Chương 9: Ứng tuyển phiên dịch

Lâm Tân Ngôn, “Anh muốn tôi trả lời thế nào?”. Cô căn bản không thể tiếp tục tiếp nhận được câu nói này của Bạch Trúc Vi.

Lẽ nào phải nói, xin lỗi, tôi không nên có hôn ước với Tông Cảnh Hạo, chia rẽ mất hai người?

Vậy thì giả dối biết bao.

Hơn nữa hôn sự là do hai mẹ định đoạt,bảo cô phải làm thế nào?

Tông Cảnh Hạo nheo mắt nhìn chằm chằm vào cô, bước chân bước lên mấy bước, không nhanh không chậm, trong không khí bao phủ một sự kiềm chế vô hình, Lâm Tân Ngôn không kiềm chế được lùi lại phía sau một bước, “Tôi không chọc giận anh chứ?”.

Bạch Trúc Vi bước lấy kéo lấy cánh tay anh, “

Hạo, anh đừng tức giận, là do em không tốt, em không nên nói những lời này, cô ấy vừa mới bước chân vào cửa không lâu, em không nên đến đây, anh nghỉ ngơi sớm đi, em về trước đây”.

Tông Cảnh Hạo, “Người đi ở đây không phải là em”. Tông Cảnh Hạo để tay sau lưng kéo cổ tay cô ta lên lầu.

Trong lòng Bạch Trúc Vi có một cơn vui sướng, tuy Tông Cảnh Hạo đã biểu thị rõ ràng là sẽ ở bên cô ta, nhưng chưa từng có ý nghĩ về phương diện đó với cô ta.

Việc làm ngày hôm nay của Tông Cảnh Hạo, làm cô ta vui mừng quá đỗi.

Dù sao đêm đó không phải là cô ta,chỉ có khi thực sự xảy ra quan hệ tình dục thực chất, cô ta mới có thể năm bắt được trái tim người đàn ông này lâu dài .

Lâm Tân Ngôn không nhìn lên trên, cô chỉ âm thầm quay người đi vào phòng.

Bạch Trúc Vi quay đầu, vừa hay nhìn thấy hình bóng Lâm Tân Ngôn đi vào phòng, dáng người cô gầy yếu mảnh mai, cô ta đột nhiên phát hiện, rất giống với hình dáng cô gái đêm hôm đó.

Đêm đó, cô ta kiềm chế sự đố kị ghen ghét trong lòng,tìm một cô gái còn trinh cho Tông Cảnh Hạo, việc này đã là giới hạn cao nhất của cô †a rồi, cô ta không định đi xem cô gái triền miên với Tông Cảnh Hạo trông như thế nào.

Chỉ là khi cô gái đó rời đi, cô ta vội vàng nhìn thấy hình dáng gầy yếu đó.

Chẳng trách cô ta luôn thấy kì lạ, cô ta nhìn thấy Lâm Tân Ngôn có cảm giác quen thuộc.

Hoá ra loại cảm giác này, không phải tự dưng mà có.

Vừa nghĩ đến cô gái đêm đó có thể là Lâm Tân Ngôn, thì trong lòng Bạch Trúc Vi vô dùng hoảng loạn.

Cô ta tuyệt đối không thể để Lâm Tân Ngôn ở bên cạnh Tông Cảnh Hạo.

Tiếp xúc khoảng cách gần, khó tránh khỏi việc Tông Cảnh Hạo phát hiện manh mối.

Dù sao cũng là người phụ nữ từng có sự gần gũi xác thịt với anh.

Vào đến trong phòng Bạch Trúc Vi không màng đến hình tượng, ôm lấy tấm lưng gầy chắc khoẻ của anh, vùi đầu mình vào lòng anh, nhu mì nói, “Hạo, để em làm người phụ nữ của anh một lần nữa”.

Nói xong nụ hôn của cô ta dồn dập đến, vẻ mặt của Tông Cảnh Hạo cứng lại, đối với sự chủ động của Bạch Trúc Vi, anh lại không có sự kích thích mà người đàn ông bình thường nên có.

Ngoài đêm đó, anh không có một chút ham muốn nào đối với cô ta.

Khi môi của Bạch Trúc Vi muốn chạm vào anh, anh nghiêng đầu qua, nụ hôn của Bạch Trúc Vi rơi vào không trung.

