Chương 107

Hiện tại người có thể giúp sức cho hắn cũng chỉ có Diệp Họa.

Nàng sẽ tận lực thử, vấn đề bên phía Diệp Họa không lớn. Nàng còn muốn giúp Sở Thần theo đuổi nàng ấy.

Dựa theo cốt truyện, đầu xuân sang năm, Lăng Giang sẽ về Đại Lăng quốc.

Nàng có chút lòng tham, muốn thời gian chưa tới nửa năm này ở bên cạnh Lăng Giang thật tốt, cũng coi như lưu lại hồi ức tốt đẹp giữa hai người.

Rồi sau đó, nàng sẽ tự do tiêu soai một mình, cuối cùng tìm một chỗ phong cảnh hữu tình để dừng chân, bỏ chút tiền bạc lo hậu sự.

Ổn đó, kế hoạch không tồi.

Buổi tối, Sở An Nhan lấy giấy bút viết những việc chưa kịp làm, một đêm thức trắng.

Ngày hôm sau, nàng để người chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, đến giờ ngọ bày một bàn lớn đồ ăn ở Thấm Trúc viện.

Đây là bữa cơm chỉ có nàng với Lăng Giang.

“ Sao hôm nay làm nhiều món vậy, lần sau đừng để bản thân mệt nhọc ”

“ Chẳng phải là do đột nhiên nghĩ tới hai bàn đồ ăn ngày trước thiếu huynh sao, ta làm luôn thành một bàn, ta chính là lười nên mới làm nhiều như vậy trong một lần đó. Cũng làm không ổn lắm, nhưng vẫn có thể ăn được, đừng chê cười ta đấy ”

“ An An làm gì cũng đều ngon ”

Thấy Lăng Giang mặt đầy tươi cười, Sở An Nhan cũng ngồi xuống đối diện hắn, nhìn hắn nếm xong một món mới làm vẻ mặt thoải mái.

“ Ta muốn đến Thục châu một chuyến, tiện thể tới Xuyên châu luôn, huynh sẽ đi với ta chứ? ”

Nơi đó cách kinh thành rất xa, nhưng lại khá gần Đại Lăng quốc, đây là tối hôm qua Sở An Nhan tìm hiểu được. Hơn nữa nghe nói nơi đó khí hậu dễ chịu, phong cảnh như họa.

Lăng Giang có chút ngoài ý muốn khi nghe Sở An Nhan nói những lời này, tay cầm chặt chiếc đũa. Hôm qua An An tới tướng quân phủ có phải đã biết gì rồi không?

Nhưng trên mặt hắn vẫn không thay đổi, ngước mắt nhìn nàng, “ Được chứ? Khi nào đi? ”

“ Tháng sau sẽ đi, tháng này còn có chút việc chưa xử lý, thuận tiện thu thập đồ đạc, sau đó ta còn phải nói với phụ hoàng mẫu hậu nói tiếng ”

“ Tại sao tự dưng lại muốn đi? ”. Lăng Giang làm bộ tùy ý dò hỏi.

“ Ngày hôm qua không phải huynh nói muốn cùng ta đi thăm thú sao? Ta thấy nơi đó khí hậu dễ chịu, hơn nữa phong cảnh như thơ, lại có rất nhiều món ngon, đều là thứ ta thích ”

“ Được, ta đi với nàng ”

Sở An Nhan mất khá nhiều thời gian mới khiến Sở Quảng Văn gật đầu đồng ý, rốt cuộc lúc trước Lăng Giang bị ông phạt, hiện tại Sở An Nhan th lại muốn bỏ nhà đi hắn, cho nên ông càng không đồng ý.

Ôn Xu lại đồng ý rất nhanh, còn có chút hy vọng không sao buông được. Nhưng Ôn Xu vẫn hy vọng Sở An Nhan sống chung thật tốt với Lăng Giang.

“ Ann An, nếu con muốn ở bên tiểu tử kia, sao không nhân cơ hội này bàn tới chuyện hỉ sự? ”

“ Mẫu hậu, ta tưởng ra ngoài với Lăng Giang một chuyến xem sao, nếu trên đường phát hiện cả hai khônh hợp thì sẽ tách ra ”

“ Được, con luôn là người có chủ kiến, vậy mẫu hậu chờ các con sớm ngày trở về ”

Ôn xu nhẹ nhàng vỗ vai Sở An Nhan, ôm nàng vào lòng.

“ Vâng ”

Nàng sẽ trở về, rốt cuộc nàng đã đồng ý sẽ bảo vệ người nhà nguyên chủ bình an.

