chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, Ma Tùng Quân trực tiếp xoay người rời đi.
Nhưng đúng lúc đó lại có tiếng vọng gọi hắn lại.
“Ma Tùng Quân, Ma Tùng Quân.

Đợi một chút, có người muốn gặp ngươi.”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2 Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3 Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4 Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5 Chương 5: 5: Thái Tử
6 Chương 6: 6: Hai Con Vật
7 Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8 Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9 Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10 Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11 Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12 Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13 Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14 Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15 Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16 Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17 Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18 Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19 Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20 Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21 Chương 21: 21: Nghi Lễ
22 Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23 Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24 Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25 Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26 Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27 Chương 27: 27: Chôn Cất
28 Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29 Chương 29: 29: Bí Kíp
30 Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31 Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32 Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33 Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34 Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35 Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36 Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37 Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38 Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39 Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40 Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41 Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42 Chương 42: 42: Khởi Hành
43 Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44 Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45 Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46 Chương 46: 46: Sonic
47 Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48 Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49 Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50 Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51 Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52 Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53 Chương 53: 53: Lừa Đảo
54 Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55 Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56 Chương 56: 56: Thảm Rồi
57 Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58 Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59 Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60 Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61 Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62 Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63 Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64 Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65 Chương 65: 65: Gặp Cướp
66 Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67 Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68 Chương 68: 68: Khóc Lớn
69 Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70 Chương 70: 70: Điền Hải
71 Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72 Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73 Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74 Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75 Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76 Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77 Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78 Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79 Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80 Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81 Chương 81: 81: Tộc Elf
82 Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83 Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84 Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85 Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86 Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87 Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88 Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89 Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90 Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91 Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92 Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93 Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94 Chương 94: 94: Nghi Phạm
95 Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96 Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97 Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98 Chương 98: 98: Trả Ơn
99 Chương 99: 99: Đánh Đi
100 Chương 100: 100: Phát Tiền
101 Chương 101: 101: Kế Hoạch
102 Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103 Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104 Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105 Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106 Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107 Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108 Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109 Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110 Chương 111: 111: Điều Tra
111 Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112 Chương 113: 113: Bùm
113 Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114 Chương 115: 115: Súng
115 Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116 Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117 Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118 Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119 Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120 Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121 Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122 Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123 Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124 Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125 Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126 Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127 Chương 129: 129: Cái Giá
128 Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129 Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130 Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131 Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132 Chương 134: 134: Đại Cathay
133 Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134 Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135 Chương 137: 137: Tên Điên
136 Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137 Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138 Chương 140: 140: Trả Thù
139 Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140 Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141 Chương 143: 143: Tâm Sự
142 Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143 Chương 145: 145: Hái Sen
144 Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145 Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146 Chương 148: 148: Xong
147 Chương 149: 149: Rút
148 Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149 Chương 151: 151: Giật Điện
150 Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151 Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152 Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153 Chương 155: 155: Chật Vật
154 Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155 Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156 Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157 Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158 Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159 Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160 Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161 Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162 Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163 Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164 Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165 Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166 Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167 Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168 Chương 170: 170: Lời To
169 Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170 Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171 Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172 Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173 Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174 Chương 176: 176: Dark Elf
175 Chương 177: 177: Ngây Thơ
176 Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2
Chapter

Updated 176 Episodes

1
Chương 1: 1: Hệ Thống Phiền Bỏ Mẹ
2
Chương 2: 2: Cô Gái Kì Lạ
3
Chương 3: 3: Đời Đen Như Chó Cắn
4
Chương 4: 4: Xuyên Không Bà Nó Rồi
5
Chương 5: 5: Thái Tử
6
Chương 6: 6: Hai Con Vật
7
Chương 7: 7: Đến Trấn Phúc Lộc
8
Chương 8: 8: Phúc Lộc Trấn
9
Chương 9: 9: Lại Gặp Lâm Chấn Hưng
10
Chương 10: 10: Ngồi Hút Thuốc Uống Cà Phê
11
Chương 11: 11: Là Con Người Lại Không Có Dục Vọng
12
Chương 12: 12: Hỏi Thăm Thông Tin
13
Chương 13: 13: Lịch Sử Hình Thành Đế Quốc Và Phép Thuật
14
Chương 14: 14: Đề Xuất Thứ Hai
15
Chương 15: 15: Nhiệm Vụ Đầu Tiên Hoàn Thành
16
Chương 16: 16: Ma Tùng Quân Khởi Hành
17
Chương 17: 17: Nhận Nhiệm Vụ
18
Chương 18: 18: Thế Giới Này Trông Chẳng Yên Bình Chút Nào
19
Chương 19: 19: Làng Yên Việt
20
Chương 20: 20: Ma Tinh Thạch
21
Chương 21: 21: Nghi Lễ
22
Chương 22: 22: Hắc Y Nương Tử Xuất Hiện
23
Chương 23: 23: Mèo Thần Tài Của Ta
24
Chương 24: 24: Ngươi Không Biết Sao
25
Chương 25: 25: Lời Nguyền Từ Người Đã Khuất
26
Chương 26: 26: Không Bị Ảnh Hưởng Một Chút Gì
27
Chương 27: 27: Chôn Cất
28
Chương 28: 28: Không Cảm Thấy Ngươi Phiền Nữa
29
Chương 29: 29: Bí Kíp
30
Chương 30: 30: Tích Điểm Cảm Xúc
31
Chương 31: 31: Lỗi Hệ Thống
32
Chương 32: 32: Chẳng Trông Mong Gì Được
33
Chương 33: 33: Chỉ Số Bất Thường
34
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Theo Yêu Cầu
35
Chương 35: 35: Nguy Hiểm
36
Chương 36: 36: Quà Đền Bù
37
Chương 37: 37: Khởi Động Lại Chức Năng
38
Chương 38: 38: Lao Động Khổ Sai
39
Chương 39: 39: Kho Báu Ngay Bên Cạnh
40
Chương 40: 40: Trọng Kiếm
41
Chương 41: 41: Thuộc Tính Bộ Trọng Kiếm
42
Chương 42: 42: Khởi Hành
43
Chương 43: 43: Tai Ương Đến Từ Đế Quốc!!!
