Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra

" Triệu Đình Đình đâu? ".

Sở An Nhan đi vào Túy Tiên Lâu, bởi vì không mang khăn che mặt, trong lúc nhất thời rất nhiều người đều muốn chạy.
" Đứng lại, nữ tử có thể rời đi, nam tử đều lưu lại cho bổn cung "
" Công chúa, chúng ta là tới gây sự, không phải tới đoạt nam tử ".

Hồng Tô ở một bên nhỏ giọng nhắc nhở nói.
" Ta......!Ta có chừng mực "
Nàng biết câu nàng vừa nói Hồng Tô sẽ hiểu sai mà, tội lỗi a, đều là hiểu lầm.
" Công chúa điện hạ, Triệu lão bản nàng không có ở đây, tiểu nhân là quản sự nơi này, không biết công chúa điện hạ tới tiểu điếm có chuyện gì? "
" Không có việc gì, bổn cung chính là lại đây tìm nam nhân, vừa rồi ở trên đường tiền của bổn cung bị người khác trộm, bổn cung một đường đuổi theo nhìn thấy hắn vào Túy Tiên Lâu "
" Công chúa, ở đây người đến người đi, có lẽ là ngài nhìn sai rồi? "
" Ngươi là cảm thấy bổn cung cố ý? Ngươi cũng biết bổn cung cùng Triệu lão bản là hảo tỷ muội, bổn cung hiện tại tới chính là vì nàng ấy mà suy nghĩ.

Nhanh đem người trong tửu lâu đều gọi ra đây cho bổn cung, đừng có cố ý giấu diếm.

Bằng không tửu lâu nhiều người như vậy, ai mất bạc thì làm sao bây giờ?"
"......!Đều nghe công chúa ".

Trán quản sự đã thấm một tầng mồ hôi mỏng.
Thực mau, trước mặt Sở An Nhan xuất hiện thêm vài người, nàng cùng Hồng Tô nhìn từng người từng người một.
Tại lúc Sở An Nhan đang quan sát, chưởng quầy lặng lẽ phân phó một người rời đi.
" Công chúa điện hạ, người đều đã nhìn hết, ngài tìm được tặc nhân kia chưa? "
Sở An Nhan nhìn thoáng qua tửu lâu trống trải, lại tính toán thời gian.

" Không có, ta đoán hắn nhất định là tránh ở tửu lâu các ngươi, người tới, tìm cho ta! "
" Chậm đã! ".

Triệu Đình Đình vội vàng từ cửa tiến vào, nàng ta vừa nghe thấy tin tức liền chạy nhanh tới.
" Sở An Nhan, ngươi có phải hay không cố ý tới gây sự! Giữa trưa ngươi còn không thể để cho Túy Tiên Lâu làm ăn buôn bán! "
" Sao ngươi lắm chuyện vậy hả, Triệu Đình Đình? Chúng ta quan hệ tốt lắm à, ta cũng là vì suy nghĩ cho tửu lâu của ngươi, vạn nhất tên tặc nhân kia thật sự núp ở tửu lâu, về sau ai còn dám tới nơi này ăn cơm a? "
Trên mặt Sở An Nhan lộ ra thiên chân vạn xác*, phảng phất đang nói: Ta chính là cố ý tới gây sự đấy, ngươi có thể làm gì được ta à?
(* Thiên chân vạn xác "千真万确 ": vô cùng xác thực)
" Ha ha, An An nói có đạo lý, bất quá nơi này người ngươi đều đã nhìn, tặc nhân khéo khi sớm đã chạy, nếu ngươi mất bạc, ta bồi ngươi ".

Triệu Đình Đình biết Sở An Nhan muốn kéo dài thời gian, nếu không nhanh đuổi đi liền làm nỡ chuyện buôn bán.
" Chỉ sợ ngươi đưa không được.

Đồ bản công chúa là một túi gấm, bên trong không chỉ có bạc, còn có một vật quan trọng mà người khác tặng cho ta.