Đường xá đi lại cũng mất khoảng một tháng, tính đi tính lại, đến lúc đó là vừa.

Biết Sở An Nhan muốn ra ngoài, Sở Thần cũng tự mình chạy tới phủ công chúa tìm Sở An Nhan.

“ Sở An Nhan muội giỏi lắm, ra ngoài chơi mà không dẫn theo ta, còn đem cửa tiệm đẩy lên đầu ta, quá đáng! ”

Không sai, Sở An Nhan muốn lừa ca nàng, nàng đem thủ hạ cùng tất cả các cửa tiệm giao cho Sở Thần xử lý.

Sở Thần hiện tại rất ngứa răng, hắn không nên tới đây tìm Sở An Nhan, mất công hắn còn lưu luyến nàng, kết quả nàng ở chỗ này chờ hắn tới.

Chẳng lẽ nàng không biết hắn còn phải quản cả cái sòng bạc to thù lù kia sao!

“ Ca, năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn. Yên tâm nhé, muội sẽ không bạc đãi ca đâu, mấy ngày này thu nhập chia đôi, hơn nữa ngày thường làm ăn không tồi. Chỉ cần lúc quan trọng huynh đứng ra che chở cho họ là được ”

“ Muội lại dám lợi dụng ta? Muội coi ta là gì đấy? ”

“ Nếu đã như vậy, vậy huynh làm không công đi ”

“ Được, chia đôi! ”

Có tiền mà không kiếm, mấy chỗ kia của hắn cần rất nhiều tiền bạc đấy.

“ Ca, nếu về sau Sở quốc diệt vong thì làm sao bây giờ? ”

Sở Thần như nghe được chuyện cười, phủ định nói, “ Sao có thể, hiện tại Sở quốc cường thịnh như vậy, gần như không có quốc gia nào có thể đánh thắng, huống chi thiên hạ dưới tay phụ hoàng thống trị dân an phú quý, giao hảo với các nước chung quanh rất tốt ”

“ Thế sự không sao lường trước được, muội chỉ có mỗi một người ca ca, nếu về sau muội không còn nữa, huynh nhất định phải chăm sóc tốt cho phụ hoàng mẫu hậu ”

“ Nói bậy gì đấy, muội không phải là muốn về sau như hình với bóng cùng tên tiểu tử Lăng Giang kia, sau đó đem gánh nặng chăm sóc phụ hoàng mẫu hậu đẩy hết cho ta nhé! ”

Sở An Nhan đỡ trán, đầu óc ca ca này có vấn đề thật sự là hết thuốc chữa, “ Cứ như huynh nghĩ đi ”

Sau đó Sở An Nhan thấy biểu tình quả nhiên là như thế của Sở Thần.

“ Sở Thần, đừng trách muội nói thẳng, huynh không theo đuổi được Diệp Họa là có nguyên do cả đấy ”. Hết cứu, thật sự hết cứu, “ Lượn đi, muội còn việc phải làm! ”

Quả nhiên là mắt không thấy tâm không phiền, Sở Thần ở lâu thêm nữa thì nàng sẽ mắc bệnh tim mất.

Sở Thần xoay người nhìn về phía Sở An Nhan, tại lúc nàng đẩy mình, đột nhiên nghiêm mặt nói: “ Ta sẽ không để những chuyênh đó xảy ra, ta cũng chỉ có mỗi một cô muội muội thôi ”

Thanh âm này tới quá mức đột nhiên, cũng quá mức bình tĩnh, một chút cũng không giống Sở Thần cà lơ phất phơ có thể nói ra. Sở An Nhan sửng sốt, đợi tới lúc ngẩng đầu nhìn lên, Sở Thầ đã sải bước rời đi, vẫn là cái dáng vẻ cà lơ phất phơ ấy.

Sở An Nhan chớp chớp mắt, theo đó có chút vui mừng mà mỉm cười, xem ra ca ca này cũng không tệ lắm. Nàng đã nhắc nhở qua như vậy, hẳn là sẽ có chuẩn bị.

Xem ra nàng cần chuẩn bị một chút đồ cho Sở Thần, liệt nữ sợ triền lang*, dựa vào tính tình của Diệp Họa, Sở Thần theo đuổi khổ.

(*Liệt nữ sợ triền lang: là một câu tục ngữ của Trung Quốc, ý chỉ dù cô gái đó có cương quyết đến đâu thì cũng sợ đàn ông lì lợm đeo bám).

Huống chi Diệp Họa còn có tuyến tình cảm với Lăng Giang.

Một tháng trôi qua rất nhanh, đối với chuyện Sở An Nhan trúng độc, Lăng Giang bởi vì không đủ thế lực, cho nên cũng không tra được gì.