Tông Cảnh Hạo, “Thời gian không còn sớm nữa, em ngủ sớm đi” Tông Cảnh Hạo cởi bỏ khuy áo trên cổ mình, trong lòng anh có chút buồn bực.

Còn buồn bực cái gì anh cũng không rõ, buồn bực việc mình đối với Bạch Trúc Vi không có sự kích thích mà đàn ông nên có, điều này làm anh cảm thấy mình không bình thường.

Hai tay Bạch Trúc Vi nắm chặt,trên mặt có chút ấm ức, “Hạo,có phải anh không thích em—-”

Tông Cảnh Hạo, “Đừng nghĩ lung tung”. Tông Cảnh Hạo kiềm chế giọng nói, ôm lấy vai cô ta.

“Đêm nay nghỉ ngơi tại đây.”

Bạch Trúc Vi là đàn bà, cô ta quá hiểu rõ, một người đàn ông không có hứng thú với cô ta, có ý nghĩa là gì.

Cô ta ngoan ngoấn nằm trên giường, chỉ là hốc mắt đỏ rực, nước mắt đong đầy đáy mắt, nhưng chưa từng rớt xuống.

Đó rõ ràng là dáng vẻ tủi thân,lại nhãn nhịn như vậy.

Trong lòng Tông Cảnh Hạo hơi hơi rung động, đêm đó cô cũng là ngấm ngầm chịu đựng như vậy, cho dù anh giày vò như thế nào,cô cũng chưa từng lên tiếng.

Tâm tư dịu lại đi một chút, đắp chăn lên cho cô ta,ngồi ở cạnh giường, “Đừng nghĩ lung tung, đợi đến khi có danh phận rồi, anh….nhất định sẽ muốn em”

Bạch Trúc Vi gật đầu, cô ta ở bên cạnh Tông Cảnh Hạo lâu như vậy,đối với tình khí của anh cũng có chút hiểu rõ, cho dù không yêu, nhưng nếu bị ép buộc về mặt trách nhiệm, anh cũng nhất định chịu trách nhiệm với cô ta.

Tông Cảnh Hạo cởi áo khoác ngoài, bước ra khỏi phòng, anh xuống lầu, đem áo khoác ngoài trên tay vứt lên sofa, lập tức, cả cơ thể rơi vào trong sofa, đôi thân thon dài gác lên trên bàn trà, đầu ngẩng lên dựa vào trên lưng sofa, lộ ra có một chút mệt mỏi.

Sáng sớm.

Khi Lâm Tân Ngôn tắm xong mặc xong quần áo bước ra, Tông Cảnh Hạo ngồi trước bàn ăn xem kinh tế tài chính hôm nay, dường như Bạch Trúc Vị rất hiểu anh, pha cho anh một ấm cà phê đen đặc.

Vú Vu đã chuẩn bị xong bữa sáng, Lâm Tân Ngôn giảm bớt cảm giác tồn tại của mình,chưa từng lên tiếng, ngồi ở chỗ đuôi bàn, kéo dài khoảng cách với anh, cúi thấp đầu húp cháo.

Vú Vu bưng trứng chiên, nhìn vào dáng vẻ không có tiền đồ của Lâm Tân Ngôn, lông mày chau lên, cô mới là người có danh phận, tại sao ở trước mặt người thứ ba,lại thấp kém như vậy?.

Vú Vu cố ý lên tiếng, “Cô chủ, cô nên ngồi ở vị trị dưới cạnh cậu chủ”.

Hử?

Lâm Tân Ngôn ngẩng đầu.

Tông Cảnh Hạo cũng bỏ tờ bảo kinh tế tài chính trong tay xuống.

Bốn mắt nhìn nhau đều ngớ người ra, Lâm Tân Ngôn nhớ đến người đàn ông này tối qua, nhìn cô âm u như vậy, trong lòng cô liền cảm thấy rét run.

Mẹ Tông Cảnh Hạo mất khi anh còn rất nhỏ, đều là do vú Vu chăm sóc anh.

Anh rất tôn trọng người vú già chăm sóc anh này.

Cho nên vú Vu nói, có chút hơi tuỳ tiện.

Kết hôn với anh, bọn họ đều tự có thứ mà mình muốn riêng, Lâm Tân Ngôn cảm thấy không nên làm phiền cuộc sống riêng của anh, húp nốt ngụm cháo cuối cùng, cô cười, “Tôi ăn xong rồi, mọi người cứ tự nhiện ”.