Tính tính khả năng phải năm ngàn lượng hoàng kim đấy "
Tươi cười trên mặt Triệu Đình Đình có chút không nhịn được, Sở An Nhan rõ ràng chính là cố ý, nhưng người nọ giờ phút này xác thật còn ở trong tửu lâu.
Thật là một đám ngu xuẩn, không có mệnh lệnh của nàng ta lại dám tự mình hành động.
" An An nói đùa, thứ gì có thể quý giá như vậy? "
" Ài~ ".

Sở An Nhan thở dài, lấy ra túi gấm của Hồ Bưu, " Ngươi thấy sao, cùng với túi gấm này không có sai biệt lắm, bên trong khả năng thả vào rất nhiều thứ, một thứ có thể đến mấy trăm lượng hoàng kim.

Túi gấm kia bên trong cũng có, bất quá đều bị ta làm mất.

Tỷ tỷ vừa mới nói cần phải giữ lời, xem ở phân thượng, ta giảm giá cho ngươi 20%, đợi lát nữa ta kêu người tới phủ các ngươi lấy "
" Sở An Nhan! Ngươi có bệnh à? Một con ruồi bọ của ngươi giá trị tới mấy trăm lượng hoàng kim? "
" Di? Tỷ tỷ sao lại biết là ruồi bọ, thật là thông minh a, vậy cũng tốt, đợi lát nữa chúng ta không gặp không về ".

Sở An Nhan cười xán lạn, mang theo Hồng Tô nghênh ngang rời Túy Tiên Lâu.
Vốn dĩ chính là đến gây sự, không nghĩ tới Triệu Đình Đình lại tự đưa mình tới cửa, quả thật là "Người tốt đệ nhất Túy Tiên Lâu".
Triệu Đình Đình tức tới mức thiếu chút nữa cắn vỡ răng bạc, việc này phải nhanh đi báo cho phụ thân.

*
" Hỗn trướng! ".

Triệu phụ hung hăng đập tay xuống mặt bàn.

" Đúng vậy phụ thân, Sở An Nhan thật là khinh người quá đáng! "
" Ta nói ngươi hỗn trướng! "
" Phụ thân làm sao vậy? ".

Triệu Đình Đình vẻ mặt khiếp sợ.
" Ta kêu ngươi giao hảo tốt với Sở An Nhan, ngươi lại đi đối đầu với nàng, đem lời ta nói biến thành gió thoảng qua tai có phải hay không? "
" Phụ thân~, con không thích Sở An Nhan, người vì cớ gì muốn nữ nhi bán rẻ tiếng cười lấy lòng nàng ta, chẳng lẽ là phụ thân muốn để nàng ta thành kế thất? "
" Ngươi! Ngươi! ".

Triệu phụ giận phát run.

" Ngươi quỳ xuống cho ta! "
" Dựa vào cái gì, Sở An Nhan trừ bỏ được hoàng thượng cùng hoàng hậu sủng ái, mặt khác chính là một phế vật, phụ thân muốn quyền thế hà tất lại phải nhắm vào Sở An Nhan? ".

Triệu Đình Đình không phục đứng yên tại chỗ, nàng ta muốn biết vì lý do gì mà phụ thân lai thiên vị Sở An Nhan?
" Ngươi......!Ngươi, ngu xuẩn a! Vi phụ để ngươi tiếp cận Sở An Nhan chẳng lẽ thật là vì quyền thế? "
" Vậy là vì cái gì? ".

Chẳng lẽ phụ thân coi trọng Sở An Nhan?
" Ngươi chẳng lẽ đã quên đại ca ngươi? "
" Đại ca làm sao? Hắn không phải vẫn ở nhà cũ dưỡng bệnh sao? ".

Triệu Đình Đình nghĩ nghĩ, theo sau ngộ đạo, " Phụ thân là muốn đại ca lấy Sở An Nhan? Không được! Sở An Nhan sao có thể xứng với đại ca! "
" Ngươi cái nha đầu ngốc, thông minh của ngươi đều ném hết ở cửa tiệm rồi phải không? Ta lúc trước không nói cho ngươi biết chính là sợ ngươi phản đối, lại không nghĩ rằng ngươi nổi tính phản nghịch.