Mà Sở An Nhan cũng trực tiếp xem nhẹ nọ. Đối với nàng bây giờ, thời gian rất quý giá.

Kẻ chủ mưu là Sở An Bình đang ở Thanh Hoa cung.

Sở An Nhan không chỉ không bị thương, hiện tại còn muốn đi du ngoạn cùng Lăng Giang, mà nàng ta lại chỉ có thể ở chốn thâm cung đại viện này, sự chênh lệch này khiến nàng ta ghen ghét.

Sở An Nhan vốn chỉ định đi du lịch đơn giản, chả hiểu sao Sở Quảng Văn lại đưa cho nàng một đám ám vệ. Vốn dĩ lộ trình chỉ mất một tháng, hiện tại kéo dài đến một tháng rưỡi.

Sở Quảng Văn đã sớm chuẩn bị phòng trạch ở Xuyên châu cho Sở An Nhan, còn có người quét tước. Cho nên lúc Sở An Nhan đến, đều đã xong đâu vào đấy.

Thời gian này ở cạnh Lăng Giang, hắn đối xử với nàng rất tốt, tốt đến mức Sở An Nhan không biết nên làm gì để Lăng Giang hận nàng rồi trở về Đại Lăng quốc.

Chapter
1 Chương 1: 1: Cô Sống Không Được Bao Lâu Nữa
2 Chương 2: 2: Cô Không Cần Giúp Đỡ
3 Chương 3: 3: Cô Có Thể
4 Chương 4: 4: Đặt Trong Đầu Quả Tim
5 Chương 5: 5: Ca Ca Nàng Ta Thật Tốt
6 Chương 6: 6: Tên Nam Nhân Này Quá Tệ
7 Chương 7: 7: Không Nên Quay Lại
8 Chương 8: 8: Ăn Dưa Ăn Tới Trên Người Mình
9 Chương 9: 9: Đoạt Sinh Ý
10 Chương 10: 10: Lăng Giang Tìm Nàng
11 Chương 11: 11: Cạnh Tranh Công Bằng
12 Chương 12: 12: Hắn Vậy Mà Cũng Có Quầng Thâm Ở Mắt
13 Chương 13: 13: Sở An Nhan Yêu Hắn
14 Chương 14: 14: Lăng Giang Bỏ Chạy
15 Chương 15-16
16 Chương 17: 17: Muốn Khiến Nàng Ấy Khóc
17 Chương 18: 18: Nếu Lăng Giang Cũng Ngoan Như Vậy Thì Tốt Rồi
18 Chương 19: 19: Tìm Lăng Giang
19 Chương 20: 20: Chuyện Quỷ Quái
20 Chương 21-22
21 Chương 24: 24: Không Cho Nàng Như Ý Nguyện
22 Chương 25: 25: Có Đau Hay Không
23 Chương 26: 26: Ai Để Ngài Đi
24 Chương 27: 27: Cọ Tay Hắn
25 Chương 28: 28: Hồ Bưu Gây Sự
26 Chương 29: 29: Có Qua Có Lại
27 Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra
28 Chương 31: 31: Ngươi Tính Làm Gì
29 Chương 32: 32: Sư Phụ Của Hắn
30 Chương 33: 33: Xong Đời
31 Chương 34: 34: Vô Liêm Sỉ
32 Chương 35: 35: Không Muốn Đi Hòa Thân
33 Chương 36: 36: Sở An Nhan Mua Y Phục Cho Hắn
34 Chương 37: 37: Cầu Thú
35 Chương 38: 38: Gặp Mặt
36 Chương 39: 39: Mang Nữ Chủ Trở Về
37 Chương 40: 40: Nữ Nhân Này Sao Có Thể Sống Được Đến Bây Giờ
38 Chương 41: 41: Cùng Nhau Tản Bộ
39 Chương 42: 42: Đại Nạn Không Chết
40 Chương 43: 43: Tham Kiến Thiếu Chủ
41 Chương 44: 44: Đút Thuốc
42 Chương 45: 45: Quả Bom Hẹn Giờ
43 Chương 46: 46: Lấy Thân Báo Đáp
44 Chương 47: 47: Nàng Ngầm Đồng Ý
45 Chương 48: 48: Liều Mạng Với Ngươi
46 Chương 49: 49: Trước Kia Sở An Nhan Cũng Không Tồi
47 Chương 50: 50: Đồ Nướng Bbq
48 Chương 51: 51: Đồ Trẻ Trâu
49 Chương 52: 52: Nàng Ghét Bỏ
50 Chương 53: 53: Đau Bụng
51 Chương 54: 54: Gặp Phiền Toái
52 Chương 55: 55: Không Phải Của Nàng
53 Chương 56: 56: Nàng Đủ Nhàn
54 Chương 57: 57: Môi Nhìn Thật Đẹp
55 Chương 58: 58: Chỉ Hai Chúng Ta