44
Chương 44: 44: Những Người Bị Đế Quốc Ruồng Bỏ
45
Chương 45: 45: Kẻ Cứu Mạng Kỳ Lạ
46
Chương 46: 46: Sonic
47
Chương 47: 47: Tất Cả Đều Đã Chết …
48
Chương 48: 48: Có Người Còn Sống
49
Chương 49: 49: Hai Đứa Trẻ
50
Chương 50: 50: Dụ Dỗ Trẻ Nhỏ
51
Chương 51: 51: Bọn Muội Đến Từ Làng Yên Việt
52
Chương 52: 52: Có Người Đã Chôn Bọn Họ
53
Chương 53: 53: Lừa Đảo
54
Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Mới
55
Chương 55: 55: Thế Này Mà Lành Tính
56
Chương 56: 56: Thảm Rồi
57
Chương 57: 57: Chật Vật Hoàn Thành Nhiệm Vụ
58
Chương 58: 58: Hai Con Tê Tê
59
Chương 59: 59: Là Nàng Ấy
60
Chương 60: 60: Quà Tết Từ Phiền Bỏ Mẹ
61
Chương 61: 61: Tên Này Có Đẹp Không
62
Chương 62: 62: Giáp Phẩm Chất Hoàng Kim
63
Chương 63: 63: Nghỉ Ngơi
64
Chương 64: 64: Tai Bay Vạ Gió
65
Chương 65: 65: Gặp Cướp
66
Chương 66: 66: Bị Tưởng Là Cướp
67
Chương 67: 67: Lần Đầu Giết Người
68
Chương 68: 68: Khóc Lớn
69
Chương 69: 69: Thêm Một Kẻ Chết
70
Chương 70: 70: Điền Hải
71
Chương 71: 71: Toàn Lũ Điên
72
Chương 72: 72: Huyết Phong Xuất Hiện
73
Chương 73: 73: Ma Thuật Trj Thương
74
Chương 74: 74: Long Nguyên Giáp
75
Chương 75: 75: Đều Mang Thù Với Đế Quốc
76
Chương 76: 76: Ông Chú Già Già Bán Hủ Tiếu
77
Chương 77: 77: Nếu Muốn Ai Lại Chọn Cái Nghề Nguy Hiểm Này
78
Chương 78: 78: Đào Góc Tường
79
Chương 79: 79: Cử Hàng Trang Bị
80
Chương 80: 80: Đơn Hàng Của Lưu Béo
81
Chương 81: 81: Tộc Elf
82
Chương 82: 82: Lưu Béo Đòi Giảm Béo
83
Chương 83: 83: Làm Giáo Sư
84
Chương 84: 84: Hai Cô Nàng Khó Ưa
85
Chương 85: 85: Âm Mưu Của Lão Giám Thị
86
Chương 86: 86: Phần Thưởng Gấp 20 Lần
87
Chương 87: 87: Con Chó Này Ăn Không Ngon Con Gấu Mập Mập Ăn Ngon Hơn
88
Chương 88: 88: Long Nguyên Giáp Xuất Hiện
89
Chương 89: 89: Từng Là Mạo Hiểm Giả Cấp Astas
90
Chương 90: 90: Mua Sắm Quá Tay
91
Chương 91: 91: Cách Nấu Ma Thú
92
Chương 92: 92: Cách Nấu Ma Thú 2
93
Chương 93: 93: Dong Binh Đoàn Nhâm Dần Xảy Ra Chuyện
94
Chương 94: 94: Nghi Phạm
95
Chương 95: 95: Huy Hiệu Mạo Hiểm Giả Cấp Zewg
96
Chương 96: 96: Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
97
Chương 97: 97: Quyết Định Hợp Tác
98
Chương 98: 98: Trả Ơn
99
Chương 99: 99: Đánh Đi
100
Chương 100: 100: Phát Tiền
101
Chương 101: 101: Kế Hoạch
102
Chương 102: 102: Đột Nhập Phủ Thành Chủ
103
Chương 103-104: Con Rể Thành Chủ - Vụ Nổ
104
Chương 105: 105: Kẻ Rác Rưởi
105
Chương 106: 106: Thuốc Chữa Thương
106
Chương 107: 107: Tên Công Tử Thảm Hại
107
Chương 108: 108: Chuẩn Bị Hành Động
108
Chương 109: 109: Nhiệm Vụ Cấp Cam
109
Chương 110: 110: Cần Phải Hiểu Rõ Đối Phương
110
Chương 111: 111: Điều Tra
111
Chương 112: 112: Cuối Cùng Là Kẻ Nào
112
Chương 113: 113: Bùm
113
Chương 114: 114: Kẻ Dị Hợm
114
Chương 115: 115: Súng
115
Chương 116: 116: Âm Mưu Chính Của Hội Huyết Nhẫn
116
Chương 117: 117: Túc Chủ Có Quên Gì Không
117
Chương 118-119: Chọc Chó - Vậy Là Xong Rồi?