Ta biết ngươi đối xử tốt với ca ca ngươi, nhưng ngươi nghĩ lại xem, chỉ cần Sở An Nhan gả vào Triệu gia, chúng ta một thương hộ cũng coi như là thành hoàng thân quốc thích.

Lại nói ca ca ngươi đang ở phủ cũ Xuyên Châu, hoàng thất cho dù yêu thương Sở An Nhan cũng không có thời gian quản được xa vậy.

Đến lúc đó Sở An Nhan không phải nằm trong tay chúng ta? "
" Có vài phần đạo lý, bất quá......!".

Triệu Đình Đình do dự, nàng ta vẫn không muốn lấy ca ca ra làm bàn đạp.

" Yên tâm, nếu ngươi thật sự không muốn, chúng ta để người khác giả thành hắn, dù sao ở kinh thành cũng không có người biết bộ dáng Vân Chi "
" Diệu kế! Phụ thân phải sớm nói với con! Không đúng, Sở An Nhan sao có thể sẽ cam tâm tình nguyện gả cho ca ca? "
" Đây là lý do ta kêu ngươi gần đây giao hảo tốt với Sở An Nhan, ta âm thầm dò hỏi qua, Tây Trần Quốc muốn cầu thú công chúa, Sở An Nhan phải gả ra ngoài đã là ván đóng thuyền.

Hoàng thượng sao có thể nguyện ý đem Sở An Nhan gả đi đến tiểu quốc xa xôi? Tất nhiên sầu lo nghĩ phương pháp giải quyết khốn cảnh trước mắt.

Nếu lúc này có ngươi ở bên trong chu toàn, Sở An Nhan lại háo sắc, tất nhiên sẽ biết ca ca ngươi tuấn tú.

Rồi sau đó vi phụ đi tới làm mai, việc này khẳng định liền thành ".

Triệu phụ trong mắt lập loè quang.
"Vẫn là phụ thân nhìn xa trông rộng ".

Triệu Đình Đình tiến lên, " Phụ thân, con nghĩ ra một biện pháp, chuyện về sau liền giao cho con đi.

Bất quá phụ thân, bốn ngàn lượng hoàng kim chúng ta thật sự phải đưa sao? "
" Đưa! Chờ nàng ta gả đến đây, của hồi môn khẳng định so với thứ chúng ta bỏ ra còn muốn nhiều hơn, yên tâm, vi phụ chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn "
Trên mặt Triệu Đình Đình treo ý cười, Sở An Nhan a Sở An Nhan, ngươi chung quy vẫn là quá ngu, khiến cho ngươi đắc ý một đoạn thời gian vậy.
Chờ ngươi gả vào đây, Lăng Giang còn không phải nằm trong lòng bàn tay nàng ta?
***
Tiểu kịch trường:
Buổi chiều, hai thủ vệ được Sở An Nhan phái tới Triệu phủ lấy bạc.

Sở An Nhan dặn qua, bọn họ chỉ cần đi đến.

Hỏi bạc một lần, không chịu nôn bạc ra cũng không sao.

Chỉ là hai người không nghĩ tới, bọn họ vừa đến cửa Triệu phủ đã có người dẫn vào trong.

Nhìn mấy rương vàng trước mặt, hai người tay không mà nhìn nhau..

