Chương 50: Cô và tôi là vợ chồng

Quan Kình đẩy ra cửa, Lâm Tân Ngôn đi theo cậu ta vào trong, Tông Cảnh Hạo đang nghe điện thoại, nhìn thấy bọn này bước vào thì ra hiệu cho bọn họ im lặng.

Lâm Tâm Ngôn nóng lòng muốn biết chuyện gì đã xảy ra, vội vàng đến phát cáu, nhưng bây giờ chỉ có thể đợi.

Sau vài phút sau, Tông Cảnh Hạo ngắt điện thoại, vẫy tay với Lâm Tân Ngôn, “Cô lại đây” .

Lâm Tâm Ngôn bước tới, đứng trước bàn làm việc. Tông Cảnh Hạo, “Đưa điện thoại cho tôi.”

Tông Cảnh Hào đưa tay trước mặt cô. Hä?

Lâm Tân Ngôn trùng to mắt, không phải anh muốn nói với cô xảy ra chuyện gì sao? Tại sao lại muốn điện thoại của cô?

Đây là tình hình gì vậy?

Quan Kình đứng ở một bên lặng lẽ nhìn lên trời, khẩn cầu Bạch Trúc Vimau chóng trở về đi, nếu không trở về thì sợ là tổng giám đốc Tông sẽ bị người khác cướp mất.

Tông Cảnh Hạo nhếch mày một cái, có một chút không vui nói, “Không muốn đưa cho tôi sao?”

Lâm Tâm Ngôn, “Không phải vậy.” Lâm Tâm Ngôn nhanh chóng lấy điện thoại ra đưa cho anh, “Không có mật khẩu”

Tông Cảnh Hạo nhận lấy, trượt mở màn hình ra, nhấp vào giao diện nhập số điện thoại rồi nhập số của mình vào, anh cụp mắt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, đột nhiên, Nhập từ khóa cần tìm ngón tay cử động, nhập tên vào dòng tên lưu, hai chữ anh Tông.

Tên xưng hô này chỉ có Lâm Tân Ngôn gọi như vậy.

Anh nhấn gọi vào dãy số vừa nhập vào, rất nhanh điện thoại anh đặt trên bàn liền rung lên một lúc.

Lâm Tân Ngôn nhìn Quan Kình, lại nhìn Tông Cảnh Hạo, hai người họ đang làm cái gì vậy?

Lâm Tâm Ngôn, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, hai người nói chuyện đi?”

Không để ý đến cô như vậy, khiến cô sốt ruột một chút cũng không thú vị. Tông Cảnh Hạo đưa điện thoại cho cô, “Về sau đừng để tôi không tìm được cô”

Khi anh muốn liên hệ với Lâm Tân Ngôn thì phát hiện mình không có số điện thoại của CÔ.

Không hiểu sao cảm thấy không vui, rất không vui!

Lâm Tâm Ngôn không nhận lấy điện thoại mà nhìn chằm chằm vào anh, giống như là đang chất vấn, Quan Kình cuống quýt hùng hùng hổ hổ tìm cô chỉ là để lưu số điện thoại của cô sao?

Tông Cảnh Hạo đặt điện thoại lên bàn, than thở một hơi, “Trong lòng cô phải chuẩn bị một chút”.

Lâm Tâm Ngôn còn chưa có phản ứng lại, câu nói này của Tổng Cảnh Hạo có ý gì, màn hình lớn dùng để họp qua video ở trước mặt đột nhiên sáng lên, hình ảnh rất rõ nét hiện ra.

Trên nóc toà nhà của công ty Lâm Thị, có một phụ nữ mang thai đang đứng đó, hình như là muốn nhảy lầu.

Xe cảnh sát dưới lầu, phóng viên, người xem cảnh náo nhiệt, người quay lại đồng nghìn nghịt.

Tiếng kêu kinh ngạc, tiếng gào khóc, âm thanh ù ù ở bên tại không ngớt.