Thông qua đêm hôm qua, Lâm Tân Ngôn cảm thấy rằng Tông Cảnh Hạo rất để tâm đến Bạch Trúc Vị, cho nên cô vẫn là biết điều một chút thì tốt hơn.

Dường như phía sau lưng có con mãnh thú và dòng lũ lớn đang đuổi theo cô, cô nhanh chóng rời đi.

Tông Cảnh Hạo nhìn hình bóng vội vàng của Lâm Tân Ngôn, hơi hơi nhéo mắt lại .

Bạch Trúc Vi thu lại mạch suy nghĩ của mình, thấp giọng nói, “Có thể là do sự có mặt của em,cho nên cô ấy không quá thích ứng, về sau——”.

Tông Cảnh Hạo lấy một cốc sữa, đặt trước mặt cô ta, “Một tháng sau,cô ấy sẽ rời khỏi”.

Bạch Trúc Vi cụp mắt xuống, một tháng này đối với cô ta mà nói là quá dài.

Lâm Tân Ngôn trở về phòng, mở điện thoại ra, tin nhăn để lại trên trang 58 Đồng Thành, đã có người trả lời lại.

Họ bảo cô đi phỏng vấn,đợi đến khi Tông Cảnh Hạo và Bạch Trúc Vĩ rời đi, Lâm Tân Ngôn cũng đi ra khỏi biệt thự bắt xe đi phỏng vấn.

Tập đoàn Vạn Việt, cao ốc cao vút tận mây,khí thế hào hùng!

Lâm Tân Ngôn đứng trước cao ốc, hít một hơi thật sâu,mới nhấc chân bước vào.

Cô chưa tốt nghiệp đại học, có thể tìm được một công việc phù hợp thật không dễ dàng gì, cho nên rất muốn ứng tuyển thành công cơ hội việc làm lần này.

Khu vực phỏng vấn, đứng đầy người, ai ai cũng ăn mặc lịch sự, trong tay cầm CV, hình như đã làm hết việc chuẩn bị đầy đủ cho lần phỏng vấn này, còn Lâm Tân Ngôn mặc áo sơ mi trắng, quân bò, trông có chút không ăn khớp.

Không giống đến phỏng vấn cho lắm.

Cô không quan đến ánh mắt khác thường luôn luôn dồn vào mình, yên tĩnh đứng ở một bên, chờ đợi.

Qua gần một tiếng đồng hồ, mới gọi đến Lâm Tân Ngôn.

Những công việc như rửa bát, đưa báo cũng không thể đưa vào kinh nghiệm làm việc,cô không có học vấn, cho nên không làm CV.

Giám khảo phỏng vấn hơi hơi chau mày đối với việc kinh nghiệm làm việc như tờ giấy trắng của cô, “Sao cô lại biết ngôn ngữ nước A?”.

Dù sao đây cũng không phải là ngôn ngữ thông dụng.

Thông tin tuyển dụng này đăng rất lâu, nhưng đều không có người ứng tuyển.

Lâm Tân Ngôn nghĩ đến khó khăn trước đây,năm chặt tay, “Tôi từng sinh sống ở đó, để có thể giao tiếp tốt hơn với người địa phương,tôi đã đặc biệt học nó, ngôn ngữ, chữ viết…”

Giọng nói này——- Trong tay Bạch Trúc Vi cầm tài liệu, đi qua khu phỏng vấn,nghe thấy giọng nói này có chút quen thuộc, nhìn vào trong tìm người nói,liền nhìn thấy Lâm Tân Ngôn, tim cô ta đột nhiên ngưng trệ lại.