Chapter
1 Chương 1: 1: Cô Sống Không Được Bao Lâu Nữa
2 Chương 2: 2: Cô Không Cần Giúp Đỡ
3 Chương 3: 3: Cô Có Thể
4 Chương 4: 4: Đặt Trong Đầu Quả Tim
5 Chương 5: 5: Ca Ca Nàng Ta Thật Tốt
6 Chương 6: 6: Tên Nam Nhân Này Quá Tệ
7 Chương 7: 7: Không Nên Quay Lại
8 Chương 8: 8: Ăn Dưa Ăn Tới Trên Người Mình
9 Chương 9: 9: Đoạt Sinh Ý
10 Chương 10: 10: Lăng Giang Tìm Nàng
11 Chương 11: 11: Cạnh Tranh Công Bằng
12 Chương 12: 12: Hắn Vậy Mà Cũng Có Quầng Thâm Ở Mắt
13 Chương 13: 13: Sở An Nhan Yêu Hắn
14 Chương 14: 14: Lăng Giang Bỏ Chạy
15 Chương 15-16
16 Chương 17: 17: Muốn Khiến Nàng Ấy Khóc
17 Chương 18: 18: Nếu Lăng Giang Cũng Ngoan Như Vậy Thì Tốt Rồi
18 Chương 19: 19: Tìm Lăng Giang
19 Chương 20: 20: Chuyện Quỷ Quái
20 Chương 21-22
21 Chương 24: 24: Không Cho Nàng Như Ý Nguyện
22 Chương 25: 25: Có Đau Hay Không
23 Chương 26: 26: Ai Để Ngài Đi
24 Chương 27: 27: Cọ Tay Hắn
25 Chương 28: 28: Hồ Bưu Gây Sự
26 Chương 29: 29: Có Qua Có Lại
27 Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra
28 Chương 31: 31: Ngươi Tính Làm Gì
29 Chương 32: 32: Sư Phụ Của Hắn
30 Chương 33: 33: Xong Đời
31 Chương 34: 34: Vô Liêm Sỉ
32 Chương 35: 35: Không Muốn Đi Hòa Thân
33 Chương 36: 36: Sở An Nhan Mua Y Phục Cho Hắn
34 Chương 37: 37: Cầu Thú
35 Chương 38: 38: Gặp Mặt
36 Chương 39: 39: Mang Nữ Chủ Trở Về
37 Chương 40: 40: Nữ Nhân Này Sao Có Thể Sống Được Đến Bây Giờ
38 Chương 41: 41: Cùng Nhau Tản Bộ
39 Chương 42: 42: Đại Nạn Không Chết
40 Chương 43: 43: Tham Kiến Thiếu Chủ
41 Chương 44: 44: Đút Thuốc
42 Chương 45: 45: Quả Bom Hẹn Giờ
43 Chương 46: 46: Lấy Thân Báo Đáp
44 Chương 47: 47: Nàng Ngầm Đồng Ý
45 Chương 48: 48: Liều Mạng Với Ngươi
46 Chương 49: 49: Trước Kia Sở An Nhan Cũng Không Tồi
47 Chương 50: 50: Đồ Nướng Bbq
48 Chương 51: 51: Đồ Trẻ Trâu
49 Chương 52: 52: Nàng Ghét Bỏ
50 Chương 53: 53: Đau Bụng
51 Chương 54: 54: Gặp Phiền Toái
52 Chương 55: 55: Không Phải Của Nàng
53 Chương 56: 56: Nàng Đủ Nhàn
54 Chương 57: 57: Môi Nhìn Thật Đẹp
55 Chương 58: 58: Chỉ Hai Chúng Ta
56 Chương 59: 59: Nàng Không Chạy Thoát Được Đâu
57 Chương 60: 60: Thắng Bại Đã Rõ
58 Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai
59 Chương 63: 63: Gặp Phải Thích Khách
60 Chương 64: 64: Công Chúa Sao Không Dùng Sức Chút
61 Chương 65: 65: Chấp Niệm Của Nguyên Chủ
62 Chương 66: 66: Gặp Lại Nguyên Doanh Doanh
63 Chương 67: Âm mưu thâm độc
64 Chương 68: Lăng Giang kiêu ngạo
65 Chương 69: Đánh nhau
66 Chương 70: Hắn bị sao vậy?
67 Chương 71: Bôi thuốc
68 Chương 72: Được lắm đồ nam nhân độc ác