Thông qua màn hình, Lâm Tân Ngôn cũng có thể cảm nhận được sự hỗn loạn của hiện trường.

Cô cương cứng người nhìn Quan Kình, “Chuyện này là như thế nào vậy?”

.

Quan Kình, “Người phụ nữ này mua nhà mà bố cô đầu tư xây dựng, bây giờ xuất hiện tình trạng sụt lở, cô ta tất nhiên không muốn căn nhà kia nữa, nhưng theo hợp đồng thì có thể trả lại, đứng ở trên nóc nhà, muốn tự sát để ép bố cô trả tiền”

Lâm Tâm Ngôn hít một hơi lạnh, cơ thể cô run rẩy, “Cô ta, cô ta sẽ không nhảy lầu thật chứ?”

Tuy tiền quan trọng, nhưng không phải mạng sống còn quan trọng hơn sao, càng huống hồ cô ta còn mang thai.

Cô ta không phải chỉ có một mạng người.

“Ai mà biết được chứ, có lẽ là mánh khoé để ép bố cô trả lại tiền, nhưng bố cô cũng biết, nếu ông ta trả khoản tiền này thì những người sau cũng lấy nhảy lầu ra để uy hiếp ông ta, với tình hình của công ty hiện tại, sợ rằng ông ta không trả nổi vài người” Quan Kình lạnh lùng nói, thái độ hờ hững giống như chuyện không liên quan đến mình.

Tâm trạng Lâm Tấn Ngôn rất rối loạn, “Chuyện này còn có thể cứu vãn không?”

Quan Kình dội cho cô một chậu nước lạnh, “Không thể!”

Chuyện đã náo loạn đến bước này, công ty Lâm Thị coi như xong đời, toà nhà xuất hiện tình trạng sụt lỡ kia, tuỳ tiện cũng không có người đồng ý thế chân, vốn không thu hồi được, Lâm Thị phải tuyên bố phá sản, phòng tư pháp nhúng tay vào tài sản bị bán đấu giá, đây là chuyện chắc chắn.

Lâm Tân Ngôn nhìn chằm chằm vào màn hình, ý nghĩ duy nhất chính là ngăn chặn người phụ nữ mang thai kia nhảy lầu.

Lâm Tâm Ngôn, “Tôi muốn đến hiện trường” Lời nói của cô còn chưa nói xong thì người đã chạy ra ngoài.

Chân mày Tông Cảnh Hạo chau lại, đứng dậy đi theo cô ra ngoài, “Quan Kình, cậu dẫn theo ít người”

Hiện trường chắc chắn rất hỗn loạn, cô chạy ra ngoài như vậy, sẽ làm mình bị thương.

Quan Kình vừa muốn đáp lời thì Tông Cảnh Hạo đã đi ra ngoài, để lại một mình Quan Kình ở trong văn phòng, cậu ta ngớ người.

Đây còn là Tông Cảnh Hạo cao quý và lạnh lùng nữa sao? Cho dù ở bên Bạch Trúc Vi, anh cũng chưa từng để tâm đến như vậy? Trong lòng Quan Kình có chút bất an, Lâm Tân Ngôn vốn không xứng với Tông Cảnh Hạo.

Cậu ta nghĩ, cậu ta phải nhắc nhở Tông Cảnh Hạo một chút. Để tránh về sau xảy ra chuyện gì không thể cứu vãn được.

Ở bên ngoài toà nhà tập đoàn Vạn Việt, Lâm Tâm Ngôn đứng ở bên đường sốt ruột chờ xe.

Tông Cảnh Hạo lái xe đến, “Tôi đưa cô đi.”

Lâm Tâm Ngôn nhìn anh một cái, không do dự liền kéo cửa xe ra ngồi vào trong, “Tôi muốn đi ngân hàng một chuyến trước”

Cô cần rút một ít tiền ra, cô vốn dự định dùng tiền này để mua nhà, nhưng bây giờ tính mạng con người là trên hết, cô không quan tâm được nhiều như vậy.