56 Chương 59: 59: Nàng Không Chạy Thoát Được Đâu
57 Chương 60: 60: Thắng Bại Đã Rõ
58 Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai
59 Chương 63: 63: Gặp Phải Thích Khách
60 Chương 64: 64: Công Chúa Sao Không Dùng Sức Chút
61 Chương 65: 65: Chấp Niệm Của Nguyên Chủ
62 Chương 66: 66: Gặp Lại Nguyên Doanh Doanh
63 Chương 67: Âm mưu thâm độc
64 Chương 68: Lăng Giang kiêu ngạo
65 Chương 69: Đánh nhau
66 Chương 70: Hắn bị sao vậy?
67 Chương 71: Bôi thuốc
68 Chương 72: Được lắm đồ nam nhân độc ác
69 Chương 73: Trúng bẫy
70 Chương 74: Thử
71 Chương 75: Nguyện ý thử một lần vì hắn
72 Chương 76: Ta ôm ngươi đi lên
73 Chương 77: Lễ Thất Tịch
74 Chương 78: Sở An Nhan gặp nguy hiểm
75 Chương 79: Môi lướt qua mặt nàng
76 Chương 80: Bảo vệ Lăng Giang
77 Chương 81: Ngươi là của ta
78 Chương 82: Lăng Giang hôn nàng
79 Chương 83: Ngoan, tin ta
80 Chương 84: Chỉ vì lấy lòng huynh
81 Chương 85: Lại đây hầu hạ
82 Chương 86: Cù lét
83 Chương 87: Đệ nợ tỷ trả
84 Chương 88: Bất Ngữ thúc
85 Chương 89
86 Chương 90
87 Chương 91: Nhiều nhất mười lăm phút
88 Chương 92: Công chúa sợ ?
89 Chương 93: Nàng còn sợ cái gì
90 Chương 94
91 Chương 95
92 Chương 96
93 Chương 97
94 Chương 98
95 Chương 99
96 Chương 100
97 Chương 101
98 Chương 102
99 Chương 103
100 Chương 104
101 Chương 105
102 Chương 106
103 Chương 107
104 Chương 108
105 Chương 109
106 Chương 110
107 Chương 111
108 Chương 112
109 Chương 113
110 Chương 114
111 Chương 115
112 Chương 116
113 Chương 117
114 Chương 118
115 Chương 119
116 Chương 120
117 Chương 121
118 Chương 122
119 Chương 123
120 Chương 124
121 Chương 125: Ngoại truyện 1: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch
122 Chương 126: Ngoại truyện 2: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch, Diệp Hoạ X Sở Thần
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chương 1: 1: Cô Sống Không Được Bao Lâu Nữa
2
Chương 2: 2: Cô Không Cần Giúp Đỡ
3
Chương 3: 3: Cô Có Thể
4
Chương 4: 4: Đặt Trong Đầu Quả Tim
5
Chương 5: 5: Ca Ca Nàng Ta Thật Tốt
6
Chương 6: 6: Tên Nam Nhân Này Quá Tệ
7
Chương 7: 7: Không Nên Quay Lại
8
Chương 8: 8: Ăn Dưa Ăn Tới Trên Người Mình
9
Chương 9: 9: Đoạt Sinh Ý
10
Chương 10: 10: Lăng Giang Tìm Nàng
11
Chương 11: 11: Cạnh Tranh Công Bằng
12
Chương 12: 12: Hắn Vậy Mà Cũng Có Quầng Thâm Ở Mắt
13
Chương 13: 13: Sở An Nhan Yêu Hắn
14
Chương 14: 14: Lăng Giang Bỏ Chạy
15
Chương 15-16
16
Chương 17: 17: Muốn Khiến Nàng Ấy Khóc
17
Chương 18: 18: Nếu Lăng Giang Cũng Ngoan Như Vậy Thì Tốt Rồi
18
Chương 19: 19: Tìm Lăng Giang
19
Chương 20: 20: Chuyện Quỷ Quái
20
Chương 21-22
21
Chương 24: 24: Không Cho Nàng Như Ý Nguyện
22
Chương 25: 25: Có Đau Hay Không
23
Chương 26: 26: Ai Để Ngài Đi
24
Chương 27: 27: Cọ Tay Hắn
25
Chương 28: 28: Hồ Bưu Gây Sự
26
Chương 29: 29: Có Qua Có Lại
27
Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra
28
Chương 31: 31: Ngươi Tính Làm Gì
29
Chương 32: 32: Sư Phụ Của Hắn
30
Chương 33: 33: Xong Đời
31
Chương 34: 34: Vô Liêm Sỉ
32
Chương 35: 35: Không Muốn Đi Hòa Thân
33
Chương 36: 36: Sở An Nhan Mua Y Phục Cho Hắn
34
Chương 37: 37: Cầu Thú
35
Chương 38: 38: Gặp Mặt
36
Chương 39: 39: Mang Nữ Chủ Trở Về
37
Chương 40: 40: Nữ Nhân Này Sao Có Thể Sống Được Đến Bây Giờ
38
Chương 41: 41: Cùng Nhau Tản Bộ
39
Chương 42: 42: Đại Nạn Không Chết
40
Chương 43: 43: Tham Kiến Thiếu Chủ
41
Chương 44: 44: Đút Thuốc
42
Chương 45: 45: Quả Bom Hẹn Giờ
43
Chương 46: 46: Lấy Thân Báo Đáp
44
Chương 47: 47: Nàng Ngầm Đồng Ý
45
Chương 48: 48: Liều Mạng Với Ngươi
46
Chương 49: 49: Trước Kia Sở An Nhan Cũng Không Tồi
47
Chương 50: 50: Đồ Nướng Bbq
48
Chương 51: 51: Đồ Trẻ Trâu
49
Chương 52: 52: Nàng Ghét Bỏ
50
Chương 53: 53: Đau Bụng
51
Chương 54: 54: Gặp Phiền Toái
52
Chương 55: 55: Không Phải Của Nàng
53
Chương 56: 56: Nàng Đủ Nhàn
54
Chương 57: 57: Môi Nhìn Thật Đẹp
55
Chương 58: 58: Chỉ Hai Chúng Ta
56
Chương 59: 59: Nàng Không Chạy Thoát Được Đâu
57
Chương 60: 60: Thắng Bại Đã Rõ
58
Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai
59
Chương 63: 63: Gặp Phải Thích Khách
60
Chương 64: 64: Công Chúa Sao Không Dùng Sức Chút
61
Chương 65: 65: Chấp Niệm Của Nguyên Chủ
62
Chương 66: 66: Gặp Lại Nguyên Doanh Doanh
63
Chương 67: Âm mưu thâm độc
64
Chương 68: Lăng Giang kiêu ngạo
65
Chương 69: Đánh nhau
66
Chương 70: Hắn bị sao vậy?
67
Chương 71: Bôi thuốc
68
Chương 72: Được lắm đồ nam nhân độc ác
69
Chương 73: Trúng bẫy
70
Chương 74: Thử
71
Chương 75: Nguyện ý thử một lần vì hắn
72
Chương 76: Ta ôm ngươi đi lên
73
Chương 77: Lễ Thất Tịch
74
Chương 78: Sở An Nhan gặp nguy hiểm
75
Chương 79: Môi lướt qua mặt nàng
76
Chương 80: Bảo vệ Lăng Giang
77
Chương 81: Ngươi là của ta
78
Chương 82: Lăng Giang hôn nàng
79
Chương 83: Ngoan, tin ta
80
Chương 84: Chỉ vì lấy lòng huynh
81
Chương 85: Lại đây hầu hạ
82
Chương 86: Cù lét
83
Chương 87: Đệ nợ tỷ trả
84
Chương 88: Bất Ngữ thúc
85
Chương 89
86
Chương 90
87
Chương 91: Nhiều nhất mười lăm phút
88
Chương 92: Công chúa sợ ?
89
Chương 93: Nàng còn sợ cái gì
90
Chương 94
91
Chương 95
92
Chương 96
93
Chương 97
94
Chương 98
95
Chương 99
96
Chương 100
97
Chương 101
98
Chương 102
99
Chương 103
100
Chương 104
101
Chương 105
102
Chương 106
103
Chương 107
104
Chương 108
105
Chương 109
106
Chương 110
107
Chương 111
108
Chương 112
109
Chương 113
110
Chương 114
111
Chương 115
112
Chương 116
113
Chương 117
114
Chương 118
115
Chương 119
116
Chương 120
117
Chương 121
118
Chương 122
119
Chương 123
120
Chương 124
121
Chương 125: Ngoại truyện 1: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch
122
Chương 126: Ngoại truyện 2: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch, Diệp Hoạ X Sở Thần