69 Chương 73: Trúng bẫy
70 Chương 74: Thử
71 Chương 75: Nguyện ý thử một lần vì hắn
72 Chương 76: Ta ôm ngươi đi lên
73 Chương 77: Lễ Thất Tịch
74 Chương 78: Sở An Nhan gặp nguy hiểm
75 Chương 79: Môi lướt qua mặt nàng
76 Chương 80: Bảo vệ Lăng Giang
77 Chương 81: Ngươi là của ta
78 Chương 82: Lăng Giang hôn nàng
79 Chương 83: Ngoan, tin ta
80 Chương 84: Chỉ vì lấy lòng huynh
81 Chương 85: Lại đây hầu hạ
82 Chương 86: Cù lét
83 Chương 87: Đệ nợ tỷ trả
84 Chương 88: Bất Ngữ thúc
85 Chương 89
86 Chương 90
87 Chương 91: Nhiều nhất mười lăm phút
88 Chương 92: Công chúa sợ ?
89 Chương 93: Nàng còn sợ cái gì
90 Chương 94
91 Chương 95
92 Chương 96
93 Chương 97
94 Chương 98
95 Chương 99
96 Chương 100
97 Chương 101
98 Chương 102
99 Chương 103
100 Chương 104
101 Chương 105
102 Chương 106
103 Chương 107
104 Chương 108
105 Chương 109
106 Chương 110
107 Chương 111
108 Chương 112
109 Chương 113
110 Chương 114
111 Chương 115
112 Chương 116
113 Chương 117
114 Chương 118
115 Chương 119
116 Chương 120
117 Chương 121
118 Chương 122
119 Chương 123
120 Chương 124
121 Chương 125: Ngoại truyện 1: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch
122 Chương 126: Ngoại truyện 2: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch, Diệp Hoạ X Sở Thần
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chương 1: 1: Cô Sống Không Được Bao Lâu Nữa
2
Chương 2: 2: Cô Không Cần Giúp Đỡ
3
Chương 3: 3: Cô Có Thể
4
Chương 4: 4: Đặt Trong Đầu Quả Tim
5
Chương 5: 5: Ca Ca Nàng Ta Thật Tốt
6
Chương 6: 6: Tên Nam Nhân Này Quá Tệ
7
Chương 7: 7: Không Nên Quay Lại
8
Chương 8: 8: Ăn Dưa Ăn Tới Trên Người Mình
9
Chương 9: 9: Đoạt Sinh Ý
10
Chương 10: 10: Lăng Giang Tìm Nàng
11
Chương 11: 11: Cạnh Tranh Công Bằng
12
Chương 12: 12: Hắn Vậy Mà Cũng Có Quầng Thâm Ở Mắt
13
Chương 13: 13: Sở An Nhan Yêu Hắn
14
Chương 14: 14: Lăng Giang Bỏ Chạy
15
Chương 15-16
16
Chương 17: 17: Muốn Khiến Nàng Ấy Khóc
17
Chương 18: 18: Nếu Lăng Giang Cũng Ngoan Như Vậy Thì Tốt Rồi
18
Chương 19: 19: Tìm Lăng Giang
19
Chương 20: 20: Chuyện Quỷ Quái
20
Chương 21-22
21
Chương 24: 24: Không Cho Nàng Như Ý Nguyện
22
Chương 25: 25: Có Đau Hay Không
23
Chương 26: 26: Ai Để Ngài Đi
24
Chương 27: 27: Cọ Tay Hắn
25
Chương 28: 28: Hồ Bưu Gây Sự
26
Chương 29: 29: Có Qua Có Lại
27
Chương 30: 30: Nôn Tiền Ra
28
Chương 31: 31: Ngươi Tính Làm Gì
29
Chương 32: 32: Sư Phụ Của Hắn
30
Chương 33: 33: Xong Đời
31
Chương 34: 34: Vô Liêm Sỉ
32
Chương 35: 35: Không Muốn Đi Hòa Thân
33
Chương 36: 36: Sở An Nhan Mua Y Phục Cho Hắn
