Chương 115

Thấy người nọ nhìn khắp nơi, Sở An Nhan vội vàng buông mành cửa sổ xuống, xuyên qua khe hở nhìn nàng ta.

Tuy đã mang khăn che mặt, nhưng Sở An Nhan vẫn nhận ra dáng vẻ người này, hơn nữa nàng không hề nhận nhầm.

Người này chính là Sở An Bình!

Nàng ta không phải hòa thân với tộc Mãn Nguyệt à? Sao hôm nay còn lại xuất hiện ở đây? Lại còn mặc trang phục công chúa Mãn Nguyệt.

Đây là Thục phi nói cho nàng, nàng có thể chắc chắn đó là phục sức của công chúa.

Sở An Bình sao lại ở chỗ này? Hơn nữa lại tới hậu viện.

Sở An Nhan càng nghĩ càng thấy đáng nghi, khi xác định Lăng Giang đã rời đi, nàng mới dám đi theo.

Dọc theo đường đi, Sở An Nhan làm bộ đi ngang qua lấy đồ. Lúc này mới chú ý tới bên kia có một tiểu viện.

Nàng rẽ vào một chỗ không người, nghiêng người ở ghé sát vào tường, thử xem có thể nghe được tin hữu dụng gì không.

Bởi vì đáy lòng nàng có một suy đoán. Nếu Sở An Bình ở chỗ này, kia chứng minh nàng ta vẫn gả cho Lăng Giang giống như trong nguyên tác.

Cách một bức tường, Sở An Nhan nghe không rõ lắm, chỉ mơ hồ nghe thấy gì mà công chúa hòa thân, đã chết, đồ trong đại hôn.

Chẳng lẽ Sở Qn Bình giết công chúa hòa thân, muốn lý đại đào cương*?  

(*李代桃僵 Lý đại đào cương: Thay mận đổi đào, dùng thế thân để gánh vác tai họa,…  Là 1 trong 36 kế)

“ Chúc vương hậu sớm ngày thống nhất thiên hạ! ”

Tiếng hô vang lên, Sở An Nhan nghe được vô cùng rõ ràng.

Sở An Bình vậy mà lại có dã tâm muốn thống nhất thiên hạ?

Quá loạn rồi.

Sở An Nhan định nhân cơ hội bọn họ chưa rời đi để lẻn ra, ai ngờ đúng lúc thấy họ ra ngoài. Sở An Nhan sợ tới mức vội vàng lùi về sau, nhưng căn bản không có chỗ trốn.

Nàng rúc ở trong góc, hy vọng không ai đi qua hướng này. Bằng không nàng tiêu đời luôn.

Không biết sao lại xui như vậy, lại  có người đi qua đây, chỉ có thể mong không bị phát hiện.

Sở An Nhan rúc ở góc tường, hạ thập cảm giác tồn tại xuống.

Người nọ xong việc muốn chạy, đáy lòng Sở An Nhan nhẹ nhàng thở ra, chỉ là thở còn chưa thì người khác lại đi tới…

Đám kia người lại trở về chỗ cũ, chẳng qua lần này đưa về một người.

Sở An Nhan nhắm chặt hai mắt,  toán giả chết lừa dối người khác.

Âm thanh ríu rít, hiện tại Sở An Nhan cảm thấy mình giống như cá thịt, mà bọn họ đang thương lượng sẽ làm món gì.

“ Ồn ào cái gì, lát nữa người khác kéo tới thì sao ”

“ Vương hậu, người này xử lý như nào, không biết vừa rồi nàng có nghe thấy chúng ta nói chuyện không? ”

“ Giết ”. Giọng điệu Sở An Bình lạnh lẽo truyền đến, Sở An Nhan hoài nghi có thể mình nghe lầm.

Nhưng thanh âm này lại là của Sở An Bình, nếu không phải tự mình trải qua, nàng không dám liên hệ nàng ta với bạch nguyệt quang* đâu.

(*白月光 bạch nguyệt quang: ánh trăng sáng, ý chỉ người trong lòng thầm thương trộm nhớ nhưng không thể ở bên người ấy).

“ Nơi này là Đại Lăng quốc, nữ nhân này xuất hiện ở đây, hẳn là nha hoàn nhà nào đó. Đến lúc đó chọc phải phiền toái sẽ không tốt ”

“ Phiền toái gì, chẳng mấy chốc Đại Lăng quốc sẽ nằm trong lòng tay chúng ta. Giết rồi ném hồ nước cho cá ăn  đừng lãng phí thời gian vào kẻ này, ngươi không đành lòng ra tay thì để ta ”

Sở An Nhan làm bộ mờ mịt mở to mắt, sau đó khiếp sợ, hoảng loạn đứng dậy. TIếp đó hoảng loạn khoa tay múa chân, miệng ê ê a a khiến bọn họ nghe không hiểu.