118
Chương 120: 120: Khống Ngục Thần Thuật
119
Chương 121: 121: Luyện Tập Hít Thở
120
Chương 122: 122: Tối Nay Có Kịch Hay
121
Chương 123: 123: Nó Thật Lắm
122
Chương 124: 124: Nghiêm Tiêu Hoa
123
Chương 125: 125: Nỗi Khổ Của Nghiêm Tiêu Hoa
124
Chương 126: 126: Hội Huyết Nhẫn Tập Kích
125
Chương 127: 127: Phải Tin Hắn
126
Chương 128: 128: Đại Thắng Trở Về
127
Chương 129: 129: Cái Giá
128
Chương 130: 130: Đây Không Phải Là Tác Phẩm Của Con Người
129
Chương 131: 131: Có Một Ngày Ta Sẽ Lấy Lại Công Bằng
130
Chương 132: 132: Trả Nhiệm Vụ Mạo Hiểm Giả
131
Chương 133: 133: Chặn Đường Tiếp Theo
132
Chương 134: 134: Đại Cathay
133
Chương 135: 135: Bị Chém Chết
134
Chương 136: 136: Bà Thần Tùy Tiện
135
Chương 137: 137: Tên Điên
136
Chương 138: 138: Ông Đây Sẽ Làm Người Bình Thường
137
Chương 139: 139: Ai Cho Tao Lương Thiện!!
138
Chương 140: 140: Trả Thù
139
Chương 141: 141: Kẻ Sắp Chết
140
Chương 142: 142: Bản Thân Quá Kém Cỏi
141
Chương 143: 143: Tâm Sự
142
Chương 144: 144: Nhiệm Vụ Cấp Mafuie
143
Chương 145: 145: Hái Sen
144
Chương 146: 146: Đen Vẫn Hoàn Đen
145
Chương 147: 147: Nhẹ Nhàng Với Tao Được Không
146
Chương 148: 148: Xong
147
Chương 149: 149: Rút
148
Chương 150: 150: Công Dụng Của Cửa Hàng Ngoại Trang
149
Chương 151: 151: Giật Điện
150
Chương 152: 152: Gấu Mẹ Gấu Con
151
Chương 153: 153: Coi Như Đây Là Một Trận Chiến Rèn Kỹ Năng
152
Chương 154: 154: Đánh Boom Liều Chết
153
Chương 155: 155: Chật Vật
154
Chương 156: 156: Ta Xem Kẻ Nào Dám
155
Chương 157: 157: Thử Nghiệm Súng Mới
156
Chương 158: 158: Uy Nghiêm Của Meo
157
Chương 159: 159: Long Hân Nghiên
158
Chương 160: 160: Ta Là Huynh Đệ Của Long Nguyên Giáp
159
Chương 161: 161: Nỗi Khổ Tâm Của Trương Nguyên
160
Chương 162: 162: Suy Cho Cùng Cũng Chẳng Ai Có Lỗi Hoàn Toàn
161
Chương 163: 163: Cho Gấu Ăn
162
Chương 164: 164: Về Thành Gặp Người Quen
163
Chương 165: 165: Giết Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
164
Chương 166: 166: Thông Tin Này Đủ Chứ
165
Chương 167: 167: Phản Cảm Lắm
166
Chương 168: 168: Hôm Nay Nhìn Vậy Là Đủ Rồi
167
Chương 169: 169: Cuối Cùng Ai Là Người Bình Thường
168
Chương 170: 170: Lời To
169
Chương 171: 171: Chủ Nhân Của Áo Giáp
170
Chương 172: 172: Đấu Trường Mạo Hiểm Giả
171
Chương 173: 173: Đẹp Mà Bị Khùng
172
Chương 174: 174: Sắp Chết Vẫn Còn Cười
173
Chương 175: 175: Chiến Đấu Tổ Một Kết Thúc
174
Chương 176: 176: Dark Elf
175
Chương 177: 177: Ngây Thơ
176
Chương 178: 178: Vòng Loại Thứ 2