34
Chương 37: 37: Cầu Thú
35
Chương 38: 38: Gặp Mặt
36
Chương 39: 39: Mang Nữ Chủ Trở Về
37
Chương 40: 40: Nữ Nhân Này Sao Có Thể Sống Được Đến Bây Giờ
38
Chương 41: 41: Cùng Nhau Tản Bộ
39
Chương 42: 42: Đại Nạn Không Chết
40
Chương 43: 43: Tham Kiến Thiếu Chủ
41
Chương 44: 44: Đút Thuốc
42
Chương 45: 45: Quả Bom Hẹn Giờ
43
Chương 46: 46: Lấy Thân Báo Đáp
44
Chương 47: 47: Nàng Ngầm Đồng Ý
45
Chương 48: 48: Liều Mạng Với Ngươi
46
Chương 49: 49: Trước Kia Sở An Nhan Cũng Không Tồi
47
Chương 50: 50: Đồ Nướng Bbq
48
Chương 51: 51: Đồ Trẻ Trâu
49
Chương 52: 52: Nàng Ghét Bỏ
50
Chương 53: 53: Đau Bụng
51
Chương 54: 54: Gặp Phiền Toái
52
Chương 55: 55: Không Phải Của Nàng
53
Chương 56: 56: Nàng Đủ Nhàn
54
Chương 57: 57: Môi Nhìn Thật Đẹp
55
Chương 58: 58: Chỉ Hai Chúng Ta
56
Chương 59: 59: Nàng Không Chạy Thoát Được Đâu
57
Chương 60: 60: Thắng Bại Đã Rõ
58
Chương 62: 62: Muốn Ôm Cháu Trai
59
Chương 63: 63: Gặp Phải Thích Khách
60
Chương 64: 64: Công Chúa Sao Không Dùng Sức Chút
61
Chương 65: 65: Chấp Niệm Của Nguyên Chủ
62
Chương 66: 66: Gặp Lại Nguyên Doanh Doanh
63
Chương 67: Âm mưu thâm độc
64
Chương 68: Lăng Giang kiêu ngạo
65
Chương 69: Đánh nhau
66
Chương 70: Hắn bị sao vậy?
67
Chương 71: Bôi thuốc
68
Chương 72: Được lắm đồ nam nhân độc ác
69
Chương 73: Trúng bẫy
70
Chương 74: Thử
71
Chương 75: Nguyện ý thử một lần vì hắn
72
Chương 76: Ta ôm ngươi đi lên
73
Chương 77: Lễ Thất Tịch
74
Chương 78: Sở An Nhan gặp nguy hiểm
75
Chương 79: Môi lướt qua mặt nàng
76
Chương 80: Bảo vệ Lăng Giang
77
Chương 81: Ngươi là của ta
78
Chương 82: Lăng Giang hôn nàng
79
Chương 83: Ngoan, tin ta
80
Chương 84: Chỉ vì lấy lòng huynh
81
Chương 85: Lại đây hầu hạ
82
Chương 86: Cù lét
83
Chương 87: Đệ nợ tỷ trả
84
Chương 88: Bất Ngữ thúc
85
Chương 89
86
Chương 90
87
Chương 91: Nhiều nhất mười lăm phút
88
Chương 92: Công chúa sợ ?
89
Chương 93: Nàng còn sợ cái gì
90
Chương 94
91
Chương 95
92
Chương 96
93
Chương 97
94
Chương 98
95
Chương 99
96
Chương 100
97
Chương 101
98
Chương 102
99
Chương 103
100
Chương 104
101
Chương 105
102
Chương 106
103
Chương 107
104
Chương 108
105
Chương 109
106
Chương 110
107
Chương 111
108
Chương 112
109
Chương 113
110
Chương 114
111
Chương 115
112
Chương 116
113
Chương 117
114
Chương 118
115
Chương 119
116
Chương 120
117
Chương 121
118
Chương 122
119
Chương 123
120
Chương 124
121
Chương 125: Ngoại truyện 1: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch
122
Chương 126: Ngoại truyện 2: Nguyên Doanh Doanh x Đường Trạch, Diệp Hoạ X Sở Thần