“ Vương hậu, người này là người câm. Cho dù có nghe được lời chúng ta nói thì cũng không thể nói lại cho người khác. Hơn nữa nhìn nàng khoa tay múa chân giống như đang nói nàng ta bị người khác đánh ngất xỉu ”

Trong lòng Sở An Nhan khen người này thật hiểu nàng, nhưng trên mặt vẫn diễn cho ra dáng vẻ người câm. Điên cuồng gật đầu với người nọ.

Sở An Bình cũng không trả lời, ánh mắt sắc bén đi tới trước mặt Sở An Nhan, một tay bóp lấy cằm nàng.

“ Khoét mắt nàng, ta sẽ tha cho nàng một mạng ”

Đôi mắt này rất giống tiện nhân Sở An Nhan. Rõ ràng nàng đã chết lâu lắm rồi, vì cái gì lại vẫn có kẻ giống nàng đến mức ghê tởm.

Đáy mắt Sở An Nhan tràn đầy kháng cự, không nghĩ tới Sở An Bình tàn nhẫn đến vậy. Trước kia là mắt nàng bị mù.

Sở An Nhan muốn chạy trốn, lại bị người ta khóa chặt tay chân.

Người vừa nói đỡ cho Sở An Nhan, hiện tại đôi mắt hơi động, có chút không đành lòng xuống tay. Nhưng mệnh lệnh không thể cãi lại, hắn ta chỉ nói lời an ủi nàng, “ Còn sống sẽ tốt hơn là bị mù ”

Chủy thủ trong tay người nọ sắc nhọn, đưa tới gần mắt Sở An Nhan.

Nàng không muốn bị mù đâu. Quả nhiên là lòng hiếu kỳ hại chết người mà.

Sở An Nhan căn bản giãy giụa không được, gửi hy vọng Hồng Tô có thể lập tức chạy tới đây tìm nàng.

Người trước mắt có lòng trắc ẩn, vì thế đôi mắt nàng chảy ra vài giọt nước mắt, nhu nhược đáng thương nhìn hắn ta.

Quả nhiên, người nọ chần chờ, không thể xuống tay.

“ Còn do dự, để ta! ”

Sở An Bình đoạt dao găm trong tay người nọ, Giơ lê nhắm vào mắt Sở An Nhan.

Cổ nàng bị người ta bóp, tóc cũng bị người ta túm. Căn bản không thể động đậy, chỉ có thể nhận mệnh nhắm hai mắt lại.

Cơn đau đớn như dự đoán vẫn chưa tới, chỉ nghe thấy thanh âm loảng xoảng một tiếng. Sở An Nhan nghe thấy thanh âm tiếng chủy thủ rơi trên nền đất.

Thử mở một mắt, Sở An Nhan thấy Sở An Bình che lấy bàn tay run rẩy, ánh mắt nhìn về phía cửa. Ngay cả người chung quanh cũng cảnh giác.

“ Công chúa đây là đang tính làm gì đấy? ”

Sở An Nhan vốn còn chưa hết hoảng loạn, nghe thấy người nọ gọi một tiếng công chúa quen thuộc. Nàng theo bản năng nghĩ rằng Lăng Giang gọi nàng, vì thế tầm mắt cũng nhìn theo.

Kết quả phát hiện Lăng Giang đang nói Sở An Bình, hơn nữa ánh mắt hắn vẫn luôn dừng trên người nàng ta. Căn bản không hề nhìn nàng.

Sở An Nhan cảm thấy may mắn vì nàng không làm ra hành động khác thường, hơn nữa động tâc quay đầu cũng không tính là đột ngột.

“ Sao Ngũ hoàng tử lại ở đây? ”

Tầm mắt hai người giao nhau, không ái muội như  Sở An Nhan nghĩ, mà chỉ toàn sát khí.

Sát khí rất nặng.

“ Sao, bổn cung chẳng qua chỉ tới tìm nha hoàn của ta ”

“ Không ngờ nha hoàn bên cạnh Ngũ hoàng tử lại có người xấu như vậy. Cũng đúng, sợ khônh phải lại nhớ tới nàng chứ? Đôi mắt này quả thật rất giống. Ngũ hoàng tử vẫn là lên tỉnh lại đi, mấy ngày nữa là đại hôn của ngươi và ta, loại người này không thể tồn tại ”

“ Hóa ra công chúa còn biết mấy ngày nữa là đại hôn của bổn cung với công chúa tộc Mãn Nguyệt ”. Câu nói của Lăng Giang đầy ẩn ý, cười như không cười nhìn Sở An Bình.