Tông Cảnh Hạo, “Cô có thể cứu được mấy người? Một người lấy được tiền thì sẽ có thêm nhiều người dùng cách này để đòi tiền, cô có trả được không?”

Trong mắt Tông Cảnh Hạo thì hành động của cô là hành động không có lý trí.

Hiện trường có cảnh sát, hơn nữa nhìn người phụ nữ kia không phải muốn nhảy lầu, chỉ là dùng cách này để ép Lâm Quốc An trả tiền.

Lâm Tân Ngôn, “Trong mắt thương nhân các người thì tính mạng con người không quan trọng hơn tiền sao? Người phụ nữ kia còn đang mang thai, nếu chết đi thì sẽ là một xác hai mạng, đây là nghiệp chướng do Lâm Quốc An tạo ra, tôi là con gái ông ta…” Cơ thể Lâm Tân Ngôn hơi run rẩy, cười gượng bất lực, “Tôi biết, tôi không cứu nổi ông ta, chỉ là không muốn nghiệp chướng của ông ta quá nhiều”

Tông Cảnh Hạo nhìn chằm chằm vào góc nghiêng của cô, suy cho cùng cô vẫn mềm lòng đối với Lâm Quốc An.

Cho dù trước đây ông ta bỏ rơi cô, làm hại cô thì cô vẫn muốn giúp ông ta.

Rõ ràng là hành động ngu ngốc, nhưng trong lòng anh lại bị một hành động ngu ngốc như vậy kích động.

Tông Cảnh Hạo, “Tôi bảo Quan Kình mang đến” Anh khởi động xe, đồng thời ấn nút kết nối bluetooth, gọi điện cho Quan Kình, kêu cậu ta mang 3 tỷ tiền mặt đến.

Lâm Tân Ngôn không ngờ rằng anh sẽ làm như vậy, “Cám ơn anh, còn về tiền thì đợi tôi trở về sẽ rút ra trả lại anh”.

Tông Cảnh Hạo không nhìn cô, “Cô và tôi là vợ chồng, không cần tính toán rạch ròi như vậy”.

Lâm Tân Ngôn nghiêng đầu nhìn anh, tâm trạng của anh ẩn giấu quá sâu, cô không thể dò xét ra được một chút nào, cô từ từ thu lại tầm nhìn, nhìn thẳng về phía trước.

Khoảng 20 phút sau, xe lái đến gần công ty Lâm Thị, còn cách Lâm Thị khoảng một chút, Lâm Tân Ngôn liền nhìn thấy một nhóm người ầmĩ ở phía trước.

Tông Cảnh Hạo dừng xe ở bên đường.

“Không trả tôi tiền tôi sẽ không xuống” Người phụ nữ mang thai đứng ở ven cạnh tường trên nóc toà nhà, tay cầm một cái cờ đòi nợ, đang đối thoại với nhân viên cứu viện. Tâm trạng xem ra rất kích động, “Tôi vì mua căn nhà này, đã tiêu hết tiền mồ hôi xương máu của bố mẹ, nhưng kết cục lại là một căn nhà sụt lở, tôi tuyệt đối sẽ không tiếp nhận, trả lại tiền xương máu cho tôi, trả lại tiền xương máu cho tôi”

Người phụ mang thai đứng ở trên lầu hét, người ở dưới lầu hùa theo.

Mẹ chồng của người phụ nữ mang thai ngồi ở cửa công ty Lâm Thị khóc, “Tiền mất rồi, chúng ta sẽ tiếp tục kiếm con mau xuống đi” Bà mẹ chồng này cũng rất trân trọng đứa bé trong bụng người phụ nữ này, khóc đến mức khản cả cổ.

Người phụ nữ mang thai ở trên lầu hoàn toàn không nghe, cứ cậy mình là phụ nữ mang thai, ép Lâm Quốc An trả tiền.

Lâm Tâm Ngôn chen lên trước đám đông, Tông Cảnh Hạo chau mày, nhìn bóng dáng nhỏ bé của cô, đi lại như con thoi ở trong đám đông, anh cắn răng đi theo.