Chapter
1 Chương 1: Tôi không hối hận
2 Chương 2: Có thai rồi
3 Chương 3: Tôi phải gả cho anh
4 Chương 4: Kết hôn không có hôn lễ và nghi thức
5 Chương 5: Đêm tân hôn
6 Chương 6: Ba người nương tựa lẫn nhau
7 Chương 7: Đau xót lại không biết làm cách nào
8 Chương 8: Anh muốn tôi nói thế nào
9 Chương 9: Ứng tuyển phiên dịch
10 Chương 10: Bị người khác cản trở từ bên trong
11 Chương 11: Đừng bị ngoại hình của cô ta lừa
12 Chương 12: Về sau gọi anh là anh trai
13 Chương 13: Cô biết ngôn ngữ nước
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21: Mất kiểm soát triệt để
22 Chương 22: Không muốn truy đến cùng
23 Chương 23: Coi thường cô rồi
24 Chương 24: Thích bố của con tôi
25 Chương 25: Tông Cảnh Hạo lại không bị què
26 Chương 26: Người phụ nữ đầy mâu thuẫn
27 Chương 27: Con ơi con phải kiên cường một chút
28 Chương 28: Đừng đối xử với em tốt như vậy
29 Chương 29: Cáo mượn oai hùm
30 Chương 30: Rốt cuộc đêm qua có bao nhiêu điên cuồng
31 Chương 31: Có khả năng thắng tôi thì hãy nói
32 Chương 32: Tình cảm đêm hôm đó
33 Chương 33: Âm mưu của Thẩm Tú Tình
34 Chương 34: Làm chỗ dựa cho vợ
35 Chương 35: Cơ hội hiếm có
36 Chương 36: Đương nhiên phải thân thiết với chồng tôi
37 Chương 37: Đừng sờ linh tinh
38 Chương 38: Đứa bé là con của anh
39 Chương 39: Tôi không phải là người đàn ông xấu xa
40 Chương 40: Em làm bạn đồng hành nữ của anh
41 Chương 41: Đập chậu cướp hoa
42 Chương 42: Sẽ không vì đứa bé mà đón nhận anh
43 Chương 43: Hành vi rất thân mật
44 Chương 44: Lý trí vượt quá ngoài tầm kiểm soát Hả?
45 Chương 45: Cô giảm đau cho tôi
46 Chương 46: Tôi cởi giúp anh
47 Chương 47: Ông ta bị doạ chạy mất rồi
48 Chương 48: Hình thức trừng phạt
49 Chương 49: Có liên quan đến bố tôi?
50 Chương 50: Cô và tôi là vợ chồng
51 Chương 51: Điều tra ra manh mối
52 Chương 52: Chờ đợi hụt mất rồi
53 Chương 53: Sảy thai rồi
54 Chương 54: Chúng ta ly hôn đi
55 Chương 55: Thai đôi
56 Chương 56: Lâm Hi Thần và Lâm Nhuy Hi
57 Chương 57: Sự yêu thích của đàn ông đối với phụ nữ
58 Chương 58: Anh làm đau tôi rồi
59 Chương 59: Kiện tôi có hành động khiếm nhã sao
60 Chương 60: Nợ của con thì mẹ phải trả
61 Chương 61: Sở thích đặc biệt
62 Chương 62: Trái tim cũng biết rung động
63 Chương 63: Hồng Môn Yến
64 Chương 64: Không nợ nần gì nhau
65 Chương 65: Chẳng bằng ai
66 Chương 66: Dáng ăn của cháu không xấu
67 Chương 67: Lấy thân báo đáp
68 Chương 68: Tiểu biệt thắng tân hôn
69 Chương 69: Anh là thổ phỉ sao
70 Chương 70: Không thể tha thứ cho đàn ông phụ bạc
71 Chương 71: Có mất đi thì mới lại có được
72 Chương 72: Cô cũng đã từng khát khao tình yêu
73 Chương 73: Tại sao năm đó lại định hôn ước
74 Chương 74: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng
75 Chương 75: Không được dụ dỗ
76 Chương 76: Điều ẩn giấu ban đầu
77 Chương 77: Tự lột quần mình
78 Chương 78: Có người trả thay
79 Chương 79: Lái xe năm đó chết rồi
80 Chương 80: Càng thích tự chứng minh hơn
81 Chương 81: Vì sao trái tim đau
82 Chương 82: Nói ai dạy con
83 Chương 83: Giống nhau như đúc
84 Chương 84: Người phụ nữ trong đoạn ghi âm
85 Chương 85: Bị diệt khẩu vì lòng tham
86 Chương 86: Gặp lại tình cũ
87 Chương 87: Để tìm một cô gái như thế
88 Chương 88: Muốn người ta không biết trừ khi mình đừng làm