“ Công chúa vẫn là quay về chuẩn bị thôi, nha hoàn của bổn cung sẽ tự tay bổn cung dạy dỗ. Còn không mau qua đây? ”

Sở An Bình đánh mắt nhìn những người bên cạnh. Ý bảo bọn họ thả Sở An Nhan ra. Hiện tại nàng ta không thể xé rách mặt với Lăng Giang.

So với việc bị khoét mắt cùng việc đi theo Lăng Giang. Sở An Nhan vẫn lựa chọn đi theo Lăng Giang.

Hiện tại nàng đang dịch dung, chỉ cần nàng sống chết không thừa nhận, Lăng Giang cũng không thể làm gì được nàng.

Hơn nữa đợi lát nữa Hồng Tô có thể giúp nàng. Hiện tại nàng rời đi lâu như vậy, Hồng Tô khẳng định sẽ đi tìm, đến lúc đó nàng sẽ về với Hồng Tô.

Sở An Nhan đi tới bên cạnh Lăng Giang, cho rằng hắn sẽ không làm xằng làm bậy. Kết quả lúc nàng không để ý, trực tiếp ôm lấy eo nàng.

Nàng muốn tránh, Lăng Giang ngược lại ôm nàng thên chặt. Cúi người nói nhỏ bên tai nàng, “ Phối hợp cho tốt ”