Bảo vệ cô đi về phía trước.

Nhân viên cứu viện cầm một chiếc loa, “Cô xuống đây trước, chúng ta từ từ nói, chuyện. tiền bạc có thể thương lượng”

Vị trí cô ta đứng vô cùng không phù hợp cho nhân viên cứu viện ra tay. Người ở một bên thương lượng với cô ta, người ở bên khác đang nghĩ cách.

Lâm Tâm Ngôn đi đến trước mặt nhân viên cứu viện đang cầm loa, “Có thể để tôi nói chuyện với cô ta không?”

Nhân viên cứu viện không dám sơ ý đưa loa cho cô, lỡ như kích động người phụ nữ mang thai kia, xuất hiện điều bất trắc, nhảy xuống thì quy vào trách nhiệm của ai?

“Không trả tiền thì nói cái gì cũng vô dụng!” Thái độ của người phụ nữ rất kiên quyết.

Cầm cự khoảng 2 giờ đồng hồ, người phụ nữ mang thai bị nắng chiếu cả đầu đầy mồ hôi.

Nhưng vẫn không chịu thoả hiệp.

Lâm Tâm Ngôn, “Hãy tin tưởng tôi, tôi sẽ không kích động cô ấy” Lâm Tâm Ngôn thỉnh cầu.

Nhân viên cứu viện do dự một lúc rồi đưa loa cho cô.

Đúng lúc Lâm Tân Ngôn nhận lấy loa, muốn nói với người phụ nữ mang thai kia là sẽ đưa tiền cho cô ta, bỗng nhiên một tiếng hét chói tai–