89 Chương 89: Con chó biết cắn người
90 Chương 90: Nợ ân tình, lấy máu thịt đền bù
91 Chương 91: Tìm một người đàn ông tốt cho mami
92 Chương 92: Phát sinh quan hệ
93 Chương 93: Mắt chó xem thường người khác
94 Chương 94: Chuyện hài hước của Tông Cảnh Hạo
95 Chương 95: Quan hệ hợp tác
96 Chương 96: Cô ấy là phụ nữ đã có chồng
97 Chương 97: Cô cũng sinh cho tôi một đứa con
98 Chương 98: Muốn nịnh hót sao
99 Chương 99: Cảm thấy không yên lòng
100 Chương 100: Ngấm ngầm mưu tính
101 Chương 101: Huỷ hoại cô
102 Chương 102: Cũng không phải xử nữ thì làm ra vẻ thuần khiết cái gì
103 Chương 103: Giữa eo cô bị cái gì cứng chắc đâm vào
104 Chương 104: Hôm qua ở bên cạnh mẹ cháu
105 Chương 105: Mẹ đừng ăn lại cỏ đã cũ
106 Chương 106: Đạt được thỏa thuận
107 Chương 107: Đàn ông một màu
108 Chương 108: Tìm nơi khoan dung để độ lượng
109 Chương 109: Đừng đối xử với tôi quá tốt
110 Chương 110: Lần đầu hợp tác
111 Chương 111: Lấy thân mạo hiểm
112 Chương 112: Có phải cháu sắp chết rồi không?
113 Chương 113: Dùng bản thân cô ấy để đổi lấy
114 Chương 114: Lộ bản tính
115 Chương 115: Cô quỳ xuống cho tôi
116 Chương 116: Sờ đến trái tim
117 Chương 117: Lùm xùm trong nhà
118 Chương 118: Cô gái này là ai
119 Chương 119: Không phải là con lại thích cậu ta đấy chứ?
120 Chương 120: Chúng là con của anh ấy
121 Chương 121: Người phụ nữ đã từng sinh con
122 Chương 122: Để tôi ôm một lúc
123 Chương 123: Cùng chung chí hướng
124 Chương 124: Con muốn ba ôm
125 Chương 125: Làm một người cha dễ dãi
126 Chương 126: Lạnh lẽo vô tận Hắn rõ ràng là đang đùa.
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: Tôi không hối hận
2
Chương 2: Có thai rồi
3
Chương 3: Tôi phải gả cho anh
4
Chương 4: Kết hôn không có hôn lễ và nghi thức
5
Chương 5: Đêm tân hôn
6
Chương 6: Ba người nương tựa lẫn nhau
7
Chương 7: Đau xót lại không biết làm cách nào
8
Chương 8: Anh muốn tôi nói thế nào
9
Chương 9: Ứng tuyển phiên dịch
10
Chương 10: Bị người khác cản trở từ bên trong
11
Chương 11: Đừng bị ngoại hình của cô ta lừa
12
Chương 12: Về sau gọi anh là anh trai
13
Chương 13: Cô biết ngôn ngữ nước
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21: Mất kiểm soát triệt để
22
Chương 22: Không muốn truy đến cùng
23
Chương 23: Coi thường cô rồi
24
Chương 24: Thích bố của con tôi
25
Chương 25: Tông Cảnh Hạo lại không bị què
26
Chương 26: Người phụ nữ đầy mâu thuẫn
27
Chương 27: Con ơi con phải kiên cường một chút
28
Chương 28: Đừng đối xử với em tốt như vậy
29
Chương 29: Cáo mượn oai hùm
30
Chương 30: Rốt cuộc đêm qua có bao nhiêu điên cuồng
31
Chương 31: Có khả năng thắng tôi thì hãy nói
32
Chương 32: Tình cảm đêm hôm đó
33
Chương 33: Âm mưu của Thẩm Tú Tình
34
Chương 34: Làm chỗ dựa cho vợ
35
Chương 35: Cơ hội hiếm có
36
Chương 36: Đương nhiên phải thân thiết với chồng tôi
37
Chương 37: Đừng sờ linh tinh
38
Chương 38: Đứa bé là con của anh
39
Chương 39: Tôi không phải là người đàn ông xấu xa
40
Chương 40: Em làm bạn đồng hành nữ của anh
41
Chương 41: Đập chậu cướp hoa
42
Chương 42: Sẽ không vì đứa bé mà đón nhận anh
43
Chương 43: Hành vi rất thân mật
44
Chương 44: Lý trí vượt quá ngoài tầm kiểm soát Hả?
45
Chương 45: Cô giảm đau cho tôi
46