Chapter
1 Chương 1: 1: Cô Sống Không Được Bao Lâu Nữa
2 Chương 2: 2: Cô Không Cần Giúp Đỡ
3 Chương 3: 3: Cô Có Thể
4 Chương 4: 4: Đặt Trong Đầu Quả Tim
5 Chương 5: 5: Ca Ca Nàng Ta Thật Tốt
6 Chương 6: 6: Tên Nam Nhân Này Quá Tệ
7 Chương 7: 7: Không Nên Quay Lại
8 Chương 8: 8: Ăn Dưa Ăn Tới Trên Người Mình
9 Chương 9: 9: Đoạt Sinh Ý
10 Chương 10: 10: Lăng Giang Tìm Nàng
11 Chương 11: 11: Cạnh Tranh Công Bằng
12 Chương 12: 12: Hắn Vậy Mà Cũng Có Quầng Thâm Ở Mắt
13 Chương 13: 13: Sở An Nhan Yêu Hắn
14 Chương 14: 14: Lăng Giang Bỏ Chạy
15 Chương 15-16
16 Chương 17: 17: Muốn Khiến Nàng Ấy Khóc
17 Chương 18: 18: Nếu Lăng Giang Cũng Ngoan Như Vậy Thì Tốt Rồi
18 Chương 19: 19: Tìm Lăng Giang
19 Chương 20: 20: Chuyện Quỷ Quái
20 Chương 21-22
21 Chương 24: 24: Không Cho Nàng Như Ý Nguyện
22 Chương 25: 25: Có Đau Hay Không
23 Chương 26: 26: Ai Để Ngài Đi
24 Chương 27: 27: Cọ Tay Hắn
25 Chương 28: 28: Hồ Bưu Gây Sự
26 Chương 29: 29: Có Qua Có Lại
27 Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra
28 Chương 31: 31: Ngươi Tính Làm Gì
29 Chương 32: 32: Sư Phụ Của Hắn
30 Chương 33: 33: Xong Đời
31 Chương 34: 34: Vô Liêm Sỉ
32 Chương 35: 35: Không Muốn Đi Hòa Thân
33 Chương 36: 36: Sở An Nhan Mua Y Phục Cho Hắn
34 Chương 37: 37: Cầu Thú
35 Chương 38: 38: Gặp Mặt
36 Chương 39: 39: Mang Nữ Chủ Trở Về
37 Chương 40: 40: Nữ Nhân Này Sao Có Thể Sống Được Đến Bây Giờ
38 Chương 41: 41: Cùng Nhau Tản Bộ
39 Chương 42: 42: Đại Nạn Không Chết
40 Chương 43: 43: Tham Kiến Thiếu Chủ
41 Chương 44: 44: Đút Thuốc
42 Chương 45: 45: Quả Bom Hẹn Giờ
43 Chương 46: 46: Lấy Thân Báo Đáp
44 Chương 47: 47: Nàng Ngầm Đồng Ý
45 Chương 48: 48: Liều Mạng Với Ngươi
46 Chương 49: 49: Trước Kia Sở An Nhan Cũng Không Tồi
47 Chương 50: 50: Đồ Nướng Bbq
48 Chương 51: 51: Đồ Trẻ Trâu
49 Chương 52: 52: Nàng Ghét Bỏ
50 Chương 53: 53: Đau Bụng
51 Chương 54: 54: Gặp Phiền Toái
52 Chương 55: 55: Không Phải Của Nàng
53 Chương 56: 56: Nàng Đủ Nhàn
54 Chương 57: 57: Môi Nhìn Thật Đẹp
55 Chương 58: 58: Chỉ Hai Chúng Ta
56 Chương 59: 59: Nàng Không Chạy Thoát Được Đâu
57 Chương 60: 60: Thắng Bại Đã Rõ
58 Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai
59 Chương 63: 63: Gặp Phải Thích Khách
60 Chương 64: 64: Công Chúa Sao Không Dùng Sức Chút
61 Chương 65: 65: Chấp Niệm Của Nguyên Chủ
62 Chương 66: 66: Gặp Lại Nguyên Doanh Doanh
63 Chương 67: Âm mưu thâm độc
64 Chương 68: Lăng Giang kiêu ngạo
65 Chương 69: Đánh nhau
66 Chương 70: Hắn bị sao vậy?
67 Chương 71: Bôi thuốc
68 Chương 72: Được lắm đồ nam nhân độc ác
69 Chương 73: Trúng bẫy
70 Chương 74: Thử
71 Chương 75: Nguyện ý thử một lần vì hắn
72 Chương 76: Ta ôm ngươi đi lên
73 Chương 77: Lễ Thất Tịch
74 Chương 78: Sở An Nhan gặp nguy hiểm
75 Chương 79: Môi lướt qua mặt nàng
76 Chương 80: Bảo vệ Lăng Giang
77 Chương 81: Ngươi là của ta
78 Chương 82: Lăng Giang hôn nàng
79 Chương 83: Ngoan, tin ta
80 Chương 84: Chỉ vì lấy lòng huynh
81 Chương 85: Lại đây hầu hạ
82 Chương 86: Cù lét
83 Chương 87: Đệ nợ tỷ trả
84 Chương 88: Bất Ngữ thúc
85 Chương 89
86 Chương 90
87 Chương 91: Nhiều nhất mười lăm phút
88 Chương 92: Công chúa sợ ?
89 Chương 93: Nàng còn sợ cái gì
90 Chương 94
91 Chương 95
92 Chương 96
93 Chương 97
94 Chương 98
95 Chương 99
96 Chương 100
97 Chương 101
98 Chương 102
99 Chương 103
100 Chương 104
101 Chương 105
102 Chương 106
103 Chương 107
104 Chương 108
105 Chương 109
106 Chương 110
107 Chương 111
108 Chương 112
109 Chương 113
110 Chương 114
111 Chương 115
112 Chương 116
113 Chương 117
114 Chương 118
115 Chương 119
116 Chương 120
117 Chương 121
118 Chương 122
119 Chương 123
120 Chương 124
121 Chương 125: Ngoại truyện 1: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch
122 Chương 126: Ngoại truyện 2: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch, Diệp Hoạ X Sở Thần