Chapter
1 Chương 1: Tôi không hối hận
2 Chương 2: Có thai rồi
3 Chương 3: Tôi phải gả cho anh
4 Chương 4: Kết hôn không có hôn lễ và nghi thức
5 Chương 5: Đêm tân hôn
6 Chương 6: Ba người nương tựa lẫn nhau
7 Chương 7: Đau xót lại không biết làm cách nào
8 Chương 8: Anh muốn tôi nói thế nào
9 Chương 9: Ứng tuyển phiên dịch
10 Chương 10: Bị người khác cản trở từ bên trong
11 Chương 11: Đừng bị ngoại hình của cô ta lừa
12 Chương 12: Về sau gọi anh là anh trai
13 Chương 13: Cô biết ngôn ngữ nước
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21: Mất kiểm soát triệt để
22 Chương 22: Không muốn truy đến cùng
23 Chương 23: Coi thường cô rồi
24 Chương 24: Thích bố của con tôi
25 Chương 25: Tông Cảnh Hạo lại không bị què
26 Chương 26: Người phụ nữ đầy mâu thuẫn
27 Chương 27: Con ơi con phải kiên cường một chút
28 Chương 28: Đừng đối xử với em tốt như vậy
29 Chương 29: Cáo mượn oai hùm
30 Chương 30: Rốt cuộc đêm qua có bao nhiêu điên cuồng
31 Chương 31: Có khả năng thắng tôi thì hãy nói
32 Chương 32: Tình cảm đêm hôm đó
33 Chương 33: Âm mưu của Thẩm Tú Tình
34 Chương 34: Làm chỗ dựa cho vợ
35 Chương 35: Cơ hội hiếm có
36 Chương 36: Đương nhiên phải thân thiết với chồng tôi
37 Chương 37: Đừng sờ linh tinh
38 Chương 38: Đứa bé là con của anh
39 Chương 39: Tôi không phải là người đàn ông xấu xa
40 Chương 40: Em làm bạn đồng hành nữ của anh
41 Chương 41: Đập chậu cướp hoa
42 Chương 42: Sẽ không vì đứa bé mà đón nhận anh
43 Chương 43: Hành vi rất thân mật
44 Chương 44: Lý trí vượt quá ngoài tầm kiểm soát Hả?
45 Chương 45: Cô giảm đau cho tôi
46 Chương 46: Tôi cởi giúp anh
47 Chương 47: Ông ta bị doạ chạy mất rồi
48 Chương 48: Hình thức trừng phạt
49 Chương 49: Có liên quan đến bố tôi?
50 Chương 50: Cô và tôi là vợ chồng
51 Chương 51: Điều tra ra manh mối
52 Chương 52: Chờ đợi hụt mất rồi
53 Chương 53: Sảy thai rồi
54 Chương 54: Chúng ta ly hôn đi
55 Chương 55: Thai đôi
56 Chương 56: Lâm Hi Thần và Lâm Nhuy Hi
57 Chương 57: Sự yêu thích của đàn ông đối với phụ nữ
58 Chương 58: Anh làm đau tôi rồi
59 Chương 59: Kiện tôi có hành động khiếm nhã sao
60 Chương 60: Nợ của con thì mẹ phải trả
61 Chương 61: Sở thích đặc biệt
62 Chương 62: Trái tim cũng biết rung động
63 Chương 63: Hồng Môn Yến
64 Chương 64: Không nợ nần gì nhau
65 Chương 65: Chẳng bằng ai
66 Chương 66: Dáng ăn của cháu không xấu
67 Chương 67: Lấy thân báo đáp
68 Chương 68: Tiểu biệt thắng tân hôn
69 Chương 69: Anh là thổ phỉ sao
70 Chương 70: Không thể tha thứ cho đàn ông phụ bạc
71 Chương 71: Có mất đi thì mới lại có được
72 Chương 72: Cô cũng đã từng khát khao tình yêu
73 Chương 73: Tại sao năm đó lại định hôn ước
74 Chương 74: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng
75 Chương 75: Không được dụ dỗ
76 Chương 76: Điều ẩn giấu ban đầu
77 Chương 77: Tự lột quần mình
78 Chương 78: Có người trả thay
79 Chương 79: Lái xe năm đó chết rồi
80 Chương 80: Càng thích tự chứng minh hơn
81 Chương 81: Vì sao trái tim đau
82 Chương 82: Nói ai dạy con
83 Chương 83: Giống nhau như đúc
84 Chương 84: Người phụ nữ trong đoạn ghi âm
85 Chương 85: Bị diệt khẩu vì lòng tham
86 Chương 86: Gặp lại tình cũ
87 Chương 87: Để tìm một cô gái như thế
88 Chương 88: Muốn người ta không biết trừ khi mình đừng làm