Chương 46: Tôi cởi giúp anh
47
Chương 47: Ông ta bị doạ chạy mất rồi
48
Chương 48: Hình thức trừng phạt
49
Chương 49: Có liên quan đến bố tôi?
50
Chương 50: Cô và tôi là vợ chồng
51
Chương 51: Điều tra ra manh mối
52
Chương 52: Chờ đợi hụt mất rồi
53
Chương 53: Sảy thai rồi
54
Chương 54: Chúng ta ly hôn đi
55
Chương 55: Thai đôi
56
Chương 56: Lâm Hi Thần và Lâm Nhuy Hi
57
Chương 57: Sự yêu thích của đàn ông đối với phụ nữ
58
Chương 58: Anh làm đau tôi rồi
59
Chương 59: Kiện tôi có hành động khiếm nhã sao
60
Chương 60: Nợ của con thì mẹ phải trả
61
Chương 61: Sở thích đặc biệt
62
Chương 62: Trái tim cũng biết rung động
63
Chương 63: Hồng Môn Yến
64
Chương 64: Không nợ nần gì nhau
65
Chương 65: Chẳng bằng ai
66
Chương 66: Dáng ăn của cháu không xấu
67
Chương 67: Lấy thân báo đáp
68
Chương 68: Tiểu biệt thắng tân hôn
69
Chương 69: Anh là thổ phỉ sao
70
Chương 70: Không thể tha thứ cho đàn ông phụ bạc
71
Chương 71: Có mất đi thì mới lại có được
72
Chương 72: Cô cũng đã từng khát khao tình yêu
73
Chương 73: Tại sao năm đó lại định hôn ước
74
Chương 74: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng
75
Chương 75: Không được dụ dỗ
76
Chương 76: Điều ẩn giấu ban đầu
77
Chương 77: Tự lột quần mình
78
Chương 78: Có người trả thay
79
Chương 79: Lái xe năm đó chết rồi
80
Chương 80: Càng thích tự chứng minh hơn
81
Chương 81: Vì sao trái tim đau
82
Chương 82: Nói ai dạy con
83
Chương 83: Giống nhau như đúc
84
Chương 84: Người phụ nữ trong đoạn ghi âm
85
Chương 85: Bị diệt khẩu vì lòng tham
86
Chương 86: Gặp lại tình cũ
87
Chương 87: Để tìm một cô gái như thế
88
Chương 88: Muốn người ta không biết trừ khi mình đừng làm
89
Chương 89: Con chó biết cắn người
90
Chương 90: Nợ ân tình, lấy máu thịt đền bù
91
Chương 91: Tìm một người đàn ông tốt cho mami
92
Chương 92: Phát sinh quan hệ
93
Chương 93: Mắt chó xem thường người khác
94
Chương 94: Chuyện hài hước của Tông Cảnh Hạo
95
Chương 95: Quan hệ hợp tác
96
Chương 96: Cô ấy là phụ nữ đã có chồng
97
Chương 97: Cô cũng sinh cho tôi một đứa con
98
Chương 98: Muốn nịnh hót sao
99
Chương 99: Cảm thấy không yên lòng
100
Chương 100: Ngấm ngầm mưu tính
101
Chương 101: Huỷ hoại cô
102
Chương 102: Cũng không phải xử nữ thì làm ra vẻ thuần khiết cái gì
103
Chương 103: Giữa eo cô bị cái gì cứng chắc đâm vào
104
Chương 104: Hôm qua ở bên cạnh mẹ cháu
105
Chương 105: Mẹ đừng ăn lại cỏ đã cũ
106
Chương 106: Đạt được thỏa thuận
107
Chương 107: Đàn ông một màu
108
Chương 108: Tìm nơi khoan dung để độ lượng
109
Chương 109: Đừng đối xử với tôi quá tốt
110
Chương 110: Lần đầu hợp tác
111
Chương 111: Lấy thân mạo hiểm
112
Chương 112: Có phải cháu sắp chết rồi không?
113
Chương 113: Dùng bản thân cô ấy để đổi lấy
114
Chương 114: Lộ bản tính
115
Chương 115: Cô quỳ xuống cho tôi
116
Chương 116: Sờ đến trái tim
117
Chương 117: Lùm xùm trong nhà
118
Chương 118: Cô gái này là ai
119
Chương 119: Không phải là con lại thích cậu ta đấy chứ?
120
Chương 120: Chúng là con của anh ấy
121
Chương 121: Người phụ nữ đã từng sinh con
122
Chương 122: Để tôi ôm một lúc
123
Chương 123: Cùng chung chí hướng
124
Chương 124: Con muốn ba ôm
125
Chương 125: Làm một người cha dễ dãi
126
Chương 126: Lạnh lẽo vô tận Hắn rõ ràng là đang đùa.