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chương 1: 1: Cô Sống Không Được Bao Lâu Nữa
2
Chương 2: 2: Cô Không Cần Giúp Đỡ
3
Chương 3: 3: Cô Có Thể
4
Chương 4: 4: Đặt Trong Đầu Quả Tim
5
Chương 5: 5: Ca Ca Nàng Ta Thật Tốt
6
Chương 6: 6: Tên Nam Nhân Này Quá Tệ
7
Chương 7: 7: Không Nên Quay Lại
8
Chương 8: 8: Ăn Dưa Ăn Tới Trên Người Mình
9
Chương 9: 9: Đoạt Sinh Ý
10
Chương 10: 10: Lăng Giang Tìm Nàng
11
Chương 11: 11: Cạnh Tranh Công Bằng
12
Chương 12: 12: Hắn Vậy Mà Cũng Có Quầng Thâm Ở Mắt
13
Chương 13: 13: Sở An Nhan Yêu Hắn
14
Chương 14: 14: Lăng Giang Bỏ Chạy
15
Chương 15-16
16
Chương 17: 17: Muốn Khiến Nàng Ấy Khóc
17
Chương 18: 18: Nếu Lăng Giang Cũng Ngoan Như Vậy Thì Tốt Rồi
18
Chương 19: 19: Tìm Lăng Giang
19
Chương 20: 20: Chuyện Quỷ Quái
20
Chương 21-22
21
Chương 24: 24: Không Cho Nàng Như Ý Nguyện
22
Chương 25: 25: Có Đau Hay Không
23
Chương 26: 26: Ai Để Ngài Đi
24
Chương 27: 27: Cọ Tay Hắn
25
Chương 28: 28: Hồ Bưu Gây Sự
26
Chương 29: 29: Có Qua Có Lại
27
Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra
28
Chương 31: 31: Ngươi Tính Làm Gì
29
Chương 32: 32: Sư Phụ Của Hắn
30
Chương 33: 33: Xong Đời
31
Chương 34: 34: Vô Liêm Sỉ
32
Chương 35: 35: Không Muốn Đi Hòa Thân
33
Chương 36: 36: Sở An Nhan Mua Y Phục Cho Hắn
34
Chương 37: 37: Cầu Thú
35
Chương 38: 38: Gặp Mặt
36
Chương 39: 39: Mang Nữ Chủ Trở Về
37
Chương 40: 40: Nữ Nhân Này Sao Có Thể Sống Được Đến Bây Giờ
38
Chương 41: 41: Cùng Nhau Tản Bộ
39
Chương 42: 42: Đại Nạn Không Chết
40
Chương 43: 43: Tham Kiến Thiếu Chủ
41
Chương 44: 44: Đút Thuốc
42
Chương 45: 45: Quả Bom Hẹn Giờ
43
Chương 46: 46: Lấy Thân Báo Đáp
44
Chương 47: 47: Nàng Ngầm Đồng Ý
45
Chương 48: 48: Liều Mạng Với Ngươi
46
Chương 49: 49: Trước Kia Sở An Nhan Cũng Không Tồi
47
Chương 50: 50: Đồ Nướng Bbq
48
Chương 51: 51: Đồ Trẻ Trâu
49
Chương 52: 52: Nàng Ghét Bỏ
50
Chương 53: 53: Đau Bụng
51
Chương 54: 54: Gặp Phiền Toái
52
Chương 55: 55: Không Phải Của Nàng
53
Chương 56: 56: Nàng Đủ Nhàn
54
Chương 57: 57: Môi Nhìn Thật Đẹp
55
Chương 58: 58: Chỉ Hai Chúng Ta
56
Chương 59: 59: Nàng Không Chạy Thoát Được Đâu
57
Chương 60: 60: Thắng Bại Đã Rõ
58
Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai
59
Chương 63: 63: Gặp Phải Thích Khách
60
Chương 64: 64: Công Chúa Sao Không Dùng Sức Chút
61
Chương 65: 65: Chấp Niệm Của Nguyên Chủ
62
Chương 66: 66: Gặp Lại Nguyên Doanh Doanh
63
Chương 67: Âm mưu thâm độc
64
Chương 68: Lăng Giang kiêu ngạo
65
Chương 69: Đánh nhau
66
Chương 70: Hắn bị sao vậy?
67
Chương 71: Bôi thuốc
68
Chương 72: Được lắm đồ nam nhân độc ác
69
Chương 73: Trúng bẫy
70
Chương 74: Thử
71
Chương 75: Nguyện ý thử một lần vì hắn
72
Chương 76: Ta ôm ngươi đi lên
73
Chương 77: Lễ Thất Tịch
74
Chương 78: Sở An Nhan gặp nguy hiểm
75
Chương 79: Môi lướt qua mặt nàng
76
Chương 80: Bảo vệ Lăng Giang
77
Chương 81: Ngươi là của ta
78
Chương 82: Lăng Giang hôn nàng
79
Chương 83: Ngoan, tin ta
80
Chương 84: Chỉ vì lấy lòng huynh
81
Chương 85: Lại đây hầu hạ
82
Chương 86: Cù lét
83
Chương 87: Đệ nợ tỷ trả
84
Chương 88: Bất Ngữ thúc
85
Chương 89
86
Chương 90
87
Chương 91: Nhiều nhất mười lăm phút
88
Chương 92: Công chúa sợ ?
89
Chương 93: Nàng còn sợ cái gì
90
Chương 94
91
Chương 95
92
Chương 96
93
Chương 97
94
Chương 98
95
Chương 99
96
Chương 100
97
Chương 101
98
Chương 102
99
Chương 103
100
Chương 104
101
Chương 105
102
Chương 106
103
Chương 107
104
Chương 108
105
Chương 109
106
Chương 110
107
Chương 111
108
Chương 112
109
Chương 113
110
Chương 114
111
Chương 115
112
Chương 116
113
Chương 117
114
Chương 118
115
Chương 119
116
Chương 120
117
Chương 121
118
Chương 122
119
Chương 123
120
Chương 124
121
Chương 125: Ngoại truyện 1: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch
122
Chương 126: Ngoại truyện 2: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch, Diệp Hoạ X Sở Thần