89 Chương 89: Con chó biết cắn người
90 Chương 90: Nợ ân tình, lấy máu thịt đền bù
91 Chương 91: Tìm một người đàn ông tốt cho mami
92 Chương 92: Phát sinh quan hệ
93 Chương 93: Mắt chó xem thường người khác
94 Chương 94: Chuyện hài hước của Tông Cảnh Hạo
95 Chương 95: Quan hệ hợp tác
96 Chương 96: Cô ấy là phụ nữ đã có chồng
97 Chương 97: Cô cũng sinh cho tôi một đứa con
98 Chương 98: Muốn nịnh hót sao
99 Chương 99: Cảm thấy không yên lòng
100 Chương 100: Ngấm ngầm mưu tính
101 Chương 101: Huỷ hoại cô
102 Chương 102: Cũng không phải xử nữ thì làm ra vẻ thuần khiết cái gì
103 Chương 103: Giữa eo cô bị cái gì cứng chắc đâm vào
104 Chương 104: Hôm qua ở bên cạnh mẹ cháu
105 Chương 105: Mẹ đừng ăn lại cỏ đã cũ
106 Chương 106: Đạt được thỏa thuận
107 Chương 107: Đàn ông một màu
108 Chương 108: Tìm nơi khoan dung để độ lượng
109 Chương 109: Đừng đối xử với tôi quá tốt
110 Chương 110: Lần đầu hợp tác
111 Chương 111: Lấy thân mạo hiểm
112 Chương 112: Có phải cháu sắp chết rồi không?
113 Chương 113: Dùng bản thân cô ấy để đổi lấy
114 Chương 114: Lộ bản tính
115 Chương 115: Cô quỳ xuống cho tôi
116 Chương 116: Sờ đến trái tim
117 Chương 117: Lùm xùm trong nhà
118 Chương 118: Cô gái này là ai
119 Chương 119: Không phải là con lại thích cậu ta đấy chứ?
120 Chương 120: Chúng là con của anh ấy
121 Chương 121: Người phụ nữ đã từng sinh con
122 Chương 122: Để tôi ôm một lúc
123 Chương 123: Cùng chung chí hướng
124 Chương 124: Con muốn ba ôm
125 Chương 125: Làm một người cha dễ dãi
126 Chương 126: Lạnh lẽo vô tận Hắn rõ ràng là đang đùa.
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: Tôi không hối hận
2
Chương 2: Có thai rồi
3
Chương 3: Tôi phải gả cho anh
4
Chương 4: Kết hôn không có hôn lễ và nghi thức
5
Chương 5: Đêm tân hôn
6
Chương 6: Ba người nương tựa lẫn nhau
7
Chương 7: Đau xót lại không biết làm cách nào
8
Chương 8: Anh muốn tôi nói thế nào
9
Chương 9: Ứng tuyển phiên dịch
10
Chương 10: Bị người khác cản trở từ bên trong
11
Chương 11: Đừng bị ngoại hình của cô ta lừa
12
Chương 12: Về sau gọi anh là anh trai
13
Chương 13: Cô biết ngôn ngữ nước
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21: Mất kiểm soát triệt để
22
Chương 22: Không muốn truy đến cùng
23
Chương 23: Coi thường cô rồi
24
Chương 24: Thích bố của con tôi
25
Chương 25: Tông Cảnh Hạo lại không bị què
26
Chương 26: Người phụ nữ đầy mâu thuẫn
27
Chương 27: Con ơi con phải kiên cường một chút
28
Chương 28: Đừng đối xử với em tốt như vậy
29
Chương 29: Cáo mượn oai hùm
30
Chương 30: Rốt cuộc đêm qua có bao nhiêu điên cuồng
31
Chương 31: Có khả năng thắng tôi thì hãy nói
32
Chương 32: Tình cảm đêm hôm đó
33
Chương 33: Âm mưu của Thẩm Tú Tình
34
Chương 34: Làm chỗ dựa cho vợ
35
Chương 35: Cơ hội hiếm có
36
Chương 36: Đương nhiên phải thân thiết với chồng tôi
37
Chương 37: Đừng sờ linh tinh
38
Chương 38: Đứa bé là con của anh
39
Chương 39: Tôi không phải là người đàn ông xấu xa
40
Chương 40: Em làm bạn đồng hành nữ của anh
41
Chương 41: Đập chậu cướp hoa
42
Chương 42: Sẽ không vì đứa bé mà đón nhận anh
43
Chương 43: Hành vi rất thân mật
44
Chương 44: Lý trí vượt quá ngoài tầm kiểm soát Hả?
45
Chương 45: Cô giảm đau cho tôi
46
Chương 46: Tôi cởi giúp anh
47
Chương 47: Ông ta bị doạ chạy mất rồi
48
Chương 48: Hình thức trừng phạt
49
Chương 49: Có liên quan đến bố tôi?
50
Chương 50: Cô và tôi là vợ chồng
51
Chương 51: Điều tra ra manh mối
52
Chương 52: Chờ đợi hụt mất rồi
53
Chương 53: Sảy thai rồi
54
Chương 54: Chúng ta ly hôn đi
55
Chương 55: Thai đôi
56
Chương 56: Lâm Hi Thần và Lâm Nhuy Hi
57
Chương 57: Sự yêu thích của đàn ông đối với phụ nữ
58
Chương 58: Anh làm đau tôi rồi
59
Chương 59: Kiện tôi có hành động khiếm nhã sao
60
Chương 60: Nợ của con thì mẹ phải trả
61
Chương 61: Sở thích đặc biệt
62
Chương 62: Trái tim cũng biết rung động
63
Chương 63: Hồng Môn Yến
64
Chương 64: Không nợ nần gì nhau
65
Chương 65: Chẳng bằng ai
66
Chương 66: Dáng ăn của cháu không xấu
67
Chương 67: Lấy thân báo đáp
68
Chương 68: Tiểu biệt thắng tân hôn
69
Chương 69: Anh là thổ phỉ sao
70
Chương 70: Không thể tha thứ cho đàn ông phụ bạc
71
Chương 71: Có mất đi thì mới lại có được
72
Chương 72: Cô cũng đã từng khát khao tình yêu
73
Chương 73: Tại sao năm đó lại định hôn ước
74
Chương 74: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng
75
Chương 75: Không được dụ dỗ
76
Chương 76: Điều ẩn giấu ban đầu
77
Chương 77: Tự lột quần mình
78
Chương 78: Có người trả thay
79
Chương 79: Lái xe năm đó chết rồi
80
Chương 80: Càng thích tự chứng minh hơn
81
Chương 81: Vì sao trái tim đau
82
Chương 82: Nói ai dạy con
83
Chương 83: Giống nhau như đúc
84
Chương 84: Người phụ nữ trong đoạn ghi âm
85
Chương 85: Bị diệt khẩu vì lòng tham
86
Chương 86: Gặp lại tình cũ
87
Chương 87: Để tìm một cô gái như thế
88
Chương 88: Muốn người ta không biết trừ khi mình đừng làm
89
Chương 89: Con chó biết cắn người
90
Chương 90: Nợ ân tình, lấy máu thịt đền bù
91
Chương 91: Tìm một người đàn ông tốt cho mami
92
Chương 92: Phát sinh quan hệ
93
Chương 93: Mắt chó xem thường người khác
94
Chương 94: Chuyện hài hước của Tông Cảnh Hạo
95
Chương 95: Quan hệ hợp tác
96
Chương 96: Cô ấy là phụ nữ đã có chồng
97
Chương 97: Cô cũng sinh cho tôi một đứa con
98
Chương 98: Muốn nịnh hót sao
99
Chương 99: Cảm thấy không yên lòng
100
Chương 100: Ngấm ngầm mưu tính
101
Chương 101: Huỷ hoại cô
102
Chương 102: Cũng không phải xử nữ thì làm ra vẻ thuần khiết cái gì
103
Chương 103: Giữa eo cô bị cái gì cứng chắc đâm vào
104
Chương 104: Hôm qua ở bên cạnh mẹ cháu
105
Chương 105: Mẹ đừng ăn lại cỏ đã cũ
106
Chương 106: Đạt được thỏa thuận
107
Chương 107: Đàn ông một màu
108
Chương 108: Tìm nơi khoan dung để độ lượng
109
Chương 109: Đừng đối xử với tôi quá tốt
110
Chương 110: Lần đầu hợp tác
111
Chương 111: Lấy thân mạo hiểm
112
Chương 112: Có phải cháu sắp chết rồi không?
113
Chương 113: Dùng bản thân cô ấy để đổi lấy
114
Chương 114: Lộ bản tính
115
Chương 115: Cô quỳ xuống cho tôi
116
Chương 116: Sờ đến trái tim
117
Chương 117: Lùm xùm trong nhà
118
Chương 118: Cô gái này là ai
119
Chương 119: Không phải là con lại thích cậu ta đấy chứ?
120
Chương 120: Chúng là con của anh ấy
121
Chương 121: Người phụ nữ đã từng sinh con
122
Chương 122: Để tôi ôm một lúc
123
Chương 123: Cùng chung chí hướng
124
Chương 124: Con muốn ba ôm
125
Chương 125: Làm một người cha dễ dãi
126
Chương 126: Lạnh lẽo vô tận Hắn rõ ràng là đang đùa.